Chương 36: Phải Đâm Hết Mỗi Góc Trong Nhà Đã
Tiểu Hoàng Hoa
26/04/2023
Hơi thở của người đàn ông tấn công từng tế bào trong não cô, ấm áp bên tai khiến đầu óc cô trống rỗng, không có cách nào tự hỏi.
Bàn tay từ dưới áo khoác tiến vào trong đùi cô.
Một trên một dưới, chơi đùa không ngừng.
"Hả?" Âm cuối cùng mang theo tiếng cười.
Kéo khóa quần cô ra, đầu ngón tay chọc vào.
Dục hỏa bốc cháy, cô nghiêng đầu thì thấy Từ Tử Dương nhắm mắt giả bộ ngủ, khóe miệng còn cong lên nụ cười xấu xa.
Tay đang làm việc cấm kỵ nhất, mặt lại ngụy trang như không có việc gì làm gia tăng khoái cảm, tiểu huyệt dần ướt át.
"Không được..."
"Hả? Không ngủ được?" Ngón tay người đàn ông theo quần lót đâm vào chỗ ướt át.
"Anh làm gì đấy?" Cô vốn chỉ định trêu đùa Từ Tử dương, không ngờ anh thật sự dám.
"Đút em ăn..."
Quần lót bên dưới đã bị đẩy ra, ma sát trực tiếp kích thích cô nắm chặt áo khoác, cả người run rẩy.
"Đừng..."
Đốt ngón tay đầu tiên chậm rãi đưa đẩy.
Nhìn tai cô đỏ bừng, người đàn ông khẽ cười.
"Ưm..."
Đốt ngón tay thứ hai cắm vào chơi đùa liên tục, ngón cái đè trên âm đế, nhẹ nhàng xoa xoa.
"Ưm..." Tiếng rên yêu kiều càng mê người.
"Ướt quá... Làm anh cũng cứng."
Hơi thở phả vào vai khiến cô rùng mình, ngón tay rút ra thọc vào, trên dưới cựa quậy, âm đế bị vo tròn, từng cái khiêu khích mọi giác quan của cô, tê dại làm tiểu huyệt co rút lại.
"A!"
Tay nhỏ bắt lấy quần áo người đàn ông, ngón tay làm chuyện xấu cắm vào chỗ sâu nhất khiến tiểu huyệt thắt chặt.
Âm đế đã xung huyết, tầng tầng lớp lớp khoái cảm đánh úp. Một tay Từ Tử Dương giữ áo khoác, tay còn lại điên cuồng đâm thọc vào khiến đầu óc cô trống rỗng, miệng cắn chặt.
"Anh xấu lắm..." Cô trừng mắt nhìn anh.
Đúng lúc này, có một đứa trẻ gọi: "Cô ơi!"
Cô bị dọa cho tiểu huyệt kẹp chặt, người đàn ông bên cạnh không khỏi bật cười.
"Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?" Cô ấp úng hỏi, xưa nay chưa từng căng thẳng khi nói chuyện với trẻ con như vậy.
"Em say xe, em muốn ói!"
"Em ngồi xuống trước đi, đứng thế nguy hiểm, để cô qua xem."
Người đàn ông rút ngón tay ra, chậm rãi giúp cô kéo khóa quần lên, còn đưa ngón tay dính nhớp nhẹ nhàng cọ môi dưới của cô, ánh mắt trêu chọc, hư không tả nổi.
Cô đi đến chỗ bạn nhỏ, ngoài mặt giả bộ bình tĩnh, nhưng mỗi lỗ chân lông trên người đều đang e lệ.
Đều tại Từ Tử Dương, là người đàn ông này dạy hư cô.
Cô thế mà quên mất trên xe đều là học sinh của cô, mà cô lại cùng anh làm... Loại chuyện này, nếu bị người ta phát hiện, cô còn sống được không chứ!
An ủi bạn nhỏ kia xong, những học sinh khác cũng thức giấc.
Đến lúc mọi người xuống xe, bầu không khí ầm ĩ trở lại.
Cô giữ gìn trật tự, phân chia công việc, Từ Tử Dương ở bên giúp đỡ cô, còn hỗ trợ cô dẫn dắt một đội nhỏ.
Chưa đến nửa ngày, đám trẻ đã gọi anh là "anh Tử Dương", quả thật khiến cô ghen tị. Gọi cô là cô Đỗ, gọi anh là anh Tử Dương, cô chợt có cảm giác mình già rồi, Từ Tử Dương rõ ràng là mượn miệng của đám trẻ chiếm tiện nghi của cô.
Thời điểm chuẩn bị bữa tối, hai người rửa rau, cô thấy Từ Tử Dương hào hứng, liền buột miệng hỏi: "Có phải anh rất thích trẻ con không?"
Người đàn ông lặng lẽ nhìn cô, muốn nói lại thôi.
Cô kéo tay áo anh: "Em thấy anh chơi được với bọn trẻ, bọn trẻ cũng rất thích anh."
"Nhưng bây giờ không phù hợp để sinh." Thái độ của người đàn ông làm cô không rõ nguyên do.
"Anh nói rõ nghe xem."
Người đàn ông kề sát tai cô, thì thầm: "Phải theo hết mỗi góc trong nhà đã... Mới có thể có con."
Bàn tay từ dưới áo khoác tiến vào trong đùi cô.
Một trên một dưới, chơi đùa không ngừng.
"Hả?" Âm cuối cùng mang theo tiếng cười.
Kéo khóa quần cô ra, đầu ngón tay chọc vào.
Dục hỏa bốc cháy, cô nghiêng đầu thì thấy Từ Tử Dương nhắm mắt giả bộ ngủ, khóe miệng còn cong lên nụ cười xấu xa.
Tay đang làm việc cấm kỵ nhất, mặt lại ngụy trang như không có việc gì làm gia tăng khoái cảm, tiểu huyệt dần ướt át.
"Không được..."
"Hả? Không ngủ được?" Ngón tay người đàn ông theo quần lót đâm vào chỗ ướt át.
"Anh làm gì đấy?" Cô vốn chỉ định trêu đùa Từ Tử dương, không ngờ anh thật sự dám.
"Đút em ăn..."
Quần lót bên dưới đã bị đẩy ra, ma sát trực tiếp kích thích cô nắm chặt áo khoác, cả người run rẩy.
"Đừng..."
Đốt ngón tay đầu tiên chậm rãi đưa đẩy.
Nhìn tai cô đỏ bừng, người đàn ông khẽ cười.
"Ưm..."
Đốt ngón tay thứ hai cắm vào chơi đùa liên tục, ngón cái đè trên âm đế, nhẹ nhàng xoa xoa.
"Ưm..." Tiếng rên yêu kiều càng mê người.
"Ướt quá... Làm anh cũng cứng."
Hơi thở phả vào vai khiến cô rùng mình, ngón tay rút ra thọc vào, trên dưới cựa quậy, âm đế bị vo tròn, từng cái khiêu khích mọi giác quan của cô, tê dại làm tiểu huyệt co rút lại.
"A!"
Tay nhỏ bắt lấy quần áo người đàn ông, ngón tay làm chuyện xấu cắm vào chỗ sâu nhất khiến tiểu huyệt thắt chặt.
Âm đế đã xung huyết, tầng tầng lớp lớp khoái cảm đánh úp. Một tay Từ Tử Dương giữ áo khoác, tay còn lại điên cuồng đâm thọc vào khiến đầu óc cô trống rỗng, miệng cắn chặt.
"Anh xấu lắm..." Cô trừng mắt nhìn anh.
Đúng lúc này, có một đứa trẻ gọi: "Cô ơi!"
Cô bị dọa cho tiểu huyệt kẹp chặt, người đàn ông bên cạnh không khỏi bật cười.
"Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?" Cô ấp úng hỏi, xưa nay chưa từng căng thẳng khi nói chuyện với trẻ con như vậy.
"Em say xe, em muốn ói!"
"Em ngồi xuống trước đi, đứng thế nguy hiểm, để cô qua xem."
Người đàn ông rút ngón tay ra, chậm rãi giúp cô kéo khóa quần lên, còn đưa ngón tay dính nhớp nhẹ nhàng cọ môi dưới của cô, ánh mắt trêu chọc, hư không tả nổi.
Cô đi đến chỗ bạn nhỏ, ngoài mặt giả bộ bình tĩnh, nhưng mỗi lỗ chân lông trên người đều đang e lệ.
Đều tại Từ Tử Dương, là người đàn ông này dạy hư cô.
Cô thế mà quên mất trên xe đều là học sinh của cô, mà cô lại cùng anh làm... Loại chuyện này, nếu bị người ta phát hiện, cô còn sống được không chứ!
An ủi bạn nhỏ kia xong, những học sinh khác cũng thức giấc.
Đến lúc mọi người xuống xe, bầu không khí ầm ĩ trở lại.
Cô giữ gìn trật tự, phân chia công việc, Từ Tử Dương ở bên giúp đỡ cô, còn hỗ trợ cô dẫn dắt một đội nhỏ.
Chưa đến nửa ngày, đám trẻ đã gọi anh là "anh Tử Dương", quả thật khiến cô ghen tị. Gọi cô là cô Đỗ, gọi anh là anh Tử Dương, cô chợt có cảm giác mình già rồi, Từ Tử Dương rõ ràng là mượn miệng của đám trẻ chiếm tiện nghi của cô.
Thời điểm chuẩn bị bữa tối, hai người rửa rau, cô thấy Từ Tử Dương hào hứng, liền buột miệng hỏi: "Có phải anh rất thích trẻ con không?"
Người đàn ông lặng lẽ nhìn cô, muốn nói lại thôi.
Cô kéo tay áo anh: "Em thấy anh chơi được với bọn trẻ, bọn trẻ cũng rất thích anh."
"Nhưng bây giờ không phù hợp để sinh." Thái độ của người đàn ông làm cô không rõ nguyên do.
"Anh nói rõ nghe xem."
Người đàn ông kề sát tai cô, thì thầm: "Phải theo hết mỗi góc trong nhà đã... Mới có thể có con."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.