Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?

Chương 2: THÔNG ĐỒNG SƯ PHỤ

Mạc Như Quy

13/01/2018

Chín giờ thì Đào Diệp bắt đầu hát, có rất nhiều người ghé vào nghe, trong khung bình luận không ngừng thêm comment mới, căn bản thì mọi người cũng không nhìn kịp trên các dòng comment đó ghi gì, lâu lâu mới có thể bắt kịp vài dòng toàn biểu tượng hoa hồng đỏ.

Âm thanh của Đào Diệp theo âm hưởng trung tính, nó rất trong trẻo và dễ chịu.

Nghe cậu hát là một loại hưởng thụ, âm thanh của cậu khiến người nghe luôn cảm thấy cậu là một người rất xa xôi, rất thần bí, cũng là một người xa vời không thể chạm vào được.

Và cũng dĩ nhiên, cũng là vì do người hát và người nghe cách nhau một màn hình vi tính, một tầng mạng internet nên đa phần cái sự thần bí đẹp đẽ kia cũng đều do người nghe tự mường tượng ra.

Đào Diệp ở hiện thực cũng rất bình thường, cậu có bộ dáng cũng dễ nhìn, một gương mặ cũng thanh tú, một cỗ khí miễn cưỡng cũng gọi là khí chất, nhưng tính cách thì lại có hơi chút nhát người.

Trầm mặc ít nói, luôn trốn trong thế giới của bản thân mình, có thể biết cuộc đời của cậu quanh đi quẩn lại cũng chính là một cuộc đời rất ư bình thường.

Từ chín giờ đến mười một giờ, Đào Diệp đã rất nhiệt tình bao hết, trừ ca hat ra còn trò chuyện, đùa giỡn, đối phó các loại yều cầu từ các fan hâm mộ mà bản thân mình có thể làm được.

Ví dụ như...

“Đào tổng!! Tụi tui muốn nghe cậu thở gấp ~~~ thở một cái thôi, đi mà?”

Mỗi luần cậu xuất hiện thì y như rằng sẽ bị fan yêu cầu này nọ, đương nhiên các ca sĩ khác cũng bị fan đùa giỡn như vậy, nhưng mà cố chấp xếp cả đoàn để đùa giỡn một cách tập thể như vậy thì có lẽ không phải ai cũng bị.

“Ách...” Đào Diệp phát ra một đơn âm qua truyền qua mic.

“Không phải cậu nói là đêm nay bao hết sao!! Chả nhẽ không phải là yêu cầu nào cũng đáp ứng là gạt sao?”

Người chủ trì là một ông chú có thanh âm khàn đục khêu gợi, anh ta ngập ngừng một chút rồi mới nói. “Lâu lâu mới đông đủ như vậy, cậu làm tụi tôi vui vẻ một lần đi mà, chỉ cẩn thở gấp một lần thôi, được không?”

“Sẽ không thở gấp quá, không thôi thì khó làm lắm.” Sau khi Đào Diệp ký hợp đồng với Club thì thuê thêm một căn phòng ở ngoài phòng trọ của mình để hát, có như vậy mới không ảnh hưởng đến người khác trong lúc họ nghỉ ngơi.

“Ừm, với cái âm thanh lạnh nhạt này của cậu thì đúng là có hơi khó thật.” Người chủ trì cười lên hai tiếng: “Được thôi, nãy chỉ là đùa giỡn, cậu không cần thở gấp nữa, nhưng thay vào đó thì cho tụi tôi phỏng vấn đôi chút, được không?”

“Phỏng vấn cái gì?”

Đào Diệp vừa mới dứt lời thì ở dưới đã có một đống câu hỏi được đặt ra.

“Để tôi xem mọi người thắc mắc nhất là chuyện gì... Ấy, có rồi, còn độc thân không? Bây giờ cậu có hẹn hò với ai không?”

“Có tính... Ngũ cô nương vào không*”.

(*Là câu nói láy của các bạn trai Trung Quốc, chỉ tình trạng giải quyết nhu cầu sinh lý với tay của mình = thủ dâm)

“A ha ha, đương nhiên là không tính rồi, cho nên... có tính toán muốn thoát khỏi tình trạng độc thân không? Còn nữa, cậu thích nữ hay nam?”. Người chủ trì nói tiếp: “Theo như tôi biết, cậu hình như còn rất trẻ, chắc chắn là không quá hai mươi tuổi, nếu hơn thì tôi sẽ ăn đất cho cậu xem.”

“Trước tiên xin chia buồn với người chủ trì, tôi hơn hai mươi tuổi rồi.”

“Vấn đề trên bỏ qua, giới tính là gì thì không nói được không?”

“Người bình thường sẽ không hỏi như vậy đâu.”

“Người bình thường cũng sẽ không giấu, bọn họ sẽ nói thẳng đáp án”.

Thanh âm gợi cảm thành thục phát ra một nụ cười nhẹ đầy thiện ý, nhẹ đến mức khiến Đào Diệp tạm thời không muốn nói chuyện với anh ta. Hơi dừng một chút rồi nói: “Tôi không biết, cũng không khẳng định điều gì.”

“Có thể tìm người giúp cậu khẳng định, cậu xem là tôi có được không?” Ông chú hạ giọng, bật hình thức trêu ghẹo lên.

Khung comment nhất thời bạo loạn, hội thoại nhanh chóng thêm mới, chẳng qua là vì tình trạng đam mẽo bắn ra bốn phía mà thôi. Đại thúc công và giọng hát cao lãnh thụ, chỉ nghe thôi cũng khiến chân dưới tê dại, bùng lên cảm xúc khó nhịn.

Nhưng mà cũng có người oán giận người chủ trì, những người đó đa phần đều là fan hâm mộ nam, bọn họ có một địch ý không hề nhỏ đối với người chủ trì.



Da mặt của Đào Diệp rất mỏng, dù biết rắng đối phương nói đùa những lại vẫn không kìm được mà lúng túng, cậu hắng giọng một cái rồi nói: “Tạm thời không có ý định thoát khỏi hội độc thân, cho dù có thì cũng không tìm một ông chú tài xế đâu.”

“Ha ha ha ha, quên đi, tôi cũng không dám xuống tay với cậu đâu, đội trưởng sẽ giết tôi chết mất.” Ông chú nói, không đùa giỡn với cậu bé hát dễ nghe này nữa: “Vậy thì hát đi, hát bài Thủ bóng liêu nhân được không?”

“...”

Trải qua hai tiếng đồng hồ trên YY, sau khi hát xong đã đúng mười một giờ đêm.

Đối với cú đêm mà nói thì khoảng thời gian này mới thực sự là khoảng thời gian thoải mái, nhưng tiếc thay Đào Diệp không phải là cú đêm, lúc nào cũng vậy, cứ đúng mười một giờ rưỡi là cậu lại lăn ra ngủ.

Dúng đúng nửa tiếng còn lại để tắm rửa giặt giũ.

Xong xuôi tất cả, quay lên trc màn hình vi tính, Đào Diệp lại ngồi xuất thần, cuối cùng sau một loạt đấu tranh tư tưởng thì cũn gõ ID vào game xem một chút.

Nhân vật vừa mới xuất hiện trong giây lát, Đào Diệp lại anh dũng hy sinh.

Vẻ mặt của cậu có chút cứng ngắc, thật không nghĩ rằng đối phương lại ác như vậy, mai phục ở đây tận hai giờ.

Nhìn kỹ lại thì mới phát hiện không đúng, kẻ giết mình không phải là cái ke lúc trước mà là một người khác, đổi người rồi sao?

【 Gần đó 】Bạn nói với Nick Phụ Để Giết Người: Bạn à, đây là lần đầu tiên giết tôi sao? Lúc trước có từng giết qua tôi chưa?

【 Gần đó 】Nick Phụ Để Giết Người đã giết bạn.

【 Gần đó 】Nick Phụ Để Giết Người nói với bạn: Huynh đệ à, khoan out cái đã! Để tui giết cậu thêm vài lần nữa đi, lĩnh tiền xong chia đôi với cậu, được không?

【 Gần đó 】Bạn nói với Nick Phụ Để Giết Người: Nói cái này trước đã, làm sao cậu biết tôi đến đây?

【 Gần đó 】Nick Phụ Để Giết Người nói với bạn: Một tên bán tin tức đã nói với tui, lấy của tui 50J, mịa nó, cũng hên là cậu xuất hiện ở đây, không thì ông đây mệt rồi. Sao rồi, muốn hợp tác không?

【 Gần đó 】Bạn nói với Nick Phụ Để Giết Người: Lĩnh tiền cũng vô dụng, cô ta muốn đem tôi giết đến mức không thể chơi được nữa.

【 Gần đó 】Nick Phụ Để Giết Người nói với bạn: Ngốc, cậu mở nick phụ rồi chia tiền với tui, một ngày tui giết cậu đủ cho khoảng một nghìn mấy J thì cũng ta giàu rồi, vầy mà cậu cũng không hiểu nữa sao?

【 Gần đó 】Bạn nói với Nick Phụ Để Giết Người: Hôm nay nghe theo cậu.

Đào Diệp không muốn kiếm tiền bằng cách như thế này nhưng mà đối phương xem ra cũng tốt bụng, nên cậu cho anh ta khoảng nửa giờ, giết được nhiêu thì giết.

Đối phương một bên giết Đào Diệp, một bên trò chuyện cùng cậu: “Rốt cuộc là cậu đắc tội gì với cô gái kia mà để cô ta tàn ác với cậu đến thế vậy? Hôm nay cô ấy nói trên loa là muốn giết cậu đến khi cậu xóa ID mới thôi, đàn ông như tôi nhìn còn ớn.”

Đào Diệp: “= =, tôi cũng ớn muốn chết đây, còn nữa, ngày mai tôi phải học nên đi ngủ trước đây. Cậu muốn giết tôi đến khi nào thì tùy cậu, tôi ngủ đây, không out đâu mà lo.”

Nick Phụ Để Giết Người: “Được được được, cậu là chàng trai biết điều nhất mà tui gặp trong năm nay, ngủ đi ngủ đi, ngày mai nhớ lên đây lấy tiền!”

Đào Diệp vốn không màng đến số tiền ki, ngày hôm sau tỉnh lại, rửa mặt rồi nhanh chóng đến trường.

Sau khi học xong, trên đường về mua thêm chút đồ ăn, về nhà vừa ăn vừa lên mạng, lúc này mới nhớ trang game vẫn còn chưa thoát.

Nick Phụ Để Giết Người gửi nhiều tin nhắn cho cậu, có vẻ như là cả đêm giết cậu thì phải... Đào Diệp lau mồ hôi, nghiêm túc nhìn mấy tin nhắn còn lại.

“Anh trai à, giết cậu cả một đêm luôn, tui muốn choáng luôn á, thật sự là không nhớ giết cậu bao nhiêu lần nữa, bất quả chắc chắn thu về một triệu vàng, tui lĩnh tiền trước đã, chừng nào lên nhắn tên nick phụ cho tui, tui gửi tiền qua cho.”

“Lúc chỉnh sửa số liệu, tự nhiên phát hiện tư thế cậu chết đều cùng một kiểu... sợ cô nàng kia không chịu nhận quá, nếu mà vậy thì tui với cậu bỏ trắng công sức rồi?”

“Đang chờ cô ta thẩm tra đối chiếu số liệu, không biết giờ tâm tình cô nàng sao rồi, thiệt buồn ngủ quá, ngáp!”



“Bạn à, lĩnh tiền được rồi, tui đi ăn sáng đây, giờ cậu vẫn còn chưa lên sao?”

“Tui đi ngủ đây, tui gửi kết bạn với cậu rồi đó, đồng ý đi.”

Đào Diệp nhấn vào nút chấp nhận lời mời kết bạn, từ hồi sáng tới bây giờ cậu bị giết không biết bao nhiêu lần, tốn mây giây cho việc kết bạn thôi cũng đủ thêm mấy lần về thành.

“Nick phụ của tôi là Tiểu Phiến Đào, gặp ở Tàng Kiếm các.”

Nhắn xong thì thoát ngay, đổi ID cũ để thêm nick phụ vào.

Thời điểm rê chuột đến phần chọn giới tính nhân vật, Đào Diệp trực tiếp chọn nữ, đó là một nhân vật có khuôn mặt lanh lùng với tính năng phụ trợ.

Thừa dịp Nick Phụ Để Giết Người chưa lên game, Đào Diệp đã đem nhân vật thăng lên mấy cấp, sau đó mới nhận tin nhắn gặp mặt ở Tàng Kiếm các.

【 Gần đó 】Nick Phụ Để Giết Người nói với bạn: Đệt, cậu là con gái hả?

Nhân vật ở nick mới này có chút khác với nhân vật hiệp sĩ phong lưu của nick cũ, là một cô gái xinh đẹp vô cùng.

【 Gần đó 】Bạn nói với Nick Phụ Để Giết Người: Vất vả rồi, tiền đâu?

【 Gần đó 】Nick Phụ Để Giết Người nói với bạn: Tổng cộng là 18W, mỗi người 9W, chia năm năm được không?

【 Gần đó 】Bạn nói với Nick Phụ Để Giết Người: Được.

Đào Diệp thu tiền rồi chào tạm biết với Nick Phụ Để Giết Người. Tuy rằng đối phương muốn hợp tác lâu dài với cậu những cậu lại nói sau này sẽ không chơi nick kia nữa.

Thứ cất chứa nhiều kỷ niệm, giờ để nó vĩnh viễn ở chỗ này đi, nếu có duyên thì sau này dùng nữa.

Mang theo số tiền không tình là nhiều lắm, Đào Diệp điều khiến nhân vật Tiểu Phiến Đào của mình cố gắng thăng cấp trong game. Cậu có một kế hoạch trong đầu, muốn đem nhân vật này bồi dưỡng cho mạnh lên, chờ đợi rồi bất ngờ giết Liễu Thanh Thanh, không để cổ ta kịp phản ứng.

Từ bảy giờ đến chín giờ tối, chính là thời gian chơi game của Đào Diệp.

Bây giờ là chiều thứ sáu của tháng tư, hôm nay không có tiết nên cậu được về sớm, chưa kịp ăn cơm đã mở máy tính ra thăng cấp cho nick phụ của mình, nick phụ này còn chưa mãn cấp đâu.

Làm nhiệm vụ hàng ngày trước đã.

Phong cảnh hiện trên màn hình rất đẹp, một cô gái với trang phục hồng nhạt chạy như bay trên đường, đột nhiên té sụp một cái, cô gái đã chết.

Hệ thống nhắn đến một tin: Bạn đã bị Đại Vĩ Ba Lang giết chết.

Đào Diệp tức giận một trận, bản thân là một nick phụ chưa mãn cấp đã bị người ta ám sát, đây là thù hận cậu đến mức nào đây?

Nháy mắt nghĩ rằng thân phân của nick phụ đã bị tiết lộ, mà người biết chính mình là Hoàng Hôn Đêm Tuyết chỉ cố một, nhưng mà người kia đâu cần phải làm vậy đâu.

Hệ thống chuẩn bị mang Đào Diệp trở về môn phái thì đối phương đã ném thuật hồi sinh lại phía cậu, làm cậu sống lại.

【 Gần đó 】Đại Vĩ Ba Lang nói với bạn: Ậy, lỡ tay giết cô bé, xin lỗi nha.

【 Gần đó 】Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Không sao, đừng lỡ tay nữa là được rồi, da tôi rất giòn... còn nữa, tôi không phải là cô bé.

Nhân vật của đất từ dưới đất đứng lên, chuẩn bị tiếp tục làm nhiệm vụ, dù sao thì không phải cố ý giết là được rồi.

【 Gần đó 】Bạn nói với Đại Vĩ Ba Lang: Mới sáu mươi cấp thôi hả? Thôi đi theo anh đi, anh mang em chơi đến khi mãn cấp.

Đào Diệp có chút ngạc nhiên, nhìn thấy đối phương ánh sáng chói ngời liền thuận tay xem trang bị của anh ta, ngay lập tức líu lưỡi, cái trang bị chói mù mắt này coi chừng là mấy nghìn hay mấy vạn RMB luôn á.

Nhất định tên Đại Vĩ Ba Lang này là đại gia, không sai đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ông Xã Trong Game Đòi Gặp Mặt, Làm Sao Đây?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook