Overlord Light Novel

Quyển 8 - Chương 7: Ngoại truyện 2 : Một ngày của Nazarick 3

Maruyama Kugane

13/03/2017

Mare rời mắt khỏi cuốn sách cậu đang đọc để dõi theo chuyển động đến từ cánh cửa dẫn vào tầng 7.

Cậu cảm nhận được một chút ít dao động năng lượng và đánh dấu cuốn sách trước khi đặt nó xuống cạnh ghế. Cậu cầm lấy cây gậy phép bên cạnh mình; vật phẩm cấp Divine, ‘Shadow of Yggdrasil’.

Mare định với cánh tay còn lại của cậu đến vật phẩm ma thuật đeo trên cổ nhưng dừng giữa chừng.

Cậu không thấy lí do gì phải gọi cho chị cậu. Do không có bất kì thông báo về kẻ đột nhập nào, người đang tiến đến chắc hẳn là một đồng đội.

Mare bước từng bước nhỏ về phía cánh cổng.

Chị cậu thích nhảy xuống đấu trường ngay từ chỗ khán đài, nhưng Mare thì không như vậy. Cầu thang tồn lại là có lí do và dùng chúng giống như là một cách thể hiện sự trung thành tới các Đấng Tối Cao. Có lẽ họ mong muốn cầu thang sẽ được sử dụng.

Mình không thể nói điều đó với chị….Chị sẽ ném vào mình một cái lườm đáng sợ…..

Nên cậu quyết định rằng ít nhất thì cậu sẽ không để sự rộng lượng của các Đấng Tối Cao bị uổng phí và đi xuống bằng cầu thang. Ở phía bên kia phòng đợi, một bóng người đang đứng trước cái gương đang sáng lên ánh cầu vồng

“A-anh đợi đã lâu chưa?”

“Oh oh! Chẳng phải đây là Thủ vệ, Mare-sama! Để ngài tự mình đến đây, tôi thực sự rất vinh dự”

Chú hề mặc trong độ đồ trắng tinh khiết với một chiếc mặt nạ hình dáng như một chiếc mỏ chim cúi đầu trước Mare, người cũng làm điều tương tự

“ Xin chào, Pulcinella-san. Anh tời đây làm gì vậy?”

“ À thì, tôi không biết ngài có để ý hay không, nhưng hiện giờ tôi tôi đang làm việc dưới trướng Demiurge-sama. Hôm nay, tôi đến với với tư cách người đưa tin của Demiurge-sama. Xin hãy nhận lấy thứ này”

Chú hề chìa ra tệp thư mà anh ta đang cầm

“Nếu nó là từ Demiurge-san, liệu nó có phải là tệp ghi nhớ không?”

“Đúng vậy. Chà chà, nghĩ việc Mare-sama tự mình ra tiếp, tôi quả thật rất may mắn. Nếu đấy là Aura-sama thì tôi sẽ cần phải nhờ ngài ấy gọi ngài.”

“Huh? Vậy sao?”

Tệp ghi nhớ là một hệ thống được đề ra bởi chính bản thân chủ nhân của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, Ainz Ooal Gown. Đó là một hệ thống cho phép các Thủ vệ viết những tin nhắn không khẩn cấp và liên lạc với nhau. Không một thứ nào giống như vậy tồn tại cho đến giờ.

Khi Mare nhân tệp thư, anh có một cảm giác kì lạ và lẩm bẩm” Đây là…” trong khi nhìn chằm chằm vào nó

“H-huh? Nhưng sao ta không thể đưa nó cho chị mình?”

Vì bản thân Aura cũng là một Thủ vệ, không lí do gì tin nhắn này không thể cũng được đưa cho chị. Chị cũng là một người chịu khó, nên chị sẽ không chỉ ném tệp tin vào một góc nào đó

“ Bản thân tôi không biết rõ chi tiết. Nhưng Demiurrge-sama đã đưa ra mệnh lệnh cụ thể cho tôi rằng không đưa nó cho Aura-sama mà đưa trực tiếp cho ngài.”

“Ta hiểu rồi…Vậy còn Demiurge-san?”

Đó là một câu hỏi ngắn gọn, nhưng Pulcinella hiểu rõ cậu muốn nói đến điều gì

“….Tôi không thể nói rằng tôi hoàn toàn hiểu rõ ngài ấy có ý gì. Tuy vậy, tôi tin rằng đáp án hay lí do sẽ nằm trong tệp tin đó”

“Ok….Uh, Hmm, nói đến việc này, uh, Demiurge-san hiện tại đang làm gì?”

“Ngài ấy đang thực hiện một thí nghiệm sinh đẻ. Con người có thể sinh đẻ với nhau, nhưng không thể sinh đẻ được với Bán nhân loại. Chẳng phải đó là một bi kịch thực sự sao? Những cặp tình nhân không thể kết trái cho sự đoàn tụ của họ chỉ vì họ thuộc giống loài khác nhau! Để cứu lấy những linh hồn bất hạnh đó, Demiurge-sama đang làm việc vất vả! Để phát triển khả năng đó giữa con người và bán nhân loại!”

Chú hề nói như thể anh ta đang thuật lại một bài diễn văn với hai cánh tay dang rộng và hướng về phía bầu trời. Mare chớp mắt trước sự thay đổi bất chợt của Pulcinella.

“Ah, xin hãy tha lỗi cho tôi. Tôi đã trở nên quá hưng phấn trước sự rộng lượng của Demiurge-sama trong việc cố gắng mang lại niềm vui cho con người. Xin hãy thứ lỗi cho tôi!”

“Ah, uh, không sao”

“Demiurge-sama nói rằng ngài sẽ biến bản thân mình – hay đúng hơn là những ác quỷ- trở thành mục tiêu ghét bỏ của con người. Thật là một lòng vị tha rộng bao la! Pulcinella này thâm chí không thể nhìn thấy gì do đã bị ngài đã làm cho rung động đến chảy nước mắt”.

Pulcinella làm động tác lau nước mắt trên mặt nạ của mình. Tất nhiên, không có giọt nước mắt nào và anh ta nói với giọng điệu vui vẻ không chút gì là buồn rầu.

“….Sao họ lại ghét anh ta?”

“Tôi không thể hiểu sao họ lại ghét Demiurge-sama nhân hậu và rộng lượng của chúng ta, nhưng bản thân ngài ấy nói vậy. Ah, nói đến việc này, xin hãy nghe chuyện này. Bởi Demiurge-sama rất rộng lượng, ngài thương hại những con gia súc đang chết đói. Nên ngài để chúng trao đổi con mình cho nhau, nướng chúng rồi đặt chúng lên bàn. Nếu ngài là người vô tâm, chẳng phải ngài đã sẽ bày chúng ra mà không trao đổi?”

“V-vậy sao?”

“Tất nhiên. Ngài thậm chí còn để chúng chào từ biệt bằng cách đưa cả hai bên cha mẹ và để họ ngồi cạnh bàn…Với người như Demiurge-sama, một người đủ ân cần để cho gia đình từ biệt nhau trong khi mỉm cười…Sẽ không tồn tại một ai khác ngoại trừ các Đấng Tối Cao. Tôi đảm bảo vậy”

“Ta đoán vậy..”

Mare đưa ra một lời đáp nhạt nhẽo trước bài diễn văn đầy nhiệt huyết của Pulcinella. Cậu không quan tâm chuyện gì xảy ra với những kẻ không thuộc Nazarick. Sau một vài giây, Mare xoá bỏ mọi ý nghĩ về gia súc của Demiurge

“Hơn nữa, khi đói, trong đầu chúng có thể nói có, nhưng dạ dày chúng thì có thể không. Demiurge-sama đã tính trước việc đó và sau khi cảnh báo chúng, đã chắc chắn rằng chúng ăn hết tất cả, đến từng miếng cuối cùng. Ngài ấy thực sự rất rộng lượng…”

Nhận thấy rằng câu chuyện sẽ không kết thúc, Mare nhanh chóng cắt ngang.

“…Guren-san thì ra sao? Nếu ta muốn nhắn lại, ta có thể cần phải nhắn lại thông qua anh ta, nhưng ta không biết anh ta đang làm gì và ở đâu.”

“…‘anh ta’ hay ‘cô ta’, bản thân tôi giả thiết rằng Gurren là vô tính. Lần cuối cùng tôi nhìn thấy người đó là khi Demiurge-sama không có mặt và nó đang nằm mai phục xung quanh cánh cổng của tầng 7.”

“V-vậy sao?

Mare nhớ lại Guren trông như thế nào

Một thủ vệ khu vực hay giấu cơ thể khổng lồ của mình trong dung nham và kéo những kẻ thù lơ là xuống địa thế có lợi cho nó- Guren

Nó chỉ có cấp 90, nhưng do nó được tối ưu hoá cho việc chiến đấu, xét riêng khả năng chiến đấu, nó được xếp vào hàng ngũ những người mạnh nhất trong Nazarick và có thể đánh ngang với một vài Thủ vệ. Do vậy, nó là người phù hợp nhất cho việc bảo vệ tầng 7 mỗi khi Demiurge đi vắng.

“Ah, có vẻ như tôi đã quá nhiều lời. Do đã đưa tệp tin cho ngài, giờ tôi sẽ phải đi để truyền đi những nụ cười và tiếng cười.”

“C-cảm ơn.”

Mare cúi đầu và Pulcinella nhẹ nhàng đáp lại.

“Không cần phải cảm ơn tôi. Tôi cảm thấy thoả mãn chỉ bằng việc ngắm nhìn nụ cười của ngài, Mare-sama.”

Chú hề nhún mạnh vai mình.

“Cho đến khi chúng ta gặp lại.”

Anh ta biết mất qua cánh cửa dẫn đến tầng 7 trong khi vẫy tay.

Sau khi nhìn anh ta biến mất, Mare mở tệp ghi nhớ. Ngập trong cảm giác tự cao và phản bội đến từ việc chỉ mình cậu có thể đọc nó mà không phải chị cậu, Mare nhanh chóng đọc lướt qua trang giấy. Cậu chớp mắt vài lần sau khi đọc xong nó.

Đây… đây giống một lời nhắn Ainz-sama gửi cho các thủ vệ hơn là một tờ ghi nhớ.

Lời nhắn được chỉ định đến chỉ những thủ vệ nam và khen ngợi họ cho sự cố gắng thường ngày. Nội dung kế tiếp có thể được gói gọn là một lời mời đi tắm cùng nhau nếu như họ có thời gian.

Danh sách tên những người tham dự gồm có Ainz, Demiurge, Mare và Cocytus. Hai người đầu đã khoanh ‘tham dự’ giữa hai lựa chọn tham dự và không tham dự. Thông thường, tên của Sebas cũng sẽ có ở đó, nhưng hiện ông ta đang ra ngoài thu thập tin tức ở một thành phố của con người với Solution.

Uh, nó diễn ra vào ngày nào…

Ở một bên có ghi rằng ngày hẹn chưa được quyết định và sẽ được sắp đặt vào ngày phù hợp nhất cho những người tham dự. Không lí gì cậu phải lưỡng lự trong việc khoanh vào lựa chọn ‘tham dự’. Lời nhắn nói rằng sẽ không sao nếu như họ không tham dự, nhưng Mare không thể từ chối một lời đề nghị đến từ người chủ nhân nhân từ và rộng lượng của cậu. Không, sẽ không một ai trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick này từ chối.

Mare cầm cây bút được đính kèm lên với tệp và khoanh từ ’tham dự’ bên cạnh tên mình.

“…Ehehe.”

Cậu cười trong khi nhìn vào dấu khoanh tròn cạnh tên mình, nhưng rồi mây đen dần phủ lên tim cậu.

“Uh, nhưng…Mình đưa nó cho Cocytus bằng cách nào đây?”

Có rất nhiều lời nhắc xuyên suốt tin nhắn rằng không được nói gì với các thủ vệ nữ và Mare có thể nhận thấy ý định của chú nhân về việc muốn nó là một bí mật giữa các thủ vệ nam. Trong trường hợp này, sẽ là tốt nhất nếu như cậu tự tay chuyển nó

Nếu mình giữ bí mật và trốn ra ngoài… sẽ không tốt, phải không? Bởi nếu mình…. uh, có phải người ta gọi nó là ‘ Sự chú ý’? Trong khi mình thu hút nó, chị ấy sẽ phải bảo vệ tầng một mình.

Trừ khi đó là do mệnh lệnh, Mare sẽ luôn nói với Aura cậu đi đâu, kể cả cho dù cậu chỉ đi thăm những thủ vệ khác. Đó là điều nên làm bởi cả Aura và Mare đều đã được giao phó việc bảo vệ tầng này.

Mare nắm lấy vật phẩm ma thuật treo trên cổ mình.

“C-chị? Chị nghe thấy em không?”

Một lời đáp ngay lập tức vọng lại.

[Chị có thể nghe thấy, Mare. Chuyện gì vậy?]

“Ah, thật là nhẹ nhõm. Uh, gì nhỉ. Em cần phải đi gặp Cocytus ngay bây giờ. Em sẽ quay lại nhanh thôi.”

[Gặp Cocytus?]

“Vâng, rất khẩn cấp.”

[ Để làm gì?]

Đôi vai của Mare sững lại trong phút chốc. Cậu cảm thấy như giọng cậu sẽ vỡ ra, nhưng rồi cậu vẫn vừa đủ nặn ra từng chữ một.

‘K-k-k-k-không có gì? Không có gì đâu……nhưng em cần phải đi.”

[Hmmmm…]

Giọng Aura nghe như thể cô đang nghi ngờ, và ý nghĩ đó khiến bàn tay Mare thấm đẫm mồ hôi.

Nhưng, uh, điều này là không thể tránh được. Đây là mệnh mệnh của Ainz-sama.

Ngoại trừ người tạo ra Mare và Aura -Bukubukuchagama- lời nói của Ainz cao hơn bất kì Đấng Tối Cao nào khác. Nó được ưu tiên hơn bất kì thứ nào khác.

[Ừ thì chị đoán điều đó cũng không quan trọng. Vậy đi đi. Nhớ rằng tầng 5 rất lạnh, nên nhớ bảo vệ bản thân khỏi nó…Ah, nhưng nếu đó là Mare thì sẽ không có vấn đề gì.]

“Vâng, sẽ không sao nếu như em sử dụng ma thuật. Vậy em đi đây.”

Nếu cậu tiếp tục nói quá lâu, cậu có thể lỡ để lộ điều gì đó. Nên Mare nhanh chóng rời tay khỏi vật phẩm ma thuật. Có vẻ như chị cậu đang cố gắng nói gì đó trước khi bị cắt lời, nhưng cho dù đó là may mắn với câu hay không, cậu đã không thể nghe được nó.

“Đ-được rồi! Đến lúc mình phải nhanh lên rồi.”

Mare kích hoạt chiếc nhẫn quan trọng nhất mà cậu nhận được từ chủ nhân mình.

Ngay lập tức sau khi cậu dịch chuyển tức thời, Mare cảm thấy có thứ gì đó trăng trắng dính lên mặt mình.

Đó là những bông tuyết đang bay trong gió.

Hơi thở của Mare cô đọng lại thành một chùm mây trắng và ngay lập tức bị thổi về phía sau cậu. Đó là hệ quả của cơn bão tuyết và cái lạnh cực đại ở nơi đây.

Tuyết và băng bay trong một cơn bão tuyết điên cuồng, và những đợt tuyết không dứt gần như ngay lập tức đã che phủ bất kì dấu chân nào. Cho dù thời tiết này được thiết kế để những kẻ đột nhập mất phương hướng, mọi thứ thường không tệ đến mức này. Thông thường, những đám mây đen trên trời sẽ chỉ nhỏ ra một vài hạt tuyết, và cho dù đây là một thế giới âm u, những đám mây đó chưa bao giờ hoàn toàn che phủ cả bầu trời.

Mare nhìn sang hai bên. Cậu dùng nhẫn Ainz Ooal Gown, nên cậu chắc hẳn đang ở gần nơi cậu muốn đến.

Cậu di chuyển nhanh hơn sau khi đã tìm thấy đích đến của mình. Không còn bất kì dấu chân nào lưu lại nơi cậu đã đi qua. Đây không phải cảm giác mềm như khi bước lên tuyết, nó giống với việc đi trên sàn cứng hơn.

Thế giới trắng xoá với không một bóng người này dường như muốn nói với Mare rằng nơi đây chỉ có tuyết. Tất nhiên, nhờ vào năng lực ESP ma thuật bị động của mình, Mare biết rằng vùng đất hoang vu này chỉ là một vỏ bọc. Những kẻ ma phục biết rằng cậu là Thủ vệ tầng 6, nên họ đã không lộ diện

Mare tiến về đích đến của cậu trong im lặng. Trước mặt cậu là một quả cầu trắng khổng lồ trông giống như một tổ ong vò vẽ lộn ngược.

Xung quanh cấu trúc đó là 6 cột tháp thuỷ tinh, với đầu nhọn chĩa lên trời. Bên trong chúng có thể thấy những cái bóng trông như con người.

Khi Mare tiến đến, một tiếng vỡ đáng sợ vang lên dưới chân cậu. Khi hướng sự chú ý về phía mặt đất, cậu có thể thấy rằng cậu đang đứng trên một tấm ván băng mượt, khác với bình địa phủ tuyết mà cậu đã đang bước trên cho đến giờ. Tấm băng trông có vẻ dày, nhưng cậu có thể nhận ra những bóng đen đang ẩn dưới lớp băng đó

Mare tiếp tục đi. Cậu tự tin bước từng bước, như thể cậu biết rõ rằng tấm băng đó sẽ không vỡ. Cho dù những tiếng nứt và lắc rắc vang lên, Mare tiến đến trước quả cầu không lồ mà không gặp vấn đề gì.

“X-xin lỗi. Uh, Cocytus-san có ở đây không?”

Mare nói về phía một trong những cột tháp thuỷ tinh thay vì quả cầu.

Đáp lại, những con quái vật với hình dáng của một người phụ nữ bước xuyên ra từ tháp thuỷ tinh. Số lượng quái vật tương đương với số lượng tháp thuỷ tinh và chúng đều mặc bộ đồ màu trắng tinh khiết. Làn da chúng màu trắng ánh lam và mái tóc chúng màu đen nhánh. Chúng là ‘Frost Virgins’…, một loài quái vật cấp 82 hệ băng, được giao phó nhiệm vụ canh gác nơi ở của Cocytus, ‘’Snowball Earth’, cũng như làm vệ sĩ cho ông.

“Xin kính chào Mare-sama. Hân hạnh được gặp mặt.”

“Uh, vậy còn,uh, Cocytus-san?”

“Cocytus-sama hiện tại đang ở bên ngoài Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick để đi thăm làng lizardmen mới thu phục.”

“V-vậy sao?”



Frost Virgin đáp lại trong khi cúi đầu.

“Vâng. Nếu có lời nhắn, chúng tôi giúp ngài đưa cho ngài ấy. Ngài muốn làm gì?”

Mare lưỡng lự.

Do đã đi xa đến mức này, cậu chỉ cần để tệp tin trong phòng Cocytus và để lại một lời nhắn ngắn cho frost virgin. Nhưng xét đến nội dung của tệp ghi nhớ, đưa nó trực tiếp cho Cocytus sẽ là một cách tôn trọng tuyệt đối mệnh lệnh của chủ nhân.

Nên vậy làm sao để cậu đến gặp Cocytus, người đang ở bên ngoài.

Không có luật đặc biệt nào cấm việc các thủ vệ đi ra ngoài Nazarick. Tuy nhiên, có một số điều kiện cần phải đạt được trước khi ra ngoài. Đó là bởi chủ nhân đã cấm tất những hành động độc lập bên ngoài Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick.

Thông tin thu thập được cho đến giờ cho thấy rằng những sinh vật cấp 100 như các thủ vệ của Nazarick đều là những thảm hoạ di động đối với thế giới bên ngoài. Sẽ không vần đề gì kể cả nếu như Mare, một trong những thảm hoạ di động đấy, hành động độc lập. Kẻ phải sợ sẽ phải là thế giới bên ngoài, nhưng đó là một sai lầm sẽ chỉ xảy ra sau khi quên mất một sự kiện quan trọng.

Một kẻ thù chưa xác định đã tẩy não Shalltear và có thể đang sở hữu một WI. Đôi khi cũng đã xuất hiện những dấu hiệu hoạt động của người chơi trong bóng tối.

Họ cần phải đề cao cảnh giác bởi họ chưa thể xác định số lượng hay sức mạnh của kẻ thù.

“Hm.hmmm. Mình nên làm gì …”

Bất kì ai muốn ra ngoài cần phải được hộ tống bởi ít nhất 5 thuộc hạ cấp 75. Mare có hai con rồng là thuộc hạ trực tiếp, nhưng chúng quá to để giấu kín. Sẽ là tốt nhất nếu cậu hỏi chị cậu, nhưng xét đến chiều hướng của cuộc nói chuyện, cậu không muốn làm một việc đáng sợ như vậy.

Rồi một ý tưởng loé lên trong đầu cậu. Nó hoàn hảo ở cả cấp bậc lẫn số lượng.

“X-xin lỗi, nhưng liệu các ngươi có thể đi với ta không?”

“Tôi, tôi xin lỗi nhưng chúng tôi đã nhận lệnh của Cocytus-sama canh gác nơi này. Ngoại trừ Ainz-sama, chúng tôi không thể trái lệnh Cocytus-sama…Xin hãy thứ lỗi cho chúng tôi!”

“Ah, không, không, không sao”

Điều đó không thể tránh được. Nghĩ kĩ thì sẽ hiển nhiên rằng họ không thể làm vậy. Ý tưởng tiếp theo hiện lên trong đầu cậu là hỏi những chúa quỷ Demon Lord ở tầng 7, nhưng trừ khi cậu đưa họ một lí do chính đáng, cậu sẽ bị từ chối một lần nữa. Đúng rằng cậu không thể dựa vào bât kì tầng nào ngoại trừ tầng Demiurge canh giữ. Sẽ rất khó để hỏi xin trợ giúp đến từ những thủ vệ không có tên trong trong tệp ghi nhớ. Hơn nữa, đa số thuộc hạ cấp 80 trở lên trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick đều là thuộc cấp trực tiếp của một thủ vệ và những người không như vậy là rất ít.

Bởi vậy, Mare sẽ cần phải hỏi liệu Demiurge có thể cho mượn các chúa quỷ không.

Nhưng làm thế nào để mình liên lạc với anh ta?

Cách duy nhất để liên lạc với Demiurge, người đang ở bên ngoài, là phái một thuộc cấp đi làm người đưa tin hoặc dùng ma thuật.

Nhưng ngoài cậu ra…

Mare nhớ lại cuốn cách cậu vừa đọc.

Liệu anh ta có thuộc cấp nào cấp trên 75? Nhưng anh ta không phải là một thủ vệ…Muu, chắc sẽ không sao do anh ta cũng là đàn ông? Nếu mình nhờ anh ta giữ bí mật…

“C-cảm ơn! Uh, ta sẽ không sao”

“Vậy sao? Tôi hiểu rồi”

Mare kích hoạt chiếc nhẫn. Điểm đến của cậu là Đại Thư Viện trên tầng 10 của Nazarick, Ashurbanipal

____

Nazarick, 9:54

Cảnh vật thay đổi ngay lập tức từ một bình địa phủ tuyết trắng sang một căn phòng lớn. Căn phòng được trang trí đơn giản, với đen làm tông màu chính, cùng với một ánh sáng đỏ lờ mờ soi sáng khu vực. Trần nhà tạo thành một mái vòm nghiêng, với hai cánh cửa kép ở hai bên đối diện nhau.

Những con golem đang dứng ở mỗi bên cửa dẫn đến Throne hall. Chúng cao gần 3m, to gần bằng bản thân cánh cửa đó. Những con golem đó được tạo hình giống như những chiến binh mặc giáp và do chúng được làm bởi những loại sắt quý hiếm, chúng mạnh hơn những con golem thông thường được tạo bởi các Đấng Tối Cao.

“Xin lỗi, liệu ngươi có thể mở cửa không?”

Đáp lại yêu cầu của Mare, hai con golem đặt tay lên cánh cửa và chậm rãi đẩy nó mở ra. Sau một tiếng cọt kẹt nặng nề, Mare đi qua khe cửa mở đủ to để cho nhiều người đi vào cùng lúc.

Cảnh tượng trước mặt cậu khiến cậu liên tưởng đến một bảo tàng nghệ thuật hơn là một thư viện. Vô số đồ trang trí làm tăng thêm sự lịch lãm cho căn phòng, trong khi những giá sách và ngay cả những cuốn sách cũng trông như những đồ trang trí đang được trưng bày.

Không một hạt bụi nào có thể được nhìn thấy trên sàn gỗ cứng được đánh bóng không chút tì vết và trên bề mặt nó được phủ trong những nét chạm trổ hoa văn tuyệt đẹp. Khu vực phía trên cũng khá rộng rãi, được thiết kế như một hội trường, với một ban công nhô ra từ tầng hai. Kể cả trên tầng hai cũng có vô số tủ sách, được sắp xếp như thể chúng đang nhìn lén vào căn phòng. Trần nhà hình bán cầu được phủ trong những bức tranh lớn và những nét chạm trổ sang trọng.

Sách cũng được đặt trong vô số tủ sách bằng kính xuyên suốt cả căn phòng. Có rất nhiều nguồn sáng trong phòng, không cái nào trong số chúng quá chói chang. Cho dù thực sự thì một người bình thường sẽ cau mày, cho rằng nó quá tối.

Sẽ không thể nhìn toàn bộ khu vực bên trong chỉ với một cái nhìn do những tủ sách đã che hết cảnh vật ở mọi góc độ.

Giữa sự yên lặng thường thấy ở một thư viện, cánh cửa sau lưng Mare từ từ mở ra. Mọi thứ trở nên tối đi do không có bất kì ánh sáng nào tới từ lối vào đó. Sự tĩnh mịch trong không khí kết cục tạo ra một bầu không khí ghê sợ làm cho sự yên lặng nghe như một loại tiếng ồn khác.

Tất nhiên, với một người có thể nhìn trong bóng tối rõ như ban ngày như Mare, nó không ghê sợ chút nào.

Mare rảo bước tiến vào bên trong.

Đấy là ‘ Căn Phòng của Logic’. Thư viện đa phần được chia thành 3 phòng lớn; ‘Căn Phòng của Sự Hiểu Biết’, ‘Căn Phòng của Logic’, ‘Căn Phòng của Ma Thuật’. Cũng có nhiều phòng nhỏ hơn được thiết kế chuyên dành cho những mục đích nhất định và những căn phòng cá nhân cho cho nhân viên. Đích đến của cậu vẫn ở khá xa nếu xét đến diện tích toàn bộ khu vực.

Hai bên đường hầm là những dãy tủ sách với vô số sách được sắp xếp trên chúng.

Sách ở Yggdrasil có thể được chia thành 5 nhóm lớn.

Nhóm thứ nhất là bộ sưu tập dữ liệu quái vật đã được ghi lại, một thứ cần thiết cho việc triệu hồi quái vật như những lính đánh thuê.

Có ba loại quái vật bên trong Nazarick. Loại thứ nhất bao gồm những con quái vật được tạo hình dáng tương tự như nhân vật người chơi. Loại tiếp theo bao gồm những con quái vật tự động hồi sinh với cấp dưới 30, và loại cuối cùng là những con quái vật được triệu hồi để làm lính đánh thuê. Quái vật đánh thuê cần phải sử dụng một cuốn sách để triệu hồi, một lễ triệu hồi đặc biệt và một lượng vàng tương xứng. Do đó, chúng không thể được triệu hồi mà không có cuốn sách.

Nhóm thứ hai là những vật phẩm ma thuật.

Một số pha lê dữ liệu chỉ có thể đưa vào trong một vật dạng quyển sách. Những vật phẩm hình dạng quyển sách thường là những vật phẩm ma thuật một lần dùng. Sự khác nhau giữa cuộn giấy phép và quyển sách là trong khi cuộn giấy phép chỉ cho người với một số class nhất định sử dụng, ai cũng có thể sử dụng sách.

Nhóm thứ ba là những vật phẩm sự kiện.

Đó không phải là điều hiếm gặp cho việc cần một vật phẩm nhất định để nâng cấp lên một class đặc biệt, và một vài trong số đó có hình dạng của một quyển sách. Ngay cả Ainz cũng cần Book of the Dead khi anh tiến hoá từ Skeleton Mage lên Elder Lich. Cũng có những quyển sách khác như Bibliography of Weapon Research hay Anecdotes of the Four Great Spirits. Nơi đây cũng có những quyển sách dạy ma thuật

Nhóm thứ tư là dữ liệu về những lớp vỏ bọc thẩm mỹ.

Những cuốn sách chứa đựng dữ liệu vỏ bọc thẩm mỹ của những vật dụng như kiếm, khiên và áo giáp. Những người chơi với những kĩ năng rèn nhất định có thể thay vỏ mới cho những vật phẩm với nó và một số vật liệu cần thiết

Nhóm thứ năm là tiểu thuyết.

Thông thường, nó bao gồm những tác phẩm cũ và cổ điển mà bản quyền đã hết hạn từ lâu, nhưng nó cũng có những câu chuyện bối cảnh được cung cấp bởi đội ngũ phát triển game và những tiểu thuyết được viết bởi chính những người chơi ở Yggdrasil. Nó cũng có những quyển fanfiction được viết dựa trên những thế giới tại YGGDRASIL hay hướng dẫn chơi game dưới dạng nhật kí hay tiểu thuyết.

Phần lớn những cuốn sách trong thư viện thuộc về nhóm đầu tiên, dùng để triệu hồi quái vật làm lính đánh thuê. Tất nhiên, họ không thực sự cần phải tích trữ nhiều bản sao như vậy.

Ngay cả khi họ dùng toàn bộ lượng vàng trong hội, họ vẫn không thể dùng hết 1/10 số sách đó. Bởi vì dữ liệu quái vật không quá đắt, các thành viên trong hội bắt đầu tạo một số lượng lớn bản sao. Mục đích là để cất giấu những vật phẩm đáng giá giữa lòng vô số thứ vô dụng.

Mare liếc ngang nhìn những quyển sách trong khi cậu bước qua.

Rồi một cái bóng nhợt nhạt bất chợt xuất hiện từ đằng xa giá sách, như thể muốn chặn đường cậu.

Nó mặc một chiếc áo choàng đầu đen mà có vẻ như hoà mình vào bản thân thư viện này. Trên đai lưng của nó là một cây đũa thần khảm ngọc, với vô số dây đai được luồn pha lê. Nó có một khuôn mặt nhợt nhạt như thể xác ướp. Mỗi khi nó di chuyển, bóng tối phảng phất cuộn xung quanh nó.

Nó là một con quái vật nổi danh trong số những loài Magic caster undead, một con ‘Elder Lich’.

Biệt danh của chúng ở Yggdrasil là ‘white palter of false wealth’. Nó nó chỉ cấp 30, nó đứng thứ hai từ dưới lên trong hệ thống cấp bậc những con quái vật loài Elder Lich. Cũng có những nhánh phụ với màu khác nhau như ‘red palter of false wealth’ hay ‘black palter of false wealth’.

Điểm khác biệt giữa nó với những con elder lich khác là việc nó đeo một chiếc băng tay bên tay trái. Một từ ‘Thủ thư J’ được viết trên đó.

“Xin kính chào, Mare-sama.”

Con elder lich cúi chào trong khi nói với một giọng vỡ chỉ vừa đủ để nghe rõ. Nó cúi đầu kính cẩn với một tay đặt trên ngực.

“T-ta đến để gặp Thủ Thư Trưởng. Ông ta, uh, ở phòng phía trong à?”

Con elder lich nhìn như thể nó đang suy nghĩ trong một giây trước khi đáp lại.

“Thủ Thư Trưởng bắt đầu làm cuộn giấy phép cách đây không lâu, nên ngài ấy chắc đang ở phòng chế tác.”

“Cảm ơn.”

“Tôi sẽ dẫn ngài đến chỗ ngài ấy. Xin mời đi lối này.”

“Không sao! Ta không muốn làm phiền anh.”

“Xin hãy đừng để tâm. Giúp đỡ khách là việc của chúng tôi”

Sẽ là bất lịch sự nếu từ chối anh ta sau tất cả những việc này.

“Được rồi, vậy xin cảm ơn.”

Con Elder Lich nở một nụ cười rùng rợn và bắt đầu bước đi. Mare nhìn những con undead loài Elder Lich khác mà anh đi qua, trong khi đi theo con đang dẫn dường cho cậu.

“Ta nên trả lại những cuốn sách này cho anh.”

“Ah, xin hãy làm vậy. Cảm ơn.”

Con elder lich nhìn vào tiêu đề những cuốn sách nó nhận được từ Mare.

“Ah,’ Cuộc phiêu lưu của Tom Sawyer’. Liệu ngài có thấy nó thú vị không?”

“Vâng, nó rất thú vị! Ta đang tự hỏi mình nên đọc gì tiếp theo.”

“Vậy để tôi giới thiệu cho ngài. Đây là một cuốn cách sẽ khiến ngài cười không ngừng. Nó là về việc giết người- Ah, lối này.”

“Cảm ơn.”

Mare mở cảnh cửa nó chỉ tới.

Căn phòng khá rộng lớn, nhưng những giá sách khổng lồ khắp xung quanh phòng toả ra một bầu áp lực vô hình.

Bên trong những giá sách đó là vô số chất xúc tác như khoáng vật, kim loại quý hiếm, những loại đá với những thuộc tính đặc biệt, nhiều loại bột và nội tạng thú vật, tất cả được sắp xếp một cách gọn gàng. Ngoài những vật phẩm đó, nơi đây còn có vô số da thuộc đã cuộn cũng như chưa cuộn.

Tất cả những vật phẩm này là nguyên liệu để làm cuộn giấy phép.

Tất nhiên, chúng không phải là toàn bộ tài nguyên của Nazarick. Kho Bạc còn nhiều gấp hàng trăm lần so với số lượng tài nguyên ở đây. Những gì trong căn phòng này chỉ đơn giản là những gì chỗ này hiện tại cần đến

Ở giữa căn phòng là một tấm bảng vẽ lớn với những tấm da thuộc được đính trên đó. Đứng trước nó là bộ xương của một thứ giống như là lai giữa người với một con vật. Nó không quá to lớn, có lẽ cao khoảng 150cm. Nó có hai chiếc sừng trông như của lũ ma quỷ mọc lên từ hộp sọ, mỗi tay nó chỉ có bốn ngón và chân mọc móng guốc

Sinh vật kì lạ này mặc một chiếc khăn vắt chéo người màu nghệ tây. Trên đầu nó cũng có một chiếc khăn, được cuốn như kiểu mũ chùm đầu để tránh bị cặp sừng làm rách, và một chiếc khăn tương tự cuốn bên hông. Trên người nó có rất nhiều phụ kiện, như một chiếc vòng tay bằng bạc được nạm 7 viên ngọc khác màu nhau, một chiếc vòng cổ có cây thập tự bằng vàng, vô số nhẫn trông như những ngón tay bị biến dạng và ngọc trên chiếc khăn được sử dụng làm thắt lưng bên hông. Chúng đều là những vật phẩm ma thuật, với lượng đáng kể mana chứa bên trong

Cho dù có vẻ ngoài và trang bị khá kì lạ, nó thực chât là một trong những loài undead đầu tiên, một con skeleton mage. Nó thấp hơn một cấp so với con Lich cậu vừa gặp. Nhưng con skeleton mage này là thủ thư trưởng của thư viện khổng lồ này, Titus Annaeus Secundus.

Nó là một NPC được tạo bởi một Đấng Tối Cao để dành cho việc chế tác hơn là chiến đấu. Cấp bậc tổng quan của nó cũng cao hơn con elder lich trước đó.

“Xin chào, Thủ vệ Mare, chào mừng ngài.”

“Chào Titus-san. Tôi muốn nhờ một việc.”

“Tất nhiên, tất nhiên, tôi sẽ nghe yêu cầu của ngài.”

“Ừ-ừ. Uh, ừ thì, tôi muốn mượn một vài thuộc cấp cấp 75 trở lên ở đây.”

“Tôi hiểu rồi. Ngài đang muốn đi ra ngoài.”

“Huh? Ừ-ừ. Ông đoán đúng rồi.”

“Đôi tai này của tôi không quên bất kì lời nói nào từ Chúa Tể Ainz-sama. Hơn nữa nếu tính đến vị trí của ngài, đó là một kết luận có có thể suy ra được—-Tốt!”

Ông ta ra quyết định trong chớp mắt.

“Tôi sẽ cho ngài mượn những Overlord của thư viện này: Cocceius, Ulpius, Aelius, Flavius và Aurelius.”

“Eh? Thật sao?”

“Tất nhiên. Quả thực, sự hiện diện của chúng ở đây là thừa thãi. Bọn chúng chắc sẽ vui sướng bởi có cơ hội được bảo vệ ngài thay vì những bộ sách cũ kĩ này.”

“V-vậy thì, uh, cám ơn rất nhiều.”

“Nhưng thế không có nghĩa rằng nó sẽ miễn phí. Tôi sẽ xin một thứ từ ngài; để hỗ trợ việc chế tạo một cuộn giấy phép.”

“Ah, ừ! Ta cần làm gì?”

“Xin hãy thoải mái. Khi tôi nói, ngài hãy kích hoạt ma thuật bậc 4 của ngài về phía cuộn giấy.”

“N-nó có thể là bất kì loại ma thuật nào?”



“Quyết định sẽ thuộc về ngài.”

Mare cau mày. Với cậu, việc khó nhất là khi cậu phải đưa quyết định. Cậu tự hỏi không biết một phép thông thường liệu có ổn hay không.

Titus với tay đến một chiếc bàn nhỏ bên cạnh bàn vẽ với miếng da trải trên đó. Có một chồng vàng nhỏ ánh lên trên nóc cái bàn nhỏ- chúng là những đồng tiền vàng của Yggdrasil.

Một vài đồng tiền Yggdrasil tan chảy trên bàn tay xương xẩu đó là chảy lên trên miếng da như thể nó có ý chí của riêng mình.

Thứ dịch vàng đó tụ lại ở một điểm trên miếng da trước khi tản ra. Chỉ trong phút chốc, chúng đã lập thành một vòng tròn ma thuât phức tạp trên mặt miếng da.

“Chuẩn bị.”

Mare nhanh chóng niệm phép sau khi đã căng thẳng chờ đợi, và cậu có thể cảm nhận được ma thuật của mình đang bị hút vào trong vòng tròn ma thuật đấy.

Một cuộn giấy phép thường chắc hẳn đã hoàn thành ở công đoạn đó, Mare nghĩ.

Cho đến khi—

Một ngọn lửa đỏ tươi hiện lên.

Một thứ đáng lẽ không nên xảy ra đã xảy đến. Trong khi Mare nhìn trong hoang mang, miếng da cháy như rượu nồng độ cao và biến mất trong nháy mắt.

Không còn bất kì dấu hiệu này của việc đã xảy ra, cứ như thể nó chỉ là ảo ảnh. Thậm chí không mùi khét cháy nào đọng lại. Những có một miếng manh mối nói lên rằng chuyện gì đã xảy ra.

Đó là đống tro đến từ miếng da.

Titus nhặt đống tro lên như thể anh đã liệu trước điều này.

“Dường như nó không thể giữ một phép thuật cấp 4. Quyền lực của Wonderworker đã không thể thay đổi được kết quả”

Titus viết một dòng ghi nhớ “Nhiệt-Da không thể chịu nổi” trong khi càu nhàu

“Uh, t-tại sao nó lại thành ra vậy? Là do ta sao?”

“Ngài không cần phải bận tâm. Những thí nghiệm của tôi với tài nguyên của thế giới này đã được đặt ra nhằm hạn chế sự cạn kiệt đến từ nguồn dự trữ của Nazarick. Những rõ ràng là vụ thu hoạch lần này chỉ đạt được chất lượng thấp.”

Có những giới hạn trong việc loại vật liệu nào có thể sử dụng cho cuộn giấy phép, tuỳ thuộc vào cấp bậc ma thuật mà chúng định chứa.

Ví dụ, miếng da thông thường có thể được sử dụng để chứa ma thuật bậc 2, nhưng không hơn. Một cuộn giấy phép được làm bởi những vật liệu cấp cao nhất, như da rồng, có thể chứa ma thuật bậc 10.

Tất nhiên, da rồng là một vật phẩm cực kì hiếm mà không thể thu được ngoại trừ từ việc giết một con rồng. Tất cả những thành viên của Ainz Ooal Gown đã từng cùng nhau săn rồng trong quá khứ, những đó là hồi ở YGGDRASIL. Bởi vậy, Ainz hạn chế việc sử dụng da rồng cho đến khi họ có thể xác nhận được sự tồn tại của rồng và những sinh vật khác trên thế giới này.

Sẽ có lúc mà họ cần đến những vật liệu đó, và sẽ thật ngu xuẩn nếu như sử dụng nguồn dự trữ đó mà không thể làm đầy trở lại.

“Không, không phải rồng của ta.”

“Xin hãy từ bỏ ý nghĩ đó. Chúng ta không cần phải tính đến biện pháp như vậy. Rồng của ngài được triệu hồi đặc biệt bởi ý muốn của các Đấng Tối Cao. Việc hại những sinh vật thiêng liêng đó là không tưởng.”

Titus vứt đống tro, vốn là những gì còn lại của cuộn giấy phép, vào thùng rác. Trong khi làm vậy, ông nhìn về phía Mare đang tỏ vẻ yên lòng.

“Uh, vậy nghĩa là da tới từ thế giới này không phù hợp cho việc làm cuộn giấy phép?”

Mare nhìn về phía đống tro.

“Rất có khả năng như vậy. Hoặc không- tôi xin rút lại lời nói của mình. Điều này rầt khó nói. Sẽ không phải là không tưởng nếu nói rằng phương pháp chế tạo của tôi là một sự lệch lạc trong thế giới này. Ví dụ, cách chế biến thuốc nơi đây khác rất nhiều so với những phương pháp mà tôi biết là hiệu quả.”

“Đ-đó là một khả năng? Nhưng sao anh có thể chắc chắn rằng đó là lỗi của miếng da chỉ sao một thất bại?”

“Chỉ một? Tôi đã thí nghiệm liên tục với nhiều loại da khác nhau đến từ mặt đất. Nhưng với ma thuật bậc 3 trở lên, tất cả đều chung một kết cục-chìm trong lửa. Rất có khả năng là miếng da không thể chứa được ma thuật và do đó phát cháy.”

“Nhưng chẳng phải Magic caster ở thế giới này đều sử dụng miếng da như vừa nãy sao?”

“Rất có thể là những Magic caster ở thế giới này đã sử dụng những miếng da thường. Tôi không thể kết luận là cách làm này là chung ở tất cả các nước trên thế giới này. Nhưng khi sử dụng những miếng da tìm được ở những nước gần Nazarick…”

Titus lấy ra một cuộn da trông hơi khác so với cái ông vừa dùng

“—thí nghiệm đã kết luận rằng ma thuật bậc 1 là giới hạn”

“Điều đó nghĩa rằng con người đã luôn sử dụng những vật liệu thô và không nguyên chất?”

“Hình như không. Sự khác biệt nằm trong phương thức sản xuất. Cho dù nó khiến tôi đau lòng nhưng thú thực, kĩ thuật của họ khá phát triển. Tôi phải nắm vững phương thức mới này và từ đó cải thiện bản thân.”

“Ông thật tuyệt vời!”

Mare cảm thấy tôn trọng người Thủ Thư Trưởng sẵn sàng bỏ nhiều công sức để trau dồi và cải thiện khả năng của mình.

“Đấy là lời cảm ơn đến tất cả những Đấng Tối Cao. Bây giờ thì, Thủ vệ Mare, tôi sẽ cho ngài mượn những Overlord như đã hứa.”

Nazarick,10:28

Mare tiến đến toà nhà bằng đá ở chính giữa làng Lizardman sau khi để chiếc nhẫn lại Nazarick và sử dụng dịch chuyển tức thời.

Lizardman không đủ khả năng xây dựng với những vật liệu bằng đá, vốn cần một nền móng vững chắc trên một vùng đất ẩm và bùn lầy. Chắc hẳn người ngoài đã xây nó- những người được phái đến từ Nazarick.

Lí do tại sao Nazaick lại bận tâm gửi ai đó đến xây một thứ như vậy đang đứng đằng sau Mare, ở sâu bên trong toà nhà.

Mare cúi đầu về phía nó cùng với những Overlord hộ tống cậu

Vật nhô vài bước ra khỏi mặt đất là một bức tượng bằng đá của người trị vì Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, Ainz Ooal Gown. Bức tượng trông quá thật, cứ như thể bản thân Ainz đã bị hoá đá, và cái cách nó vung cây gậy phép vể phía trước tạo một khí chất chỉ huy xứng đáng với một kẻ thống trị

Có rát nhiều lễ vật được bày ra trước bức tượng. Trong mắt Mare, tất cả những lễ vật đó đều vô giá trị. Chúng là những vật tầm thường như hoa và cá.

Nhưng Mare không bị khó chịu bởi những lễ vật đó. Chúng đã biểu lộ rõ sự tôn kính và ngưỡng mộ. Ví dụ, hoa không mọc ở đầm lầy, mà trong rừng. Do rừng là một nơi nguy hiểm với lizardman, ai đó chắc hẳn đã liều mạng để lấy được những bông hoa này. Hơn nữa, những con cá này to hơn rất nhiều những con mà lizardman ăn, và cậu có thể thấy rằng họ đã chọn những con tốt nhất để dâng lên.

Mare gật đầu hài lòng.Việc những kẻ hỗn tạp từ nơi đâu đã cuối cùng nhận ra được sự vĩ đại của chủ nhân cậu khiến cậu vui sướng.

“Cám ơn vì đã vất vả.”

Mare cất tiếng nói trước với những người lizardman đang tỏ vẻ bồn chồn khẽ liếc nhìn về phía cậu. Họ ở đây để lau dọn điện thờ. Ở đây có một số ít lizardman sở hữu khả năng của một Druid. Trên cổ họ là một huy chương với huy hiệu của Ainz Ooal Gown.

Giữa họ và Mare, sự khác nhau trong địa vị giống như khoảng ngăn cách thiên đường và địa ngục. Quan hệ của họ là của kẻ trị vì và người hầu, và không việc gì cậu phản khen họ cho những sự cố gắng đấy. Nhưng do những lí do kể trên, Mare cảm thấy vừa lòng và khen ngợi họ.

Mare để lại những người lizardman đang cúi đầu và rời khỏi điện thờ với những overlord. Thứ đứng trước họ là đầm lầy và làng lizardman. Nó đã trở nên thịnh vượng hơn bao giờ hết.

Dân số của họ đã giảm xuống do cuộc chiến, nhưng với việc 5 tộc hợp nhất, họ đã lập nên một ngôi làng lớn và mạnh mẽ.

Rào chắn bằng gỗ bao quanh một khu vực lớn và cho dù ai đó sẽ tự hỏi rằng làm thế nào mà họ có thể xây tháp canh trên nên đất mềm, skeleton màu trắng, có lẽ là Nazarick Old Guarders, đứng canh với cây cung của mình trên đỉnh toà tháp canh. Họ trông như đang đi tuần để đảm bảo rằng không kẻ đột nhập nào có thể tiến vào.

“Uhmmm, Cocytus-san ở đây vậy?”

Cocytus có thể dễ dàng nhận ra từ phía xa. Nếu anh ta đang ở trong làng, anh ta sẽ bị phát hiện ra dễ dàng, kể cả khi anh ta đang bên trong một trong những ngôi nhà, thuộc cấp của anh cũng sẽ đứng xung quanh bên ngoài. Mare đã nhìn xung quanh toàn bộ ngôi làng, nhưng không thấy Cocytus

“Ai đó hỏi xem Cocytus-san ở đâu?”

“Đã rõ. Xin hãy đợi tôi một chút.”

Một trong những Overlord, Aurelius, đi lại vào bên trong điện thờ

Mare nhìn về phía đầm lầy- ngôi làng lizardman yên bình. Không có dấu hiệu của bất kì ai lo sợ những Nazarick Old Guarder và những đứa trẻ lizardman cũng không để tâm. Họ chung sống như thể đó là lẽ tự nhiên.

Cho dù undead xâm chiếm nơi đây và họ đã bị khuất phục, họ không có vẻ gì là giữ hận thù. Liệu đấy là do chính sách hợp thể của Cocytus đang có hiệu quả hay lizardman vốn dĩ như vậy?

Trong khi Mare đang vẩn vơ suy nghĩ, Aurelius quay trở lại.

“Tôi xin lỗi đã để ngài đợi, Mare-sama. Những kẻ làm việc trong điện thờ không biết Cocytus-sama đang ở đâu. Nhưng họ nói rằng Shasuryu Shasha… Thủ lĩnh của liên minh các tộc có thể biết.”

“V-vậy thì, uh, hãy tới đó.”

Mare và những người khác đi theo sau Aurelius. Thay vì đi xuyên qua ngôi làng lizardmen mới lập trên đầm lầy, họ đi men bờ hồ. Một khu rừng sớm hiện ra và họ có thể nhận thấy nhiều Nazarick Old Guarders ở đây và kia trên khắp khu rừng.

Khi họ đi ra khỏi khu rừng, họ thấy một bến bờ bên cạnh một đầm lầy khác với cái trước đó. Một công trình khá lớn đang được thi công.

Dòng nước đã được chặn và gần 10 con golem đang đào đẩt và những lizardman mang đât trên một xe đẩy nhỏ đi nơi khác. Trong khi Mare đang theo dõi và tự hỏi họ đang làm gì, một lizardman to lớn tiến đến.

Lizardman này có một thân hình vạm vỡ, với sẹo khắp người. Anh ta nổi bật trông số những lizardman khác. Chiếc huy chương trên cổ anh đung đưa trái phải do anh vội vã chạy ra.

Chiếc huy chương đó là dấu hiệu của một thần dân và một cách để bảo vệ họ, nhưng bản thân huy chương đó không có bất kì khả năng ma thuật gì. Việc họ đeo nó quanh cổ thể hiện rằng họ là ‘tài sản’ của Ainz. Do vậy, không ai dưới quyền các Đấng Tối Cao của Nazarick được phép hại họ. Tất nhiên, nếu như có một lí do chính đáng cho việc một lizardman phải chết thì đó là một câu chuyện khác. Không biết may mắn hay không, lizardman thể hiện lòng kính trọng tới kẻ mạnh và không ai trong số họ dám lấn quyền.

“Kính chào, Mare-sama. Tên thần là—“

“Shasuryu Shasha, phải không?”

“Đúng vậy. Thật vinh dự khi ngài nhớ đến thần.”

“Ah, ta nghe từ Cocytus-san… Nè, ngươi có biết Cocytus-san đang ở đâu hiện giờ không?”

Shasuryu tỏ vẻ trầm tư suy nghĩ.

“Thần tin rằng ngài ấy với thuộc cấp của mình đang đi chinh phục những toadman cũng với một số lượng khá lớn lizardman thông thuộc địa hình.”

“Toadman?”

“Chúng là những bán nhân loại sống ở phía đông bắc của hồ này. Chúng trông giống như ếch và không thân thiện với chúng thần lắm. Chúng có khả năng thuần phục những con quái vật lớn, nên chúng là một đối thủ rất khó chịu với chúng thần. Thần nghe rằng đã từng có một trận chiến lớn ở thời cha thần. Có vẻ như chúng thần đã nhận phải một thất bại tan nát, đến nỗi một tộc đã phải tan rã.”

“Bọn chúng nghe có vẻ khoẻ. Xứng đáng với một loài sống ở phía bắc”

Cái hồ này trông như thể có hai cái hồ nhập vào với nhau tạo hình quả bầu. Ở phía nam là cái hồ nhỏ hơn- người lizardman sống một phần trên đầm lầy và một phần trên hồ. Do mực nước khá thấp, nơi đây không co nhiều quái vật lớn. Ngược lại, phía bắc hồ sâu hơn với nhiều con quái vật khổng lồ và chúng thường mạnh hơn. Tất nhiên, trong mắt Mare, sự khác nhau là rất nhỏ.

“Chẳng phải những tên toadman đó thực chất là một loài tên là ‘Tuveig’?

Chúng là những con quái vật sống trong những đầm lầy độc xung quanh Nazarick. Chị cậu đã thuần phục một vài con đấy.

“Ừ thì thần cũng không rõ những việc như vậy. Sao ngài không hỏi thẳng ngài ấy khi ngài ấy trở về? Ngài ấy chắc sắp về rồi”

“Thì ta sẽ làm vậy. Đây là một chủ đề khác, nhưng có vẻ như ngươi đang xây thứ gì lớn ở đây. Nó để làm gì? Nó trông không giống như một hệ thống phòng thủ cho ngôi làng..”

“Vâng chúng thần đang xây ruộng cá thứ tư”

Mare đã hiểu ra sau khi Shasuryu giải thích cặn kẽ.

Các tộc lizardman thống nhất là một điều tốt, nhưng vấn đề nguồn cung thực phẩm là vẫn còn. Cho dù có rất nhiều người đã chết trong trận chiến, lượng thức ăn mà họ có thể săn được từ khu vực này vẫn là giới hạn. Giải pháp là quay về những nơi mà các ngôi làng cũ từng ở và săn tại đó, nhưng tổng quản mới của lizardman, Cocytus, không cho phép việc đó.

Khác với việc đi theo nhóm lớn, như là với cả một tộc, khi di chuyển trong nhóm nhỏ, họ có thể bị tấn công bởi quái vật. Cocytus lo rằng số lượng lizardman vốn đã ít sẽ càng bị giảm nhiều hơn nữa. Nên Cocytus đánh trực tiếp vào vấn đề lương thực cho sự phồn vinh của những người lizardman.

Đầu tiên, ông đem lương thực từ Nazarick- với sự cho phép của Ainz- và phân phát cho lizardman. Tiếp theo, ông tìm kiếm một cách thu thập lượng thực lâu dài. Thứ thu hút sự chú ý của ông là ruộng cá của Zaryusa. Sau khi bàn bạc với Demiurge, Cocytus tiến hành tạo ra một ruộng cá thậm chí còn hiệu quả hơn.

Việc xây dựng những ruộng cá được tiến hành ở một tốc độ nhanh chóng, và hiện giờ đã có ba ruộng cá khổng lồ, và cái này, ruộng thứ tư, đang khi công.

“Nhưng ngươi không thể bắt đầu nuôi chúng khi chúng mới sơ sinh, phải không?”

“Vâng. Kiến thức của chúng thần-không -của em thần chỉ liên quan đến việc nuôi những con cá đã trưởng thành. Nhưng Demiurge-sama đã dạy chúng thần những điều cơ bản, nên chúng thần cũng đang chuẩn bị một ruộng cá dành cho những con sơ sinh. Thần dự tính rằng trong vài năm tới, chúng thần sẽ có gấp đôi lượng lương thực chỉ đến từ những ruộng cá”

“V-vậy sao. Trong vài năm tới, chúng ta sẽ không phải đem bất kì những con cá nào từ Nazarick sang nữa. Tất nhiên, các người luôn có thể lấy chúng trong những trường hợp khẩn cấp”

“Chúng thần đều rất cảm tạ Ainz-sama với cả tấm lòng. Đó là bởi ngài đã cho chúng thần rất nhiều cá… Nói mới nhớ, những con cá chúng thần nhận được không có nội tạng. Bọn chúng sống kiểu gì? Có phải chúng là những sinh vật không cần thức ăn, như một vài loại quái vật? Không, xét đến việc chúng cũng không có xương…”

“Đó là thức ăn được tạo bởi các Đấng Tối Cao như Ainz-sama.”

Cái mà Cocytus mang đến là thức ăn được tạo bởi vật phẩm tên là ‘Dagda’s Cauldron’.

“Thật sao! Ngài có thể tạo đủ cá cho tất cả chúng tôi tiêu thụ!”

Shasuryu lắc đầu

“Khi Zaryusu và những người khác ở trong lâu đài lớn quay trở về một lúc, họ kể những câu chuyện về một thế giới như mơ. Họ kể về nhiều thế giới bên trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, như một lãnh thổ thực sự của một vị thần. Liệu Ainz-sama có sở hữu sức mạnh của một vị thần?”

“Dĩ nhiên!”

Mare tự hỏi tại sao tên lizardman này lại hỏi một câu hỏi hiển nhiên như vậy. Một biểu hiện ngạc nhiên lộ trên khuôn mặt cậu.

Suy cho cùng, Ainz Ooal Gown là vị thần tối cao nhất và là người tạo ra cậu.

“Vậy sao, tất cả là nhờ Ainz-sama. Cảm ơn ngài.”

“Được rồi, ta sẽ chuyển lời cảm ơn của ngươi tới ngài.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Overlord Light Novel

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook