Chương 717
Đang cập nhập
11/09/2021
Lúc đầu, cô không dám nói về chuyện ly hôn.
Sau khi ở nhà mẹ đẻ được vài ngày, mọi chuyện không thể giữ bí mật, ba mẹ đẻ lúc sau biết tin cô ly hôn, họ gần như ngắt xỉu.
Ba của Lâm Song Song cũng không khác Lâm Đại Phúc là mấy, ông cũng là người thích ăn nhậu, cờ bạc.
Sau khi Lâm Song Song và Lãnh Quân Lâm kết hôn, ba mẹ Lãnh Quân Lâm thấy Lãnh Quân Lâm bận đi làm hàng ngày nên để bù đắp cho cô, ông đã mua một bất động sản cho ba mẹ của Lâm Song Song.
Có nhà ở, có con gái cũng thuận lợi gả vào gia đình giàu có, ba mẹ Lâm suy nghĩ sau đó dứt khoác nghỉ làm.
Thói quen hàng ngày của cả hai chính là cùng tham gia một nhóm du lịch, ban đêm đi quảng trường nhảy múa, không phải lo con cái, cuộc sống trôi qua thật là dễ chịu.
Bây giờ, sau khi Lâm Song Song ly hôn, có nghĩa là những ngày tốt đẹp của họ đã kết thúc!
Ông Lãnh bà Lãnh giận dữ!
Đâu óc có bị bệnh không!
Có được người chồng giàu có như vậy không muốn, lại không bàn trước với ba mẹ mà tự ý ly hôn!
Coi như ly hôn thì thôi đi, còn tự mình rời khỏi nhà!
Ông Lâm bà Lâm tức đến nỗi trực tiếp đuổi Lâm Song Song ra khỏi nhà!
Lâm Song Song lúc này cùng đường.
Cô có nhà cũng không về được, Lãnh gia cũng không vào được, cô chỉ có thể đến gặp Tiêu Diễn.
Nhìn thấy màn đêm buông xuống, sắc mặt Lâm Song Song tái nhọt vì đông cứng.
Cô nắm chặt điện thoại và bám số mà Tiêu Diễn đã để lại trước đó, nhưng có một giọng nữ vang lên một cách máy móc.
*Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”
Cả ngày.
Cô đã gọi số này cả ngày và tất cả những gì cô nhận được là tin nhắn trả lời này.
Tiêu Diễn!
Tiêu Diễn!
Anh còn dám cho cô một số điện thoại tạm thời!
Cô không bỏ cuộc, còn muốn gọi nữa.
Nhưng điện thoại đã gọi cả một ngày, lúc này đã dùng hết mức pin cuối cùng, màn hình bỗng nhiên tối sầm lại.
Tắt máy.
Ngay cả điện thoại cũng chồng lại cô!
Lâm Song Song muốn đập nát điện thoại, nhưng bị cô kìm lại.
Cô không còn là Lãnh phu nhân và cô không còn tiền để phung phí, nếu bây giờ điện thoại bị hỏng, cô cũng không có tiền để mua một cái mới.
Chẳng lẽ, cứ như vậy mà từ bỏ sao?
Không!
Cô đã đợi cả một ngày.
Lâm Song Song chưa từ bỏ ý định, tiến lên vài bước, nhưng cô vừa đi tới cổng tiểu khu đã bị nhân viên bảo vệ chặn lại: “Xin hãy xuất trình giấy tờ tùy thân. Cô không thể vào nếu không phải là chủ nhân của chung cư.”
“Bạn trai của tôi là chủ.” Đương nhiên bạn trai trong miệng cô là Tiêu Diễn.
“Vậy cô bảo bạn trai của cô gọi cho phòng an ninh và chúng tôi sẽ cho phép cô vào sau khi đã xác nhận.”
Ánh mắt Lâm Song Song đảo qua, nhanh chóng đặt chiếc điện thoại đã tắt trước mặt bảo vệ: “Tôi cũng muốn gọi điện, nhưng điện thoại của tôi đã tắt máy.”
Nhân viên bảo vệ quay đầu lấy điện thoại trong phòng bảo vệ ra: “Cái này cho cô dùng.”
Cô còn không biết số điện thoại thật của Tiêu Diễn, gọi như thế nào?
Nếu là trước kia, Lâm Song Song sớm đã phát giận nhưng hiện tại cô đã không còn là cô của trước kia, Lâm Song Song cười với bảo vệ: “Anh bảo vệ ơi, chuyện là như vậy, tôi với bạn trai tôi cãi nhau, tôi cũng chờ anh ấy suốt một ngày ở đây rồi mà anh ấy vẫn chưa nguôi giận. Anh cho tôi vào được không? Tôi hứa sẽ không làm ảnh hướng đến công việc của anh.”
“Không được!”
“Anh bảo vệ ơi anh châm chước giúp tôi với.”
Nhân viên bảo vệ vẫn không có động tĩnh gì, liếc nhìn Lâm Song Song như ghét bỏ rồi đuổi người: “Được rồi! Cô đi nhanh đi, tôi đã nhìn thấy rất nhiều phụ nữ như cô ở đây, để tôi nói rõ cho cô biết, chủ của chung cư đã nói rõ, tuyệt đối không cho cô vào!”
Sau khi ở nhà mẹ đẻ được vài ngày, mọi chuyện không thể giữ bí mật, ba mẹ đẻ lúc sau biết tin cô ly hôn, họ gần như ngắt xỉu.
Ba của Lâm Song Song cũng không khác Lâm Đại Phúc là mấy, ông cũng là người thích ăn nhậu, cờ bạc.
Sau khi Lâm Song Song và Lãnh Quân Lâm kết hôn, ba mẹ Lãnh Quân Lâm thấy Lãnh Quân Lâm bận đi làm hàng ngày nên để bù đắp cho cô, ông đã mua một bất động sản cho ba mẹ của Lâm Song Song.
Có nhà ở, có con gái cũng thuận lợi gả vào gia đình giàu có, ba mẹ Lâm suy nghĩ sau đó dứt khoác nghỉ làm.
Thói quen hàng ngày của cả hai chính là cùng tham gia một nhóm du lịch, ban đêm đi quảng trường nhảy múa, không phải lo con cái, cuộc sống trôi qua thật là dễ chịu.
Bây giờ, sau khi Lâm Song Song ly hôn, có nghĩa là những ngày tốt đẹp của họ đã kết thúc!
Ông Lãnh bà Lãnh giận dữ!
Đâu óc có bị bệnh không!
Có được người chồng giàu có như vậy không muốn, lại không bàn trước với ba mẹ mà tự ý ly hôn!
Coi như ly hôn thì thôi đi, còn tự mình rời khỏi nhà!
Ông Lâm bà Lâm tức đến nỗi trực tiếp đuổi Lâm Song Song ra khỏi nhà!
Lâm Song Song lúc này cùng đường.
Cô có nhà cũng không về được, Lãnh gia cũng không vào được, cô chỉ có thể đến gặp Tiêu Diễn.
Nhìn thấy màn đêm buông xuống, sắc mặt Lâm Song Song tái nhọt vì đông cứng.
Cô nắm chặt điện thoại và bám số mà Tiêu Diễn đã để lại trước đó, nhưng có một giọng nữ vang lên một cách máy móc.
*Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”
Cả ngày.
Cô đã gọi số này cả ngày và tất cả những gì cô nhận được là tin nhắn trả lời này.
Tiêu Diễn!
Tiêu Diễn!
Anh còn dám cho cô một số điện thoại tạm thời!
Cô không bỏ cuộc, còn muốn gọi nữa.
Nhưng điện thoại đã gọi cả một ngày, lúc này đã dùng hết mức pin cuối cùng, màn hình bỗng nhiên tối sầm lại.
Tắt máy.
Ngay cả điện thoại cũng chồng lại cô!
Lâm Song Song muốn đập nát điện thoại, nhưng bị cô kìm lại.
Cô không còn là Lãnh phu nhân và cô không còn tiền để phung phí, nếu bây giờ điện thoại bị hỏng, cô cũng không có tiền để mua một cái mới.
Chẳng lẽ, cứ như vậy mà từ bỏ sao?
Không!
Cô đã đợi cả một ngày.
Lâm Song Song chưa từ bỏ ý định, tiến lên vài bước, nhưng cô vừa đi tới cổng tiểu khu đã bị nhân viên bảo vệ chặn lại: “Xin hãy xuất trình giấy tờ tùy thân. Cô không thể vào nếu không phải là chủ nhân của chung cư.”
“Bạn trai của tôi là chủ.” Đương nhiên bạn trai trong miệng cô là Tiêu Diễn.
“Vậy cô bảo bạn trai của cô gọi cho phòng an ninh và chúng tôi sẽ cho phép cô vào sau khi đã xác nhận.”
Ánh mắt Lâm Song Song đảo qua, nhanh chóng đặt chiếc điện thoại đã tắt trước mặt bảo vệ: “Tôi cũng muốn gọi điện, nhưng điện thoại của tôi đã tắt máy.”
Nhân viên bảo vệ quay đầu lấy điện thoại trong phòng bảo vệ ra: “Cái này cho cô dùng.”
Cô còn không biết số điện thoại thật của Tiêu Diễn, gọi như thế nào?
Nếu là trước kia, Lâm Song Song sớm đã phát giận nhưng hiện tại cô đã không còn là cô của trước kia, Lâm Song Song cười với bảo vệ: “Anh bảo vệ ơi, chuyện là như vậy, tôi với bạn trai tôi cãi nhau, tôi cũng chờ anh ấy suốt một ngày ở đây rồi mà anh ấy vẫn chưa nguôi giận. Anh cho tôi vào được không? Tôi hứa sẽ không làm ảnh hướng đến công việc của anh.”
“Không được!”
“Anh bảo vệ ơi anh châm chước giúp tôi với.”
Nhân viên bảo vệ vẫn không có động tĩnh gì, liếc nhìn Lâm Song Song như ghét bỏ rồi đuổi người: “Được rồi! Cô đi nhanh đi, tôi đã nhìn thấy rất nhiều phụ nữ như cô ở đây, để tôi nói rõ cho cô biết, chủ của chung cư đã nói rõ, tuyệt đối không cho cô vào!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.