Chương 205: Cường thế nụ hôn đầu tiên (1)
Bích Ngọc Tiêu
25/11/2018
Editor: May
Đặc biệt cho cô một cảm giác -- giống như chỉ cần nỗ lực, thông qua đôi tay của mình, cũng có thể sáng tạo hạnh phúc!
Cố Thanh Thanh và Lâm Chu Dật tới vị trí gần tập đoàn Lãnh thị, cô mượn cơ hội trước tránh ở một bên, Lãnh Tư Thành không ở đây, mới nhẹ nhàng thở ra.
“Cô đây là làm sao vậy? Ngắm trái nhìn phải. Có phải -- đang nhìn người đàn ông nào đúng không?” Lâm Chu Dật biết cô lo lắng vì cái gì, còn cố ý nói với cô như vậy. Không có Lãnh Tư Thành, biểu tình của Cố Thanh Thanh nháy mắt khôi phục bình thường, sửa sang lại quần áo một chút: “Sao có thể, không phải đã hẹn tốt với người bộ phận tuyên truyền của tập đoàn Lãnh thị rồi sao? Đi lên đi.”
Dẫm giày cao gót vừa muốn đi lên, phía sau chợt một trận xôn xao.
Lâm Chu Dật liếc mắt thoáng nhìn, rõ ràng thấy được người tới, còn cố ý cười với Cố Thanh Thanh: “Không biết là ai a, tới phô trương thật lớn. Nửa hội trường đều đi qua --”
Vừa dứt lời, có người đang ồn ào: “Kia không phải là Lãnh Tư Thành sao?”
Lãnh Tư Thành! Vừa nghe đến cái tên này, cả người Cố Thanh Thanh chết máy, từ đỉnh đầu đến gan bàn chân, như là lướt qua dòng điện, lập tức toàn bộ khẩn trương lên!
Cô không dám quay đầu lại, nhưng bên người cô, còn có không ít người nói: “Thật là Lãnh Tư Thành! Không phải nói hôm nay anh ta không đến ư?”
Cô muốn chạy trốn, nhưng chung quanh đều là người, vây đến kín mít, chạy như thế nào?
Đích xác, địa vị giống như Lãnh Tư Thành, không cần tham gia hội chiêu thương, trừ phi là làm khách quý đặc biệt. Nhưng vừa rồi, lúc lễ khai mạc giới thiệu khách quý Lãnh Tư Thành cũng không lại đây, sao hiện tại lại xuất hiện?
Ở dưới mọi người vây quanh, sắc mặt Lãnh Tư Thành lãnh đạm, hoàn toàn không nhìn người chung quanh, chân dài mở ra, trực tiếp đi về phía triển lãm của công ty mình!
Lưng Cố Thanh Thanh đều ưỡn thẳng tắp, thậm chí đều không dám động chút nào, cũng không dám chạy trốn!
Cô vừa lúc là đứng ở ngay phía trước vị trí triển lãm của Lãnh thị, đưa lưng về phía Lãnh Tư Thành, thật giống như là anh cố ý đi tới, đi về phía cô!
Tuy rằng cô mặc trang phục chức nghiệp anh không quen thuộc, búi đầu tóc lên, nhìn phía sau có thể không quen biết. Nhưng chỉ cần anh đi tới, đi đến chính diện, vậy cô hoàn toàn trốn không thoát!
Cô không dám tưởng tượng, ở dưới cảnh tượng như vậy, bị Lãnh Tư Thành nhận ra ở ngay trước mặt mọi người, là một loại thể nghiệm như thế nào!
Đặc biệt cho cô một cảm giác -- giống như chỉ cần nỗ lực, thông qua đôi tay của mình, cũng có thể sáng tạo hạnh phúc!
Cố Thanh Thanh và Lâm Chu Dật tới vị trí gần tập đoàn Lãnh thị, cô mượn cơ hội trước tránh ở một bên, Lãnh Tư Thành không ở đây, mới nhẹ nhàng thở ra.
“Cô đây là làm sao vậy? Ngắm trái nhìn phải. Có phải -- đang nhìn người đàn ông nào đúng không?” Lâm Chu Dật biết cô lo lắng vì cái gì, còn cố ý nói với cô như vậy. Không có Lãnh Tư Thành, biểu tình của Cố Thanh Thanh nháy mắt khôi phục bình thường, sửa sang lại quần áo một chút: “Sao có thể, không phải đã hẹn tốt với người bộ phận tuyên truyền của tập đoàn Lãnh thị rồi sao? Đi lên đi.”
Dẫm giày cao gót vừa muốn đi lên, phía sau chợt một trận xôn xao.
Lâm Chu Dật liếc mắt thoáng nhìn, rõ ràng thấy được người tới, còn cố ý cười với Cố Thanh Thanh: “Không biết là ai a, tới phô trương thật lớn. Nửa hội trường đều đi qua --”
Vừa dứt lời, có người đang ồn ào: “Kia không phải là Lãnh Tư Thành sao?”
Lãnh Tư Thành! Vừa nghe đến cái tên này, cả người Cố Thanh Thanh chết máy, từ đỉnh đầu đến gan bàn chân, như là lướt qua dòng điện, lập tức toàn bộ khẩn trương lên!
Cô không dám quay đầu lại, nhưng bên người cô, còn có không ít người nói: “Thật là Lãnh Tư Thành! Không phải nói hôm nay anh ta không đến ư?”
Cô muốn chạy trốn, nhưng chung quanh đều là người, vây đến kín mít, chạy như thế nào?
Đích xác, địa vị giống như Lãnh Tư Thành, không cần tham gia hội chiêu thương, trừ phi là làm khách quý đặc biệt. Nhưng vừa rồi, lúc lễ khai mạc giới thiệu khách quý Lãnh Tư Thành cũng không lại đây, sao hiện tại lại xuất hiện?
Ở dưới mọi người vây quanh, sắc mặt Lãnh Tư Thành lãnh đạm, hoàn toàn không nhìn người chung quanh, chân dài mở ra, trực tiếp đi về phía triển lãm của công ty mình!
Lưng Cố Thanh Thanh đều ưỡn thẳng tắp, thậm chí đều không dám động chút nào, cũng không dám chạy trốn!
Cô vừa lúc là đứng ở ngay phía trước vị trí triển lãm của Lãnh thị, đưa lưng về phía Lãnh Tư Thành, thật giống như là anh cố ý đi tới, đi về phía cô!
Tuy rằng cô mặc trang phục chức nghiệp anh không quen thuộc, búi đầu tóc lên, nhìn phía sau có thể không quen biết. Nhưng chỉ cần anh đi tới, đi đến chính diện, vậy cô hoàn toàn trốn không thoát!
Cô không dám tưởng tượng, ở dưới cảnh tượng như vậy, bị Lãnh Tư Thành nhận ra ở ngay trước mặt mọi người, là một loại thể nghiệm như thế nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.