Quyển 9 - Chương 18: Tàn sát 2
Maruyama Kugane
16/03/2017
Chuyện quái gì đã xảy ra?
Không ai có thể trả lời câu hỏi đó.
Toàn bộ sinh vật tạo nên cánh trái đội quân Vương quốc -chiến mã, quý tộc, binh lính, hiệp sĩ, tất cả mọi thứ – giống như những con rối bị cắt dây, đột nhiên ngã lăn trên mặt đất
Những người đầu tiên nhận ra câu trả lời là quân Đế quốc – những người ở hướng đối điện.
Phải mất một lúc để tâm trí con người phân tích được cái sự kiện khó tin kia. Vì vậy, sau một thời gian ngắn, quân đội Đế quốc bị thu hút bởi những tiếng la hét hoảng loạn.
Sau khi xem Ainz Ooal Gown triển khai vòng tròn ma thuật, họ cho rằng cậu đang muốn thi triển một loại ma thuật nào đó. Đó là tất cả những gì họ hiểu được.
Tuy nhiên, ai có thể dự đoán được những gì sắp xảy ra?
Ma pháp được thi triển so với trong tưởng tưởng càng đáng sợ hơn.
Pháp thuật được thi triển này chỉ trong nháy mắt đã giết chết gần như toàn bộ 70000 người – gấp đôi số quân Đế quốc trên cái chiến trường này.
Những kỵ sĩ Đế quốc cũng không thể tin vào mắt mình, họ hướng tới những vị thần họ tín ngưỡng phát ra lời cầu nguyện.
Họ cầu nguyện rằng đám người vương quốc đó không chết.
Họ cầu nguyện rằng thứ ma thuật khủng khiếp như vậy không tồn tại trên thế giới này.
Tất nhiên, khi họ nhìn sự thật trước mắt – không có một ai trong chỗ kia có thể đứng lên được- họ đều nhận thức được rằng hi vọng đó chỉ có trong mơ mà thôi.
Dù vậy, không có cách nào để họ có thể chấp nhận nó. Không có cách nào để họ chấp nhận điều này là sự thực.
Người đàn ông được ca ngợi là một trong những người mạnh nhất trong đế quốc, một trong Tứ Kỵ sĩ, Nimble, chỉ có thể đực mặt ra nhìn và nghiến răng ken két khi nhìn vào cái cảnh tượng kinh dị – số lượng quân ở trận địa bên trái quân Vương quốc đột nhiên biến về số 0.
Không ai đứng dậy. Đó là một sự thực quá mức, quá mức, quá mức khủng bố.
Nhưng sự thật khủng khiếp không thể được mô tả chỉ với những từ đơn giản như vậy.
Ainz Ooal Gown, một magic caster- là một con quái vật hủy diệt đúng nghĩa, chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân liền có thể dễ dàng biến những quốc gia do nhân loại thành một đống đổ nát giống như phá hủy một tòa pháo đài làm từ cát.
Không có từ nào có thể miêu tả được hiện thực khủng bố này.
Sự hoảng loạn bao trùm quân đội Đế quốc biến mất giống như thủy triều rút. Cuối cùng, tất cả mọi người đều không nói được một lời nào.
Tuy nhiên, một tiếng động lạ vang lên trong trong trận địa yên tĩnh của quân Đế quốc. Tiếng ồn được sinh ra nhiều âm thanh pha trộn với nhau tạo thành chút huyên náo. Đó là âm thanh nghiến răng của tất cả các kỵ sĩ.
Đây là kết quả khi họ nhận ra được một sự thật, nơi họ và gia đình họ sống, bây giờ đang đứng trên bờ vực bị tiêu diệt, giống như Vương quốc.
Rõ ràng là nếu họ dám giơ tay chống lại Ainz Ooal Gown thì cái ma thuật khủng khiếp kia sẽ nằm trên đầu họ…
Trong hoàn cảnh này, Nimble đột nhiên nghĩ đến một cái gì đó. Tên magic caster đó đã nghĩ gì khi thực hiện cái phép thuật có thể giết người hàng loạt này.
Khuôn mặt hắn không nhúc nhích, chỉ có mỗi con mắt là liếc nhìn con quái vật bên cạnh – Ainz Ooal Gown. Tuy nhiên tất cả những gì hắn thấy chỉ là sự hờ hững.
Làm sao có khả năng? Tại sao có thể giống như vậy … như thế này …bình tĩnh quá? Ngay cả sau khi cướp đoạt đi mạng sống của 70000 người?! Dù cho chiến trường là nơi ta sống ngươi chết. Kẻ yếu sẽ bị giết là chuyện đương nhiên. Nhưng dù vậy, không phải anh sẽ cảm thấy một cái gì đó trong trái tim của mình sau khi giết chết rất nhiều người sao?!!
Cảm giác hối hận hay tội lỗi sẽ là phản ứng tự nhiên nhất. Nếu cảm thấy sung sướng hay phấn khích thì sẽ ở phạm trù những kẻ dị thường.
Tuy nhiên –
Sự hờ hững này là bản năng bảo vệ lương tâm của hắn? Không, đối với một con quái vật như thế này, nó phải là khung cảnh quen thuộc! Cho dù đó là sự thương hại của con người khi chà đạp con kiến dưới chân, hay sự vui sướng âm thầm trong lòng, tất cả những cảm xúc đó đều không tồn tại!! Cái gì … đây là?!!! Tại sao điều này xảy ra? Tại sao một kẻ như thế này tồn tại trên thế giới?!!!!
“-Có vấn đề gì sao?”
“Aieee!”
Anh cảm thấy cơ thể mình lạnh toát. Để đối phó với câu hỏi bất ngờ, Nimle cuống quít đáp lại
“Không, không có gì. Pháp, ma pháp vừa nãy, nó thật tuyệt vời. “
Nimble cảm thấy thật tốt khi anh vẫn còn nói chuyện được. Hơn thế nữa – những lời nói ra lại là những lời ca ngợi Ainz, việc này đáng được khen thưởng.
“Ha ha Ha-“
Và những gì Nimble nhận lại chỉ là tiếng cười nhẹ.
“Có, có điều gì khiến ngài không lòng ngài chăng?”
“Không, không có gì cả. Ngươi vừa nói ma pháp kia rất tuyệt vời, phải không? “
“V-vâng.”
Hắn ta đang cười về việc gì vậy? Những giọt mồ hôi trên trán Nimble chảy xuống ròng ròng. Sau khi nhìn thấy những hậu quả khủng khiếp của việc chọc giận người này, anh không có ý định đi chọc giận Ainz chút nào.
“Được rồi, hãy thoải mái đi. Mặc dù ta phải nói rằng, câu thần chú của ta là chưa hoàn thành. Bây giờ buổi biểu diễn mới chính thức bắt đầu. Sau hiến tế cho The Black Goat of the Woods with a Thousand Young*, cô ấy sẽ đáp lại bằng một món quà của những đứa con cô ta. Những đứa trẻ đáng yêu … “
[*Hắc Sơn Dương Mẫu thần]
Không sai—-
Nó cũng giống như việc những trái cây đã chín sẽ trở về với đất mẹ –
♦ ♦ ♦
Các kỵ sĩ Đế quốc là những người đầu tiên nhìn thấy nó.
Những tên kỵ sĩ ở một khoảng cách an toàn sẽ nhìn thấy nó đầu tiên là chuyện đương nhiên. Bởi vì họ cảm thấy an toàn, họ mới từ khe hở hẹp trong mũ giáp của mình nhìn ra bên ngoài.
Sau khi cơn bão của sự chết chóc đã cướp đi sinh mạng của binh lính của Vương quốc, một cái gì đó xuất hiện trên bầu trời, một quả cầu màu đen tuyền làm sởn cả tóc gáy của tất cả những ai nhìn thấy nó. Nó dường như muốn làm ô nhiễm cả cái thế giới này.
Như vậy, bên binh lính Vương quốc ai là người phát hiện ra đầu tiên đây? Có nhiều khả năng quân của cánh phải, những người không thể nhìn thấy những chuyện xảy ra ở phía bên kia. Có lẽ họ cảm nhận một cái gì đó bất thường đang xảy ra, nhưng họ không biết thực sự cái gì đang diễn ra, và khi họ nhìn xung quanh để tìm hiểu, thì họ thấy nó.
Giống như bị dụ dỗ, người lính bên cạnh, và những người lính bên cạnh của bên cạnh đều nhận thấy nó. Bằng cách này, tất cả mọi người chiến đấu có mặt trên bình nguyên Kattsei đều im lặng và nhìn chằm chằm vào quả cầu nổi trên bầu trời.
Quả cầu đen không khác gì một cái lổ hổng xuất hiện trên bầu trời- mở ra giống như một cái mạng nhện; một khi nhìn vào nó, người ta không thể dời tầm mắt đi được.
Quả cầu màu đen càng lúc càng to ra.
Chạy trốn cũng không xong, chiến đấu cũng không được, giờ tất cả mọi người đều không làm gì được. Diều duy nhất họ có thể làm là nhìn chằm chằm vào đó một cách ngớ ngẩn.
Và không lâu sau đó – những trái cây đã chín rơi xuống
Cũng giống như các định luật của vũ trụ, quả cầu vỡ tan khi chạm đất.
Nó nổ tung ra như một quả bóng nước hay một trái cây chín nẫu khi rơi chạm đất.
Cái đồ vật được chứa ở giữa bắn tung tóe ra bên ngoài. Đó là một cái gì đó giống như nhựa đường. Nó hấp thụ ánh sáng, giống như làn sóng của Hắc ám. Cái chất lỏng nhầy nhầy kia nuốt hết những xác chết binh lính Vương quốc.
Trực giác của mọi người đều tin rằng, mọi chuyện sẽ không kết thúc ở đó.
Có lẽ nó chỉ mới bắt đầu.
Đây là khởi đầu của sự tuyệt vọng.
Đột nhiên, một cái cây lớn mọc ra từ chỗ chất lỏng màu đen đang tràn lan trên mặt đất.
Không, đó không phải là loại cây làm người ta cảm thấy yêu mến.
Lúc đầu, chỉ có một thân cây duy nhất, nhưng sau đó nó chậm rãi mọc thêm. Hai cái, ba cái, năm cái, mười cái … không có gió nhưng nó vẫn đung đưa như cũ. Cái mọc ở nơi đó… là những xúc tu.
“MEEEEEEHHHH!!”
Đột nhiên, họ giống như đã nghe thấy tiếng kêu đáng yêu của sơn dương. Và nó không chỉ là một con sơn dương. Nó như những âm thanh của một đàn sơn dương đến từ hư không.
Giống như bị âm thanh kia lôi kéo, nhựa đường quằn quại ngóc đầu dậy, và nó đã sinh ra một cái gì đó.
Đó là một cái gì đó thật kì lạ, thật kinh tởm.
Nó cao tới mười mét. Nếu thêm vào chiều dài của các xúc tu, thì nó cao bao nhiêu cũng không rõ lắm.
Từ vẻ ngoài nó giống một cây củ cải. Thay thế cho những chiếc lá là vô số xúc tu màu đen, và ở phía phần rễ thô to đang che kín một một khối thịt nhô ra. Tiếp theo bên dưới là năm cái chân với những móng guốc màu đen, trông mấy cái chân đó giống như chân của sơn dương
Vết nứt xuất hiện trên cơ thể của nó – từ tấm thịt dày xuất hiện vết nứt- và một âm thanh của sự nứt vỡ vang lên. Những vết nứt này không chỉ giới hạn ở một khu vực. Và sau đó…
“MEEEEEEHHHH!!”
Tiếng kêu be be đáng yêu của sơn dương vang ra từ những khe hở. Những chất nhầy không ngừng chảy xuống phần miệng của nó.
Tổng cộng có tất cả năm con.
Sự xuất hiện của nó làm sởn cả tóc gáy tất cả mọi người trên bình nguyên Kattse.
The Dark Young of the Black Goat.*
(*Những đứa con non của Hắc Sơn Dương)
Sinh ra từ siêu cấp ma pháp “Ia Shub-Niggurath – Sacrifice to the Black Harvest” [“Hiến tế cống phẩm cho Hắc Sơn Dương”], nó là những con quái vật được triệu tập từ xác chết. Mặc dù chúng không có bất kỳ khả năng đặc biệt mạnh mẽ, nhưng chúng rất nổi bật trên phương diện sức bền.
Và cấp của chúng là trên 90.
Đây là một điềm báo của một cơn bão của cuộc tàn sát.
Bên cạnh tiếng kêu be be đáng yêu, ngọt ngào và dễ thương đến nỗi người ta muốn nôn mửa, hoàn toàn không có âm thanh nào khác. Đó là bởi vì không ai có thể nói, không muốn tin tưởng hay chấp nhận những sự kiện diễn ra trước mắt họ. Hơn 300’000 – Hoặc nếu chỉ tính số người sống, 235000 người đang tụ tập ở đây, và không ai trong số họ có thể nói bất cứ điều gì.
Trong hoàn cảnh này, Ainz vui vẻ bật cười
“Thật mỹ diệu. Đây là một kỷ lục mới. Trong tất cả lịch sử, ta là người duy nhất có thể gọi lên được cả năm con cùng một lúc. Đặc biệt. Ta phải gửi lời cảm tạ của mình đến tất cả những người đã chết ở đây ngày hôm nay. “
Loại Dark Young này, triệu hồi được một con là quá ngon rồi. Gọi ra được hai con cũng rất ít gặp.
Nhưng lần này có năm con.
Cũng giống như một người chơi phá được kỷ lục được ghi chép của bản thân, Ainz rất vui mừng bởi chính cậu đã thiết lập kỷ lục mới này. Vì vậy, hàng chục nghìn người chết có đáng là bao?
“Mặc dù … nêu thêm chút nữa là tốt rồi … lẽ nào năm con là giới hạn? Nếu ta đạt đến giới hạn này, không phải rất đáng sợ sao. “
“Xin chúc mừng! Không hổ là Ainz-sama! “
Nghe những lời tán thưởng của Mare, Ainz nở nụ cười dưới lớp mặt nạ.
“Cảm ơn ngươi, Mare.”
Sau đó, Ainz quay đầu nhìn về phía Nimble như một phản xạ tự nhiên. Thấy vậy, Nimble nhanh chóng dùng một khuôn mặt đang dở khóc dở cười của mình nói ra sự tán thưởng của bản thân.
“Chúc-chúc mừng ngài.”
“Không có gì.”
Ainz trả lời bằng sự hài hước.
Cái vẻ mặt thẳng thắn và cảm động của Nimble làm Ainz cảm thấy ngứa trong lòng.
Sau đó, anh nhớ lại ngày của mình như là một người chơi Yggdrasil, khi cậu lần đầu tiên nhìn thấy!
Một siêu cấp ma pháp, sự hào nhoáng của nó áp đảo mọi thứ, dường như nó đã đánh cắp đi trái tim của tất cả mọi người. Đúng vậy, nó chỉ là một trong những ma pháp phổ biến nhất dùng để khích lệ tinh thần trong Yggdrasil. Khi mình nói rằng mình sẽ dùng nó, Albedo và Demiurge đã khen mình không dứt miệng.
(Note mikasa: tha hóa cmnr)
Một âm thanh gachigachi vang lên trong hàng ngũ của quân đội Đế quốc.
Đó là âm thanh ma sát của bộ áo giáp
Cơ thể những binh lính đang run rẩy. Nhưng không ai có thể cười nhạo bọn họ.
Không có ai không nổi da gà khi nghe tiếng cười vui sướng của Vua Pháp thuật vừa thi triển cái pháp thuật kia.
Tất cả các kỵ sĩ của Đế quốc ở đây đều có chung một ước nguyện.
Họ mong rằng cơn thịnh nộ của Ainz Ooal Gown sẽ không rơi vào người họ.
Cái thái độ đó giống như đang hướng về thần linh cầu nguyện.
Trong khi các chiến sĩ nhiệt thành cầu khẩn thần linh viện trợ cho họ, Ainz bắt đầu giai đoạn tiếp theo. Cậu cảm thấy rằng cậu đã làm đủ, nhưng làm thêm một lần nữa cho chắc chắn.
Mục tiêu lần này là dùng siêu cấp ma pháp để công bố sự hùng mạnh của Ainz Ooal Gown trước các nước khác.
Mục tiêu đó đã đạt được. Tuy nhiên, để cho những tay sai biến mất sẽ là một sự lãng phí.
Đúng vậy, nó quá lãng phí.
Ainz cười nhạo.
Nếu như cậu còn cái lưỡi, cậu sẽ liêm môi mình một phát.
Đây là một niềm vui cậu không thể cảm thấy trong Yggdrasil, niềm vui của việc có thể đồng thời sử dụng năm con Dark Young.
“-Ah, thử làm chút nào. Đè bẹp họ, những con sơn dương đáng yêu của ta. “
Khi nhận được sự chỉ huy của người triệu hồi chúng – Ainz, những con Sơn Dương non bắt đầu từ từ hành động
Với năm cái chân quỷ dị, chúng thực hiện những động tác chuyển động nhanh nhẹn. Thay vì là duyên dáng, nó giống như một mớ động tác điên cuồng giành giật sự sống, và từ một quan điểm nhất định, người ta sẽ bật cười khi nhìn vào nó.
Miễn là chúng không rơi vào đầu họ.
Cơ thể khổng lồ của chúng di chuyển nhẹ nhàng gây nên những cơn địa chấn, và năm con Dark Young bắt đầu chạy nước rút khi họ lao vào quân đội của Vương quốc.
“Ah, phải rồi, có 3 người – à không, bốn người các ngươi không thể giết. Tuyệt đối không thể gây thương hại cho họ.”
Cậu nhớ lại ba người mà Demiurge đã xin tha mạng, Ainz ra lệnh cho bầy Dark Young.
♦ ♦ ♦
“Đây có phải là một giấc mơ?”
Ở cách xa nơi quỷ dị đó, môt tên lính của Vương quốc thì thầm nói. Tất nhiên, không ai có thể trả lời hắn. Đôi mắt của mọi người đã được cố định vào cảnh diễn ra trước đó, và họ đã đánh mất đi khả năng trả lời. Giống như linh hồn của bọn họ đã bị cướp đi.
“Này, đây là một giấc mơ, phải không? Tôi đang năm mơ, phải không? “
“Ahh. Đây là một cơn ác mộng chết tiệt. “
Đây cũng như câu trả lời cho câu hỏi thứ hai. Nhưng trong lời nói của họ mang theo sự muốn trốn tránh sự thật
Điều này không thể.
Họ không muốn tin điều đó.
Suy nghĩ như thế lan truyền trong đội hình binh sĩ. Ngay cả khi cái dáng người kia từ từ lớn lên cho tới khi gần tiếp cận họ, họ vẫn không muốn chấp nhận rằng đây là sự thật.
Nếu chúng chỉ là những con quái vật bình thường, có lẽ họ có thể thu thập đủ can đảm để nâng vũ khí. Tuy nhiên, nó xuất hiện sau khi một đội quân 70.000 bị giết chỉ trong nháy mắt, nó không thể nào quái vật bình thường. Nó giống như xem một cơn bão lớn đang tiến tới, và không ai có thể có đủ can đảm để đương đầu với nó.
Với cơ thể to một cách dị thường, và đôi chân ngắn mập mạp đầy linh hoạt, nó lao tới với tốc độ đáng kinh ngạc.
“Nhanh cầm thương lên!”
Một giọng nói vang lên.
Nó đến từ miệng của một quý tộc, một tiếng thét the thé chói tai. Đôi mắt ông ta đỏ ngầu và khóe miệng xuất hiện bọt.
“Cầm thương lên! Cầm thương các ngươi lên!! Nhanh cầm thương lên nếu các ngươi muốn sống!!! “
Mặc dù do sợ hãi đã làm hắn ta mất đi sự tự chủ và thật khó để hiểu hắn đang nói gì, nhưng hắn vẫn có thể thốt ra rõ lệnh “Cầm thương lên”. Nhìn lại, đó có thể là mệnh lệnh tốt nhất hắn ta có thể đã được đưa ra lúc này.
Hành động theo phản xạ, những người lính cầm thương lên và thiết lập trận địa.
Bằng cách đem trên cây thương cố định chắc chắn trên mặt đất, khi kẻ địch lao nhanh tới thì tốc độ của chúng sẽ trở thành món vũ khí chống lại chúng.
Mặc dù là kỵ sĩ Đế quốc cũng khó có thể phá vỡ được trận hình này, nhưng những người lính Vương quốc lại tự hỏi rằng có thể làm gì lúc này với những cây thương nhỏ bé trong tay. Có lẽ họ nghĩ rằng đây là cơ hội duy nhất của họ.
Chạy thoát khỏi cái móng vuốt kia là chuyện không thể. Thậm chí nếu họ chạy với tất cả sức mạnh của bản thân, họ vẫn sẽ bị đạp thành thịt vụn.
Với mong muốn là một trong những con quái vật sẽ không tấn công tới chỗ họ, những người lính chuẩn bị tinh thần, giơ cao thương lên và chờ đợi quái vật đột kích.
Hình ảnh nhỏ bé của những con quái vật dần lớn lên trong mắt mọi người, chúng đã thu hẹp khoảng cách với tốc độ không thể tin được.
Khi chúng lớn hơn, mặt đất bắt đầu rung chuyển dưới những chiếc móng guốc, trái tim của các binh sĩ đã bắt đầu đập điên cuồng.
Sau đó, họ cảm thấy như trái tim của họ sẽ bùng nổ trong ngực của mình, cơ thể khổng lồ xuất hiện trước mắt họ.
Nó giống như một dumptruck đập vào một đàn chuột.
Các binh sĩ của quân đội Vương quốc giơ của thanh thương của mình với bàn tay run rẩy. Nhưng trước cơ thể khổng lồ của Dark Young thì chúng có ý nghĩa gì? Những cây giáo gãy như tăm xỉa răng bị bẻ gẫy, ngay cả một vết thương cũng không gây ra nối cho Dark Young.
Dark Young chà đạp thi thể của những người lính của vương quốc dưới chân.
Vô số mảnh vụ từ những cây thương bay trên không trung.
Mặc dù việc đạp lên chống cự – thật ra thì cái đó cũng không được coi là sự chống cự, nhưng lũ Dark Young cũng có một sự từ bi của riêng mình.
Không hề đau đớn.
Không có thời gian cho các nạn nhân cảm nhận được sự đau đớn khi cơ thể bị đè bẹp.
Những người lính cầm thương lên thậm chí còn không có thời gian để nhận ra rằng cây thương trong tay đã được nghiền thành mảnh vụn. Tất cả họ nhìn thấy là bóng đen xuất hiện trước mặt họ.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Máu thịt tung tóe trên không trung. Chúng không đến từ chỉ một hoặc hai người, mà từ hàng chục, hàng trăm nạn nhân. Họ bị chà đạp bởi những móng guốc lớn, và bị nhưng xúc tu thổi- à không không, ném đi.
Quý tộc hay dân thường cũng được, bây giờ tất cả họ đều trở thành một bãi thịt nát.
Trong tất cả bọn họ, một số thì đã gia đình ở quê hương. Một số thì có bạn bè ở phía sau. Một số thì có người đang chờ họ trở về. Một khi biến thành vũng bùn trên mặt đất, tất cả thứ trên đều không còn quan trọng nữa.
Dark Young đều đối xử công bằng với tất cả mọi người – đó là dành tặng cái chết tới tất cả.
Chúng nghiền nát không biết bao nhiêu con người ở dưới móng guốc khổng lồ của mình cho đến khi chúng cảm thấy sự thỏa mãn trong lòng, tuy nhiên chúng không có ý định dừng lại ở mức độ đó.
Dark Young bắt đầu chạy.
Nói tóm lại tẩu vi thượng sách. Chúng sẽ không dừng lại ở đội quân của Vương quốc đâu.
“Iyaaaaaaaaaaaaaaa!”
“Abbaaaaaaahhhhhh!!”
“Dừng lại a a a a a a a a a!”
“Cứu mạng a a a a a a a a! ‘
“Khônggggggg!”
“Uwaaaaaaaaaaaaahh!”
Mỗi khi chiếc móng khổng lồ đó giẫm xuống thì sẽ có một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Nó kết hợp với âm thanh cơ thể bị nghiền nát bởi móng guốc to lớn của Dark Young và âm thanh những cơ thể bị ném vào trong không trung bởi những cái xúc tu chắc khỏe đang vung vẩy không theo một quy tắc nào cả
Trong cuộc đời của họ, họ chưa bao giờ nghe thấy thứ âm thanh không có điểm kết thúc này.
Chà đạp.
Còn từ gì tốt hơn là có để mô tả cảnh này?
Một số người liều mạng đâm thương của họ về phía trước. Bởi vì thân thể quá to và cũng không có ý định tránh né chúng nên Dark Young bị mấy mũi thương đâm trúng. Tuy nhiên, cây thương dài không thể đâm sâu vào cơ thể nó được dù chỉ ít. Dường như những cơ bắp chúng làm từ sắt thép cùng làn da được tạo ra từ cao su
Nếu không có chế giễu sự kháng cự vô ích của họ, Dark Young cứ tiến thẳng về phía trước.
Khi những người lính nhận ra rằng cái hành động liều mạng chống trả của họ là vô nghĩa, Dark Young đã tiến tới phần giữa của đội hình Vương quốc.
“lùi lại! Mau lùi lại!”
Họ nghe thấy tiếng la hét từ đằng xa. Đáp lại những thanh kia, tất cả các binh sĩ bắt đầu bỏ chạy. Hành động này giống như những con nhện nhỏ chạy phân tán về bốn phía.
Nhưng mà, Dark Young nhanh hơn nhiều so với con người.
Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.
Những âm thanh của con người bị chà đạp thành bột giấy, những âm thanh của khối thịt bay trong không khí, và âm thanh của những tiếng la hét không ngừng kéo dài.
Không ai có thể trả lời câu hỏi đó.
Toàn bộ sinh vật tạo nên cánh trái đội quân Vương quốc -chiến mã, quý tộc, binh lính, hiệp sĩ, tất cả mọi thứ – giống như những con rối bị cắt dây, đột nhiên ngã lăn trên mặt đất
Những người đầu tiên nhận ra câu trả lời là quân Đế quốc – những người ở hướng đối điện.
Phải mất một lúc để tâm trí con người phân tích được cái sự kiện khó tin kia. Vì vậy, sau một thời gian ngắn, quân đội Đế quốc bị thu hút bởi những tiếng la hét hoảng loạn.
Sau khi xem Ainz Ooal Gown triển khai vòng tròn ma thuật, họ cho rằng cậu đang muốn thi triển một loại ma thuật nào đó. Đó là tất cả những gì họ hiểu được.
Tuy nhiên, ai có thể dự đoán được những gì sắp xảy ra?
Ma pháp được thi triển so với trong tưởng tưởng càng đáng sợ hơn.
Pháp thuật được thi triển này chỉ trong nháy mắt đã giết chết gần như toàn bộ 70000 người – gấp đôi số quân Đế quốc trên cái chiến trường này.
Những kỵ sĩ Đế quốc cũng không thể tin vào mắt mình, họ hướng tới những vị thần họ tín ngưỡng phát ra lời cầu nguyện.
Họ cầu nguyện rằng đám người vương quốc đó không chết.
Họ cầu nguyện rằng thứ ma thuật khủng khiếp như vậy không tồn tại trên thế giới này.
Tất nhiên, khi họ nhìn sự thật trước mắt – không có một ai trong chỗ kia có thể đứng lên được- họ đều nhận thức được rằng hi vọng đó chỉ có trong mơ mà thôi.
Dù vậy, không có cách nào để họ có thể chấp nhận nó. Không có cách nào để họ chấp nhận điều này là sự thực.
Người đàn ông được ca ngợi là một trong những người mạnh nhất trong đế quốc, một trong Tứ Kỵ sĩ, Nimble, chỉ có thể đực mặt ra nhìn và nghiến răng ken két khi nhìn vào cái cảnh tượng kinh dị – số lượng quân ở trận địa bên trái quân Vương quốc đột nhiên biến về số 0.
Không ai đứng dậy. Đó là một sự thực quá mức, quá mức, quá mức khủng bố.
Nhưng sự thật khủng khiếp không thể được mô tả chỉ với những từ đơn giản như vậy.
Ainz Ooal Gown, một magic caster- là một con quái vật hủy diệt đúng nghĩa, chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân liền có thể dễ dàng biến những quốc gia do nhân loại thành một đống đổ nát giống như phá hủy một tòa pháo đài làm từ cát.
Không có từ nào có thể miêu tả được hiện thực khủng bố này.
Sự hoảng loạn bao trùm quân đội Đế quốc biến mất giống như thủy triều rút. Cuối cùng, tất cả mọi người đều không nói được một lời nào.
Tuy nhiên, một tiếng động lạ vang lên trong trong trận địa yên tĩnh của quân Đế quốc. Tiếng ồn được sinh ra nhiều âm thanh pha trộn với nhau tạo thành chút huyên náo. Đó là âm thanh nghiến răng của tất cả các kỵ sĩ.
Đây là kết quả khi họ nhận ra được một sự thật, nơi họ và gia đình họ sống, bây giờ đang đứng trên bờ vực bị tiêu diệt, giống như Vương quốc.
Rõ ràng là nếu họ dám giơ tay chống lại Ainz Ooal Gown thì cái ma thuật khủng khiếp kia sẽ nằm trên đầu họ…
Trong hoàn cảnh này, Nimble đột nhiên nghĩ đến một cái gì đó. Tên magic caster đó đã nghĩ gì khi thực hiện cái phép thuật có thể giết người hàng loạt này.
Khuôn mặt hắn không nhúc nhích, chỉ có mỗi con mắt là liếc nhìn con quái vật bên cạnh – Ainz Ooal Gown. Tuy nhiên tất cả những gì hắn thấy chỉ là sự hờ hững.
Làm sao có khả năng? Tại sao có thể giống như vậy … như thế này …bình tĩnh quá? Ngay cả sau khi cướp đoạt đi mạng sống của 70000 người?! Dù cho chiến trường là nơi ta sống ngươi chết. Kẻ yếu sẽ bị giết là chuyện đương nhiên. Nhưng dù vậy, không phải anh sẽ cảm thấy một cái gì đó trong trái tim của mình sau khi giết chết rất nhiều người sao?!!
Cảm giác hối hận hay tội lỗi sẽ là phản ứng tự nhiên nhất. Nếu cảm thấy sung sướng hay phấn khích thì sẽ ở phạm trù những kẻ dị thường.
Tuy nhiên –
Sự hờ hững này là bản năng bảo vệ lương tâm của hắn? Không, đối với một con quái vật như thế này, nó phải là khung cảnh quen thuộc! Cho dù đó là sự thương hại của con người khi chà đạp con kiến dưới chân, hay sự vui sướng âm thầm trong lòng, tất cả những cảm xúc đó đều không tồn tại!! Cái gì … đây là?!!! Tại sao điều này xảy ra? Tại sao một kẻ như thế này tồn tại trên thế giới?!!!!
“-Có vấn đề gì sao?”
“Aieee!”
Anh cảm thấy cơ thể mình lạnh toát. Để đối phó với câu hỏi bất ngờ, Nimle cuống quít đáp lại
“Không, không có gì. Pháp, ma pháp vừa nãy, nó thật tuyệt vời. “
Nimble cảm thấy thật tốt khi anh vẫn còn nói chuyện được. Hơn thế nữa – những lời nói ra lại là những lời ca ngợi Ainz, việc này đáng được khen thưởng.
“Ha ha Ha-“
Và những gì Nimble nhận lại chỉ là tiếng cười nhẹ.
“Có, có điều gì khiến ngài không lòng ngài chăng?”
“Không, không có gì cả. Ngươi vừa nói ma pháp kia rất tuyệt vời, phải không? “
“V-vâng.”
Hắn ta đang cười về việc gì vậy? Những giọt mồ hôi trên trán Nimble chảy xuống ròng ròng. Sau khi nhìn thấy những hậu quả khủng khiếp của việc chọc giận người này, anh không có ý định đi chọc giận Ainz chút nào.
“Được rồi, hãy thoải mái đi. Mặc dù ta phải nói rằng, câu thần chú của ta là chưa hoàn thành. Bây giờ buổi biểu diễn mới chính thức bắt đầu. Sau hiến tế cho The Black Goat of the Woods with a Thousand Young*, cô ấy sẽ đáp lại bằng một món quà của những đứa con cô ta. Những đứa trẻ đáng yêu … “
[*Hắc Sơn Dương Mẫu thần]
Không sai—-
Nó cũng giống như việc những trái cây đã chín sẽ trở về với đất mẹ –
♦ ♦ ♦
Các kỵ sĩ Đế quốc là những người đầu tiên nhìn thấy nó.
Những tên kỵ sĩ ở một khoảng cách an toàn sẽ nhìn thấy nó đầu tiên là chuyện đương nhiên. Bởi vì họ cảm thấy an toàn, họ mới từ khe hở hẹp trong mũ giáp của mình nhìn ra bên ngoài.
Sau khi cơn bão của sự chết chóc đã cướp đi sinh mạng của binh lính của Vương quốc, một cái gì đó xuất hiện trên bầu trời, một quả cầu màu đen tuyền làm sởn cả tóc gáy của tất cả những ai nhìn thấy nó. Nó dường như muốn làm ô nhiễm cả cái thế giới này.
Như vậy, bên binh lính Vương quốc ai là người phát hiện ra đầu tiên đây? Có nhiều khả năng quân của cánh phải, những người không thể nhìn thấy những chuyện xảy ra ở phía bên kia. Có lẽ họ cảm nhận một cái gì đó bất thường đang xảy ra, nhưng họ không biết thực sự cái gì đang diễn ra, và khi họ nhìn xung quanh để tìm hiểu, thì họ thấy nó.
Giống như bị dụ dỗ, người lính bên cạnh, và những người lính bên cạnh của bên cạnh đều nhận thấy nó. Bằng cách này, tất cả mọi người chiến đấu có mặt trên bình nguyên Kattsei đều im lặng và nhìn chằm chằm vào quả cầu nổi trên bầu trời.
Quả cầu đen không khác gì một cái lổ hổng xuất hiện trên bầu trời- mở ra giống như một cái mạng nhện; một khi nhìn vào nó, người ta không thể dời tầm mắt đi được.
Quả cầu màu đen càng lúc càng to ra.
Chạy trốn cũng không xong, chiến đấu cũng không được, giờ tất cả mọi người đều không làm gì được. Diều duy nhất họ có thể làm là nhìn chằm chằm vào đó một cách ngớ ngẩn.
Và không lâu sau đó – những trái cây đã chín rơi xuống
Cũng giống như các định luật của vũ trụ, quả cầu vỡ tan khi chạm đất.
Nó nổ tung ra như một quả bóng nước hay một trái cây chín nẫu khi rơi chạm đất.
Cái đồ vật được chứa ở giữa bắn tung tóe ra bên ngoài. Đó là một cái gì đó giống như nhựa đường. Nó hấp thụ ánh sáng, giống như làn sóng của Hắc ám. Cái chất lỏng nhầy nhầy kia nuốt hết những xác chết binh lính Vương quốc.
Trực giác của mọi người đều tin rằng, mọi chuyện sẽ không kết thúc ở đó.
Có lẽ nó chỉ mới bắt đầu.
Đây là khởi đầu của sự tuyệt vọng.
Đột nhiên, một cái cây lớn mọc ra từ chỗ chất lỏng màu đen đang tràn lan trên mặt đất.
Không, đó không phải là loại cây làm người ta cảm thấy yêu mến.
Lúc đầu, chỉ có một thân cây duy nhất, nhưng sau đó nó chậm rãi mọc thêm. Hai cái, ba cái, năm cái, mười cái … không có gió nhưng nó vẫn đung đưa như cũ. Cái mọc ở nơi đó… là những xúc tu.
“MEEEEEEHHHH!!”
Đột nhiên, họ giống như đã nghe thấy tiếng kêu đáng yêu của sơn dương. Và nó không chỉ là một con sơn dương. Nó như những âm thanh của một đàn sơn dương đến từ hư không.
Giống như bị âm thanh kia lôi kéo, nhựa đường quằn quại ngóc đầu dậy, và nó đã sinh ra một cái gì đó.
Đó là một cái gì đó thật kì lạ, thật kinh tởm.
Nó cao tới mười mét. Nếu thêm vào chiều dài của các xúc tu, thì nó cao bao nhiêu cũng không rõ lắm.
Từ vẻ ngoài nó giống một cây củ cải. Thay thế cho những chiếc lá là vô số xúc tu màu đen, và ở phía phần rễ thô to đang che kín một một khối thịt nhô ra. Tiếp theo bên dưới là năm cái chân với những móng guốc màu đen, trông mấy cái chân đó giống như chân của sơn dương
Vết nứt xuất hiện trên cơ thể của nó – từ tấm thịt dày xuất hiện vết nứt- và một âm thanh của sự nứt vỡ vang lên. Những vết nứt này không chỉ giới hạn ở một khu vực. Và sau đó…
“MEEEEEEHHHH!!”
Tiếng kêu be be đáng yêu của sơn dương vang ra từ những khe hở. Những chất nhầy không ngừng chảy xuống phần miệng của nó.
Tổng cộng có tất cả năm con.
Sự xuất hiện của nó làm sởn cả tóc gáy tất cả mọi người trên bình nguyên Kattse.
The Dark Young of the Black Goat.*
(*Những đứa con non của Hắc Sơn Dương)
Sinh ra từ siêu cấp ma pháp “Ia Shub-Niggurath – Sacrifice to the Black Harvest” [“Hiến tế cống phẩm cho Hắc Sơn Dương”], nó là những con quái vật được triệu tập từ xác chết. Mặc dù chúng không có bất kỳ khả năng đặc biệt mạnh mẽ, nhưng chúng rất nổi bật trên phương diện sức bền.
Và cấp của chúng là trên 90.
Đây là một điềm báo của một cơn bão của cuộc tàn sát.
Bên cạnh tiếng kêu be be đáng yêu, ngọt ngào và dễ thương đến nỗi người ta muốn nôn mửa, hoàn toàn không có âm thanh nào khác. Đó là bởi vì không ai có thể nói, không muốn tin tưởng hay chấp nhận những sự kiện diễn ra trước mắt họ. Hơn 300’000 – Hoặc nếu chỉ tính số người sống, 235000 người đang tụ tập ở đây, và không ai trong số họ có thể nói bất cứ điều gì.
Trong hoàn cảnh này, Ainz vui vẻ bật cười
“Thật mỹ diệu. Đây là một kỷ lục mới. Trong tất cả lịch sử, ta là người duy nhất có thể gọi lên được cả năm con cùng một lúc. Đặc biệt. Ta phải gửi lời cảm tạ của mình đến tất cả những người đã chết ở đây ngày hôm nay. “
Loại Dark Young này, triệu hồi được một con là quá ngon rồi. Gọi ra được hai con cũng rất ít gặp.
Nhưng lần này có năm con.
Cũng giống như một người chơi phá được kỷ lục được ghi chép của bản thân, Ainz rất vui mừng bởi chính cậu đã thiết lập kỷ lục mới này. Vì vậy, hàng chục nghìn người chết có đáng là bao?
“Mặc dù … nêu thêm chút nữa là tốt rồi … lẽ nào năm con là giới hạn? Nếu ta đạt đến giới hạn này, không phải rất đáng sợ sao. “
“Xin chúc mừng! Không hổ là Ainz-sama! “
Nghe những lời tán thưởng của Mare, Ainz nở nụ cười dưới lớp mặt nạ.
“Cảm ơn ngươi, Mare.”
Sau đó, Ainz quay đầu nhìn về phía Nimble như một phản xạ tự nhiên. Thấy vậy, Nimble nhanh chóng dùng một khuôn mặt đang dở khóc dở cười của mình nói ra sự tán thưởng của bản thân.
“Chúc-chúc mừng ngài.”
“Không có gì.”
Ainz trả lời bằng sự hài hước.
Cái vẻ mặt thẳng thắn và cảm động của Nimble làm Ainz cảm thấy ngứa trong lòng.
Sau đó, anh nhớ lại ngày của mình như là một người chơi Yggdrasil, khi cậu lần đầu tiên nhìn thấy!
Một siêu cấp ma pháp, sự hào nhoáng của nó áp đảo mọi thứ, dường như nó đã đánh cắp đi trái tim của tất cả mọi người. Đúng vậy, nó chỉ là một trong những ma pháp phổ biến nhất dùng để khích lệ tinh thần trong Yggdrasil. Khi mình nói rằng mình sẽ dùng nó, Albedo và Demiurge đã khen mình không dứt miệng.
(Note mikasa: tha hóa cmnr)
Một âm thanh gachigachi vang lên trong hàng ngũ của quân đội Đế quốc.
Đó là âm thanh ma sát của bộ áo giáp
Cơ thể những binh lính đang run rẩy. Nhưng không ai có thể cười nhạo bọn họ.
Không có ai không nổi da gà khi nghe tiếng cười vui sướng của Vua Pháp thuật vừa thi triển cái pháp thuật kia.
Tất cả các kỵ sĩ của Đế quốc ở đây đều có chung một ước nguyện.
Họ mong rằng cơn thịnh nộ của Ainz Ooal Gown sẽ không rơi vào người họ.
Cái thái độ đó giống như đang hướng về thần linh cầu nguyện.
Trong khi các chiến sĩ nhiệt thành cầu khẩn thần linh viện trợ cho họ, Ainz bắt đầu giai đoạn tiếp theo. Cậu cảm thấy rằng cậu đã làm đủ, nhưng làm thêm một lần nữa cho chắc chắn.
Mục tiêu lần này là dùng siêu cấp ma pháp để công bố sự hùng mạnh của Ainz Ooal Gown trước các nước khác.
Mục tiêu đó đã đạt được. Tuy nhiên, để cho những tay sai biến mất sẽ là một sự lãng phí.
Đúng vậy, nó quá lãng phí.
Ainz cười nhạo.
Nếu như cậu còn cái lưỡi, cậu sẽ liêm môi mình một phát.
Đây là một niềm vui cậu không thể cảm thấy trong Yggdrasil, niềm vui của việc có thể đồng thời sử dụng năm con Dark Young.
“-Ah, thử làm chút nào. Đè bẹp họ, những con sơn dương đáng yêu của ta. “
Khi nhận được sự chỉ huy của người triệu hồi chúng – Ainz, những con Sơn Dương non bắt đầu từ từ hành động
Với năm cái chân quỷ dị, chúng thực hiện những động tác chuyển động nhanh nhẹn. Thay vì là duyên dáng, nó giống như một mớ động tác điên cuồng giành giật sự sống, và từ một quan điểm nhất định, người ta sẽ bật cười khi nhìn vào nó.
Miễn là chúng không rơi vào đầu họ.
Cơ thể khổng lồ của chúng di chuyển nhẹ nhàng gây nên những cơn địa chấn, và năm con Dark Young bắt đầu chạy nước rút khi họ lao vào quân đội của Vương quốc.
“Ah, phải rồi, có 3 người – à không, bốn người các ngươi không thể giết. Tuyệt đối không thể gây thương hại cho họ.”
Cậu nhớ lại ba người mà Demiurge đã xin tha mạng, Ainz ra lệnh cho bầy Dark Young.
♦ ♦ ♦
“Đây có phải là một giấc mơ?”
Ở cách xa nơi quỷ dị đó, môt tên lính của Vương quốc thì thầm nói. Tất nhiên, không ai có thể trả lời hắn. Đôi mắt của mọi người đã được cố định vào cảnh diễn ra trước đó, và họ đã đánh mất đi khả năng trả lời. Giống như linh hồn của bọn họ đã bị cướp đi.
“Này, đây là một giấc mơ, phải không? Tôi đang năm mơ, phải không? “
“Ahh. Đây là một cơn ác mộng chết tiệt. “
Đây cũng như câu trả lời cho câu hỏi thứ hai. Nhưng trong lời nói của họ mang theo sự muốn trốn tránh sự thật
Điều này không thể.
Họ không muốn tin điều đó.
Suy nghĩ như thế lan truyền trong đội hình binh sĩ. Ngay cả khi cái dáng người kia từ từ lớn lên cho tới khi gần tiếp cận họ, họ vẫn không muốn chấp nhận rằng đây là sự thật.
Nếu chúng chỉ là những con quái vật bình thường, có lẽ họ có thể thu thập đủ can đảm để nâng vũ khí. Tuy nhiên, nó xuất hiện sau khi một đội quân 70.000 bị giết chỉ trong nháy mắt, nó không thể nào quái vật bình thường. Nó giống như xem một cơn bão lớn đang tiến tới, và không ai có thể có đủ can đảm để đương đầu với nó.
Với cơ thể to một cách dị thường, và đôi chân ngắn mập mạp đầy linh hoạt, nó lao tới với tốc độ đáng kinh ngạc.
“Nhanh cầm thương lên!”
Một giọng nói vang lên.
Nó đến từ miệng của một quý tộc, một tiếng thét the thé chói tai. Đôi mắt ông ta đỏ ngầu và khóe miệng xuất hiện bọt.
“Cầm thương lên! Cầm thương các ngươi lên!! Nhanh cầm thương lên nếu các ngươi muốn sống!!! “
Mặc dù do sợ hãi đã làm hắn ta mất đi sự tự chủ và thật khó để hiểu hắn đang nói gì, nhưng hắn vẫn có thể thốt ra rõ lệnh “Cầm thương lên”. Nhìn lại, đó có thể là mệnh lệnh tốt nhất hắn ta có thể đã được đưa ra lúc này.
Hành động theo phản xạ, những người lính cầm thương lên và thiết lập trận địa.
Bằng cách đem trên cây thương cố định chắc chắn trên mặt đất, khi kẻ địch lao nhanh tới thì tốc độ của chúng sẽ trở thành món vũ khí chống lại chúng.
Mặc dù là kỵ sĩ Đế quốc cũng khó có thể phá vỡ được trận hình này, nhưng những người lính Vương quốc lại tự hỏi rằng có thể làm gì lúc này với những cây thương nhỏ bé trong tay. Có lẽ họ nghĩ rằng đây là cơ hội duy nhất của họ.
Chạy thoát khỏi cái móng vuốt kia là chuyện không thể. Thậm chí nếu họ chạy với tất cả sức mạnh của bản thân, họ vẫn sẽ bị đạp thành thịt vụn.
Với mong muốn là một trong những con quái vật sẽ không tấn công tới chỗ họ, những người lính chuẩn bị tinh thần, giơ cao thương lên và chờ đợi quái vật đột kích.
Hình ảnh nhỏ bé của những con quái vật dần lớn lên trong mắt mọi người, chúng đã thu hẹp khoảng cách với tốc độ không thể tin được.
Khi chúng lớn hơn, mặt đất bắt đầu rung chuyển dưới những chiếc móng guốc, trái tim của các binh sĩ đã bắt đầu đập điên cuồng.
Sau đó, họ cảm thấy như trái tim của họ sẽ bùng nổ trong ngực của mình, cơ thể khổng lồ xuất hiện trước mắt họ.
Nó giống như một dumptruck đập vào một đàn chuột.
Các binh sĩ của quân đội Vương quốc giơ của thanh thương của mình với bàn tay run rẩy. Nhưng trước cơ thể khổng lồ của Dark Young thì chúng có ý nghĩa gì? Những cây giáo gãy như tăm xỉa răng bị bẻ gẫy, ngay cả một vết thương cũng không gây ra nối cho Dark Young.
Dark Young chà đạp thi thể của những người lính của vương quốc dưới chân.
Vô số mảnh vụ từ những cây thương bay trên không trung.
Mặc dù việc đạp lên chống cự – thật ra thì cái đó cũng không được coi là sự chống cự, nhưng lũ Dark Young cũng có một sự từ bi của riêng mình.
Không hề đau đớn.
Không có thời gian cho các nạn nhân cảm nhận được sự đau đớn khi cơ thể bị đè bẹp.
Những người lính cầm thương lên thậm chí còn không có thời gian để nhận ra rằng cây thương trong tay đã được nghiền thành mảnh vụn. Tất cả họ nhìn thấy là bóng đen xuất hiện trước mặt họ.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Máu thịt tung tóe trên không trung. Chúng không đến từ chỉ một hoặc hai người, mà từ hàng chục, hàng trăm nạn nhân. Họ bị chà đạp bởi những móng guốc lớn, và bị nhưng xúc tu thổi- à không không, ném đi.
Quý tộc hay dân thường cũng được, bây giờ tất cả họ đều trở thành một bãi thịt nát.
Trong tất cả bọn họ, một số thì đã gia đình ở quê hương. Một số thì có bạn bè ở phía sau. Một số thì có người đang chờ họ trở về. Một khi biến thành vũng bùn trên mặt đất, tất cả thứ trên đều không còn quan trọng nữa.
Dark Young đều đối xử công bằng với tất cả mọi người – đó là dành tặng cái chết tới tất cả.
Chúng nghiền nát không biết bao nhiêu con người ở dưới móng guốc khổng lồ của mình cho đến khi chúng cảm thấy sự thỏa mãn trong lòng, tuy nhiên chúng không có ý định dừng lại ở mức độ đó.
Dark Young bắt đầu chạy.
Nói tóm lại tẩu vi thượng sách. Chúng sẽ không dừng lại ở đội quân của Vương quốc đâu.
“Iyaaaaaaaaaaaaaaa!”
“Abbaaaaaaahhhhhh!!”
“Dừng lại a a a a a a a a a!”
“Cứu mạng a a a a a a a a! ‘
“Khônggggggg!”
“Uwaaaaaaaaaaaaahh!”
Mỗi khi chiếc móng khổng lồ đó giẫm xuống thì sẽ có một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Nó kết hợp với âm thanh cơ thể bị nghiền nát bởi móng guốc to lớn của Dark Young và âm thanh những cơ thể bị ném vào trong không trung bởi những cái xúc tu chắc khỏe đang vung vẩy không theo một quy tắc nào cả
Trong cuộc đời của họ, họ chưa bao giờ nghe thấy thứ âm thanh không có điểm kết thúc này.
Chà đạp.
Còn từ gì tốt hơn là có để mô tả cảnh này?
Một số người liều mạng đâm thương của họ về phía trước. Bởi vì thân thể quá to và cũng không có ý định tránh né chúng nên Dark Young bị mấy mũi thương đâm trúng. Tuy nhiên, cây thương dài không thể đâm sâu vào cơ thể nó được dù chỉ ít. Dường như những cơ bắp chúng làm từ sắt thép cùng làn da được tạo ra từ cao su
Nếu không có chế giễu sự kháng cự vô ích của họ, Dark Young cứ tiến thẳng về phía trước.
Khi những người lính nhận ra rằng cái hành động liều mạng chống trả của họ là vô nghĩa, Dark Young đã tiến tới phần giữa của đội hình Vương quốc.
“lùi lại! Mau lùi lại!”
Họ nghe thấy tiếng la hét từ đằng xa. Đáp lại những thanh kia, tất cả các binh sĩ bắt đầu bỏ chạy. Hành động này giống như những con nhện nhỏ chạy phân tán về bốn phía.
Nhưng mà, Dark Young nhanh hơn nhiều so với con người.
Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat. Splat.
Những âm thanh của con người bị chà đạp thành bột giấy, những âm thanh của khối thịt bay trong không khí, và âm thanh của những tiếng la hét không ngừng kéo dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.