Chương 24
Đang cập nhật
20/11/2014
Xem phim mà nó thì cứ loi nhoi, lóc chóc như con nít làm hắn đau hết
cả đầu và cungc thấy ngại ngại vì nhưng người lớn đưa con đến xem phim
hoạt hình ngồi cứ lâu lâu lại liếc mắt về phía “2 anh em” nhà hắn
-nè, ngồi im giùm cái coi, cứ như con nít không bằng
-kệ tui nha, mắc mớ gì ông chớ
-nhưng người ta nhìn kìa
-kệ người ta, người ta có pít tui với ông là ai đâu mà sợ xấu mặt chớ
-nhưng tui không thích vậy
-không thích cái gì chớ, im lặng tui coi phim
-mà chuyện hồi trưa là sao hả?
-chuyện hồi trưa? –nó hỏi, giọng bớt vui đùa như khi nãy
-chiếc xe đó, bọn người đó, tất cả? giải thích đi
-chuyện đó… xe
-nói đi chứ! Không lẽ…
-à mấy chiếc xe đó là đồ dzởm đó, hàng Việt Nam chất lượng ếch nhái đó-nó cười hề hề
-đừng có lừa tui, tuy tui không có chiếc siêu xe hạng nhất đó nhưng không phải là tui không biết gì về siêu xe. Nói thật đi
-thật ra mấy chiếc siêu xe đó là mượn
-mượn? mượn ai?
-à à…
-loại siêu xe này chỉ có đúng 10 chiếc, 10 chiếc xe này đều thuộc vào tay của 10 người ẩn danh. Không lẽ…
-không phải của tui mà, 2 chiếc đó là mượn đó,là mượn
-vậy pà pít những người ẩn danh đó?
-à cái này
-sao?
-thì có pít
-họ là ai? Những người mà ai cũng muốn biết mặt đó, họ là ai?
-cái này
-sao? Họ là ai? Sao pà lại pít? Pà thân với họ lắm sao, vì rất thân mới có thể mượn và đi xe đó 1 cách thành thục như vậy chớ?
-họ là ai ông không cần pít, vì họ đã là người ẩn danh nên việc này không được tiết lộ
-họ là những người giàu có, vậy sao pà lại quen được họ?-hắn có vẻ không muốn tha cho nó-và có vẻ pà khá “sành sỏi” trong lĩnh vực xe này ấy nhỉ?
-xin lỗi nhưng tui không thể nói thêm điều gì, còn xe chính là 1 trong những sở thích của tui, nên tui có biết về chúng
-pà có nhìu điều không thể nói đấy nhỉ! Vậy còn cái pọn người hung tợn khi đó là ai? Còn 2 người kia là pạn pà à?
-nãy h ông hỏi gì mà hỏi lắm thế, hỏi cái gì cũng từ từ thôi chớ. 2 người kia là pạn ở Hà Nội của tui, còn đám người kia là những người gây sự với pạn của tui
-vậy chuyện đó ra sao rồi?
-giải quyết ổn thỏa cả rồi
-giải quyết sao?
-thì đưa tiền thôi. Á mà ông muốn phá đám đó hả?
-phá đám?
-coi đi, hết phim rồi còn đâu
-xin lỗi, xin lỗi mà
-lỗi phải gì
-thôi mà, nha nha nha-cái tính trẻ con không bỏ nổi
Để xin nó bỏ qua cho cái lỗi lầm của mình, hắn đành còng lưng đạp xe chở heo, ý nhầm chở nó về nhà *cơ mà nó với heo cũng giống nhau mà nhỉ ^^* nhưng nó vẫn không tha, trên đường đi lại tiếp tục lãi nhãi, nói nhìu. Phải đến khi hắn chở nó đi ăn nó mới hết cái tật nói nhìu đó *ăn sao nói ^-^*
Đến nhà cũng đã 7h , vì trước khi đi hắn có gọi điện nói trước với mẹ hắn nên mẹ mới tha cho 2 đứa. sau khi chào hỏi cả nhà nó lên phòng thay đồ và giúp việc nhà
-cô ơi, 8h tối nay con đi với pạn, cô cho con đi nhé-nó nói
-pạn nào thế con? Trước giờ cô có thấy con đi chơi vào ban đêm đâu?
-mấy đứa pạn từ Hà Nội vào thăm con
-ừ cũng được, nhưng thế thì bao giờ con về?
-cô cho con đến ở với mấy đứa đó 5 ngày cô nha-nó năn nỉ
-thôi được, trước giờ con cứ ở nhà mãi chắc buồn lắm, cho con đi đó, chơi vui rồi về nha
-con cảm ơn cô
, giờ con đi chuẩn-thôi để việc đó mai cô làm cho bị đi
-dạaaaaaaaaaa
Nó tung tang chạy lên phòng, lên đến cầu thang thì nó gặp hắn
-làm gì mà nhảy nhót ghê thế?
-kệ tui à nha
Hắn đi xuống nhà, nó thì nhảy vào phòng bỏ nào là quần áo, sách vở,… rồi đi xuống nhà. Thấy nó hắn hỏi
-ê làm gì mà mang cả vali như thế? Có việc gì à?
-kệ tui-nó nói xong lè lưỡi trêu hắn bằng được
-thưa cô con đi, cô gửi lời chào đến chú và mọi người hộ con *pa hắn đến công ti còn mọi người thì đều không có ở đó *
-ê pà đi đâu? Đi ra Hà Nội hả?-hắn nắm chặt tay nó
-ui da, pỏ ra coi.-nó nhăn nhó
-ừ, con bé nó đi đấy-mẹ hắn
-không được
-tại sao không?
-vì….vì nhóc sẽ học làm ở đây mà
-giờ con bé không học nữa thì đi thôi
-không được
-….-mẹ hắn với hắn cứ đứng tranh luận mà nó thì chả hỉu mô tê gì hết
Mãi có tiếng chuông cửa cuộc tranh luận mới ngưng lại, nó rút tay ra khỏi tay hắn đi ra mở cửa
-Quậy ơi xong chưa, ta đi nào-Ly với Minh
-rồi rồi, tui vào lấy vali đã
-mau nha
Nó vào cầm vali rồi cúi đầu chào mẹ hắn, chuẩn bị đi thì hắn lại nắm cổ tay nó
-ai cho phép pà đi chớ
-cô cho tui đi rồi
-thả cho con bé đi đi, trễ giờ bây giờ
-không được, hồi chiều còn đi coi phim sao pà không nói là pà sẽ ra lại Hà Nội?
-ai nói tui về nhà hồi nào???
-thế sao pà cầm vali đi đâu???-hắn nghệch mặt ra, sau đó quay ra thì thấy mẹ hắn bịt miệng cố nén cười
-mệt quá, tui đi đó-nó cầm vali đi, hắn thì còn nghệch mặt ra, chắc còn chưa hỉu gì *thiên tài là đây!!!*
Nó le lên 1 chiếc siêu xe rồi vẫy vẫy tay chào sau đó khởi động xe chạy mất
-mẹ chuyện này là sao???-hắn quay sang chỗ mẹ hắn như sắp chết vì cười không bằng
*nghi ngờ quá đi mất, chị Linh nhà mjh đi mà anh Duy lại thế nhỉ. không cho đi cơ đấy ^^*
-nè, ngồi im giùm cái coi, cứ như con nít không bằng
-kệ tui nha, mắc mớ gì ông chớ
-nhưng người ta nhìn kìa
-kệ người ta, người ta có pít tui với ông là ai đâu mà sợ xấu mặt chớ
-nhưng tui không thích vậy
-không thích cái gì chớ, im lặng tui coi phim
-mà chuyện hồi trưa là sao hả?
-chuyện hồi trưa? –nó hỏi, giọng bớt vui đùa như khi nãy
-chiếc xe đó, bọn người đó, tất cả? giải thích đi
-chuyện đó… xe
-nói đi chứ! Không lẽ…
-à mấy chiếc xe đó là đồ dzởm đó, hàng Việt Nam chất lượng ếch nhái đó-nó cười hề hề
-đừng có lừa tui, tuy tui không có chiếc siêu xe hạng nhất đó nhưng không phải là tui không biết gì về siêu xe. Nói thật đi
-thật ra mấy chiếc siêu xe đó là mượn
-mượn? mượn ai?
-à à…
-loại siêu xe này chỉ có đúng 10 chiếc, 10 chiếc xe này đều thuộc vào tay của 10 người ẩn danh. Không lẽ…
-không phải của tui mà, 2 chiếc đó là mượn đó,là mượn
-vậy pà pít những người ẩn danh đó?
-à cái này
-sao?
-thì có pít
-họ là ai? Những người mà ai cũng muốn biết mặt đó, họ là ai?
-cái này
-sao? Họ là ai? Sao pà lại pít? Pà thân với họ lắm sao, vì rất thân mới có thể mượn và đi xe đó 1 cách thành thục như vậy chớ?
-họ là ai ông không cần pít, vì họ đã là người ẩn danh nên việc này không được tiết lộ
-họ là những người giàu có, vậy sao pà lại quen được họ?-hắn có vẻ không muốn tha cho nó-và có vẻ pà khá “sành sỏi” trong lĩnh vực xe này ấy nhỉ?
-xin lỗi nhưng tui không thể nói thêm điều gì, còn xe chính là 1 trong những sở thích của tui, nên tui có biết về chúng
-pà có nhìu điều không thể nói đấy nhỉ! Vậy còn cái pọn người hung tợn khi đó là ai? Còn 2 người kia là pạn pà à?
-nãy h ông hỏi gì mà hỏi lắm thế, hỏi cái gì cũng từ từ thôi chớ. 2 người kia là pạn ở Hà Nội của tui, còn đám người kia là những người gây sự với pạn của tui
-vậy chuyện đó ra sao rồi?
-giải quyết ổn thỏa cả rồi
-giải quyết sao?
-thì đưa tiền thôi. Á mà ông muốn phá đám đó hả?
-phá đám?
-coi đi, hết phim rồi còn đâu
-xin lỗi, xin lỗi mà
-lỗi phải gì
-thôi mà, nha nha nha-cái tính trẻ con không bỏ nổi
Để xin nó bỏ qua cho cái lỗi lầm của mình, hắn đành còng lưng đạp xe chở heo, ý nhầm chở nó về nhà *cơ mà nó với heo cũng giống nhau mà nhỉ ^^* nhưng nó vẫn không tha, trên đường đi lại tiếp tục lãi nhãi, nói nhìu. Phải đến khi hắn chở nó đi ăn nó mới hết cái tật nói nhìu đó *ăn sao nói ^-^*
Đến nhà cũng đã 7h , vì trước khi đi hắn có gọi điện nói trước với mẹ hắn nên mẹ mới tha cho 2 đứa. sau khi chào hỏi cả nhà nó lên phòng thay đồ và giúp việc nhà
-cô ơi, 8h tối nay con đi với pạn, cô cho con đi nhé-nó nói
-pạn nào thế con? Trước giờ cô có thấy con đi chơi vào ban đêm đâu?
-mấy đứa pạn từ Hà Nội vào thăm con
-ừ cũng được, nhưng thế thì bao giờ con về?
-cô cho con đến ở với mấy đứa đó 5 ngày cô nha-nó năn nỉ
-thôi được, trước giờ con cứ ở nhà mãi chắc buồn lắm, cho con đi đó, chơi vui rồi về nha
-con cảm ơn cô
, giờ con đi chuẩn-thôi để việc đó mai cô làm cho bị đi
-dạaaaaaaaaaa
Nó tung tang chạy lên phòng, lên đến cầu thang thì nó gặp hắn
-làm gì mà nhảy nhót ghê thế?
-kệ tui à nha
Hắn đi xuống nhà, nó thì nhảy vào phòng bỏ nào là quần áo, sách vở,… rồi đi xuống nhà. Thấy nó hắn hỏi
-ê làm gì mà mang cả vali như thế? Có việc gì à?
-kệ tui-nó nói xong lè lưỡi trêu hắn bằng được
-thưa cô con đi, cô gửi lời chào đến chú và mọi người hộ con *pa hắn đến công ti còn mọi người thì đều không có ở đó *
-ê pà đi đâu? Đi ra Hà Nội hả?-hắn nắm chặt tay nó
-ui da, pỏ ra coi.-nó nhăn nhó
-ừ, con bé nó đi đấy-mẹ hắn
-không được
-tại sao không?
-vì….vì nhóc sẽ học làm ở đây mà
-giờ con bé không học nữa thì đi thôi
-không được
-….-mẹ hắn với hắn cứ đứng tranh luận mà nó thì chả hỉu mô tê gì hết
Mãi có tiếng chuông cửa cuộc tranh luận mới ngưng lại, nó rút tay ra khỏi tay hắn đi ra mở cửa
-Quậy ơi xong chưa, ta đi nào-Ly với Minh
-rồi rồi, tui vào lấy vali đã
-mau nha
Nó vào cầm vali rồi cúi đầu chào mẹ hắn, chuẩn bị đi thì hắn lại nắm cổ tay nó
-ai cho phép pà đi chớ
-cô cho tui đi rồi
-thả cho con bé đi đi, trễ giờ bây giờ
-không được, hồi chiều còn đi coi phim sao pà không nói là pà sẽ ra lại Hà Nội?
-ai nói tui về nhà hồi nào???
-thế sao pà cầm vali đi đâu???-hắn nghệch mặt ra, sau đó quay ra thì thấy mẹ hắn bịt miệng cố nén cười
-mệt quá, tui đi đó-nó cầm vali đi, hắn thì còn nghệch mặt ra, chắc còn chưa hỉu gì *thiên tài là đây!!!*
Nó le lên 1 chiếc siêu xe rồi vẫy vẫy tay chào sau đó khởi động xe chạy mất
-mẹ chuyện này là sao???-hắn quay sang chỗ mẹ hắn như sắp chết vì cười không bằng
*nghi ngờ quá đi mất, chị Linh nhà mjh đi mà anh Duy lại thế nhỉ. không cho đi cơ đấy ^^*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.