[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
Quyển 1 - Chương 2: Luyện Khí Đại Tông Sư (1)
Dong Wook Lee
19/04/2020
Translator: Roan
***
Kết thúc chuyến hành trình ba tháng và đã vào được Động Kết Bắc, Young Woo đã chứng kiến được một cảnh tượng hùng vĩ, nơi những trang bị chất đống thành núi cao.
“Ôi! Cái gì thế này?”
Những cái tên của các trang bị ánh lên màu hỗn hợp của sắc xanh lá, vàng kim, tím thẫm. Nếu cậu lấy chỉ một vài những thứ đồ này thôi, Young Woo có thể sẽ trở thành một người đàn ông giàu có. Cậu muốn lấy đi tất cả nhưng đó là điều không thể.
[Trang bị này không lấy được].
“Thật bẩn thỉu và keo kiệt làm sao”.
Những trang bị cậu không tài nào lấy được dẫu cho chúng lại ở trước mặt mình. Khi cậu đưa nó vào trong túi, trang bị sẽ tự động trở về vị trí cũ, tựa như một phép màu. Tình huống này như thế muốn lấy đi mẫu bánh trên trời cao, hoặc một người phụ nữ đã có chồng. Không, phụ nữ đã kết hôn sau cùng vẫn khác so với chiếc bánh trên trời. Vì người ta vẫn có thể lấy được có được những người đàn bà đã kết hôn, nếu như đủ cố gắng.
Sau cùng, cậu chỉ có thể nhìn vào những món vật phẩm với nỗi thèm muốn cùng tiếc hận.
“Thực sự… Nếu một người chơi có thể lấy được tất cả những chỗ này, hệ thống kinh tế của Viên Mãn Giới sẽ có thể bị tan vỡ. Rất may rằng, mình hiểu những điều ấy”.
Ngay từ lúc đầu, cậu đã không đến đây, hòng để nhận tang bị. Young Woo định tâm mình rồi hướng sự chú ý khỏi những ngọn núi trang bị kia. Trên chiếc bàn ánh màu vàng kim, có một cuốn sách cũ kỹ đang tọa tại.
“Cuối cùng…”.
Mọi gian khó cậu trải qua khi đến đây tràn về tâm trí cậu. Một tiếng cười giòn tan phát ra khi mũi cậu bắt đầu sụt sùi, lệ nóng lẳng lặng chảy xuống. Cậu cảm ơn nữ thần đã trợ đỡ cho lòng kiên nhẫn và chai lỳ của mình. Bằng không, cậu đã có thể từ bỏ trò chơi bởi vì độ khó kinh khủng của cái yêu cầu này. Lòng cậu dấy lên một niềm tự hào lớn lao khi nghĩ về việc hoàn thành nhiệm vụ.
“Kukukuk…puahahahat!! Cuối cùng mình đã tìm thấy!! Oh, YEHHHH!!!”
Một nhiệm vụ khốn nạn với cấp độ khó S là điều quá bất khả để hoàn thành và cũng như, không ai muốn từ bỏ. Ngẫm lại thì, cậu đã phải chết bao nhiêu lần trong khi đơn độc thực hiện nhiệm vụ này? Đã có bao nhiêu món vật kiện bị phá hỏng vì không còn một chút điểm độ bền?
Một thợ rèn Nhân tộc đã vượt qua tất cả những kỹ năng của loài Người Lùn, Pagma đã đạt đến cực điểm của những kỹ nghệ chế tạo, có thể sánh được với một vị thần.
Gương mặt của Bá Tước Ashur, người đã khiến cậu viếng thăm một trong năm cấm địa của Vương Quốc Vĩnh Hằng, bấy giờ đang thoáng hiện lên trong tâm trí cậu.
“Nếu mình mang thứ này đến cho ông ta, mình có thể nhận được Nhật Quang Thần Kiếm sao? Một khi mình có được thanh kiếm ấy, không một ai có thể đối đầu với mình cho tới hết đời này luôn được nữa. Lũ khốn nạn! Tao thề rằng sẽ khiến tụi mày phải trả đủ vì đã chơi tao”.
Niềm hả hê trào lên tron tâm trí cậu tựa như sóng biển, khi Young Woo cầm lấy cuốn sách.
[Bạn đã nhận được bảo thư chế tác huyền thoại]
[Cuốn sách bấy giờ đang trong trạng thái hư hoại. Bạn có thể kiểm tra nội dung bằng cách sử dụng Nhãn Cầu của Pallaian].
[Bạn có muốn sử dụng Nhãn Cầu của Pallian không?]
“Nhãn Cầu của Pallian? Cần phải sử dụng một vật phẩm giám định cao cấp để kiểm tra được vật phẩm này sao?”
Trong số những vật phẩm giám định, Nhãn Cầu của Pallaian được xếp vào hàng đắt đỏ nhất. Sáu tháng trước, cậu đã mua để phòng trường hợp mình tậu được một khoản kế xù. Nhưng buồn thay, cậu không thể sử dụng được nó và Nhãn Cầu vẫn ở trong rương đồ của mình.
“Mình không muốn lỡ mất một cơ hội vàng thế này”.
Cậu đặt Nhãn Cầu lên để kiểm tra cuốn sách ở trên chiếc bàn được làm bằng vàng. Young Woo tự hỏi rằng liệu có cách nào để lấy chỗ vàng này đi không, nhưng mọi nỗ lực cũng chỉ là dã tràng. Đá, kéo và thậm chí dụng răng cắn, hòng lấy ra được một miếng vàng cũng là điều vô ích. Nó hệt như những trang bị kia, những thứ mà người chơi không thể sử dụng được.
“A, mình thật sự chẳng thể lấy đi cái gì vì cái hệ động siêu cấp này. Cái giá phải trả cho ba tháng còng lưng làm việc của mình phải cao đấy”.
Cậu đưa mắt nhìn cuốn sách đang ở trên tay.
“Mình phải đưa thứ này cho Bá Tước Ashur nên lẽ nào, mình có cần phải sử dụng một vật phẩm đắt thế kia để giám định nó?”
Cậu dằn vặt trong chốc lát trước khi lôi ra Nhãn Cầu của Pallaian ra. Mong muốn được biết về cái nguồn gốc làm cho mình phải chịu đựng ba tháng ròng, âu cũng là điều dễ hiệu.
“GIÁM ĐỊNH!”.
[Bảo Thư của Pagma]
Đây là một cuốn sách chứa đựng những kỹ thuật của Pagma, người thợ rèn đã vượt quá giới hạn của Nhân tộc. Bất kì ai mở ra cuốn sách này, có thể trở thành một luyện khí đại tông sư huyền thoại.
Hiệu ứng: Chức nghiệp sẽ chuyển thành “Hậu Duệ của Pagma”.
Điều kiện: Không có.
Cấp độ và tất cả các chỉ số sẽ bị reset khi sử dụng.[Bạn đã tìm ra một vật phẩm cấp huyền thoại].
[Danh tiếng trên toàn lục địa đã tăng lên 500 điểm]
Thân thể Young Woo bắt đầu run lên.
“ÔI…..Trúng mánh rồi!”.
Đây chính là một vật phẩm huyền thoại. Danh tiếng của cậu tăng đến 500 điểm chỉ vì phát hiện ra nó. Đây là một sự thu hoạch tuyệt vời. Thậm chí với cậu mà nói, tăng 100 điểm danh tiếng trong một thành phố cũng là điều vô cùng khó nhọc.
“Danh tiếng là danh tiếng..nhưng”..
Cậu tự hỏi rằng liệu mình đã nhìn nhầm, Young Woo đọc kỹ lại mô tả một lần nữ. Tuy nhiên, không có bất cứ thay đổi nào trong nội dung.
“Thật sự trúng mánh rồi!!”.
Cậu không bị ảo tưởng. Young Woo cực kỳ hưng phấn đến nỗi tim cậu đập loạn. Cậu những tưởng nó chỉ là một cuốn sách kỹ năng nhưng hóa ra, lại là một cuốn sách giúp thay đổi nghề? Hơn nữa, nghề này lại được đánh giá ở mức huyền thoại. Điều này có nghĩa rằng, nó nghề mạnh nhất trên toàn thế giới”
“Hơn nữa, không có bất kì điều kiện sử dụng nào”.
Nước mắt cậu chảy xuống. Trong suốt năm vừa qua, cậu phải còng lưng trả tiền lãi từ những khoản nợ của mình. Thậm chí để chơi được Viên Mãn Giới cũng phải mất tiếng. Cậu cũng đã ra trường. Những người bạn của Young Woo, từng người, từng người một đều rời xa cậu. Những cựu sinh viên ở trường thì cười nhạo Young Woo, ai ai cũng cho rằng cậu là kẻ lười biến.
Kế hoạch ban đầu của cậu là bán đi những vật phẩm mình nhận được trong trò chơi và chuyển nó thành tiền mặt để trả nợ. Những khoản tiền về phí chơi game hay học phí. Song, Viên Mãn Giới không phải là một noicông bằng. Rất khó để kiếm được tiền và cậu vật vã lắm, mới có thể kiếm được những vật phẩm cho riêng mình, huống gì nói đến việc bán chúng đi.
Nhưng bây giờ thì khác. Một nỗi xúc động ập đến toàn thân cậu khiến Young Woo run lên.
“Kết thúc rồi. Cuối cùng mình cũng có thể nói lời từ biệt với cuộc sống như địa ngục này”.
Đây chính là một vật phẩm cho phép đổi nghề trở thành một chức nghiệp huyền thoại. Nếu được đi bán đấu giá trên các trang giao dịch, rõ ràng rằng số tiền đặt được có thể vượt hơn tới mười triệu Won.
Không, đây chính là một món vật phẩm, mang lại một chức nghiệp tốt nhất trong số hai tỉ người chơi kia. Làm thế nào mà nó chỉ đáng giá mười triệu Won. Cậu có thể chắc rằng nó ít nhất phải có giá hàng trăm triệu Won. Có lẽ, cậu có thể nhận được một gia tài kết xù mà mình chưa bao giờ nghĩ tới.
“Phahahahat! Mẹ ơi! Cha ơi! Đứa con vô dụng kém cỏi này cuối cùng cũng làm được. Đây chính là lúc mình rời khỏi trò chơi, quên đi việc kiếm việc làm. Cha mẹ sẽ không còn xấu hổ về con trai của mình trước mặt hàng xóm!. Sehee ơi! Oppa cuối cùng cũng làm được. Bấy giờ em không còn phải xấu hổ mỗi lần em gặp anh trên phố nữa. Khi những người bạn của anh đến chơi nhà, anh sẽ không phải từ chối và viện ra rất nhiều lý do vớ vẩn. Những lũ bạn của tao! Bọn cựu sinh viên. Chúng mày sẽ không thể lờ tao đi, coi tao là một con nghiện game thua cuộc đáng thảm hại. Tao sẽ trở nên thành công trong trò chơi này. Tao đã vượt trước đi chúng mày vài bước trong xã hội! Phahahahat”.
Cậu đã trả tới 10 triệu Won để mua hộp đăng nhập và tiền lãi của khoản nợ tăng tới hàng trăm nghìn Won mỗi tháng.
“Còn Ahyoung thì vẫn xinh đẹp”
Cậu mường tượng đến lần hợp lớp trong hai năm, lái trên đường trong chiếc xe ngoại. Những cựu sinh viên nào thành công sẽ không thờ lờ cậu đi nữa. Thế rồi, má Young Woo ửng đỏ khi nghĩ về tình yêu đầu của mình, Ahyoung.
“Được rồi, mình sẽ đi và bán nó ngay”.
“Nhiệm vụ? Cậu không còn quan tâm nữa. Dĩ nhiên, khi phần thưởng là một vũ khí thuộc về hạng Sử Thi, giá trị của nó vẫn không thể sánh bằng với cuốn sách này. Hảo cảm của cậu với Bá Tước Ashur sẽ giảm và cậu sẽ không còn nhận được nhiệm vụ nào từ ông nữa. Nhưng chẳng có lý do gì phải sợ hãi khi có thể nhận được tới một trăm triệu Won.
“Đăng xuất”
Cậu tự tin thốt lên. Thế rồi, một cửa sổ thông tin ánh lên trước mắt cậu.
[Bạn không thể đăng xuất khỏi trò chơi bây giờ]
[Bá Tước Ashur đã xuất hiện]
“….?”
Hàng tá hiệp sĩ nhảy vào động Kết Bắc khi cậu đang cố gắng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thế rồi, gương mặt quen thuộc của Bá Tước Ashur xuất hiện. Cậu hoảng hốt khi nhìn thấy ông và càng hoảng hốt hơn, khi thấy mặt ông giận dữ.
“ĐỒ PHIÊU LƯU GIẢ NGU NGỐC! CÁC NGƯƠI ĐỀU CÓ LÒNG THAM GIỐNG NHAU”
[Nhiệm vụ “Yêu Cầu Bí Mật của Bá Tước Ashur (S) đã trở thành “Cơn Giận của Bá Tước Ashur (SS)]
Cơn Giận của Bá Tước Ashur
Độ khó: SS
Bá Tước Ashur đã chọn bạn vì năng lực có hạn của mình. Vì bạn ngu si và dễ bị bóc lột. Ông đã phó thác bạn đi tìm Bảo Thư củ Pagma, một cuốn sách mà ông còn thậm chí không chắc rằng nó có tồn tại.
Ashur cử trinh sát theo dõi hành động của bạn và đã vội vã đến đây ngay say khi nghe được bạn đã tìm ra lối vào Động Kết Bắc. Bá Tước Ashur đã chứng kiến bạn sinh lòng tham với Bảo Thư của Pagma và ông không có ý định tha thứ cho bạn.
Ashur sẽ giết bạn và lấy đi bảo thư của Pagma.
Hảo cảm với Bá Tước Ashur đã giảm đi 100 điểm.
Bởi hành động lần này mà mọi danh tiêng bạn đã dựng xây ở Patrian giờ đây mất sạch. Bạn lúc này là kẻ tai tiếng. Hảo cảm với cư dân ở Patrian đã giảm 40 điểm. Họ sẽ khinh thường khi nhìn bạn và gọi bạn là một tên đạo chích bẩn thỉu.
Điều kiện để nhiệm vụ thành công: Giết chết Bá Tước Ashur và những Hiệp Sĩ hộ tống của ông ta.
Phần Thưởng: Nhận được danh hiệu “Kẻ Hạ Sát Qúy Tộc”
+ Kẻ Hạ Sát Qúy Tộc: Trí Tuệ - 50 điểm
Tất cả nhũng quý tộc trong vương quốc sẽ cảm thấy kinh tởm và chống đối bạn. Những nhiệm vụ hay công việc bạn nhận được sẽ bị hạn chế. Tuy nhiên, hảo cảm với thường dân và một số ít quý tộc khác sẽ tăng
Nhiệm vụ thất bại: Khấu trừ 2 cấp.
Bạn sẽ không bao giờ có thể đặt chân trở lại Patrian.
Bất kỳ binh lính nào của Patrian sẽ giết bạn ngay khi nhìn thấy.
Patiran là thành phố khởi điệm mà cậu đã chọn khi khởi tạo nhân vật của mình. Young Woo đã xây dựng một lượng điểm thành tựu kha khá trong khi thực hiện các nhiệm vụ từ cấp một cho đến thời điểm hiện tại. Hảo cảm với những cư dân ở đó đã đạt mức tối đa.
Tất cả các thương nhân đều cho cậu 20% khấu trừ mỗi khi mua hàng, và những vật phẩm cậu bán ra, đều được mua lại với giá 15% cao hơn so với giá trị thực. Có những người dân sẽ cho cậu các nhiệm vụ ẩn khi cậu nói chuyện với họ. Ấy vậy mà, tất cả những thành tựu trên ngay lập tức biến mất
“A. Mình. Chó chết!”.
Một lời rủa xả phát ra.
“Bá Tước Ashur, không, đồ khốn nạn! Tên chó chết nhà mày bắt tao phải làm cái nhiệm vụ này trong khi chính bản thân mày còn không chăc rằng vật phẩm kia có tồn tại hay không. Nếu nó không tồn tại, hàng mấy tháng trởi nỗ lực vật vã của tao là vô ích sao! Mày chính là người đã nói dối ngay từ lúc đầu, thế mà mày muốn tao trở thành kẻ tai tiếng ở Patrian! Đồ lão già thối chó!
Khi chủ nhân của họ bị rủa xả, những hiệp sĩ nóng mặt nóng máu kia ngay lập tức rút gươm ra. Bá Tước Ashur kìm bọn họ lại rồi lạnh lùng đáp trả “Nhà ngươi đã quyết định phản bội ta trước khi biết rằng ta đã lừa. Dẫu vậy, ngươi lại đang tỏ ra cao cao thượng thượng”.
“Mong muốn được nhận một vật phẩm xúng với bao nỗ lực tôi đã bỏ ra trong hành trình của mình là sai? Thậm chí sự phản bội của tôi vẫn còn chưa được toan tính kỹ lưỡng”.
Bá Tước nhạo cười.
“Ta chẳng phải đã hứa rằng sẽ trao cho ngươi một phẩn thưởng? Chúng ta đã đồng ý lập ra một hợp đồng và bấy giờ, ngươi đã giẫm đạp tất cả niềm tin của ta chỉ vì lòng tham”
Đây là thứ mà cậu không thể cãi lại được. Khi Young Woo câm nín, uy thế của Bá Tước Ashur ngày càng tăng khi lão tiếp tục nói.
“Ngươi quả thực là một thằng đàn ông mạt hạng. Càng quan sát ngươi bao nhiêu, ta càng cảm nhận rõ bấy nhiêu. Có những lúc ngươi có thể làm được những điều phi thường, vì thật sự rằng ta đã không nghĩ ngươi có thể tìm thấy được động kết bắc, một nơi đã biến mất khỏi lịch sử. Ta sẽ trừng phạt vì sự ngu si của nhà ngươi. Nhưng vì phần thưởng cho lòng kiên trì, ta sẽ giết ngươi ít đau đớn nhất có thể”.
***
Kết thúc chuyến hành trình ba tháng và đã vào được Động Kết Bắc, Young Woo đã chứng kiến được một cảnh tượng hùng vĩ, nơi những trang bị chất đống thành núi cao.
“Ôi! Cái gì thế này?”
Những cái tên của các trang bị ánh lên màu hỗn hợp của sắc xanh lá, vàng kim, tím thẫm. Nếu cậu lấy chỉ một vài những thứ đồ này thôi, Young Woo có thể sẽ trở thành một người đàn ông giàu có. Cậu muốn lấy đi tất cả nhưng đó là điều không thể.
[Trang bị này không lấy được].
“Thật bẩn thỉu và keo kiệt làm sao”.
Những trang bị cậu không tài nào lấy được dẫu cho chúng lại ở trước mặt mình. Khi cậu đưa nó vào trong túi, trang bị sẽ tự động trở về vị trí cũ, tựa như một phép màu. Tình huống này như thế muốn lấy đi mẫu bánh trên trời cao, hoặc một người phụ nữ đã có chồng. Không, phụ nữ đã kết hôn sau cùng vẫn khác so với chiếc bánh trên trời. Vì người ta vẫn có thể lấy được có được những người đàn bà đã kết hôn, nếu như đủ cố gắng.
Sau cùng, cậu chỉ có thể nhìn vào những món vật phẩm với nỗi thèm muốn cùng tiếc hận.
“Thực sự… Nếu một người chơi có thể lấy được tất cả những chỗ này, hệ thống kinh tế của Viên Mãn Giới sẽ có thể bị tan vỡ. Rất may rằng, mình hiểu những điều ấy”.
Ngay từ lúc đầu, cậu đã không đến đây, hòng để nhận tang bị. Young Woo định tâm mình rồi hướng sự chú ý khỏi những ngọn núi trang bị kia. Trên chiếc bàn ánh màu vàng kim, có một cuốn sách cũ kỹ đang tọa tại.
“Cuối cùng…”.
Mọi gian khó cậu trải qua khi đến đây tràn về tâm trí cậu. Một tiếng cười giòn tan phát ra khi mũi cậu bắt đầu sụt sùi, lệ nóng lẳng lặng chảy xuống. Cậu cảm ơn nữ thần đã trợ đỡ cho lòng kiên nhẫn và chai lỳ của mình. Bằng không, cậu đã có thể từ bỏ trò chơi bởi vì độ khó kinh khủng của cái yêu cầu này. Lòng cậu dấy lên một niềm tự hào lớn lao khi nghĩ về việc hoàn thành nhiệm vụ.
“Kukukuk…puahahahat!! Cuối cùng mình đã tìm thấy!! Oh, YEHHHH!!!”
Một nhiệm vụ khốn nạn với cấp độ khó S là điều quá bất khả để hoàn thành và cũng như, không ai muốn từ bỏ. Ngẫm lại thì, cậu đã phải chết bao nhiêu lần trong khi đơn độc thực hiện nhiệm vụ này? Đã có bao nhiêu món vật kiện bị phá hỏng vì không còn một chút điểm độ bền?
Một thợ rèn Nhân tộc đã vượt qua tất cả những kỹ năng của loài Người Lùn, Pagma đã đạt đến cực điểm của những kỹ nghệ chế tạo, có thể sánh được với một vị thần.
Gương mặt của Bá Tước Ashur, người đã khiến cậu viếng thăm một trong năm cấm địa của Vương Quốc Vĩnh Hằng, bấy giờ đang thoáng hiện lên trong tâm trí cậu.
“Nếu mình mang thứ này đến cho ông ta, mình có thể nhận được Nhật Quang Thần Kiếm sao? Một khi mình có được thanh kiếm ấy, không một ai có thể đối đầu với mình cho tới hết đời này luôn được nữa. Lũ khốn nạn! Tao thề rằng sẽ khiến tụi mày phải trả đủ vì đã chơi tao”.
Niềm hả hê trào lên tron tâm trí cậu tựa như sóng biển, khi Young Woo cầm lấy cuốn sách.
[Bạn đã nhận được bảo thư chế tác huyền thoại]
[Cuốn sách bấy giờ đang trong trạng thái hư hoại. Bạn có thể kiểm tra nội dung bằng cách sử dụng Nhãn Cầu của Pallaian].
[Bạn có muốn sử dụng Nhãn Cầu của Pallian không?]
“Nhãn Cầu của Pallian? Cần phải sử dụng một vật phẩm giám định cao cấp để kiểm tra được vật phẩm này sao?”
Trong số những vật phẩm giám định, Nhãn Cầu của Pallaian được xếp vào hàng đắt đỏ nhất. Sáu tháng trước, cậu đã mua để phòng trường hợp mình tậu được một khoản kế xù. Nhưng buồn thay, cậu không thể sử dụng được nó và Nhãn Cầu vẫn ở trong rương đồ của mình.
“Mình không muốn lỡ mất một cơ hội vàng thế này”.
Cậu đặt Nhãn Cầu lên để kiểm tra cuốn sách ở trên chiếc bàn được làm bằng vàng. Young Woo tự hỏi rằng liệu có cách nào để lấy chỗ vàng này đi không, nhưng mọi nỗ lực cũng chỉ là dã tràng. Đá, kéo và thậm chí dụng răng cắn, hòng lấy ra được một miếng vàng cũng là điều vô ích. Nó hệt như những trang bị kia, những thứ mà người chơi không thể sử dụng được.
“A, mình thật sự chẳng thể lấy đi cái gì vì cái hệ động siêu cấp này. Cái giá phải trả cho ba tháng còng lưng làm việc của mình phải cao đấy”.
Cậu đưa mắt nhìn cuốn sách đang ở trên tay.
“Mình phải đưa thứ này cho Bá Tước Ashur nên lẽ nào, mình có cần phải sử dụng một vật phẩm đắt thế kia để giám định nó?”
Cậu dằn vặt trong chốc lát trước khi lôi ra Nhãn Cầu của Pallaian ra. Mong muốn được biết về cái nguồn gốc làm cho mình phải chịu đựng ba tháng ròng, âu cũng là điều dễ hiệu.
“GIÁM ĐỊNH!”.
[Bảo Thư của Pagma]
Đây là một cuốn sách chứa đựng những kỹ thuật của Pagma, người thợ rèn đã vượt quá giới hạn của Nhân tộc. Bất kì ai mở ra cuốn sách này, có thể trở thành một luyện khí đại tông sư huyền thoại.
Hiệu ứng: Chức nghiệp sẽ chuyển thành “Hậu Duệ của Pagma”.
Điều kiện: Không có.
Cấp độ và tất cả các chỉ số sẽ bị reset khi sử dụng.[Bạn đã tìm ra một vật phẩm cấp huyền thoại].
[Danh tiếng trên toàn lục địa đã tăng lên 500 điểm]
Thân thể Young Woo bắt đầu run lên.
“ÔI…..Trúng mánh rồi!”.
Đây chính là một vật phẩm huyền thoại. Danh tiếng của cậu tăng đến 500 điểm chỉ vì phát hiện ra nó. Đây là một sự thu hoạch tuyệt vời. Thậm chí với cậu mà nói, tăng 100 điểm danh tiếng trong một thành phố cũng là điều vô cùng khó nhọc.
“Danh tiếng là danh tiếng..nhưng”..
Cậu tự hỏi rằng liệu mình đã nhìn nhầm, Young Woo đọc kỹ lại mô tả một lần nữ. Tuy nhiên, không có bất cứ thay đổi nào trong nội dung.
“Thật sự trúng mánh rồi!!”.
Cậu không bị ảo tưởng. Young Woo cực kỳ hưng phấn đến nỗi tim cậu đập loạn. Cậu những tưởng nó chỉ là một cuốn sách kỹ năng nhưng hóa ra, lại là một cuốn sách giúp thay đổi nghề? Hơn nữa, nghề này lại được đánh giá ở mức huyền thoại. Điều này có nghĩa rằng, nó nghề mạnh nhất trên toàn thế giới”
“Hơn nữa, không có bất kì điều kiện sử dụng nào”.
Nước mắt cậu chảy xuống. Trong suốt năm vừa qua, cậu phải còng lưng trả tiền lãi từ những khoản nợ của mình. Thậm chí để chơi được Viên Mãn Giới cũng phải mất tiếng. Cậu cũng đã ra trường. Những người bạn của Young Woo, từng người, từng người một đều rời xa cậu. Những cựu sinh viên ở trường thì cười nhạo Young Woo, ai ai cũng cho rằng cậu là kẻ lười biến.
Kế hoạch ban đầu của cậu là bán đi những vật phẩm mình nhận được trong trò chơi và chuyển nó thành tiền mặt để trả nợ. Những khoản tiền về phí chơi game hay học phí. Song, Viên Mãn Giới không phải là một noicông bằng. Rất khó để kiếm được tiền và cậu vật vã lắm, mới có thể kiếm được những vật phẩm cho riêng mình, huống gì nói đến việc bán chúng đi.
Nhưng bây giờ thì khác. Một nỗi xúc động ập đến toàn thân cậu khiến Young Woo run lên.
“Kết thúc rồi. Cuối cùng mình cũng có thể nói lời từ biệt với cuộc sống như địa ngục này”.
Đây chính là một vật phẩm cho phép đổi nghề trở thành một chức nghiệp huyền thoại. Nếu được đi bán đấu giá trên các trang giao dịch, rõ ràng rằng số tiền đặt được có thể vượt hơn tới mười triệu Won.
Không, đây chính là một món vật phẩm, mang lại một chức nghiệp tốt nhất trong số hai tỉ người chơi kia. Làm thế nào mà nó chỉ đáng giá mười triệu Won. Cậu có thể chắc rằng nó ít nhất phải có giá hàng trăm triệu Won. Có lẽ, cậu có thể nhận được một gia tài kết xù mà mình chưa bao giờ nghĩ tới.
“Phahahahat! Mẹ ơi! Cha ơi! Đứa con vô dụng kém cỏi này cuối cùng cũng làm được. Đây chính là lúc mình rời khỏi trò chơi, quên đi việc kiếm việc làm. Cha mẹ sẽ không còn xấu hổ về con trai của mình trước mặt hàng xóm!. Sehee ơi! Oppa cuối cùng cũng làm được. Bấy giờ em không còn phải xấu hổ mỗi lần em gặp anh trên phố nữa. Khi những người bạn của anh đến chơi nhà, anh sẽ không phải từ chối và viện ra rất nhiều lý do vớ vẩn. Những lũ bạn của tao! Bọn cựu sinh viên. Chúng mày sẽ không thể lờ tao đi, coi tao là một con nghiện game thua cuộc đáng thảm hại. Tao sẽ trở nên thành công trong trò chơi này. Tao đã vượt trước đi chúng mày vài bước trong xã hội! Phahahahat”.
Cậu đã trả tới 10 triệu Won để mua hộp đăng nhập và tiền lãi của khoản nợ tăng tới hàng trăm nghìn Won mỗi tháng.
“Còn Ahyoung thì vẫn xinh đẹp”
Cậu mường tượng đến lần hợp lớp trong hai năm, lái trên đường trong chiếc xe ngoại. Những cựu sinh viên nào thành công sẽ không thờ lờ cậu đi nữa. Thế rồi, má Young Woo ửng đỏ khi nghĩ về tình yêu đầu của mình, Ahyoung.
“Được rồi, mình sẽ đi và bán nó ngay”.
“Nhiệm vụ? Cậu không còn quan tâm nữa. Dĩ nhiên, khi phần thưởng là một vũ khí thuộc về hạng Sử Thi, giá trị của nó vẫn không thể sánh bằng với cuốn sách này. Hảo cảm của cậu với Bá Tước Ashur sẽ giảm và cậu sẽ không còn nhận được nhiệm vụ nào từ ông nữa. Nhưng chẳng có lý do gì phải sợ hãi khi có thể nhận được tới một trăm triệu Won.
“Đăng xuất”
Cậu tự tin thốt lên. Thế rồi, một cửa sổ thông tin ánh lên trước mắt cậu.
[Bạn không thể đăng xuất khỏi trò chơi bây giờ]
[Bá Tước Ashur đã xuất hiện]
“….?”
Hàng tá hiệp sĩ nhảy vào động Kết Bắc khi cậu đang cố gắng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thế rồi, gương mặt quen thuộc của Bá Tước Ashur xuất hiện. Cậu hoảng hốt khi nhìn thấy ông và càng hoảng hốt hơn, khi thấy mặt ông giận dữ.
“ĐỒ PHIÊU LƯU GIẢ NGU NGỐC! CÁC NGƯƠI ĐỀU CÓ LÒNG THAM GIỐNG NHAU”
[Nhiệm vụ “Yêu Cầu Bí Mật của Bá Tước Ashur (S) đã trở thành “Cơn Giận của Bá Tước Ashur (SS)]
Cơn Giận của Bá Tước Ashur
Độ khó: SS
Bá Tước Ashur đã chọn bạn vì năng lực có hạn của mình. Vì bạn ngu si và dễ bị bóc lột. Ông đã phó thác bạn đi tìm Bảo Thư củ Pagma, một cuốn sách mà ông còn thậm chí không chắc rằng nó có tồn tại.
Ashur cử trinh sát theo dõi hành động của bạn và đã vội vã đến đây ngay say khi nghe được bạn đã tìm ra lối vào Động Kết Bắc. Bá Tước Ashur đã chứng kiến bạn sinh lòng tham với Bảo Thư của Pagma và ông không có ý định tha thứ cho bạn.
Ashur sẽ giết bạn và lấy đi bảo thư của Pagma.
Hảo cảm với Bá Tước Ashur đã giảm đi 100 điểm.
Bởi hành động lần này mà mọi danh tiêng bạn đã dựng xây ở Patrian giờ đây mất sạch. Bạn lúc này là kẻ tai tiếng. Hảo cảm với cư dân ở Patrian đã giảm 40 điểm. Họ sẽ khinh thường khi nhìn bạn và gọi bạn là một tên đạo chích bẩn thỉu.
Điều kiện để nhiệm vụ thành công: Giết chết Bá Tước Ashur và những Hiệp Sĩ hộ tống của ông ta.
Phần Thưởng: Nhận được danh hiệu “Kẻ Hạ Sát Qúy Tộc”
+ Kẻ Hạ Sát Qúy Tộc: Trí Tuệ - 50 điểm
Tất cả nhũng quý tộc trong vương quốc sẽ cảm thấy kinh tởm và chống đối bạn. Những nhiệm vụ hay công việc bạn nhận được sẽ bị hạn chế. Tuy nhiên, hảo cảm với thường dân và một số ít quý tộc khác sẽ tăng
Nhiệm vụ thất bại: Khấu trừ 2 cấp.
Bạn sẽ không bao giờ có thể đặt chân trở lại Patrian.
Bất kỳ binh lính nào của Patrian sẽ giết bạn ngay khi nhìn thấy.
Patiran là thành phố khởi điệm mà cậu đã chọn khi khởi tạo nhân vật của mình. Young Woo đã xây dựng một lượng điểm thành tựu kha khá trong khi thực hiện các nhiệm vụ từ cấp một cho đến thời điểm hiện tại. Hảo cảm với những cư dân ở đó đã đạt mức tối đa.
Tất cả các thương nhân đều cho cậu 20% khấu trừ mỗi khi mua hàng, và những vật phẩm cậu bán ra, đều được mua lại với giá 15% cao hơn so với giá trị thực. Có những người dân sẽ cho cậu các nhiệm vụ ẩn khi cậu nói chuyện với họ. Ấy vậy mà, tất cả những thành tựu trên ngay lập tức biến mất
“A. Mình. Chó chết!”.
Một lời rủa xả phát ra.
“Bá Tước Ashur, không, đồ khốn nạn! Tên chó chết nhà mày bắt tao phải làm cái nhiệm vụ này trong khi chính bản thân mày còn không chăc rằng vật phẩm kia có tồn tại hay không. Nếu nó không tồn tại, hàng mấy tháng trởi nỗ lực vật vã của tao là vô ích sao! Mày chính là người đã nói dối ngay từ lúc đầu, thế mà mày muốn tao trở thành kẻ tai tiếng ở Patrian! Đồ lão già thối chó!
Khi chủ nhân của họ bị rủa xả, những hiệp sĩ nóng mặt nóng máu kia ngay lập tức rút gươm ra. Bá Tước Ashur kìm bọn họ lại rồi lạnh lùng đáp trả “Nhà ngươi đã quyết định phản bội ta trước khi biết rằng ta đã lừa. Dẫu vậy, ngươi lại đang tỏ ra cao cao thượng thượng”.
“Mong muốn được nhận một vật phẩm xúng với bao nỗ lực tôi đã bỏ ra trong hành trình của mình là sai? Thậm chí sự phản bội của tôi vẫn còn chưa được toan tính kỹ lưỡng”.
Bá Tước nhạo cười.
“Ta chẳng phải đã hứa rằng sẽ trao cho ngươi một phẩn thưởng? Chúng ta đã đồng ý lập ra một hợp đồng và bấy giờ, ngươi đã giẫm đạp tất cả niềm tin của ta chỉ vì lòng tham”
Đây là thứ mà cậu không thể cãi lại được. Khi Young Woo câm nín, uy thế của Bá Tước Ashur ngày càng tăng khi lão tiếp tục nói.
“Ngươi quả thực là một thằng đàn ông mạt hạng. Càng quan sát ngươi bao nhiêu, ta càng cảm nhận rõ bấy nhiêu. Có những lúc ngươi có thể làm được những điều phi thường, vì thật sự rằng ta đã không nghĩ ngươi có thể tìm thấy được động kết bắc, một nơi đã biến mất khỏi lịch sử. Ta sẽ trừng phạt vì sự ngu si của nhà ngươi. Nhưng vì phần thưởng cho lòng kiên trì, ta sẽ giết ngươi ít đau đớn nhất có thể”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.