Chương 43: Cuộc Chiến Ở Làng Carne
Samson
05/11/2022
Căn phòng thay đồ trong phòng của Momonga được lấp đầy với tất cả các loại vật phẩm khác nhau. Từ áo choàng đến những đồ vật khác, Momonga có thể tìm thấy tất cả các loại thiết bị và các mặt hàng ở đây. Đôi khi cậu mua áo giáp, nhưng sau khi nó trở thành vô dụng với cậu thì chúng được lưu trữ tại đây. Không chỉ giáp, vũ khí bao gồm từ pháp trượng đến cự kiếm mọi thứ đều không thiếu. Thật sự có thể nói cần thứ gì có thứ đó.
Bằng cách giết quái vật trong Yggdrasil, các viên Data Crystal[Pha Lê Dữ Liệu] có thể rơi ra. Những pha lê này có thể được gắn vào các vật phẩm lúc đầu và vô số mặt vật phẩm mới lạ có thể được tạo ra theo cách này. Nếu có một item xịn để bán, nhiều người sẽ sẵn sàng trả giá để mua nó.
Kết quả là căn phòng biến thành bộ dạng như này.
Từ vô vàn vũ khí trong phòng, Momonga nhặt ngẫu nhiên một thanh kiếm. Bởi vì không có bao kiếm phù hợp, lưỡi kiếm bằng bạc tỏa sáng rực rỡ trong ánh sáng. Ánh sáng phản chiếu làm người ta có thể dễ dàng thấy được 1 loại kí hiệu gì đó được khắc trên lưỡi kiếm.
Momonga cầm và múa may lung tung. Trọng lượng của nó vô cùng nhẹ, giống như một chiếc lông chim vậy.
Điều này là chắc chắn không phải vì thanh kiếm được làm bằng một loại vật liệu rất nhẹ, mà là vì sức mạnh của Momonga rất lớn.
Bản thân Momonga là một pháp sư, chỉ số pháp thuật của cậu rất cao nhưng chỉ số sức mạnh lại tương đối thấp. Nhưng sau khi đạt tới lv100, cậu đã tích lũy rất nhiều điểm sức mạnh thông qua rèn luyện, cho nên không thể đánh giá thấp sức mạnh của cậu. Nếu cậu gặp một con quái vật cấp thấp, thì chỉ cần những cú đập bằng cây pháp trượng cũng đủ để con quái đi bán muối một cách nhẹ nhàng.
Momonga chậm rãi vào tư thế cầm kiếm, nhưng ngay lập tức có thể được nghe thấy tiếng kim loại va chạm mạnh với mặt đất. Thanh kiếm Momonga đã cầm trong tay bây giờ đang nằm trên sàn nhà.
Những người giúp việc trong phòng đến ngay lập tức, nhấc thanh kiếm khỏi mặt đất và đưa lại cho Momonga. Tuy nhiên, Momonga đã không cầm lấy nó nó và thay vì vậy, cậu nhìn chằm chằm vào bàn tay không của mình.
Chính là nó.
Điều này đã làm Momonga bối rối.
Nếu hành vi, lời nói và hành động của các NPC giống như có suy nghĩ trong đấy khiến mọi người nghĩ rằng cuộc sống trong thế giới này không phải là một trò chơi, nhưng những trói buộc về cơ thể làm cho mọi người cảm thấy chán ghét khi phải sống trong trò chơi.
Trong Yggdrasil, đối với một người chưa từng luyện qua Class chiến sĩ như Monoga thì không thể trang bị kiếm được. Nhưng khi mà thế giới này đã trở thành thế giới thực,thì cái chuyện pháp sư có thể sử dụng kiếm thì cũng không có gì lạ.
Momonga lắc đầu và quyết định dừng việc suy nghĩ về vấn đề này. Trong trường hợp không có đủ thông tin, bất kể có suy nghĩ thế nào đi nữa, cậu cũng sẽ không tìm thấy một câu trả lời.
“Dọn dẹp đi.”
Những người giúp việc theo chỉ lệnh của Momonga và cậu quay lại để nhìn vào một bức tường được bao phủ gần như hoàn toàn với gương, chỉ thấy một bộ xương mặc quần áo.
Thấy cơ thể quen thuộc của mình biến thành dạng người ngoài hành tinh này sẽ gây ra một cảm giác khủng khiếp. Tuy nhiên, Momonga cảm thấy hoàn toàn thờ ơ và thậm chí còn không thấy lạ với cơ thể này.
Bởi vì cậu đã chơi Yggdrasil, cậu đã quen với sự hình dáng hiện tại của mình, nhưng đó cũng là một lý do cho sự bình tĩnh của mình.
Cũng giống như vẻ ngoài của mình, có thể tinh thần của cậu cũng đã bị ảnh hưởng.
Đầu tiên, là về những cảm xúc của mình: ngay khi cậu gặp những xúc cảm mạnh mẽ, chúng sẽ lập tức bị gạt đi để cậu bình tĩnh lại, gần giống như bị một cái gì đó đè nén. Một điểm khác là sự không có bất kì loại dục vọng nào cả, cho dù là việc đói hoặc ngủ cũng như thế cả.
Lúc đầu, dường như có một ham muốn tình dục, nhưng ngay cả sau khi chạm vào ngực mềm mại của Albedo, không hề có thêm bất kỳ rung động nào.
Cảm thấy như thể đang bị mất một cái gì đó rất quan trọng, Momonga không khỏi nhìn vào hông của mình:
“Vì không có công dụng thực sự...... nên nó sẽ biến mất?”
Cậu than nhẹ một tiếng, trong tiếng than mang theo chút thất vọng, nhưng trước khi cậu có thể hoàn thành một nửa của câu nói của mình, cảm xúc này đã hoàn toàn biến mất.
Bằng cách giết quái vật trong Yggdrasil, các viên Data Crystal[Pha Lê Dữ Liệu] có thể rơi ra. Những pha lê này có thể được gắn vào các vật phẩm lúc đầu và vô số mặt vật phẩm mới lạ có thể được tạo ra theo cách này. Nếu có một item xịn để bán, nhiều người sẽ sẵn sàng trả giá để mua nó.
Kết quả là căn phòng biến thành bộ dạng như này.
Từ vô vàn vũ khí trong phòng, Momonga nhặt ngẫu nhiên một thanh kiếm. Bởi vì không có bao kiếm phù hợp, lưỡi kiếm bằng bạc tỏa sáng rực rỡ trong ánh sáng. Ánh sáng phản chiếu làm người ta có thể dễ dàng thấy được 1 loại kí hiệu gì đó được khắc trên lưỡi kiếm.
Momonga cầm và múa may lung tung. Trọng lượng của nó vô cùng nhẹ, giống như một chiếc lông chim vậy.
Điều này là chắc chắn không phải vì thanh kiếm được làm bằng một loại vật liệu rất nhẹ, mà là vì sức mạnh của Momonga rất lớn.
Bản thân Momonga là một pháp sư, chỉ số pháp thuật của cậu rất cao nhưng chỉ số sức mạnh lại tương đối thấp. Nhưng sau khi đạt tới lv100, cậu đã tích lũy rất nhiều điểm sức mạnh thông qua rèn luyện, cho nên không thể đánh giá thấp sức mạnh của cậu. Nếu cậu gặp một con quái vật cấp thấp, thì chỉ cần những cú đập bằng cây pháp trượng cũng đủ để con quái đi bán muối một cách nhẹ nhàng.
Momonga chậm rãi vào tư thế cầm kiếm, nhưng ngay lập tức có thể được nghe thấy tiếng kim loại va chạm mạnh với mặt đất. Thanh kiếm Momonga đã cầm trong tay bây giờ đang nằm trên sàn nhà.
Những người giúp việc trong phòng đến ngay lập tức, nhấc thanh kiếm khỏi mặt đất và đưa lại cho Momonga. Tuy nhiên, Momonga đã không cầm lấy nó nó và thay vì vậy, cậu nhìn chằm chằm vào bàn tay không của mình.
Chính là nó.
Điều này đã làm Momonga bối rối.
Nếu hành vi, lời nói và hành động của các NPC giống như có suy nghĩ trong đấy khiến mọi người nghĩ rằng cuộc sống trong thế giới này không phải là một trò chơi, nhưng những trói buộc về cơ thể làm cho mọi người cảm thấy chán ghét khi phải sống trong trò chơi.
Trong Yggdrasil, đối với một người chưa từng luyện qua Class chiến sĩ như Monoga thì không thể trang bị kiếm được. Nhưng khi mà thế giới này đã trở thành thế giới thực,thì cái chuyện pháp sư có thể sử dụng kiếm thì cũng không có gì lạ.
Momonga lắc đầu và quyết định dừng việc suy nghĩ về vấn đề này. Trong trường hợp không có đủ thông tin, bất kể có suy nghĩ thế nào đi nữa, cậu cũng sẽ không tìm thấy một câu trả lời.
“Dọn dẹp đi.”
Những người giúp việc theo chỉ lệnh của Momonga và cậu quay lại để nhìn vào một bức tường được bao phủ gần như hoàn toàn với gương, chỉ thấy một bộ xương mặc quần áo.
Thấy cơ thể quen thuộc của mình biến thành dạng người ngoài hành tinh này sẽ gây ra một cảm giác khủng khiếp. Tuy nhiên, Momonga cảm thấy hoàn toàn thờ ơ và thậm chí còn không thấy lạ với cơ thể này.
Bởi vì cậu đã chơi Yggdrasil, cậu đã quen với sự hình dáng hiện tại của mình, nhưng đó cũng là một lý do cho sự bình tĩnh của mình.
Cũng giống như vẻ ngoài của mình, có thể tinh thần của cậu cũng đã bị ảnh hưởng.
Đầu tiên, là về những cảm xúc của mình: ngay khi cậu gặp những xúc cảm mạnh mẽ, chúng sẽ lập tức bị gạt đi để cậu bình tĩnh lại, gần giống như bị một cái gì đó đè nén. Một điểm khác là sự không có bất kì loại dục vọng nào cả, cho dù là việc đói hoặc ngủ cũng như thế cả.
Lúc đầu, dường như có một ham muốn tình dục, nhưng ngay cả sau khi chạm vào ngực mềm mại của Albedo, không hề có thêm bất kỳ rung động nào.
Cảm thấy như thể đang bị mất một cái gì đó rất quan trọng, Momonga không khỏi nhìn vào hông của mình:
“Vì không có công dụng thực sự...... nên nó sẽ biến mất?”
Cậu than nhẹ một tiếng, trong tiếng than mang theo chút thất vọng, nhưng trước khi cậu có thể hoàn thành một nửa của câu nói của mình, cảm xúc này đã hoàn toàn biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.