Quyển 2 - Chương 4: Hai người mạo hiểm 4
Maruyama Kugane
24/06/2016
Sáng hôm sau, Ainz, bây giờ tự xưng là Momon, đẩy cửa, tiến vào toà nhà Hiệp hội Người Mạo Hiểm.
Vừa bước vào hội trường liền thấy ngay quầy tiếp tân, nơi đó có 3 cô gái là nhân viên của Hiệp hội đang mỉm cười chào đón những người mạo hiểm. Có người mặc nguyên một bộ giáp như Momon; vài người trông hoạt bát với cây cung và bộ giáp nhẹ trên người; cũng có người ăn mặc giống như tu sĩ với những phụ kiện mang biểu tượng tôn giáo. . . và còn có các pháp sư với trường bào và pháp trượng trên tay.
Bên trái quầy tiếp tân là một cánh cửa lớn và bên phải là bảng thông báo. Phía trên bảng thông báo có dán vài tờ giấy da mà hôm qua Ainz không hề thấy, có vài nhóm người đang tụ tập bàn tàn gần đó.
Cảm thấy không thoải mái với cảnh tượng ồn ào ở chỗ đó cùng với những tờ giấy da, Ainz tiến thẳng tới quầy tiếp tân.
Nhiều ánh mắt tập trung vào chiếc huy chương đồng trên cổ Ainz và cậu còn cảm thấy vài ánh mắt đang không hề e dè đánh giá cậu từ trên xuống dưới. Cũng giống như ở quán trọ hôm qua.
Ainz liếc mắt quan sát những người mạo hiểm ở đây. Hầu hết đều là huy chương sắt và bạc, không có một ai mang huy chương đồng cả. Với cảm giác chỉ có mình lạc loài, Ainz tới trước quầy tiến tân.
Vừa có một nhóm người mạo hiểm vừa rời đi, phía trước một nữ tiếp tân đang trống, Aizn bước thẳng tới và hỏi:
"Xin chào, ta đang muốn tìm một nhiệm vu."
"Trong trường hợp đó, xin vui lòng chọn một trong những tờ giấy da ở đằng kia và mang lại đây."
Ainz gật đầu biểu hiện đã hiểu rõ, cậu có cảm giác như các tuyến mồ hôi của mình đã làm việc lại. Đi tới phía trước bảng thông báo, Ainz xem lướt qua nội dung của những tấm giấy da, sau đó dụng lực gật đầu.
Yup, không hiểu gì hết.
Một trong những phát hiện của Ainz khi đi tới thế giới này là dù cho trò chuyện bằng ngôn ngữ gì cũng sẽ được tự động dịch để đối phương có thể hiểu, thế nhưng hình như điều đó không áp dụng với chữ viết.
Lần trước đi tới đây để xin đăng ký làm người mạo hiểm, Ainz đã được nhân viên ở đây hỗ trợ xử lý hết. Bởi vậy Ainz đã ngây thơ cho rằng lần này cũng như vậy. Cậu thở dài một hơi, cảm thấy chán nản, nhưng ngay lập tức trở lại bình tĩnh. Cũng nhờ những thay đổi khi chuyển sang cơ thể này, Ainz cố gắng động não.
Tỷ lệ biết chữ ở thế giới này không cao, nhưng nếu để người khác phát hiện ra Ainz không biết chữ thì rất mất mặt, hơn nữa còn bị người khác xem thường.
Ainz đã đưa tất cả đạo cụ dùng để giải mã văn tự cho Sebas và trong số phép thuật của cậu không có cái nào có thể giải quyết được vấn đề này, trong khi chơi Yggdrasil, cậu cảm thấy những phép thuật đó hoàn toàn vô dụng, cho nên không có học. Khi cần thiết thì đã có những cuộn giấy ma pháp có hiệu quả y chang những phép thuật đó.
Ainz cảm thấy mình thật ngu xuẩn, trong khi đã biết là mình không hiểu văn tự của thế giới này mà lại không chuẩn bị bất kỳ biện pháp gì, nhưng giờ có hối hận cũng đã quá trễ rồi.
Narberal cũng không biết cho nên không còn cách nào khác.
Tuy rằng trong đầu hiện lên rất nhiều suy nghĩ tiêu cực, thế nhưng Ainz biết mình là người thống trị của Lăng mộ Nazarick cho nên tuyệt đối không thể làm điều gì để bản thân mất mặt.
Quyết định như vậy, Ainz kéo đại một tờ giấy và đem đến quầy tiếp tân:
"Ta muốn nhận nhiệm vụ này."
Nữ tiếp tấn cảm thấy bối rối khi nhìn thấy tờ giấy đặt trước mặt mình, cô ta mỉm cười lúng túng:
"Tôi xin lỗi, nhưng nhiệm vụ này chỉ có người đạt tới cấp Mithril mới có thể nhận. . ."
"Ta biết, đó là lý do vì sao ta muốn nhận nó."
Sự bình tình và kiện định trong ngữ khí của Ainz, để nữ tiếp tân cảm thấy kinh ngạc.
"Nhưng mà. . ."
"Ta yêu cầu được nhận nhiệm vụ này."
"Co dù là ngài yêu cầu như vậy nhưng quy định là. . ."
"Đừng nhắc tới những quy định nhàm chán đó. Ta chính là chán ghét việc cứ phải làm đi làm lại những nhiệm vụ buồn tẻ, dễ như ăn kẹo cho đến khi đủ điều kiện lên cấp."
"Nhưng nếu không đủ sức để hoàn thành, nhiều người sẽ vì vậy mà mất mạng.”
Nữ tiếp tân trả lời với giọng chắc nịch, đó là vì sao có những quy định này, hệ thống đánh giá của Hiệp hội là thành quả từ những nỗ lực rất lớn của nhiều người mạo hiểm đi trước.
“Hmmph.”
Âm thanh khịt mũi khinh thường của Ainz, khiến những người mạo hiểm xung quanh và nữ tiếp tân tức giận. Một tên newbie mà dám coi thường những quy định mà bọn họ giữ nghiêm. Ainz cũng hiểu rằng bọn họ có thái độ như vậy cũng là tất nhiên thôi.
Cơ thể của Ainz là một Undead và không hề có cảm giác đau hay ngứa gì cả, thế nhưng những gì còn sót lại của Suzuki Satoru, khiến Ainz muốn cúi đầu xin lỗi vì thái độ của mình.
Suzuki Satoru ghét nhất loại người "không hề có một chút đóng góp nào, mà cứ thích bác bỏ ý kiến của người khác" hay "không hề có ý thức cộng đồng".
Hiện tại Ainz đang cư xử giống như loại người mà mình từng ghét, cậu rất muốn có ai đó hãy xông lên và cho mình một trận.
Thế nhưng Ainz vẫn phải tiếp tục tỏ ra đáng ghét như vậy. Dù thế nào cũng phải đạt được một kết quả thuận lợi cho bản thân mới được, Ainz bắt đầu tung ra tuyệt chiêu..
"Người phía sau ta là Nabel, cô ta là một pháp sư có thể sử dụng được những phép thuật cấp 3."
Mặc dù bầu không khí đang căng thẳng, mọi người ở đây đếu lấy ánh mắt kinh ngạc nhìn về Narberal. Trên thế giới này, một pháp sử có thể sử dụng phép thuật cấp 3 được coi là một bậc thầy rồi. (tương đương với người mạo hiểm cấp Mithril hoặc Orichalcum)
Có thật không vậy? Ánh mắt bốn phía dời về tập trung vào Ainz, giống như hoài nghi lời nói của cậu.
Trang bị và năng lực của một người mạo hiểm thường thường tỷ lệ thuận với nhau, năng lực càng cao thì có trang bị càng tốt. Nếu xem xét đến cô gái xinh đẹp đi cùng và bộ giáp hoành tráng đang mặc thì lời nói của Ainz rất có sức thuyết phục.
Nhận thấy sự thay đổi trong ánh mắt của mọi người khi nhìn mình, Ainz thầm cổ vũ bản thân, quyết định nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng:
"Còn ta. Ta là một chiến binh có thực lực ngang với Narberal. Ta có thể khẳng định rằng thực lực của hai người bọn ta hoàn toàn phù hợp với nhiệm vụ có cấp độ thế này."
So với lúc nãy, sự ngạc nhiên của nữ tiếp tân và mọi người xung quanh đã ít hơn. Ainz cảm thấy không còn ai hoài nghi lời nói của cậu.
"Bọn ta không muốn trở thành người mạo hiểm để rồi đi làm mấy nhiệm vụ cỏn con chỉ nhằm nhận mấy xu tiền đồng cỏn con. Bọn ta muốn đương đầu với những thử thách lớn hơn. Nếu cô muốn kiểm tra kỹ năng của bọn ta, cứ tự nhiên. Còn bây giờ, bọn ta có thể nhận nhiệm vụ này được chưa?"
Sự thù địch lúc nãy đã biến mất, thay thế bởi bâu không khí kiểu "Anh ta nói đúng" cùng với "Thì ra là như vậy". Những người mạo hiểm coi trọng thực lực là trên hết vì vậy bọn họ hiểu được tâm tình của Ainz.
Nhưng mà nữ tiếp tân lại không phải là người mạo hiểm:
". . . Tôi xin lỗi, nhưng quy định là như vậy, tôi không thể để ngài nhận nhiệm vụ này được."
Thấy nữ tiếp tân cúi đầu xin lỗi, để Ainz âm thầm “yeah” một tiếng vì đã đạt được mục đích.
" Thôi được rồi. . . ta xin lỗi vì đã làm cô khó xử." Ainz cũng hơi cúi đầu xin lỗi.
"Như vậy cô chọn đại cho ta một nhiệm vụ khó khắn nhất đối với huy chương đồng đi. Ngoại trừ những nhiệm vụ dán ở ngoài kia, còn có cái nào khác không?"
"A, vâng, có vài nhiệm vụ như vậy ở đây."
Nữ tiếp tân đứng dậy và ngay lúc Ainz âm thầm vui mừng vì thắng lợi, một giọng nam truyền đến trong tai:
"Anh có muốn tham gia vào nhiệm vụ của chúng tôi không?"
“Huh?”
Không thể không cảm thấy khó chịu. Ainz miễn cường quay sang, một nhóm 4 người mạo hiểm đang đứng bên cạnh cậu với huy chương bạc lấp lánh trên cổ.
Ainz thầm phàn nàn —— thật vất vả mới dụ được tiếp tân —— cậu nhìn những người đó và hỏi:
"Nhiệm vụ à…nó có thú vị không?"
"Yeah ─── chúng tôi nghĩ rằng nó thú vị."
Một người đàn ông hình như là trưởng nhóm trả lời. Người đó đang mặc áo giáp lưới kim loại (chainmail), trông giống như một chiến binh.
Ainz nghĩ thầm, hẳn là nên tham gia vào nhóm người này và cùng làm nhiệm vụ với họ. Đương nhiên nghe nhiệm vụ của họ thế nào đã rồi quyết định, thế nhưng nếu vậy không biết còn có thể nhờ tiếp tân chọn giùm nhiệm vụ cho mình nữa không đây. Chỉ là nếu hợp tác cùng bọn họ, cậu sẽ xây dựng được mối quan hệ với họ và từ đó hỏi dò được những điều mình muốn biết.
Ainz chậm rãi gật đầu:
"Tôi chính là muốn làm những nhiệm vụ như vậy, được rồi, cùng hợp tác nào. Nhưng trước hết tôi có thể hỏi yêu cầu của nhiệm vụ là gì không?"
Nghe được Ainz trả lời, nhóm người đó yêu cầu tiếp tân chuẩn bị một căn phòng cho bọn họ.
Đó là một phòng giống như phòng họp, chính giữa là một cái bàn gỗ lớn với những cái ghế được đặt xung quanh, nhóm 4 người lục tục ngồi xuống.
"Hai người cũng ngồi đi."
Nghe vậy Ainz ngồi xuống và Narberal cũng lặng lẽ ngồi bên cạnh cậu.
4 người này còn rất trẻ, xem ra không tới 20 tuổi, bất quá không có nửa điểm tính trẻ con, chỉ có sự thận trọng không phù với tuổi của họ. Nhìn như tùy ý, nhưng vị trí và khoảng cách giữa mỗi người cho phép bọn họ rút vũ khí và hỗ trợ nhau ngay lập tức nếu có chuyện gì xảy ra.
Đó có thể là một hành động vô thức hoặc là thói quen sau nhiều lần vào sinh ra tử.
"Trước khi thảo luận về nhiệm vụ, mọi người hãy giới thiệu về mình một chút đi."
Người trông như là nhóm trưởng lên tiếng.
Ngoại hình của anh ta khá phổ biến trong Vương quốc với mái tóc vàng, đôi mắt màu xanh dương cùng khuôn mặt điển trai.
"Xin tự giới thiệu, tôi là Peter Mok, đội trưởng của “Swords of Darkness”. Ngồi kia là Ranger - Lukeluther Volve."
Người có mái tóc vàng với áo giáp bằng da gật đầu ra hiệu. Đôi mắt híp màu nâu khiến anh ta trông có vẻ vui tính. Thân hình hơi gầy, tay chân đặc biệt dài và nhỏ, cảm giác giống như con nhện. Bất quá thân thể cao gầy là kết quả của việc không có một chút mỡ thừa.
"Kế đó là Ninya, là pháp sư và cũng là quân sư của nhóm."
"Sau này mong được giúp đỡ nhiều hơn."
Ninya là người nhỏ tuổi nhất trong nhóm. Tuy đã là một chàng trai trưởng thành thế nhưng nụ cười trên mặt còn quá trẻ con, Ninya có mái tóc màu nâu và đôi mắt màu xanh lam.
Không giống như làn da rám nắng của các thành viên khác trong nhóm, màu da của anh ta trông hơi nhợt nhạt, và có khuôn mặt đẹp trai nhất nhóm. Cũng không phải đẹp trai kiểu nam tính, mà là giống như trung tính. So với những người khác, giọng nói của Ninya có âm vực cao hơn.
Nhưng nụ cười trên mặt thì trông rất giả tạo, không khác gì mặt nạ.
Về trang phục, trong khi các đồng đội đều mặc áo giáp, Ninya mặc một bộ đồ da bình thường. Nhưng nếu nhìn dưới mặt bàn có thể thấy những đạo cụ kỳ lạ treo trên thắt lưng của Ninya. Trong đó có vài chiếc lọ có hình thù kỳ quái cùng với các mảnh gỗ kỳ lạ.
". . . Bất quá Peter, đừng có lôi cái biệt danh đáng xấu hổ của tôi ra giới thiệu à?"
"Eh? Nhưng nó rất ngầu mà."
"Ninya có biệt danh khác sao?"
Cảm thấy tò mò, Ainz mở miệng hỏi. Lukeluther liền giải thích:
"Cậu ta sinh ra với một năng lực đặc thù, là “pháp sư thiên tài” rất nổi tiếng."
"Oh —— "
Ainz rất vui mừng và thở dài. Vui mừng là do ‘năng lực đặc thù’ là thông tin nhận được sau khi tra tấn đến chết 3 thành viên của Sunlight Scripture, bây giờ lại có một ví dụ thực tế ngay trước mặt Ainz.
Nhưng Narberal chỉ ‘Hmmp’ một tiếng trong sự khinh thường, may là không có ai nghe được, để Ainz thở phào nhẹ nhõm. Trong muột cuộc đàm phán, nếu cấp dưới có hành động kỳ quái thì sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cấp trên, Ainz có hơi tức giận, nhưng nếu bây giờ mà trách cứ Narberal thì cũng không ổn, cho nên Ainz lờ đi, khôi phục bình tĩnh.
"Không ghê gớm đến vậy đâu. Chỉ là do may mắn thôi mà tôi có năng lực này thôi."
“Ohh.”
Ainz càng thấy có hứng thú hơn nữa, cậu nghiêng người về phía trước và lắng nghe cẩn thận.
‘Năng lực đặc thù’ và ‘võ kỹ’ đều là khả năng đặc biệt của thế giới này, không tồn tại trong YGGDRASIL, khoảng chừng trong 200 người thì mới có 1 người sở hữu năng lực này. Mặc dù người có ‘năng lực đặc thù’ không hiếm, nhưng nă lực lại có vô số loại khác nhau, có mạnh có yếu, muôn hình vạn trạng.
Ví du như năng lực với khả năng đoán đúng thời tiết ngày mai với xác xuất 70%; năng lực tăng cường sức mạnh cho sinh vật được triệu hoàn tới; năng lực cho phép thu hoạch các loại cây trồng sớm hơn mấy ngày; năng lực cho phép sử dụng các loại phép thuật của loài rồng cổ xưa... rất là đa dạng
Nhưng những năng lực này là mặc định từ khi sinh ra, không cách nào lựa chọn hoặc thay đổi. Bởi vậy mà có rất nhiều trường hợp người sở hữu không thể phát huy toàn bộ khả năng của chúng. Ví dụ như người có năng lực tăng cường sức sát thương của phép thuật, nhưng nếu người đó lại không thể sử dụng phép thuật thì coi như năng lực đó không có đất dụng võ.
Chỉ có một số rất ít người có thể phát huy toàn bộ khả năng của chúng. Ngoại trừ trường hợp năng lực đặc thù đặc biệt mạnh mẽ ra thì rất hiếm có trường hợp năng lực đặc thù đóng vai trò quyết định toàn bộ cuộc sống của một người.
Một chiến binh như Gazef Stronoff cũng không có năng lực đặc thù, là thực tế chứng minh cho điều này.
Bất quá nếu sỡ hữu năng lực đặc thù mang thiên hướng chiến đấu, những người đó đều có xu hướng lựa chọn trở thành người mạo hiểm. Đó là lý do tại sao có thể bắt găp nhiều người có năng lực đặc thù trong số những người mạo hiểm. Người có năng lực đặc thù đang ở trước mặt Ainz chắc chắn là một trong những người may mắn nhất, người có thể phát huy toàn bộ khả năng của chúng.
"Tôi nghĩ nhờ vào năng lực đặc thù ‘Magic Talent’ mà cậu có thể học được một phép thuật mà thông thường phải mất 8 năm chỉ trong vòng 4 năm? Tôi cũng không phải là một pháp sư nhưng cũng có thể hiểu được chuyện đó tuyệt vời đến thế nào."
Do cũng là một pháp sư cho nên nghe được vậy, Ainz rất tò mò và rất muốn có được năng lực đó. Có thêm những năng lực đặc thù mà nguyên bản không có trong Yggdrasil, chắc chắn sức mạnh của Lăng mộ Nazarick sẽ được tăng cường. Nếu như có biện pháp để thu được những năng lực này, cho dù có tạo ra kẻ thù cũng đáng giá mạo hiểm.
Loại năng lực rút ngắn thời gian học tập thế này, hẳn là thuộc loại phép thuật chung cực như「Wish upon a Star」.
Hai người trong nhóm bọn họ tiếp tục nói chuyện, không hề cảm giác được ánh mắt đáng sợ của Ainz bên dưới chiếc mũ giáp:
". . . Tôi thực sự may mắn vì có được năng lực như vậy từ khi sinh ra, nó cho phép tôi bước ra những bước đầu tiên để theo đuổi ước mơ của mình. Nếu không có năng lực này, tôi chỉ là một người bình thường dành toàn bộ cuộc sống để bận rộn kiếm sống cho qua ngày."
Giọng nói nhỏ nhẹ chứa nỗi u ám nặng nề. Peter cố gắng nói với một giọng điệu vui vẻ hơn nhằm thay đổi bầu không khí:
"Bất kể nói thế nào, cậu là một trong những người rất nổi tiếng trong thành phố này."
"Nhưng vẫn có người nổi tiếng hơn tôi."
"Đội trưởng của Blue Rose?"
"Người đó là quá nổi tiếng rồi, nhưng tôi đang nói là ở trong thành phố này."
"Vậy thì đó là Bareare!"
Một người mà vẫn chưa được giới thiệu lên tiếng. Cảm thấy hứng thú với cái tên này, Ainz hỏi:
". . . Người đó sở hữu năng lực như thế nào vậy?"
Nhóm 4 người đồng loạt thể hiện ra vẻ mặt kinh ngạc, giống như đó là điều mà ai cũng phải biết.
Cũng vì lòng hiếu kỳ và mong muốn có được những năng lực này để tăng cường sức mạnh của Nazarick, Ainz đã vô ý phạm phải sai lầm. Cậu hối hận nhưng cũng tự nói với bản thân rằng vẫn còn có thể sửa chữa được.
Bất quá trước khi Ainz kịp mở miệng giải thích, đối phương đã đưa ra kết luận:
"Thì ra là như vậy, mặc trên người một bộ giáp hào nhoáng như vậy và mang theo một cô gái xinh đẹp bên người, thế nhưng chúng tôi lại chưa từng được nghe nói về anh, đó là bởi vì anh không phải là người ở đây đúng không?"
Câu hỏi ngược lại này giống như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, Ainz lập tức gật gù:
"Không sai, đúng là như vậy. Kỳ thực chúng tôi mới đến đây ngày hôm qua.”
"Oh, thế nên anh mới không biết? Bareare là một người rất nổi tiếng ở đây, nhưng có vẻ tên của anh ta vẫn chưa lan sang thành phố khác, phải không?"
"Đúng vậy, tôi chưa từng nghe qua. Anh có thể kể cho tôi không?"
"Tên đầy đủ của anh ta là Nfirea. Bareare, là cháu của một vị dược sư rất nổi tiếng. Anh ta sở hữu năng lực đặc thù cho phép sử dụng bất kỳ vật phẩm phép thuật nào. Không riêng là có thể sử dụng cuộn giấy ma pháp của tất cả các hệ, liền ngay cả các vật phẩm dành cho các chủng tộc khác loại trừ loài người, cậu ta cũng có thể sử dụng. Thậm chí vật phẩm đó đòi hỏi phải có huyết thống hoàng gia hay vương tộc gì đó, cũng không thành vấn đề với cậu ta."
". . . Wow."
Ainz cố gắng hết sức để không lộ vẻ đề phòng trong giọng nói của mình, lên tiếng cảm thán như thé.
Năng lực đặc thù của cậu ta có thể phát huy đến mức độ nào đây? “Pháp trượnng Ainz Ooal Gown” —— có một điều kiện cực kỳ hiếm, chỉ có hội trưởng mới có thể sử dụng được —— và các vật phẩm cấp Thế Giới, cậu ta đều có thể sử dụng được sao? Hay là có một hạn chế gì đó?
Là một người đáng phải đề phòng, bất quá giá trị lợi dụng cũng rất cao.
Narberal cũng có cùng suy nghĩ với Ainz. Cô ta đưa miệng tới gần vị trí của lỗ tai Ainz bên dưới chiếc mũ, thì thầm với ngữ khí tràn ngập cảnh giác:
"Thần cho rằng tên đó rất nguy hiểm."
". . . Ta biết. Tới đây là quyết định chính xác rồi."
"Momon, anh sao vậy?"
"Oh, không có gì, đừng để ý. À đúng rồi, anh có thể giới thiệu người cuối cùng trong nhóm được không?"
"Được rồi. Cậu ta là một Druid —— Dine Woodwonder. Cậu ta có thể sử dụng các phép thuật trị liệu cùng phép thuật hệ “Nature”, cậu ta cũng hiểu biết về thảo dược. Nếu như thân thể có vấn đề gì cứ tìm cậu ta, cậu ấy có loại thuốc chưa trị đau bụng rất hiệu quả."
"Mong được giúp đỡ nhiều hơn!"
Người đó mở miệng chào hỏi, anh ta có một bộ râu rất lớn che mất miệng của mình, kết hợp cùng cơ thể đồ sộ, anh ta trông giống một Barbarian hơn là Druid. Bất qua anh ta trông vẫn trẻ hơn so với Ainz.
Trên người anh ta có mùi thoảng thoảng của thảo dược, mà dường như đến từ chiếc túi anh ta đeo ngay eo.
"Tới phiên chúng tôi, tôi là Momon còn đây là Nabel. Rất hân hạnh được biết các bạn."
"Chúng tôi cũng rất hân hạnh được biết hai bạn."
"Được rồi, Momon, hai người có thể gọi thẳng tên chúng tôi. Bây giờ chúng ta bắt đầu thảo luận về nhiệm vụ luôn. Trên thực tế, công việc mà chúng tôi muốn mời hai bạn tham gia cùng không phải là một nhiệm vụ chính thức."
"Sao. . ."
Nghe giọng nói kinh ngạc của Ainz, Peter đưa tay ngăn lại, muốn Ainz nghe xong hết rồi hãy hỏi lại.
"Công việc là săn bắn quái vật xung quanh thành phố."
"Tiêu diệt quái vật à. . . ?"
Như vậy nó là một nhiệm vụ rồi. Hay là nó có một số điều kiện gì nữa đối với người mạo hiểm cho nên mới không được xem là một nhiệm vụ chính thức? Ainz muốn đặt câu hỏi, thế nhưng nếu đây là điều mà ai cũng biết, việc mở miệng hỏi sẽ bị người khác cho là thiếu kiến thức, vì lẽ đó cậu thử cách khác:
"Chúng ta phải đi săn loại quái vật nào vậy?"
"À, không phải yêu cầu bắt buộc một loại, mà là chúng ta có thể săn bất kỳ loại quái vât nào cũng được, tuỳ thuộc vào sức mạnh của chúng, thành phố sẽ chi trả một phần thưởng thông qua Hiệp hội. Không biết loại hoạt động này ở nơi của Momon được gọi là gì ?"
Thì ra là như vậy.
Ainz hiểu rõ. Cái mà theo Peter nói là không phải nhiệm vụ chính thức, nếu nói theo cách trong Yggdrasil, chính là đánh quái lụm tiền, hay còn gọi là train lv.
"Đây là công việc mà chúng tôi thường xuyên làm để kiếm sống."
Druid —— Dine nói xen vào với giọng trầm thấp. Tiếp theo Lukeluther cũng tham gia:
"Đó không chỉ là sinh kế của chúng ta, việc đó còn giảm thiểu nguy hiểm cho người dân xung quanh, đảm bảo an toàn cho các thương nhân và từ đó thuế thu được cũng tăng, là loại công việc mà tất cả các bên đều có lợi."
"Hiện tại, các chi nhánh của Hiệp hội ở khắp đất nước đều làm như vậy, thế nhưng nó chỉ mới bắt đầu trong 5 năm trở lại đây thôi, ngạc nhiên không."
Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý với lời nói vừa rồi của Ninya. Bọn họ thảo luận với nhau, để Ainz hoàn toàn không thể chen miệng vào. Với lại đây cũng là cơ hội để biết thêm nhiều thông tin, bởi vậy Ainz quyết định im lặng và tập trung lắng nghe.
"Tất cả điều này đều nhờ vào sự khôn ngoan của Công chúa Hoàng Kim."
"Tuy rằng đã không xảy ra, nhưng ngay từ lúc đầu, cô ấy đã muốn thực hiện chính sách này dù có phải miễn thuế cho những người mạo hiểm."
"Oh —— cô ấy thực sự rất coi trọng người mạo hiểm."
"Đúng thế. Một tổ chức vũ trang mà không hề phục vụ cho một quốc gia nào, thậm chí còn bị xem như kẻ thù. Ngay cả Đế quốc cũng không làm một việc hào hiệp như thế."
"Công chúa rất anh minh, đã đưa ra rất nhiều chính sách rất tốt cho người dân. . . Nhưng hầu như tất cả đều bị phủ quyết."
"Tôi rất muốn kết hôn với một người đẹp như —— "
"Trước tiên hãy cố gắng trở thành một quý tộc đi đã, đúng không?"
"A —— không thể không thể, tôi không thể nào sống một cuộc sống gò bó như vậy được."
"Tôi thì nghĩ nếu được làm quý tộc thì cũng không phải là một việc xấu. Pháp luật của Vương quốc ủng hộ việc quý tộc đàn áp người dân, thích làm gì thì làm mà."
Ninya mỉm cười và ẩn sâu bên dưới là sự chế nhạo mãnh liệt. Ainz nhướn mày không tôn tại của mình, còn Narberal thì vẫn thờ ơ, kiểu như chẳng liên quan gì đến ta. Lukeluther cố ý nói với một giọng nhẹ nhàng:
"Wow —— miệng lưỡi cậu vẫn cay độc như thế. Cậu đúng là rất ghét quý tộc —— "
"Tôi biết cũng có những người quý tộc rất đáng kính trọng, thế nhưng từ khi chị của tôi bị con lợn đó bắt đi, tôi không thể không cắm ghét họ."
". . . Càng ngày càng lạc đề rồi! Đó không phải là điều chúng ta cần thảo luận ở đây, trước mặt Momon và Nabel, những người sẽ chiến đấu cùng chúng ta."
Cố gắng để trở lại vấn đề chính, Peter giả ho và nói:
"Kế hoạch của chúng ta là điều tra những khu vực xung quanh đây. Bởi vì gần khu vực đang khai thác, cho nên có thể sẽ không có những con quái vật mạnh. Momon có thoải mái với điều đó không?"
Peter lấy ra một cuộn giấy da và trải ra mặt bàn, đó là một tấm bản đồ các khu vực lân cận. Thông tin về làng, rừng, suối được đánh dấu đơn giản trên đó.
"Về cơ bản chúng ta đang điều tra các khu vực ở phía nam."
Từ trung tâm của cuộc giấy, Peter kéo ngón tay của mình chỉ vào khu rừng ở phía nam.
“Chúng ta chủ yếu săn quái vật ở khu rừng gần biên giới với Thần quốc Silian. Quái vật duy nhất ở đây biết sử dụng vũ khí tầm xa để đánh lén phía sau là Goblin."
"Bất quá phần thưởng cho việc xử lý một con quái vật yếu ớt như thế là không cao."
Ainz thắc mắc tại sao bọn họ lại có thái độ dễ dãi như vậy.
Theo Ainz biết, trong YGGDRASIL, Goblin có rất nhiều tên gọi khác nhau, có Lv 1 - 50, khác biệt về sức mạnh giữa bọn chúng là rất nhiều, tuyệt đối không thể đem hết thảy Goblin coi là một được. Không cẩn thận là có thể trả giá đắt.
Thái độ ung dung của bọn họ là vì tin chắc ở đó không có xuất hiện Goblin cao cấp, hay là Goblin ở thế giới này chỉ có một loại đó thôi?
". . . Sẽ không có Goblin mạnh hơn xuất hiện sao?"
"Đúng là có những con Goblin khá mạnh, thế nhưng bọn chúng sẽ không xuất hiện ở khu rừng đó. Những con Goblin cấp độ đó thường là người lãnh đạo của một bộ tộc, bọn họ sẽ không điều động toàn bộ bộ tộc để tấn công chúng ta đâu."
"Đám Goblin biết ở đó là phạm vi thế lực của loài người, vì lẽ đó bọn chúng hiểu một khi tấn công với quy mô lớn thì rất có thể sẽ xảy ra chiến tranh vời loài người. Đặc biệt là các Goblin mạnh mẽ thường rất thông minh.”
"Hơn nữa Nabel có thể sử dụng phếp thuật câp 3, như vậy cho dù có gặp phải Goblin cao cấp cũng không thành vấn đề?"
"Tôi hiểu rồi. Bất qua tôi vẫn phải nhắc nhở trước, trong số Goblin vẫn có những con có thể sử dụng được phép thuật cấp 3. Mọi người có thể nói các loại quái vật mà chúng ta có thể gặp ở đó để tôi tham khảo được không?”
Các thành viên của “Swords of Darkness” đều nhìn về hướng Ninya. Hiểu ý của mọi nười, Ninya biểu hiện giống như một giáo viên và bắt đầu giải thích:
"Chúng ta có khả năng cao là gặp Goblin và những con sói mà bọn chúng nuôi. Đối với các loài quái vật hoang dã khác thì không có bất kỳ ghi chép nào cho thấy sẽ có gì phải đặc biệt chú ý, còn ở trên thảo nguyên thì có khả năng gặp phải quái vật nguy hiểm nhất hẳn là Ogres."
"Chúng ta sẽ không tiến vào rừng rậm sao?"
"Đúng, bởi vì rừng rậm rất nguy hiểm. Loài đĩa biết nhảy cùng các côn trùng to lớn vẫn còn ứng phó được, thế nhưng nếu gặp phải loài nhện khổng lồ bắn tơ trên cây xuống hay những loài giun dài tấn công từ dưới mặt đất thì sẽ rất phiền toái."
Thì ra là như vậy.
Ainz gật đầu vì đã hiểu vấn đề. Hoá ra là muốn săn những con quái vật đi lang thang từ rừng tậm ra thảo nguyên.
"Đó là toàn bộ kế hoạch, Momon, anh nghĩ thế nào? Có sẵn sàng muốn tham gia với chúng tôi không?. "
". . . Vâng, mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn. . . nhưng trước đó, vấn đề tiền thưởng thì như thế nào?"
"A, đúng rồi, vấn đề tiền thưởng cũng rất quan trong. Trên nguyên tắc là nhóm Momon hợp tác cùng với nhóm chúng tôi, vì lẽ đó tiền thưởng sẽ chia đều cho 2 nhóm."
"So sánh số lượng người giữa hai nhóm, cách chia như vậy là quá hào phóng."
"Nhưng nếu gặp phải quái vật thì nhóm Momon phải chịu trách nhiệm xử lý 1 nửa do bên nhóm chúng tôi chỉ có thể sử dụng được phép thuật cấp 2. Tính cả điều này vào thì chia tiền thưởng như vậy là hợp lý rồi."
Ainz làm bộ suy nghĩ một lúc rồi mới gật đầu đồng ý:
"Phân phối như vậy không thành vấn đề, thời gian tới chúng ta sẽ chiến đấu bênh cạnh nhau. Vì sẽ làm việc cùng nhau, tôi sẽ để mọi người nhìn thấy khuôn mặt của tôi."
Ainz nói xong liền cởi mũ giáp, 4 người kia thấy được khuôn mặt của Ainz, cảm thấy hơi giật mình.
". . . Có mắt đen, tóc đen giống như Nabel, như vậy hẳn là không phải người ở các quốc gia lân cận. Nghe nói ở rất xa về phía nam, người ở đó đều giống như Momon. . . Hai người là đến từ nơi đó sao?"
" Đúng thế. Chúng tôi đến từ một vùng đất rất xa xôi."
“Anh ta lớn tuổi hơn dự kiến, đủ tuổi để gọi bằng ‘chú’ rồi”. “Thật không lễ phép, một chiến binh có thực lực ngang với pháp sư cấp 3 như Nabel thì tuổi như thế là đúng rồi”. “Nabel thật sự quá tuyệt vời”. Không chỉ là Ainz mà ngay cả Peter cũng có thể nghe thấy 3 người kia thì thầm với nhau.
Nghe được từ ‘chú’ khiến cho Ainz có cảm giác không thoải mái, nhưng trong mắt của những người trẻ tuổi kia như vậy là bình thường. Nếu 16 tuổi là được coi như là một người trưởng thành, như vậy Ainz hoàn toàn đúng với từ ‘chú’.
"Mọi người đã thấy được khuôn mặt của tôi rồi, sau này tôi sẽ tiếp tục ẩn giấu. Nếu như bị người khác biết chúng tôi là người quốc gia khác, có lẽ sẽ gặp phải chuyện phiền toái không cần thiết."
Nói xong Ainz một lần nữa mang mũ lên.
Bên dưới chiếc mũ xuất hiện một nũ cười đắc ý. Trước đó, Ainz vì đề phòng đã sử dụng một ảo thuật nhỏ. Mặc dù đó chỉ là một phép thuật cấp thấp và nếu bị đụng vào thì hiệu quả của nó sẽ bị phá vỡ.
"Để hợp tác tốt hơn, tôi cảm thấy chúng ta phải hiểu rõ nhau trước đã, các bạn có vấn đề gì muốn hỏi chúng tôi không?"
"Tôi!"
Nghe câu hỏi của Ainz, Lukeluther liền lập tức giơ tay lên.
Sau khi xác nhận trừ mình ra, không có ai muốn hỏi gì cả, Lukeluther hỏi Narberal bằng một giọng nói rõ ràng:
“Xin vui lòng cho biết mối quan hệ giữa hai người!"
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Ainz không biết tại sao đối phương lại hỏi vấn đề này, còn nhóm Peter thì hình như lại đoán được Lukeluther định làm gì.
". . . 2 người chúng ta là đồng bạn."
Sau khi Ainz trả lời, câu nói tiếp theo của Lukeluther lập tức gây ra náo động.
"Tôi yêu cô! Ngay từ cái nhìn đầu tiên! Xin hãy hẹn hò với tôi!"
Mọi người đều nhìn Lukeluther, hiểu rằng anh ta không phải là đang đùa giỡn để làm mối quan hệ giữa hai nhóm người sâu sắc hơn, Ainz nhìn sang Narberal ở bên cạnh. Ánh mắt mọi người giờ đều tập trung lên cô, Narberal đầu tiên là hít sâu sau đó mở miệng:
"Câm miệng, đồ sâu bọ. Nên tự biết thân biết phận đi, nếu không ta sẽ đem lưỡi của ngươi rút ra ngay khi ngươi mở miệng một lần nữa?"
Hiện trường náo động lại trở về yên tĩnh.
"À, không. . ."
Ainz muốn hoà hoãn bầu không khí, thế nhưng Lukeluther lần thứ hai giành nói trước: "Cảm ơn cô đã từ chối thẳng thừng! Như vậy chúng ta hãy bắt đầu làm bạn trước đã!"
"Đi chết đi, đồ sâu bọ, ta làm sao có khả năng làm bạn với ngươi. Có tin ta sẽ dùng thìa móc mắt của ngươi ra không?"
Ánh mắt của mọi người từ từ dời đi khỏi hai người đang cãi vã, Peter cùng Ainz cùng cúi đầu xin lỗi nhau.
". . . Đồng bạn của tôi đã gây phiền phức cho anh."
"Không, tôi mới là người phải xin lỗi các bạn."
"Như vậy cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, được không?",
Peter nhìn chung quanh mọi người và mở miệng hỏi, không để ý tới Lukeluther đang cười hì hì cùng Narberal đang làm mặt lạnh.
"Được rồi Momon, nếu như nhóm của anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, vậy thì khởi hành thôi. Chúng tôi đã chẩn bị xong xuôi hết rồi."
Nghe được chuyện chuẩn bị, Ainz đột nhiên nhớ ra.
Cậu đã nhờ ông chủ quán trọ mua những thứ cần thiết nhất. Mặc dù Ainz và Narberal không cần những thứ tốn chỗ như đồ ăn và thức uống, nhưng nếu không ăn uống gì thì sẽ khiến người khác nghi ngờ, vì vậy cậu quyết định nên mang theo một ít đồ ăn.
"Được rồi. Sau khi chúng tôi chuẩn bị thêm một ít đồ ăn, có thể xuất phát ngay."
"Chỉ cần chuẩn bị đồ ăn thôi sao? Nếu như anh không có yêu cầu đặc biệt gì thì không cần phải tới những cửa hàng khác đâu, có thể đến trực tiếp quầy tiếp tân để mua vài món đồ khô? Bọn họ sẽ chuẩn bị ngay lập tức cho anh."
"Oh Thật vậy sao? Vậy càng tiện hơn, chúng tôi sẽ xong ngay bây giờ."
"Vậy thì đi thôi."
Mọi người đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Trở lại hội trường chính, số lượng người mạo hiểm ở đây còn nhiều hơn lúc nãy, có thể nhìn thấy mấy nhóm đội ngũ đang lãng vãng ở bảng thông báo. Thế nhưng hầu hết mọi người đều tập trung sự chú ý vào một người thanh niên.
Thanh niên tóc vàng đó đang đứng nói chuyện với một người nữ tiếp tân, còn 2 người khác cũng đứng một bên lắng nghe. Nếu không khí ở đây đang bình thường thì ngay khi Ainz vừa tới, nó đã thay đổi 180 độ.
Vẻ mặt của nữ tiếp tân —— không, là miệng cô ta lập tức thành chữ O. Có vẻ như cô ta rất giật mình và mắt thì nhìn thẳng vào Ainz.
(Chuyện gì nữa đây? )
Khi Ainz đang cảm thấy khó hiểu, nữ tiếp tân đứng dậy, bước tới và nói:
"Có một nhiệm vụ yêu cầu đích danh ngài."
Câu nói này để bầu không khí xung quanh xuất hiện biến hoá, Ainz cảm nhận được rất nhiều ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm vào mình không chút dè dặt.
Nhóm Swords of Darkness cũng rất ngạc nhiên.
Trong bầu không khí bất thường như vậy, Narberal hơi di chuyển cơ thể một chút. Đó là để chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu trong trường hợp khẩn cấp.
Ainz không khỏi cảm thấy lo lắng.
Không ổn, cử động của Narberal rất không ổn. Từ quan điểm của Narberal, cô ta có thể nghĩ rằng sự thay đổi của những người xung quanh là không bình thường, vì vậy phải có những hành động để bảo vệ Ainz. Nhưng ở trong trường hợp này làm vậy là quá đột ngột. Phải nói là lấy phán đoán thông thường, không có ai lại phản ứng như vậy.
Mặc dù bảo vệ Ainz là ưu tiên hàng đầu, những làm vậy là quá thiếu suy nghĩ.
Thật tình luôn. Albedo cũng thế, đến cùng là bọn họ đang suy nghĩ gì trong đầu vậy. Không đúng. . . bọn họ đâu có thèm động não đâu. Bởi vì quá xem thường loài người, cho nên thái độ của bọn họ cũng giống như đập ruồi muỗi vậy thôi.
Vì tất cả thành viên của "Ainz Ooal Gown" đều thuộc chủng tộc loại dị hình, NPC mà bọn họ sáng tạo ra có loại thái độ đó cũng không có gì đáng trách, thế những cũng phải biết để ý ở đâu và khi nào chứ.
Ainz rất muốn hỏi các đồng bạn trong quá khứ của mình "Tại sao lại thiết kế NPC như thế này?" Thiết lập nhân vật thế nào cũng được, nhưng chí ít cũng phải có một số khả năng cơ bản để đối phó với người khác, có thể phân biệt được khi nào, ở đâu và trong trường hợp nào thì nên làm gì chứ.
Không có thời gian để trách cứ trong tình huống này. Nếu như người khác phát hiện ra Narberal đã vào tư thế chuẩn bị chiến đâu, không biết còn gây náo loạn tới cỡ nào nữa.
Ainz lập tức lấy tay gõ lên đầu Narberal một cái. Đương nhiên cũng không phải lấy hết toàn lực mà gõ, thế nhưng một gõ từ cánh tay kim loại cũng gây ra đau nhức. Khi Narberal bối rối và ngạc nhiên nhìn Ainz với đôi mắt rưng rưng, cậu lờ cô ta và hỏi nữ tiếp tân:
"Là ai đã yêu cầu?"
Vừa mở miệng Ainz đã rủa thầm chính mình, rõ ràng là từ thanh niên tóc vàng ở trước mặt mình.
"Vâng, đó là Nfirea • Bareare."
Mới nghe qua cái tên này lúc nãy ── khi Ainz đang nghĩ thầm như vậy, người thanh niên đó bước tới gần:
"Xin chào, tôi là người đã đưa ra yêu cầu."
Anh ta gật đầu chào Ainz và ai cũng gật đầu đáp lại.
"Nhiệm vụ lần này la ─── "
Còn chưa nói xong, Ainz liền giơ tay ngăn lại:
"Xin lỗi, ta đã tiếp nhận một nhiệm vụ khác, không thể nhận thêm của anh nữa."
Tình hình căng thẳng càng gia tăng, các thành viên của Sword of Darkness còn kích động hơn:
"Momon! Đây là một nhiệm vụ yêu cầu đích danh anh."
Phản ứng của Peter khiến Ainz thắc mắc, "nhiệm vụ yêu cầu đích danh" có gì mà đáng ngạc nhiên như vậy? Bất quá ──
"Dù là như thế, nhưng vẫn phải ưu tiên hoàn thành nhiệm vụ đã nhận trước, đúng không?"
Ainz nói không sai, những người mạo hiểm xung quanh cũng gật đầu đồng ý. Nhưng một lời nhắc nhở thiện chí lại được đưa ra tại thời điểm này:
"Nhưng. . . công việc của chúng không tính là một nhiệm vụ, nếu như không săn được quái vật, thì cũng không có tiền thưởng. . ."
Ngữ khí của Peter có vẻ không chắc chắn lắm, ấp úng nói với Ainz.
Nhiệm vụ từ một người có bà là dược sư giỏi thất thành phố và người đó cũng nổi tiếng không kém, so với việc đi lang thang săn quái vật, không cần suy nghĩ cũng biết được nhiệm vụ nào có giá trị hơn. Đó là lý do tại sao Peter lại ấp úng như vậy
Đoán được tại sao, Ainz nói một cách nhẹ nhàng:
". . . Như vầy thì sao Peter, Bareare còn chưa nói nhiệm vụ là gì, tiền công và thời gian thế nào, cứ nghe rõ ràng đã rồi tôi sẽ quyết định."
"Tôi thì sao cũng được, tất nhiên là tôi muốn bắt đầu càng sớm càng tốt, nhưng phải chờ 1, 2 ngày cũng không sao."
"Có thể để những người bạn của tôi trong nhóm Sword of Darkness cùng nghe cuộc thảo luận của chúng ta được không? Nếu thoả thuận được. . . Không, phải là nếu không thoả thuận được, hãy cho phép tôi tiếp tục nhiệm vụ như đã hứa với họ."
"Ồ? Momon, để chúng tôi cùng tham gia vào thì có sao không?"
"Không sao. Tôi cũng muốn tham khảo ý kiến của các bạn."
Nhận được sự đồng ý từ nhóm Swords of Darkness, Ainz và những người khác quay lại căn phòng lúc nãy.
Cảm giác như mọi việc cứ thi nhau ập đến.
Ainz cười khổ, ngồi vào vị trí lúc nãy. Narberal vẫn là như cũ, ngồi ngay sát bên, người thanh niên ngồi cách Ainz một chiếc ghế. Nhóm Swords of Darkness cũng giống Ainz, ngồi lại chỗ cũ..
Lên tiếng trước là người thanh niên tóc vàng:
"Lúc nãy tiếp tân đã có đề cập tới, nhưng cho phép tôi được tự giới thiệu lại bản thân mình. Tôi tên là Nfirea Bareare, cứ gọi tôi là Bareare, hiện đang làm dược sư ở thành phố này. Về nhiệm vụ muốn uỷ thác, tôi đang dự định đi tới khu rừng ở phụ cận, mọi người đều biết bên trong rừng rậm là rất nguy hiểm, vì lẽ đó tôi hy vọng anh có thể làm hộ vệ cho tôi và giúp tôi thu thập các loại thảo dược."
"Hộ vệ à. Tôi hiểu rồi."
Ainz gật đầu một cách bình thản, cảm thấy nhiệm vụ này có chút phiền phức.
Ainz biết mình và Narberal có thể dễ dàng quét sạch bất kỳ quái vật nào tập kích. Nhưng đối với việc làm hộ vệ cho người khác thì cậu lại không tự tin. Bởi vì cả Ainz cùng Narberal đều là pháp sư, và không có những kỹ năng để bảo vệ người khác.
"Tiền công sẽ được trả cao hơn —— "
"—— Xin chờ cho một chút. Nhiệm vụ hộ tống thế này phù hợp với các bạn hơn đó Peter. Có muốn tham gia vào nhiệm vụ này cùng tôi không?"
"Eh?"
"Nếu là nhiệm vụ hộ tống và thu thập thảo dược, có sự hỗ trợ của Lukeluther và Dine thì sẽ hiệu quả hơn, không phải sao?"
"Oh Momon thật sáng suốt. Druid có thể phát huy toàn bộ khả năng của mình khi ở trong rừng, mạnh hơn một Ranger như Lukeluther nhiều."
Dine nói với vẻ tự phụ, còn Lukeluther thì có vẻ hơi bất mãn.
"Dine, đừng nói mà không biết ngượng."
"Xem xét những năng lực của Druid thì đó là một thực tế không thể phủ nhận! Hơn nữa cậu cũng đừng quên tôi cũng có kiến thức về thảo dược nữa!"
" Hmmm —— Peter, tôi không sao. Hãy để mọi người xem thử tôi và tên Druid kia, ai là người lợi hại hơn."
"Điều này có nghĩa là mọi người đều tham gia phải không. Nếu trên đường gặp phải quái vật, chúng ta sẽ hạ nó và đem về Hiệp hội để kiếm thêm tiền. Còn tiền công từ Bareare thì chia đều theo đầu người, như vậy được không Peter?"
"Nếu Momon đã nói vậy, chúng tôi hoàn toàn không có gì phản đối."
"Bareare, để anh đợi lâu. Có thể để tất cả chúng tôi cùng nhận nhiệm vụ này được không?"
"Vậy thì càng tốt. Tôi xin trông cậy vào mọi người."
Nhóm Ainz bắt đầu tự giới thiệu bản thân, mặc dù Narberal rất miễn cưỡng những vẫn tự giới thiệu mình.
"Như vậy kế hoạch của chúng ta là, đầu tiên đi tới làng Carne, ở đó sẽ là nơi dừng chân của chúng ta, sau đó mới bắt đầu tiến vào khu rừng, thông thường đều làm như vậy. Tuỳ thuộc vào những loại thảo được mà chúng ta thu thập được sẽ quyết định ở lại trong bao lâu, nhưng tối đa là 3 ngày, những lần trước thì trung bình khoảng 2 ngày."
"Chúng ta đi tới đó bằng gì?"
"À, có một chiếc xe ngựa. Nhưng nó đã được chất đầy những cái thùng để chưa thảo dược, cho nên sẽ không còn chỗ để ngồi."
"Chúng ta có thể mua thêm thực phẩm ở làng Carne không?"
"Nước thì không thành vấn đề, nhưng thực phẩm thì có chút khó khăn. Bởi vì làng Carne không phải là một ngôi làng lớn."
Các thành viên của Swords of Darkness bắt đầu thảo luận việc chuẩn bị những thứ cần thiết, đồng thời cũng hỏi thêm Nfirea vài vấn đề khác. Thấy vậy Ainz cũng lên tiếng:
"Tôi có thể hỏi mấy vấn đề được không?"
Nhìn thấy Nfirea gật đầu với nụ cười, Ainz hỏi vấn đề thứ nhất:
"Tại sao lại tìm tôi? Tôi chỉ mới đến thành phố này bằng xe ngựa, vì thế tôi không hề biết ai ở đây và cũng không nghĩ mình nổi tiếng đến như vậy. Vậy tại sao anh lại biết mà tới tìm tôi? Hơn nữa lúc nãy anh có nhắc đến ‘thông thường đều làm như vậy’, có nghĩa là anh đã từng thuê những người mạo hiểm khác làm việc này đúng không? Chuyện gì đã xảy ra với họ?"
Ánh mắt của Ainz bên dưới chiếc mũ trở nên sắc bén.
Cậu không biết tại sao người tên Nfirea này lại yêu cầu đích danh mình. Nếu vỏ bọc này có sơ hở, cậu sẽ cần một thân phận mới và phương pháp tiếp cận khác.
Ainz quan sát cẩn thận ─── nhưng do khuôn mặt của Nfirea bị mái tóc che hết một nửa, Ainz không thể nhìn vào mắt của Nfirea ─── không thể biết được ý định thật sự của người này.
Chẳng lẽ do mình suy nghĩ nhiều ─── lúc Ainz đang cảm thấy nghi hoặc, Nfirea trả lời:
"À, những người mạo hiểm lúc trước hình như đã rời đi E-Rantel, tới một thành phố khác. Vì lẽ đó tôi phải thuê những người mới. Ngoài ra. . . Tôi có nghe được sự việc tại quán trọ từ khách hàng của mình."
"Chuyện ở quán trọ?"
"Đúng vậy, tôi nghe được có người có thể dễ dàng ném bay một người mạo hiểm có cấp bậc cao hơn anh ta."
"Thì ra là vậy. . ."
Ainz lúc đó cũng muốn biểu diễn sức mạnh nhằm tăng cao danh tiếng của mình, vì vậy mà đã câu được tên này sao? Khi sự nghi hoặc của Ainz tiêu tan, Nfirea chỉ vào chiếc huy chương trên cổ Ainz và nói đùa:
"Hơn nữa thuê người mạo hiểm cấp bậc đồng thì sẽ rẻ hơn nhiều, đúng không? Chúng ta có thể hợp tác lâu dài với nhau."
"Ha ha, đúng vậy."
Thuê một tên tân binh, Ainz cũng hiểu được suy nghĩ đó. Ainz từ từ buông lỏng cảnh giác, thế nhưng vẫn còn một việc khiến cậu lo lắng. Nếu như đúng là như vậy ——
Khi Ainz đang suy nghĩ, Nfirea trả lời thêm một số câu hỏi của những người khác. Sau khi chắc chắn không ai còn thắc mắc gì nữa, Nfirea nói rằng:
"Sau khi chuẩn bị xong, chúng ta sẽ bắt đầu khởi hành!"
Vừa bước vào hội trường liền thấy ngay quầy tiếp tân, nơi đó có 3 cô gái là nhân viên của Hiệp hội đang mỉm cười chào đón những người mạo hiểm. Có người mặc nguyên một bộ giáp như Momon; vài người trông hoạt bát với cây cung và bộ giáp nhẹ trên người; cũng có người ăn mặc giống như tu sĩ với những phụ kiện mang biểu tượng tôn giáo. . . và còn có các pháp sư với trường bào và pháp trượng trên tay.
Bên trái quầy tiếp tân là một cánh cửa lớn và bên phải là bảng thông báo. Phía trên bảng thông báo có dán vài tờ giấy da mà hôm qua Ainz không hề thấy, có vài nhóm người đang tụ tập bàn tàn gần đó.
Cảm thấy không thoải mái với cảnh tượng ồn ào ở chỗ đó cùng với những tờ giấy da, Ainz tiến thẳng tới quầy tiếp tân.
Nhiều ánh mắt tập trung vào chiếc huy chương đồng trên cổ Ainz và cậu còn cảm thấy vài ánh mắt đang không hề e dè đánh giá cậu từ trên xuống dưới. Cũng giống như ở quán trọ hôm qua.
Ainz liếc mắt quan sát những người mạo hiểm ở đây. Hầu hết đều là huy chương sắt và bạc, không có một ai mang huy chương đồng cả. Với cảm giác chỉ có mình lạc loài, Ainz tới trước quầy tiến tân.
Vừa có một nhóm người mạo hiểm vừa rời đi, phía trước một nữ tiếp tân đang trống, Aizn bước thẳng tới và hỏi:
"Xin chào, ta đang muốn tìm một nhiệm vu."
"Trong trường hợp đó, xin vui lòng chọn một trong những tờ giấy da ở đằng kia và mang lại đây."
Ainz gật đầu biểu hiện đã hiểu rõ, cậu có cảm giác như các tuyến mồ hôi của mình đã làm việc lại. Đi tới phía trước bảng thông báo, Ainz xem lướt qua nội dung của những tấm giấy da, sau đó dụng lực gật đầu.
Yup, không hiểu gì hết.
Một trong những phát hiện của Ainz khi đi tới thế giới này là dù cho trò chuyện bằng ngôn ngữ gì cũng sẽ được tự động dịch để đối phương có thể hiểu, thế nhưng hình như điều đó không áp dụng với chữ viết.
Lần trước đi tới đây để xin đăng ký làm người mạo hiểm, Ainz đã được nhân viên ở đây hỗ trợ xử lý hết. Bởi vậy Ainz đã ngây thơ cho rằng lần này cũng như vậy. Cậu thở dài một hơi, cảm thấy chán nản, nhưng ngay lập tức trở lại bình tĩnh. Cũng nhờ những thay đổi khi chuyển sang cơ thể này, Ainz cố gắng động não.
Tỷ lệ biết chữ ở thế giới này không cao, nhưng nếu để người khác phát hiện ra Ainz không biết chữ thì rất mất mặt, hơn nữa còn bị người khác xem thường.
Ainz đã đưa tất cả đạo cụ dùng để giải mã văn tự cho Sebas và trong số phép thuật của cậu không có cái nào có thể giải quyết được vấn đề này, trong khi chơi Yggdrasil, cậu cảm thấy những phép thuật đó hoàn toàn vô dụng, cho nên không có học. Khi cần thiết thì đã có những cuộn giấy ma pháp có hiệu quả y chang những phép thuật đó.
Ainz cảm thấy mình thật ngu xuẩn, trong khi đã biết là mình không hiểu văn tự của thế giới này mà lại không chuẩn bị bất kỳ biện pháp gì, nhưng giờ có hối hận cũng đã quá trễ rồi.
Narberal cũng không biết cho nên không còn cách nào khác.
Tuy rằng trong đầu hiện lên rất nhiều suy nghĩ tiêu cực, thế nhưng Ainz biết mình là người thống trị của Lăng mộ Nazarick cho nên tuyệt đối không thể làm điều gì để bản thân mất mặt.
Quyết định như vậy, Ainz kéo đại một tờ giấy và đem đến quầy tiếp tân:
"Ta muốn nhận nhiệm vụ này."
Nữ tiếp tấn cảm thấy bối rối khi nhìn thấy tờ giấy đặt trước mặt mình, cô ta mỉm cười lúng túng:
"Tôi xin lỗi, nhưng nhiệm vụ này chỉ có người đạt tới cấp Mithril mới có thể nhận. . ."
"Ta biết, đó là lý do vì sao ta muốn nhận nó."
Sự bình tình và kiện định trong ngữ khí của Ainz, để nữ tiếp tân cảm thấy kinh ngạc.
"Nhưng mà. . ."
"Ta yêu cầu được nhận nhiệm vụ này."
"Co dù là ngài yêu cầu như vậy nhưng quy định là. . ."
"Đừng nhắc tới những quy định nhàm chán đó. Ta chính là chán ghét việc cứ phải làm đi làm lại những nhiệm vụ buồn tẻ, dễ như ăn kẹo cho đến khi đủ điều kiện lên cấp."
"Nhưng nếu không đủ sức để hoàn thành, nhiều người sẽ vì vậy mà mất mạng.”
Nữ tiếp tân trả lời với giọng chắc nịch, đó là vì sao có những quy định này, hệ thống đánh giá của Hiệp hội là thành quả từ những nỗ lực rất lớn của nhiều người mạo hiểm đi trước.
“Hmmph.”
Âm thanh khịt mũi khinh thường của Ainz, khiến những người mạo hiểm xung quanh và nữ tiếp tân tức giận. Một tên newbie mà dám coi thường những quy định mà bọn họ giữ nghiêm. Ainz cũng hiểu rằng bọn họ có thái độ như vậy cũng là tất nhiên thôi.
Cơ thể của Ainz là một Undead và không hề có cảm giác đau hay ngứa gì cả, thế nhưng những gì còn sót lại của Suzuki Satoru, khiến Ainz muốn cúi đầu xin lỗi vì thái độ của mình.
Suzuki Satoru ghét nhất loại người "không hề có một chút đóng góp nào, mà cứ thích bác bỏ ý kiến của người khác" hay "không hề có ý thức cộng đồng".
Hiện tại Ainz đang cư xử giống như loại người mà mình từng ghét, cậu rất muốn có ai đó hãy xông lên và cho mình một trận.
Thế nhưng Ainz vẫn phải tiếp tục tỏ ra đáng ghét như vậy. Dù thế nào cũng phải đạt được một kết quả thuận lợi cho bản thân mới được, Ainz bắt đầu tung ra tuyệt chiêu..
"Người phía sau ta là Nabel, cô ta là một pháp sư có thể sử dụng được những phép thuật cấp 3."
Mặc dù bầu không khí đang căng thẳng, mọi người ở đây đếu lấy ánh mắt kinh ngạc nhìn về Narberal. Trên thế giới này, một pháp sử có thể sử dụng phép thuật cấp 3 được coi là một bậc thầy rồi. (tương đương với người mạo hiểm cấp Mithril hoặc Orichalcum)
Có thật không vậy? Ánh mắt bốn phía dời về tập trung vào Ainz, giống như hoài nghi lời nói của cậu.
Trang bị và năng lực của một người mạo hiểm thường thường tỷ lệ thuận với nhau, năng lực càng cao thì có trang bị càng tốt. Nếu xem xét đến cô gái xinh đẹp đi cùng và bộ giáp hoành tráng đang mặc thì lời nói của Ainz rất có sức thuyết phục.
Nhận thấy sự thay đổi trong ánh mắt của mọi người khi nhìn mình, Ainz thầm cổ vũ bản thân, quyết định nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng:
"Còn ta. Ta là một chiến binh có thực lực ngang với Narberal. Ta có thể khẳng định rằng thực lực của hai người bọn ta hoàn toàn phù hợp với nhiệm vụ có cấp độ thế này."
So với lúc nãy, sự ngạc nhiên của nữ tiếp tân và mọi người xung quanh đã ít hơn. Ainz cảm thấy không còn ai hoài nghi lời nói của cậu.
"Bọn ta không muốn trở thành người mạo hiểm để rồi đi làm mấy nhiệm vụ cỏn con chỉ nhằm nhận mấy xu tiền đồng cỏn con. Bọn ta muốn đương đầu với những thử thách lớn hơn. Nếu cô muốn kiểm tra kỹ năng của bọn ta, cứ tự nhiên. Còn bây giờ, bọn ta có thể nhận nhiệm vụ này được chưa?"
Sự thù địch lúc nãy đã biến mất, thay thế bởi bâu không khí kiểu "Anh ta nói đúng" cùng với "Thì ra là như vậy". Những người mạo hiểm coi trọng thực lực là trên hết vì vậy bọn họ hiểu được tâm tình của Ainz.
Nhưng mà nữ tiếp tân lại không phải là người mạo hiểm:
". . . Tôi xin lỗi, nhưng quy định là như vậy, tôi không thể để ngài nhận nhiệm vụ này được."
Thấy nữ tiếp tân cúi đầu xin lỗi, để Ainz âm thầm “yeah” một tiếng vì đã đạt được mục đích.
" Thôi được rồi. . . ta xin lỗi vì đã làm cô khó xử." Ainz cũng hơi cúi đầu xin lỗi.
"Như vậy cô chọn đại cho ta một nhiệm vụ khó khắn nhất đối với huy chương đồng đi. Ngoại trừ những nhiệm vụ dán ở ngoài kia, còn có cái nào khác không?"
"A, vâng, có vài nhiệm vụ như vậy ở đây."
Nữ tiếp tân đứng dậy và ngay lúc Ainz âm thầm vui mừng vì thắng lợi, một giọng nam truyền đến trong tai:
"Anh có muốn tham gia vào nhiệm vụ của chúng tôi không?"
“Huh?”
Không thể không cảm thấy khó chịu. Ainz miễn cường quay sang, một nhóm 4 người mạo hiểm đang đứng bên cạnh cậu với huy chương bạc lấp lánh trên cổ.
Ainz thầm phàn nàn —— thật vất vả mới dụ được tiếp tân —— cậu nhìn những người đó và hỏi:
"Nhiệm vụ à…nó có thú vị không?"
"Yeah ─── chúng tôi nghĩ rằng nó thú vị."
Một người đàn ông hình như là trưởng nhóm trả lời. Người đó đang mặc áo giáp lưới kim loại (chainmail), trông giống như một chiến binh.
Ainz nghĩ thầm, hẳn là nên tham gia vào nhóm người này và cùng làm nhiệm vụ với họ. Đương nhiên nghe nhiệm vụ của họ thế nào đã rồi quyết định, thế nhưng nếu vậy không biết còn có thể nhờ tiếp tân chọn giùm nhiệm vụ cho mình nữa không đây. Chỉ là nếu hợp tác cùng bọn họ, cậu sẽ xây dựng được mối quan hệ với họ và từ đó hỏi dò được những điều mình muốn biết.
Ainz chậm rãi gật đầu:
"Tôi chính là muốn làm những nhiệm vụ như vậy, được rồi, cùng hợp tác nào. Nhưng trước hết tôi có thể hỏi yêu cầu của nhiệm vụ là gì không?"
Nghe được Ainz trả lời, nhóm người đó yêu cầu tiếp tân chuẩn bị một căn phòng cho bọn họ.
Đó là một phòng giống như phòng họp, chính giữa là một cái bàn gỗ lớn với những cái ghế được đặt xung quanh, nhóm 4 người lục tục ngồi xuống.
"Hai người cũng ngồi đi."
Nghe vậy Ainz ngồi xuống và Narberal cũng lặng lẽ ngồi bên cạnh cậu.
4 người này còn rất trẻ, xem ra không tới 20 tuổi, bất quá không có nửa điểm tính trẻ con, chỉ có sự thận trọng không phù với tuổi của họ. Nhìn như tùy ý, nhưng vị trí và khoảng cách giữa mỗi người cho phép bọn họ rút vũ khí và hỗ trợ nhau ngay lập tức nếu có chuyện gì xảy ra.
Đó có thể là một hành động vô thức hoặc là thói quen sau nhiều lần vào sinh ra tử.
"Trước khi thảo luận về nhiệm vụ, mọi người hãy giới thiệu về mình một chút đi."
Người trông như là nhóm trưởng lên tiếng.
Ngoại hình của anh ta khá phổ biến trong Vương quốc với mái tóc vàng, đôi mắt màu xanh dương cùng khuôn mặt điển trai.
"Xin tự giới thiệu, tôi là Peter Mok, đội trưởng của “Swords of Darkness”. Ngồi kia là Ranger - Lukeluther Volve."
Người có mái tóc vàng với áo giáp bằng da gật đầu ra hiệu. Đôi mắt híp màu nâu khiến anh ta trông có vẻ vui tính. Thân hình hơi gầy, tay chân đặc biệt dài và nhỏ, cảm giác giống như con nhện. Bất quá thân thể cao gầy là kết quả của việc không có một chút mỡ thừa.
"Kế đó là Ninya, là pháp sư và cũng là quân sư của nhóm."
"Sau này mong được giúp đỡ nhiều hơn."
Ninya là người nhỏ tuổi nhất trong nhóm. Tuy đã là một chàng trai trưởng thành thế nhưng nụ cười trên mặt còn quá trẻ con, Ninya có mái tóc màu nâu và đôi mắt màu xanh lam.
Không giống như làn da rám nắng của các thành viên khác trong nhóm, màu da của anh ta trông hơi nhợt nhạt, và có khuôn mặt đẹp trai nhất nhóm. Cũng không phải đẹp trai kiểu nam tính, mà là giống như trung tính. So với những người khác, giọng nói của Ninya có âm vực cao hơn.
Nhưng nụ cười trên mặt thì trông rất giả tạo, không khác gì mặt nạ.
Về trang phục, trong khi các đồng đội đều mặc áo giáp, Ninya mặc một bộ đồ da bình thường. Nhưng nếu nhìn dưới mặt bàn có thể thấy những đạo cụ kỳ lạ treo trên thắt lưng của Ninya. Trong đó có vài chiếc lọ có hình thù kỳ quái cùng với các mảnh gỗ kỳ lạ.
". . . Bất quá Peter, đừng có lôi cái biệt danh đáng xấu hổ của tôi ra giới thiệu à?"
"Eh? Nhưng nó rất ngầu mà."
"Ninya có biệt danh khác sao?"
Cảm thấy tò mò, Ainz mở miệng hỏi. Lukeluther liền giải thích:
"Cậu ta sinh ra với một năng lực đặc thù, là “pháp sư thiên tài” rất nổi tiếng."
"Oh —— "
Ainz rất vui mừng và thở dài. Vui mừng là do ‘năng lực đặc thù’ là thông tin nhận được sau khi tra tấn đến chết 3 thành viên của Sunlight Scripture, bây giờ lại có một ví dụ thực tế ngay trước mặt Ainz.
Nhưng Narberal chỉ ‘Hmmp’ một tiếng trong sự khinh thường, may là không có ai nghe được, để Ainz thở phào nhẹ nhõm. Trong muột cuộc đàm phán, nếu cấp dưới có hành động kỳ quái thì sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cấp trên, Ainz có hơi tức giận, nhưng nếu bây giờ mà trách cứ Narberal thì cũng không ổn, cho nên Ainz lờ đi, khôi phục bình tĩnh.
"Không ghê gớm đến vậy đâu. Chỉ là do may mắn thôi mà tôi có năng lực này thôi."
“Ohh.”
Ainz càng thấy có hứng thú hơn nữa, cậu nghiêng người về phía trước và lắng nghe cẩn thận.
‘Năng lực đặc thù’ và ‘võ kỹ’ đều là khả năng đặc biệt của thế giới này, không tồn tại trong YGGDRASIL, khoảng chừng trong 200 người thì mới có 1 người sở hữu năng lực này. Mặc dù người có ‘năng lực đặc thù’ không hiếm, nhưng nă lực lại có vô số loại khác nhau, có mạnh có yếu, muôn hình vạn trạng.
Ví du như năng lực với khả năng đoán đúng thời tiết ngày mai với xác xuất 70%; năng lực tăng cường sức mạnh cho sinh vật được triệu hoàn tới; năng lực cho phép thu hoạch các loại cây trồng sớm hơn mấy ngày; năng lực cho phép sử dụng các loại phép thuật của loài rồng cổ xưa... rất là đa dạng
Nhưng những năng lực này là mặc định từ khi sinh ra, không cách nào lựa chọn hoặc thay đổi. Bởi vậy mà có rất nhiều trường hợp người sở hữu không thể phát huy toàn bộ khả năng của chúng. Ví dụ như người có năng lực tăng cường sức sát thương của phép thuật, nhưng nếu người đó lại không thể sử dụng phép thuật thì coi như năng lực đó không có đất dụng võ.
Chỉ có một số rất ít người có thể phát huy toàn bộ khả năng của chúng. Ngoại trừ trường hợp năng lực đặc thù đặc biệt mạnh mẽ ra thì rất hiếm có trường hợp năng lực đặc thù đóng vai trò quyết định toàn bộ cuộc sống của một người.
Một chiến binh như Gazef Stronoff cũng không có năng lực đặc thù, là thực tế chứng minh cho điều này.
Bất quá nếu sỡ hữu năng lực đặc thù mang thiên hướng chiến đấu, những người đó đều có xu hướng lựa chọn trở thành người mạo hiểm. Đó là lý do tại sao có thể bắt găp nhiều người có năng lực đặc thù trong số những người mạo hiểm. Người có năng lực đặc thù đang ở trước mặt Ainz chắc chắn là một trong những người may mắn nhất, người có thể phát huy toàn bộ khả năng của chúng.
"Tôi nghĩ nhờ vào năng lực đặc thù ‘Magic Talent’ mà cậu có thể học được một phép thuật mà thông thường phải mất 8 năm chỉ trong vòng 4 năm? Tôi cũng không phải là một pháp sư nhưng cũng có thể hiểu được chuyện đó tuyệt vời đến thế nào."
Do cũng là một pháp sư cho nên nghe được vậy, Ainz rất tò mò và rất muốn có được năng lực đó. Có thêm những năng lực đặc thù mà nguyên bản không có trong Yggdrasil, chắc chắn sức mạnh của Lăng mộ Nazarick sẽ được tăng cường. Nếu như có biện pháp để thu được những năng lực này, cho dù có tạo ra kẻ thù cũng đáng giá mạo hiểm.
Loại năng lực rút ngắn thời gian học tập thế này, hẳn là thuộc loại phép thuật chung cực như「Wish upon a Star」.
Hai người trong nhóm bọn họ tiếp tục nói chuyện, không hề cảm giác được ánh mắt đáng sợ của Ainz bên dưới chiếc mũ giáp:
". . . Tôi thực sự may mắn vì có được năng lực như vậy từ khi sinh ra, nó cho phép tôi bước ra những bước đầu tiên để theo đuổi ước mơ của mình. Nếu không có năng lực này, tôi chỉ là một người bình thường dành toàn bộ cuộc sống để bận rộn kiếm sống cho qua ngày."
Giọng nói nhỏ nhẹ chứa nỗi u ám nặng nề. Peter cố gắng nói với một giọng điệu vui vẻ hơn nhằm thay đổi bầu không khí:
"Bất kể nói thế nào, cậu là một trong những người rất nổi tiếng trong thành phố này."
"Nhưng vẫn có người nổi tiếng hơn tôi."
"Đội trưởng của Blue Rose?"
"Người đó là quá nổi tiếng rồi, nhưng tôi đang nói là ở trong thành phố này."
"Vậy thì đó là Bareare!"
Một người mà vẫn chưa được giới thiệu lên tiếng. Cảm thấy hứng thú với cái tên này, Ainz hỏi:
". . . Người đó sở hữu năng lực như thế nào vậy?"
Nhóm 4 người đồng loạt thể hiện ra vẻ mặt kinh ngạc, giống như đó là điều mà ai cũng phải biết.
Cũng vì lòng hiếu kỳ và mong muốn có được những năng lực này để tăng cường sức mạnh của Nazarick, Ainz đã vô ý phạm phải sai lầm. Cậu hối hận nhưng cũng tự nói với bản thân rằng vẫn còn có thể sửa chữa được.
Bất quá trước khi Ainz kịp mở miệng giải thích, đối phương đã đưa ra kết luận:
"Thì ra là như vậy, mặc trên người một bộ giáp hào nhoáng như vậy và mang theo một cô gái xinh đẹp bên người, thế nhưng chúng tôi lại chưa từng được nghe nói về anh, đó là bởi vì anh không phải là người ở đây đúng không?"
Câu hỏi ngược lại này giống như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, Ainz lập tức gật gù:
"Không sai, đúng là như vậy. Kỳ thực chúng tôi mới đến đây ngày hôm qua.”
"Oh, thế nên anh mới không biết? Bareare là một người rất nổi tiếng ở đây, nhưng có vẻ tên của anh ta vẫn chưa lan sang thành phố khác, phải không?"
"Đúng vậy, tôi chưa từng nghe qua. Anh có thể kể cho tôi không?"
"Tên đầy đủ của anh ta là Nfirea. Bareare, là cháu của một vị dược sư rất nổi tiếng. Anh ta sở hữu năng lực đặc thù cho phép sử dụng bất kỳ vật phẩm phép thuật nào. Không riêng là có thể sử dụng cuộn giấy ma pháp của tất cả các hệ, liền ngay cả các vật phẩm dành cho các chủng tộc khác loại trừ loài người, cậu ta cũng có thể sử dụng. Thậm chí vật phẩm đó đòi hỏi phải có huyết thống hoàng gia hay vương tộc gì đó, cũng không thành vấn đề với cậu ta."
". . . Wow."
Ainz cố gắng hết sức để không lộ vẻ đề phòng trong giọng nói của mình, lên tiếng cảm thán như thé.
Năng lực đặc thù của cậu ta có thể phát huy đến mức độ nào đây? “Pháp trượnng Ainz Ooal Gown” —— có một điều kiện cực kỳ hiếm, chỉ có hội trưởng mới có thể sử dụng được —— và các vật phẩm cấp Thế Giới, cậu ta đều có thể sử dụng được sao? Hay là có một hạn chế gì đó?
Là một người đáng phải đề phòng, bất quá giá trị lợi dụng cũng rất cao.
Narberal cũng có cùng suy nghĩ với Ainz. Cô ta đưa miệng tới gần vị trí của lỗ tai Ainz bên dưới chiếc mũ, thì thầm với ngữ khí tràn ngập cảnh giác:
"Thần cho rằng tên đó rất nguy hiểm."
". . . Ta biết. Tới đây là quyết định chính xác rồi."
"Momon, anh sao vậy?"
"Oh, không có gì, đừng để ý. À đúng rồi, anh có thể giới thiệu người cuối cùng trong nhóm được không?"
"Được rồi. Cậu ta là một Druid —— Dine Woodwonder. Cậu ta có thể sử dụng các phép thuật trị liệu cùng phép thuật hệ “Nature”, cậu ta cũng hiểu biết về thảo dược. Nếu như thân thể có vấn đề gì cứ tìm cậu ta, cậu ấy có loại thuốc chưa trị đau bụng rất hiệu quả."
"Mong được giúp đỡ nhiều hơn!"
Người đó mở miệng chào hỏi, anh ta có một bộ râu rất lớn che mất miệng của mình, kết hợp cùng cơ thể đồ sộ, anh ta trông giống một Barbarian hơn là Druid. Bất qua anh ta trông vẫn trẻ hơn so với Ainz.
Trên người anh ta có mùi thoảng thoảng của thảo dược, mà dường như đến từ chiếc túi anh ta đeo ngay eo.
"Tới phiên chúng tôi, tôi là Momon còn đây là Nabel. Rất hân hạnh được biết các bạn."
"Chúng tôi cũng rất hân hạnh được biết hai bạn."
"Được rồi, Momon, hai người có thể gọi thẳng tên chúng tôi. Bây giờ chúng ta bắt đầu thảo luận về nhiệm vụ luôn. Trên thực tế, công việc mà chúng tôi muốn mời hai bạn tham gia cùng không phải là một nhiệm vụ chính thức."
"Sao. . ."
Nghe giọng nói kinh ngạc của Ainz, Peter đưa tay ngăn lại, muốn Ainz nghe xong hết rồi hãy hỏi lại.
"Công việc là săn bắn quái vật xung quanh thành phố."
"Tiêu diệt quái vật à. . . ?"
Như vậy nó là một nhiệm vụ rồi. Hay là nó có một số điều kiện gì nữa đối với người mạo hiểm cho nên mới không được xem là một nhiệm vụ chính thức? Ainz muốn đặt câu hỏi, thế nhưng nếu đây là điều mà ai cũng biết, việc mở miệng hỏi sẽ bị người khác cho là thiếu kiến thức, vì lẽ đó cậu thử cách khác:
"Chúng ta phải đi săn loại quái vật nào vậy?"
"À, không phải yêu cầu bắt buộc một loại, mà là chúng ta có thể săn bất kỳ loại quái vât nào cũng được, tuỳ thuộc vào sức mạnh của chúng, thành phố sẽ chi trả một phần thưởng thông qua Hiệp hội. Không biết loại hoạt động này ở nơi của Momon được gọi là gì ?"
Thì ra là như vậy.
Ainz hiểu rõ. Cái mà theo Peter nói là không phải nhiệm vụ chính thức, nếu nói theo cách trong Yggdrasil, chính là đánh quái lụm tiền, hay còn gọi là train lv.
"Đây là công việc mà chúng tôi thường xuyên làm để kiếm sống."
Druid —— Dine nói xen vào với giọng trầm thấp. Tiếp theo Lukeluther cũng tham gia:
"Đó không chỉ là sinh kế của chúng ta, việc đó còn giảm thiểu nguy hiểm cho người dân xung quanh, đảm bảo an toàn cho các thương nhân và từ đó thuế thu được cũng tăng, là loại công việc mà tất cả các bên đều có lợi."
"Hiện tại, các chi nhánh của Hiệp hội ở khắp đất nước đều làm như vậy, thế nhưng nó chỉ mới bắt đầu trong 5 năm trở lại đây thôi, ngạc nhiên không."
Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý với lời nói vừa rồi của Ninya. Bọn họ thảo luận với nhau, để Ainz hoàn toàn không thể chen miệng vào. Với lại đây cũng là cơ hội để biết thêm nhiều thông tin, bởi vậy Ainz quyết định im lặng và tập trung lắng nghe.
"Tất cả điều này đều nhờ vào sự khôn ngoan của Công chúa Hoàng Kim."
"Tuy rằng đã không xảy ra, nhưng ngay từ lúc đầu, cô ấy đã muốn thực hiện chính sách này dù có phải miễn thuế cho những người mạo hiểm."
"Oh —— cô ấy thực sự rất coi trọng người mạo hiểm."
"Đúng thế. Một tổ chức vũ trang mà không hề phục vụ cho một quốc gia nào, thậm chí còn bị xem như kẻ thù. Ngay cả Đế quốc cũng không làm một việc hào hiệp như thế."
"Công chúa rất anh minh, đã đưa ra rất nhiều chính sách rất tốt cho người dân. . . Nhưng hầu như tất cả đều bị phủ quyết."
"Tôi rất muốn kết hôn với một người đẹp như —— "
"Trước tiên hãy cố gắng trở thành một quý tộc đi đã, đúng không?"
"A —— không thể không thể, tôi không thể nào sống một cuộc sống gò bó như vậy được."
"Tôi thì nghĩ nếu được làm quý tộc thì cũng không phải là một việc xấu. Pháp luật của Vương quốc ủng hộ việc quý tộc đàn áp người dân, thích làm gì thì làm mà."
Ninya mỉm cười và ẩn sâu bên dưới là sự chế nhạo mãnh liệt. Ainz nhướn mày không tôn tại của mình, còn Narberal thì vẫn thờ ơ, kiểu như chẳng liên quan gì đến ta. Lukeluther cố ý nói với một giọng nhẹ nhàng:
"Wow —— miệng lưỡi cậu vẫn cay độc như thế. Cậu đúng là rất ghét quý tộc —— "
"Tôi biết cũng có những người quý tộc rất đáng kính trọng, thế nhưng từ khi chị của tôi bị con lợn đó bắt đi, tôi không thể không cắm ghét họ."
". . . Càng ngày càng lạc đề rồi! Đó không phải là điều chúng ta cần thảo luận ở đây, trước mặt Momon và Nabel, những người sẽ chiến đấu cùng chúng ta."
Cố gắng để trở lại vấn đề chính, Peter giả ho và nói:
"Kế hoạch của chúng ta là điều tra những khu vực xung quanh đây. Bởi vì gần khu vực đang khai thác, cho nên có thể sẽ không có những con quái vật mạnh. Momon có thoải mái với điều đó không?"
Peter lấy ra một cuộn giấy da và trải ra mặt bàn, đó là một tấm bản đồ các khu vực lân cận. Thông tin về làng, rừng, suối được đánh dấu đơn giản trên đó.
"Về cơ bản chúng ta đang điều tra các khu vực ở phía nam."
Từ trung tâm của cuộc giấy, Peter kéo ngón tay của mình chỉ vào khu rừng ở phía nam.
“Chúng ta chủ yếu săn quái vật ở khu rừng gần biên giới với Thần quốc Silian. Quái vật duy nhất ở đây biết sử dụng vũ khí tầm xa để đánh lén phía sau là Goblin."
"Bất quá phần thưởng cho việc xử lý một con quái vật yếu ớt như thế là không cao."
Ainz thắc mắc tại sao bọn họ lại có thái độ dễ dãi như vậy.
Theo Ainz biết, trong YGGDRASIL, Goblin có rất nhiều tên gọi khác nhau, có Lv 1 - 50, khác biệt về sức mạnh giữa bọn chúng là rất nhiều, tuyệt đối không thể đem hết thảy Goblin coi là một được. Không cẩn thận là có thể trả giá đắt.
Thái độ ung dung của bọn họ là vì tin chắc ở đó không có xuất hiện Goblin cao cấp, hay là Goblin ở thế giới này chỉ có một loại đó thôi?
". . . Sẽ không có Goblin mạnh hơn xuất hiện sao?"
"Đúng là có những con Goblin khá mạnh, thế nhưng bọn chúng sẽ không xuất hiện ở khu rừng đó. Những con Goblin cấp độ đó thường là người lãnh đạo của một bộ tộc, bọn họ sẽ không điều động toàn bộ bộ tộc để tấn công chúng ta đâu."
"Đám Goblin biết ở đó là phạm vi thế lực của loài người, vì lẽ đó bọn chúng hiểu một khi tấn công với quy mô lớn thì rất có thể sẽ xảy ra chiến tranh vời loài người. Đặc biệt là các Goblin mạnh mẽ thường rất thông minh.”
"Hơn nữa Nabel có thể sử dụng phếp thuật câp 3, như vậy cho dù có gặp phải Goblin cao cấp cũng không thành vấn đề?"
"Tôi hiểu rồi. Bất qua tôi vẫn phải nhắc nhở trước, trong số Goblin vẫn có những con có thể sử dụng được phép thuật cấp 3. Mọi người có thể nói các loại quái vật mà chúng ta có thể gặp ở đó để tôi tham khảo được không?”
Các thành viên của “Swords of Darkness” đều nhìn về hướng Ninya. Hiểu ý của mọi nười, Ninya biểu hiện giống như một giáo viên và bắt đầu giải thích:
"Chúng ta có khả năng cao là gặp Goblin và những con sói mà bọn chúng nuôi. Đối với các loài quái vật hoang dã khác thì không có bất kỳ ghi chép nào cho thấy sẽ có gì phải đặc biệt chú ý, còn ở trên thảo nguyên thì có khả năng gặp phải quái vật nguy hiểm nhất hẳn là Ogres."
"Chúng ta sẽ không tiến vào rừng rậm sao?"
"Đúng, bởi vì rừng rậm rất nguy hiểm. Loài đĩa biết nhảy cùng các côn trùng to lớn vẫn còn ứng phó được, thế nhưng nếu gặp phải loài nhện khổng lồ bắn tơ trên cây xuống hay những loài giun dài tấn công từ dưới mặt đất thì sẽ rất phiền toái."
Thì ra là như vậy.
Ainz gật đầu vì đã hiểu vấn đề. Hoá ra là muốn săn những con quái vật đi lang thang từ rừng tậm ra thảo nguyên.
"Đó là toàn bộ kế hoạch, Momon, anh nghĩ thế nào? Có sẵn sàng muốn tham gia với chúng tôi không?. "
". . . Vâng, mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn. . . nhưng trước đó, vấn đề tiền thưởng thì như thế nào?"
"A, đúng rồi, vấn đề tiền thưởng cũng rất quan trong. Trên nguyên tắc là nhóm Momon hợp tác cùng với nhóm chúng tôi, vì lẽ đó tiền thưởng sẽ chia đều cho 2 nhóm."
"So sánh số lượng người giữa hai nhóm, cách chia như vậy là quá hào phóng."
"Nhưng nếu gặp phải quái vật thì nhóm Momon phải chịu trách nhiệm xử lý 1 nửa do bên nhóm chúng tôi chỉ có thể sử dụng được phép thuật cấp 2. Tính cả điều này vào thì chia tiền thưởng như vậy là hợp lý rồi."
Ainz làm bộ suy nghĩ một lúc rồi mới gật đầu đồng ý:
"Phân phối như vậy không thành vấn đề, thời gian tới chúng ta sẽ chiến đấu bênh cạnh nhau. Vì sẽ làm việc cùng nhau, tôi sẽ để mọi người nhìn thấy khuôn mặt của tôi."
Ainz nói xong liền cởi mũ giáp, 4 người kia thấy được khuôn mặt của Ainz, cảm thấy hơi giật mình.
". . . Có mắt đen, tóc đen giống như Nabel, như vậy hẳn là không phải người ở các quốc gia lân cận. Nghe nói ở rất xa về phía nam, người ở đó đều giống như Momon. . . Hai người là đến từ nơi đó sao?"
" Đúng thế. Chúng tôi đến từ một vùng đất rất xa xôi."
“Anh ta lớn tuổi hơn dự kiến, đủ tuổi để gọi bằng ‘chú’ rồi”. “Thật không lễ phép, một chiến binh có thực lực ngang với pháp sư cấp 3 như Nabel thì tuổi như thế là đúng rồi”. “Nabel thật sự quá tuyệt vời”. Không chỉ là Ainz mà ngay cả Peter cũng có thể nghe thấy 3 người kia thì thầm với nhau.
Nghe được từ ‘chú’ khiến cho Ainz có cảm giác không thoải mái, nhưng trong mắt của những người trẻ tuổi kia như vậy là bình thường. Nếu 16 tuổi là được coi như là một người trưởng thành, như vậy Ainz hoàn toàn đúng với từ ‘chú’.
"Mọi người đã thấy được khuôn mặt của tôi rồi, sau này tôi sẽ tiếp tục ẩn giấu. Nếu như bị người khác biết chúng tôi là người quốc gia khác, có lẽ sẽ gặp phải chuyện phiền toái không cần thiết."
Nói xong Ainz một lần nữa mang mũ lên.
Bên dưới chiếc mũ xuất hiện một nũ cười đắc ý. Trước đó, Ainz vì đề phòng đã sử dụng một ảo thuật nhỏ. Mặc dù đó chỉ là một phép thuật cấp thấp và nếu bị đụng vào thì hiệu quả của nó sẽ bị phá vỡ.
"Để hợp tác tốt hơn, tôi cảm thấy chúng ta phải hiểu rõ nhau trước đã, các bạn có vấn đề gì muốn hỏi chúng tôi không?"
"Tôi!"
Nghe câu hỏi của Ainz, Lukeluther liền lập tức giơ tay lên.
Sau khi xác nhận trừ mình ra, không có ai muốn hỏi gì cả, Lukeluther hỏi Narberal bằng một giọng nói rõ ràng:
“Xin vui lòng cho biết mối quan hệ giữa hai người!"
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Ainz không biết tại sao đối phương lại hỏi vấn đề này, còn nhóm Peter thì hình như lại đoán được Lukeluther định làm gì.
". . . 2 người chúng ta là đồng bạn."
Sau khi Ainz trả lời, câu nói tiếp theo của Lukeluther lập tức gây ra náo động.
"Tôi yêu cô! Ngay từ cái nhìn đầu tiên! Xin hãy hẹn hò với tôi!"
Mọi người đều nhìn Lukeluther, hiểu rằng anh ta không phải là đang đùa giỡn để làm mối quan hệ giữa hai nhóm người sâu sắc hơn, Ainz nhìn sang Narberal ở bên cạnh. Ánh mắt mọi người giờ đều tập trung lên cô, Narberal đầu tiên là hít sâu sau đó mở miệng:
"Câm miệng, đồ sâu bọ. Nên tự biết thân biết phận đi, nếu không ta sẽ đem lưỡi của ngươi rút ra ngay khi ngươi mở miệng một lần nữa?"
Hiện trường náo động lại trở về yên tĩnh.
"À, không. . ."
Ainz muốn hoà hoãn bầu không khí, thế nhưng Lukeluther lần thứ hai giành nói trước: "Cảm ơn cô đã từ chối thẳng thừng! Như vậy chúng ta hãy bắt đầu làm bạn trước đã!"
"Đi chết đi, đồ sâu bọ, ta làm sao có khả năng làm bạn với ngươi. Có tin ta sẽ dùng thìa móc mắt của ngươi ra không?"
Ánh mắt của mọi người từ từ dời đi khỏi hai người đang cãi vã, Peter cùng Ainz cùng cúi đầu xin lỗi nhau.
". . . Đồng bạn của tôi đã gây phiền phức cho anh."
"Không, tôi mới là người phải xin lỗi các bạn."
"Như vậy cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, được không?",
Peter nhìn chung quanh mọi người và mở miệng hỏi, không để ý tới Lukeluther đang cười hì hì cùng Narberal đang làm mặt lạnh.
"Được rồi Momon, nếu như nhóm của anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, vậy thì khởi hành thôi. Chúng tôi đã chẩn bị xong xuôi hết rồi."
Nghe được chuyện chuẩn bị, Ainz đột nhiên nhớ ra.
Cậu đã nhờ ông chủ quán trọ mua những thứ cần thiết nhất. Mặc dù Ainz và Narberal không cần những thứ tốn chỗ như đồ ăn và thức uống, nhưng nếu không ăn uống gì thì sẽ khiến người khác nghi ngờ, vì vậy cậu quyết định nên mang theo một ít đồ ăn.
"Được rồi. Sau khi chúng tôi chuẩn bị thêm một ít đồ ăn, có thể xuất phát ngay."
"Chỉ cần chuẩn bị đồ ăn thôi sao? Nếu như anh không có yêu cầu đặc biệt gì thì không cần phải tới những cửa hàng khác đâu, có thể đến trực tiếp quầy tiếp tân để mua vài món đồ khô? Bọn họ sẽ chuẩn bị ngay lập tức cho anh."
"Oh Thật vậy sao? Vậy càng tiện hơn, chúng tôi sẽ xong ngay bây giờ."
"Vậy thì đi thôi."
Mọi người đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Trở lại hội trường chính, số lượng người mạo hiểm ở đây còn nhiều hơn lúc nãy, có thể nhìn thấy mấy nhóm đội ngũ đang lãng vãng ở bảng thông báo. Thế nhưng hầu hết mọi người đều tập trung sự chú ý vào một người thanh niên.
Thanh niên tóc vàng đó đang đứng nói chuyện với một người nữ tiếp tân, còn 2 người khác cũng đứng một bên lắng nghe. Nếu không khí ở đây đang bình thường thì ngay khi Ainz vừa tới, nó đã thay đổi 180 độ.
Vẻ mặt của nữ tiếp tân —— không, là miệng cô ta lập tức thành chữ O. Có vẻ như cô ta rất giật mình và mắt thì nhìn thẳng vào Ainz.
(Chuyện gì nữa đây? )
Khi Ainz đang cảm thấy khó hiểu, nữ tiếp tân đứng dậy, bước tới và nói:
"Có một nhiệm vụ yêu cầu đích danh ngài."
Câu nói này để bầu không khí xung quanh xuất hiện biến hoá, Ainz cảm nhận được rất nhiều ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm vào mình không chút dè dặt.
Nhóm Swords of Darkness cũng rất ngạc nhiên.
Trong bầu không khí bất thường như vậy, Narberal hơi di chuyển cơ thể một chút. Đó là để chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu trong trường hợp khẩn cấp.
Ainz không khỏi cảm thấy lo lắng.
Không ổn, cử động của Narberal rất không ổn. Từ quan điểm của Narberal, cô ta có thể nghĩ rằng sự thay đổi của những người xung quanh là không bình thường, vì vậy phải có những hành động để bảo vệ Ainz. Nhưng ở trong trường hợp này làm vậy là quá đột ngột. Phải nói là lấy phán đoán thông thường, không có ai lại phản ứng như vậy.
Mặc dù bảo vệ Ainz là ưu tiên hàng đầu, những làm vậy là quá thiếu suy nghĩ.
Thật tình luôn. Albedo cũng thế, đến cùng là bọn họ đang suy nghĩ gì trong đầu vậy. Không đúng. . . bọn họ đâu có thèm động não đâu. Bởi vì quá xem thường loài người, cho nên thái độ của bọn họ cũng giống như đập ruồi muỗi vậy thôi.
Vì tất cả thành viên của "Ainz Ooal Gown" đều thuộc chủng tộc loại dị hình, NPC mà bọn họ sáng tạo ra có loại thái độ đó cũng không có gì đáng trách, thế những cũng phải biết để ý ở đâu và khi nào chứ.
Ainz rất muốn hỏi các đồng bạn trong quá khứ của mình "Tại sao lại thiết kế NPC như thế này?" Thiết lập nhân vật thế nào cũng được, nhưng chí ít cũng phải có một số khả năng cơ bản để đối phó với người khác, có thể phân biệt được khi nào, ở đâu và trong trường hợp nào thì nên làm gì chứ.
Không có thời gian để trách cứ trong tình huống này. Nếu như người khác phát hiện ra Narberal đã vào tư thế chuẩn bị chiến đâu, không biết còn gây náo loạn tới cỡ nào nữa.
Ainz lập tức lấy tay gõ lên đầu Narberal một cái. Đương nhiên cũng không phải lấy hết toàn lực mà gõ, thế nhưng một gõ từ cánh tay kim loại cũng gây ra đau nhức. Khi Narberal bối rối và ngạc nhiên nhìn Ainz với đôi mắt rưng rưng, cậu lờ cô ta và hỏi nữ tiếp tân:
"Là ai đã yêu cầu?"
Vừa mở miệng Ainz đã rủa thầm chính mình, rõ ràng là từ thanh niên tóc vàng ở trước mặt mình.
"Vâng, đó là Nfirea • Bareare."
Mới nghe qua cái tên này lúc nãy ── khi Ainz đang nghĩ thầm như vậy, người thanh niên đó bước tới gần:
"Xin chào, tôi là người đã đưa ra yêu cầu."
Anh ta gật đầu chào Ainz và ai cũng gật đầu đáp lại.
"Nhiệm vụ lần này la ─── "
Còn chưa nói xong, Ainz liền giơ tay ngăn lại:
"Xin lỗi, ta đã tiếp nhận một nhiệm vụ khác, không thể nhận thêm của anh nữa."
Tình hình căng thẳng càng gia tăng, các thành viên của Sword of Darkness còn kích động hơn:
"Momon! Đây là một nhiệm vụ yêu cầu đích danh anh."
Phản ứng của Peter khiến Ainz thắc mắc, "nhiệm vụ yêu cầu đích danh" có gì mà đáng ngạc nhiên như vậy? Bất quá ──
"Dù là như thế, nhưng vẫn phải ưu tiên hoàn thành nhiệm vụ đã nhận trước, đúng không?"
Ainz nói không sai, những người mạo hiểm xung quanh cũng gật đầu đồng ý. Nhưng một lời nhắc nhở thiện chí lại được đưa ra tại thời điểm này:
"Nhưng. . . công việc của chúng không tính là một nhiệm vụ, nếu như không săn được quái vật, thì cũng không có tiền thưởng. . ."
Ngữ khí của Peter có vẻ không chắc chắn lắm, ấp úng nói với Ainz.
Nhiệm vụ từ một người có bà là dược sư giỏi thất thành phố và người đó cũng nổi tiếng không kém, so với việc đi lang thang săn quái vật, không cần suy nghĩ cũng biết được nhiệm vụ nào có giá trị hơn. Đó là lý do tại sao Peter lại ấp úng như vậy
Đoán được tại sao, Ainz nói một cách nhẹ nhàng:
". . . Như vầy thì sao Peter, Bareare còn chưa nói nhiệm vụ là gì, tiền công và thời gian thế nào, cứ nghe rõ ràng đã rồi tôi sẽ quyết định."
"Tôi thì sao cũng được, tất nhiên là tôi muốn bắt đầu càng sớm càng tốt, nhưng phải chờ 1, 2 ngày cũng không sao."
"Có thể để những người bạn của tôi trong nhóm Sword of Darkness cùng nghe cuộc thảo luận của chúng ta được không? Nếu thoả thuận được. . . Không, phải là nếu không thoả thuận được, hãy cho phép tôi tiếp tục nhiệm vụ như đã hứa với họ."
"Ồ? Momon, để chúng tôi cùng tham gia vào thì có sao không?"
"Không sao. Tôi cũng muốn tham khảo ý kiến của các bạn."
Nhận được sự đồng ý từ nhóm Swords of Darkness, Ainz và những người khác quay lại căn phòng lúc nãy.
Cảm giác như mọi việc cứ thi nhau ập đến.
Ainz cười khổ, ngồi vào vị trí lúc nãy. Narberal vẫn là như cũ, ngồi ngay sát bên, người thanh niên ngồi cách Ainz một chiếc ghế. Nhóm Swords of Darkness cũng giống Ainz, ngồi lại chỗ cũ..
Lên tiếng trước là người thanh niên tóc vàng:
"Lúc nãy tiếp tân đã có đề cập tới, nhưng cho phép tôi được tự giới thiệu lại bản thân mình. Tôi tên là Nfirea Bareare, cứ gọi tôi là Bareare, hiện đang làm dược sư ở thành phố này. Về nhiệm vụ muốn uỷ thác, tôi đang dự định đi tới khu rừng ở phụ cận, mọi người đều biết bên trong rừng rậm là rất nguy hiểm, vì lẽ đó tôi hy vọng anh có thể làm hộ vệ cho tôi và giúp tôi thu thập các loại thảo dược."
"Hộ vệ à. Tôi hiểu rồi."
Ainz gật đầu một cách bình thản, cảm thấy nhiệm vụ này có chút phiền phức.
Ainz biết mình và Narberal có thể dễ dàng quét sạch bất kỳ quái vật nào tập kích. Nhưng đối với việc làm hộ vệ cho người khác thì cậu lại không tự tin. Bởi vì cả Ainz cùng Narberal đều là pháp sư, và không có những kỹ năng để bảo vệ người khác.
"Tiền công sẽ được trả cao hơn —— "
"—— Xin chờ cho một chút. Nhiệm vụ hộ tống thế này phù hợp với các bạn hơn đó Peter. Có muốn tham gia vào nhiệm vụ này cùng tôi không?"
"Eh?"
"Nếu là nhiệm vụ hộ tống và thu thập thảo dược, có sự hỗ trợ của Lukeluther và Dine thì sẽ hiệu quả hơn, không phải sao?"
"Oh Momon thật sáng suốt. Druid có thể phát huy toàn bộ khả năng của mình khi ở trong rừng, mạnh hơn một Ranger như Lukeluther nhiều."
Dine nói với vẻ tự phụ, còn Lukeluther thì có vẻ hơi bất mãn.
"Dine, đừng nói mà không biết ngượng."
"Xem xét những năng lực của Druid thì đó là một thực tế không thể phủ nhận! Hơn nữa cậu cũng đừng quên tôi cũng có kiến thức về thảo dược nữa!"
" Hmmm —— Peter, tôi không sao. Hãy để mọi người xem thử tôi và tên Druid kia, ai là người lợi hại hơn."
"Điều này có nghĩa là mọi người đều tham gia phải không. Nếu trên đường gặp phải quái vật, chúng ta sẽ hạ nó và đem về Hiệp hội để kiếm thêm tiền. Còn tiền công từ Bareare thì chia đều theo đầu người, như vậy được không Peter?"
"Nếu Momon đã nói vậy, chúng tôi hoàn toàn không có gì phản đối."
"Bareare, để anh đợi lâu. Có thể để tất cả chúng tôi cùng nhận nhiệm vụ này được không?"
"Vậy thì càng tốt. Tôi xin trông cậy vào mọi người."
Nhóm Ainz bắt đầu tự giới thiệu bản thân, mặc dù Narberal rất miễn cưỡng những vẫn tự giới thiệu mình.
"Như vậy kế hoạch của chúng ta là, đầu tiên đi tới làng Carne, ở đó sẽ là nơi dừng chân của chúng ta, sau đó mới bắt đầu tiến vào khu rừng, thông thường đều làm như vậy. Tuỳ thuộc vào những loại thảo được mà chúng ta thu thập được sẽ quyết định ở lại trong bao lâu, nhưng tối đa là 3 ngày, những lần trước thì trung bình khoảng 2 ngày."
"Chúng ta đi tới đó bằng gì?"
"À, có một chiếc xe ngựa. Nhưng nó đã được chất đầy những cái thùng để chưa thảo dược, cho nên sẽ không còn chỗ để ngồi."
"Chúng ta có thể mua thêm thực phẩm ở làng Carne không?"
"Nước thì không thành vấn đề, nhưng thực phẩm thì có chút khó khăn. Bởi vì làng Carne không phải là một ngôi làng lớn."
Các thành viên của Swords of Darkness bắt đầu thảo luận việc chuẩn bị những thứ cần thiết, đồng thời cũng hỏi thêm Nfirea vài vấn đề khác. Thấy vậy Ainz cũng lên tiếng:
"Tôi có thể hỏi mấy vấn đề được không?"
Nhìn thấy Nfirea gật đầu với nụ cười, Ainz hỏi vấn đề thứ nhất:
"Tại sao lại tìm tôi? Tôi chỉ mới đến thành phố này bằng xe ngựa, vì thế tôi không hề biết ai ở đây và cũng không nghĩ mình nổi tiếng đến như vậy. Vậy tại sao anh lại biết mà tới tìm tôi? Hơn nữa lúc nãy anh có nhắc đến ‘thông thường đều làm như vậy’, có nghĩa là anh đã từng thuê những người mạo hiểm khác làm việc này đúng không? Chuyện gì đã xảy ra với họ?"
Ánh mắt của Ainz bên dưới chiếc mũ trở nên sắc bén.
Cậu không biết tại sao người tên Nfirea này lại yêu cầu đích danh mình. Nếu vỏ bọc này có sơ hở, cậu sẽ cần một thân phận mới và phương pháp tiếp cận khác.
Ainz quan sát cẩn thận ─── nhưng do khuôn mặt của Nfirea bị mái tóc che hết một nửa, Ainz không thể nhìn vào mắt của Nfirea ─── không thể biết được ý định thật sự của người này.
Chẳng lẽ do mình suy nghĩ nhiều ─── lúc Ainz đang cảm thấy nghi hoặc, Nfirea trả lời:
"À, những người mạo hiểm lúc trước hình như đã rời đi E-Rantel, tới một thành phố khác. Vì lẽ đó tôi phải thuê những người mới. Ngoài ra. . . Tôi có nghe được sự việc tại quán trọ từ khách hàng của mình."
"Chuyện ở quán trọ?"
"Đúng vậy, tôi nghe được có người có thể dễ dàng ném bay một người mạo hiểm có cấp bậc cao hơn anh ta."
"Thì ra là vậy. . ."
Ainz lúc đó cũng muốn biểu diễn sức mạnh nhằm tăng cao danh tiếng của mình, vì vậy mà đã câu được tên này sao? Khi sự nghi hoặc của Ainz tiêu tan, Nfirea chỉ vào chiếc huy chương trên cổ Ainz và nói đùa:
"Hơn nữa thuê người mạo hiểm cấp bậc đồng thì sẽ rẻ hơn nhiều, đúng không? Chúng ta có thể hợp tác lâu dài với nhau."
"Ha ha, đúng vậy."
Thuê một tên tân binh, Ainz cũng hiểu được suy nghĩ đó. Ainz từ từ buông lỏng cảnh giác, thế nhưng vẫn còn một việc khiến cậu lo lắng. Nếu như đúng là như vậy ——
Khi Ainz đang suy nghĩ, Nfirea trả lời thêm một số câu hỏi của những người khác. Sau khi chắc chắn không ai còn thắc mắc gì nữa, Nfirea nói rằng:
"Sau khi chuẩn bị xong, chúng ta sẽ bắt đầu khởi hành!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.