Chương 853
Đang cập nhập
18/11/2021
Tuy là Hồng Vũ chỉ đơn thuần trêu chọc nhưng khi thiếu gia nhà mình tức giận cô cũng không dám đụng vào anh, vì vậy, cô và Lâm Quán Quán quyết định cúi đầu im lặng, đến thở mạnh cũng không dám.
Sau một lúc lâu.
Long Ngự Thiên đứng thẳng dậy, đôi mắt phượng vô hồn nhìn Lâm Quán Quán một cách lạnh lùng, anh ném chén trà trên tay vào thùng rác, sau đó … bỏ đi không thèm quay lại.
HôiI Khi bóng lưng của anh biến mắt khỏi tầm mắt, Lâm Quán Quán và Hồng Vũ mới nhìn nhau, đều thở phào nhẹ nhõm.
*Hồng Vũ, thời gian gần đây, tính tình Long Ngự Thiên vẫn luôn bất ổn như vậy sao?”
Hồng Vũ gãi gãi đầu: “Mình không có để ý.”
Cũng đúng!
Hồng Vũ là người có thần kinh thô, ngoài ăn uống ra chính là phải nghe theo mệnh lệnh, làm sao có thể quan tâm đến chuyện khác được?
Cô thực sự đã hỏi nhằm người.
Nhìn thấy Long Ngự Thiên bước đi, Lâm Quán Quán lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, định dùng di động gửi một tin nhắn cho Giản Ninh và những người khác, nhưng … điện thoại từ trong túi lấy ra, vẫn không có tín hiệu.
“Quán Quán, cậu muốn gọi điện thoại hả?” Hồng Vũ lắm bẩm: “Chỉ sợ không được nha, trong biệt thự này có máy.
thứ chặn tín hiệu, ở đây không tìm được tín hiệu trên điện thoại đâu.”
“Vậy thì làm cách nào để liên lạc với thế giới bên ngoài?”
“Quán Quán, cậu có ngốc không? Trong biệt thự có đồ vật che chắn tín hiệu bởi vì thiếu gia không thích bị người khác quấy rầy. Nếu muốn giao tiếp với thế giới bên ngoài, cứ bước ra khỏi biệt thự!”
Vậy là, chỉ cần cô rời khỏi biệt thự này, điện thoại di động của cô có thể có được tín hiệu?
Lâm Quán Quán ngo ngoe rục rịch chuẩn bị.
Hồng Vũ hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của cô, nắm lấy tay cô cùng nói chuyện phiếm: “Quán Quán! Vừa rồi cậu nói có bạn trai? Nãy thiếu gia ở đây mình cũng không dám hỏi nhiều, bạn trai cậu là ai, thật sự ưu tú như vậy sao?”
*Đó là đương nhiên, bạn trai mình là người ưu tú nhất trên thế giới này!” Lâm Quán Quán nói một cách tự hào.
“Tốt hơn thiếu gia luôn?”
“Chắc chắn!”
Hồng Vũ chống cằm với đôi mắt lắp lánh: “Oa! Thật tò mò!
Mình còn chưa thấy ai tốt hơn thiếu gia. Quán Quán à, sau này có cơ hội, nhất định phải làm quen mình với người đó.”
“Không thành vần đề!”
“Nhưng trong chuyện này, thiếu gia của mình rất đáng thương. Mấy năm nay thiếu gia vẫn luôn nhớ cậu mãi không quên, kết quả là cậu lại có người đàn ông khác…
Vừa rồi cậu nhìn thấy rồi đó, sắc mặt thiếu gia thật sự đáng sợ, dọa mình không dám nói lời nào.” Hồng Vũ vỗ vỗ ngực một cái, trên mặt lộ vẻ sợ hãi: “Quán Quán, mình nói cho cậu biết, sau khi chia tay với cậu, một cái sủi cảo thiếu gia cũng không ăn qua. Hôm nay là lần đầu tiên ăn sau nhiều năm như vậy! Cậu xem đi, lần đầu tiên của thiếu gia lại cho cậu, đáng tiệc cậu lại không có ý định chịu trách nhiệm, haizzI”
Khóe miệng Lâm Quán Quán kịch liệt co giật.
Lời nói này.
Cái gì gọi là lần đầu tiên lại cho cô, anh còn cho cô lần đầu tiên khác?
Phi phi phil Gì mà lần đầu tiên với lần thứ nhất!
Chắc là còn có nghĩa khác.
“Hồng Vũ…”
“Hở?”
“Vừa rồi Long Ngự Thiên vừa rồi nói ăn cơm xong sẽ sai người đưa tôi về nhà. Bây giờ không biết anh ấy đi đâu, hay là … cậu tìm xe đưa tôi về nhà được không?”
“Như vậy khó mà làm được!” vẻ mặt Hồng Vũ sợ hãi: “Quán Quán cậu đừng hại mình! Cậu không biết tính khí của thiếu gia sao, nếu mình dám bí mật đưa cậu đi, chắc chắn thiếu gia sẽ trừng phạt mình thật nặng! Nói không chừng mình có thể không được phép ăn đồ ngọt trong một tháng… Trời ơi, thật là kinh khủng!”
Chẳng lẽ, cô chỉ có thể chờ ở đây mãi?
Cô rời Đề cung đã hơn hai giờ, đám người Giản Ninh chắc là tìm cô muốn điên rồi!
Sau một lúc lâu.
Long Ngự Thiên đứng thẳng dậy, đôi mắt phượng vô hồn nhìn Lâm Quán Quán một cách lạnh lùng, anh ném chén trà trên tay vào thùng rác, sau đó … bỏ đi không thèm quay lại.
HôiI Khi bóng lưng của anh biến mắt khỏi tầm mắt, Lâm Quán Quán và Hồng Vũ mới nhìn nhau, đều thở phào nhẹ nhõm.
*Hồng Vũ, thời gian gần đây, tính tình Long Ngự Thiên vẫn luôn bất ổn như vậy sao?”
Hồng Vũ gãi gãi đầu: “Mình không có để ý.”
Cũng đúng!
Hồng Vũ là người có thần kinh thô, ngoài ăn uống ra chính là phải nghe theo mệnh lệnh, làm sao có thể quan tâm đến chuyện khác được?
Cô thực sự đã hỏi nhằm người.
Nhìn thấy Long Ngự Thiên bước đi, Lâm Quán Quán lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, định dùng di động gửi một tin nhắn cho Giản Ninh và những người khác, nhưng … điện thoại từ trong túi lấy ra, vẫn không có tín hiệu.
“Quán Quán, cậu muốn gọi điện thoại hả?” Hồng Vũ lắm bẩm: “Chỉ sợ không được nha, trong biệt thự này có máy.
thứ chặn tín hiệu, ở đây không tìm được tín hiệu trên điện thoại đâu.”
“Vậy thì làm cách nào để liên lạc với thế giới bên ngoài?”
“Quán Quán, cậu có ngốc không? Trong biệt thự có đồ vật che chắn tín hiệu bởi vì thiếu gia không thích bị người khác quấy rầy. Nếu muốn giao tiếp với thế giới bên ngoài, cứ bước ra khỏi biệt thự!”
Vậy là, chỉ cần cô rời khỏi biệt thự này, điện thoại di động của cô có thể có được tín hiệu?
Lâm Quán Quán ngo ngoe rục rịch chuẩn bị.
Hồng Vũ hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của cô, nắm lấy tay cô cùng nói chuyện phiếm: “Quán Quán! Vừa rồi cậu nói có bạn trai? Nãy thiếu gia ở đây mình cũng không dám hỏi nhiều, bạn trai cậu là ai, thật sự ưu tú như vậy sao?”
*Đó là đương nhiên, bạn trai mình là người ưu tú nhất trên thế giới này!” Lâm Quán Quán nói một cách tự hào.
“Tốt hơn thiếu gia luôn?”
“Chắc chắn!”
Hồng Vũ chống cằm với đôi mắt lắp lánh: “Oa! Thật tò mò!
Mình còn chưa thấy ai tốt hơn thiếu gia. Quán Quán à, sau này có cơ hội, nhất định phải làm quen mình với người đó.”
“Không thành vần đề!”
“Nhưng trong chuyện này, thiếu gia của mình rất đáng thương. Mấy năm nay thiếu gia vẫn luôn nhớ cậu mãi không quên, kết quả là cậu lại có người đàn ông khác…
Vừa rồi cậu nhìn thấy rồi đó, sắc mặt thiếu gia thật sự đáng sợ, dọa mình không dám nói lời nào.” Hồng Vũ vỗ vỗ ngực một cái, trên mặt lộ vẻ sợ hãi: “Quán Quán, mình nói cho cậu biết, sau khi chia tay với cậu, một cái sủi cảo thiếu gia cũng không ăn qua. Hôm nay là lần đầu tiên ăn sau nhiều năm như vậy! Cậu xem đi, lần đầu tiên của thiếu gia lại cho cậu, đáng tiệc cậu lại không có ý định chịu trách nhiệm, haizzI”
Khóe miệng Lâm Quán Quán kịch liệt co giật.
Lời nói này.
Cái gì gọi là lần đầu tiên lại cho cô, anh còn cho cô lần đầu tiên khác?
Phi phi phil Gì mà lần đầu tiên với lần thứ nhất!
Chắc là còn có nghĩa khác.
“Hồng Vũ…”
“Hở?”
“Vừa rồi Long Ngự Thiên vừa rồi nói ăn cơm xong sẽ sai người đưa tôi về nhà. Bây giờ không biết anh ấy đi đâu, hay là … cậu tìm xe đưa tôi về nhà được không?”
“Như vậy khó mà làm được!” vẻ mặt Hồng Vũ sợ hãi: “Quán Quán cậu đừng hại mình! Cậu không biết tính khí của thiếu gia sao, nếu mình dám bí mật đưa cậu đi, chắc chắn thiếu gia sẽ trừng phạt mình thật nặng! Nói không chừng mình có thể không được phép ăn đồ ngọt trong một tháng… Trời ơi, thật là kinh khủng!”
Chẳng lẽ, cô chỉ có thể chờ ở đây mãi?
Cô rời Đề cung đã hơn hai giờ, đám người Giản Ninh chắc là tìm cô muốn điên rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.