Chương 305: Vợ chồng ân ái (5)
Bích Ngọc Tiêu
06/12/2019
Editor: May
Tay cô buông lỏng, Lãnh Tư Thành lập tức liền cảm giác được, ngược lại dùng sức nắm chặt, không cho cô rời đi. Rồi sau đó, hất cằm lên cười nhạt nói: “Không nghĩ tới dì Lý xuất ngoại ra ngoài, còn quan tâm chuyện của nhà họ Lãnh chúng tôi như vậy, quan tâm một ít tin tức bát quái nói chuyện năm đâu của cháu. Khó trách năm đó sẽ vì phát triển nghiệp vụ mà đi nước Mỹ!”
“Cậu! --” Lãnh Tư Thành là chỉ thẳng hành vi năm đó bọn họ vì tránh né nhà họ Lãnh, thấy chết mà không cứu!
Rồi sau đó, Lãnh Tư Thành lại nhàn nhạt đọc nhấn rõ từng chữ: “Nhưng mà, cháu vẫn là muốn cảm tạ dì Lý và chú Từ, không có các người, cháu và Thanh Thanh cũng sẽ không gặp nhau. Trên thực tế, gần đây Thanh Thanh vẫn luôn đang chuẩn bị mang thai. Chờ lần sau, sau khi con chúng tôi sinh hạ ra, nhất định sẽ bày buổi tiệc lớn, cảm tạ các người làm mai mối!”Tuy rằng giọng nói không lớn, nhưng lại nói năng có khí phách, cho dù Cố Thanh Thanh biết, anh lúc này chỉ là đang phát tiết tức giận năm đó nhà họ Từ rời đi, cũng không phải thật sự để ý chính mình. Nhưng mà, có thể nở mày nở mặt ở trước mặt người đã từng cao cao tại thượng, trong lòng cô vẫn là có chút xúc động.
Sau khi nghe anh nói một phen lời này, không chỉ là Lý Hồng Nhuế, là toàn bộ người nhà họ Từ nhà họ Nhiếp đều sắc mặt đại biến! Đặc biệt là Nhiếp Chi Ninh ở một bên nghe, sắc mặt vừa kinh ngạc, lại cao hứng, còn có chút phức tạp.
Từ Tử Câm ở bên cạnh anh ta nhìn đến biểu tình biến hóa trên mặt Nhiếp Chi Ninh, trong lòng rất là không phục. Cái gì chứ, con gái người hầu mà thôi, nơi nào so được với chiu Tử Bội? Cô nhỏ giọng lẩm bẩm: “Gặp dịp thì chơi thôi, chỉ là đối tượng gặp dịp thì chơi quá nhiều, trên tiệc đính hôn tôi còn nhìn thấy một người đấy?”“Tử Câm!” Từ Trọng Tục lập tức cắt đứt lời nói của cô ta, vẻ mặt nghiêm túc răn dạy: “Nói bậy cái gì đó!” Rồi sau đó lại lập tức cười xin lỗi với Lãnh Tư Thành: “Con bé không biết ăn nói, đừng sinh khí.”
Sắc mặt Lãnh Tư Thành hơi hơi trầm trầm, nhưng cũng không có nhiều lời. Bên cạnh, Cố Thanh Thanh vẫn là sắc mặt bình tĩnh như cũ, chỉ là ánh sáng trong đôi mắt, hơi u ám một chút.
Lúc này, ngược lại Lãnh Mặc bên cạnh nhảy ra nói: “Không phải đâu, tôi thấy anh cả thực thích chị dâu cả. Lần trước chị dâu cả nấu rất khó ăn, anh cả còn đôi mắt đều không nháy ăn sạch toàn bộ nha?”
“Lãnh Mặc!” Mộ Thanh Vũ cũng cắt đứt lời nói của cô ấy, cười tủm tỉm nói: “Con bé không biết nói chuyện, đừng sinh khí.”
Tay cô buông lỏng, Lãnh Tư Thành lập tức liền cảm giác được, ngược lại dùng sức nắm chặt, không cho cô rời đi. Rồi sau đó, hất cằm lên cười nhạt nói: “Không nghĩ tới dì Lý xuất ngoại ra ngoài, còn quan tâm chuyện của nhà họ Lãnh chúng tôi như vậy, quan tâm một ít tin tức bát quái nói chuyện năm đâu của cháu. Khó trách năm đó sẽ vì phát triển nghiệp vụ mà đi nước Mỹ!”
“Cậu! --” Lãnh Tư Thành là chỉ thẳng hành vi năm đó bọn họ vì tránh né nhà họ Lãnh, thấy chết mà không cứu!
Rồi sau đó, Lãnh Tư Thành lại nhàn nhạt đọc nhấn rõ từng chữ: “Nhưng mà, cháu vẫn là muốn cảm tạ dì Lý và chú Từ, không có các người, cháu và Thanh Thanh cũng sẽ không gặp nhau. Trên thực tế, gần đây Thanh Thanh vẫn luôn đang chuẩn bị mang thai. Chờ lần sau, sau khi con chúng tôi sinh hạ ra, nhất định sẽ bày buổi tiệc lớn, cảm tạ các người làm mai mối!”Tuy rằng giọng nói không lớn, nhưng lại nói năng có khí phách, cho dù Cố Thanh Thanh biết, anh lúc này chỉ là đang phát tiết tức giận năm đó nhà họ Từ rời đi, cũng không phải thật sự để ý chính mình. Nhưng mà, có thể nở mày nở mặt ở trước mặt người đã từng cao cao tại thượng, trong lòng cô vẫn là có chút xúc động.
Sau khi nghe anh nói một phen lời này, không chỉ là Lý Hồng Nhuế, là toàn bộ người nhà họ Từ nhà họ Nhiếp đều sắc mặt đại biến! Đặc biệt là Nhiếp Chi Ninh ở một bên nghe, sắc mặt vừa kinh ngạc, lại cao hứng, còn có chút phức tạp.
Từ Tử Câm ở bên cạnh anh ta nhìn đến biểu tình biến hóa trên mặt Nhiếp Chi Ninh, trong lòng rất là không phục. Cái gì chứ, con gái người hầu mà thôi, nơi nào so được với chiu Tử Bội? Cô nhỏ giọng lẩm bẩm: “Gặp dịp thì chơi thôi, chỉ là đối tượng gặp dịp thì chơi quá nhiều, trên tiệc đính hôn tôi còn nhìn thấy một người đấy?”“Tử Câm!” Từ Trọng Tục lập tức cắt đứt lời nói của cô ta, vẻ mặt nghiêm túc răn dạy: “Nói bậy cái gì đó!” Rồi sau đó lại lập tức cười xin lỗi với Lãnh Tư Thành: “Con bé không biết ăn nói, đừng sinh khí.”
Sắc mặt Lãnh Tư Thành hơi hơi trầm trầm, nhưng cũng không có nhiều lời. Bên cạnh, Cố Thanh Thanh vẫn là sắc mặt bình tĩnh như cũ, chỉ là ánh sáng trong đôi mắt, hơi u ám một chút.
Lúc này, ngược lại Lãnh Mặc bên cạnh nhảy ra nói: “Không phải đâu, tôi thấy anh cả thực thích chị dâu cả. Lần trước chị dâu cả nấu rất khó ăn, anh cả còn đôi mắt đều không nháy ăn sạch toàn bộ nha?”
“Lãnh Mặc!” Mộ Thanh Vũ cũng cắt đứt lời nói của cô ấy, cười tủm tỉm nói: “Con bé không biết nói chuyện, đừng sinh khí.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.