Chương 32: Mối Tình Đầu Của Đình Quân(phần 5)
Nhất Mộng
24/06/2021
Ngày hôm sau, Đình Phong đang đi trốn mấy cô gái trong trường. Cậu đi sau trường ngồi bệch xuống bãi cỏ thở phào, nói:
-Phù.. Cuối cũng cắt đuôi được bọn họ!
Kim Anh liền chạy tới chỗ Đình Phong trong tay cầm một đống nước uống. Cười:
-Mệt lắm phải không? Nhóc muốn uống cái nào chị cho nè!
Cậu nhìn cô với cặp mắt nghi ngờ. Cậu nhìn trời ngó ngang ngó dọc:
-Ủa hôm nay trời đâu có bão đâu ta? Hay là cô bỏ thuốc gì trong đó? Nói thật đi!- nhìn cô
-Cái thằng này!!!- Kim Anh nghĩ
Cô miễn cưỡng cười:
-Chị tuyệt đối không bỏ gì trong đó cả! Không tin chị có thể uống!
-Ai tin bà cô nói chớ! Với cả tôi không cần-thờ ơ
-Nè!!! Dù gì chị chỉ lớn hơn nhóc có 1 tuổi sao cứ kêu ta bằng bà cô hoài thế!!!
-Ồ! Lớn hơn 1 tuổi cũng là lớn không gọi bà cô thì gọi là gì?
-Nè!! Sao hai anh em nhóc y chang nhau thế!!
Cậu nhắm mắt cười:
-Quá khen!
Cô rất tức giận, nghĩ:
-Hừ! Bình tĩnh! Phải bình tĩnh!-nhẫn nhịn
Cô cười miễn cưỡng:
-Chị tên Đỗ Kim Anh còn nhóc tên gì! Dù gì cũng quen nhau thì giới thiệu với nhau đi!
-Tôi tên Vương Đình Phong! Với cả đừng cười miễn cưỡng nữa! Nhìn khó coi chết đi được!-mở một mắt nhìn cô
Kim Anh liền lấy gương ra soi:
-Khó coi lắm hả?
-Vào vấn đề chính đi! Tại sao cô phải làm thế? Mục đích là gì?
-À.... Tại vì chị muốn hỏi một số chuyện về Đình Quân thui..!- bối rối
-Biết ngay mà!
Cậu ngồi dậy, tiến tới Kim Anh, đè lên cô:
-Cô muốn biết lắm hả?- cười
Cô đỏ mặt, bối rối nói:
-Tấ... Tất nhiên rồi!
Cậu đặt một ngón tay lên miệng cười:
-Tự tìm hiểu anh ấy đi!-nháy mắt
Cậu đứng dậy, đi vào lớp. Kim Anh ngồi đó, đỏ mặt nghĩ:
-Hắn cũng không quá tệ! Đẹp không kém anh hắn. Đổi ý định rồi! Mình nhất định phải chinh phục hai anh em họ! Lúc đó.... Hehehe.....
Cùng lúc đó, Đình Quân và Đình Phong đang đi:
-Át chù! Ai nói xấu mình thế nhỉ?-nghĩ
Hai người gặp nhau, Đình Phong chạy đến Đình Quân:
-Anh hai ơi ~ nhớ anh chết được á ~
-Gớm quá đi!! Có chuyện gì nói thẳng ra đi đừng làm thế!- né
-Ngừi ta nhớ anh chứ bộ!- tủi thân
-Rồi rồi! Nói đi! Có chuyện gì?
Đình Phong đi đến gần Đình Quân nói nhỏ:
-Anh này! Vụ cái bà cô đáng ghét kia... Em nghĩ cô ta có ý đồ gì đó..
-Anh biết rồi! Em yên tâm đi!
-Ừm...
Đình Phong đi qua Đình Quân, lướt qua tai Đình Quân cậu nói nhỏ:
-Em mong là anh không có tình cảm gì với cô ta cả! Nếu không sẽ là một mớ hỗn độn đấy!- giọng trầm xuống
-Phù.. Cuối cũng cắt đuôi được bọn họ!
Kim Anh liền chạy tới chỗ Đình Phong trong tay cầm một đống nước uống. Cười:
-Mệt lắm phải không? Nhóc muốn uống cái nào chị cho nè!
Cậu nhìn cô với cặp mắt nghi ngờ. Cậu nhìn trời ngó ngang ngó dọc:
-Ủa hôm nay trời đâu có bão đâu ta? Hay là cô bỏ thuốc gì trong đó? Nói thật đi!- nhìn cô
-Cái thằng này!!!- Kim Anh nghĩ
Cô miễn cưỡng cười:
-Chị tuyệt đối không bỏ gì trong đó cả! Không tin chị có thể uống!
-Ai tin bà cô nói chớ! Với cả tôi không cần-thờ ơ
-Nè!!! Dù gì chị chỉ lớn hơn nhóc có 1 tuổi sao cứ kêu ta bằng bà cô hoài thế!!!
-Ồ! Lớn hơn 1 tuổi cũng là lớn không gọi bà cô thì gọi là gì?
-Nè!! Sao hai anh em nhóc y chang nhau thế!!
Cậu nhắm mắt cười:
-Quá khen!
Cô rất tức giận, nghĩ:
-Hừ! Bình tĩnh! Phải bình tĩnh!-nhẫn nhịn
Cô cười miễn cưỡng:
-Chị tên Đỗ Kim Anh còn nhóc tên gì! Dù gì cũng quen nhau thì giới thiệu với nhau đi!
-Tôi tên Vương Đình Phong! Với cả đừng cười miễn cưỡng nữa! Nhìn khó coi chết đi được!-mở một mắt nhìn cô
Kim Anh liền lấy gương ra soi:
-Khó coi lắm hả?
-Vào vấn đề chính đi! Tại sao cô phải làm thế? Mục đích là gì?
-À.... Tại vì chị muốn hỏi một số chuyện về Đình Quân thui..!- bối rối
-Biết ngay mà!
Cậu ngồi dậy, tiến tới Kim Anh, đè lên cô:
-Cô muốn biết lắm hả?- cười
Cô đỏ mặt, bối rối nói:
-Tấ... Tất nhiên rồi!
Cậu đặt một ngón tay lên miệng cười:
-Tự tìm hiểu anh ấy đi!-nháy mắt
Cậu đứng dậy, đi vào lớp. Kim Anh ngồi đó, đỏ mặt nghĩ:
-Hắn cũng không quá tệ! Đẹp không kém anh hắn. Đổi ý định rồi! Mình nhất định phải chinh phục hai anh em họ! Lúc đó.... Hehehe.....
Cùng lúc đó, Đình Quân và Đình Phong đang đi:
-Át chù! Ai nói xấu mình thế nhỉ?-nghĩ
Hai người gặp nhau, Đình Phong chạy đến Đình Quân:
-Anh hai ơi ~ nhớ anh chết được á ~
-Gớm quá đi!! Có chuyện gì nói thẳng ra đi đừng làm thế!- né
-Ngừi ta nhớ anh chứ bộ!- tủi thân
-Rồi rồi! Nói đi! Có chuyện gì?
Đình Phong đi đến gần Đình Quân nói nhỏ:
-Anh này! Vụ cái bà cô đáng ghét kia... Em nghĩ cô ta có ý đồ gì đó..
-Anh biết rồi! Em yên tâm đi!
-Ừm...
Đình Phong đi qua Đình Quân, lướt qua tai Đình Quân cậu nói nhỏ:
-Em mong là anh không có tình cảm gì với cô ta cả! Nếu không sẽ là một mớ hỗn độn đấy!- giọng trầm xuống
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.