Chương 23: Sao cô ta lại ở đây chứ??!
Nhất Mộng
25/01/2020
Khả Linh ngồi được 1 lúc liền nghĩ:
-Không biết Đình Quân đang làm gì nhỉ? Mình phải qua công ty anh ấy coi thử!
Cô kêu nhân viên tính tiền và lên xe đeo kính đen và chạy thẳng đến công ty...
_Đến công ty_
Cô bước xuống xe, tháo kính mát xuống và vào công ty. Khi vào sảnh cô đi đến quầy lễ tân. Nhân viên ở quầy thấy cô hỏi:
-Không biết tôi có thể giúp gì cho cô?
-Tôi muốn gặp Vương Đình Quân!
-Xin lỗi cô nhưng chủ tịch đang có khách cô không tiếp cô được...
Khả Linh hét lớn:
-Khách anh ấy còn quan trọng hơn tôi nữa à!!? Mang đưa tôi đến phòng làm việc của anh ta hoặc là tôi tự đi!!!
Nhân viên lễ tân toát cả mồ hôi nói:
-Thật sự là không được. Cô đừng làm khó tôi nữa nếu không tôi sẽ kêu bảo vệ đấy!
Bỗng 1 giọng đàn ông từ ngoài cửa vọng tới:
-Có chuyện gì mà um xùm thế?
Tất cả nhân viên trong công ty đều cúi chào:
-Kính chào phó tổng!
Thì là là Đình Phong, cậu chỉnh sửa cà vạt, bước vào một cách nghiêm chỉnh, nói:
-Có chuyện gì mà ồn ào thế?
Lễ tân bối rối nói:
-D..Dạ có 1 người phụ nữ cứ ở đứng đây đây đòi gặp chủ tịch không chịu đi ạ...
-Ai? Ai ngông cuồng đến thế?
Khả Linh thấy Đình Phong cười nói:
-Là con nè!
-Cái giọng này nghe quen quen...- Đình Phong nghĩ
Cậu liếc mắt nhìn quây lễ tân thấy Khả Linh, nghĩ trong lòng:
-Đuma! Nó là quỷ hay gì mà mới đó đã tới đây trước mình rồi!!?
Anh ta thở phào rồi xua tay cười, nói:
-Đây là người quen của tôi đừng bận tâm cô cứ làm việc của mình đi.!
-D..Dạ vâng!
Anh nhìn phía Khả Linh:
-Còn con đi theo chú đến phòng chú!
Cô mỉm cười, chạy đến bên cậu:
-Dạ~
2 người vừa bước vào thang máy, ở ngoài bao cô gái chết lên chết xuống nói:
-Phó tổng đẹp troai quá đi~
-Tôi muốn sinh bảo bảo cho anh ấy quá~
-Nằm mơ! Anh ấy là của tôi đừng hòng giành!
-Bla bla...:vvv
Trong thang máy Khả Linh thấy vậy nói:
-Ặc... Con thấy chú có đẹp đâu mà ai cũng chết mê chết mệt vì chú thế?
Đình Phong vuốt tóc nói:
-Chắc tại mắt con có vấn đề nên không thấy vẻ đẹp của chú thui!
-Ý chú là con bị mù à?
Cậu xua tay nói:
-Tùy con nghĩ thui chú đâu nói đâu!
Khả Linh kéo tay Đình Phong, làm nũng
-Con muốn gặp papa! Chú dẫn con đi đi~
-Bây giờ anh ta đang tiếp 1 vị khách đặc biệt không thể vào! Con vào tạm phòng chú ngồi đi...
-Vị khách nào mà đặc biệt đến vậy chứ! hứ..-cô giận nói
Đi đến phòng Đình Phong được 1 lát thì anh ấy ra ngoài nói:
-Chú có việc chút, con ở đây ngoan nha! Đừng nghịch hay chạy lung tung đó!
Cô nằm trên ghế sofa nói:
-Biết rồi biết rồi! Chú nói nhiều quá!
Sau khi Đình Phong đi được 1 thời gian, cô liền đứng dậy:
-Chán chết đi được!!!! Phải qua phòng papa xem anh ấy đang làm gì!
Cô mò 1 hồi đến phòng tổng giám đốc, cô mở hé cửa xem anh ta đang làm gì thì cô giật mình, mở to mắt nghĩ:
-Không thể nào!!! Sao cô ta lại ở đây chứ??!
-Không biết Đình Quân đang làm gì nhỉ? Mình phải qua công ty anh ấy coi thử!
Cô kêu nhân viên tính tiền và lên xe đeo kính đen và chạy thẳng đến công ty...
_Đến công ty_
Cô bước xuống xe, tháo kính mát xuống và vào công ty. Khi vào sảnh cô đi đến quầy lễ tân. Nhân viên ở quầy thấy cô hỏi:
-Không biết tôi có thể giúp gì cho cô?
-Tôi muốn gặp Vương Đình Quân!
-Xin lỗi cô nhưng chủ tịch đang có khách cô không tiếp cô được...
Khả Linh hét lớn:
-Khách anh ấy còn quan trọng hơn tôi nữa à!!? Mang đưa tôi đến phòng làm việc của anh ta hoặc là tôi tự đi!!!
Nhân viên lễ tân toát cả mồ hôi nói:
-Thật sự là không được. Cô đừng làm khó tôi nữa nếu không tôi sẽ kêu bảo vệ đấy!
Bỗng 1 giọng đàn ông từ ngoài cửa vọng tới:
-Có chuyện gì mà um xùm thế?
Tất cả nhân viên trong công ty đều cúi chào:
-Kính chào phó tổng!
Thì là là Đình Phong, cậu chỉnh sửa cà vạt, bước vào một cách nghiêm chỉnh, nói:
-Có chuyện gì mà ồn ào thế?
Lễ tân bối rối nói:
-D..Dạ có 1 người phụ nữ cứ ở đứng đây đây đòi gặp chủ tịch không chịu đi ạ...
-Ai? Ai ngông cuồng đến thế?
Khả Linh thấy Đình Phong cười nói:
-Là con nè!
-Cái giọng này nghe quen quen...- Đình Phong nghĩ
Cậu liếc mắt nhìn quây lễ tân thấy Khả Linh, nghĩ trong lòng:
-Đuma! Nó là quỷ hay gì mà mới đó đã tới đây trước mình rồi!!?
Anh ta thở phào rồi xua tay cười, nói:
-Đây là người quen của tôi đừng bận tâm cô cứ làm việc của mình đi.!
-D..Dạ vâng!
Anh nhìn phía Khả Linh:
-Còn con đi theo chú đến phòng chú!
Cô mỉm cười, chạy đến bên cậu:
-Dạ~
2 người vừa bước vào thang máy, ở ngoài bao cô gái chết lên chết xuống nói:
-Phó tổng đẹp troai quá đi~
-Tôi muốn sinh bảo bảo cho anh ấy quá~
-Nằm mơ! Anh ấy là của tôi đừng hòng giành!
-Bla bla...:vvv
Trong thang máy Khả Linh thấy vậy nói:
-Ặc... Con thấy chú có đẹp đâu mà ai cũng chết mê chết mệt vì chú thế?
Đình Phong vuốt tóc nói:
-Chắc tại mắt con có vấn đề nên không thấy vẻ đẹp của chú thui!
-Ý chú là con bị mù à?
Cậu xua tay nói:
-Tùy con nghĩ thui chú đâu nói đâu!
Khả Linh kéo tay Đình Phong, làm nũng
-Con muốn gặp papa! Chú dẫn con đi đi~
-Bây giờ anh ta đang tiếp 1 vị khách đặc biệt không thể vào! Con vào tạm phòng chú ngồi đi...
-Vị khách nào mà đặc biệt đến vậy chứ! hứ..-cô giận nói
Đi đến phòng Đình Phong được 1 lát thì anh ấy ra ngoài nói:
-Chú có việc chút, con ở đây ngoan nha! Đừng nghịch hay chạy lung tung đó!
Cô nằm trên ghế sofa nói:
-Biết rồi biết rồi! Chú nói nhiều quá!
Sau khi Đình Phong đi được 1 thời gian, cô liền đứng dậy:
-Chán chết đi được!!!! Phải qua phòng papa xem anh ấy đang làm gì!
Cô mò 1 hồi đến phòng tổng giám đốc, cô mở hé cửa xem anh ta đang làm gì thì cô giật mình, mở to mắt nghĩ:
-Không thể nào!!! Sao cô ta lại ở đây chứ??!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.