Chương 802
Đang cập nhập
08/10/2021
Long Ngự Thiên tính tình quá mạnh, chính là hướng về phía Quán Quán mà tới.
Anh ta không giống Cơ Dã Hỏa.
Long Ngự Thiên này… Mơ hồ làm cho anh cảm thấy có chút cảm giác nguy cơ.
Suy nghĩ một chút.
Tiêu Lăng Dạ vẫn lo lắng, anh dứt khoát cầm điện thoại di động trên tủ đầu giường, gửi một tin nhắn ra ngoài.
“Muộn như vậy, còn gửi tin cho ai vậy?”
*“A Dận!”
“Chậc?”
“Để nó bảo vệ em trong đoàn làm phim.”
Lâm Quán Quán cười đùa.
Không phải cô xem thường Cơ Dã Hỏa, Cơ Dã Hỏa thật sự đối đầu với Long Ngự Thiên, tuyệt đối chỉ có bị lép vé, nhưng cô không có ngăn cản Tiêu Lăng Dạ.
Dù sao, anh cũng vì tốt cho cô.
Nghĩ đến ngày mai phải đối mặt với Long Ngự Thiên, trong lòng Lâm Quán Quán có chút muốn xù lông lên.
Cô cắn răng và cho mình dũng khí.
Khốn kiếp!
Cô không tin.
Sân lớn rộng rãi, trước mắt bao người, Long Ngự Thiên còn có thể ăn cô sao?!
Ngày hôm sau.
Lúc Lâm Quán Quán tỉnh lại, bên cạnh giường đã trống rỗng, tiện tay sờ một cái, nửa còn lại giường đều lạnh lẽo.
Có vẻ như anh đã đi một lúc lâu.
Mỗi ngày đều tỉnh lại ở trong cánh tay Tiêu Lăng Dạ, lúc này không nhìn thấy người, trong lòng lại có chút mắt mát.
Lâm Quán Quán nắm tóc, ngồi dậy từ trên giường.
“Cộc cộc cô…”
Cửa phòng ngủ được gõ.
“Vào đi.”
Giản Ninh lò đầu ra từ phía cửa, “Quán Quán, rời giường ăn sáng.”
“Tới đây.”
Lâm Quán Quán vén chăn xuống giường.
Sau khi vội vàng rửa mặt, Lâm Quán Quán đến phòng bếp ăn cơm.
Lúc cô thay quần áo đến phòng bếp, Tiêu Diễn đã mang theo hai đứa nhỏ đi ăn sáng, từ lần trước Tiêu Diễn tặng hoa hồng tỏ ý theo đuổi Giản Ninh, Giản Ninh đã hoàn toàn không có sắc mặt tốt với anh ấy.
Cho nên, lúc này bầu không khí trong nhà hàng rất căng thẳng.
“Bướm hoa, tôi không nu cơm cho anhI”
“Vậy tôi chỉ có thể ăn của cô thôi!”
Giản Ninh vội vàng bảo vệ đĩa cơm của mình, “Dựa vào cái gì!”
Tiêu Diễn cười hì hì, “Quên nói cho cô biết, vừa rồi cô đi gọi Tiểu Quán Quán, tôi đã liếm trứng gà trên đĩa của cô, nếu như cô không ngại hôn gián tiếp với tôi, thì cô có thể ăn.”
Liếm qua?!
Giản Ninh cúi đầu, nhìn trứng trong đĩa, khẩu vị ghê tởm hoàn toàn không có.
Nhân cơ hội này, Tiêu Diễn một tay đoạt lấy đĩa cơm, cầm lấy dao nĩa cắt trứng gà ra, tao nhã đưa vào trong miệng, thuận tiện… còn khiêu khích nhìn Giản Ninh một cái.
Anh ta không giống Cơ Dã Hỏa.
Long Ngự Thiên này… Mơ hồ làm cho anh cảm thấy có chút cảm giác nguy cơ.
Suy nghĩ một chút.
Tiêu Lăng Dạ vẫn lo lắng, anh dứt khoát cầm điện thoại di động trên tủ đầu giường, gửi một tin nhắn ra ngoài.
“Muộn như vậy, còn gửi tin cho ai vậy?”
*“A Dận!”
“Chậc?”
“Để nó bảo vệ em trong đoàn làm phim.”
Lâm Quán Quán cười đùa.
Không phải cô xem thường Cơ Dã Hỏa, Cơ Dã Hỏa thật sự đối đầu với Long Ngự Thiên, tuyệt đối chỉ có bị lép vé, nhưng cô không có ngăn cản Tiêu Lăng Dạ.
Dù sao, anh cũng vì tốt cho cô.
Nghĩ đến ngày mai phải đối mặt với Long Ngự Thiên, trong lòng Lâm Quán Quán có chút muốn xù lông lên.
Cô cắn răng và cho mình dũng khí.
Khốn kiếp!
Cô không tin.
Sân lớn rộng rãi, trước mắt bao người, Long Ngự Thiên còn có thể ăn cô sao?!
Ngày hôm sau.
Lúc Lâm Quán Quán tỉnh lại, bên cạnh giường đã trống rỗng, tiện tay sờ một cái, nửa còn lại giường đều lạnh lẽo.
Có vẻ như anh đã đi một lúc lâu.
Mỗi ngày đều tỉnh lại ở trong cánh tay Tiêu Lăng Dạ, lúc này không nhìn thấy người, trong lòng lại có chút mắt mát.
Lâm Quán Quán nắm tóc, ngồi dậy từ trên giường.
“Cộc cộc cô…”
Cửa phòng ngủ được gõ.
“Vào đi.”
Giản Ninh lò đầu ra từ phía cửa, “Quán Quán, rời giường ăn sáng.”
“Tới đây.”
Lâm Quán Quán vén chăn xuống giường.
Sau khi vội vàng rửa mặt, Lâm Quán Quán đến phòng bếp ăn cơm.
Lúc cô thay quần áo đến phòng bếp, Tiêu Diễn đã mang theo hai đứa nhỏ đi ăn sáng, từ lần trước Tiêu Diễn tặng hoa hồng tỏ ý theo đuổi Giản Ninh, Giản Ninh đã hoàn toàn không có sắc mặt tốt với anh ấy.
Cho nên, lúc này bầu không khí trong nhà hàng rất căng thẳng.
“Bướm hoa, tôi không nu cơm cho anhI”
“Vậy tôi chỉ có thể ăn của cô thôi!”
Giản Ninh vội vàng bảo vệ đĩa cơm của mình, “Dựa vào cái gì!”
Tiêu Diễn cười hì hì, “Quên nói cho cô biết, vừa rồi cô đi gọi Tiểu Quán Quán, tôi đã liếm trứng gà trên đĩa của cô, nếu như cô không ngại hôn gián tiếp với tôi, thì cô có thể ăn.”
Liếm qua?!
Giản Ninh cúi đầu, nhìn trứng trong đĩa, khẩu vị ghê tởm hoàn toàn không có.
Nhân cơ hội này, Tiêu Diễn một tay đoạt lấy đĩa cơm, cầm lấy dao nĩa cắt trứng gà ra, tao nhã đưa vào trong miệng, thuận tiện… còn khiêu khích nhìn Giản Ninh một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.