Chương 78: Cùng nhau tắm rửa (3)
Bích Ngọc Tiêu
08/07/2018
Editor: May
Thấy cô không chịu ngoan ngoãn há miệng mặc anh hôn môi, anh dứt khoát dùng sức cắn, răng nanh sắc nhọn đâm thủng môi cô, một chút vết máu, theo khóe miệng chảy xuống dưới. Anh không chỉ có không lùi bước, ngược lại còn dùng lưỡi nhọn nhẹ nhàng cuốn đi máu tươi! Mãi cho đến khi Cố Thanh Thanh đều sắp hoàn toàn không thể hô hấp, anh mới cúi đầu, môi dạo chơi kéo đến trên cổ cô, vẫn là tư thái như là muốn nuốt cô vào trong bụng, nơi đi đến, đều là một đám dấu ấn xanh tím!
Cố Thanh Thanh thật vất vả có thể há miệng hô hấp, cho dù thân thể bị gắt gao đè nặng, mở to miệng hô hấp vài lần, cô ho khan kháng nghị; “Lãnh Tư Thành, rốt cuộc anh…… Muốn làm cái gì?”
Anh muốn có thể trở về, đừng ở bên ngoài này, ở địa phương như vậy làm chuyện gì đó đi? Tuy rằng trong lòng cô đối với chuyện đêm nay, vẫn là có điểm không phục, nhưng cô sẽ không ngu xuẩn đến, nói đạo lý gì đó với Lãnh Tư Thành đang bạo nộ.
Một câu vô cùng đơn giản của cô, lại làm Lãnh Tư Thành ngẩng đầu lên từ cổ cô, tròng mắt màu hổ phách, ở dưới ánh trăng chiếu rọi, hơi hơi nhiễm ánh sáng đỏ, giống như là quỷ hút máu!
Ngực anh kịch liệt phập phồng, ánh mắt tàn nhẫn như là muốn giết cô: “Tôi muốn làm cái gì? Tôi ngược lại muốn hỏi một chút, cô muốn thế nào!”
Chỉ có lúc đòi tiền cùng tìm anh hỗ trợ, mới có thể gọi điện thoại cho anh. Cô quan tâm cùng lấy lòng, cũng đều là nhìn túi tiền của anh mới có thể bố thí “phí thu phẩm”. Lần này cô không đòi tiền với anh, cho nên cảm thấy chính mình đúng lý hợp tình? Ngay cả cố giả bộ quan tâm cùng lấy lòng bình thường của cô, đều lười phải tiếp tục?
Tàn nhẫn nhất chính là cô! Vô tình nhất cũng là cô!
Cô muốn tách ra: “Nếu anh muốn…… Liền về nhà đi……”
“Tôi muốn?” Không nghĩ tới, sau khi Lãnh Tư Thành nghe xong câu này của cô, từ chóp mũi, khinh thường nhẹ “Xùy” một tiếng!
Ở trong mắt cô, anh chỉ là máy ATM, chỉ là ví tiền cần dùng lúc cô không có tiền. Được rồi, vậy để anh biến thành ví tiền duy nhất của cô, để cô cả đời cũng trốn không thoát lòng bàn tay của anh!
Ánh mắt hung ác chợt lóe, anh một phen bóp chặt cổ tay Cố Thanh Thanh, sức lực lớn đến muốn bóp chết cô: “Đúng vậy, tôi muốn! Thân thể của cô chính là toàn bộ giá trị của cô, cô cũng cũng chỉ có một chút giá trị như vậy! Không bán cho tôi, cô còn muốn bán cho ai? Cô còn không phải là muốn tiền sao? Tôi cho cô!”
Anh nói xong, một phen kéo cô ra, lại đột nhiên mở cửa xe ghế sau ra, đẩy cô đi vào!
Cố Thanh Thanh còn tưởng rằng anh lại muốn vọt xe, vừa mới bị anh ném vào bên trong xe, liền lập tức bắn lên từ ghế xe, muốn rời đi!
Mà Lãnh Tư Thành, không có đi ghế điều khiển phía trước, mà là đi vào cửa xe theo.
Thấy cô không chịu ngoan ngoãn há miệng mặc anh hôn môi, anh dứt khoát dùng sức cắn, răng nanh sắc nhọn đâm thủng môi cô, một chút vết máu, theo khóe miệng chảy xuống dưới. Anh không chỉ có không lùi bước, ngược lại còn dùng lưỡi nhọn nhẹ nhàng cuốn đi máu tươi! Mãi cho đến khi Cố Thanh Thanh đều sắp hoàn toàn không thể hô hấp, anh mới cúi đầu, môi dạo chơi kéo đến trên cổ cô, vẫn là tư thái như là muốn nuốt cô vào trong bụng, nơi đi đến, đều là một đám dấu ấn xanh tím!
Cố Thanh Thanh thật vất vả có thể há miệng hô hấp, cho dù thân thể bị gắt gao đè nặng, mở to miệng hô hấp vài lần, cô ho khan kháng nghị; “Lãnh Tư Thành, rốt cuộc anh…… Muốn làm cái gì?”
Anh muốn có thể trở về, đừng ở bên ngoài này, ở địa phương như vậy làm chuyện gì đó đi? Tuy rằng trong lòng cô đối với chuyện đêm nay, vẫn là có điểm không phục, nhưng cô sẽ không ngu xuẩn đến, nói đạo lý gì đó với Lãnh Tư Thành đang bạo nộ.
Một câu vô cùng đơn giản của cô, lại làm Lãnh Tư Thành ngẩng đầu lên từ cổ cô, tròng mắt màu hổ phách, ở dưới ánh trăng chiếu rọi, hơi hơi nhiễm ánh sáng đỏ, giống như là quỷ hút máu!
Ngực anh kịch liệt phập phồng, ánh mắt tàn nhẫn như là muốn giết cô: “Tôi muốn làm cái gì? Tôi ngược lại muốn hỏi một chút, cô muốn thế nào!”
Chỉ có lúc đòi tiền cùng tìm anh hỗ trợ, mới có thể gọi điện thoại cho anh. Cô quan tâm cùng lấy lòng, cũng đều là nhìn túi tiền của anh mới có thể bố thí “phí thu phẩm”. Lần này cô không đòi tiền với anh, cho nên cảm thấy chính mình đúng lý hợp tình? Ngay cả cố giả bộ quan tâm cùng lấy lòng bình thường của cô, đều lười phải tiếp tục?
Tàn nhẫn nhất chính là cô! Vô tình nhất cũng là cô!
Cô muốn tách ra: “Nếu anh muốn…… Liền về nhà đi……”
“Tôi muốn?” Không nghĩ tới, sau khi Lãnh Tư Thành nghe xong câu này của cô, từ chóp mũi, khinh thường nhẹ “Xùy” một tiếng!
Ở trong mắt cô, anh chỉ là máy ATM, chỉ là ví tiền cần dùng lúc cô không có tiền. Được rồi, vậy để anh biến thành ví tiền duy nhất của cô, để cô cả đời cũng trốn không thoát lòng bàn tay của anh!
Ánh mắt hung ác chợt lóe, anh một phen bóp chặt cổ tay Cố Thanh Thanh, sức lực lớn đến muốn bóp chết cô: “Đúng vậy, tôi muốn! Thân thể của cô chính là toàn bộ giá trị của cô, cô cũng cũng chỉ có một chút giá trị như vậy! Không bán cho tôi, cô còn muốn bán cho ai? Cô còn không phải là muốn tiền sao? Tôi cho cô!”
Anh nói xong, một phen kéo cô ra, lại đột nhiên mở cửa xe ghế sau ra, đẩy cô đi vào!
Cố Thanh Thanh còn tưởng rằng anh lại muốn vọt xe, vừa mới bị anh ném vào bên trong xe, liền lập tức bắn lên từ ghế xe, muốn rời đi!
Mà Lãnh Tư Thành, không có đi ghế điều khiển phía trước, mà là đi vào cửa xe theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.