Chương 154: Chúc Long Đạo
Vong Ngữ
24/02/2018
Hàn Lập suy nghĩ một chút rồi vung tay lên, một chùm Trọng Thủy kích cỡ
như dưa hấu được phun ra từ miệng của Chân Thủy Đại, sau đó hắn dùng
Tiên Linh Lực bao lại, làm cho nó lơ lửng giữa không trung.
Trọng thủy màu đen chuyển động không ngừng. Nhìn nó không có gì đặc biệt nhưng sức nặng lại có thể so với một ngon sơn phong cao mấy trăm trượng.
Hai mắt hắn nhắm lại, mang ý nghĩ trong đầu cẩn thận cân nhắc thêm một lần nữa, sau đó mở mắt ra.
Hắn nắm hờ bàn tay, đánh ra một trảo vào hư không. Một luồng lôi điện màu bạc tuôn ra từ trong lòng bàn tay, hóa thành một mảng lưới điện màu bạc, lượn lờ xung quanh bàn tay.
Hắn đẩy hai tay về phía trước, lưới điện màu bạc giống như vật sống, lao đến phía trên chùm Trọng Thủy và lan ra xung quanh.
Từng sợi lưới điện nhè nhẹ quấn quanh đoàn Trọng Thủy, khiến nó đột nhiên bị kích thích một cách mãnh liệt, kịch liệt vùng vẫy
Hàn Lập vội vàng ngưng tụ Tiên Linh Lực, dung nhập vào bên trong Trọng Thủy.
Theo sự dung nhập một số lượng lớn Tiên Linh Lực, chùm Trọng Thủy mới dần dần ổn định lại, nhưng mà chấn động bên ngoài vẫn không ngừng bị ảnh hưởng.
Hàn Lập thấy vậy, tay kia không ngừng đánh xuống, mang một tia Lôi điện lực rót vào bên trong Trọng Thủy.
Một tia điện mang như con dao găm vô cùng sắc bén đâm vào Trọng Thủy, khiến cho mặt ngoài của nó hiện ra vô số khe hở thật nhỏ, theo đó mà thẩm thấu từng chút một vào bên trong.
Dựa theo số lượng lớn đại mang đang thẩm thấu vào thì chùm Trọng Thủy bắt đầu chậm rãi co rút lại, hình dáng càng ngày càng nhỏ.
Thấy tình hình diễn ra như vậy, trong lòng Hàn Lập không khỏi vui mừng.
Nhưng mà, ngay lúc hắn vừa mới lơ đểnh, chợt nghe một tiếng "Bành" vang lên.
Chùm Trọng Thủy cùng với lôi điện đồng thời nổ tung. Một luồng khí lưu mãnh liệt ào tới, khiến cho cả người hắn bị chấn bay ngược ra ngoài, ngã ùm xuống biển.
Một lát sau, hắn lồm cồm bò lên lại đảo san hô, tận mắt thấy được gần phân nửa hòn đảo nhỏ đã bị nổ tung chìm xuống đáy biển. Thần sắc Hàn Lập có chút cười khổ.
Sau khi chỉnh sửa lại quần áo trên người, hắn lại lấy ra Chân Thuỷ Đại, sau đó lại chiết ra một chùm Trọng Thuỷ.
Một tiếng “Xoẹt” vang lên, một đám lôi điện màu bạc lần nữa xuất hiện.
...
Không lâu sau, một tiếng “Ầm ầm” trầm muộn vang lên, điện quang nổi lên khắp nơi xung quanh đảo nhỏ.
Lần này, Hàn Lập đã có sự phòng bị từ trước nên hắn không bị thổi bay ra ngoài. Nhưng mà, lông mày của hắn lúc này đang bắtbđầu nhíu lại.
Bàn tay của hắn vẫy nhẹ một cái, từng sợi tơ mỏng Tiên Linh Lực như hạt bụi uốn lượn xuất hiện, góp nhặt từng chút một từng hạt nhỏ Trọng Thuỷ rải rác trong không khí lại với nhau.
Hắn không muốn lãng phí một chút Trọng Thuỷ nào cả, vì nó vốn không phải thứ có thể dễ dàng ngưng tụ ra được.
Ba ngày ba đêm trôi qua nhanh chóng.
Sáng sớm ngày hôm nay, thân hình Hàn Lập đột nhiên bay khỏi hòn đảo, lơ lửng giữa không trung
Quần áo bay phất phới, trên mặt của hắn lộ ra chút mệt mỏi nhưng đôi mắt vẫn còn rất tinh anh. Ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, bao trùm quanh thân hắn tạo thành một vầng hào quang.
Hắn đang nắm một quả cầu đen sì trong lòng bàn tay. Quả cầu lớn chừng nắm tay, bề mặt bên ngoài có vô số ám văn màu trắng bạc, thoạt nhìn cực kì giống với đường vân của lôi điện.
Đây chính là Trọng Thuỷ Lôi Cầu được chế tạo dựa trên Trọng Thuỷ Lôi Châu. Hắn tốn không biết bao nhiêu lần thất bại, lại trải qua liên tục mấy ngày liền mới có thể chế ra được.
Vẻ ngoài của Lôi Cầu có sự khác biệt rõ ràng với Lôi Châu. Đường kính to hơn Lôi Châu khá nhiều, bên ngoài cũng không có hắc vụ lượn lờ, chỉ có những đường vân màu bạc dễ làm cho người khác chú ý. Do vậy, nó được Hàn Lập gọi là Trọng Thuỷ Lôi Văn.
Trong lòng hắn biết rõ, bởi vì không có Pháp tắc lực tham gia cô đọng nên khiến cho Trọng Thuỷ ngưng tụ ra không được tinh thuần, làm cho Lôi Cầu có đường kính to hơn, lôi điện phong ấn bên trong cũng không đủ dầy đặc.
Nhưng mà, trước mắt cũng chỉ có thể làm được như vậy thôi.
Để tìm được tỉ lệ điều phối Trọng Thuỷ cùng với Lôi điện, hắn cũng đã ăn không ít đau khổ. Nguyên nhân là do Trọng Thuỷ vốn rất khó điều khiển, nếu phong ấn lực lượng lôi điện vào quá ít thì sẽ dẫn đến uy lực không đủ. Còn nếu phong ấn vào bên trong lưuc lượng lôi điện quá nhiều thì sẽ dẫn đến tình trạng không ổn định, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Đến hôm nay, sau bao nhiêu khó khăn vất vả mới có thể luyện chế ra được một viên khiến cho hắn hài lòng tương đối, dĩ nhiên liền muốn thử xem uy lực của nó như thế nào mới được.
Hàn Lập thúc giục một luồng Tiên Linh Lực dung nhập vào bên trong quả cầu, sau đó vung tay lên ném quả cầu ra ngoài.
Trọng Thuỷ Lôi Văn bay theo một quỹ đạo vòng cung tuyệt đẹp giữa không trung, rơi xuống biển.
Sau khi bay được một khoảng tầm bốn, năm trăm trượng, đột nhiên ngân văn bên ngoài Lôi Văn sáng lên, phát ra một tiếng nổ "Ầm Ầm"
Ngay lập tức, một vòng hồ quang điện màu bạc vô cùng cuồng bạo lập tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng, bao phủ một phạm vi hơn trăm trượng.
Hàn Lập sớm đã lùi lại hơn ngàn trượng, ánh mắt của hắn vẫn gắt gao theo dõi diễn biến nơi này.
Cũng cực kỳ giống với tình cảnh Trọng Thuỷ Lôi Châu bạo phát nổ tung, hải vực giống như xuất hiện một vầng mặt trời màu đen lớn gần trăm trượng, ở chính giữa là ngân quang lóng lánh, lôi điện nổ vang.
Nhưng mà, Lôi Văn lần này có chút khác biệt chính là ở bên trong vầng mặt trời, không có một lực lượng pháp tắc chấn động khủng bố nào khiến cho hắn cảm thấy tim mình đập nhanh cả.
Vầng mặt trời nổ tung khiến cho sóng biển nứt vỡ, nước biển bốc hơi, giống như đang bị trọng lực áp bức hãm xuống dưới tạo thành một cái hố to. Nước biển xung quanh tạo thành một cái xoáy nước cao vài chục trường, sóng lớn ngập trời, mãnh liệt quét qua bốn phương tám hướng.
Một lúc sau, trên mặt biển tuy vẫn còn sóng to gió lớn ngập trời, nhưng mà đã không còn bộ dạng cuồng bạo đáng sợ như trước kia.
Hàn Lập bay lại vị trí Lôi Văn nổ tung, hắn cẩn thận cảm nhận được không khí xung quanh có xảy ra một chút biến hoá. Hắn xoè mười ngón tay, từng tia Tiên Linh Lực nhỏ như sợi tóc đang tuôn ra.
Không khí có chút chấn động, một chút bụi màu đen mà mắt thường khó có thể phân biệt được đang được những sợi Tiên Linh Lực dẫn dắt, bay về hội tụ lại trong lòng bàn tay của Hàn Lập.
Qua một lúc lâu sau mới ngưng kết ra được hai luồng chất lỏng màu đen lớn chừng quả đấm. Đó chính là Trọng Thuỷ ẩn chứa bên trong Lôi Văn.
"Không có Pháp tắc lực tham gia, quả nhiên vẫn còn chưa được, uy lực còn chưa được một phần mười so với Trọng Thuỷ Lôi Châu..." Hàn Lập khẽ thở dài, thì thào lẩm bẩm.
Ngoài miệng thì nói thế thôi, nhưng trong lòng thì vẫn tương đối hài lòng với hiệu quả của Trọng Thuỷ Lôi Văn.
Dù sao thì Lôi Văn vẫn còn bảo lưu lại hiệu quả "Che giấu không nổ, nhưng khi nổ lại khiến người khác kinh sợ" của Trọng Thuỷ Lôi Châu. Lúc ném nó ra thì không có thu hút ai cả, nhưng chỉ khi phát nổ mới thể hiện lực phá hoại kinh người.
Ngoài ra, sau khi Lôi Văn nổ tung tạo thành những hạt bụi Trọng Thuỷ, hắn có thể thu về được, cho nên có thể nói là cũng không có hao tổn gì lớn cả.
Mấu chốt nhất chính là nó có thể tái sử dụng được nhiều lần, chứ không phải như Trọng Thuỷ Lôi Châu. Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể không ngừng luyện chế ra Lôi Văn. Nếu là trong một lần có thể ném ra ngoài mấy chục, thâm chí mấy trăm miếng Lôi Văn, uy lực chắc chắn rất khủng bố.
Đột nhiên, lông mày hắn khẽ nhíu lại. Bàn tay đảo một cái, lấy ra một cái mặt nạ màu xanh đeo lên mặt.
Sau một khắc, một mảnh hào quang mơ hồ màu xanh xuất hiện trước mắt, một thanh quang trận bàn to lớn xuất hiện trước người hắn.
Một hồi chấn động từ bên trong thanh quang phát ra. Hư ảnh một người mang mặt nạ kền kền màu xanh, mặc trường bào khá rộng hiện ra, lơ lửng trước người Hàn Lập.
"Đạo hữu đưa tin cho tại hạ, báo là có một chút thông tin liên quan đến nhiệm vụ mà tại hạ tuyên bố?" Hàn Lập trực tiếp hỏi.
"Đúng vậy, tại hạ có một chút tin tức." Hư ảnh mở miệng nói, âm thanh có chút lảnh lót, nghe không ra là nam hay nữ.
"Chỉ là một chút tin tức?" Lông mày hàn Lập nhăn lại.
"Đạo hữu nói đùa. Vật đạo hữu yêu cầu, không kể là Đan phương Đạo đan hay là Công pháp có liên quan đến Pháp tắc Thời Gian, căn bản là không thể tìm được? Mỗi ngày, trong Minh có vô số người tìm kiếm hai vật này rất nhiều, nhưng lại không có bao nhiêu người có thể có được." Hư ảnh khẽ cười rồi nói.
"Lúc ta tuyên bố nhiệm vụ cũng như thù lao trong Minh có yêu cầu là tin tức phải rõ ràng. Nếu chỉ là một chút tin tức vụn vặt không liên quan thì tốt nhất nên dẹp đi." Hàn Lập nói như thế.
"Đạo hữu, nếu không ngại có thể nghe thử tin tức của tại hạ trước, sau đó mới quyết định xem những tin này có đáng giá với thù lao của đạo hữu hay không?" Hư ảnh cười hắc hắc, chậm rãi nói ra.
Hàn Lập im lặng, nhẹ gật đầu.
"Không biết đạo hữu có từng nghe nói qua Thương Lưu Cung, Chúc Long Đạo cùng Phục Lăng Tông?" Hư ảnh hỏi.
"Thương Lưu Cung là đại tông tu tiên tiếng tăm lừng lẫy tại Bắc Hàn Tiên Vực. Tại hạ đã từng nghe sơ qua, nhưng còn hai cái tên kia, tại hạ chưa từng nghe qua bao giờ" Hàn Lập chậm rãi nói ra.
"Thế lực ba nhà này đều nằm ở bên trong Bắc Hàn Tiên Vực. Sở dĩ tại hạ nói như thế, bởi vì đạo hữu cảm thấy hứng thú với Công pháp Pháp tắc Thời Gian, trong ba nhà này đều có truyền thừa." Hư ảnh nói.
"Xin lắng tai nghe." Nội tâm Hàn Lập hơi động một chút, nhưng thần sắc không thay đổi chút nào.
"Ba nhà này... Hiện tại thì Thương Lưu Cung là thế lực lớn nhất, Phục Lăng Tông là bí ẩn nhất, Chúc Long Đạo là truyền thừa lâu nhất. Nhưng mà, đối với Pháp tắc Thời gian, một trong Tam Đại Chí Tôn pháp tắc thì ba nhà này đều có thời gian nghiên cứu dài đến mấy trăm vạn năm. Theo ta được biết, bí điển trấn tông "Huyền Thần Bảo Điển" của Phục Lăng Tông nếu tu càng cao thì sẽ có cơ hội tìm hiểu pháp tắc Thời Gian. Còn công pháp truyền thừa "Thuỷ Diễn Tứ Thời Quyết" của Thương Lưu Cung cũng có chút quan hệ với pháp tắc Thời Gian. Với Chúc Long Đạo thì cũng có một loại công pháp tương tự như vậy, nhưng tên của nó thì ta cũng không rõ lắm." Hư ảnh mỉm cười, tiếp tục nói.
"Đạo hữu có biết ưu, khuyết của những công pháp này như thế nào không?" Hàn Lập như có điều suy nghĩ, nhẹ gật đầu, lại hỏi.
"Cái này đều thuộc về bí mật của các phái, tại hạ không thể biết được." Hư ảnh đáp.
"Không biết vị trí của ba đại tông môn này ở đâu? Chắc cái này đạo hữu phải biết chứ." Hàn Lập nhướng mày.
"Cái này thì ta biết. Thương Lưu Cung ở Điểm Thương sơn mạch trên Thượng A Đại Lục, phía Nam Tiên Vực. Phục Lăng Tông thì ở Tiểu Thiên U Cảnh, phía Bắc Tiên Vực. Còn về Chúc Long Đạo thì ở Chung Minh sơn mạch trên Cổ Vân Đại Lục, phía Đông Tiên Vực.
"Đạo hữu có biết cách nào mới có thể gia nhập Chúc Long Đạo?" Hàn Lập nghe vậy, trầm mặc một chút rồi hỏi.
Những năm nay hắn ở Hắc Phong Đảo cũng hiểu rõ một chút tình huống nơi này. Hắc Phong Hải vực nằm lệch về phía Tây Nam của Bắc Hàn Tiên Vực, nếu tính ra thì khoảng cách đến Chúc Long Đạo và Thương Lưu Cung cũng tương đối khá gần.
Mục đích hàng đầu của chuyến đi này là để tìm lại Thanh Trúc Phong Vân Kiếm và Giải Đạo Nhân. Theo như Bản Mệnh Bát Linh Hang chỉ ra thì vị trí của bọn họ vừa vặn ngay tại phía Đông. Nếu như vậy, thì Chúc Long Đạo dĩ nhiên là nhất cử lưỡng tiện rồi.
Hư ảnh kia nghe hỏi, không có trực tiếp trả lời, mà chỉ chậm rãi hỏi lại:
"Đạo hữu hiện tại cảm thấy như thế nào? Tin tức tại hạ cung cấp có đáng giá chút nào với thù lao của đạo hữu?"
"Nếu chỉ là một chút tin tức như vậy, ta chỉ cần tốn chút thời gian cũng có thể đi tìm hiểu được. Nếu đạo hữu không có thêm bất kì tin tức hữu dụng nào khác, thì đừng có làm mất thời gian của nhau nữa." Hàn Lập lạnh lùng nói ra.
"Ha ha, đạo hữu đừng có coi thường tin tức mà tại ha cung cấp. Nếu không tin ngươi có thể đi đến Chúc Long Đạo, nhưng tối đa thì ngươi cũng chỉ có thể trở thành một vị Khách khanh Ngoại môn. Nếu muốn tìm đọc bí tịch nội môn, cũng đừng si tâm vọng tưởng." Hư ảnh cũng không tức giận, lạnh nhạt trả lời.
Trọng thủy màu đen chuyển động không ngừng. Nhìn nó không có gì đặc biệt nhưng sức nặng lại có thể so với một ngon sơn phong cao mấy trăm trượng.
Hai mắt hắn nhắm lại, mang ý nghĩ trong đầu cẩn thận cân nhắc thêm một lần nữa, sau đó mở mắt ra.
Hắn nắm hờ bàn tay, đánh ra một trảo vào hư không. Một luồng lôi điện màu bạc tuôn ra từ trong lòng bàn tay, hóa thành một mảng lưới điện màu bạc, lượn lờ xung quanh bàn tay.
Hắn đẩy hai tay về phía trước, lưới điện màu bạc giống như vật sống, lao đến phía trên chùm Trọng Thủy và lan ra xung quanh.
Từng sợi lưới điện nhè nhẹ quấn quanh đoàn Trọng Thủy, khiến nó đột nhiên bị kích thích một cách mãnh liệt, kịch liệt vùng vẫy
Hàn Lập vội vàng ngưng tụ Tiên Linh Lực, dung nhập vào bên trong Trọng Thủy.
Theo sự dung nhập một số lượng lớn Tiên Linh Lực, chùm Trọng Thủy mới dần dần ổn định lại, nhưng mà chấn động bên ngoài vẫn không ngừng bị ảnh hưởng.
Hàn Lập thấy vậy, tay kia không ngừng đánh xuống, mang một tia Lôi điện lực rót vào bên trong Trọng Thủy.
Một tia điện mang như con dao găm vô cùng sắc bén đâm vào Trọng Thủy, khiến cho mặt ngoài của nó hiện ra vô số khe hở thật nhỏ, theo đó mà thẩm thấu từng chút một vào bên trong.
Dựa theo số lượng lớn đại mang đang thẩm thấu vào thì chùm Trọng Thủy bắt đầu chậm rãi co rút lại, hình dáng càng ngày càng nhỏ.
Thấy tình hình diễn ra như vậy, trong lòng Hàn Lập không khỏi vui mừng.
Nhưng mà, ngay lúc hắn vừa mới lơ đểnh, chợt nghe một tiếng "Bành" vang lên.
Chùm Trọng Thủy cùng với lôi điện đồng thời nổ tung. Một luồng khí lưu mãnh liệt ào tới, khiến cho cả người hắn bị chấn bay ngược ra ngoài, ngã ùm xuống biển.
Một lát sau, hắn lồm cồm bò lên lại đảo san hô, tận mắt thấy được gần phân nửa hòn đảo nhỏ đã bị nổ tung chìm xuống đáy biển. Thần sắc Hàn Lập có chút cười khổ.
Sau khi chỉnh sửa lại quần áo trên người, hắn lại lấy ra Chân Thuỷ Đại, sau đó lại chiết ra một chùm Trọng Thuỷ.
Một tiếng “Xoẹt” vang lên, một đám lôi điện màu bạc lần nữa xuất hiện.
...
Không lâu sau, một tiếng “Ầm ầm” trầm muộn vang lên, điện quang nổi lên khắp nơi xung quanh đảo nhỏ.
Lần này, Hàn Lập đã có sự phòng bị từ trước nên hắn không bị thổi bay ra ngoài. Nhưng mà, lông mày của hắn lúc này đang bắtbđầu nhíu lại.
Bàn tay của hắn vẫy nhẹ một cái, từng sợi tơ mỏng Tiên Linh Lực như hạt bụi uốn lượn xuất hiện, góp nhặt từng chút một từng hạt nhỏ Trọng Thuỷ rải rác trong không khí lại với nhau.
Hắn không muốn lãng phí một chút Trọng Thuỷ nào cả, vì nó vốn không phải thứ có thể dễ dàng ngưng tụ ra được.
Ba ngày ba đêm trôi qua nhanh chóng.
Sáng sớm ngày hôm nay, thân hình Hàn Lập đột nhiên bay khỏi hòn đảo, lơ lửng giữa không trung
Quần áo bay phất phới, trên mặt của hắn lộ ra chút mệt mỏi nhưng đôi mắt vẫn còn rất tinh anh. Ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, bao trùm quanh thân hắn tạo thành một vầng hào quang.
Hắn đang nắm một quả cầu đen sì trong lòng bàn tay. Quả cầu lớn chừng nắm tay, bề mặt bên ngoài có vô số ám văn màu trắng bạc, thoạt nhìn cực kì giống với đường vân của lôi điện.
Đây chính là Trọng Thuỷ Lôi Cầu được chế tạo dựa trên Trọng Thuỷ Lôi Châu. Hắn tốn không biết bao nhiêu lần thất bại, lại trải qua liên tục mấy ngày liền mới có thể chế ra được.
Vẻ ngoài của Lôi Cầu có sự khác biệt rõ ràng với Lôi Châu. Đường kính to hơn Lôi Châu khá nhiều, bên ngoài cũng không có hắc vụ lượn lờ, chỉ có những đường vân màu bạc dễ làm cho người khác chú ý. Do vậy, nó được Hàn Lập gọi là Trọng Thuỷ Lôi Văn.
Trong lòng hắn biết rõ, bởi vì không có Pháp tắc lực tham gia cô đọng nên khiến cho Trọng Thuỷ ngưng tụ ra không được tinh thuần, làm cho Lôi Cầu có đường kính to hơn, lôi điện phong ấn bên trong cũng không đủ dầy đặc.
Nhưng mà, trước mắt cũng chỉ có thể làm được như vậy thôi.
Để tìm được tỉ lệ điều phối Trọng Thuỷ cùng với Lôi điện, hắn cũng đã ăn không ít đau khổ. Nguyên nhân là do Trọng Thuỷ vốn rất khó điều khiển, nếu phong ấn lực lượng lôi điện vào quá ít thì sẽ dẫn đến uy lực không đủ. Còn nếu phong ấn vào bên trong lưuc lượng lôi điện quá nhiều thì sẽ dẫn đến tình trạng không ổn định, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Đến hôm nay, sau bao nhiêu khó khăn vất vả mới có thể luyện chế ra được một viên khiến cho hắn hài lòng tương đối, dĩ nhiên liền muốn thử xem uy lực của nó như thế nào mới được.
Hàn Lập thúc giục một luồng Tiên Linh Lực dung nhập vào bên trong quả cầu, sau đó vung tay lên ném quả cầu ra ngoài.
Trọng Thuỷ Lôi Văn bay theo một quỹ đạo vòng cung tuyệt đẹp giữa không trung, rơi xuống biển.
Sau khi bay được một khoảng tầm bốn, năm trăm trượng, đột nhiên ngân văn bên ngoài Lôi Văn sáng lên, phát ra một tiếng nổ "Ầm Ầm"
Ngay lập tức, một vòng hồ quang điện màu bạc vô cùng cuồng bạo lập tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng, bao phủ một phạm vi hơn trăm trượng.
Hàn Lập sớm đã lùi lại hơn ngàn trượng, ánh mắt của hắn vẫn gắt gao theo dõi diễn biến nơi này.
Cũng cực kỳ giống với tình cảnh Trọng Thuỷ Lôi Châu bạo phát nổ tung, hải vực giống như xuất hiện một vầng mặt trời màu đen lớn gần trăm trượng, ở chính giữa là ngân quang lóng lánh, lôi điện nổ vang.
Nhưng mà, Lôi Văn lần này có chút khác biệt chính là ở bên trong vầng mặt trời, không có một lực lượng pháp tắc chấn động khủng bố nào khiến cho hắn cảm thấy tim mình đập nhanh cả.
Vầng mặt trời nổ tung khiến cho sóng biển nứt vỡ, nước biển bốc hơi, giống như đang bị trọng lực áp bức hãm xuống dưới tạo thành một cái hố to. Nước biển xung quanh tạo thành một cái xoáy nước cao vài chục trường, sóng lớn ngập trời, mãnh liệt quét qua bốn phương tám hướng.
Một lúc sau, trên mặt biển tuy vẫn còn sóng to gió lớn ngập trời, nhưng mà đã không còn bộ dạng cuồng bạo đáng sợ như trước kia.
Hàn Lập bay lại vị trí Lôi Văn nổ tung, hắn cẩn thận cảm nhận được không khí xung quanh có xảy ra một chút biến hoá. Hắn xoè mười ngón tay, từng tia Tiên Linh Lực nhỏ như sợi tóc đang tuôn ra.
Không khí có chút chấn động, một chút bụi màu đen mà mắt thường khó có thể phân biệt được đang được những sợi Tiên Linh Lực dẫn dắt, bay về hội tụ lại trong lòng bàn tay của Hàn Lập.
Qua một lúc lâu sau mới ngưng kết ra được hai luồng chất lỏng màu đen lớn chừng quả đấm. Đó chính là Trọng Thuỷ ẩn chứa bên trong Lôi Văn.
"Không có Pháp tắc lực tham gia, quả nhiên vẫn còn chưa được, uy lực còn chưa được một phần mười so với Trọng Thuỷ Lôi Châu..." Hàn Lập khẽ thở dài, thì thào lẩm bẩm.
Ngoài miệng thì nói thế thôi, nhưng trong lòng thì vẫn tương đối hài lòng với hiệu quả của Trọng Thuỷ Lôi Văn.
Dù sao thì Lôi Văn vẫn còn bảo lưu lại hiệu quả "Che giấu không nổ, nhưng khi nổ lại khiến người khác kinh sợ" của Trọng Thuỷ Lôi Châu. Lúc ném nó ra thì không có thu hút ai cả, nhưng chỉ khi phát nổ mới thể hiện lực phá hoại kinh người.
Ngoài ra, sau khi Lôi Văn nổ tung tạo thành những hạt bụi Trọng Thuỷ, hắn có thể thu về được, cho nên có thể nói là cũng không có hao tổn gì lớn cả.
Mấu chốt nhất chính là nó có thể tái sử dụng được nhiều lần, chứ không phải như Trọng Thuỷ Lôi Châu. Chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể không ngừng luyện chế ra Lôi Văn. Nếu là trong một lần có thể ném ra ngoài mấy chục, thâm chí mấy trăm miếng Lôi Văn, uy lực chắc chắn rất khủng bố.
Đột nhiên, lông mày hắn khẽ nhíu lại. Bàn tay đảo một cái, lấy ra một cái mặt nạ màu xanh đeo lên mặt.
Sau một khắc, một mảnh hào quang mơ hồ màu xanh xuất hiện trước mắt, một thanh quang trận bàn to lớn xuất hiện trước người hắn.
Một hồi chấn động từ bên trong thanh quang phát ra. Hư ảnh một người mang mặt nạ kền kền màu xanh, mặc trường bào khá rộng hiện ra, lơ lửng trước người Hàn Lập.
"Đạo hữu đưa tin cho tại hạ, báo là có một chút thông tin liên quan đến nhiệm vụ mà tại hạ tuyên bố?" Hàn Lập trực tiếp hỏi.
"Đúng vậy, tại hạ có một chút tin tức." Hư ảnh mở miệng nói, âm thanh có chút lảnh lót, nghe không ra là nam hay nữ.
"Chỉ là một chút tin tức?" Lông mày hàn Lập nhăn lại.
"Đạo hữu nói đùa. Vật đạo hữu yêu cầu, không kể là Đan phương Đạo đan hay là Công pháp có liên quan đến Pháp tắc Thời Gian, căn bản là không thể tìm được? Mỗi ngày, trong Minh có vô số người tìm kiếm hai vật này rất nhiều, nhưng lại không có bao nhiêu người có thể có được." Hư ảnh khẽ cười rồi nói.
"Lúc ta tuyên bố nhiệm vụ cũng như thù lao trong Minh có yêu cầu là tin tức phải rõ ràng. Nếu chỉ là một chút tin tức vụn vặt không liên quan thì tốt nhất nên dẹp đi." Hàn Lập nói như thế.
"Đạo hữu, nếu không ngại có thể nghe thử tin tức của tại hạ trước, sau đó mới quyết định xem những tin này có đáng giá với thù lao của đạo hữu hay không?" Hư ảnh cười hắc hắc, chậm rãi nói ra.
Hàn Lập im lặng, nhẹ gật đầu.
"Không biết đạo hữu có từng nghe nói qua Thương Lưu Cung, Chúc Long Đạo cùng Phục Lăng Tông?" Hư ảnh hỏi.
"Thương Lưu Cung là đại tông tu tiên tiếng tăm lừng lẫy tại Bắc Hàn Tiên Vực. Tại hạ đã từng nghe sơ qua, nhưng còn hai cái tên kia, tại hạ chưa từng nghe qua bao giờ" Hàn Lập chậm rãi nói ra.
"Thế lực ba nhà này đều nằm ở bên trong Bắc Hàn Tiên Vực. Sở dĩ tại hạ nói như thế, bởi vì đạo hữu cảm thấy hứng thú với Công pháp Pháp tắc Thời Gian, trong ba nhà này đều có truyền thừa." Hư ảnh nói.
"Xin lắng tai nghe." Nội tâm Hàn Lập hơi động một chút, nhưng thần sắc không thay đổi chút nào.
"Ba nhà này... Hiện tại thì Thương Lưu Cung là thế lực lớn nhất, Phục Lăng Tông là bí ẩn nhất, Chúc Long Đạo là truyền thừa lâu nhất. Nhưng mà, đối với Pháp tắc Thời gian, một trong Tam Đại Chí Tôn pháp tắc thì ba nhà này đều có thời gian nghiên cứu dài đến mấy trăm vạn năm. Theo ta được biết, bí điển trấn tông "Huyền Thần Bảo Điển" của Phục Lăng Tông nếu tu càng cao thì sẽ có cơ hội tìm hiểu pháp tắc Thời Gian. Còn công pháp truyền thừa "Thuỷ Diễn Tứ Thời Quyết" của Thương Lưu Cung cũng có chút quan hệ với pháp tắc Thời Gian. Với Chúc Long Đạo thì cũng có một loại công pháp tương tự như vậy, nhưng tên của nó thì ta cũng không rõ lắm." Hư ảnh mỉm cười, tiếp tục nói.
"Đạo hữu có biết ưu, khuyết của những công pháp này như thế nào không?" Hàn Lập như có điều suy nghĩ, nhẹ gật đầu, lại hỏi.
"Cái này đều thuộc về bí mật của các phái, tại hạ không thể biết được." Hư ảnh đáp.
"Không biết vị trí của ba đại tông môn này ở đâu? Chắc cái này đạo hữu phải biết chứ." Hàn Lập nhướng mày.
"Cái này thì ta biết. Thương Lưu Cung ở Điểm Thương sơn mạch trên Thượng A Đại Lục, phía Nam Tiên Vực. Phục Lăng Tông thì ở Tiểu Thiên U Cảnh, phía Bắc Tiên Vực. Còn về Chúc Long Đạo thì ở Chung Minh sơn mạch trên Cổ Vân Đại Lục, phía Đông Tiên Vực.
"Đạo hữu có biết cách nào mới có thể gia nhập Chúc Long Đạo?" Hàn Lập nghe vậy, trầm mặc một chút rồi hỏi.
Những năm nay hắn ở Hắc Phong Đảo cũng hiểu rõ một chút tình huống nơi này. Hắc Phong Hải vực nằm lệch về phía Tây Nam của Bắc Hàn Tiên Vực, nếu tính ra thì khoảng cách đến Chúc Long Đạo và Thương Lưu Cung cũng tương đối khá gần.
Mục đích hàng đầu của chuyến đi này là để tìm lại Thanh Trúc Phong Vân Kiếm và Giải Đạo Nhân. Theo như Bản Mệnh Bát Linh Hang chỉ ra thì vị trí của bọn họ vừa vặn ngay tại phía Đông. Nếu như vậy, thì Chúc Long Đạo dĩ nhiên là nhất cử lưỡng tiện rồi.
Hư ảnh kia nghe hỏi, không có trực tiếp trả lời, mà chỉ chậm rãi hỏi lại:
"Đạo hữu hiện tại cảm thấy như thế nào? Tin tức tại hạ cung cấp có đáng giá chút nào với thù lao của đạo hữu?"
"Nếu chỉ là một chút tin tức như vậy, ta chỉ cần tốn chút thời gian cũng có thể đi tìm hiểu được. Nếu đạo hữu không có thêm bất kì tin tức hữu dụng nào khác, thì đừng có làm mất thời gian của nhau nữa." Hàn Lập lạnh lùng nói ra.
"Ha ha, đạo hữu đừng có coi thường tin tức mà tại ha cung cấp. Nếu không tin ngươi có thể đi đến Chúc Long Đạo, nhưng tối đa thì ngươi cũng chỉ có thể trở thành một vị Khách khanh Ngoại môn. Nếu muốn tìm đọc bí tịch nội môn, cũng đừng si tâm vọng tưởng." Hư ảnh cũng không tức giận, lạnh nhạt trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.