Chương 781
Đang cập nhập
02/10/2021
Một lát sau, cậu như lại có chút ngượng ngùng, lỗ tai phiếm hồng, đem mặt chôn ở trong lòng ngực Lâm Quán Quán.
Lâm Quán Quán buồn cười.
Nói cậu bé không phải con trai Tiêu Lăng Dạ cô sẽ không tin.
Cách xấu hổ này quả thực giống nhau như đúc.
Lâm Quán Quán vỗ vỗ bờ vai của cậu: “Nam tử hán 4 tuỏi, lại chui vào lòng mommy à?”
Cậu bé nhanh chóng đứng thẳng thân thể, cậu banh khuôn mặt nhỏ, trong ánh mát đều là mừng thầm.
*Mommy muốn đi ra ngoài sao?”
“Ừm!”
“Đợi chút tới giờ ăn cơm trưa, mommy sẽ kêu con.”
“Vâng!”
Lâm Quán Quán mỉm cười rời đi phòng, lúc đi còn đóng lại cửa phòng.
Lúc ăn trưa, Tiêu Diễn tới.
Anh mặc một áo ngủ áo nhung san hô màu đỏ rực, trong lòng ngực còn ôm một bó hoa hồng đỏ kiều diễm ướt át.
Mới vừa vào cửa, anh đã ngửi thấy mùi hương trong phòng bếp bay ra, Tiêu Diễn vừa thay dép cotton, vừa hít thật sâu.
“AI Thơm quá thơm quái”
Lâm Quán Quán duỗi cổ liếc anh một cái: “Có mình cậu thôi à, Cơ Dã Hỏa đâu?”
*A Dận đêm qua đi bar chơi, sau nửa đêm mới trở về, lúc này còn chưa ngủ dậy đâu.”
Vừa nói, Tiêu Diễn vừa mang dép lê vào phòng bếp.
Trong phòng bếp.
Giản Ninh đang đeo tạp dề nấu canh, nhìn thấy Giản Ninh, Tiêu Diễn lập tức đi tới, sau đó đem hoa trong lòng ngực, dùng sức nhét vào người cô.
“Tiêu Diễn anh bị bệnh à, không thấy tôi đang nấu canh sao! Phil Thiếu chút nữa là tôi bị bỏng rồi, hoa này là gì đây?” Giản Ninh lúc này mới thấy rõ hoa hồng đỏ trong lòng ngực, cô tức khắc trừng lớn mắt, sững sờ ở tại chỗ.
Hoa hồng!
Hơn nữa còn là hoa hồng đỏ!
Giản Ninh dù có ngu cũng biết, hoa hồng đỏ không thể tặng người lung tung.
“Đưa tôi?”
“Ừm hừ!”
Giản Ninh giật mình một cái, giống như hoa trong tay nóng muốn phỏng tay vậy, nhanh chóng ném hoa lại, cô lui ra phía sau hai bước, kéo ra khoảng cách với Tiêu Diễn, kinh ngạc cùng nghi ngờ bất định nhìn anh: “Hoa Hồ Điệp, trong đầu anh lại tính kế gì đây? Tôi nói cho anh biết, tôi tuyệt đối sẽ không thích anh đâu!”
Phil Ánh mắt đó của cô là có gì hả!
Tiêu Diễn nỗi giận: “Sao cô phòng bị dữ vậy! Tôi tính kế cô cái gì? Tôi có thể tính kế cô cái gì! Cô tự mình soi gương đi, cô có cái gì đáng giá để tiểu gia tôi tính kết”
“Vậy tại sao tự nhiên anh đưa hoa cho tôi?”
“Tiểu gia thể hiện đến vậy còn chưa đủ rõ ràng sao! Tiểu gia chính là tặng hoa hồng đỏ, hoa hồng đỏ có ý gì cô không hiểu sao? Tiểu gia đang theo đuổi cô, vậy mà cũng nhìn không ral”
Theo đuổi cô!
Đây tưởng chừng như một bộ phim kinh dị ấy!
m thanh cắt đồ ăn.
Trong lúc hoảng loạn, chiếc thìa trên tay Giản Ninh rơi vào trong nồi canh đang sôi, nước hầm cá màu trắng sữa văng tung tóe lên trúng mu bàn tay cô.
SH Giản Ninh vội vàng thu tay lại, thở hỗn hển đau đớn.
Lâm Quán Quán buồn cười.
Nói cậu bé không phải con trai Tiêu Lăng Dạ cô sẽ không tin.
Cách xấu hổ này quả thực giống nhau như đúc.
Lâm Quán Quán vỗ vỗ bờ vai của cậu: “Nam tử hán 4 tuỏi, lại chui vào lòng mommy à?”
Cậu bé nhanh chóng đứng thẳng thân thể, cậu banh khuôn mặt nhỏ, trong ánh mát đều là mừng thầm.
*Mommy muốn đi ra ngoài sao?”
“Ừm!”
“Đợi chút tới giờ ăn cơm trưa, mommy sẽ kêu con.”
“Vâng!”
Lâm Quán Quán mỉm cười rời đi phòng, lúc đi còn đóng lại cửa phòng.
Lúc ăn trưa, Tiêu Diễn tới.
Anh mặc một áo ngủ áo nhung san hô màu đỏ rực, trong lòng ngực còn ôm một bó hoa hồng đỏ kiều diễm ướt át.
Mới vừa vào cửa, anh đã ngửi thấy mùi hương trong phòng bếp bay ra, Tiêu Diễn vừa thay dép cotton, vừa hít thật sâu.
“AI Thơm quá thơm quái”
Lâm Quán Quán duỗi cổ liếc anh một cái: “Có mình cậu thôi à, Cơ Dã Hỏa đâu?”
*A Dận đêm qua đi bar chơi, sau nửa đêm mới trở về, lúc này còn chưa ngủ dậy đâu.”
Vừa nói, Tiêu Diễn vừa mang dép lê vào phòng bếp.
Trong phòng bếp.
Giản Ninh đang đeo tạp dề nấu canh, nhìn thấy Giản Ninh, Tiêu Diễn lập tức đi tới, sau đó đem hoa trong lòng ngực, dùng sức nhét vào người cô.
“Tiêu Diễn anh bị bệnh à, không thấy tôi đang nấu canh sao! Phil Thiếu chút nữa là tôi bị bỏng rồi, hoa này là gì đây?” Giản Ninh lúc này mới thấy rõ hoa hồng đỏ trong lòng ngực, cô tức khắc trừng lớn mắt, sững sờ ở tại chỗ.
Hoa hồng!
Hơn nữa còn là hoa hồng đỏ!
Giản Ninh dù có ngu cũng biết, hoa hồng đỏ không thể tặng người lung tung.
“Đưa tôi?”
“Ừm hừ!”
Giản Ninh giật mình một cái, giống như hoa trong tay nóng muốn phỏng tay vậy, nhanh chóng ném hoa lại, cô lui ra phía sau hai bước, kéo ra khoảng cách với Tiêu Diễn, kinh ngạc cùng nghi ngờ bất định nhìn anh: “Hoa Hồ Điệp, trong đầu anh lại tính kế gì đây? Tôi nói cho anh biết, tôi tuyệt đối sẽ không thích anh đâu!”
Phil Ánh mắt đó của cô là có gì hả!
Tiêu Diễn nỗi giận: “Sao cô phòng bị dữ vậy! Tôi tính kế cô cái gì? Tôi có thể tính kế cô cái gì! Cô tự mình soi gương đi, cô có cái gì đáng giá để tiểu gia tôi tính kết”
“Vậy tại sao tự nhiên anh đưa hoa cho tôi?”
“Tiểu gia thể hiện đến vậy còn chưa đủ rõ ràng sao! Tiểu gia chính là tặng hoa hồng đỏ, hoa hồng đỏ có ý gì cô không hiểu sao? Tiểu gia đang theo đuổi cô, vậy mà cũng nhìn không ral”
Theo đuổi cô!
Đây tưởng chừng như một bộ phim kinh dị ấy!
m thanh cắt đồ ăn.
Trong lúc hoảng loạn, chiếc thìa trên tay Giản Ninh rơi vào trong nồi canh đang sôi, nước hầm cá màu trắng sữa văng tung tóe lên trúng mu bàn tay cô.
SH Giản Ninh vội vàng thu tay lại, thở hỗn hển đau đớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.