Chương 180: Dạ yến (5)
Bích Ngọc Tiêu
25/10/2018
Editor: May
Cô lại nương thời gian sửa sang lại quần áo ngồi trong chốc lát, Lãnh Tư Thành vẫn là động cũng không động một chút. Tuy rằng hai người “Ngủ qua” vô số lần, nhưng “Ngủ” này cùng thật sự nằm ở bên nhau ngủ, là hai chuyện khác nhau.
Cẩn thận nghĩ đến, cơ hội hai người bọn họ thật sự nằm ở trên một cái giường ngủ từ trời tối đến hừng đông như vậy -- ở trong ba năm kết hôn này, tổng cộng tính lên, còn chưa vượt qua mười lần, tự nhiên là thực mới lạ.
Cô lại sửa sang bàn trang điểm lại một chút, lần này không còn có thời gian kéo dài gì. Cô thật sự nhịn không được, đành phải chậm rãi quay đầu lại.
Lần quay đầu này, Lãnh Tư Thành lập tức để sách trong tay đến trên tủ đầu giường bên cạnh, sau đó nằm thẳng thân thể, đôi tay đặt ngang ở bụng, nhắm mắt lại, hiển nhiên là mặc kệ cô.
Thân thể Cố Thanh Thanh dừng một chút, sau đó cố ý vòng qua bên Lãnh Tư Thành, tới bên kia, nhẹ nhàng lên giường.
Lạc Thanh Tuyết là nói rõ ý đồ muốn tác hợp hai người, đến chăn cũng chỉ có một cái. Cố Thanh Thanh chỉ dám kéo một chút góc chăn, sau đó chân tay co cóng nằm nghiêng tại mép giường, tùy tay tắt đèn.
Hai người ai cũng không nói chuyện, trong phòng một mảnh an tĩnh, chỉ có âm thanh điều hòa chậm rãi chuyển gió.Cái giường này là giường đôi, rất to rộng, hai người một người ngủ một bên, ở giữa rộng đến có thể lại nhét hai người.
Cố Thanh Thanh nghiêng thân, sợ anh tỉnh lại, đến cử động một chút cũng không dám, hô hấp cũng rất cẩn thận.
Người đàn ông tựa hồ đã đi vào giấc ngủ, hô hấp thực nhẹ nhàng, trong lúc hô hấp, chỉ có mùi hương sữa tắm và dầu gội nhàn nhạt cùng loại với cô trên người anh, giao hòa với hơi thở của cô.
Cô muốn ngủ, nhưng trong đầu luôn là suy nghĩ miên man, trong chốc lát nghĩ công việc ngày mai, trong chốc lát lại nghĩ tới hôn nhân với anh, trong chốc lát lại nghĩ tới mẹ và anh trai của cô, thực rối rắm. Trong lúc đang trằn trọc, không cẩn thận từ nằm nghiêng chuyển thành nằm ngửa chính diện, mới vừa cảm thấy không đúng, lại muốn xoay người trở về, Lãnh Tư Thành chợt xốc chăn lên một chút, nhanh chóng xuống giường, sau đó lập tức chạy về phía toilet.
Lãnh Tư Thành tronhg toilet, cũng là vẻ mặt rối rắm.
Rõ ràng anh cáu giận cô cáu giận đến muốn chết, hơn nữa chỉ là nằm ở trên cùng một cái giường mà thôi, còn cách nhau một mét xa, trước khi anh ngủ còn đặc biệt tắm nước lạnh, chỉ là giúp cô thay đổi nước ấm, sao anh liền……
Lần trước bọn họ ở cùng nhau, cũng chi là chuyện mấy ngày lúc trước mà thôi. Dĩ vãng anh một tháng một lần cũng có thể nhẫn, lúc này mới qua mấy ngày……
Cô lại nương thời gian sửa sang lại quần áo ngồi trong chốc lát, Lãnh Tư Thành vẫn là động cũng không động một chút. Tuy rằng hai người “Ngủ qua” vô số lần, nhưng “Ngủ” này cùng thật sự nằm ở bên nhau ngủ, là hai chuyện khác nhau.
Cẩn thận nghĩ đến, cơ hội hai người bọn họ thật sự nằm ở trên một cái giường ngủ từ trời tối đến hừng đông như vậy -- ở trong ba năm kết hôn này, tổng cộng tính lên, còn chưa vượt qua mười lần, tự nhiên là thực mới lạ.
Cô lại sửa sang bàn trang điểm lại một chút, lần này không còn có thời gian kéo dài gì. Cô thật sự nhịn không được, đành phải chậm rãi quay đầu lại.
Lần quay đầu này, Lãnh Tư Thành lập tức để sách trong tay đến trên tủ đầu giường bên cạnh, sau đó nằm thẳng thân thể, đôi tay đặt ngang ở bụng, nhắm mắt lại, hiển nhiên là mặc kệ cô.
Thân thể Cố Thanh Thanh dừng một chút, sau đó cố ý vòng qua bên Lãnh Tư Thành, tới bên kia, nhẹ nhàng lên giường.
Lạc Thanh Tuyết là nói rõ ý đồ muốn tác hợp hai người, đến chăn cũng chỉ có một cái. Cố Thanh Thanh chỉ dám kéo một chút góc chăn, sau đó chân tay co cóng nằm nghiêng tại mép giường, tùy tay tắt đèn.
Hai người ai cũng không nói chuyện, trong phòng một mảnh an tĩnh, chỉ có âm thanh điều hòa chậm rãi chuyển gió.Cái giường này là giường đôi, rất to rộng, hai người một người ngủ một bên, ở giữa rộng đến có thể lại nhét hai người.
Cố Thanh Thanh nghiêng thân, sợ anh tỉnh lại, đến cử động một chút cũng không dám, hô hấp cũng rất cẩn thận.
Người đàn ông tựa hồ đã đi vào giấc ngủ, hô hấp thực nhẹ nhàng, trong lúc hô hấp, chỉ có mùi hương sữa tắm và dầu gội nhàn nhạt cùng loại với cô trên người anh, giao hòa với hơi thở của cô.
Cô muốn ngủ, nhưng trong đầu luôn là suy nghĩ miên man, trong chốc lát nghĩ công việc ngày mai, trong chốc lát lại nghĩ tới hôn nhân với anh, trong chốc lát lại nghĩ tới mẹ và anh trai của cô, thực rối rắm. Trong lúc đang trằn trọc, không cẩn thận từ nằm nghiêng chuyển thành nằm ngửa chính diện, mới vừa cảm thấy không đúng, lại muốn xoay người trở về, Lãnh Tư Thành chợt xốc chăn lên một chút, nhanh chóng xuống giường, sau đó lập tức chạy về phía toilet.
Lãnh Tư Thành tronhg toilet, cũng là vẻ mặt rối rắm.
Rõ ràng anh cáu giận cô cáu giận đến muốn chết, hơn nữa chỉ là nằm ở trên cùng một cái giường mà thôi, còn cách nhau một mét xa, trước khi anh ngủ còn đặc biệt tắm nước lạnh, chỉ là giúp cô thay đổi nước ấm, sao anh liền……
Lần trước bọn họ ở cùng nhau, cũng chi là chuyện mấy ngày lúc trước mà thôi. Dĩ vãng anh một tháng một lần cũng có thể nhẫn, lúc này mới qua mấy ngày……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.