Chương 107: Lúc nên tỉnh mộng (5)
Bích Ngọc Tiêu
25/07/2018
Editor: May
“Cố, Thanh, Thanh!” Lần này Lãnh Tư Thành nghe được, nghe hiểu, cũng nghe nổi giận!
Anh cho rằng, những lời vừa rồi, những lời nói không ghen ghét đó, cũng đã là cực hạn của cô! Không nghĩ tới, cô luôn có bản lĩnh đổi mới hạn cuối của bạn! Vốn đã cho một dao ở trong lòng bạn, còn rút ra bổ thêm một kích càng trí mạng!
A, sao cô không dứt khoát nói, anh đi bên ngoài chơi ba năm, cô sợ anh sẽ không nhận ra được người bệnh bẩn gì sao?
Phàm là cô đi qua chung cư Khuynh Thành một lần cô liền sẽ biết, anh có từng thật sự động vào những người phụ nữ kia chút nào chưa, anh có từng quan hệ rất thân mật với những người phụ nữ đó không?
Một người đàn ông ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, một người đàn ông sẽ mang theo phụ nữ về chung cư anh ta, sẽ đều chỉ chừa có một phần dụng cụ sinh hoạt ở tất cả chỗ ở của anh ta sao?
Không, cô không phải nhìn không ra, cô là hoàn toàn không muốn đi xem!
Anh chợt duỗi tay một chút, bàn tay to trắng nõn khớp xương rõ ràng, hung hăng bóp chặt cổ cô, lập tức để cô ở trên tường cạnh cửa phòng tắm! Ngón tay dùng sức, buộc chặt, buộc chặt! Cả người của anh đều có chút run rẩy, thậm chí, đến trên mu bàn tay trắng nõn của anh, đều nổi lên gân xanh!
“Cố Thanh Thanh, tôi thật sự rất muốn……”
Có trong nháy mắt, anh thật sự rất muốn giết cô, chính mình bồi mệnh cho cô!
Nhưng mà, giây tiếp theo, anh lại quỷ dị gợi một bên khóe môi lên nở nụ cười: “Cố Thanh Thanh, không phải cô sợ tôi mắc bệnh sao? Cho dù tôi thật sự nhiễm bệnh, cũng sẽ lôi kéo cô cùng mắc!”
Nói xong câu đó, anh lập tức kéo cô đến bên bồn tắm……
Cố Thanh Thanh vừa mới bị Lãnh Tư Thành hung hăng bóp chặt cổ, anh mới vừa buông cổ ra, lại bị kéo đến bên bồn tắm, còn chưa ý thức được cái gì, đã bị anh một phen đẩy xuống! Cố Thanh Thanh gần như là chật vật ngã vào bồn tắm, “ào” một tiếng, đột nhiên rơi xuống nước, làm cô hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị gì, đạp nước một hồi lâu, sặc một bụng nước.
Lúc ngẩng đầu ở trong trong, ở nước gợn nhộn nhạo, chỉ nhìn thấy Lãnh Tư Thành đứng ở bên bồn tắm, từ trên cao nhìn xuống, nhìn cô giãy giụa. Ánh mắt anh rất lạnh, động tác tàn nhẫn lại vô tình, vô tình như là dã thú! Đáy mắt kia ý lạnh thâm trầm, gần như là băng, xuyên thấu qua bọt nước đâm vào trong lòng cô!
Cô không nhìn lầm, đáy mắt anh chợt lóe qua sát khí cùng tức giận, anh ở trong nháy mắt kia, thật sự rất muốn giết cô!
Đến mẹ anh, cũng sẽ gọi điện thoại quan tâm anh có phải “Đi lại thân mật” với người phụ nữ khác hay không, mà cô - người vợ chính quy này thì sao? Không nói có một tia ghen ghét, lại còn ghét bỏ anh dơ? Sợ anh nhiễm bệnh?
Đúng, sợ anh nhiễm bệnh, cũng chính là sợ lây bệnh cho cô! Nếu không phải có một chút “Liên hệ” như vậy, phỏng chừng cô đến lông mày cũng sẽ không nhăn một chút đi!
“Cố, Thanh, Thanh!” Lần này Lãnh Tư Thành nghe được, nghe hiểu, cũng nghe nổi giận!
Anh cho rằng, những lời vừa rồi, những lời nói không ghen ghét đó, cũng đã là cực hạn của cô! Không nghĩ tới, cô luôn có bản lĩnh đổi mới hạn cuối của bạn! Vốn đã cho một dao ở trong lòng bạn, còn rút ra bổ thêm một kích càng trí mạng!
A, sao cô không dứt khoát nói, anh đi bên ngoài chơi ba năm, cô sợ anh sẽ không nhận ra được người bệnh bẩn gì sao?
Phàm là cô đi qua chung cư Khuynh Thành một lần cô liền sẽ biết, anh có từng thật sự động vào những người phụ nữ kia chút nào chưa, anh có từng quan hệ rất thân mật với những người phụ nữ đó không?
Một người đàn ông ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, một người đàn ông sẽ mang theo phụ nữ về chung cư anh ta, sẽ đều chỉ chừa có một phần dụng cụ sinh hoạt ở tất cả chỗ ở của anh ta sao?
Không, cô không phải nhìn không ra, cô là hoàn toàn không muốn đi xem!
Anh chợt duỗi tay một chút, bàn tay to trắng nõn khớp xương rõ ràng, hung hăng bóp chặt cổ cô, lập tức để cô ở trên tường cạnh cửa phòng tắm! Ngón tay dùng sức, buộc chặt, buộc chặt! Cả người của anh đều có chút run rẩy, thậm chí, đến trên mu bàn tay trắng nõn của anh, đều nổi lên gân xanh!
“Cố Thanh Thanh, tôi thật sự rất muốn……”
Có trong nháy mắt, anh thật sự rất muốn giết cô, chính mình bồi mệnh cho cô!
Nhưng mà, giây tiếp theo, anh lại quỷ dị gợi một bên khóe môi lên nở nụ cười: “Cố Thanh Thanh, không phải cô sợ tôi mắc bệnh sao? Cho dù tôi thật sự nhiễm bệnh, cũng sẽ lôi kéo cô cùng mắc!”
Nói xong câu đó, anh lập tức kéo cô đến bên bồn tắm……
Cố Thanh Thanh vừa mới bị Lãnh Tư Thành hung hăng bóp chặt cổ, anh mới vừa buông cổ ra, lại bị kéo đến bên bồn tắm, còn chưa ý thức được cái gì, đã bị anh một phen đẩy xuống! Cố Thanh Thanh gần như là chật vật ngã vào bồn tắm, “ào” một tiếng, đột nhiên rơi xuống nước, làm cô hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị gì, đạp nước một hồi lâu, sặc một bụng nước.
Lúc ngẩng đầu ở trong trong, ở nước gợn nhộn nhạo, chỉ nhìn thấy Lãnh Tư Thành đứng ở bên bồn tắm, từ trên cao nhìn xuống, nhìn cô giãy giụa. Ánh mắt anh rất lạnh, động tác tàn nhẫn lại vô tình, vô tình như là dã thú! Đáy mắt kia ý lạnh thâm trầm, gần như là băng, xuyên thấu qua bọt nước đâm vào trong lòng cô!
Cô không nhìn lầm, đáy mắt anh chợt lóe qua sát khí cùng tức giận, anh ở trong nháy mắt kia, thật sự rất muốn giết cô!
Đến mẹ anh, cũng sẽ gọi điện thoại quan tâm anh có phải “Đi lại thân mật” với người phụ nữ khác hay không, mà cô - người vợ chính quy này thì sao? Không nói có một tia ghen ghét, lại còn ghét bỏ anh dơ? Sợ anh nhiễm bệnh?
Đúng, sợ anh nhiễm bệnh, cũng chính là sợ lây bệnh cho cô! Nếu không phải có một chút “Liên hệ” như vậy, phỏng chừng cô đến lông mày cũng sẽ không nhăn một chút đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.