Quyển 13 - Chương 21: Overlord Tập 13 Chương Kết
Maruyama Kugane
04/08/2019
Dịch giả: Sawaji + Jason
Fix lỗi: clef1990
Sau chiến thắng của Sorcerer King, nhiều thứ đã trở nên đơn giản. Các demihuman đã mất ý chí chiến đấu, những gì còn lại là quét sạch chúng. Không có thương vong nào từ Thánh Quốc, nhưng trên mặt đất chỉ là xác chết của các demihuman.
Bây giờ khi Jaldabaoth chủ tướng kẻ thù đã bị đánh bại, không kẻ nào còn có thể chắn đường Quân đội giải phóng Thánh Quốc.
Việc chiếm lại thành phố Prart và thủ đô Hoburns là chuyện đơn giản.
Sẽ mất một chút thời gian để giải phóng thành phố Rimun, xa hơn về phía Tây, và vẫn còn những người dân đang chịu đau khổ từ những thôn làng bị bắt làm tù binh. Nhưng đây có thể coi là một bước tiến lớn.
Thủ đô được giải phóng lấp đầy những âm thanh vui vẻ, cho dù đã qua một ngày, sự hăng hái của họ vẫn không biến mất. Thực tế, nó càng trở nên náo nhiệt hơn.
Tuy nhiên, bên trong tầng lớp cao bao, gồm cả Neia biết rằng vẫn còn những những vấn đề nhiều như núi cần giải quyết.
Vấn đề đầu tiên là thực phẩm. Các demihuman đã ăn mọi thứ và gây tình trạng thiếu lương thực. Nó chắc chắn sẽ cản trở việc Thánh Quốc phát triển sau này.
Tiếp theo là mất đi quá nhiều sinh mạng. Mất đi nhân lực cũng có thể chấp nhận được. Tuy nhiên, nếu người chết là nghệ nhân lành nghề, học giả, hay người học việc, thì việc thiếu hụt kĩ năng sẽ trở thành chí mạng cho quốc gia.
Và sau đó là vấn đề nguồn lực. Các Demihuman đã cướp bóc và phá hủy nhiều thứ, và xây dựng lại tất cả những thứ đó sẽ tốn rất nhiều nguồn lực.
Cuối cùng là vấn đề thời gian. Các Demihuman đã cướp đi hai vụ mùa của họ trong cuộc xâm lược, và cần phải làm việc gấp đôi để bù đắp cho sự mất mát.
Và tất nhiên, có thể có những demihumans ẩn núp trong Thánh quốc. Chúng sẽ cần phải được tiêu diệt tận gốc rễ.
Rất nhiều báu vật được suy đoán là bị demihuman cướp đi – đồ vật đáng giá và vật phẩm phép thuật – cũng không rõ tung tích. Demihuman đều có cuộc sống riêng biệt, lấy trang sức quý hiếm và thu thập tài sản của con người không phải là một điều kỳ lạ. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là không có manh mối nào cả. Đó là bởi vì họ hoàn toàn không lần theo được dấu vết đội vận chuyển của quân địch.
Tuy nhiên, dù trước mắt có nhiều vấn đề, sẽ có người cảm thấy hiện tại chỉ cần đắm chìm bên trong miềm vui là tốt rồi. Họ sẽ cần nghỉ ngơi một chút trước những ngày đau đớn sắp tới, và Neia cũng đồng ý về điểm đó.
Thế nhưng, cô không thể làm điều đó hôm nay. Cô không thể đắm chìm vào ngày vui mừng này. Lí do là bởi vì hôm nay là ngày ly biệt. Một ngày rất đau đớn.
Phía đông Vương đô, có một chiếc xe ngựa lẻ loi đậu ở trước cửa chính của hoàng gia. Trái ngược với vẻ ngoài của chiếc xe ngựa, Neia biết rằng nội thất của nó được trang trí tao nhã và sang trọng, tính năng của nó cũng rất tuyệt vời, đặc biệt là chỗ nện lót bên trong không làm cho mông bị đau dù ngồi trong thời gian dài.
Thật sự, đó là cỗ xe ngựa mà Neia được phép ngồi chung với Pháp Vương khi Ngài đến Thánh Quốc. Nói cách khác, hôm nay là ngày Pháp Vương rời khỏi Thánh Quốc, trở lại quốc gia của mình.
Vốn dĩ mà nói không có gì kì lạ khi xung quanh xe ngựa Pháp Vương được bao bộc bởi các Demihumans. Pháp Vương đã thống nhất Abelion Hills và mang nhiều Demihumans dưới lá cờ của mình trong trận chiến với Jaldabaoth. Mặc dù như thế, ngay cả bóng dáng một người đều nhìn không thấy, là bởi vì Pháp Vương cho bọn họ trở về ngọn đồi.
Đây cũng không phải một hai ngày gần đây, sau khi kết thúc cuộc quyết chiến cuối cùng với Jaldabaoth, Ngài đã để họ quay trở về. Lúc cô hỏi lí do, cô nhận được câu trả lời đầy thương cảm với nhân dân Thánh quốc.
“Cô rất ghét khi ở cùng với Demihumans, đúng không?”
Neia rất xúc động. Vì lo lắng cho trạng thái tinh thần củaThánh quốc, mà Ngài để cho binh lính của mình trở về nhà, những người từ quốc gia khác khi được nói là sẽ đồng hành cùng với dân quân Thánh quốc. Hành động này không phải là bình thường đối với người cai trị của một quốc gia.
Thật sự, ngoại trừ Vua của các vị Vua – Pháp Vương vĩ đại. Nhóm những người cùng chí hướng của Neia cũng rất xúc động.
Do đó, khi Neia và các đồng đội của cô tự mình trở thành người bảo vệ danh dự của vị phù thủy, không ai có thể phản đối. Đương nhiên, đã gần như không còn chiến đấu, vì vậy họ chỉ đơn giản đi cùng với Pháp Vương, nhưng vẻ mặt của các đồng đội vẫn còn mới mẻ trong ký ức của Neia.
Cô nhớ niềm vui của họ khi có thể đi cùng với người đã cứu họ, cảm giác vinh quang khi có thể ở cùng người anh hùng đã đánh bại Jaldabaoth, và rồi hạnh phúc khi được phép đứng bên cạnh nhà vua mà họ rất ngưỡng mộ. Khuôn mặt của họ tất cả pha trộn những cảm xúc khác nhau.
Hôm nay bọn họ cũng ko rời mắt.
Có thể nhìn thấy chỉ có tường thành và cửa chính của thủ đô Thánh quốc, và sau đó là con đường là đi thông Prart —— kéo dài đến Vương quốc Phù thủy.
“Bệ hạ thực sự sẽ đi trở về hôm nay sao? Giải phóng Thủ đô, làm cho rất nhiều người đều đắm chìm trong tiếng hoan hô nói cười. Thần cho rằng bệ hạ ở đây vài ngày cũng không vấn đề, trong một lễ hội tạ ơn cho người có công lao lớn nhất của việc lấy lại Thủ đô…”
Cô đã hỏi câu hỏi đó nhiều lần trước đây. Cô có lẽ sẽ nhận được câu trả lời mà cô đã biết, rằng Ngài sẽ về nhà. Mặc dù vậy, cô vẫn phải hỏi lại. Có thể do Neia thiếu khả năng thuyết phục.
“Ahh, hôm nay ta sẽ trở về Vương quốc Phù thủy. Ta không tự tin vào khả năng ứng xử lễ nghi của ta.”
Pháp Vương nhỏ giọng lầm bầm, rồi Ngài làm một động tác khoa trương, một cái nhún vai hài hước, có lẽ bởi vì Ngài biết Neia sẽ cảm thấy bối rối nếu cô hiểu lời nói của Ngài. (Ainz sợ Neia nhìn ra anh ko có phong thái vị vua)
Ngài thật chẳng có khiếu hài hước.
“Bệ hạ, xin đừng nói đùa.”
“Umu, well, đúng vậy, chỉ đùa thôi. Nói đùa thôi. Thật sự chính là chuyện phải làm toàn bộ đều hoàn thành. Như vậy sẽ không cần ở lại nữa. Ta cũng cần lãnh đão Vương quốc Phù thủy phát triển, như một vị vua. Rời ngai vàng quá lâu, Thủ tướng Albedo sẽ la ta”
Trong đầu Neia hiện ra tuyệt thế mỹ nữ mà cô chỉ gặp một lần. Phụ nữ xinh đẹp đến nỗi làm cho người ta không thể quên được.
Cô ấy hẳn là nóng giận cũng sẽ không rất làm cho người ta sợ hãi, hay là bởi vì là mỹ nhân, cho nên nóng giận càng đáng sợ? Tuy rằng cảm thấy được Pháp vương bệ hạ nói không phải ý này, nhưng hình dạng mỹ nhân tức giận có chút làm cho người ta khó có thể hình dung. Nhưng mà…mình ghen tị.
Bởi vì gần gũi cho nên mới có thể nói như vậy với Ngài ấy, đó là thứ Neia muốn cũng không được, làm cho cô rất hâm mộ, nếu Pháp vương mà cô kính trọng nói với người khác ‘Neia sẽ la ta’ như thế sẽ làm Neia rất vui mừng.
Pháp vương quyết định khởi hành rất đột ngột, ngay cả mọi người vui vẻ đưa tiễn cũng không có, dường như vắng vẻ lạnh lẽo khi nói ra điều đó.
“Ta đã nói với điện hạ Caspond rằng sẽ rất rắc rối nếu lễ hội quá xa hoa. Đất nước này sẽ phải đối mặt với rất nhiều khó khăn từ bây giờ. Thay vì lãng phí nguồn lực và nhân lực khi tiễn ta về nước, ta muốn họ sử dụng nó để xây dựng lại đất nước. ”
“Bệ hạ”
Tại sao Ngài không ở lại.
Nếu cô ôm lấy chân Ngài và khóc lóc, cô có thể hoãn lại việc trở về đất nước của Pháp vương khoảng một tuần. Tuy cô muốn làm như vậy, nhưng cô vẫn nhịn xuống. Cô không thể hành động ngu ngốc với Pháp Vương khoan dung đươc.
“Ah, không phải ta muốn một lễ mừng hoành tráng gì, ah, chỉ là đất nước này không còn gì nữa, uhm… tiền bạc châu báu gì đó, tuy rằng ta nghĩ đã yêu cầu chúng chừa lại một ít (đệ Ainz muốn làm anh vui lòng mà)… Ý ta là nói, ờ đúng, ta muốn mọi người đừng quá bận lòng đến ta mà hãy nỗ lực cố gắng hơn. Hơn nữa, …cô xem, Quốc gia của cô ổn định cũng có lợi cho nước láng giềng Vương quốc Phù thủy. Phải rồi, sẽ có giao dịch giữa chúng ta trong tương lai.
Ainz đã cảm nhận được Neia đang nghĩ gì, và anh vội vàng an ủi cô. Trong khi bình thường anh thường phong thái và nghiêm nghị, Ainz đang nói một cách không đáng tin.
“Cảm ơn Ngài thưa bệ hạ”
“Oh? Hm, đừng, đừng lo về chuyện đó. Ta đã đến đất nước này vì hầu gái của Jaldabaoth. Và bây giờ,” Pháp vương vỗ nhẹ Shizu người vẫn luôn đứng bên cạnh anh, như thể cô đang cố che giấu sự hiện diện của cô. “Và giờ ta đã có cô ấy nên rất đáng giá khi đến đất nước này.”
Đã có những cuộc thảo luận về những món quà họ sẽ trao cho Pháp Vương, nhưng ai đó đã nói rằng vì ông ta là một vị vua, không có người đại diện cho đất nước tặng cho ông một món quà sẽ rất thô lỗ, và kế hoạch đã sụp đổ.
Ít nhất, Neia đã hy vọng rằng Caspond sẽ thực hiện một số nhượng bộ ở mức độ nào đó, hoặc ký một hiệp ước mà Thánh Quốc phải chịu một số điều kiện.
“… Nếu cô muốn, ta có thể sử dụng một phép thuật mạnh mà chỉ có thể được sử dụng mỗi năm một lần để hồi sinh lại cha mẹ của cô, cô có cần không ?”
“Cảm ơn rất nhiều, thưa Bệ hạ, nhưng không cần thiết phải như thế.”
Trong thời gian giải phóng thủ đô, một trong những tù nhân đã chứng kiến mẹ của Neia tử trận. Với câu chuyện của Bà ấy đã truyền cảm hứng khi Neia chiến đấu, chắc chắn Bà ấy sẽ không bận tâm nếu bà không được hồi sinh.
Ngoài ra, người ta nói rằng phép thuật hồi sinh đòi hỏi những vật liệu cực kỳ có giá trị trong mỗi thành phần, và Neia sẽ khó có đủ khả năng để mua chúng. Có lẽ vị Pháp vương nhân từ có thể tặng miễn phí, nhưng cô không thể tiếp tục dựa vào sự hào phóng của Pháp Vương vì lợi ích của chính mình. Tuy nhiên, có vẻ các demihumans đã xử lý các xác chết trong trận chiến, vì vậy cô ấy thậm chí không thể nói một lời tạm biệt cuối cùng việc đó làm cô khá buồn.
“Nói chuyện lâu chỉ làm cho việc chia tay thêm buồn. Chúng ta phải đi sớm thôi. Shizu, ngươi có điều gì muốn nói với cô Baraja không?”
“…Tạm biệt”
“Được thôi, tạm biệt”
Shizu đưa tay cho Neia nắm lấy.
Và sau đó, hai người họ buông ra mà không cần thêm bất kỳ lời nào nữa.
“… Hai người ổn chứ?”
“… Sẽ ổn thôi…”
“Vâng, thưa bệ hạ.”
“Ta hiểu rồi. Chúng ta đi nào, Shizu. ”
Khi Pháp Vương đặt một chân lên bậc thang lên xe ngựa của mình, Ainz quay lại để nói với Neia.
“… Đất nước này sẽ gặp nhiều khó khăn trong tương lai, nhưng… ta chắc rằng mọi người và cô sẽ có thể làm việc chăm chỉ và vượt qua được. Ta hy vọng sẽ gặp lại cô.”
“Vâng!”
Khi Pháp Vương sắp bước vào xe ngựa của mình, Neia nhìn lưng Ngài và không thể ngăn mình hét lên:
“Bệ hạ, bệ hạ!”
Vua Pháp Thuật dừng bước trên xe ngựa và nhìn lại. Neia nuốt nước bọt lấy hết can đảm của mình, và hỏi bằng một giọng run run:
“Ah, xin lỗi! Thần có thể gọi Ngài là Ainz – sama không!? ”
Thật là da mặt dày mà, cô chỉ là một bình dân của một quốc gia khác, sẽ bị mắng vì dám gọi thẳng tên của Ngài như vậy.
“… Eh? Ahh, được, cô có thể… gọi ta bất cứ cái tên gì cô muốn. ”
“Cảm ơn ngài rất nhiều.”
Cô cúi đầu thật sâu với niềm kính trọng đối với một vị vua và khi cô ngẩn đầu lên thì đã đến lượt Shizu đang bước lên xe ngựa.
“Cẩn thận Shizu – Senpai”
“Mm”
Shizu đưa ngón tay cái ra và biến mất vào xe ngựa. Có lẽ hai người họ đã ngồi trên xe, con ngựa bất đầu rên rỉ và chạy đi.
“Sau đó, thưa Bệ hạ!”
Khi cô nhìn chiếc xe ngựa di chuyển, Neia không còn có thể che giấu nước mắt khi cô hét lên:
“Pháp vương Bệ hạ vạn tuế!”
Cô không phải là người duy nhất hét lên bằng giọng của chính mình.
Có nhiều hơn một cổng ở thủ đô hoàng gia. Tín hữu của cô đã lén lút tụ tập với nhau và sau đó họ đã bất ngờ xuất hiện bên ngoài cổng lớn, hét lớn những lời chúc thịnh vượng và hạnh phúc cho Pháp vương.
“Bệ hạ vạn tuế”
“Bệ hạ vạn tuế”
“Bệ hạ vạn tuế”
Đồng thời, họ rải những bông hoa nhiều màu sắc mà họ đã vất vả để thu thập. Trong lúc chiếc xe ngựa vẫn tiến về phía trước. Điều này là không đủ để đưa tiễn người đến cứu Thánh Quốc. Mặc dù vậy, đây là điều tốt nhất mà Neia và những người cùng chí hướng với cô ấy có thể làm được.
Trước đôi mắt nhạt nhòa đầy nước mắt của Neia, cổ xe ngựa ngày càng bé lại. Cô nức nở. Neia cảm thấy thật cô đơn. Cô thực sự muốn Pháp Vương và Shizu hỏi “Cô có muốn đến Vương quốc Pháp Thuật không?” Nếu họ hỏi điều đó, Neia có thể đã từ bỏ mọi thứ để đi cùng họ.
Nhưng họ đã không hỏi, cô ghét điều đó. Chắc chắn, Ngài ấy chỉ xem cô là một hộ vệ khi Ngài ở nước này, Neia chỉ như một hộ vệ mà thôi. Nhiều cảm xúc tiêu cực khác tràng qua tâm trí cô. Mặc dù vậy đó là điều không đúng. Trong đầu của Neia lặp lại những lời mà Pháp Vương đã nói.
“Đất nước này sẽ gặp nhiều khó khăn trong tương lai, nhưng… Ta chắc rằng cô sẽ có thể làm việc chăm chỉ và vượt qua. Ta hy vọng sẽ gặp lại cô. ”
Nói cách khác Ngài ấy kì vọng vào Neia. Mặc dù Thánh quốc đang hỗn loạn, Neia chắc chắn rằng cô có thể vực dậy đất nước hoặc làm một cái gì đó khác.
Cô cảm thấy như thời gian rất dài, nhưng cũng rất ngắn, nhưng nó đã thay đổi cuộc sống của cô rất nhiều và bây giờ nó đã kết thúc. Tuy nhiên, đây mới chỉ là khởi đầu. Có nhiều điều cô phải làm từ lúc này.
Trước hết cô cần đáp trả kì vọng của Pháp Vương bằng những hành động của mình bằng cách xây dựng lại đất nước này. Công lý và cái ác. Neia chưa bao giờ thực sự hiểu nghĩa của hai từ đó nhưng bây giờ cô có thể ưỡn ngực và trả lời:
Pháp Vương là công lý, cô sẽ trả lời và yếu đuối là một tội lỗi. Điều quan trọng là phải nỗ lực mạnh mẽ từ từ. Neia phải truyền bá những gì mà cô đã học được trong hành trình cùng Vua pháp thuật khi cứu Thánh Quốc
“Baraja – sama, xin hãy lau nước mắt.”
Đó là Beldran. Nhìn kĩ hơn, mắt ông cũng đỏ. Có lẽ ông đã lau nước mắt của mình trước khi đến bên Neia, nhưng giọng nói của ông vẫn còn run rẩy, vì vậy ông rõ ràng vừa mới khóc.
“Ahh…”
Neia dùng sức lau nước mắt, giống như cách mà Shizu lần đầu tiên lau cho cô.
“Baraja sama. Những người không chứng kiến trận chiến đó, tất cả đều muốn nghe về Pháp Vương. Nhiều người đã đi cùng gia đình của họ đến đây để được nghe chính cô kể cho họ. ”
“Tôi hiểu rồi tôi sẽ nói với họ về Bệ hạ Ainz – sama là một vị vua thực sự cao quý, và cũng nói về Shizu.”
Neia nhìn thẳng về phía trước.
“Tạm biệt thật sự rất buồn. Tuy nhiên mọi người! Đi nào! Chúng ta hãy truyền bá sự thật rằng Bệ hạ là công lý cho nhiều người hơn nữa! ”
“Ohhh!”
Hơn 3 nghìn người hét lên đồng loạt sau câu nói của Neia.
***
Chiếc xe ngựa di chuyển
Công việc dài đằng đẵ cuối cùng đã kết thúc. Tuy Ainz chưa từng trải nghiệm, nhưng đây chắc hẳn là cảm giác như một mình ra nước ngoài làm việc vậy. Mặc dù thỉnh thoảng có trở về Nazarick, đây có thể là lần đầu tiên anh đi lâu đến vậy.
Anh đã ném toàn bộ vấn đề cai trị các Demihumans trên đồi Abelion Hills cho Albedo, và anh đã trao toàn bộ công việc tương lai của Thánh Quốc cho Demiurge.
Nói cách khác, Ainz đã đẩy toàn bộ công việc khỏi vai. Anh thở dài, đủ tinh tế để Shizu – người đang ngồi đối diện anh – không nhận ra. Trong khi anh đã đơn giản hóa kịch bản của Demiurges phân nửa, sự mệt mỏi từ tất cả các sự kiện phức tạp cho đến thời điểm đó vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn. Tuy nhiên, anh đã cảm nhận được cảm giác thư giãn đến từ giải quyết một vấn đề trước đây không thể giải quyết.
Tuy nói là vậy, sau khi trở về Nazarick – là E-Rantel đúng hơn, anh cần phải nghiêm túc và từ từ giải quyết công việc đang chất đống trong phòng trong hai mùa qua. Có một lần, anh đã đóng dấu của mình lên các tài liệu một cách qua loa, tin tưởng rằng Albedo đã xem qua chúng, để rồi nghe được, “Quả thật, quyết định nhanh chóng thế này chỉ có thể là Ainz-sama. Thần thật sự kính trọng ”. Ainz đã tự hỏi liệu lời đánh giá như thế có phải châm biếm hay không. (Vậy Ainz thắng trận chiến và không phải ơ Nazarich bị tra tấn tinh thấn)
Thật sự. Không phải vì anh có công việc đang chờ mà anh đã không sử dụng [Gate] – thứ có thể đưa anh trở lại ngay lập tức.
Chắc chắn không phải.
Có nhiều cách để dịch chuyển đến những nơi chưa từng thấy trước đây, nhưng vẫn còn quá sớm cho điều đó. Sẽ không tốt nếu để lộ con bài của mình. Tuy nhiên lúc này Hanzo trên xe ngựa không nói gì cả. Phép thuật chống nghe lén đã được kích hoạt. Đó là dấu hiệu rõ ràng rằng không ai theo dõi Ainz và những người khác, nhưng có thể có những phương pháp mà Ainz không biết.
Nếu có đủ thời gian, chúng ta có thể đợi cho đến khi chúng ta đến một nơi ít bị để ý trước khi dịch chuyển, Ainz nghĩ. Thật sự, chắc chắn không phải vì anh muốn tránh xa những tài liệu mà anh không thể hiểu được dù anh có đọc chúng bao nhiêu lần.
Tuy nhiên, hiện giờ có một vấn đề. Shizu đã không nói bất cứ điều gì kể từ khi cô ấy lên xe ngựa…
Neia cũng vậy, Ainz luôn cảm thấy bồn chồn khi anh ngồi cùng một chiếc xe ngựa với người khác và họ luôn im lặng. Nếu bên kia là một người đàn ông thì họ sẽ tình cờ nói điều gì đó, nhưng một cô gái sẽ phải xem xét lời nó của họ khi nói ra.
Cô không thể nói gì sao, Shizu? Ý nghĩ này từ ban đầu vẫn tồn tại trong tâm trí của Ainz. Đáng tiếc chính là dường như không có cách nào gợi chuyện. Cuối cùng, Ainz đã không còn có thể chịu đựng sự im lặng đè nặng, và sau khi chuẩn bị bản thân cho điều tồi tệ nhất, Ainz cất tiếng:
“Shizu, ngươi cảm thấy thế nào khi rời khỏi Nazarick để tự mình làm việc? Ngươi có bất kỳ câu hỏi hoặc gợi ý nào cho tương lai không? ”
Anh sẽ bắt đầu bằng cách nghe một báo cáo từ cấp dưới của mình, người đã bận rộn với công việc kể từ khi cô ấy đi công vụ. Trong khi anh ấy không giỏi nói chuyện với phụ nữ, cũng tốt khi anh tưởng tượng họ là đồng nghiệp nữ.
“… Thần nghĩ đến…cố gắng làm việc.”
“Vậy sao! Ngươi đã làm việc rất tốt. ”
Đó là kết thúc của cuộc trò chuyện. Nó đã hết và biến mất. Kể cả khi Ainz đợi lâu hơn một chút, anh cũng không nên trông chờ Shizu tiếp tục cuộc trò chuyện. Một khi những từ “cố gắng làm việc” được đề cập, rất khó để tiếp tục. Cô ấy đã không trả lời câu hỏi về việc có bất kỳ thắc mắc hoặc đề nghị nào trong tương lai.
Điều đó nói rằng, những suy nghĩ của Ainz chỉ là những suy nghĩ nông cạn của một cấp trên. Anh nên nghĩ rằng cô ấy cố gắng làm việc, tất cả những gì mình phải làm là chờ kết quả. Cũng có những lợi ích khi làm như vậy. Điều này có nghĩa không có vấn đề gì xảy ra hoặc việc quan trọng.
Tuy nhiên, Shizu lại tiếp tục nói.
“…Phải tự mình suy nghĩ sau đó hành động rất khó …”
“Thật sự, chính là như vậy.“
Shizu luôn làm việc ở trong Nazarick, chỉ nghe lệnh làm việc mà thôi. Tuy nhiên lần này Ainz chỉ đưa ra những chỉ dẫn sơ lược và sau đó những hành động mà cô đã thực hiện dựa trên những quyết định mà cô đưa ra trong phạm vi những hướng dẫn, đó là nhiệm vụ. Đối với tất cả những gì anh biết, điều đó có thể quá rộng đối với cô. Có lẽ anh nên giao một một nhiệm vụ đơn giản, khi đây là lần đầu tiên Shizu rời Nazarick.
“Tuy nhiên, hầu hết các Pleiades đều ra ngoài làm việc. Và bây giờ thực tế là chuyện một hầu gái ác quỷ được sở hữu bởi Pháp Vương đã lan truyền từ Thánh Quốc đến các quốc gia khác. Lần này là một kinh nghiệm tốt. Nhưng đưa ra những chỉ dẫn mơ hồ là một ý tưởng tồi. Cũng giống như ta nghĩ, người ra lệnh phải làm cho mệnh lệnh dễ hiểu một chút...”
Nói đến điểm này, Ainz cảm thấy đang tự đào hố chôn mình. Là người đứng đầu của Nazarick, Ainz có nhiều khả năng đưa ra mệnh lệnh nhất.
Mình không thể đưa ra kế hoạch hành động cụ thể và chi tiết. Hay đúng hơn, nếu mình nghĩ ra kế hoạch nông cạn, Albedo và Demiurge sẽ cau mày!
“”—— cần phải ưu tiên tùy cơ ứng biến, không nên quá cứng ngắc tuân theo kế hoạch. Đúng như ta nghĩ, nếu là người trực tiếp ở hiện trường sẽ biết rõ tình hình nhất! ”
“…Vâng. Thần đã học được rất nhiều điều bằng cách làm theo hướng chỉ dẫn của Ngài. ”
“Ahh, thật vậy sao. Ta rất vui khi ngươi hiểu điều này, cảm giác như thế nào? ”
Ainz gãi đầu khi anh được câu trả lời là “Umu”, nhưng sau đó Ainz mới nhận thấy năng lực giữa Shizu và bản thân khác nhau thế nào, có lần dạ dày không tồn tại của anh nhức nhối và trái tim của Ainz khóc thầm khi anh đọc bản báo cáo của Demiurge. (dù gì người tạo ra Shizu cũng là 1 tiến sĩ, nên ít nhiều Shizu cũng có trí tuệ)
“Nhắc mới nhớ,” Ainz quyết định thay đổi chủ đề. Nếu anh tiếp tục, có thể sẽ bị sốc hơn nữa. “Có vẻ như ngươi và cô Baraja rất hợp nhau. Ngươi có buồn khi phải chia tay với cô ấy không? ”
“…Thần rất thích cô ấy…”
“Có thật không!? Thật tuyệt vời! ”
Biểu hiện niềm vui của Ainz được bộc lộ một cách chân thực. Trong khi ở thế giới thật Suzuki Satoru không có con, nhưng bây giờ anh cảm thấy giống như một phụ huynh khi nghe một đứa con của mình lần đầu tiên kết bạn.
Ah, Mình mừng vì đã hồi sinh cô ấy… hm? ‘Yêu thích’ của con bé nghĩa là gì…đừng nói với mình rằng Neia không phải là bạn, Shizu chỉ xem cô ấy như sex toy… (giống Shalltear)
“Ngươi có chắc hai người là bạn không?”
Shizu cúi đầu suy nghĩ một lát, rồi cuối cùng cô ấy trả lời với một từ “… vâng.”
Ainz tràn ngập niềm vui. Tuy nhiên, sự bùng nổ niềm vui đã bị kiềm chế ngay lập tức. Trong khi anh ta anh không hài lòng về điều đó, nhưng đây là lần đầu tiên một người từ Nazarick đã kết bạn với người bên ngoài. Điều này mang lại một niềm vui nhỏ cho trái tim anh.
Hầu hết những người ở Nazarick không rời khỏi đó, vì vậy họ không thể kết bạn ở bên ngoài. Có lẽ nếu anh để cho các thành viên khác đi ra ngoài thường xuyên, họ sẽ có thể có một tình bạn tốt với ai đó.
Ainz nghĩ rằng có những người có bạn bè thì tốt hơn những người khác. Tuy nhiên, nghĩ rằng bọn họ không cần bạn bè cũng không đúng. Vẫn luôn tốt hơn nếu có cơ hội kết bạn hơn là không.
Mình có bạn bè của mình từ Ainz Ooal Gown. Nhưng một số thành viên cần để họ ra ngoài và tiếp xúc với người khác… đặc biệt là Mare và Aura không thể để hai đứa dành tất cả thời gian trong Nazarick được… umu.
“Ngươi có muốn sắp xếp gặp lại Neia không?”
“… Không… quá xa nơi này…”
“Ahh! Không cần phải lo lắng về điều đó. Ta đã đánh dấu điểm dịch chuyển. Ngươi có thể đi và gặp cô ấy cứ khi nào ngươi muốn. Ta có thể sử dụng [Gate] nếu như ngươi muốn, vì vậy không cần phải ngại ngùng. Mm. ”
“… Nếu thần rảnh… thần sẽ thăm cô ấy…”
”Đúng rồi! Thời gian rảnh… Ta sẽ cho ngươi thời gian rảnh. Ta đã suy nghĩ về một kế hoạch nghỉ ngơi cho các thủ hộ vệ một thời gian. Ta cũng nên cho Pleiades một chút thời gian rảnh. Sẽ không tốt nếu không đi ra ngoài và vui chơi với những người khác. Ta sẽ sắp xếp lịch cho các ngươi vì vậy sẽ ổn cả thôi.”
Shizu suy nghĩ rồi lắc đầu.
“Điều đó sẽ gây ra vấn đề.”
“Vấn đề, vấn đề ngươi nói…”
Điều đó nghĩa là gì? Vấn đề cho Neia? Hay nó sẽ ngăn cô ấy vui vẻ với Neia? Hay là vì các thành viên khác sẽ không chấp nhận…
“Chà, nếu nó gây ra vấn đề thì không thể tránh được. Ngươi sẽ phải tự mình giải quyết nó. Nói về điều đó, hãy để ta thay đổi chủ đề. Cha mẹ của Cô Baraja đều đã chết. Liệu có ổn không?”
Cha mẹ của Neia Baraja đều đã chết. Nếu cô ta hỏi Ainz để anh hồi sinh họ thì anh sẽ không phiền. Nếu làm như vậy sẽ làm cô ấy càng biết ơn hơn.
Không, điều đó không đúng.
Thật ra, hồi sinh cha mẹ của Neia không phải là một thứ có giá trị. Rõ ràng là Neia đã biết ơn anh rất nhiều. Trong trường hợp đó, không cần phải tiếp tục ghi điểm với cô ấy. Ngoài ra, Wands of Resurrection rất tốn kém vì vậy anh không thực sự muốn cứu họ. Nếu Pestonya và những người khác sử dụng phép thuật phục sinh, những người đó sẽ yêu cầu tiền vàng hay đồ trang sức hoặc vật có giá trị khác thanh toán.
Trong thực tế không có lợi ích gì khi làm điều đó. Tuy nhiên, nó sẽ là một vấn đề khác nếu đó là bạn của Shizu. Mình sẽ không để tâm nếu đó là lợi ích của bạn bè Shizu. Vì cô ấy có vẻ gần gũi với Shizu, anh đã hỏi lẫn Neia và Shizu để đánh giá phản ứng của họ.
“..Không sao đâu… Đối đặc biệt với cô ấy như vậy là không tốt.”
“Có thật không? Nó sẽ tạo ra một món quà tuyệt vời… trong trường hợp đó…ồ, đúng rồi. ”
Thật sự thì, hồi sinh người chết đặc biệt là xác chết không hoàn chỉnh có thể có những tác dụng phụ sẽ rất phiền phức. Kịch bản mà anh thấy phiền phức nhất là những người xung quanh sẽ nói “Tại sao ngài lại hồi sinh cho cô ta mà không phải cho tôi?” Ngoài ra, nó sẽ là phiền nếu anh được yêu cầu hồi sinh Nữ hoàng. Tuy Demiurge có lẽ có thể xử lý tình huống nếu anh hồi sinh Holy Queen, nhưng như thế hại nhiều hơn lợi.
“Nếu ngươi muốn chơi gì đó, sao ngươi đọc cuốn sách đó? Không có vấn đề chứ?
“… Không có vấn đề … vì nó ở trong phòng Tiến sĩ.” (người tạo ra Shizu là một Tiến sĩ)
Shizu sở hữu kiến thức về tất cả các cơ quan của Nazarick. Điều đó quá nguy hiểm, cũng không thể giống lần này đi ra bên ngoài Nazarick như vậy, Vì vậy anh đã sử dụng [Control Amnesia (Kiểm soát Kí ức)] để chỉnh sửa ký ức của cô.
Kiến thức của Shizu về những cơ quan đó là một phần dữ liệu mà người sáng tạo của cô cài đặt cho cô. Trong khi anh không biết, thần chú hiệu quả hay không, sau khi thực hiện thì Ainz phát hiện ra rằng câu thần chú đã có hiệu quả.
Đó là một kết quả mà Ainz đã phát triển sau nhiều thí nghiệm lặp đi lặp lại trên một con chuột trong phòng thí nghiệm. Có cảm giác như anh ta có thể làm những điều kinh ngạc khi anh nắm vững nó. (con chuột mà Ainz nói là tên Nium, đội trưởng dội Sunlight của Pháp quốc)
Lý do là bởi vì Ainz có cảm giác rằng anh có thể truy cập vào phần lõi của NPC. Chính xác NPC đã được cài đặt những gì, nguồn gốc của những kí ức của họ? Bất quá điều đó chung quy có thể là Ainz tưởng tượng ra, và rất có thể chúng hoàn toàn không liên quan. Nếu anh muốn phân loại những kí ức đó, anh sẽ cần phải hiểu rõ về phép thuật đó và cũng như hiểu mọi thứ liên quan đến ký ức của con người. Trong trường hợp đó, anh sẽ cần rất nhiều con chuột trong phòng thí nghiệm và nhiều năm để thực hành và nghiên cứu, cũng như chuẩn bị cho khả năng rằng nó có thể chỉ là một sự lãng phí thời gian.
Tuy nhiên, Shizu hiện đang được cài vào những kí ức không chính xác, nên ở một mức độ nào đó, cô ấy là một cái bẫy.
Bất cứ ai đang cố gắng sử dụng Shizu để vào Nazarick chắc chắn sẽ thất bại.
“Tiến sĩ… hm? Những CZ2128 Delta có thay đổi không?” (những bộ phận trên người Shizu)
“… Nếu đến lúc.”
Những cái đó không phải là bộ phận đơn giản, dù Ainz nghĩ vậy nhưng không nói ra. Nó giống với khuôn mặt thật của Santa Claus ẩn dưới tấm màn bí ẩn.Trong khi anh chưa bao giờ đến nhà của Suzuki Satoru trong ký ức của Ainz, nhưng ngôi nhà trong YGGDRASIL thì có — Mặc dù, chúng là công ty phát triển ra.
Khi Ainz mỉn cười cô đơn, anh nhận thấy Shizu chăm chú nhìn anh, và anh nói “Ta chỉ đang tự kỉ thôi.”
“Bệ Hạ.”
“Hm?”
“Bệ Hạ”
“Gì vậy, Shizu?”
Trước đây cô đã gọi anh bằng tên, nhưng giờ cô đột nhiên chuyển sang sử dụng từ chỉ địa vị. Nó khiến Ainz có một chút bối rối.
“…Do trước nay vì quá quen thuộc… là như vậy?”
“Ngươi đang nói gì vậy? Ta sẽ cảm thấy cô đơn nếu ngươi gọi ta là Bệ hạ. Ainz – sama là được rồi Thành thật mà nói, ngươi thậm chí không cần gọi sama. Thế thì Ainz – san thì sao?”
“… Điều đó thật thô lỗ. Thần sẽ bị mắng. ”
“..Oh, ta hiểu rồi. Chà, ít nhất thì không cần phải gọi ta là Bệ hạ. ”
“Thần hiểu rồi”
“Ồ thế còn món vũ khí Rune mà ta đã nói qua [Message]?”
“Thần đã cố gắng thử.”
“Ta hiểu rồi…”
Tuy nó không thuận lợi. Tuy nhiên, cho dù thất bại cũng không có vấn đề gì. Tuy nhiên, có lẽ nên đợi để trả lại những món mình đã cho mượn, Ainz trầm ngâm trầm ngâm khi nhìn Shizu.
Khi anh rời mắt đi, anh đang đi cùng chiếc xe của mình với một cô gái cứ nhìn anh chằm chằm. Trên cả chặng đường về với khuôn mặt trống rỗng. Cả hai đều có khuôn mặt độc đáo theo cách riêng của nhau.
Khi Ainz nghĩ về điều này nó khiến anh buồn cười.
***
Caspond nhìn ra ngoài từ nơi sâu nhất của cung điện hoàng gia, phòng của Holy King. Lễ đăng quang của hắn sẽ diễn ra trong vài ngày nữa. Do đó, hắn đã đến căn phòng trống này, bao gồm cả phòng nghỉ bên cạnh, để bình tĩnh suy nghĩ của mình.
Người đầu tiên sẽ phàn nàn, và người sẽ nói những lời thiếu suy nghĩ, là Remedios. Cô hiện đang suy nghĩ lỗi lầm ở nhà. Không, sẽ không đúng khi nói rằng cô ấy đang suy nghĩ lỗi lầm. Thay vào đó, cô đang nghỉ ngơi dưỡng sức ở nhà. Đó là bởi vì hắn định gửi cô đi tra xét có thêm bất kỳ Demihumans nào ẩn náu trong Thánh quốc hay không.
Điều đó nói rằng, hắn vẫn chuyển đến phòng của Đức Vua trước khi lễ đăng quang kết thúc. Đây là một lý do rất tốt cho để kẻ thù của Caspond tấn công. Hắn đã khăng khăng làm như vậy mặc dù biết điều đó, bởi vì các cuộc đấu tranh quyền lực đã bắt đầu.
Mục đích chính là ngăn cản các quý tộc chống đối Caspond lên tiếng phản đối khi sự thật đã định (ý là chém trước tấu sau). Đối với Caspond, người không biết nhiều về xã hội quý tộc ngày nay, nó dễ dàng hơn để phân biệt ai là kẻ thù và ai là bạn. Đó cũng là một phần của kế hoạch.
“… tôi chắc rằng một số quý tộc chắc chắn sẽ không vui vì tôi đã lên ngai vàng mà không dàn xếp với các quý tộc khác. Nhất là miềm Nam, những người mà không bị Ngài giết hại. Trong trường hợp đó, những người miền Bắc mà tôi chiến đấu cùng sẽ nghĩ gì, nếu tôi lắng nghe họ… ”
“Họ chắc chắn sẽ bất mãn, và trở thành một yếu tố quyết định lớn. Bằng cách đó, kế hoạch chia đất nước thành hai sẽ hoàn thành.”
Những lẩm bẩm của Caspond đã nhận được câu trả lời. Đó là một giọng nhẹ nhàng dường như thấm vào long người. Nó thuộc về người quản lý cao cấp của Caspond.
Caspond lập tức quay lại và quỳ xuống. Anh cúi chào, rồi ngẩng đầu lên.
“Xin nghênh tiếp Ngài, Demiurge – sama.”
Gã không đeo mặt nạ của mình, và gã đã không thay đổi diện mạo của mình trước khi xuất hiện. Nói cách khác, gã chắc chắn rằng nơi này an toàn.
“Ta đến để chuyển vật phẩm về Nazarick. Có vấn đề gì xảy ra bây giờ không?”
“Không có gì cả. Mọi thứ đã diễn ra như kế hoạch của ngài, Demiurge-sama.”
Caspond mỉm cười, và Demiurge cười lại.
“Trong khi có một số thứ vượt quá mong đợi của ta, giai đoạn đầu của kế hoạch đã kết thúc mà không có bất kỳ vấn đề gì, nhờ hành động của Ainz-sama. Sau này ta mong đợi biểu hiện của ngươi. ”
Đầu của Caspond cúi sâu, nhưng gã biết những lời đó không đúng.
Demiurge không mong đợi gì ở kẻ này. Tuy nhiên, nếu hắn làm trật đường ray đã được xắp đặt cho hắn, gã sẽ ngay lập tức nhảy vào để sửa chữa kế hoạch và giữ nó đi đúng hướng.
Gã cần chuẩn bị một vài kế hoạch để tiết lộ danh tính thực sự của Caspond. Trong mệnh lệnh có vài chỗ cho người ta nảy sinh nghi ngờ vì sao phải làm như vậy, chắc chắn là để chuẩn bị cho điều đó. (mấy cái lệnh sai lầm làm tiêu hao nhân lực trong cuộc chiến)
Giai đoạn đầu tiên của kế hoạch là đưa Abelion Hills và Demihumans vào dưới sự thống trị của Vương quốc Pháp Thuật. Trước đó, họ sẽ tiêu diệt các rắc rối đặc biệt và sau đó gieo mần mống của một cuộc xung đột giữa Bắc và Nam Thánh quốc. (nên Thánh Hậu và Kelart cần phải chết không thương tiếc)
Sau đó, Caspond sẽ chịu trách nhiệm về giai đoạn thứ hai, đó là đưa Bắc và Nam vào phe đối lập, và sau đó xung đột.
Giai đoạn thứ ba, cuối cùng sẽ là để Sorcerous Kingdom hoàn toàn thống trị. (lấy danh nghĩa giữ gìn hòa bình thế giới)
“… Tôi có một câu hỏi liên quan đến món đồ cần thiết cho kế hoạch, ngài sẽ giữ cơ thể của tên này ở đây chứ? ”
“Không cần. Nó đã được đưa đến Nazarick. Khi cần thiết cho kế hoạch, nó có thể được mang đến đây. ”
Cơ thể thật của Caspond được bọc trong một vật phẩm được gọi là Shroud of Sleep (Tấm vải liệm giấc ngủ), và nó dường như đã được đưa đến Nazarick.
Vật phẩm phép thuật này có thể khống chế sự thối rữa của xác chết. Anh ta đã bị giết ngay lập tức bằng phép thuật khi bị bắt, và cơ thể của anh ta đã được bảo tồn trước khi cứng lại. Nếu một ai đó chạm vào nó, người ta vẫn có thể cảm thấy nhiệt độ cơ thể. Sử dụng xác chết đó, người ta sẽ cho rằng anh đã chết đột ngột.
“Tạm thời để ta nhắc lại một chút, ngươi có hiểu một Holy King nên làm gì không?
“Vâng. Để biến nơi này thành một đất nước xứng đáng với Ainz-sama, tôi phải làm cho nó trở nên thịnh vượng.”
“Mm, đúng vậy. Tuy nhiên, ngươi tuyệt đối không cần giảm bớt bất mãn. Bởi vì bất mãn là hương liệu tốt nhất chào đón tân vương.”
“Vâng.” Doppel-Caspond trả lời. Rồi hắn hỏi Demiurge về một vấn đề chưa được mô tả trong kế hoạch của gã.
“Nhắc mới nhớ, chúng ta nên làm gì với cô gái đó?”
Đó là tất cả Demiurge cần thiết để nhận ra Doppel-Caspond đang nói đến ai, và lần đầu tiên nụ cười của gã xuất phát tự đáy lòng.
“Ta đã từng dùng từ ‘không thể nhìn thấu’ để mô tả Ainz-sama trước đây … Hoàn toàn chính là như vậy. Ainz-sama đã chuẩn bị một con tốt khá lớn cho ta. Sự tồn tại của ả đã rút ngắn kế hoạch của ta thêm vài năm.”
Doppel – Caspond có cảm giác rằng đôi mắt không có trọng tâm của Demiurge đột nhiên di chuyển. Chúng dường như đang nhìn vào bức tường. Và phía bên kia … Caspond nhớ rằng đó là cổng chính của thủ đô.
“Tuy rằng trước đó Ngài đã nghĩ đến giành được sự say mê của nhân loại … lại có thể tạo ra một cô ả như thế ở một đất nước tôn giáo kiên định. Mặc dù, mình không hiểu mệnh lệnh không có vấn đề gì khi giết luôn cô ả mà ngài đã cho mượn vũ khí Runecraft lộng lẫy như thế, không ngời lại đẩy cô ả đến tình trạng tôn sung như vậy.”
Dù Demiurge có tâm trạng rất tốt cũng không chẳng nói những lời này với bất luận kẻ nào, Caspond chỉ im lặng chờ đợi Demiurge quay lại với hắn.
“Hướng dẫn để giúp cô gái đó thực sự là đáp án chính xác. Không, nếu là Ainz-sama, ngài ấy chắc chắn sẽ có thể sửa bất cứ thứ gì tôi đã làm. Trong khi Ngài đã nói trong trước đây rằng Ngài sẽ làm kế hoạch xuất hiện sơ hở để kiểm tra khả năng ứng biến của ta, Lại còn bố trí kế hoạch tài tình… Ngài thực sự là người kết các vị vô thượng chí tôn. Mỗi một lần, Ngài đều làm cho ta hiểu bản thân còn cách rất xa vẫn không thể nào bắt kịp… Kuku, Ngài đúng là một Đấng tối cao tàn nhẫn. ” (Demiurge đang tự kỉ)
Demiurge dường như xúc động sâu sắc khi gã lắc đầu, và bên trong căn phòng im lặng. Cuối cùng, Demiurge điều chỉnh cổ áo của mình, như để gạt bỏ dư vị của sự phấn khích của mình, và sau đó buộc lại cà vạt.
“Hỗ trợ Neia Baraja với tất cả mọi thứ từ vị trí của ngươi. Phải lấy danh nghĩa cảm ơn Ainz-sama mà công khai tiến hành. Điều đó cũng có thể đủ đẩy nhanh cuộc xung đột giữa Bắc và Nam … Ta sẽ sớm giao cho ngươi bản kế hoạch phải làm gì nếu ai đó gây trở ngại cô ả đó. Cho đến lúc đó, hãy hành động như chúng ta đã thảo luận. ”
“Vâng! … Nhưng điều gì sẽ đến với cô gái đó? Ngài có định làm cho cô ấy là vị vua kế tiếp không? ”
Trong trường hợp đó, hắn sẽ cần phải chuẩn bị để làm những việc thích hợp. Mặc dù Demiurge đã nói rằng gã sẽ đưa cho anh những chỉ dẫn chính xác, vì vậy tốt nhất làm theo là được.
“Đó cũng không phải là một ý tưởng tồi, nhưng sẽ tốt hơn nếu cho cô ấy một nhiệm vụ khác. Trong khi không thể biết được Ainz-sama muốn được coi là một vị thần hay không, nếu Ngài có ý định đó, thì tốt hơn là chuẩn bị cho điều đó. Thí nghiệm tôn thờ Ainz-sama như một vị thần chắc chắn sẽ hữu ích trong trường hợp đó. ”
“Vâng!”
“Giờ thì, có điều gì khác ngươi muốn nhân cơ hội này để xác minh không?”
“Vâng. Việc liên quan đến người phụ nữ không còn cần thiết nữa, Remedios Custodio. Trong khi kế hoạch ban đầu là để cô ấy chạy xung quanh khi cần thiết, sẽ không phải tốt hơn nếu giết cô ta sao? ”
“Không, cứ để nó sống và để nó trở thành vật tế thần cho sự bất mãn của giới quý tộc. Đó là lý do tại sao ta nói không cần giết chết ở thời điểm gặp mặt ban đầu. Chuyển cô ấy đến một bộ phận khác. Hãy để Phó chỉ huy trưởng trở thành chỉ huy trưởng của Quân đoàn Paladin và sau đó sử dụng anh ta. Tên này có thể có giá trị lợi dụng. ”
“Tôi hiểu!”
“Giải quyết khi thời điểm rõ ràng.”
Sau khi chứng minh rằng hắn đã hiểu, Demiurge chỉ ra rằng cuộc trò chuyện kết thúc, và biến mất với [Greater Teleportation]. Con quỷ ẩn trong bóng của hắn, Hanzo mà Caspond không bao giờ có thể đánh bại dù cho hắn có cố gắng thế nào đi nữa.
Doppel – Caspond đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa.
Trong khi hắn chỉ có thể nhìn thấy giữa sân, hắn tưởng tượng hắn có thể nhìn thấy nhiều người đang vui sướng khắp thành phố. Sau đó, hắn cười chế giễu.
“Hãy tận hưởng hương vị của hạnh phúc nhiều nhất khi còn có thể, công dân của đất nước tôi.”
–Hết Tập 13–
Fix lỗi: clef1990
Sau chiến thắng của Sorcerer King, nhiều thứ đã trở nên đơn giản. Các demihuman đã mất ý chí chiến đấu, những gì còn lại là quét sạch chúng. Không có thương vong nào từ Thánh Quốc, nhưng trên mặt đất chỉ là xác chết của các demihuman.
Bây giờ khi Jaldabaoth chủ tướng kẻ thù đã bị đánh bại, không kẻ nào còn có thể chắn đường Quân đội giải phóng Thánh Quốc.
Việc chiếm lại thành phố Prart và thủ đô Hoburns là chuyện đơn giản.
Sẽ mất một chút thời gian để giải phóng thành phố Rimun, xa hơn về phía Tây, và vẫn còn những người dân đang chịu đau khổ từ những thôn làng bị bắt làm tù binh. Nhưng đây có thể coi là một bước tiến lớn.
Thủ đô được giải phóng lấp đầy những âm thanh vui vẻ, cho dù đã qua một ngày, sự hăng hái của họ vẫn không biến mất. Thực tế, nó càng trở nên náo nhiệt hơn.
Tuy nhiên, bên trong tầng lớp cao bao, gồm cả Neia biết rằng vẫn còn những những vấn đề nhiều như núi cần giải quyết.
Vấn đề đầu tiên là thực phẩm. Các demihuman đã ăn mọi thứ và gây tình trạng thiếu lương thực. Nó chắc chắn sẽ cản trở việc Thánh Quốc phát triển sau này.
Tiếp theo là mất đi quá nhiều sinh mạng. Mất đi nhân lực cũng có thể chấp nhận được. Tuy nhiên, nếu người chết là nghệ nhân lành nghề, học giả, hay người học việc, thì việc thiếu hụt kĩ năng sẽ trở thành chí mạng cho quốc gia.
Và sau đó là vấn đề nguồn lực. Các Demihuman đã cướp bóc và phá hủy nhiều thứ, và xây dựng lại tất cả những thứ đó sẽ tốn rất nhiều nguồn lực.
Cuối cùng là vấn đề thời gian. Các Demihuman đã cướp đi hai vụ mùa của họ trong cuộc xâm lược, và cần phải làm việc gấp đôi để bù đắp cho sự mất mát.
Và tất nhiên, có thể có những demihumans ẩn núp trong Thánh quốc. Chúng sẽ cần phải được tiêu diệt tận gốc rễ.
Rất nhiều báu vật được suy đoán là bị demihuman cướp đi – đồ vật đáng giá và vật phẩm phép thuật – cũng không rõ tung tích. Demihuman đều có cuộc sống riêng biệt, lấy trang sức quý hiếm và thu thập tài sản của con người không phải là một điều kỳ lạ. Tuy nhiên, điều kỳ lạ là không có manh mối nào cả. Đó là bởi vì họ hoàn toàn không lần theo được dấu vết đội vận chuyển của quân địch.
Tuy nhiên, dù trước mắt có nhiều vấn đề, sẽ có người cảm thấy hiện tại chỉ cần đắm chìm bên trong miềm vui là tốt rồi. Họ sẽ cần nghỉ ngơi một chút trước những ngày đau đớn sắp tới, và Neia cũng đồng ý về điểm đó.
Thế nhưng, cô không thể làm điều đó hôm nay. Cô không thể đắm chìm vào ngày vui mừng này. Lí do là bởi vì hôm nay là ngày ly biệt. Một ngày rất đau đớn.
Phía đông Vương đô, có một chiếc xe ngựa lẻ loi đậu ở trước cửa chính của hoàng gia. Trái ngược với vẻ ngoài của chiếc xe ngựa, Neia biết rằng nội thất của nó được trang trí tao nhã và sang trọng, tính năng của nó cũng rất tuyệt vời, đặc biệt là chỗ nện lót bên trong không làm cho mông bị đau dù ngồi trong thời gian dài.
Thật sự, đó là cỗ xe ngựa mà Neia được phép ngồi chung với Pháp Vương khi Ngài đến Thánh Quốc. Nói cách khác, hôm nay là ngày Pháp Vương rời khỏi Thánh Quốc, trở lại quốc gia của mình.
Vốn dĩ mà nói không có gì kì lạ khi xung quanh xe ngựa Pháp Vương được bao bộc bởi các Demihumans. Pháp Vương đã thống nhất Abelion Hills và mang nhiều Demihumans dưới lá cờ của mình trong trận chiến với Jaldabaoth. Mặc dù như thế, ngay cả bóng dáng một người đều nhìn không thấy, là bởi vì Pháp Vương cho bọn họ trở về ngọn đồi.
Đây cũng không phải một hai ngày gần đây, sau khi kết thúc cuộc quyết chiến cuối cùng với Jaldabaoth, Ngài đã để họ quay trở về. Lúc cô hỏi lí do, cô nhận được câu trả lời đầy thương cảm với nhân dân Thánh quốc.
“Cô rất ghét khi ở cùng với Demihumans, đúng không?”
Neia rất xúc động. Vì lo lắng cho trạng thái tinh thần củaThánh quốc, mà Ngài để cho binh lính của mình trở về nhà, những người từ quốc gia khác khi được nói là sẽ đồng hành cùng với dân quân Thánh quốc. Hành động này không phải là bình thường đối với người cai trị của một quốc gia.
Thật sự, ngoại trừ Vua của các vị Vua – Pháp Vương vĩ đại. Nhóm những người cùng chí hướng của Neia cũng rất xúc động.
Do đó, khi Neia và các đồng đội của cô tự mình trở thành người bảo vệ danh dự của vị phù thủy, không ai có thể phản đối. Đương nhiên, đã gần như không còn chiến đấu, vì vậy họ chỉ đơn giản đi cùng với Pháp Vương, nhưng vẻ mặt của các đồng đội vẫn còn mới mẻ trong ký ức của Neia.
Cô nhớ niềm vui của họ khi có thể đi cùng với người đã cứu họ, cảm giác vinh quang khi có thể ở cùng người anh hùng đã đánh bại Jaldabaoth, và rồi hạnh phúc khi được phép đứng bên cạnh nhà vua mà họ rất ngưỡng mộ. Khuôn mặt của họ tất cả pha trộn những cảm xúc khác nhau.
Hôm nay bọn họ cũng ko rời mắt.
Có thể nhìn thấy chỉ có tường thành và cửa chính của thủ đô Thánh quốc, và sau đó là con đường là đi thông Prart —— kéo dài đến Vương quốc Phù thủy.
“Bệ hạ thực sự sẽ đi trở về hôm nay sao? Giải phóng Thủ đô, làm cho rất nhiều người đều đắm chìm trong tiếng hoan hô nói cười. Thần cho rằng bệ hạ ở đây vài ngày cũng không vấn đề, trong một lễ hội tạ ơn cho người có công lao lớn nhất của việc lấy lại Thủ đô…”
Cô đã hỏi câu hỏi đó nhiều lần trước đây. Cô có lẽ sẽ nhận được câu trả lời mà cô đã biết, rằng Ngài sẽ về nhà. Mặc dù vậy, cô vẫn phải hỏi lại. Có thể do Neia thiếu khả năng thuyết phục.
“Ahh, hôm nay ta sẽ trở về Vương quốc Phù thủy. Ta không tự tin vào khả năng ứng xử lễ nghi của ta.”
Pháp Vương nhỏ giọng lầm bầm, rồi Ngài làm một động tác khoa trương, một cái nhún vai hài hước, có lẽ bởi vì Ngài biết Neia sẽ cảm thấy bối rối nếu cô hiểu lời nói của Ngài. (Ainz sợ Neia nhìn ra anh ko có phong thái vị vua)
Ngài thật chẳng có khiếu hài hước.
“Bệ hạ, xin đừng nói đùa.”
“Umu, well, đúng vậy, chỉ đùa thôi. Nói đùa thôi. Thật sự chính là chuyện phải làm toàn bộ đều hoàn thành. Như vậy sẽ không cần ở lại nữa. Ta cũng cần lãnh đão Vương quốc Phù thủy phát triển, như một vị vua. Rời ngai vàng quá lâu, Thủ tướng Albedo sẽ la ta”
Trong đầu Neia hiện ra tuyệt thế mỹ nữ mà cô chỉ gặp một lần. Phụ nữ xinh đẹp đến nỗi làm cho người ta không thể quên được.
Cô ấy hẳn là nóng giận cũng sẽ không rất làm cho người ta sợ hãi, hay là bởi vì là mỹ nhân, cho nên nóng giận càng đáng sợ? Tuy rằng cảm thấy được Pháp vương bệ hạ nói không phải ý này, nhưng hình dạng mỹ nhân tức giận có chút làm cho người ta khó có thể hình dung. Nhưng mà…mình ghen tị.
Bởi vì gần gũi cho nên mới có thể nói như vậy với Ngài ấy, đó là thứ Neia muốn cũng không được, làm cho cô rất hâm mộ, nếu Pháp vương mà cô kính trọng nói với người khác ‘Neia sẽ la ta’ như thế sẽ làm Neia rất vui mừng.
Pháp vương quyết định khởi hành rất đột ngột, ngay cả mọi người vui vẻ đưa tiễn cũng không có, dường như vắng vẻ lạnh lẽo khi nói ra điều đó.
“Ta đã nói với điện hạ Caspond rằng sẽ rất rắc rối nếu lễ hội quá xa hoa. Đất nước này sẽ phải đối mặt với rất nhiều khó khăn từ bây giờ. Thay vì lãng phí nguồn lực và nhân lực khi tiễn ta về nước, ta muốn họ sử dụng nó để xây dựng lại đất nước. ”
“Bệ hạ”
Tại sao Ngài không ở lại.
Nếu cô ôm lấy chân Ngài và khóc lóc, cô có thể hoãn lại việc trở về đất nước của Pháp vương khoảng một tuần. Tuy cô muốn làm như vậy, nhưng cô vẫn nhịn xuống. Cô không thể hành động ngu ngốc với Pháp Vương khoan dung đươc.
“Ah, không phải ta muốn một lễ mừng hoành tráng gì, ah, chỉ là đất nước này không còn gì nữa, uhm… tiền bạc châu báu gì đó, tuy rằng ta nghĩ đã yêu cầu chúng chừa lại một ít (đệ Ainz muốn làm anh vui lòng mà)… Ý ta là nói, ờ đúng, ta muốn mọi người đừng quá bận lòng đến ta mà hãy nỗ lực cố gắng hơn. Hơn nữa, …cô xem, Quốc gia của cô ổn định cũng có lợi cho nước láng giềng Vương quốc Phù thủy. Phải rồi, sẽ có giao dịch giữa chúng ta trong tương lai.
Ainz đã cảm nhận được Neia đang nghĩ gì, và anh vội vàng an ủi cô. Trong khi bình thường anh thường phong thái và nghiêm nghị, Ainz đang nói một cách không đáng tin.
“Cảm ơn Ngài thưa bệ hạ”
“Oh? Hm, đừng, đừng lo về chuyện đó. Ta đã đến đất nước này vì hầu gái của Jaldabaoth. Và bây giờ,” Pháp vương vỗ nhẹ Shizu người vẫn luôn đứng bên cạnh anh, như thể cô đang cố che giấu sự hiện diện của cô. “Và giờ ta đã có cô ấy nên rất đáng giá khi đến đất nước này.”
Đã có những cuộc thảo luận về những món quà họ sẽ trao cho Pháp Vương, nhưng ai đó đã nói rằng vì ông ta là một vị vua, không có người đại diện cho đất nước tặng cho ông một món quà sẽ rất thô lỗ, và kế hoạch đã sụp đổ.
Ít nhất, Neia đã hy vọng rằng Caspond sẽ thực hiện một số nhượng bộ ở mức độ nào đó, hoặc ký một hiệp ước mà Thánh Quốc phải chịu một số điều kiện.
“… Nếu cô muốn, ta có thể sử dụng một phép thuật mạnh mà chỉ có thể được sử dụng mỗi năm một lần để hồi sinh lại cha mẹ của cô, cô có cần không ?”
“Cảm ơn rất nhiều, thưa Bệ hạ, nhưng không cần thiết phải như thế.”
Trong thời gian giải phóng thủ đô, một trong những tù nhân đã chứng kiến mẹ của Neia tử trận. Với câu chuyện của Bà ấy đã truyền cảm hứng khi Neia chiến đấu, chắc chắn Bà ấy sẽ không bận tâm nếu bà không được hồi sinh.
Ngoài ra, người ta nói rằng phép thuật hồi sinh đòi hỏi những vật liệu cực kỳ có giá trị trong mỗi thành phần, và Neia sẽ khó có đủ khả năng để mua chúng. Có lẽ vị Pháp vương nhân từ có thể tặng miễn phí, nhưng cô không thể tiếp tục dựa vào sự hào phóng của Pháp Vương vì lợi ích của chính mình. Tuy nhiên, có vẻ các demihumans đã xử lý các xác chết trong trận chiến, vì vậy cô ấy thậm chí không thể nói một lời tạm biệt cuối cùng việc đó làm cô khá buồn.
“Nói chuyện lâu chỉ làm cho việc chia tay thêm buồn. Chúng ta phải đi sớm thôi. Shizu, ngươi có điều gì muốn nói với cô Baraja không?”
“…Tạm biệt”
“Được thôi, tạm biệt”
Shizu đưa tay cho Neia nắm lấy.
Và sau đó, hai người họ buông ra mà không cần thêm bất kỳ lời nào nữa.
“… Hai người ổn chứ?”
“… Sẽ ổn thôi…”
“Vâng, thưa bệ hạ.”
“Ta hiểu rồi. Chúng ta đi nào, Shizu. ”
Khi Pháp Vương đặt một chân lên bậc thang lên xe ngựa của mình, Ainz quay lại để nói với Neia.
“… Đất nước này sẽ gặp nhiều khó khăn trong tương lai, nhưng… ta chắc rằng mọi người và cô sẽ có thể làm việc chăm chỉ và vượt qua được. Ta hy vọng sẽ gặp lại cô.”
“Vâng!”
Khi Pháp Vương sắp bước vào xe ngựa của mình, Neia nhìn lưng Ngài và không thể ngăn mình hét lên:
“Bệ hạ, bệ hạ!”
Vua Pháp Thuật dừng bước trên xe ngựa và nhìn lại. Neia nuốt nước bọt lấy hết can đảm của mình, và hỏi bằng một giọng run run:
“Ah, xin lỗi! Thần có thể gọi Ngài là Ainz – sama không!? ”
Thật là da mặt dày mà, cô chỉ là một bình dân của một quốc gia khác, sẽ bị mắng vì dám gọi thẳng tên của Ngài như vậy.
“… Eh? Ahh, được, cô có thể… gọi ta bất cứ cái tên gì cô muốn. ”
“Cảm ơn ngài rất nhiều.”
Cô cúi đầu thật sâu với niềm kính trọng đối với một vị vua và khi cô ngẩn đầu lên thì đã đến lượt Shizu đang bước lên xe ngựa.
“Cẩn thận Shizu – Senpai”
“Mm”
Shizu đưa ngón tay cái ra và biến mất vào xe ngựa. Có lẽ hai người họ đã ngồi trên xe, con ngựa bất đầu rên rỉ và chạy đi.
“Sau đó, thưa Bệ hạ!”
Khi cô nhìn chiếc xe ngựa di chuyển, Neia không còn có thể che giấu nước mắt khi cô hét lên:
“Pháp vương Bệ hạ vạn tuế!”
Cô không phải là người duy nhất hét lên bằng giọng của chính mình.
Có nhiều hơn một cổng ở thủ đô hoàng gia. Tín hữu của cô đã lén lút tụ tập với nhau và sau đó họ đã bất ngờ xuất hiện bên ngoài cổng lớn, hét lớn những lời chúc thịnh vượng và hạnh phúc cho Pháp vương.
“Bệ hạ vạn tuế”
“Bệ hạ vạn tuế”
“Bệ hạ vạn tuế”
Đồng thời, họ rải những bông hoa nhiều màu sắc mà họ đã vất vả để thu thập. Trong lúc chiếc xe ngựa vẫn tiến về phía trước. Điều này là không đủ để đưa tiễn người đến cứu Thánh Quốc. Mặc dù vậy, đây là điều tốt nhất mà Neia và những người cùng chí hướng với cô ấy có thể làm được.
Trước đôi mắt nhạt nhòa đầy nước mắt của Neia, cổ xe ngựa ngày càng bé lại. Cô nức nở. Neia cảm thấy thật cô đơn. Cô thực sự muốn Pháp Vương và Shizu hỏi “Cô có muốn đến Vương quốc Pháp Thuật không?” Nếu họ hỏi điều đó, Neia có thể đã từ bỏ mọi thứ để đi cùng họ.
Nhưng họ đã không hỏi, cô ghét điều đó. Chắc chắn, Ngài ấy chỉ xem cô là một hộ vệ khi Ngài ở nước này, Neia chỉ như một hộ vệ mà thôi. Nhiều cảm xúc tiêu cực khác tràng qua tâm trí cô. Mặc dù vậy đó là điều không đúng. Trong đầu của Neia lặp lại những lời mà Pháp Vương đã nói.
“Đất nước này sẽ gặp nhiều khó khăn trong tương lai, nhưng… Ta chắc rằng cô sẽ có thể làm việc chăm chỉ và vượt qua. Ta hy vọng sẽ gặp lại cô. ”
Nói cách khác Ngài ấy kì vọng vào Neia. Mặc dù Thánh quốc đang hỗn loạn, Neia chắc chắn rằng cô có thể vực dậy đất nước hoặc làm một cái gì đó khác.
Cô cảm thấy như thời gian rất dài, nhưng cũng rất ngắn, nhưng nó đã thay đổi cuộc sống của cô rất nhiều và bây giờ nó đã kết thúc. Tuy nhiên, đây mới chỉ là khởi đầu. Có nhiều điều cô phải làm từ lúc này.
Trước hết cô cần đáp trả kì vọng của Pháp Vương bằng những hành động của mình bằng cách xây dựng lại đất nước này. Công lý và cái ác. Neia chưa bao giờ thực sự hiểu nghĩa của hai từ đó nhưng bây giờ cô có thể ưỡn ngực và trả lời:
Pháp Vương là công lý, cô sẽ trả lời và yếu đuối là một tội lỗi. Điều quan trọng là phải nỗ lực mạnh mẽ từ từ. Neia phải truyền bá những gì mà cô đã học được trong hành trình cùng Vua pháp thuật khi cứu Thánh Quốc
“Baraja – sama, xin hãy lau nước mắt.”
Đó là Beldran. Nhìn kĩ hơn, mắt ông cũng đỏ. Có lẽ ông đã lau nước mắt của mình trước khi đến bên Neia, nhưng giọng nói của ông vẫn còn run rẩy, vì vậy ông rõ ràng vừa mới khóc.
“Ahh…”
Neia dùng sức lau nước mắt, giống như cách mà Shizu lần đầu tiên lau cho cô.
“Baraja sama. Những người không chứng kiến trận chiến đó, tất cả đều muốn nghe về Pháp Vương. Nhiều người đã đi cùng gia đình của họ đến đây để được nghe chính cô kể cho họ. ”
“Tôi hiểu rồi tôi sẽ nói với họ về Bệ hạ Ainz – sama là một vị vua thực sự cao quý, và cũng nói về Shizu.”
Neia nhìn thẳng về phía trước.
“Tạm biệt thật sự rất buồn. Tuy nhiên mọi người! Đi nào! Chúng ta hãy truyền bá sự thật rằng Bệ hạ là công lý cho nhiều người hơn nữa! ”
“Ohhh!”
Hơn 3 nghìn người hét lên đồng loạt sau câu nói của Neia.
***
Chiếc xe ngựa di chuyển
Công việc dài đằng đẵ cuối cùng đã kết thúc. Tuy Ainz chưa từng trải nghiệm, nhưng đây chắc hẳn là cảm giác như một mình ra nước ngoài làm việc vậy. Mặc dù thỉnh thoảng có trở về Nazarick, đây có thể là lần đầu tiên anh đi lâu đến vậy.
Anh đã ném toàn bộ vấn đề cai trị các Demihumans trên đồi Abelion Hills cho Albedo, và anh đã trao toàn bộ công việc tương lai của Thánh Quốc cho Demiurge.
Nói cách khác, Ainz đã đẩy toàn bộ công việc khỏi vai. Anh thở dài, đủ tinh tế để Shizu – người đang ngồi đối diện anh – không nhận ra. Trong khi anh đã đơn giản hóa kịch bản của Demiurges phân nửa, sự mệt mỏi từ tất cả các sự kiện phức tạp cho đến thời điểm đó vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn. Tuy nhiên, anh đã cảm nhận được cảm giác thư giãn đến từ giải quyết một vấn đề trước đây không thể giải quyết.
Tuy nói là vậy, sau khi trở về Nazarick – là E-Rantel đúng hơn, anh cần phải nghiêm túc và từ từ giải quyết công việc đang chất đống trong phòng trong hai mùa qua. Có một lần, anh đã đóng dấu của mình lên các tài liệu một cách qua loa, tin tưởng rằng Albedo đã xem qua chúng, để rồi nghe được, “Quả thật, quyết định nhanh chóng thế này chỉ có thể là Ainz-sama. Thần thật sự kính trọng ”. Ainz đã tự hỏi liệu lời đánh giá như thế có phải châm biếm hay không. (Vậy Ainz thắng trận chiến và không phải ơ Nazarich bị tra tấn tinh thấn)
Thật sự. Không phải vì anh có công việc đang chờ mà anh đã không sử dụng [Gate] – thứ có thể đưa anh trở lại ngay lập tức.
Chắc chắn không phải.
Có nhiều cách để dịch chuyển đến những nơi chưa từng thấy trước đây, nhưng vẫn còn quá sớm cho điều đó. Sẽ không tốt nếu để lộ con bài của mình. Tuy nhiên lúc này Hanzo trên xe ngựa không nói gì cả. Phép thuật chống nghe lén đã được kích hoạt. Đó là dấu hiệu rõ ràng rằng không ai theo dõi Ainz và những người khác, nhưng có thể có những phương pháp mà Ainz không biết.
Nếu có đủ thời gian, chúng ta có thể đợi cho đến khi chúng ta đến một nơi ít bị để ý trước khi dịch chuyển, Ainz nghĩ. Thật sự, chắc chắn không phải vì anh muốn tránh xa những tài liệu mà anh không thể hiểu được dù anh có đọc chúng bao nhiêu lần.
Tuy nhiên, hiện giờ có một vấn đề. Shizu đã không nói bất cứ điều gì kể từ khi cô ấy lên xe ngựa…
Neia cũng vậy, Ainz luôn cảm thấy bồn chồn khi anh ngồi cùng một chiếc xe ngựa với người khác và họ luôn im lặng. Nếu bên kia là một người đàn ông thì họ sẽ tình cờ nói điều gì đó, nhưng một cô gái sẽ phải xem xét lời nó của họ khi nói ra.
Cô không thể nói gì sao, Shizu? Ý nghĩ này từ ban đầu vẫn tồn tại trong tâm trí của Ainz. Đáng tiếc chính là dường như không có cách nào gợi chuyện. Cuối cùng, Ainz đã không còn có thể chịu đựng sự im lặng đè nặng, và sau khi chuẩn bị bản thân cho điều tồi tệ nhất, Ainz cất tiếng:
“Shizu, ngươi cảm thấy thế nào khi rời khỏi Nazarick để tự mình làm việc? Ngươi có bất kỳ câu hỏi hoặc gợi ý nào cho tương lai không? ”
Anh sẽ bắt đầu bằng cách nghe một báo cáo từ cấp dưới của mình, người đã bận rộn với công việc kể từ khi cô ấy đi công vụ. Trong khi anh ấy không giỏi nói chuyện với phụ nữ, cũng tốt khi anh tưởng tượng họ là đồng nghiệp nữ.
“… Thần nghĩ đến…cố gắng làm việc.”
“Vậy sao! Ngươi đã làm việc rất tốt. ”
Đó là kết thúc của cuộc trò chuyện. Nó đã hết và biến mất. Kể cả khi Ainz đợi lâu hơn một chút, anh cũng không nên trông chờ Shizu tiếp tục cuộc trò chuyện. Một khi những từ “cố gắng làm việc” được đề cập, rất khó để tiếp tục. Cô ấy đã không trả lời câu hỏi về việc có bất kỳ thắc mắc hoặc đề nghị nào trong tương lai.
Điều đó nói rằng, những suy nghĩ của Ainz chỉ là những suy nghĩ nông cạn của một cấp trên. Anh nên nghĩ rằng cô ấy cố gắng làm việc, tất cả những gì mình phải làm là chờ kết quả. Cũng có những lợi ích khi làm như vậy. Điều này có nghĩa không có vấn đề gì xảy ra hoặc việc quan trọng.
Tuy nhiên, Shizu lại tiếp tục nói.
“…Phải tự mình suy nghĩ sau đó hành động rất khó …”
“Thật sự, chính là như vậy.“
Shizu luôn làm việc ở trong Nazarick, chỉ nghe lệnh làm việc mà thôi. Tuy nhiên lần này Ainz chỉ đưa ra những chỉ dẫn sơ lược và sau đó những hành động mà cô đã thực hiện dựa trên những quyết định mà cô đưa ra trong phạm vi những hướng dẫn, đó là nhiệm vụ. Đối với tất cả những gì anh biết, điều đó có thể quá rộng đối với cô. Có lẽ anh nên giao một một nhiệm vụ đơn giản, khi đây là lần đầu tiên Shizu rời Nazarick.
“Tuy nhiên, hầu hết các Pleiades đều ra ngoài làm việc. Và bây giờ thực tế là chuyện một hầu gái ác quỷ được sở hữu bởi Pháp Vương đã lan truyền từ Thánh Quốc đến các quốc gia khác. Lần này là một kinh nghiệm tốt. Nhưng đưa ra những chỉ dẫn mơ hồ là một ý tưởng tồi. Cũng giống như ta nghĩ, người ra lệnh phải làm cho mệnh lệnh dễ hiểu một chút...”
Nói đến điểm này, Ainz cảm thấy đang tự đào hố chôn mình. Là người đứng đầu của Nazarick, Ainz có nhiều khả năng đưa ra mệnh lệnh nhất.
Mình không thể đưa ra kế hoạch hành động cụ thể và chi tiết. Hay đúng hơn, nếu mình nghĩ ra kế hoạch nông cạn, Albedo và Demiurge sẽ cau mày!
“”—— cần phải ưu tiên tùy cơ ứng biến, không nên quá cứng ngắc tuân theo kế hoạch. Đúng như ta nghĩ, nếu là người trực tiếp ở hiện trường sẽ biết rõ tình hình nhất! ”
“…Vâng. Thần đã học được rất nhiều điều bằng cách làm theo hướng chỉ dẫn của Ngài. ”
“Ahh, thật vậy sao. Ta rất vui khi ngươi hiểu điều này, cảm giác như thế nào? ”
Ainz gãi đầu khi anh được câu trả lời là “Umu”, nhưng sau đó Ainz mới nhận thấy năng lực giữa Shizu và bản thân khác nhau thế nào, có lần dạ dày không tồn tại của anh nhức nhối và trái tim của Ainz khóc thầm khi anh đọc bản báo cáo của Demiurge. (dù gì người tạo ra Shizu cũng là 1 tiến sĩ, nên ít nhiều Shizu cũng có trí tuệ)
“Nhắc mới nhớ,” Ainz quyết định thay đổi chủ đề. Nếu anh tiếp tục, có thể sẽ bị sốc hơn nữa. “Có vẻ như ngươi và cô Baraja rất hợp nhau. Ngươi có buồn khi phải chia tay với cô ấy không? ”
“…Thần rất thích cô ấy…”
“Có thật không!? Thật tuyệt vời! ”
Biểu hiện niềm vui của Ainz được bộc lộ một cách chân thực. Trong khi ở thế giới thật Suzuki Satoru không có con, nhưng bây giờ anh cảm thấy giống như một phụ huynh khi nghe một đứa con của mình lần đầu tiên kết bạn.
Ah, Mình mừng vì đã hồi sinh cô ấy… hm? ‘Yêu thích’ của con bé nghĩa là gì…đừng nói với mình rằng Neia không phải là bạn, Shizu chỉ xem cô ấy như sex toy… (giống Shalltear)
“Ngươi có chắc hai người là bạn không?”
Shizu cúi đầu suy nghĩ một lát, rồi cuối cùng cô ấy trả lời với một từ “… vâng.”
Ainz tràn ngập niềm vui. Tuy nhiên, sự bùng nổ niềm vui đã bị kiềm chế ngay lập tức. Trong khi anh ta anh không hài lòng về điều đó, nhưng đây là lần đầu tiên một người từ Nazarick đã kết bạn với người bên ngoài. Điều này mang lại một niềm vui nhỏ cho trái tim anh.
Hầu hết những người ở Nazarick không rời khỏi đó, vì vậy họ không thể kết bạn ở bên ngoài. Có lẽ nếu anh để cho các thành viên khác đi ra ngoài thường xuyên, họ sẽ có thể có một tình bạn tốt với ai đó.
Ainz nghĩ rằng có những người có bạn bè thì tốt hơn những người khác. Tuy nhiên, nghĩ rằng bọn họ không cần bạn bè cũng không đúng. Vẫn luôn tốt hơn nếu có cơ hội kết bạn hơn là không.
Mình có bạn bè của mình từ Ainz Ooal Gown. Nhưng một số thành viên cần để họ ra ngoài và tiếp xúc với người khác… đặc biệt là Mare và Aura không thể để hai đứa dành tất cả thời gian trong Nazarick được… umu.
“Ngươi có muốn sắp xếp gặp lại Neia không?”
“… Không… quá xa nơi này…”
“Ahh! Không cần phải lo lắng về điều đó. Ta đã đánh dấu điểm dịch chuyển. Ngươi có thể đi và gặp cô ấy cứ khi nào ngươi muốn. Ta có thể sử dụng [Gate] nếu như ngươi muốn, vì vậy không cần phải ngại ngùng. Mm. ”
“… Nếu thần rảnh… thần sẽ thăm cô ấy…”
”Đúng rồi! Thời gian rảnh… Ta sẽ cho ngươi thời gian rảnh. Ta đã suy nghĩ về một kế hoạch nghỉ ngơi cho các thủ hộ vệ một thời gian. Ta cũng nên cho Pleiades một chút thời gian rảnh. Sẽ không tốt nếu không đi ra ngoài và vui chơi với những người khác. Ta sẽ sắp xếp lịch cho các ngươi vì vậy sẽ ổn cả thôi.”
Shizu suy nghĩ rồi lắc đầu.
“Điều đó sẽ gây ra vấn đề.”
“Vấn đề, vấn đề ngươi nói…”
Điều đó nghĩa là gì? Vấn đề cho Neia? Hay nó sẽ ngăn cô ấy vui vẻ với Neia? Hay là vì các thành viên khác sẽ không chấp nhận…
“Chà, nếu nó gây ra vấn đề thì không thể tránh được. Ngươi sẽ phải tự mình giải quyết nó. Nói về điều đó, hãy để ta thay đổi chủ đề. Cha mẹ của Cô Baraja đều đã chết. Liệu có ổn không?”
Cha mẹ của Neia Baraja đều đã chết. Nếu cô ta hỏi Ainz để anh hồi sinh họ thì anh sẽ không phiền. Nếu làm như vậy sẽ làm cô ấy càng biết ơn hơn.
Không, điều đó không đúng.
Thật ra, hồi sinh cha mẹ của Neia không phải là một thứ có giá trị. Rõ ràng là Neia đã biết ơn anh rất nhiều. Trong trường hợp đó, không cần phải tiếp tục ghi điểm với cô ấy. Ngoài ra, Wands of Resurrection rất tốn kém vì vậy anh không thực sự muốn cứu họ. Nếu Pestonya và những người khác sử dụng phép thuật phục sinh, những người đó sẽ yêu cầu tiền vàng hay đồ trang sức hoặc vật có giá trị khác thanh toán.
Trong thực tế không có lợi ích gì khi làm điều đó. Tuy nhiên, nó sẽ là một vấn đề khác nếu đó là bạn của Shizu. Mình sẽ không để tâm nếu đó là lợi ích của bạn bè Shizu. Vì cô ấy có vẻ gần gũi với Shizu, anh đã hỏi lẫn Neia và Shizu để đánh giá phản ứng của họ.
“..Không sao đâu… Đối đặc biệt với cô ấy như vậy là không tốt.”
“Có thật không? Nó sẽ tạo ra một món quà tuyệt vời… trong trường hợp đó…ồ, đúng rồi. ”
Thật sự thì, hồi sinh người chết đặc biệt là xác chết không hoàn chỉnh có thể có những tác dụng phụ sẽ rất phiền phức. Kịch bản mà anh thấy phiền phức nhất là những người xung quanh sẽ nói “Tại sao ngài lại hồi sinh cho cô ta mà không phải cho tôi?” Ngoài ra, nó sẽ là phiền nếu anh được yêu cầu hồi sinh Nữ hoàng. Tuy Demiurge có lẽ có thể xử lý tình huống nếu anh hồi sinh Holy Queen, nhưng như thế hại nhiều hơn lợi.
“Nếu ngươi muốn chơi gì đó, sao ngươi đọc cuốn sách đó? Không có vấn đề chứ?
“… Không có vấn đề … vì nó ở trong phòng Tiến sĩ.” (người tạo ra Shizu là một Tiến sĩ)
Shizu sở hữu kiến thức về tất cả các cơ quan của Nazarick. Điều đó quá nguy hiểm, cũng không thể giống lần này đi ra bên ngoài Nazarick như vậy, Vì vậy anh đã sử dụng [Control Amnesia (Kiểm soát Kí ức)] để chỉnh sửa ký ức của cô.
Kiến thức của Shizu về những cơ quan đó là một phần dữ liệu mà người sáng tạo của cô cài đặt cho cô. Trong khi anh không biết, thần chú hiệu quả hay không, sau khi thực hiện thì Ainz phát hiện ra rằng câu thần chú đã có hiệu quả.
Đó là một kết quả mà Ainz đã phát triển sau nhiều thí nghiệm lặp đi lặp lại trên một con chuột trong phòng thí nghiệm. Có cảm giác như anh ta có thể làm những điều kinh ngạc khi anh nắm vững nó. (con chuột mà Ainz nói là tên Nium, đội trưởng dội Sunlight của Pháp quốc)
Lý do là bởi vì Ainz có cảm giác rằng anh có thể truy cập vào phần lõi của NPC. Chính xác NPC đã được cài đặt những gì, nguồn gốc của những kí ức của họ? Bất quá điều đó chung quy có thể là Ainz tưởng tượng ra, và rất có thể chúng hoàn toàn không liên quan. Nếu anh muốn phân loại những kí ức đó, anh sẽ cần phải hiểu rõ về phép thuật đó và cũng như hiểu mọi thứ liên quan đến ký ức của con người. Trong trường hợp đó, anh sẽ cần rất nhiều con chuột trong phòng thí nghiệm và nhiều năm để thực hành và nghiên cứu, cũng như chuẩn bị cho khả năng rằng nó có thể chỉ là một sự lãng phí thời gian.
Tuy nhiên, Shizu hiện đang được cài vào những kí ức không chính xác, nên ở một mức độ nào đó, cô ấy là một cái bẫy.
Bất cứ ai đang cố gắng sử dụng Shizu để vào Nazarick chắc chắn sẽ thất bại.
“Tiến sĩ… hm? Những CZ2128 Delta có thay đổi không?” (những bộ phận trên người Shizu)
“… Nếu đến lúc.”
Những cái đó không phải là bộ phận đơn giản, dù Ainz nghĩ vậy nhưng không nói ra. Nó giống với khuôn mặt thật của Santa Claus ẩn dưới tấm màn bí ẩn.Trong khi anh chưa bao giờ đến nhà của Suzuki Satoru trong ký ức của Ainz, nhưng ngôi nhà trong YGGDRASIL thì có — Mặc dù, chúng là công ty phát triển ra.
Khi Ainz mỉn cười cô đơn, anh nhận thấy Shizu chăm chú nhìn anh, và anh nói “Ta chỉ đang tự kỉ thôi.”
“Bệ Hạ.”
“Hm?”
“Bệ Hạ”
“Gì vậy, Shizu?”
Trước đây cô đã gọi anh bằng tên, nhưng giờ cô đột nhiên chuyển sang sử dụng từ chỉ địa vị. Nó khiến Ainz có một chút bối rối.
“…Do trước nay vì quá quen thuộc… là như vậy?”
“Ngươi đang nói gì vậy? Ta sẽ cảm thấy cô đơn nếu ngươi gọi ta là Bệ hạ. Ainz – sama là được rồi Thành thật mà nói, ngươi thậm chí không cần gọi sama. Thế thì Ainz – san thì sao?”
“… Điều đó thật thô lỗ. Thần sẽ bị mắng. ”
“..Oh, ta hiểu rồi. Chà, ít nhất thì không cần phải gọi ta là Bệ hạ. ”
“Thần hiểu rồi”
“Ồ thế còn món vũ khí Rune mà ta đã nói qua [Message]?”
“Thần đã cố gắng thử.”
“Ta hiểu rồi…”
Tuy nó không thuận lợi. Tuy nhiên, cho dù thất bại cũng không có vấn đề gì. Tuy nhiên, có lẽ nên đợi để trả lại những món mình đã cho mượn, Ainz trầm ngâm trầm ngâm khi nhìn Shizu.
Khi anh rời mắt đi, anh đang đi cùng chiếc xe của mình với một cô gái cứ nhìn anh chằm chằm. Trên cả chặng đường về với khuôn mặt trống rỗng. Cả hai đều có khuôn mặt độc đáo theo cách riêng của nhau.
Khi Ainz nghĩ về điều này nó khiến anh buồn cười.
***
Caspond nhìn ra ngoài từ nơi sâu nhất của cung điện hoàng gia, phòng của Holy King. Lễ đăng quang của hắn sẽ diễn ra trong vài ngày nữa. Do đó, hắn đã đến căn phòng trống này, bao gồm cả phòng nghỉ bên cạnh, để bình tĩnh suy nghĩ của mình.
Người đầu tiên sẽ phàn nàn, và người sẽ nói những lời thiếu suy nghĩ, là Remedios. Cô hiện đang suy nghĩ lỗi lầm ở nhà. Không, sẽ không đúng khi nói rằng cô ấy đang suy nghĩ lỗi lầm. Thay vào đó, cô đang nghỉ ngơi dưỡng sức ở nhà. Đó là bởi vì hắn định gửi cô đi tra xét có thêm bất kỳ Demihumans nào ẩn náu trong Thánh quốc hay không.
Điều đó nói rằng, hắn vẫn chuyển đến phòng của Đức Vua trước khi lễ đăng quang kết thúc. Đây là một lý do rất tốt cho để kẻ thù của Caspond tấn công. Hắn đã khăng khăng làm như vậy mặc dù biết điều đó, bởi vì các cuộc đấu tranh quyền lực đã bắt đầu.
Mục đích chính là ngăn cản các quý tộc chống đối Caspond lên tiếng phản đối khi sự thật đã định (ý là chém trước tấu sau). Đối với Caspond, người không biết nhiều về xã hội quý tộc ngày nay, nó dễ dàng hơn để phân biệt ai là kẻ thù và ai là bạn. Đó cũng là một phần của kế hoạch.
“… tôi chắc rằng một số quý tộc chắc chắn sẽ không vui vì tôi đã lên ngai vàng mà không dàn xếp với các quý tộc khác. Nhất là miềm Nam, những người mà không bị Ngài giết hại. Trong trường hợp đó, những người miền Bắc mà tôi chiến đấu cùng sẽ nghĩ gì, nếu tôi lắng nghe họ… ”
“Họ chắc chắn sẽ bất mãn, và trở thành một yếu tố quyết định lớn. Bằng cách đó, kế hoạch chia đất nước thành hai sẽ hoàn thành.”
Những lẩm bẩm của Caspond đã nhận được câu trả lời. Đó là một giọng nhẹ nhàng dường như thấm vào long người. Nó thuộc về người quản lý cao cấp của Caspond.
Caspond lập tức quay lại và quỳ xuống. Anh cúi chào, rồi ngẩng đầu lên.
“Xin nghênh tiếp Ngài, Demiurge – sama.”
Gã không đeo mặt nạ của mình, và gã đã không thay đổi diện mạo của mình trước khi xuất hiện. Nói cách khác, gã chắc chắn rằng nơi này an toàn.
“Ta đến để chuyển vật phẩm về Nazarick. Có vấn đề gì xảy ra bây giờ không?”
“Không có gì cả. Mọi thứ đã diễn ra như kế hoạch của ngài, Demiurge-sama.”
Caspond mỉm cười, và Demiurge cười lại.
“Trong khi có một số thứ vượt quá mong đợi của ta, giai đoạn đầu của kế hoạch đã kết thúc mà không có bất kỳ vấn đề gì, nhờ hành động của Ainz-sama. Sau này ta mong đợi biểu hiện của ngươi. ”
Đầu của Caspond cúi sâu, nhưng gã biết những lời đó không đúng.
Demiurge không mong đợi gì ở kẻ này. Tuy nhiên, nếu hắn làm trật đường ray đã được xắp đặt cho hắn, gã sẽ ngay lập tức nhảy vào để sửa chữa kế hoạch và giữ nó đi đúng hướng.
Gã cần chuẩn bị một vài kế hoạch để tiết lộ danh tính thực sự của Caspond. Trong mệnh lệnh có vài chỗ cho người ta nảy sinh nghi ngờ vì sao phải làm như vậy, chắc chắn là để chuẩn bị cho điều đó. (mấy cái lệnh sai lầm làm tiêu hao nhân lực trong cuộc chiến)
Giai đoạn đầu tiên của kế hoạch là đưa Abelion Hills và Demihumans vào dưới sự thống trị của Vương quốc Pháp Thuật. Trước đó, họ sẽ tiêu diệt các rắc rối đặc biệt và sau đó gieo mần mống của một cuộc xung đột giữa Bắc và Nam Thánh quốc. (nên Thánh Hậu và Kelart cần phải chết không thương tiếc)
Sau đó, Caspond sẽ chịu trách nhiệm về giai đoạn thứ hai, đó là đưa Bắc và Nam vào phe đối lập, và sau đó xung đột.
Giai đoạn thứ ba, cuối cùng sẽ là để Sorcerous Kingdom hoàn toàn thống trị. (lấy danh nghĩa giữ gìn hòa bình thế giới)
“… Tôi có một câu hỏi liên quan đến món đồ cần thiết cho kế hoạch, ngài sẽ giữ cơ thể của tên này ở đây chứ? ”
“Không cần. Nó đã được đưa đến Nazarick. Khi cần thiết cho kế hoạch, nó có thể được mang đến đây. ”
Cơ thể thật của Caspond được bọc trong một vật phẩm được gọi là Shroud of Sleep (Tấm vải liệm giấc ngủ), và nó dường như đã được đưa đến Nazarick.
Vật phẩm phép thuật này có thể khống chế sự thối rữa của xác chết. Anh ta đã bị giết ngay lập tức bằng phép thuật khi bị bắt, và cơ thể của anh ta đã được bảo tồn trước khi cứng lại. Nếu một ai đó chạm vào nó, người ta vẫn có thể cảm thấy nhiệt độ cơ thể. Sử dụng xác chết đó, người ta sẽ cho rằng anh đã chết đột ngột.
“Tạm thời để ta nhắc lại một chút, ngươi có hiểu một Holy King nên làm gì không?
“Vâng. Để biến nơi này thành một đất nước xứng đáng với Ainz-sama, tôi phải làm cho nó trở nên thịnh vượng.”
“Mm, đúng vậy. Tuy nhiên, ngươi tuyệt đối không cần giảm bớt bất mãn. Bởi vì bất mãn là hương liệu tốt nhất chào đón tân vương.”
“Vâng.” Doppel-Caspond trả lời. Rồi hắn hỏi Demiurge về một vấn đề chưa được mô tả trong kế hoạch của gã.
“Nhắc mới nhớ, chúng ta nên làm gì với cô gái đó?”
Đó là tất cả Demiurge cần thiết để nhận ra Doppel-Caspond đang nói đến ai, và lần đầu tiên nụ cười của gã xuất phát tự đáy lòng.
“Ta đã từng dùng từ ‘không thể nhìn thấu’ để mô tả Ainz-sama trước đây … Hoàn toàn chính là như vậy. Ainz-sama đã chuẩn bị một con tốt khá lớn cho ta. Sự tồn tại của ả đã rút ngắn kế hoạch của ta thêm vài năm.”
Doppel – Caspond có cảm giác rằng đôi mắt không có trọng tâm của Demiurge đột nhiên di chuyển. Chúng dường như đang nhìn vào bức tường. Và phía bên kia … Caspond nhớ rằng đó là cổng chính của thủ đô.
“Tuy rằng trước đó Ngài đã nghĩ đến giành được sự say mê của nhân loại … lại có thể tạo ra một cô ả như thế ở một đất nước tôn giáo kiên định. Mặc dù, mình không hiểu mệnh lệnh không có vấn đề gì khi giết luôn cô ả mà ngài đã cho mượn vũ khí Runecraft lộng lẫy như thế, không ngời lại đẩy cô ả đến tình trạng tôn sung như vậy.”
Dù Demiurge có tâm trạng rất tốt cũng không chẳng nói những lời này với bất luận kẻ nào, Caspond chỉ im lặng chờ đợi Demiurge quay lại với hắn.
“Hướng dẫn để giúp cô gái đó thực sự là đáp án chính xác. Không, nếu là Ainz-sama, ngài ấy chắc chắn sẽ có thể sửa bất cứ thứ gì tôi đã làm. Trong khi Ngài đã nói trong trước đây rằng Ngài sẽ làm kế hoạch xuất hiện sơ hở để kiểm tra khả năng ứng biến của ta, Lại còn bố trí kế hoạch tài tình… Ngài thực sự là người kết các vị vô thượng chí tôn. Mỗi một lần, Ngài đều làm cho ta hiểu bản thân còn cách rất xa vẫn không thể nào bắt kịp… Kuku, Ngài đúng là một Đấng tối cao tàn nhẫn. ” (Demiurge đang tự kỉ)
Demiurge dường như xúc động sâu sắc khi gã lắc đầu, và bên trong căn phòng im lặng. Cuối cùng, Demiurge điều chỉnh cổ áo của mình, như để gạt bỏ dư vị của sự phấn khích của mình, và sau đó buộc lại cà vạt.
“Hỗ trợ Neia Baraja với tất cả mọi thứ từ vị trí của ngươi. Phải lấy danh nghĩa cảm ơn Ainz-sama mà công khai tiến hành. Điều đó cũng có thể đủ đẩy nhanh cuộc xung đột giữa Bắc và Nam … Ta sẽ sớm giao cho ngươi bản kế hoạch phải làm gì nếu ai đó gây trở ngại cô ả đó. Cho đến lúc đó, hãy hành động như chúng ta đã thảo luận. ”
“Vâng! … Nhưng điều gì sẽ đến với cô gái đó? Ngài có định làm cho cô ấy là vị vua kế tiếp không? ”
Trong trường hợp đó, hắn sẽ cần phải chuẩn bị để làm những việc thích hợp. Mặc dù Demiurge đã nói rằng gã sẽ đưa cho anh những chỉ dẫn chính xác, vì vậy tốt nhất làm theo là được.
“Đó cũng không phải là một ý tưởng tồi, nhưng sẽ tốt hơn nếu cho cô ấy một nhiệm vụ khác. Trong khi không thể biết được Ainz-sama muốn được coi là một vị thần hay không, nếu Ngài có ý định đó, thì tốt hơn là chuẩn bị cho điều đó. Thí nghiệm tôn thờ Ainz-sama như một vị thần chắc chắn sẽ hữu ích trong trường hợp đó. ”
“Vâng!”
“Giờ thì, có điều gì khác ngươi muốn nhân cơ hội này để xác minh không?”
“Vâng. Việc liên quan đến người phụ nữ không còn cần thiết nữa, Remedios Custodio. Trong khi kế hoạch ban đầu là để cô ấy chạy xung quanh khi cần thiết, sẽ không phải tốt hơn nếu giết cô ta sao? ”
“Không, cứ để nó sống và để nó trở thành vật tế thần cho sự bất mãn của giới quý tộc. Đó là lý do tại sao ta nói không cần giết chết ở thời điểm gặp mặt ban đầu. Chuyển cô ấy đến một bộ phận khác. Hãy để Phó chỉ huy trưởng trở thành chỉ huy trưởng của Quân đoàn Paladin và sau đó sử dụng anh ta. Tên này có thể có giá trị lợi dụng. ”
“Tôi hiểu!”
“Giải quyết khi thời điểm rõ ràng.”
Sau khi chứng minh rằng hắn đã hiểu, Demiurge chỉ ra rằng cuộc trò chuyện kết thúc, và biến mất với [Greater Teleportation]. Con quỷ ẩn trong bóng của hắn, Hanzo mà Caspond không bao giờ có thể đánh bại dù cho hắn có cố gắng thế nào đi nữa.
Doppel – Caspond đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa.
Trong khi hắn chỉ có thể nhìn thấy giữa sân, hắn tưởng tượng hắn có thể nhìn thấy nhiều người đang vui sướng khắp thành phố. Sau đó, hắn cười chế giễu.
“Hãy tận hưởng hương vị của hạnh phúc nhiều nhất khi còn có thể, công dân của đất nước tôi.”
–Hết Tập 13–
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.