Chương 2: Tổng giám đốc Bắc Đường
Mị Dạ Thủy Thảo
25/05/2015
“Tổng giám đốc Bắc Đường, tôi cầu xin ngài, cầu xin ngài, nếu lần này ngài không giúp cho công ty chúng tôi, công ty tôi có thể thực sự phá sản a, ngài nhất định phải hỗ trợ chúng tôi, cho dù không nể mặt mũi làm ăn, ngài cũng phải nể tình mối quan hệ nhiều năm của chúng tôi với gia đình ngài chứ a……” Đầu dây bên kia là tiếng khóc lóc của một người đàn ông, thanh âm càng ngày càng cao, đã hoàn toàn không còn để ý đến vấn đề danh dự của bản thân nữa.
“Tôi là thương nhân, mà thương nhân thì lấy “lợi” đi đầu, công ty phá sản không thể dựa vào giao tình mà xoay chuyển, hơn nữa con số một triệu này cũng không phải nhỏ, Vương tổng, tôi nghĩ ngài tìm người trợ giúp, chắc không phải chỉ tìm một mình tôi thôi?” Thanh âm nho nhã mang hàm ý đạo lý, xem đây như hoàn toàn là việc công.
“Tổng giám đốc Bắc Đường, một triệu đối với người khác có thể là con số không nhỏ, nhưng đối với ngài mà nói cũng không phải chuyện gì đáng kể, ngài năm ngoái quyên góp từ thiện hơn con số này gấp mười lần, ngài hãy coi như là thương xót cho tôi đi, tôi đây thật sự đã cùng đường…” Nếu như không phải thật sự cùng đường, ông ta cũng sẽ không tìm đến Huyền thoại thương trường – Bắc Đường Yên, cô gái này nhìn người rất lợi hại, nhưng ông ta vẫn là luyến tiếc không muốn buông tay hy vọng cuối cùng, nợ hơn một triệu, cũng chỉ có tập đoàn Bắc Đường mới có thể giúp được ông ta.
“Vương tổng, cho dù ngài có hơn trăm triệu, nhưng thật lòng mà nói, ngài chắc sẽ không vô duyên vô cớ mà xuất ra một triệu đi làm việc thiện chứ?” Cô đây không phải người lương thiện, việc quyên góp từ thiện là quyên tặng, làm sao có thể cho một công ty như thế này, Vương tổng này so sánh cũng thật khiến người ta thấy buồn cười đi, aiz, kẻ thất bại chính là như vậy, luôn rất dễ quên nhiều vấn đề quan trọng, mất đi bình tĩnh, như thế khoảng cách với sự tuyệt vọng cũng không còn xa!
“Tôi, tôi….. Tổng giám đốc Bắc Đường, chúng tôi là vay mượn a, chỉ cần ngài cho tôi mượn một triệu để xoay sở, tôi nhất định sẽ báo đáp ngài, chờ tôi có tiền, tôi nhất định sẽ trả cho ngài a….” Hắn – Vương tổng bị nói đến liền khóc lóc.
“Vương tổng, nghe nói công ty ngài ở nước ngoài có một nhà máy sản xuất?” Bắc Đường Yên ngắt ngang tiếng khóc lóc kể lể của Vương tổng, nhẹ nhàng hỏi, trên mặt đã có nụ cười nhàn nhạt.
Đầu bên kia điện thoại bỗng nhiên khựng lại, im lặng một lát!
“Tổng giám đốc Bắc Đường, ngài… làm sao biết được?” Đây là bí mật của công ty, trong nội bộ cũng chỉ có vài người cấp cao biết, Bắc Đường Yên này không hổ là huyền thoại trong thương giới, nếu không phải nghĩ còn có cái khâu sản xuất đó để xoay sở, ông ta cũng sẽ không giống hiện tại cầu cứu khắp nơi rồi!
“Đưa nhà máy sản xuất đó cho tôi, tôi sẽ đưa ông một triệu, ông chắc cũng biết, một triệu kia để bán nhà máy sản xuất, đối với ông bây giờ mà nói, cũng không phải là chịu thiệt.”
“…….” Người đàn ông ở đầu bên kia có lẽ đang suy nghĩ, cũng không trả lời.
“Vương tổng, tôi cho ông thời gian ba ngày để suy xét kỹ, cân nhắc kĩ lưỡng xong có thể đến tìm tôi.” Nói xong, Bắc Đường Yên liền thẳng tay cúp điện thoại.
“Chúc mừng tổng giám đốc, kế hoạch lần này lập tức sẽ thành công.” Làm trợ lý của Bắc Đường Yên nhiều năm, Văn Mẫn cũng hiểu được lúc nào mình cần nói những gì, có điều, cô cũng là thật lòng bội phục nữ nhân tràn đầy tự tin trước mắt này, cô chính là thần tượng của Văn Mẫn.
“Kế hoạch này rất quan trọng, nhưng quan trọng chính là thành quả chung của mọi người, nói với bọn họ, chuẩn bị ba ngày sau lãnh tiền thưởng đi, một tuần qua đã vất vả cho các người.” Tuy rằng sự việc vẫn chưa có kết quả, nhưng mà cô tin tưởng kế hoạch của mình, cô không có thứ gì là không chiếm được, đương nhiên là cái nhà máy sản xuất ở nước ngoài kia cũng thuộc phạm vi của cô.
“Vâng, tôi thay mặt mọi người cảm ơn tổng giám đốc!” Văn Mẫn vui vẻ nói, khoản tiền thu nhập riêng của cô lại có thể gia tăng thêm một chút rồi.
Bắc Đường Yên nhìn thư ký của mình cười cười, khuôn mặt lộ rõ phong thái tự tin!
Cô, Bắc Đường Yên, tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Bắc Đường, tuy rằng tập đoàn Bắc Đường không phải do cô thành lập, nhưng để phát triển đến trình độ như hôm nay cũng đều nhờ vào một tay cô, cô chính là một tay tạo ra huyền thoại, đây là niềm kiêu hãnh của cô, nhưng đây không phải mục đích của cô, cô còn muốn nhiều hơn, cô thích nhất là thách đấu, đó mới chính là niềm vui trong đời cô.
Tiền tài, chưa bao giờ là mục đích của cô, tuy mọi người đều cho rằng cô là một thương nhân không lanh lợi đã sớm không thể đứng dậy, nhưng trên thực tế cô như một chiến binh dẫn theo binh đoàn của mình đi khiêu chiến một cửa ải khó khăn!
Mà hiện tại cô chính là sắp chuẩn bị nghênh đón thêm một thắng lợi mới, theo đúng kế hoạch, cô dùng thời gian ba ngày, thực hiện theo đến bây giờ, là bảy ngày, mà trong lúc này, cả một công ty có tài sản hơn 100 triệu đang đứng trước nguy cơ phá sản, sau đó cô sẽ lấy thân phận là người trợ giúp để đạt được kế hoạch của mình, đừng nói cô đê tiện, cô như thế đã là rất nhân từ rồi, ít nhất cô còn cho đối phương con đường sống chứ không chân chính thu mua cái công ty kia, cái này cũng chính là tác phong làm việc của cô, lưu lại một con đường sống, cũng chính là cấp cho chính mình một con đường lui, trên đời này không có kẻ thù lâu dài, chỉ có bằng hữu lâu dài.
Nghĩ đến đây, Bắc Đường Yên bất đắc dĩ mỉm cười, đột nhiên nghĩ tới cuộc cá cược mà bản thân suýt tí bỏ quên, hình như cô cùng cô bạn xấu kia ước hẹn với nhau, năm nay mua vé đi đâu đó … Ha hả, nhưng nói không khó khăn lại có chút khó khăn, nên làm gì bây giờ đây?
“Tôi là thương nhân, mà thương nhân thì lấy “lợi” đi đầu, công ty phá sản không thể dựa vào giao tình mà xoay chuyển, hơn nữa con số một triệu này cũng không phải nhỏ, Vương tổng, tôi nghĩ ngài tìm người trợ giúp, chắc không phải chỉ tìm một mình tôi thôi?” Thanh âm nho nhã mang hàm ý đạo lý, xem đây như hoàn toàn là việc công.
“Tổng giám đốc Bắc Đường, một triệu đối với người khác có thể là con số không nhỏ, nhưng đối với ngài mà nói cũng không phải chuyện gì đáng kể, ngài năm ngoái quyên góp từ thiện hơn con số này gấp mười lần, ngài hãy coi như là thương xót cho tôi đi, tôi đây thật sự đã cùng đường…” Nếu như không phải thật sự cùng đường, ông ta cũng sẽ không tìm đến Huyền thoại thương trường – Bắc Đường Yên, cô gái này nhìn người rất lợi hại, nhưng ông ta vẫn là luyến tiếc không muốn buông tay hy vọng cuối cùng, nợ hơn một triệu, cũng chỉ có tập đoàn Bắc Đường mới có thể giúp được ông ta.
“Vương tổng, cho dù ngài có hơn trăm triệu, nhưng thật lòng mà nói, ngài chắc sẽ không vô duyên vô cớ mà xuất ra một triệu đi làm việc thiện chứ?” Cô đây không phải người lương thiện, việc quyên góp từ thiện là quyên tặng, làm sao có thể cho một công ty như thế này, Vương tổng này so sánh cũng thật khiến người ta thấy buồn cười đi, aiz, kẻ thất bại chính là như vậy, luôn rất dễ quên nhiều vấn đề quan trọng, mất đi bình tĩnh, như thế khoảng cách với sự tuyệt vọng cũng không còn xa!
“Tôi, tôi….. Tổng giám đốc Bắc Đường, chúng tôi là vay mượn a, chỉ cần ngài cho tôi mượn một triệu để xoay sở, tôi nhất định sẽ báo đáp ngài, chờ tôi có tiền, tôi nhất định sẽ trả cho ngài a….” Hắn – Vương tổng bị nói đến liền khóc lóc.
“Vương tổng, nghe nói công ty ngài ở nước ngoài có một nhà máy sản xuất?” Bắc Đường Yên ngắt ngang tiếng khóc lóc kể lể của Vương tổng, nhẹ nhàng hỏi, trên mặt đã có nụ cười nhàn nhạt.
Đầu bên kia điện thoại bỗng nhiên khựng lại, im lặng một lát!
“Tổng giám đốc Bắc Đường, ngài… làm sao biết được?” Đây là bí mật của công ty, trong nội bộ cũng chỉ có vài người cấp cao biết, Bắc Đường Yên này không hổ là huyền thoại trong thương giới, nếu không phải nghĩ còn có cái khâu sản xuất đó để xoay sở, ông ta cũng sẽ không giống hiện tại cầu cứu khắp nơi rồi!
“Đưa nhà máy sản xuất đó cho tôi, tôi sẽ đưa ông một triệu, ông chắc cũng biết, một triệu kia để bán nhà máy sản xuất, đối với ông bây giờ mà nói, cũng không phải là chịu thiệt.”
“…….” Người đàn ông ở đầu bên kia có lẽ đang suy nghĩ, cũng không trả lời.
“Vương tổng, tôi cho ông thời gian ba ngày để suy xét kỹ, cân nhắc kĩ lưỡng xong có thể đến tìm tôi.” Nói xong, Bắc Đường Yên liền thẳng tay cúp điện thoại.
“Chúc mừng tổng giám đốc, kế hoạch lần này lập tức sẽ thành công.” Làm trợ lý của Bắc Đường Yên nhiều năm, Văn Mẫn cũng hiểu được lúc nào mình cần nói những gì, có điều, cô cũng là thật lòng bội phục nữ nhân tràn đầy tự tin trước mắt này, cô chính là thần tượng của Văn Mẫn.
“Kế hoạch này rất quan trọng, nhưng quan trọng chính là thành quả chung của mọi người, nói với bọn họ, chuẩn bị ba ngày sau lãnh tiền thưởng đi, một tuần qua đã vất vả cho các người.” Tuy rằng sự việc vẫn chưa có kết quả, nhưng mà cô tin tưởng kế hoạch của mình, cô không có thứ gì là không chiếm được, đương nhiên là cái nhà máy sản xuất ở nước ngoài kia cũng thuộc phạm vi của cô.
“Vâng, tôi thay mặt mọi người cảm ơn tổng giám đốc!” Văn Mẫn vui vẻ nói, khoản tiền thu nhập riêng của cô lại có thể gia tăng thêm một chút rồi.
Bắc Đường Yên nhìn thư ký của mình cười cười, khuôn mặt lộ rõ phong thái tự tin!
Cô, Bắc Đường Yên, tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Bắc Đường, tuy rằng tập đoàn Bắc Đường không phải do cô thành lập, nhưng để phát triển đến trình độ như hôm nay cũng đều nhờ vào một tay cô, cô chính là một tay tạo ra huyền thoại, đây là niềm kiêu hãnh của cô, nhưng đây không phải mục đích của cô, cô còn muốn nhiều hơn, cô thích nhất là thách đấu, đó mới chính là niềm vui trong đời cô.
Tiền tài, chưa bao giờ là mục đích của cô, tuy mọi người đều cho rằng cô là một thương nhân không lanh lợi đã sớm không thể đứng dậy, nhưng trên thực tế cô như một chiến binh dẫn theo binh đoàn của mình đi khiêu chiến một cửa ải khó khăn!
Mà hiện tại cô chính là sắp chuẩn bị nghênh đón thêm một thắng lợi mới, theo đúng kế hoạch, cô dùng thời gian ba ngày, thực hiện theo đến bây giờ, là bảy ngày, mà trong lúc này, cả một công ty có tài sản hơn 100 triệu đang đứng trước nguy cơ phá sản, sau đó cô sẽ lấy thân phận là người trợ giúp để đạt được kế hoạch của mình, đừng nói cô đê tiện, cô như thế đã là rất nhân từ rồi, ít nhất cô còn cho đối phương con đường sống chứ không chân chính thu mua cái công ty kia, cái này cũng chính là tác phong làm việc của cô, lưu lại một con đường sống, cũng chính là cấp cho chính mình một con đường lui, trên đời này không có kẻ thù lâu dài, chỉ có bằng hữu lâu dài.
Nghĩ đến đây, Bắc Đường Yên bất đắc dĩ mỉm cười, đột nhiên nghĩ tới cuộc cá cược mà bản thân suýt tí bỏ quên, hình như cô cùng cô bạn xấu kia ước hẹn với nhau, năm nay mua vé đi đâu đó … Ha hả, nhưng nói không khó khăn lại có chút khó khăn, nên làm gì bây giờ đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.