Chương 474
Đang cập nhập
28/07/2021
Tiêu Lăng Dạ cười nhưng không nói.
Bởi vì cô nói một câu nhàm chán, mà anh đã chờ đợi cô nhiêu giờ.
Nói không cảm động chắc chắn là lừa gạt.
Lâm Quán Quán chủ động nắm lấy tay anh, ngửa đầu nhìn anh, “Vậy anh ăn cơm chưa?”
“Ừm!”
“Ăn gì đó?”
Tiêu Lăng Dạ không biết nói dối, đành phải trằm mặc.
“Chắc chắn là chưa ăn! Tiêu Lăng Dạ, sao anh lại ngu ngốc như vậy! Bên ngoài đài truyền hình bán nhiều thức ăn như vậy, sao lại không biết ăn một chút.”
“Không biết khi nào em quay xong.” Anh dừng một chút, “Sợ bỏ lỡ eml”
Sợ bỏ lỡ cô…
Lâm Quán Quán dở khóc dở cười.
Cô còn có thể chạy sao.
Trong lòng lại ngọt ngào, Lâm Quán Quán nắm lấy tay anh, “Đi đi đi, chúng ta trở về, trở về em làm mì bò cho anh ăn.”
Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ càng thêm ôn hòa, “Được!”
Hai người đi về phía Maybach ở phía sau.
Phía trước.
Cơ Dã Hỏa tựa vào cửa xe nửa ngày rốt cục nhịn không được, “Chậc! Cô cho rằng tôi là không khí sao! Vậy mà lại định cứ như vậy mà đi à!!”
Lâm Quán Quán xoay người, “Anh còn chuyện gì sao?”
Đậu xanh.
Không có chuyện thì không thể nói với cô vài câu sao?
Cơ Dã Hỏa nghiên răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Lâm Quán Quán, “Cô là người phụ nữ không có tình người!”
Hai má Lâm Quán Quán nóng lên, “Đừng nói nhảm!”
“Tôi mặc kệ, tôi cũng đói bụng!”
“Vậy tại sao vừa rồi anh không đi ăn khuya với đạo diễn LÝ Chẳng phải là anh ta lo lắng cô đi về một mình không an toàn sao!!
Khốn kiếp!
Cơ Dã Hỏa giận dữ, “Rốt cuộc có cho ăn mì bò không!”
Vậy còn được!
Cơ Dã Hỏa tức giận dần dần tiêu tan.
“Đi thôi!”
Nhưng.
Hai chiếc xe đi đến bệnh viện Khang Hoa cùng lúc.
Hai mươi phút sau.
Chiếc xe đến bãi đậu xe của bệnh viện, mấy người họ đi lên lâu với nhau.
Trong thang máy, ba người họ không nói gì cả.
Lâm Quán Quán xoa xoa tay.
Sao cô cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái nhỉ.
Cô nhìn Tiêu Lăng Dạ, lại nhìn Cơ Dã Hỏa, nhìn một chút, chính cô cũng cảm thấy có chút xấu hỗ.
Khụ khụ.
Cũng đúng.
Một người là người cũ, một người là người hiện tại.
Hết lần này tới lần khác, hai người họ lại là chú cháu.
Quan hệ này… đủ khiến người ta xấu hỗ rồi.
Ba người họ cùng nhau đi đến phòng bệnh.
Duệ Duệ và Tâm Can đã ngủ, hôm nay Tiêu Diễn đi ra ngoài, không có ở chỗ này.
Cho nên.
Trong phòng vẫn chỉ có ba người bọn họ.
Bởi vì cô nói một câu nhàm chán, mà anh đã chờ đợi cô nhiêu giờ.
Nói không cảm động chắc chắn là lừa gạt.
Lâm Quán Quán chủ động nắm lấy tay anh, ngửa đầu nhìn anh, “Vậy anh ăn cơm chưa?”
“Ừm!”
“Ăn gì đó?”
Tiêu Lăng Dạ không biết nói dối, đành phải trằm mặc.
“Chắc chắn là chưa ăn! Tiêu Lăng Dạ, sao anh lại ngu ngốc như vậy! Bên ngoài đài truyền hình bán nhiều thức ăn như vậy, sao lại không biết ăn một chút.”
“Không biết khi nào em quay xong.” Anh dừng một chút, “Sợ bỏ lỡ eml”
Sợ bỏ lỡ cô…
Lâm Quán Quán dở khóc dở cười.
Cô còn có thể chạy sao.
Trong lòng lại ngọt ngào, Lâm Quán Quán nắm lấy tay anh, “Đi đi đi, chúng ta trở về, trở về em làm mì bò cho anh ăn.”
Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ càng thêm ôn hòa, “Được!”
Hai người đi về phía Maybach ở phía sau.
Phía trước.
Cơ Dã Hỏa tựa vào cửa xe nửa ngày rốt cục nhịn không được, “Chậc! Cô cho rằng tôi là không khí sao! Vậy mà lại định cứ như vậy mà đi à!!”
Lâm Quán Quán xoay người, “Anh còn chuyện gì sao?”
Đậu xanh.
Không có chuyện thì không thể nói với cô vài câu sao?
Cơ Dã Hỏa nghiên răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Lâm Quán Quán, “Cô là người phụ nữ không có tình người!”
Hai má Lâm Quán Quán nóng lên, “Đừng nói nhảm!”
“Tôi mặc kệ, tôi cũng đói bụng!”
“Vậy tại sao vừa rồi anh không đi ăn khuya với đạo diễn LÝ Chẳng phải là anh ta lo lắng cô đi về một mình không an toàn sao!!
Khốn kiếp!
Cơ Dã Hỏa giận dữ, “Rốt cuộc có cho ăn mì bò không!”
Vậy còn được!
Cơ Dã Hỏa tức giận dần dần tiêu tan.
“Đi thôi!”
Nhưng.
Hai chiếc xe đi đến bệnh viện Khang Hoa cùng lúc.
Hai mươi phút sau.
Chiếc xe đến bãi đậu xe của bệnh viện, mấy người họ đi lên lâu với nhau.
Trong thang máy, ba người họ không nói gì cả.
Lâm Quán Quán xoa xoa tay.
Sao cô cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái nhỉ.
Cô nhìn Tiêu Lăng Dạ, lại nhìn Cơ Dã Hỏa, nhìn một chút, chính cô cũng cảm thấy có chút xấu hỗ.
Khụ khụ.
Cũng đúng.
Một người là người cũ, một người là người hiện tại.
Hết lần này tới lần khác, hai người họ lại là chú cháu.
Quan hệ này… đủ khiến người ta xấu hỗ rồi.
Ba người họ cùng nhau đi đến phòng bệnh.
Duệ Duệ và Tâm Can đã ngủ, hôm nay Tiêu Diễn đi ra ngoài, không có ở chỗ này.
Cho nên.
Trong phòng vẫn chỉ có ba người bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.