Chương 9: Gặp gỡ tại WC
Hương Chương Thụ Đích Ảnh Tử
04/11/2014
Không biết có phải là vì nguyên nhân mang thai hay ko, mà gần đây tôi vệ sinh rất nhiều . Giờ học vừa tan tôi đã nhịn ko nổi xông vào nhà vệ sinh nữ. Ai ngờ vừa mới đẩy cửa buồng vệ sinh ra thì tôi đã thấy một một người
khuôn mặt tím bầm ngồi trên bồn cầu . Còn chưa kịp la lên thì tôi đã bị
đôi bàn tay to của hắn nhấc bổng, bịt chặt miệng , hắn uy hiếp nói
"ko được lên tiếng"
Tôi bị lời nói này của hắn làm cho hoảng sợ vội vàng gật đầu, thở lớn cũng ko dám thở . Từ bên ngoài truyền đến vài giọng nói tức giận chửi mắng:
"Mẹ kiếp, thằng nhóc đó chạy đi đâu rồi?"
"Bắt được nó , ko thể ko đánh gãy chân"
Không cần hỏi tôi cũng biết cái kẻ đứng phía sau tôi nhất định là bị bọn học sinh du côn trả thù . Có điều bọn chúng cũng quá lờn mặt đi, ở trong trường học mà dám đánh nhau sao?
Bởi vì quá căng thẳng mà tôi càng lúc càng muốn đi vệ sinh, tôi bất an cử động chút chút, thì hắn lại ko thân thiện lên tiếng
"Ko được nhúc nhích"
Tôi nhìn xuyên qua khe cửa ra sức muốn nói chuyện với hắn, có vẻ như hắn biết tôi nóng lòng muốn nói cái gì, nên cũng từ từ buông lỏng tay
"Chỉ cần cô ko lên tiếng,tôi sẽ ko đả thương cô"
Tôi lập tức nghe lời gât đầu , rốt cuộc , hắn cũng định dò xét một chút rồi buông tay, tôi vội vàng nói
"Tôi mắc tiểu, sắp nhịn ko nổi"
Hắn dường như có chút ko kịp phản ứng , ngây ngốc nhìn tôi, tôi cũng gần như muốn khóc
"Tôi muốn đi vệ sinh!"
Lần này rốt cuộc hắn cũng nghe hiểu được rồi, hắn cố nén cười, toan tính nói
"Cô......cô cứ đi đi"
Tôi tức giận nhìn hắn chăm chăm
"Anh ko đi ra, tôi làm sao dám đi a......?"
Hắn vô tội nói
"Cô biết đó, người ngoài kia còn chưa đi, thì tôi làm sao dám ra ngoài a?"
"Vậy anh đi ra bên ngoài buồng vệ sinh đi"
Lúc này, trùng hợp đi vào mấy nữ sinh đang bàn tán sôi nổi về đám nam sinh hư đốn ngoài kia . Hắn bất đắc dĩ chỉ tay vào phìa ngoài nhỏ giọng nói
"Cái đám này nhất định sẽ cho rằng tôi là tên biến thái"
"Vậy.... ...." Tôi sắp sửa nhịn ko được rồi
Hắn xoay người quay mặt vào tường
"Tôi đảm bảo sẽ ko nhìn trộm"
Gần như sắp tè ra quần , tôi rốt cục cũng ko nhịn được nữa, tức giận nói
"Đem lỗ tai bịt lại"
Hắn nén cười, vươn tay ra bịt lại lỗ tai
Ko lo thêm nhiều, tôi nhanh chóng ngồi xuống bồn cầu.... ........
Ai, rốt cuộc cũng thư thái
Làm xong chuyện,tôi lúng túng đẩy hắn còn đang bịt lỗ tai
"Này, được rồi"
Nhìn dáng vẻ ko bật cười chỉ sợ bị nội thương của hắn . Tôi có chút suy nghĩ muốn vọt ra khỏi buồng vệ sinh , chạy mất . Đúng là thật mất thể diện . Tôi nhìn cũng ko nhìn hắn, đẩy cửa đi ra ngoài , Dương Tử đã chờ ở bên ngoài kêu lên
"Liễu Nhứ, cậu đang ở đây tưới hoa sao?"
"Đi thôi, sắp sửa vào tiết rồi" Tôi nhanh chóng kéo Dương Tử đi ra khỏi nơi này . Trời đất ơi, đừng cho tôi gặp phải cái tên này nữa . Nếu ko tôi sẽ nhịn ko được đi nhảy sông tự tử , đến lúc đó sẽ chết một lúc hai mạng người nha
Ai ngờ một ngày còn chưa qua hết, tôi lại tiếp tục gặp phải hắn
Mới vừa ra khỏi phòng học, tôi đã nghe thấy có người gọi tên mình
"Liễu Nhứ"
Theo phản xạ có điều kiện tôi quay đầu lại, chính là cái kẻ buổi sáng tôi gặp trong nhà vệ sinh kia, hắn đang nhàn nhã ngồi trên lên can hành lang, áo sơ mi buông thả mấy cái nút áo . Nhìn hắn như vậy, trong chớp mắt, tôi bỗng có một chút hi vọng rằng hắn sẽ té từ lầu hai xuống
Tôi ko để ý tới hắn, tiếp tục đi về hướng phía trước, nhưng hắn đã cợt nhã đuổi theo
"Sao lại đi? Đi vệ sinh sao?"
Tôi thề, từ khi sinh ra trên cõi đời này , tôi chưa từng gặp người nào đáng chán ghét như hắn
"Anh vẫn chưa bị họ bắt sao?"
Ngay cả cái loại lời nói độc ác này tôi cũng đã nói ra , con à, con đừng hiểu lầm nha, mẹ vốn là một người rất lương thiện
"Hừ, bọn chúng còn rất non tay" Hắn khinh thường nói . Nhìn vết bầm trên mặt hắn, tôi mặt ko chút thay đổi nói
"Là bọn họ đánh sao?"
Hắn cười mỉa gãi gãi đầu
"Thì có chút sơ suất chứ sao"
Tôi thật sự ko có gì để nói với hắn nữa rồi, thấy tôi ko để ý đến mình, hắn cười nói
"Số điện thoại của cô là gì ?"
Vốn định muốn nói "Tại sao phải cho anh biết?" Nhưng mà lại nghĩ đến chuyện mình vì hắn mà chịu thiệt lúc nãy , tôi lập tức thay đổi suy nghĩ ban đầu
"Nghe kỹ, tôi chỉ nói 1 lần, số của tôi là 13X40X8104X"
Hắn mở to hai mắt "Xin hỏi cái chữ "X" này là có ý gì? Cô cũng chơi cái trò trẻ con nhàm chán của nữ sinh đó sao? Tôi nói cho cô biết nha, hiện tại nam sinh ko có tính nhẫn nại nữa, hơn nữa.... ..." Hắn nhỏ giọng nói thầm "Người ta chỉ có hai "X" , còn cô lại có tới ba"
Tôi vẻ mặt "tùy anh" . Chỉ để lại hắn đứng nguyên một chỗ trừng mắt nhìn theo . Trong lòng có chút khoái cảm sau khi đã trả được thù . Lần sau lỡ có gặp tôi, ko chừng hắn sẽ xách dép bỏ chạy 10 cây số
Buổi tối, quản gia cố ý làm cá cho tôi . Ai ngờ vừa mới bưng ra, tôi đã nhịn ko được ù chạy vào phòng vệ sinh, nghe thấy mùi cá, dạ dày của tôi co thắt dữ dội . Sau khi nôn khan một trận, tôi lại phát hiện Bạch Tu Nghệ mang theo 1 ly nước ấm đợi sẵn bên ngoài
"Súc miệng đi, tôi đến xem cô có sao ko" Hắn vẻ mặt lúng túng nói
Nhận lấy cốc nước trong tay hắn, tôi súc miệng
"Ko sao, chỉ là nghe thấy mùi cá tanh, tôi ko thoải mái"
Nghe xong tôi nói....., hắn lập tức đi trở về phòng ăn "Quản gia, sau này ông đừng làm cá nữa"
Trong lòng của tôi gờn gợn làn sóng ấm áp, hắn ko phải hoàn toàn ko quan tâm đến tôi, cho dù quan hệ giữa chúng tôi chỉ là sự hợp tác, cho dù sự quan tâm của hắn có thể là giành cho đứa con trong bụng tôi . Tôi dần dần đem sự hối hận lúc trước quăng đi , lời nói của hắn hôm tôi giả vờ ngủ say lại văng vẳng bên tai.... .....
"ko được lên tiếng"
Tôi bị lời nói này của hắn làm cho hoảng sợ vội vàng gật đầu, thở lớn cũng ko dám thở . Từ bên ngoài truyền đến vài giọng nói tức giận chửi mắng:
"Mẹ kiếp, thằng nhóc đó chạy đi đâu rồi?"
"Bắt được nó , ko thể ko đánh gãy chân"
Không cần hỏi tôi cũng biết cái kẻ đứng phía sau tôi nhất định là bị bọn học sinh du côn trả thù . Có điều bọn chúng cũng quá lờn mặt đi, ở trong trường học mà dám đánh nhau sao?
Bởi vì quá căng thẳng mà tôi càng lúc càng muốn đi vệ sinh, tôi bất an cử động chút chút, thì hắn lại ko thân thiện lên tiếng
"Ko được nhúc nhích"
Tôi nhìn xuyên qua khe cửa ra sức muốn nói chuyện với hắn, có vẻ như hắn biết tôi nóng lòng muốn nói cái gì, nên cũng từ từ buông lỏng tay
"Chỉ cần cô ko lên tiếng,tôi sẽ ko đả thương cô"
Tôi lập tức nghe lời gât đầu , rốt cuộc , hắn cũng định dò xét một chút rồi buông tay, tôi vội vàng nói
"Tôi mắc tiểu, sắp nhịn ko nổi"
Hắn dường như có chút ko kịp phản ứng , ngây ngốc nhìn tôi, tôi cũng gần như muốn khóc
"Tôi muốn đi vệ sinh!"
Lần này rốt cuộc hắn cũng nghe hiểu được rồi, hắn cố nén cười, toan tính nói
"Cô......cô cứ đi đi"
Tôi tức giận nhìn hắn chăm chăm
"Anh ko đi ra, tôi làm sao dám đi a......?"
Hắn vô tội nói
"Cô biết đó, người ngoài kia còn chưa đi, thì tôi làm sao dám ra ngoài a?"
"Vậy anh đi ra bên ngoài buồng vệ sinh đi"
Lúc này, trùng hợp đi vào mấy nữ sinh đang bàn tán sôi nổi về đám nam sinh hư đốn ngoài kia . Hắn bất đắc dĩ chỉ tay vào phìa ngoài nhỏ giọng nói
"Cái đám này nhất định sẽ cho rằng tôi là tên biến thái"
"Vậy.... ...." Tôi sắp sửa nhịn ko được rồi
Hắn xoay người quay mặt vào tường
"Tôi đảm bảo sẽ ko nhìn trộm"
Gần như sắp tè ra quần , tôi rốt cục cũng ko nhịn được nữa, tức giận nói
"Đem lỗ tai bịt lại"
Hắn nén cười, vươn tay ra bịt lại lỗ tai
Ko lo thêm nhiều, tôi nhanh chóng ngồi xuống bồn cầu.... ........
Ai, rốt cuộc cũng thư thái
Làm xong chuyện,tôi lúng túng đẩy hắn còn đang bịt lỗ tai
"Này, được rồi"
Nhìn dáng vẻ ko bật cười chỉ sợ bị nội thương của hắn . Tôi có chút suy nghĩ muốn vọt ra khỏi buồng vệ sinh , chạy mất . Đúng là thật mất thể diện . Tôi nhìn cũng ko nhìn hắn, đẩy cửa đi ra ngoài , Dương Tử đã chờ ở bên ngoài kêu lên
"Liễu Nhứ, cậu đang ở đây tưới hoa sao?"
"Đi thôi, sắp sửa vào tiết rồi" Tôi nhanh chóng kéo Dương Tử đi ra khỏi nơi này . Trời đất ơi, đừng cho tôi gặp phải cái tên này nữa . Nếu ko tôi sẽ nhịn ko được đi nhảy sông tự tử , đến lúc đó sẽ chết một lúc hai mạng người nha
Ai ngờ một ngày còn chưa qua hết, tôi lại tiếp tục gặp phải hắn
Mới vừa ra khỏi phòng học, tôi đã nghe thấy có người gọi tên mình
"Liễu Nhứ"
Theo phản xạ có điều kiện tôi quay đầu lại, chính là cái kẻ buổi sáng tôi gặp trong nhà vệ sinh kia, hắn đang nhàn nhã ngồi trên lên can hành lang, áo sơ mi buông thả mấy cái nút áo . Nhìn hắn như vậy, trong chớp mắt, tôi bỗng có một chút hi vọng rằng hắn sẽ té từ lầu hai xuống
Tôi ko để ý tới hắn, tiếp tục đi về hướng phía trước, nhưng hắn đã cợt nhã đuổi theo
"Sao lại đi? Đi vệ sinh sao?"
Tôi thề, từ khi sinh ra trên cõi đời này , tôi chưa từng gặp người nào đáng chán ghét như hắn
"Anh vẫn chưa bị họ bắt sao?"
Ngay cả cái loại lời nói độc ác này tôi cũng đã nói ra , con à, con đừng hiểu lầm nha, mẹ vốn là một người rất lương thiện
"Hừ, bọn chúng còn rất non tay" Hắn khinh thường nói . Nhìn vết bầm trên mặt hắn, tôi mặt ko chút thay đổi nói
"Là bọn họ đánh sao?"
Hắn cười mỉa gãi gãi đầu
"Thì có chút sơ suất chứ sao"
Tôi thật sự ko có gì để nói với hắn nữa rồi, thấy tôi ko để ý đến mình, hắn cười nói
"Số điện thoại của cô là gì ?"
Vốn định muốn nói "Tại sao phải cho anh biết?" Nhưng mà lại nghĩ đến chuyện mình vì hắn mà chịu thiệt lúc nãy , tôi lập tức thay đổi suy nghĩ ban đầu
"Nghe kỹ, tôi chỉ nói 1 lần, số của tôi là 13X40X8104X"
Hắn mở to hai mắt "Xin hỏi cái chữ "X" này là có ý gì? Cô cũng chơi cái trò trẻ con nhàm chán của nữ sinh đó sao? Tôi nói cho cô biết nha, hiện tại nam sinh ko có tính nhẫn nại nữa, hơn nữa.... ..." Hắn nhỏ giọng nói thầm "Người ta chỉ có hai "X" , còn cô lại có tới ba"
Tôi vẻ mặt "tùy anh" . Chỉ để lại hắn đứng nguyên một chỗ trừng mắt nhìn theo . Trong lòng có chút khoái cảm sau khi đã trả được thù . Lần sau lỡ có gặp tôi, ko chừng hắn sẽ xách dép bỏ chạy 10 cây số
Buổi tối, quản gia cố ý làm cá cho tôi . Ai ngờ vừa mới bưng ra, tôi đã nhịn ko được ù chạy vào phòng vệ sinh, nghe thấy mùi cá, dạ dày của tôi co thắt dữ dội . Sau khi nôn khan một trận, tôi lại phát hiện Bạch Tu Nghệ mang theo 1 ly nước ấm đợi sẵn bên ngoài
"Súc miệng đi, tôi đến xem cô có sao ko" Hắn vẻ mặt lúng túng nói
Nhận lấy cốc nước trong tay hắn, tôi súc miệng
"Ko sao, chỉ là nghe thấy mùi cá tanh, tôi ko thoải mái"
Nghe xong tôi nói....., hắn lập tức đi trở về phòng ăn "Quản gia, sau này ông đừng làm cá nữa"
Trong lòng của tôi gờn gợn làn sóng ấm áp, hắn ko phải hoàn toàn ko quan tâm đến tôi, cho dù quan hệ giữa chúng tôi chỉ là sự hợp tác, cho dù sự quan tâm của hắn có thể là giành cho đứa con trong bụng tôi . Tôi dần dần đem sự hối hận lúc trước quăng đi , lời nói của hắn hôm tôi giả vờ ngủ say lại văng vẳng bên tai.... .....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.