Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?
Chương 4: ĐÁNH BẢN CÙNG NHAU
Mạc Như Quy
13/01/2018
Chính thức đổi đối thoại trong game của Đào Đào và Lang Lang = sư phụ/ con và vi sư hay sư phụ hay anh/ em)
Chương trình học của năm hai không nhiều, trừ bỏ các môn bắt buộc ra thì các môn còn lại đều là môn chuyên ngành kéo điểm. Chỉ cần qua môn thì sao cũng được, không quan trọng lắm.
Chưa bao giờ Đào Diệp nghĩ phải dựa vào con chữ để kiếm cơm, đương nhiên chưa bao giờ nghĩ sẽ phải ca hát cả đời. Đối với tương lai của mình, Đào Diệp luôn luôn mờ mịt, lâu lâu mới ngồi lại tự hỏi vài phen.
Có lẽ hai mươi mốt tuổi thật sự vẫn còn rất trẻ, nó chỉ vừa mới rời khỏi hàng ngũ của thiếu niên để bước vào hàng ngũ của nhóm thanh niên nhỏ nhất.
Bây giờ là một thanh niên dựa vào ca hát để kiếm ăn, ăn no thì lên chơi game. Trên miệng còn ngậm một que kem vị đào mật, giờ đang lên khung chat tìm sư phụ.
【 Bang hội 】 Tiểu Phiến Đào: Gọi sư phụ @Đại Vĩ Ba Lang, thuận tiện kéo đoàn đánh bản luôn, ai rảnh đến đánh chung ~~
【 Bang hội 】 Đại Vĩ Ba Lang: Sớm thế? Em trốn học hả?
【 Bang hội 】 Tiểu Phiến Đào: Sư phụ cũng lên sớm mà = =
【 Bang hội 】 Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ không có tiết, đi thôi, giờ này trong bang không có người, vi sư mang em đi mở đội ngoài chơi.
【 Bang hội 】 Tiểu Phiến Đào: Từ từ, con còn ở Kỳ Lân cốc, đường đi khó lắm, sư phụ tới đây đón con đi...
【 Bang hội 】 Đại Vĩ Ba Lang: Đệt, em không nói anh cũng quên, vốn dĩ anh có vài thứ muốn đưa cho em, em chờ anh chút, anh tới ngay!!
【 Bang hội 】 Tiểu Phiến Đào: Sư phụ đừng vội, con chờ lâu chút cũng được mà, giờ con đang ăn kem que đây nè.
Đào Diệp ăn ngay nói thật, song lại bị sư phụ của mình cười nhạo, nói cậu quả nhiên là một đứa con nít, blah blah.
Đổ mồ hôi, chả lẽ thành lớn thì không được ăn kem hả, kem vừa ngon vừa dễ giải khát, vị đào mật và vị vải đều là những vị kem cậu ăn từ hồi tiểu học đến nay.
Sau khi thầy trò hai người gặp mặt, Đại Vĩ Ba Lang mở trang bị của mình ra, đem vài thứ mà Tiểu Phiến Đào có thể sử dụng gửi cho cậu.
Bởi vì nhân vật game của Đại Vĩ Ba Lang là nam, nên trong túi không có nhiều thứ thích hợp với Tiểu Phiến Đào, anh nhìn vẻ ngoài mộc mạc của đồ đệ mình, nhanh chóng mua cho cô một bộ giáp mềm trên shop hàng.
"Mấy món còn lại chúng ta đi kiếm, giờ bộ trang bị tốt nhất của Hỗ Trợ cũng là đồ kém chất lượng, là cái bộ trang bị trên mình con nhỏ gì gì đó, giờ đi kiếm bản nào khó để đánh ra vật phẩm cao cao một chút, như thế thì mới có thể mặc một hai tháng được." Đại Vĩ Ba Lang trước giờ không để ý đến trang bị của các nhân vật nữ, sau khi thu Tiểu Phiến Đào làm đồ đệ mới đi tìm hiểu.
Anh ta nói cô gái hỗ trợ có trang bị tốt nhất, chính là bộ trang bị trên người của Bang chủ phu nhân của bang Ngự Kiếm Giang Hồ, Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn.
"Vâng, cám ơn sư phụ." Tiếp nhận bộ giáp mềm mà Đại Vĩ Ba Lang gửi cho, trong lòng Đào Diệp rất không tự nhiên, cậu không quen nhận đồ của người khác.
Chơi game luôn là trao đổi đồng giá, nhưng mà với tình hình hiện tại, tuy Đại Vĩ Ba Lang đối tốt với cậu nhưng cậu không thể dùng tiền bồi đắp lại anh ta nha.
Cho nên nhận vật phẩm không được mà không nhận lại càng không được.
"Trong túi còn tiền không, nếu không thì anh cho em một ít, cần mua gì thì mua. Chừng nào đánh bản nhảy ra đồ tốt, anh sẽ giành cho em." Đại Vĩ Ba Lang tùy tay gõ vài chữ gửi cho Tiểu Phiến Đào.
"Cám ơn sư phụ, trong túi của con còn mười vạn đồng vàng lận." Đào Diệp thu giáp mềm thì không muốn lấy thêm tiền, nếu như cậu dám lấy tiền thì trong lòng cậu lại càng thêm bất an.
"Nha, túi tiền cũng còn ổn đó, tiền làm thêm của em không phải là nạp hết vào game đó chứ?” Mười vạn đồng vàng tương đương với một vạn đồng RMB nên Đại Vĩ Ba Lang mới nói như vậy.
Tuy nhiên một vạn đồng đối với Đại Vĩ Ba Lang chỉ là một số tiền cỏn con.
Cho nên vấn đề này không bàn thêm nữa, ngược lại anh ta càng chú ý vấn đề học tập của Đào Diệp hơn: "Học chăm chỉ chút, đừng lo chơi game hoài, biết không?"
"Sư phụ, thành tích của con rất tốt = = "
"Anh biết mà, em ngoan như thế, chắc chắn là thành tích của em rất tốt rồi."
Đào Diệp lại muốn quỳ, đối phương thấy cậu ngoan chỗ nào hả?
"A Hành lên mạng rồi, đi, tụi mình rù quyến cậu ta đánh bản chung đi."
Một chốc sau, hệ thống nhắn là Cẩn Y Dạ Hành đã tham gia vào đội ngũ, lúc trước trong đội đã có tám người, nay kéo thêm vài kẻ nữa là thành mười lăm thành viên.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: A Hành, cậu làm đội trưởng nha?
【 Đội ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Ừ.
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Chào Bang chủ.
Sau đó bị lơ đi vì trong đội lại kéo thêm mấy người, Cẩn Y Dạ Hành giờ đang bận xem xét tư cách của những người đó.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Ê @Cẩn Y Dạ Hành, đồ đệ của tui chào cậu kìa.
【 Đội ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: = =
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Sư phụ đừng thế nữa, áp lực của con lớn lắm T_T
【 Đội ngũ 】 Thiếu Gia Sơn Đông: Đệt, Cẩn Y Dạ Hành hả? Cái người đứng nhất bảng phải không?
Tiếp theo trong đội ngũ có rất nhiều người lên than thở, có nhiều người không nhìn bảng xếp hạng, được người khác cho hay nên mới biết đội trưởng mình trâu bò cỡ nào, nhìn vậy mà là hạng nhất toàn bảng nha.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Đệ nhất cái gì chứ, tui đây còn đứng thứ hai đây nè [ xoa mũi ]
【 Đội ngũ 】 Zombie Sừng Trùng: Đúng, thế có hề gì, tui đây còn quen người hạng bốn nè [ tự đắc ]
Lại nhìn bảng xếp hạng một lần nữa, phía dưới lại một lần than trời, hạng nhất và hạng nhì đều nằm trong đội ngũ của họ, thiệt vô cùng tốt.
Phút chốc, Cẩn Y Dạ Hành đã đá Zombie Sừng Trùng ra khỏi đội.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: ??
【 Đội ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Người trong bang muốn vào, hết chỗ rồi.
Vốn không tính đá người, nhưng khi nhìn thấy Zombie Sừng Trùng lên tiếng, Cẩn Y Dạ Hành liền đem hắn đá ra.
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Cám ơn Bang chủ ^_^
Đại Vĩ Ba Lang và Tiểu Phiến Đào như vừa mới thanh tỉnh, thì ra là cô ta đến đây.
Bản này tương đối khó chơi, phải yêu cầu nghe theo chỉ huy mà đánh, Đại Vĩ Ba Lang hỏi đồ đệ của mình: "Có tài khoản YY không? Nếu có thì vào phòng để nghe chỉ huy."
Đào Diệp nói có, anh liền gửi cho cậu một chuỗi số phòng.
Tài khoản lúc chơi và lúc hát khác nhau, trước tiên Đào Diệp đăng xuất tài khoản ca hát, sau đó đăng nhập tài khoản chuyên dùng để chơi game, nhanh chóng đổi tên thành Tiểu Phiến Đào.
Sau khi đăng nhập mới biết mọi người đều ở đây, đội trưởng Cẩn Y Dạ Hành cũng đã đăng nhập vào.
"Đến hết chưa?" Một chất giọng vô cùng độc đáo cất lên, cao lãnh hệt như tưởng tượng, hình như cũng còn rất trẻ.
Không biết có phải do Đào Diệp tưởng tượng hay không, mà anh ta giống như chờ cậu, cậu vừa đến anh liền lên tiếng.
Đại Vĩ Ba Lang là Phó chỉ huy, anh cũng đang trong phòng, phòng ngừa lúc xảy ra vấn đề thì lên chỉ huy thay.
"Đến hết rồi." Gian phòng kia là do anh quản lý, trong nháy mắt đã cất tiếng thông báo.
Đào Diệp nghe thanh âm của sư phụ Đại Vĩ Ba Lang, dễ nghe, trong đó lại ẩn chứa đầy mùi lãng tử, rất giống như tưởng tượng của mình.
"Đồ đệ, em nghe thấy không?" Đại Vĩ Ba Lang tìm kiếm đồ đệ của mình.
Đào Diệp gõ một chữ trên khung chat: "Nghe." Thuận tiện tặng kèm ký hiệu mặt cười.
"Yên lặng." Nghe thấy thanh âm của đội trưởng, tất cả đều im hết để chờ đợi anh mở đoàn.
Chờ khoảng một phút, Cẩn Y Dạ Hành bắt đầu đếm ngược: "Ba, hai, một."
Không chút hoang mang, diệt trừ quái nhỏ, định vị tìm BOSS, các vị đoàn viên nghe đội trưởng chỉ huy, hết sức chăm chú mà thao tác.
Cũng không phải lần đầu tiên đánh bản này nên mọi người đều hiểu rõ về nó..
Chỉ mình Đào Diệp là người đầu tiên tiếp xúc với bản này, Đại Vĩ Ba Lang bỏ thêm cậu vào QQ, hai người nói chuyện với nhau trên QQ, Đại Vĩ Ba Lang giải thích cho cậu hiểu các đặc tính của BOSS bảng này.
"Lúc này đừng ra bên ngoài, nếu bị Quyển Quyển Tảo đánh trúng sẽ mất mạng. Chờ đến khi anh bảo nhảy thì hả nhảy."
Trên màn hình đang giao chiến kịch liệt với BOSS, máu của đối phương có vẻ như không hụt mấy.
"Sư phụ, chừng nào mới đánh xong bản này?" Lần đầu tiên Đào Diệp cất tiếng trong đây.
"Chắc khoảng nửa tiếng." Đại Vĩ Ba Lang ‘à’ một tiếng, sau đó đắc chí nói: "Là học sinh tiểu học, anh đoán đúng không."
Đào Diệp cạn lời, cậu biết giọng của mình mang âm hưởng trung trung, nhưng mà đâu đến mực tụt dốc xuống thành học sinh tiểu học chứ.
"Con là con trai." Cậu đè giọng xuống.
"Ha ha, phải không đây?" Đương nhiên Đại Vĩ Ba Lang chỉ xem nó là trò đùa.
"= =" Đào Diệp cũng lười giải thích với anh.
Trong lúc cậu đang hăng say nói chuyện với sư phụ thì đột nhiên Đào Diệp bị đội trưởng điểm danh.
"Tiểu Phiến Đào, chú ý máu của tôi một chút."
Trước đây Đào Diệp luôn chơi ở hàng tấn công, nay mới nhớ lại mình đang là Hỗ Trợ nên nhanh chóng tập trung cao độ, chú ý máu của Bang chủ Cẩn Y Dạ Hành.
Sau đó cậu liền khó chịu, bởi vì Nếu Trời Có Chút Tình cũng là Hỗ Trợ, cô ta vẫn luôn chú ý máu của Cẩn Y Dạ Hành, vậy tại sao lại để máu của Cẩn Y Dạ Hành tụt xuống thế chứ?
Nhìn quanh một vòng, Đào Diệp mới phát hiện Nếu Trời Có Chút Tình đã chết.
"Sư phụ, cái này hơi có chút khó?" Cậu hỏi trên kênh.
“Khó thật, tuy nhiên em khỏi lo lắng nhiêu, lúc nào anh cũng coi chừng em." Đại Vĩ Ba Lang vẫn luôn che chở Tiểu Phiến Đào, không để cho nhỏ bị đánh trúng.
Cộng thêm thao tác của Đào Diệp vốn rất tốt nên không phạm phải lỗi nào quá lớn.
Sau khi Đại Vĩ Ba Lang biết Nếu Trời Có Chút Tình chết, anh nói ngay với Tiểu Phiến Đào: "Tự em tới đây hả? Nếu khó khăn quá thì trông chừng máu của A Hành thôi cũng được."
"Vâng, con sẽ coi chừng máu của sư phụ luôn." Đào Diệp chậm rãi lại đây, thời gian lâu nên tay chân có chút lúng túng.
Sau khi Nếu Trời Có Chút Tình chết lại có thêm một vài đoàn viên lục tục về thành.
"Đừng lo, chỉ cần anh và A Hành còn ở đây, kết thúc bản là không thành vấn đề." Đại Vĩ Ba Lang nói, giọng điệu bình bình như trước.
"Con biết..." Dù sao cũng có đại thần số một số hai ở đây, Đào Diệp cũng không lo lắng bọn họ kết thúc bản không nổi.
Tiếp theo Đào Diệp không nhìn máu của những người nữa mà cố gắng cẩn thận nhìn cây máu của hai người chủ lực Cẩn Y Dạ Hành và Đại Vĩ Ba Lang.
Không có Đại Vĩ Ba Lang bên mình để bảo hộ, Đào Diệp dựa vào thao tác sắc bén trời sinh của mình mà đi vào vòng chiến, đợi đến khi cậu hồi máu lần thứ năm thì BOSS lớn cuối cùng cũng ngã ầm ầm xuống.
"Nhìn cái gì." Đại Vĩ Ba Lang tiến lên sờ thi thể kiếm vật phẩm.
Đào Diệp cũng đi theo, lúc này Cẩn Y Dạ Hành đã xem vật phẩm qua một lần, rơi ra hai món tương đối khá, trong đó là một vật phẩm chuyên dụng của hỗ trợ.
"Vận khí của đồ đệ em thiệt là tốt nha." Đại Vĩ Ba Lang mừng rỡ nói trên YY: "A Hành, đồ đệ tui muốn cái này ."
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, không phải là chia nhau sao?
Cô là Hỗ Trợ nên cũng muốn bộ trang bị này.
Ngay lập tức Đại Vĩ Ba Lang đã lên YY nói: "Đội ngũ là mở cho đồ đệ chơi, vật phẩm rơi đều phải cho đồ đệ, chia nhau thế éo gì."
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Thì ra là vậy, quên đi, tôi chờ chút nữa vậy ^_^
Tuy cô nhắn lại một dòng ký hiệu vui nhưng Đào Diệp vẫn cảm thấy chuyện này không kết thúc sớm đâu.
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, gần đây hệ thống game có ra một phần thưởng mới, em rất muốn phần thưởng kia, là một bộ trang bị rất tốt, có tiền mua cũng không được, nó chỉ có khi mình làm nhiệm vụ thôi, anh giúp em một chút có được không? Nhận thưởng thì mình ly hôn liền.
Tất cả mọi người đều chưa thoát nên giờ vẫn còn đây, nhìn đến khung chat đều ngây ngẩn, này là nữ theo đuổi nam? Ậy, hay chỉ đơn thuần là vì phần thương thôi?
Cẩn Y Dạ Hành vẫn luôn im lặng, đến khi mọi người cho rằng anh sẽ từ chối thì anh đã nhắn lên trên khung chat của đội ngũ một chữ: Được.
Chương trình học của năm hai không nhiều, trừ bỏ các môn bắt buộc ra thì các môn còn lại đều là môn chuyên ngành kéo điểm. Chỉ cần qua môn thì sao cũng được, không quan trọng lắm.
Chưa bao giờ Đào Diệp nghĩ phải dựa vào con chữ để kiếm cơm, đương nhiên chưa bao giờ nghĩ sẽ phải ca hát cả đời. Đối với tương lai của mình, Đào Diệp luôn luôn mờ mịt, lâu lâu mới ngồi lại tự hỏi vài phen.
Có lẽ hai mươi mốt tuổi thật sự vẫn còn rất trẻ, nó chỉ vừa mới rời khỏi hàng ngũ của thiếu niên để bước vào hàng ngũ của nhóm thanh niên nhỏ nhất.
Bây giờ là một thanh niên dựa vào ca hát để kiếm ăn, ăn no thì lên chơi game. Trên miệng còn ngậm một que kem vị đào mật, giờ đang lên khung chat tìm sư phụ.
【 Bang hội 】 Tiểu Phiến Đào: Gọi sư phụ @Đại Vĩ Ba Lang, thuận tiện kéo đoàn đánh bản luôn, ai rảnh đến đánh chung ~~
【 Bang hội 】 Đại Vĩ Ba Lang: Sớm thế? Em trốn học hả?
【 Bang hội 】 Tiểu Phiến Đào: Sư phụ cũng lên sớm mà = =
【 Bang hội 】 Đại Vĩ Ba Lang: Sư phụ không có tiết, đi thôi, giờ này trong bang không có người, vi sư mang em đi mở đội ngoài chơi.
【 Bang hội 】 Tiểu Phiến Đào: Từ từ, con còn ở Kỳ Lân cốc, đường đi khó lắm, sư phụ tới đây đón con đi...
【 Bang hội 】 Đại Vĩ Ba Lang: Đệt, em không nói anh cũng quên, vốn dĩ anh có vài thứ muốn đưa cho em, em chờ anh chút, anh tới ngay!!
【 Bang hội 】 Tiểu Phiến Đào: Sư phụ đừng vội, con chờ lâu chút cũng được mà, giờ con đang ăn kem que đây nè.
Đào Diệp ăn ngay nói thật, song lại bị sư phụ của mình cười nhạo, nói cậu quả nhiên là một đứa con nít, blah blah.
Đổ mồ hôi, chả lẽ thành lớn thì không được ăn kem hả, kem vừa ngon vừa dễ giải khát, vị đào mật và vị vải đều là những vị kem cậu ăn từ hồi tiểu học đến nay.
Sau khi thầy trò hai người gặp mặt, Đại Vĩ Ba Lang mở trang bị của mình ra, đem vài thứ mà Tiểu Phiến Đào có thể sử dụng gửi cho cậu.
Bởi vì nhân vật game của Đại Vĩ Ba Lang là nam, nên trong túi không có nhiều thứ thích hợp với Tiểu Phiến Đào, anh nhìn vẻ ngoài mộc mạc của đồ đệ mình, nhanh chóng mua cho cô một bộ giáp mềm trên shop hàng.
"Mấy món còn lại chúng ta đi kiếm, giờ bộ trang bị tốt nhất của Hỗ Trợ cũng là đồ kém chất lượng, là cái bộ trang bị trên mình con nhỏ gì gì đó, giờ đi kiếm bản nào khó để đánh ra vật phẩm cao cao một chút, như thế thì mới có thể mặc một hai tháng được." Đại Vĩ Ba Lang trước giờ không để ý đến trang bị của các nhân vật nữ, sau khi thu Tiểu Phiến Đào làm đồ đệ mới đi tìm hiểu.
Anh ta nói cô gái hỗ trợ có trang bị tốt nhất, chính là bộ trang bị trên người của Bang chủ phu nhân của bang Ngự Kiếm Giang Hồ, Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn.
"Vâng, cám ơn sư phụ." Tiếp nhận bộ giáp mềm mà Đại Vĩ Ba Lang gửi cho, trong lòng Đào Diệp rất không tự nhiên, cậu không quen nhận đồ của người khác.
Chơi game luôn là trao đổi đồng giá, nhưng mà với tình hình hiện tại, tuy Đại Vĩ Ba Lang đối tốt với cậu nhưng cậu không thể dùng tiền bồi đắp lại anh ta nha.
Cho nên nhận vật phẩm không được mà không nhận lại càng không được.
"Trong túi còn tiền không, nếu không thì anh cho em một ít, cần mua gì thì mua. Chừng nào đánh bản nhảy ra đồ tốt, anh sẽ giành cho em." Đại Vĩ Ba Lang tùy tay gõ vài chữ gửi cho Tiểu Phiến Đào.
"Cám ơn sư phụ, trong túi của con còn mười vạn đồng vàng lận." Đào Diệp thu giáp mềm thì không muốn lấy thêm tiền, nếu như cậu dám lấy tiền thì trong lòng cậu lại càng thêm bất an.
"Nha, túi tiền cũng còn ổn đó, tiền làm thêm của em không phải là nạp hết vào game đó chứ?” Mười vạn đồng vàng tương đương với một vạn đồng RMB nên Đại Vĩ Ba Lang mới nói như vậy.
Tuy nhiên một vạn đồng đối với Đại Vĩ Ba Lang chỉ là một số tiền cỏn con.
Cho nên vấn đề này không bàn thêm nữa, ngược lại anh ta càng chú ý vấn đề học tập của Đào Diệp hơn: "Học chăm chỉ chút, đừng lo chơi game hoài, biết không?"
"Sư phụ, thành tích của con rất tốt = = "
"Anh biết mà, em ngoan như thế, chắc chắn là thành tích của em rất tốt rồi."
Đào Diệp lại muốn quỳ, đối phương thấy cậu ngoan chỗ nào hả?
"A Hành lên mạng rồi, đi, tụi mình rù quyến cậu ta đánh bản chung đi."
Một chốc sau, hệ thống nhắn là Cẩn Y Dạ Hành đã tham gia vào đội ngũ, lúc trước trong đội đã có tám người, nay kéo thêm vài kẻ nữa là thành mười lăm thành viên.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: A Hành, cậu làm đội trưởng nha?
【 Đội ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Ừ.
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Chào Bang chủ.
Sau đó bị lơ đi vì trong đội lại kéo thêm mấy người, Cẩn Y Dạ Hành giờ đang bận xem xét tư cách của những người đó.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Ê @Cẩn Y Dạ Hành, đồ đệ của tui chào cậu kìa.
【 Đội ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: = =
【 Đội ngũ 】 Tiểu Phiến Đào: Sư phụ đừng thế nữa, áp lực của con lớn lắm T_T
【 Đội ngũ 】 Thiếu Gia Sơn Đông: Đệt, Cẩn Y Dạ Hành hả? Cái người đứng nhất bảng phải không?
Tiếp theo trong đội ngũ có rất nhiều người lên than thở, có nhiều người không nhìn bảng xếp hạng, được người khác cho hay nên mới biết đội trưởng mình trâu bò cỡ nào, nhìn vậy mà là hạng nhất toàn bảng nha.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: Đệ nhất cái gì chứ, tui đây còn đứng thứ hai đây nè [ xoa mũi ]
【 Đội ngũ 】 Zombie Sừng Trùng: Đúng, thế có hề gì, tui đây còn quen người hạng bốn nè [ tự đắc ]
Lại nhìn bảng xếp hạng một lần nữa, phía dưới lại một lần than trời, hạng nhất và hạng nhì đều nằm trong đội ngũ của họ, thiệt vô cùng tốt.
Phút chốc, Cẩn Y Dạ Hành đã đá Zombie Sừng Trùng ra khỏi đội.
【 Đội ngũ 】 Đại Vĩ Ba Lang: ??
【 Đội ngũ 】 Cẩn Y Dạ Hành: Người trong bang muốn vào, hết chỗ rồi.
Vốn không tính đá người, nhưng khi nhìn thấy Zombie Sừng Trùng lên tiếng, Cẩn Y Dạ Hành liền đem hắn đá ra.
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Cám ơn Bang chủ ^_^
Đại Vĩ Ba Lang và Tiểu Phiến Đào như vừa mới thanh tỉnh, thì ra là cô ta đến đây.
Bản này tương đối khó chơi, phải yêu cầu nghe theo chỉ huy mà đánh, Đại Vĩ Ba Lang hỏi đồ đệ của mình: "Có tài khoản YY không? Nếu có thì vào phòng để nghe chỉ huy."
Đào Diệp nói có, anh liền gửi cho cậu một chuỗi số phòng.
Tài khoản lúc chơi và lúc hát khác nhau, trước tiên Đào Diệp đăng xuất tài khoản ca hát, sau đó đăng nhập tài khoản chuyên dùng để chơi game, nhanh chóng đổi tên thành Tiểu Phiến Đào.
Sau khi đăng nhập mới biết mọi người đều ở đây, đội trưởng Cẩn Y Dạ Hành cũng đã đăng nhập vào.
"Đến hết chưa?" Một chất giọng vô cùng độc đáo cất lên, cao lãnh hệt như tưởng tượng, hình như cũng còn rất trẻ.
Không biết có phải do Đào Diệp tưởng tượng hay không, mà anh ta giống như chờ cậu, cậu vừa đến anh liền lên tiếng.
Đại Vĩ Ba Lang là Phó chỉ huy, anh cũng đang trong phòng, phòng ngừa lúc xảy ra vấn đề thì lên chỉ huy thay.
"Đến hết rồi." Gian phòng kia là do anh quản lý, trong nháy mắt đã cất tiếng thông báo.
Đào Diệp nghe thanh âm của sư phụ Đại Vĩ Ba Lang, dễ nghe, trong đó lại ẩn chứa đầy mùi lãng tử, rất giống như tưởng tượng của mình.
"Đồ đệ, em nghe thấy không?" Đại Vĩ Ba Lang tìm kiếm đồ đệ của mình.
Đào Diệp gõ một chữ trên khung chat: "Nghe." Thuận tiện tặng kèm ký hiệu mặt cười.
"Yên lặng." Nghe thấy thanh âm của đội trưởng, tất cả đều im hết để chờ đợi anh mở đoàn.
Chờ khoảng một phút, Cẩn Y Dạ Hành bắt đầu đếm ngược: "Ba, hai, một."
Không chút hoang mang, diệt trừ quái nhỏ, định vị tìm BOSS, các vị đoàn viên nghe đội trưởng chỉ huy, hết sức chăm chú mà thao tác.
Cũng không phải lần đầu tiên đánh bản này nên mọi người đều hiểu rõ về nó..
Chỉ mình Đào Diệp là người đầu tiên tiếp xúc với bản này, Đại Vĩ Ba Lang bỏ thêm cậu vào QQ, hai người nói chuyện với nhau trên QQ, Đại Vĩ Ba Lang giải thích cho cậu hiểu các đặc tính của BOSS bảng này.
"Lúc này đừng ra bên ngoài, nếu bị Quyển Quyển Tảo đánh trúng sẽ mất mạng. Chờ đến khi anh bảo nhảy thì hả nhảy."
Trên màn hình đang giao chiến kịch liệt với BOSS, máu của đối phương có vẻ như không hụt mấy.
"Sư phụ, chừng nào mới đánh xong bản này?" Lần đầu tiên Đào Diệp cất tiếng trong đây.
"Chắc khoảng nửa tiếng." Đại Vĩ Ba Lang ‘à’ một tiếng, sau đó đắc chí nói: "Là học sinh tiểu học, anh đoán đúng không."
Đào Diệp cạn lời, cậu biết giọng của mình mang âm hưởng trung trung, nhưng mà đâu đến mực tụt dốc xuống thành học sinh tiểu học chứ.
"Con là con trai." Cậu đè giọng xuống.
"Ha ha, phải không đây?" Đương nhiên Đại Vĩ Ba Lang chỉ xem nó là trò đùa.
"= =" Đào Diệp cũng lười giải thích với anh.
Trong lúc cậu đang hăng say nói chuyện với sư phụ thì đột nhiên Đào Diệp bị đội trưởng điểm danh.
"Tiểu Phiến Đào, chú ý máu của tôi một chút."
Trước đây Đào Diệp luôn chơi ở hàng tấn công, nay mới nhớ lại mình đang là Hỗ Trợ nên nhanh chóng tập trung cao độ, chú ý máu của Bang chủ Cẩn Y Dạ Hành.
Sau đó cậu liền khó chịu, bởi vì Nếu Trời Có Chút Tình cũng là Hỗ Trợ, cô ta vẫn luôn chú ý máu của Cẩn Y Dạ Hành, vậy tại sao lại để máu của Cẩn Y Dạ Hành tụt xuống thế chứ?
Nhìn quanh một vòng, Đào Diệp mới phát hiện Nếu Trời Có Chút Tình đã chết.
"Sư phụ, cái này hơi có chút khó?" Cậu hỏi trên kênh.
“Khó thật, tuy nhiên em khỏi lo lắng nhiêu, lúc nào anh cũng coi chừng em." Đại Vĩ Ba Lang vẫn luôn che chở Tiểu Phiến Đào, không để cho nhỏ bị đánh trúng.
Cộng thêm thao tác của Đào Diệp vốn rất tốt nên không phạm phải lỗi nào quá lớn.
Sau khi Đại Vĩ Ba Lang biết Nếu Trời Có Chút Tình chết, anh nói ngay với Tiểu Phiến Đào: "Tự em tới đây hả? Nếu khó khăn quá thì trông chừng máu của A Hành thôi cũng được."
"Vâng, con sẽ coi chừng máu của sư phụ luôn." Đào Diệp chậm rãi lại đây, thời gian lâu nên tay chân có chút lúng túng.
Sau khi Nếu Trời Có Chút Tình chết lại có thêm một vài đoàn viên lục tục về thành.
"Đừng lo, chỉ cần anh và A Hành còn ở đây, kết thúc bản là không thành vấn đề." Đại Vĩ Ba Lang nói, giọng điệu bình bình như trước.
"Con biết..." Dù sao cũng có đại thần số một số hai ở đây, Đào Diệp cũng không lo lắng bọn họ kết thúc bản không nổi.
Tiếp theo Đào Diệp không nhìn máu của những người nữa mà cố gắng cẩn thận nhìn cây máu của hai người chủ lực Cẩn Y Dạ Hành và Đại Vĩ Ba Lang.
Không có Đại Vĩ Ba Lang bên mình để bảo hộ, Đào Diệp dựa vào thao tác sắc bén trời sinh của mình mà đi vào vòng chiến, đợi đến khi cậu hồi máu lần thứ năm thì BOSS lớn cuối cùng cũng ngã ầm ầm xuống.
"Nhìn cái gì." Đại Vĩ Ba Lang tiến lên sờ thi thể kiếm vật phẩm.
Đào Diệp cũng đi theo, lúc này Cẩn Y Dạ Hành đã xem vật phẩm qua một lần, rơi ra hai món tương đối khá, trong đó là một vật phẩm chuyên dụng của hỗ trợ.
"Vận khí của đồ đệ em thiệt là tốt nha." Đại Vĩ Ba Lang mừng rỡ nói trên YY: "A Hành, đồ đệ tui muốn cái này ."
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, không phải là chia nhau sao?
Cô là Hỗ Trợ nên cũng muốn bộ trang bị này.
Ngay lập tức Đại Vĩ Ba Lang đã lên YY nói: "Đội ngũ là mở cho đồ đệ chơi, vật phẩm rơi đều phải cho đồ đệ, chia nhau thế éo gì."
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Thì ra là vậy, quên đi, tôi chờ chút nữa vậy ^_^
Tuy cô nhắn lại một dòng ký hiệu vui nhưng Đào Diệp vẫn cảm thấy chuyện này không kết thúc sớm đâu.
【 Đội ngũ 】 Nếu Trời Có Chút Tình: Bang chủ, gần đây hệ thống game có ra một phần thưởng mới, em rất muốn phần thưởng kia, là một bộ trang bị rất tốt, có tiền mua cũng không được, nó chỉ có khi mình làm nhiệm vụ thôi, anh giúp em một chút có được không? Nhận thưởng thì mình ly hôn liền.
Tất cả mọi người đều chưa thoát nên giờ vẫn còn đây, nhìn đến khung chat đều ngây ngẩn, này là nữ theo đuổi nam? Ậy, hay chỉ đơn thuần là vì phần thương thôi?
Cẩn Y Dạ Hành vẫn luôn im lặng, đến khi mọi người cho rằng anh sẽ từ chối thì anh đã nhắn lên trên khung chat của đội ngũ một chữ: Được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.