Chương 165: Nhào vào trong ngực (2)
Bích Ngọc Tiêu
06/10/2018
Editor: May
Ngay từ đầu anh nói chuyện có chút gấp, như là muốn cực lực biện bạch cái gì đó. Nhưng tới phía sau rồi, càng nói càng thuận miệng, ngữ khí của anh cũng hồi phục đến lãnh đạm tự nhiên như lúc trước.
Cố Thanh Thanh cũng không nghĩ nhiều, ba mẹ anh bình thường rất ít sẽ tự mình gọi điện thoại lại đây, trừ phi là anh “Chơi thật quá đáng”. Liền ví dụ như lần này, khẳng định là chuyện của anh và Trần Văn Tiệp, khiến sau khi ba mẹ anh biết đã thực tức giận, bằng không cũng sẽ không đặc biệt gọi anh trở về.
Cho nên, anh nói một phen lời nói này một là sợ cha mẹ sinh khí, ở cùng với một người phụ nữ không qua tay mấy người trong giới giải trí, nếu chỉ là chơi chơi, đó là không ảnh hưởng “Điều hòa” toàn cục, nhưng nếu là sự thật, tuyệt đối là gièm pha a!
Có lẽ, anh làm như vậy còn có một mục đích, là sợ hãi cha mẹ anh trực tiếp đối phó Trần Văn Tiệp, làm bạn gái nhỏ của anh sợ? Cho nên, muốn tú tú ân ái ở trước mặt cha mẹ anh, bóp chết uy hiếp ở trong nôi?
Nghĩ đến đây, trong lòng Cố Thanh Thanh vốn còn có chút nhu tình mật ý, cũng nháy mắt biến mất vô hình. Cô vốn còn tưởng rằng, có lẽ Lãnh Tư Thành có một chút yêu thương với cô, để cô ở trước mặt cha mẹ anh, còn bảo lưu lại một chút tôn nghiêm, hóa ra, cũng là cô hy vọng xa vời!Cô hơi hơi cúi đầu, ngón tay gắt gao nắm mép làn váy của mình, nắm chặt: “Làm như thế nào?”
Lãnh Tư Thành quay đầu trở về, nhìn đầu nhỏ cúi thấp của Cố Thanh Thanh, tầm mắt vẫn luôn nhìn váy của mình. Nhìn từ bên mặt, cổ cô rất dài, làn da lại trắng, tóc quăn dài được buộc lại thành một bó, không biết, còn tưởng rằng cô là một sinh viên. Bình thường thoạt nhìn là một người an tĩnh, ôn nhu, nhưng người thoạt nhìn nho nhỏ nhu nhược như vậy, lại quật cường, kiên cường làm người khó có thể tin. Đặc điểm lớn nhất chính là -- nếu cô yêu một người, dù ba năm hay năm năm, thậm chí mười năm, đều sẽ không có chút nào thay đổi.
Chỉ tiếc, người kia trong lòng cô, lại không phải là anh.
Anh hơi hơi rũ mắt, chỉ có ngón tay thon dài của anh đánh cửa sổ xe từng chút, qua nửa ngày mới nói: “Rất đơn giản, tôi nói như thế nào, cô phụ họa theo như thế đó là được. Ba mẹ tôi đưa ra đề nghị gì, cô cũng đừng phản đối, xem thái độ của tôi là được.”
Cố Thanh Thanh gật gật đầu, thật ra, lúc trước đi nhà ba mẹ anh, cô cũng là làm như vậy. Ba mẹ anh hỏi cô cái gì, cô trước nay đều là giúp anh nói chuyện.
Ngay từ đầu anh nói chuyện có chút gấp, như là muốn cực lực biện bạch cái gì đó. Nhưng tới phía sau rồi, càng nói càng thuận miệng, ngữ khí của anh cũng hồi phục đến lãnh đạm tự nhiên như lúc trước.
Cố Thanh Thanh cũng không nghĩ nhiều, ba mẹ anh bình thường rất ít sẽ tự mình gọi điện thoại lại đây, trừ phi là anh “Chơi thật quá đáng”. Liền ví dụ như lần này, khẳng định là chuyện của anh và Trần Văn Tiệp, khiến sau khi ba mẹ anh biết đã thực tức giận, bằng không cũng sẽ không đặc biệt gọi anh trở về.
Cho nên, anh nói một phen lời nói này một là sợ cha mẹ sinh khí, ở cùng với một người phụ nữ không qua tay mấy người trong giới giải trí, nếu chỉ là chơi chơi, đó là không ảnh hưởng “Điều hòa” toàn cục, nhưng nếu là sự thật, tuyệt đối là gièm pha a!
Có lẽ, anh làm như vậy còn có một mục đích, là sợ hãi cha mẹ anh trực tiếp đối phó Trần Văn Tiệp, làm bạn gái nhỏ của anh sợ? Cho nên, muốn tú tú ân ái ở trước mặt cha mẹ anh, bóp chết uy hiếp ở trong nôi?
Nghĩ đến đây, trong lòng Cố Thanh Thanh vốn còn có chút nhu tình mật ý, cũng nháy mắt biến mất vô hình. Cô vốn còn tưởng rằng, có lẽ Lãnh Tư Thành có một chút yêu thương với cô, để cô ở trước mặt cha mẹ anh, còn bảo lưu lại một chút tôn nghiêm, hóa ra, cũng là cô hy vọng xa vời!Cô hơi hơi cúi đầu, ngón tay gắt gao nắm mép làn váy của mình, nắm chặt: “Làm như thế nào?”
Lãnh Tư Thành quay đầu trở về, nhìn đầu nhỏ cúi thấp của Cố Thanh Thanh, tầm mắt vẫn luôn nhìn váy của mình. Nhìn từ bên mặt, cổ cô rất dài, làn da lại trắng, tóc quăn dài được buộc lại thành một bó, không biết, còn tưởng rằng cô là một sinh viên. Bình thường thoạt nhìn là một người an tĩnh, ôn nhu, nhưng người thoạt nhìn nho nhỏ nhu nhược như vậy, lại quật cường, kiên cường làm người khó có thể tin. Đặc điểm lớn nhất chính là -- nếu cô yêu một người, dù ba năm hay năm năm, thậm chí mười năm, đều sẽ không có chút nào thay đổi.
Chỉ tiếc, người kia trong lòng cô, lại không phải là anh.
Anh hơi hơi rũ mắt, chỉ có ngón tay thon dài của anh đánh cửa sổ xe từng chút, qua nửa ngày mới nói: “Rất đơn giản, tôi nói như thế nào, cô phụ họa theo như thế đó là được. Ba mẹ tôi đưa ra đề nghị gì, cô cũng đừng phản đối, xem thái độ của tôi là được.”
Cố Thanh Thanh gật gật đầu, thật ra, lúc trước đi nhà ba mẹ anh, cô cũng là làm như vậy. Ba mẹ anh hỏi cô cái gì, cô trước nay đều là giúp anh nói chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.