Chương 21
Đang cập nhật
20/11/2014
vừa đến trường hắn đã thấy nó ngồi trước màn hình máy tính rồi. có vẻ như nó thật sự rất nghiêm túc, khuôn mặt không chút biểu cảm. hắn và 2
ông pạn đành vác “hành lý” đi chỗ khác ngồi vậy. như hôm qua nó không
nói chuyện, không cười đùa mà cũng chẳng ăn trưa. Điều này làm mấy nhỏ
pạn zới 3 anh nhà ta khá lo lắng. vậy là sáng hắn lại lo chuẩn bị bữa
sáng nhanh gọn cho nó, ở nhà thì nhường cho nó hầu như toàn bộ các món
ngon mà hắn thích cho nó *bằng cách bảo không muốn ăn nên cho nó*, trước khi nó lên phòng hắn còn đưa cho nó thêm sữa nóng với lí do: “tui muốn
uống sữa mà lỡ tay pha hơi nhiều, cả nhà thì chẳng ai uống nên cho nhóck đó” *chớ khi nó vào phòng và cắm đầu vào máy tính rồi thì đừng hòng gọi được nó ra ngoài*, tối thì không ngủ được mà đi tới đi lui,lâu lâu lại
thò đầu ra xem nó ngủ chưa *nghi quá, không biết vì lí do gì mà anh này
lo cho chị Linh nhà ta quá vầy nè, chăm sóc chu đáo gớm*. và sau mỗi lần hắn đó sau khi nó đi khuất thì hắn trở thành “chú hề” khi pama hắn lại:
-ê có ý đồ gì phải không?
-lo lắng cho người ta quá ha!
-mới ăn xong mà đã uống sữa rồi à? Lỡ tay gì mà pha cả 1 ca lớn thế kia. Mà trước giờ thì con làm gì có thói quen uống sữa sau bữa cơm đâu nhỉ?
…..
Nhiều lắm những câu hỏi “xoáy” mà pama hắn thân thương nói với hắn và sau mấy câu hỏi đó hắn nhanh chóng có tật nói lắp, tay chân long ngóng, mặt thì đỏ lên hệt như 1 chú hề. pama hắn thì cười khoái chí khi chọc hắn à nhìn thấy những biểu hiện “lâu lâu mới có” của thằng con trai.
3 ngày sau
-chào buổi sáng –tiếng nói của 1 ai đó làm cả lớp cảm thấy zui zui
-trở thành người bình thường rồi hả con nhỏ này –nhỏ pạn cùng lớp chọc nó
-chớ hổng lẽ mấy hôm nay tui là người ngoài hành tinh
-mấy hôm nay pà khác quá, chả giống pà tí nào, bây giờ thì bình thường rồi đấy
-chớ mấy hôm nay tui giống ai??
-giống con điên-sau câu nói này của nhỏ kia là cả lớp cười ồ lên zui zẻ chỉ có mỗi nó là xụ cái mặt xuống vác cặp về chỗ
-pà làm xong cái “công chuyện” gì đó thiệt hùi hả? –nhỏ My hỏi còn nhỏ Ánh thì nhìn nó chờ đợi câu trả lời
-ừm, xong hùi. Giờ tha hồ mà chơi, khoẻ quá!
-hehe, vậy giờ tha hồ chơi như trước nhỉ? Chiều nay mình lại đi ăn như lúc trước nha-My
-tất nhiên, chầu này Lùn khao đấy, trưa nay ăn ít một chút để bụng chiều ăn cho ngon nha My.-Ánh nói nháy mắt với My
-ê ai nói tui khao hả? –nó
-chớ hồi trước chính pà nói sau khi xong việc pà khao tụi tui 1 bữa ra trò mà, quên rồi hả???-Ánh
-có hả?
-chớ sao!-2 pà pạn đồng thanh
-ừm, vậy chiều mình đi, tui khao
-dzậy mới được chớ-đồng thanh tập 2
-đồ ngốc-hắn ngồi sau nói
-ê mắc gì kêu tui ngốc, bộ muốn gây sự hả?
-nhìn lại đi đã-hắn hướng mắt về phía 2 nhỏ pạn nó làm nó tò mò quay lại và…thấy cảnh 2 nhỏ pạn ôm bụng cười không ra tiếng, quay đầu xuống lại thấy 2 tên pạn hắn cũng che miệng cười khì khì, hắn thì nhún vai không liên quan
-mấy pà được lắm-sau 2 phút mói nhận ra là mình bị lừa, nó mới xắn tay áo lên giải quyết 2 nhỏ pạn làm 2 nhỏ la oai oái kèm theo những cơn cười đứt quãng vì bị chọc lét
Mặc cho 2 nhỏ pạn năn nỉ nó tha cho nhưng….* 2 chị thông cảm pà này ác lắm*, mãi đến khi vào tiết nó mới tha cho không quên hăm doạ lát ăn cơm “xử” tiếp. 2 pà pạn thì thầm cảm ơn pà cô Mỹ Luyến dạy Anh. Và tiết đó cũng là tiết nó hết bị kêu kiểm tra miệng lại đến bị kêu làm bài tập hay trả lời những câu hỏi khó *hôm trước chưa trả thù được nên hôm nay lại tiếp tục đây mà* những tiếc quá cô nhỉ, khi nó trả lời chẳng sai 1 câu. đến khi chuông reo hết tiết nó mới được tha cho.
Giờ ăn trưa, nó mãi hì hục ăn bù cho những ngày thiếu ăn của nó. Mặc ấy nhỏ pạn nói hết chuyện trên trời dưới đất, nó chả quan tâm và chỉ cắm đầu vào phần ăn của mình.
-Ê pà làm cái công việc gì vậy? pà nói sẽ kể mà-Ánh
-à….thật ra lớp cũ của mình làm 1 đoạn video các hình ảnh ngộ nghĩnh để kỉ niệm 1 thời học sinh và mình chịu trách nhiệm chỉnh sửa đoạn video đó
-lớp pà zui ghê, pà cho tụi tui coi với, được hông?-My nói còn 4 người còn nhìn nó với ánh mắt năn nỉ
-mình gửi lại cho lớp trưởng hết rồi
-pà không lưu lại sao?
-không, khi nào xong thì lớp trưởng sẽ gửi lại cho từng người trong lớp
-khi có cho xem nhé
-ừm
-có chuyện gì ngoài kia mà ồn áo thế nhỉ?-Ánh
-chắc lại mấy bọn con gái rỗi hơi thích chơi trội đây mà. lâu lâu “oánh” cho đời thêm dzui đó-My iếng thịt vào miệng ăn ngon lành
-hình như không phải, không phải học sinh trường mình. –Ánh
-ừm, không phải, nhưng làm sao mà vào trường mình được nhỉ? Mà hình như bị bọn người chạy theo sau kia đuổi theo hay sao ấy!-My
-đúng đó-Ánh
-á, 2 chiếc xe đó không phải là siêu xe hạng nhất trên thế giới đấy-Nhật
-hả???-2 anh kia đang ngồi đứng phắt dậy, nó thì rơi miếng sườn đang cầm trên tay và cả 3 người đồng thanh
-sao có thể??? Chắc nhầm rồi chứ tại sao lại có siêu xe hạng nhất trong trường mình được-Ánh và My
-đúng là nó rồi-hắn nói còn 2 anh còn lại gật đầu đồng tình
ở ngoài sân trường thì có 1 bọn người tay cầm gậy gộc, mã tấu,…đuổi theo 2 người 1 nam, 1 nữ đang lái 2 chiếc siêu xe chạy với vận tốc khủng khiếp chạy “lon ton” vòng quanh sân. Nó buông đũa, thong thả đứng dậy rồi đi ra sân trường trước sự ngạc nhiên của bao người. chỉ 1 lúc sau 2 người kia đã bị bao vây
-có chuyện gì?-nó lên tiếng, giọng bình thản nhẹ nhàng đến sợ
Cả đám đông đó quay lại nhìn nó
-mày là đứa nào? Là ai mà dám lên tiếng ở đây?-tên cầm đầu lớn tiếng
Nó bình thản bước vào phía trong đám đông, bọn người đó tách ra làm 2 cho nó đi vào. Cuối cùng mới nhìn thấy 2 người mà nó cần gặp
-Tiểu Quậy, sao giờ pà mới đến? tụi tui chờ mãi-người con gái nói
-giờ nào không đến cứ chờ đến giờ cơm lại đến, trời đánh tránh bữa ăn mà-nó
-sorry Quậy iu vấu, tại lũ này không ăn trưa đó chớ-tên con trai nói
-thiệt tình, 2 người tính phá cái trườn này hay sao mà đem theo nhiều “ tay chân” thế này hở?
-bám đuôi chớ có phải dắt theo đâu!-người con gái
-2 người có phải người nổi tiếng đâu mà bám đuôi xin phỏng vấn hay xin chữ ký chớ-nó
-ê có ý đồ gì phải không?
-lo lắng cho người ta quá ha!
-mới ăn xong mà đã uống sữa rồi à? Lỡ tay gì mà pha cả 1 ca lớn thế kia. Mà trước giờ thì con làm gì có thói quen uống sữa sau bữa cơm đâu nhỉ?
…..
Nhiều lắm những câu hỏi “xoáy” mà pama hắn thân thương nói với hắn và sau mấy câu hỏi đó hắn nhanh chóng có tật nói lắp, tay chân long ngóng, mặt thì đỏ lên hệt như 1 chú hề. pama hắn thì cười khoái chí khi chọc hắn à nhìn thấy những biểu hiện “lâu lâu mới có” của thằng con trai.
3 ngày sau
-chào buổi sáng –tiếng nói của 1 ai đó làm cả lớp cảm thấy zui zui
-trở thành người bình thường rồi hả con nhỏ này –nhỏ pạn cùng lớp chọc nó
-chớ hổng lẽ mấy hôm nay tui là người ngoài hành tinh
-mấy hôm nay pà khác quá, chả giống pà tí nào, bây giờ thì bình thường rồi đấy
-chớ mấy hôm nay tui giống ai??
-giống con điên-sau câu nói này của nhỏ kia là cả lớp cười ồ lên zui zẻ chỉ có mỗi nó là xụ cái mặt xuống vác cặp về chỗ
-pà làm xong cái “công chuyện” gì đó thiệt hùi hả? –nhỏ My hỏi còn nhỏ Ánh thì nhìn nó chờ đợi câu trả lời
-ừm, xong hùi. Giờ tha hồ mà chơi, khoẻ quá!
-hehe, vậy giờ tha hồ chơi như trước nhỉ? Chiều nay mình lại đi ăn như lúc trước nha-My
-tất nhiên, chầu này Lùn khao đấy, trưa nay ăn ít một chút để bụng chiều ăn cho ngon nha My.-Ánh nói nháy mắt với My
-ê ai nói tui khao hả? –nó
-chớ hồi trước chính pà nói sau khi xong việc pà khao tụi tui 1 bữa ra trò mà, quên rồi hả???-Ánh
-có hả?
-chớ sao!-2 pà pạn đồng thanh
-ừm, vậy chiều mình đi, tui khao
-dzậy mới được chớ-đồng thanh tập 2
-đồ ngốc-hắn ngồi sau nói
-ê mắc gì kêu tui ngốc, bộ muốn gây sự hả?
-nhìn lại đi đã-hắn hướng mắt về phía 2 nhỏ pạn nó làm nó tò mò quay lại và…thấy cảnh 2 nhỏ pạn ôm bụng cười không ra tiếng, quay đầu xuống lại thấy 2 tên pạn hắn cũng che miệng cười khì khì, hắn thì nhún vai không liên quan
-mấy pà được lắm-sau 2 phút mói nhận ra là mình bị lừa, nó mới xắn tay áo lên giải quyết 2 nhỏ pạn làm 2 nhỏ la oai oái kèm theo những cơn cười đứt quãng vì bị chọc lét
Mặc cho 2 nhỏ pạn năn nỉ nó tha cho nhưng….* 2 chị thông cảm pà này ác lắm*, mãi đến khi vào tiết nó mới tha cho không quên hăm doạ lát ăn cơm “xử” tiếp. 2 pà pạn thì thầm cảm ơn pà cô Mỹ Luyến dạy Anh. Và tiết đó cũng là tiết nó hết bị kêu kiểm tra miệng lại đến bị kêu làm bài tập hay trả lời những câu hỏi khó *hôm trước chưa trả thù được nên hôm nay lại tiếp tục đây mà* những tiếc quá cô nhỉ, khi nó trả lời chẳng sai 1 câu. đến khi chuông reo hết tiết nó mới được tha cho.
Giờ ăn trưa, nó mãi hì hục ăn bù cho những ngày thiếu ăn của nó. Mặc ấy nhỏ pạn nói hết chuyện trên trời dưới đất, nó chả quan tâm và chỉ cắm đầu vào phần ăn của mình.
-Ê pà làm cái công việc gì vậy? pà nói sẽ kể mà-Ánh
-à….thật ra lớp cũ của mình làm 1 đoạn video các hình ảnh ngộ nghĩnh để kỉ niệm 1 thời học sinh và mình chịu trách nhiệm chỉnh sửa đoạn video đó
-lớp pà zui ghê, pà cho tụi tui coi với, được hông?-My nói còn 4 người còn nhìn nó với ánh mắt năn nỉ
-mình gửi lại cho lớp trưởng hết rồi
-pà không lưu lại sao?
-không, khi nào xong thì lớp trưởng sẽ gửi lại cho từng người trong lớp
-khi có cho xem nhé
-ừm
-có chuyện gì ngoài kia mà ồn áo thế nhỉ?-Ánh
-chắc lại mấy bọn con gái rỗi hơi thích chơi trội đây mà. lâu lâu “oánh” cho đời thêm dzui đó-My iếng thịt vào miệng ăn ngon lành
-hình như không phải, không phải học sinh trường mình. –Ánh
-ừm, không phải, nhưng làm sao mà vào trường mình được nhỉ? Mà hình như bị bọn người chạy theo sau kia đuổi theo hay sao ấy!-My
-đúng đó-Ánh
-á, 2 chiếc xe đó không phải là siêu xe hạng nhất trên thế giới đấy-Nhật
-hả???-2 anh kia đang ngồi đứng phắt dậy, nó thì rơi miếng sườn đang cầm trên tay và cả 3 người đồng thanh
-sao có thể??? Chắc nhầm rồi chứ tại sao lại có siêu xe hạng nhất trong trường mình được-Ánh và My
-đúng là nó rồi-hắn nói còn 2 anh còn lại gật đầu đồng tình
ở ngoài sân trường thì có 1 bọn người tay cầm gậy gộc, mã tấu,…đuổi theo 2 người 1 nam, 1 nữ đang lái 2 chiếc siêu xe chạy với vận tốc khủng khiếp chạy “lon ton” vòng quanh sân. Nó buông đũa, thong thả đứng dậy rồi đi ra sân trường trước sự ngạc nhiên của bao người. chỉ 1 lúc sau 2 người kia đã bị bao vây
-có chuyện gì?-nó lên tiếng, giọng bình thản nhẹ nhàng đến sợ
Cả đám đông đó quay lại nhìn nó
-mày là đứa nào? Là ai mà dám lên tiếng ở đây?-tên cầm đầu lớn tiếng
Nó bình thản bước vào phía trong đám đông, bọn người đó tách ra làm 2 cho nó đi vào. Cuối cùng mới nhìn thấy 2 người mà nó cần gặp
-Tiểu Quậy, sao giờ pà mới đến? tụi tui chờ mãi-người con gái nói
-giờ nào không đến cứ chờ đến giờ cơm lại đến, trời đánh tránh bữa ăn mà-nó
-sorry Quậy iu vấu, tại lũ này không ăn trưa đó chớ-tên con trai nói
-thiệt tình, 2 người tính phá cái trườn này hay sao mà đem theo nhiều “ tay chân” thế này hở?
-bám đuôi chớ có phải dắt theo đâu!-người con gái
-2 người có phải người nổi tiếng đâu mà bám đuôi xin phỏng vấn hay xin chữ ký chớ-nó
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.