Chương 655
Đang cập nhập
30/08/2021
Lãnh Quân Lâm nhắc lại: “Con không có ngoại tình!”
*Con nói dối!” Bà Lãnh bị chọc tức đến nỗi phát ra tiếng chửi thề: “Không ngoại tình! Vậy thì giải thích cho mẹ, mối quan hệ của con và Lâm Quán Quán là gì? Không có chuyện gì mà lại có tin đồn! Nếu hai người trong sạch, vậy thì tại sao công ty của con lại có tin đồn vớ vẫn của hai người?”
Lãnh Quân Lâm mở miệng muốn nói nhưng mà bà Lãnh không cho anh cơ hội, bàn tay bà vung lên, trực tiếp ra mệnh lệnh: “Mẹ không quan tâm quan hệ của hai người là gì! Bắt đầu từ hôm nay con lập tức phong sát Lâm Quán Quán cho mẹt”
Bà Lãnh hiện tại có một suy nghĩ.
Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!
“Lãnh Quân Lâm, nếu con còn nhận mẹ và ba con, lập tức con phải phong sát Lâm Quán Quán!”
Lãnh Quân Lâm cười đùa.
Dưới ánh mắt cảnh giác của ba mẹ, anh chậm rãi lắc đầu: “Phong sát Lâm Quán Quán? Xin lỗi! Chuyện này không có khả năng!”
Bà Lãnh giận dữ.
“Con…”
Trước khi bà Lãnh tức giận, anh đã xoa dịu cơn giận của bà bằng một lời nói.
“Cô ấy là mẹ đẻ Tâm Canl!”
Trong phòng khách, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Bà Lãnh nghẹn họng nhìn trân trối, gần như nghỉ ngờ mình nghe nhằm: “Con mới nói ai là mẹ đẻ Tâm Can?”
“Lâm Quán Quán!”
Ông Lãnh và bà Lãnh liếc nhau, cả hai đều thấy ánh mắt của người kia đang bị sốc.
Chỉ có Lâm Song Song không biết Tâm Can là ai, cô cau mày bối rối nói: “Tâm Can? Tâm Can là ai?”
Bà Lãnh lúc này mới hoàn hồn: “Còn nhớ rõ hai ngày trước mẹ dẫn con đi thăm Tiêu gia không?”
Lâm Song Song gật đầu.
“Tâm Can…là cháu gái của bà Tiêu! Công chúa nhỏ Tiêu gia!”
Lâm Song Song sững người!
Công chúa nhỏ của Tiêu gia!
Cô biết Tiêu gia có một công chúa nhỏ, nghe nói cô là viên ngọc quý của Tiêu gia và là con một của Tiêu Lăng Dạ.
Thân phận của công chúa nhỏ này là một bí ẳn, không ai biết mẹ ruột của cô là ai, chỉ biết rằng Tiêu Lăng Dạ rất nuông chiều con gái.
Nghe nói.
Một lần Tiêu Lăng Dạ đi hẹn hò, vì đối tượng than phiền rằng “Đứa nhỏ này thật không lễ phép”, Tiêu Lăng Dạ đã đuổi người này đi ngay tại chỗ.
Nhưng bây giò.
Anh nói với cô rằng mẹ ruột của cô công chúa nhỏ này …
là Lâm Quán Quán sao?
Lâm Song Song nuốt nước miếng.
“Đây … có phải là nhầm lẫn.”
Lâm Quán Quán sao có thể là mẹ đẻ Tâm Can!
Tiểu tiện nhân đó sao có thể có quan hệ với Tiêu Lăng Dạ.
Càng quan trọng hơn!
Nếu cô ta thật sự là mẹ ruột của Tâm Can … Vậy thì hôm nay việc cô đi tìm cô ta, không phải là quá ngu ngốc sao?
Bà Lãnh hoàn toàn không tin: “Ở đây có hiểu làm gì không?”
“Đã làm xét nghiệm ADN sao có thể là hiểu lầm!” Lãnh Quân Lâm nhàn nhạt nói: “Cô Ấy là mẹ đẻ Tâm Can, không cần nghi ngờ gì nữa!”
“Vậy đứa nhỏ mà cô ấy đang nuôi…”
*Con nói dối!” Bà Lãnh bị chọc tức đến nỗi phát ra tiếng chửi thề: “Không ngoại tình! Vậy thì giải thích cho mẹ, mối quan hệ của con và Lâm Quán Quán là gì? Không có chuyện gì mà lại có tin đồn! Nếu hai người trong sạch, vậy thì tại sao công ty của con lại có tin đồn vớ vẫn của hai người?”
Lãnh Quân Lâm mở miệng muốn nói nhưng mà bà Lãnh không cho anh cơ hội, bàn tay bà vung lên, trực tiếp ra mệnh lệnh: “Mẹ không quan tâm quan hệ của hai người là gì! Bắt đầu từ hôm nay con lập tức phong sát Lâm Quán Quán cho mẹt”
Bà Lãnh hiện tại có một suy nghĩ.
Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!
“Lãnh Quân Lâm, nếu con còn nhận mẹ và ba con, lập tức con phải phong sát Lâm Quán Quán!”
Lãnh Quân Lâm cười đùa.
Dưới ánh mắt cảnh giác của ba mẹ, anh chậm rãi lắc đầu: “Phong sát Lâm Quán Quán? Xin lỗi! Chuyện này không có khả năng!”
Bà Lãnh giận dữ.
“Con…”
Trước khi bà Lãnh tức giận, anh đã xoa dịu cơn giận của bà bằng một lời nói.
“Cô ấy là mẹ đẻ Tâm Canl!”
Trong phòng khách, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Bà Lãnh nghẹn họng nhìn trân trối, gần như nghỉ ngờ mình nghe nhằm: “Con mới nói ai là mẹ đẻ Tâm Can?”
“Lâm Quán Quán!”
Ông Lãnh và bà Lãnh liếc nhau, cả hai đều thấy ánh mắt của người kia đang bị sốc.
Chỉ có Lâm Song Song không biết Tâm Can là ai, cô cau mày bối rối nói: “Tâm Can? Tâm Can là ai?”
Bà Lãnh lúc này mới hoàn hồn: “Còn nhớ rõ hai ngày trước mẹ dẫn con đi thăm Tiêu gia không?”
Lâm Song Song gật đầu.
“Tâm Can…là cháu gái của bà Tiêu! Công chúa nhỏ Tiêu gia!”
Lâm Song Song sững người!
Công chúa nhỏ của Tiêu gia!
Cô biết Tiêu gia có một công chúa nhỏ, nghe nói cô là viên ngọc quý của Tiêu gia và là con một của Tiêu Lăng Dạ.
Thân phận của công chúa nhỏ này là một bí ẳn, không ai biết mẹ ruột của cô là ai, chỉ biết rằng Tiêu Lăng Dạ rất nuông chiều con gái.
Nghe nói.
Một lần Tiêu Lăng Dạ đi hẹn hò, vì đối tượng than phiền rằng “Đứa nhỏ này thật không lễ phép”, Tiêu Lăng Dạ đã đuổi người này đi ngay tại chỗ.
Nhưng bây giò.
Anh nói với cô rằng mẹ ruột của cô công chúa nhỏ này …
là Lâm Quán Quán sao?
Lâm Song Song nuốt nước miếng.
“Đây … có phải là nhầm lẫn.”
Lâm Quán Quán sao có thể là mẹ đẻ Tâm Can!
Tiểu tiện nhân đó sao có thể có quan hệ với Tiêu Lăng Dạ.
Càng quan trọng hơn!
Nếu cô ta thật sự là mẹ ruột của Tâm Can … Vậy thì hôm nay việc cô đi tìm cô ta, không phải là quá ngu ngốc sao?
Bà Lãnh hoàn toàn không tin: “Ở đây có hiểu làm gì không?”
“Đã làm xét nghiệm ADN sao có thể là hiểu lầm!” Lãnh Quân Lâm nhàn nhạt nói: “Cô Ấy là mẹ đẻ Tâm Can, không cần nghi ngờ gì nữa!”
“Vậy đứa nhỏ mà cô ấy đang nuôi…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.