Chương 133: Thuận tiện ngủ một đêm (1)
Bích Ngọc Tiêu
08/08/2018
Editor: May
Nếu hoàn toàn không phải đối thủ, anh cũng không cần chú ý nhiều.
Bên kia, Lâm Chu Dật hiển nhiên cũng nhìn ra một tia khinh mạn cùng khinh thường nơi đáy mắt Lãnh Tư Thành, ngón tay giấu đi của anh nhẹ nhàng nắm lại, nhưng mặt ngoài, lại cười càng sáng lạn: “Tôi nghe nói tập đoàn Lãnh thị muốn đổi người phát ngôn quảng cáo, cũng muốn đẩy quảng cáo quý một ra. Húc Dật chúng tôi đương nhiên muốn nỗ lực tranh thủ được cơ hội này.”
Lãnh Tư Thành đến trả lời cũng lười phải trả lời, chỉ là “ừ” một tiếng, lại nhìn về phía Trần Văn Tiệp, “Quảng cáo chụp xong rồi sao?”
Trần Văn Tiệp nhìn nhìn đạo diễn quay quảng cáo, đạo diễn nào dám nói chữ “Không”, liên tục gật đầu.
Lãnh Tư Thành cúi đầu nhìn nhìn thời gian trên đồng hồ, đã tới thời gian tan tầm rồi. Anh lại nhìn phóng viên quay chụp cùng toàn bộ đoàn đội Húc Dật, cất cao giọng nói: “Vất vả mọi người, hôm nay, tôi liền tận lực làm hết lễ nghĩa của chủ nhà, mời mọi người ăn một bữa cơm xoàng.”
Có người mời ăn cơm, còn là Lãnh Tư Thành mời khách, tất cả mọi người hoan hô nhảy nhót!
Lãnh Tư Thành vào giờ này phút này, còn không chút nào kiêng kị đứng ở bên người Trần Văn Tiệp, khi cô ta tiến vào xe bảo mẫu thay trang phục, mới cùng nhau thương nghị công việc với những thuộc hạ mình mang đến, gạt Lâm Chu Dật ở một bên, nửa phần ánh mắt cũng không có chú ý anh ta, tự nhiên, cũng càng không có phát hiện, Cố Thanh Thanh đứng ở lầu hai, vẫn luôn nhìn chăm chú anh.
Chờ các phóng viên thu thập xong, nhóm quảng cáo Húc Dật thu dọn hiện trường sạch sẽ, Trần Văn Tiệp cũng xuống xe bảo mẫu, thay một thân váy liền áo thoải mái thanh tân hưu nhàn, đứng ở bên người Lãnh Tư Thành, anh mới thì thầm hai câu với trợ lý Trình. Ngay sau đó, trợ lý Trình đi lên trước bố trí. Mà Lãnh Tư Thành, hất cằm lên thông báo: “Các vị, mời mọi người đi lầu bảy tùy ý chọn nhà hàng dùng cơm.”
Anh nói như vậy, chẳng lẽ anh không ăn cơm với bọn họ?
Lãnh Tư Thành nhìn thoáng qua Trần Văn Tiệp, vươn hai ngón tay, chỉ dùng đầu ngón tay, hư hư bắt lấy cổ tay cô ta! Động tác này, thoạt nhìn giống như là anh cầm cổ tay Trần Văn Tiệp thật chặt!
Quả nhiên, Cố Thanh Thanh lầu hai nhìn đến, lập tức đứng dậy từ sau bảng quảng cáo, đôi mắt ngưng trọng!
Rồi sau đó, ở bên trong kinh ngạc của mọi người, Lãnh Tư Thành vẻ mặt thản nhiên: “-- Mà người này, tôi liền mượn đi trước, chúc mọi người dùng cơm vui vẻ.”
Cố ý xuất hiện ở nơi quay của Trần Văn Tiệp, cố ý an bài tiệc tối cho toàn bộ mọi người, nhưng là, chỉ mang một mình cô ta đi?
Đây là tiết tấu bữa tối ánh nến, thế giới hai người?
Nếu hoàn toàn không phải đối thủ, anh cũng không cần chú ý nhiều.
Bên kia, Lâm Chu Dật hiển nhiên cũng nhìn ra một tia khinh mạn cùng khinh thường nơi đáy mắt Lãnh Tư Thành, ngón tay giấu đi của anh nhẹ nhàng nắm lại, nhưng mặt ngoài, lại cười càng sáng lạn: “Tôi nghe nói tập đoàn Lãnh thị muốn đổi người phát ngôn quảng cáo, cũng muốn đẩy quảng cáo quý một ra. Húc Dật chúng tôi đương nhiên muốn nỗ lực tranh thủ được cơ hội này.”
Lãnh Tư Thành đến trả lời cũng lười phải trả lời, chỉ là “ừ” một tiếng, lại nhìn về phía Trần Văn Tiệp, “Quảng cáo chụp xong rồi sao?”
Trần Văn Tiệp nhìn nhìn đạo diễn quay quảng cáo, đạo diễn nào dám nói chữ “Không”, liên tục gật đầu.
Lãnh Tư Thành cúi đầu nhìn nhìn thời gian trên đồng hồ, đã tới thời gian tan tầm rồi. Anh lại nhìn phóng viên quay chụp cùng toàn bộ đoàn đội Húc Dật, cất cao giọng nói: “Vất vả mọi người, hôm nay, tôi liền tận lực làm hết lễ nghĩa của chủ nhà, mời mọi người ăn một bữa cơm xoàng.”
Có người mời ăn cơm, còn là Lãnh Tư Thành mời khách, tất cả mọi người hoan hô nhảy nhót!
Lãnh Tư Thành vào giờ này phút này, còn không chút nào kiêng kị đứng ở bên người Trần Văn Tiệp, khi cô ta tiến vào xe bảo mẫu thay trang phục, mới cùng nhau thương nghị công việc với những thuộc hạ mình mang đến, gạt Lâm Chu Dật ở một bên, nửa phần ánh mắt cũng không có chú ý anh ta, tự nhiên, cũng càng không có phát hiện, Cố Thanh Thanh đứng ở lầu hai, vẫn luôn nhìn chăm chú anh.
Chờ các phóng viên thu thập xong, nhóm quảng cáo Húc Dật thu dọn hiện trường sạch sẽ, Trần Văn Tiệp cũng xuống xe bảo mẫu, thay một thân váy liền áo thoải mái thanh tân hưu nhàn, đứng ở bên người Lãnh Tư Thành, anh mới thì thầm hai câu với trợ lý Trình. Ngay sau đó, trợ lý Trình đi lên trước bố trí. Mà Lãnh Tư Thành, hất cằm lên thông báo: “Các vị, mời mọi người đi lầu bảy tùy ý chọn nhà hàng dùng cơm.”
Anh nói như vậy, chẳng lẽ anh không ăn cơm với bọn họ?
Lãnh Tư Thành nhìn thoáng qua Trần Văn Tiệp, vươn hai ngón tay, chỉ dùng đầu ngón tay, hư hư bắt lấy cổ tay cô ta! Động tác này, thoạt nhìn giống như là anh cầm cổ tay Trần Văn Tiệp thật chặt!
Quả nhiên, Cố Thanh Thanh lầu hai nhìn đến, lập tức đứng dậy từ sau bảng quảng cáo, đôi mắt ngưng trọng!
Rồi sau đó, ở bên trong kinh ngạc của mọi người, Lãnh Tư Thành vẻ mặt thản nhiên: “-- Mà người này, tôi liền mượn đi trước, chúc mọi người dùng cơm vui vẻ.”
Cố ý xuất hiện ở nơi quay của Trần Văn Tiệp, cố ý an bài tiệc tối cho toàn bộ mọi người, nhưng là, chỉ mang một mình cô ta đi?
Đây là tiết tấu bữa tối ánh nến, thế giới hai người?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.