Phá Huyền

Chương 1: Tiểu Binh Tần Ly

Thanh Dạ

27/02/2021

Phong Ma Thành là một tòa thành nằm ở phía tây Nguyệt Trần quốc, thành này tuy diện tích không lớn nhưng danh khí cực lớn, đây là nơi trấn áp những tội nhân là người tu luyện tu vi cao phạm đại tội trên khắp Nguyệt Trần Quốc. Nguyệt Trần quốc lãnh thổ rộng lớn vô cùng, võ giả xuất hiện lớp lớp, trong đó có mười cường giả đạt đến tu vi cực hạn được xưng tụng là Thập Thánh. Dưới sự dẫn dắt của Thập Thánh võ giả thiên hạ phát triển vô cùng rực rỡ, võ giả thiên hạ ngày càng phát triển nào còn xem triều đình trong mắt dẫn đến hậu hoạn vô cùng kéo dài hàng trăm năm. Triều đình bấy giờ phải nhờ đến đại trận thủ hộ cùng một số vị nguyên lão miễn cưỡng có thể chống đỡ Thánh cảnh cường giả mới tránh khỏi nguy cơ bị diệt tộc. Trước tình hình nguy cấp đó vậy mà có một tuyệt thế thiên tài xuất thế, chính là Nguyệt Trần Đại Đế hiện tại Lý Thuận Thiên. Lý Thuận Thiên tư chất vô cùng kinh người, năm ba mươi tuổi cư nhiên đột phá thánh cảnh, chiến lực kinh người vậy mà có thể một người áp qua Thập Thánh, tất nhiên là đơn đấu.

Nhờ có hoàng đế tạo cơ hội thở dốc, triều đình chỉnh đốn binh lực nhân tài xuất hiện lớp lớp, trong đó có Tứ Phương Thần Tướng, bốn vị này dưới sự bảo hộ của bệ hạ dần phát triển tới thánh nhân cao độ. Triều đình đại thế đang lớn mà còn được thương thiên phù hộ, vô tình phát hiện một mỏ kim loại siêu cấp khổng lồ, loại kim loại này vậy mà đối với võ giả có sự khắc chế cực mạnh được đặt tên là Phá Huyền Kim. Trước tình hình đó, Tây Phương Thần Tướng Tiêu Dạ Chiến nhận lệnh thành lập một chi quân đội tinh nhuệ chuyên nhằm vào võ giả gọi là Phá Huyền Doanh. Phong Ma Ngục cũng được lập ra trong thời điểm đó. Phá Huyền Doanh có mười chiến đoàn đứng đầu là mười vị thống lĩnh tu vi cao tuyệt, dưới mỗi vị thống lĩnh có ba vị thiên phu trưởng, dưới mỗi thiên phu trưởng có mười vị bá hộ, mỗi bá hộ sở hữu một trăm cao thủ. Điều kiện vào Phá Huyền Doanh khắc nghiệt vô cùng, ai cũng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, cơ hồ cùng cảnh giới có thể lấy một địch mười tồn tại.

Tần Ly hôm nay vô cùng cao hứng, đây là ngày đầu tiên hắn tới Phong Ma Thành nhậm chức, ừm tuy chỉ là tiểu binh thủ thành thôi nhưng cũng rất không đơn giản. Phong Ma Thành là trọng địa của quốc gia nên được canh phòng vô cùng cẩn mật, có tới một phần ba lực lượng của Phá Huyền Doanh ở đây. Tần Ly tự nhiên là người của Phá Huyền Doanh, hắn năm nay mười chín tuổi, tu vi Linh Tuyền cảnh đỉnh phong sắp kết thành kim đan, thiên phú xem như không tệ. Muốn đạt tới Linh Tuyền cảnh phải trải qua bốn cảnh giới lần lượt là Luyện Thể, Luyện Khí, Luyện Thần và Khai Phong. Người của Phá Huyền Doanh tu vi thấp nhất cũng là Linh Tuyền cảnh sơ kỳ và tất nhiên phải có điểm ưu việt hơn người bình thường cùng cảnh giới, Tần Ly gia nhập Phá Huyền doanh đã hơn một năm, lập được không ít chiến công, lần này hắn tới đây với hy vọng tích lũy quân công cùng kiến thức.

Tần Ly tất nhiên không bình thường, thần thức của hắn so với võ giả cùng cảnh giới mạnh hơn nhiều, thậm chí so với các thành viên khác của Phá Huyền Doanh đồng cảnh giới hắn cũng được xem là người nổi bật, cộng với một thân tiễn thuật cùng đao pháp rất không tệ nên lần này hắn được bổ nhiệm gác ở tường thành phía Tây phụ cận Bạch Hổ Ngục.

Nhân tiện Phong Ma Ngục chiếm một nửa diện tích của Phong Ma Thành chia làm năm tòa ngục giam nằm ở bốn hướng lần lượt là Thanh Long Ngục giam giữ hoàng tộc phạm tội, Bạch Hổ Ngục giam giữ tử tội chờ ngày xử tử, Chu Tước Ngục giam giữ nữ phạm nhân, Huyền Vũ ngục giam giữ tội phạm không giết, cuối cùng là Kỳ Lân Ngục, ngục này do đích thân hoàng đế bệ hạ và Thập Thánh cùng nhau thiết lập cấm chế chỉ để giam giữ một phạm nhân duy nhất chính là đại hoàng tử của Nguyệt Trần quốc Đệ Nhất Ma Đầu Lý Liên Thành. Lý Liên Thành bị giam giữ cũng hơn trăm năm, giai thoại về hắn thì có nhiều nhưng vì sao hắn trở thành đại ma đầu thì không ai biết. Kỳ Lân Ngục không phải là nơi tiểu binh như Tần Ly có thể đến, gác ở thành tây đủ đe dọa mạng nhỏ của hắn, vì Bạch Hổ Ngục giam giữ tử tội nên tỷ lệ cướp ngục là cao nhất mà người dám tới Phong Ma Ngục cướp ngục tu vi đâu phải chuyện đùa. Tần Ly cùng một vài người nữa được điều tới đây cũng là do có mấy huynh đệ xấu số không mai tử trận trong lần cướp ngục trước. Nhưng nói đi cũng phải nói lại Phá Huyền Doanh trả lương rất hậu hĩnh, địa vị cũng không thấp. Đối với thanh niên xuất thân thấp kém như Tần Ly đã là rất không tệ, có thể cho mẫu thân hắn một cuộc sống tốt đẹp hơn, chưa kể nếu tử trận thì thân nhân sẽ được triều đình lo lắng toàn diện. Tần Ly muốn tích đủ quân công cũng cảnh giới để trở thành một Phá Huyền Bá Hộ triệt để đổi đời.

Tần Ly có sợ chết không ? Có ai trên đời mà không sợ chết chứ trừ phi là kẻ điên. Tần Ly sống nghèo khổ từ nhỏ, hắn mất cha từ sớm, lúc nào cũng khắc khổ tu luyện để mong cuộc sống tốt hơn. Hắn ngưỡng mộ bọn nhị đại công tử sao mà sung sướng, suốt ngày vô ưu vô lo ăn nằm chờ chết. n nhớ lại lúc còn đi học, học viện của hắn có một cô đồng học vô cùng xinh đẹp tên Thi Loan thì phải, bao nhiêu người mến mộ trong đó có Tần Ly, cuối cùng nàng lại ngã vào vòng tay một tên nhị đại tên Hoàng Thế Kiệt. Chậc chậc càng nghĩ lại càng tiếc nuối. Nhưng những chuyện đã qua phải để nó theo gió trôi qua, trước mắt ta phải làm tốt nhiệm vụ để còn thăng quan. Tần Ly nghĩ thế.

Tần Ly xuyên một thân hắc sắc y phục của Phá Huyền Vệ, hông đeo Phá Huyền đao, tay cầm hắc mộc trường cung, trong nhẫn không gian là ba trăm mũi Phá Huyền Tiễn, đứng trên tường thành phía tây đón gió nhìn cũng có vài phần tiêu sái. Sẽ tiêu sái hơn nếu hắn gầy lại một chút, Tần Ly thực sự có chút béo, khuôn mặt cũng tạm xem là tuấn tú và đặc biệt thích cười. Hôm nay cao hứng như vậy thật muốn uống chút rượu nhưng trong giờ gác không thể làm bậy phải đợi thay ca cái đã.

***

Hôm nay là ngày thứ bảy hắn ở Phong ma thành, mọi thứ đều không tệ. Đêm nay lại là phiên trực của hắn.

Tần Ly đi dọc tường thành cảnh giác hết mức. Đột nhiên một luồn thần niệm vô cùng khổng lồ từ trên không quét xuống dường như bao quát toàn bộ Phong Ma Thành. Tần Ly cảm giác mình như con kiến nhỏ đang phải vác một tòa cự sơn dù đứng trong hộ thành đại trận hộ thành hắn vẫn có cảm giác không thở nổi. Phong Ma Đại Trận được xưng tụng có thể đón đỡ công kích của thánh cảnh cường giả lại có chút cảm giác ăn không tiêu, đại trận tỏa ra kim quang sáng ngời bao phủ toàn bộ Phong Ma Thành thỉnh thoảng lại có chút lung lay. Tần Ly cảm giác thời gian như chậm lại, hắn cố sức ngước nhìn lên bầu trời, bầu trời đầy sao trở nên ảm đạm vô quang, một nam tử áo xám mang mặt nạ quỷ đang đứng thẳng trên không, hắn chỉ chắp tay sau lưng nhàn nhạt nhìn về phía Kỳ Lân Ngục mà uy thế cư nhiên ngập trời như vậy, hắn tựa như thiên địa, tựa như thần minh, Tần Ly cảm giác mình như sâu kiến đứng trước thần minh, chỉ một ý niệm thôi đã có thể khiến hắn tan thành mây khói. Các tiểu binh xung quanh Tần Ly kẻ thì ôn đầu run rẩy kẻ sợ hãi ngất đi, có kẻ trực tiếp bị trấn chết. Tần Ly cắn chặt môi vận chuyển chân khí tới mức tận cùng, trường cung trên tay bị hắn bóp gãy, từng mảnh nhọn đâm vào lòng bàn tay khiến tay hắn đầy máu. Tần Ly như không còn cảm giác đau hắn đưa tay nắm mạnh thanh Phá Huyền Đao, nắm đến cán đao ướt dẫm máu. Tần Ly sợ lắm, chưa bao giờ hắn khiếp sợ như lúc này, nhưng hắn không muốn chết, nếu có thể chạy chắc chắn hắn sẽ không ngần ngại xoay người bỏ chạy nhưng chân hắn không động được, còn nếu lựa chọn buông xuôi như những người kia thì con đường võ đạo của hắn xem như triệt để hỏng mất. Cho nên hắn bất chấp thân thể cùng tinh thần đang cực đọ đau đớn mà nhìn về phía quỷ diện nam tử.



Đánh không lại ngươi xem ta nhìn chết ngươi.

Quỷ diện nam tử vẫn đứng sừng sững trong hư không như đang chờ đợi ai đó, trong mắt hắn vậy mà có một tia ý cười khó thấy được.

Trong Phong Ma Thành một cổ khí thế kinh thiên động địa tỏa ra để ngăn chặn uy áp của hôi y nam tử. Một nam tử thân mặc ngân giáp tay cầm một thanh đại đao bay vọt lên hướng về phía hôi y nam tử xuất đao. Ngân giáp nam tử chính là Tây Phương Thần Tướng Tiêu Dạ Chiến, thức đao pháp này tên gọi Trảm Thiên. Đao của Tiêu Dạ Chiến sao mà hung mãnh, một đao xuất ra không gian bị đao mang làm cho đứt gãy, thiên địa tưởng chừng sẽ vì một đao này mà phá toái, đao mang khổng lồ mang theo sát khí không hề che giấu lao thẳng về phía hôi y nam tử.

Tiêu Dạ Chiến lấy Sát Lục chi đạo nhập thánh cảnh, mỗi một chiêu một thức mang theo sát ý lẫm nhiên vừa đánh thân thể vừa trấn nhiếp hồn phách, thật khiến người ta khó lòng chống đỡ.

Tần Ly cũng bị một đao này làm cho kinh hãi không nhẹ nhưng cũng nhờ một đao này làm cho uy áp giảm bớt khiến Tần Ly có cơ hội thở dốc mà quan sát một đao tuyệt diệu kia. Đột nhiên hắn cảm giác sống lưng lạnh toát, hắn cảm giác trong một sát na vậy mà hôi y nam tử có liếc về phía hắn, hắn còn sinh ra cảm giác không thể tin là nam tử vậy mà muốn cho hắn xem gì đó.

Khi đao mang cách người chừng mười thước thì hôi y nam tử chợt động, hắn từ từ nhấc tay phải lên, phải chính là từ từ, khoảnh khắc hôi y nam tử vừa nhấc tay lên thì thiên địa đột nhiên thất sắc, cảnh vật xung quanh vậy mà chỉ còn một màu trắng đầy tang tóc, đao mang của Tiêu Dạ Chiến trước một chỉ này đột nhiên di chuyển vô cùng khó khăn rồi chợt dừng lại trong hư không, cả người của vị Tây Phương Thần Tướng này đang bay lên với tốc độ vô cùng kinh người thì đột nhiên lại trở nên chậm vô chạp cùng rồi cũng chợt dừng lại trước ánh đao. Hôi y nam tử từ từ vương ngón tay khẽ điểm về phía đao mang cùng Tiêu Dạ Chiến.

Chỉ nghe “OANH” một tiếng đao mang bị đánh tan, Tiêu Dạ Chiến như một viên đạn pháo bay ngược về phía Phong Ma Thành đập thủng một lỗ Phong Ma Đại trận, đập tan toàn bộ thành đông và một nửa Thanh Long Ngục. Cường giả thánh cảnh như Tiêu Dạ Chiến vậy mà một chiêu liền bại không rõ sống chết, hôi y nam tử khiến toàn bộ Phong Ma Thành lâm vào tuyệt vọng. Về phần Tần Ly sau khi chứng kiến một chỉ vừa rồi chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa bị chấn văng từ tường thành xuống đất nằm im bất động, trước khi ngất đi hắn còn nghe được tiếng xương cốt mình đứt gãy.

Phong Ma kết giới từ chỗ bị Tiêu Dạ Chiến đâm thủng xuất hiện các vết rách như mạng nhện lan ra toàn bộ đại trận. Phong Ma Đại Trận uy chấn giang hồ mấy trăm năm vậy mà lại bị người dễ dàng phá huỷ.

Đại trận vừa hủy, từ Kỳ Lân Ngục một cổ khí thế hủy thiên diệt địa bỗng nhiên lan tỏa. Phá Huyền doanh ba vị thống lĩnh, chín vị thiên hộ, chín mươi vị bá hộ kết thành một tòa đại trận nhằm kích hoạt phong ấn của Kỳ Lân Ngục. Phong ấn của Kỳ Lân Ngục sắp lần nữa được kích hoạt thì trong ngục một cổ ma khí hung tàn dị thường mạnh mẽ lan ra như muốn cắn nuốt hết thảy, ma khí đi đến đâu thì người chết đến đó Phong Ma Ngục cao thủ như mây bỗng chốc trở nên hoang tàn dị thường. Cửa Kỳ Lân Ngục từ từ hé mở, một hắc y nam tử khí thế đỉnh thiên lập địa bước ra, kẻ này khuôn mặt như chừng ba mươi tuổi, đôi mắt đỏ ngầu ánh lên vẻ điên cuồng nhưng khuôn mặt thì vô cùng tỉnh táo, đây chính là thiên hạ đệ nhất ma đầu Lý Liên Thành cũng là con ruột của hoàng đế bệ hạ.

Lý Liên Thành ngước lên nhìn trời thì hôi y nam tử đã rời đi tự khi nào, thần sắc Lý Liên Thành thoáng xuất hiện vẻ đăm chiêu rồi chợt hắn tiến về Bạch Hổ Ngục đánh nát cửa ngục cùng một phần đại trận rồi biến mất phía chân trời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Phá Huyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook