Chương 529
Đang cập nhập
03/08/2021
Cậu bé nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng lại nghĩ đến Cơ Dã Hỏa.
Lúc ở nước M, Cơ Dã Hỏa vì theo đuổi mẹ mà liều mạng lấy lòng cậu bé, lúc đó cậu bé rất không thích Cơ Dã Hỏa, cho nên căn bản không chim anh ta.
Bây giờ thì khác.
Cậu bé cần liên minh.
Cái gọi là kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Bây giờ cậu bé và Cơ Dã Hỏa chính là quan hệ như vậy.
So với Tiêu Lăng Dạ, cậu bé tình nguyện mẹ ở bên cạnh Cơ Dã Hỏa hơn.
Lâm Quán Quán đi vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.
Dựa theo phong tục của Vân Thành, buổi trưa của ngày giao thừa sẽ bắt đầu gói sủi cảo, Lâm Quán Quán lập tức đi vào phòng bếp rửa rau cắt rau chuẩn bị làm nhân.
Tiêu Lăng Dạ nhìn Cơ Dã Hỏa và Duệ Duệ, phát huy đầy đủ thân phận “nam chủ nhân” của mình, đi vào phòng bếp giúp đỡ.
Cơ Dã Hỏa nhìn trợn mắt há mồm.
Đậu xanh.
Khi anh ta còn sống, lại có thể nhìn thấy chú hai của mình xuống bếp.
Hơn nữa nhìn bộ dáng thuần thục của anh, hiển nhiên không phải là lần đầu tiên.
Sức mạnh nào đã thúc đầy anh trở nên như vậy.
Sức mạnh của tình yêu sao?
Tiêu Diễn tiếp tục chiến đấu với kế hoạch của mình, tâm gan đi làm bài tập gia đình của anh áy, thấy vậy, Duệ Duệ kéo Cơ Dã Hỏa đến trước cửa sổ sát đất.
Hai người họ đứng với nhau, xem tuyết rơi dày ở bên ngoài.
“Chú Dã Hỏa…”
“Hả?”
Duệ Duệ hạ thấp giọng nói, “Chú còn thích mẹ cháu không?”
Đâm vào tim rồi!
Anh ta thích Lâm Quán Quán thì có ích gì chứ, người phụ nữ chết tiệt kia luôn coi anh ta là anh em tốt, căn bản không có tình cảm nam nữ đối với anh ta.
“Duệ Duệ…”
“Rốt cuộc chú có thích hay không, là đàn ông hãy dứt khoát chút!”
“…” Cơ Dã Hỏa hung hăng, “Thích!”
Mặc dù biết mình không có cơ hội.
Nhưng thích một người đâu dễ dàng nói bỏ cuộc là bỏ cuộc được?
Bây giờ anh ta còn thích Lâm Quán Quán… đó là sự thật.
Lấy được đáp án mình muốn, sắc mặt Duệ Duệ buông lỏng, cậu bé móc móc tay với Cơ Dã Hỏa, Cơ Dã Hỏa lập tức ghé tai qua.
“Vậy chú, có muốn ở bên cạnh mẹ cháu không?”
“Phụt “
Cơ Dã Hỏa đang uống nước, nghe vậy thì trực tiếp phun ra.
Anh ta giật mình.
Ở bên cạnh Lâm Quán Quán sao?!
Đậu xanh.
Anh ta cũng chẳng phải là chán sống!
Trước đây, cũng bởi vì thích Quán Quán, mà chú hai tặng anh ta bao nhiêu vập ngã, bây giờ, chú hai và Quán Quán đã ở bên cạnh nhau.
Nếu như lúc này anh ta thò chân vào…
Cơ Dã Hỏa kích động.
Đậu xanh.
Anh ta không chê mình mạng dài!
Anh ta nhìn thằng nhóc nhỏ, cuối cùng cũng hiều rõ.
Thằng nhóc Duệ Duệ này…là muốn lấy anh ta làm súng.
Đối phó với khẩu súng của chú hai!
Lúc ở nước M, Cơ Dã Hỏa vì theo đuổi mẹ mà liều mạng lấy lòng cậu bé, lúc đó cậu bé rất không thích Cơ Dã Hỏa, cho nên căn bản không chim anh ta.
Bây giờ thì khác.
Cậu bé cần liên minh.
Cái gọi là kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Bây giờ cậu bé và Cơ Dã Hỏa chính là quan hệ như vậy.
So với Tiêu Lăng Dạ, cậu bé tình nguyện mẹ ở bên cạnh Cơ Dã Hỏa hơn.
Lâm Quán Quán đi vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.
Dựa theo phong tục của Vân Thành, buổi trưa của ngày giao thừa sẽ bắt đầu gói sủi cảo, Lâm Quán Quán lập tức đi vào phòng bếp rửa rau cắt rau chuẩn bị làm nhân.
Tiêu Lăng Dạ nhìn Cơ Dã Hỏa và Duệ Duệ, phát huy đầy đủ thân phận “nam chủ nhân” của mình, đi vào phòng bếp giúp đỡ.
Cơ Dã Hỏa nhìn trợn mắt há mồm.
Đậu xanh.
Khi anh ta còn sống, lại có thể nhìn thấy chú hai của mình xuống bếp.
Hơn nữa nhìn bộ dáng thuần thục của anh, hiển nhiên không phải là lần đầu tiên.
Sức mạnh nào đã thúc đầy anh trở nên như vậy.
Sức mạnh của tình yêu sao?
Tiêu Diễn tiếp tục chiến đấu với kế hoạch của mình, tâm gan đi làm bài tập gia đình của anh áy, thấy vậy, Duệ Duệ kéo Cơ Dã Hỏa đến trước cửa sổ sát đất.
Hai người họ đứng với nhau, xem tuyết rơi dày ở bên ngoài.
“Chú Dã Hỏa…”
“Hả?”
Duệ Duệ hạ thấp giọng nói, “Chú còn thích mẹ cháu không?”
Đâm vào tim rồi!
Anh ta thích Lâm Quán Quán thì có ích gì chứ, người phụ nữ chết tiệt kia luôn coi anh ta là anh em tốt, căn bản không có tình cảm nam nữ đối với anh ta.
“Duệ Duệ…”
“Rốt cuộc chú có thích hay không, là đàn ông hãy dứt khoát chút!”
“…” Cơ Dã Hỏa hung hăng, “Thích!”
Mặc dù biết mình không có cơ hội.
Nhưng thích một người đâu dễ dàng nói bỏ cuộc là bỏ cuộc được?
Bây giờ anh ta còn thích Lâm Quán Quán… đó là sự thật.
Lấy được đáp án mình muốn, sắc mặt Duệ Duệ buông lỏng, cậu bé móc móc tay với Cơ Dã Hỏa, Cơ Dã Hỏa lập tức ghé tai qua.
“Vậy chú, có muốn ở bên cạnh mẹ cháu không?”
“Phụt “
Cơ Dã Hỏa đang uống nước, nghe vậy thì trực tiếp phun ra.
Anh ta giật mình.
Ở bên cạnh Lâm Quán Quán sao?!
Đậu xanh.
Anh ta cũng chẳng phải là chán sống!
Trước đây, cũng bởi vì thích Quán Quán, mà chú hai tặng anh ta bao nhiêu vập ngã, bây giờ, chú hai và Quán Quán đã ở bên cạnh nhau.
Nếu như lúc này anh ta thò chân vào…
Cơ Dã Hỏa kích động.
Đậu xanh.
Anh ta không chê mình mạng dài!
Anh ta nhìn thằng nhóc nhỏ, cuối cùng cũng hiều rõ.
Thằng nhóc Duệ Duệ này…là muốn lấy anh ta làm súng.
Đối phó với khẩu súng của chú hai!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.