Chương 1364: Hết sức căng thẳng
Vong Ngữ
13/02/2020
Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
Thấy Hàn Lập bị ba tòa sơn phong ép cơ hồ còng lưng xuống, Chu Nhan bỗng nhếch miệng cười một tiếng, trên thân sáng lên độn quang, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, phóng thẳng đến Kim Đồng.
Mấy người kia tựa hồ vừa mới bắt đầu đã thương lượng xong, mục đích của bọn họ chính là muốn cắt ngang việc Kim Đồng thôn phệ vùng hư không này.
Thấy thân hình giống như quỷ mị đột nhiên hiện ra sau lưng Kim Đồng, thần sắc Hàn Lập bỗng nhiên lạnh lẽo nói:
"Mơ tưởng!"
Tiếp theo một cái chớp mắt, chỉ thấy một vệt kim quang trống rỗng hiển hiện, một dãy núi màu vàng với thế núi uốn lượn từ trên trời giáng xuống, tựa như trong chớp mắt từ giữa trời đập thẳng xuống. Chu Nhan kia ngay cả mảy may cơ hội tránh né cũng không có, trực tiếp bị trấn áp xuống dưới.
Thân hình bị đè dưới dãy núi, một cỗ ẩn chứa Thời Gian Pháp Tắc chi lực cường đại ép xuống, lập tức từ bốn phía lao đến, bao phủ toàn bộ thân thể lão phụ vào trong.
Quang mang quanh thân Chu Nhan chớp liên tiếp, tựa hồ muốn tránh thoát Huyễn Thần Sa Lậu này trói buộc. Nhưng lại không có chút tác dụng, cát vàng chung quanh giống như cát chảy hút lão hõm vào từng chút từng chút một.
Bốn phía tựa hồ còn có từng sợi rễ mảnh mai lan tràn đến, quấn chặt từng tầng từng tầng thân thể lão.
"Không ổn..." Tử Sam nói thầm một tiếng, thân hình lập tức nhanh lùi lại phía sau.
Trên bầu trời đen kịt, bỗng nhiên có ánh lửa lưu chuyển, một mảnh hỏa vũ lưu tinh đâm rách hư không, đập xuống phía dưới.Advertisement / Quảng cáo
Cùng lúc đó, một tiếng hô giống như thú minh bỗng nhiên vang lên.
Hàn Lập một mực bị ép dưới ngọn núi, bỗng nhiên toàn thân tăng vọt quang mang, thân thể trong nháy mắt tăng vọt gấp trăm lần, hóa thành Ma Thần ba đầu sáu tay, một chưởng liền lật ngược ba hòn núi lớn ép trên đỉnh đầu hắn.
Toàn thân hắn bộc phát ra một cỗ khí tức cường đại khó nói nên lời, bức thẳng Đông Ly Hổ ra.
Hàn Lập đứng thẳng giữa trời, xoay chuyển ánh mắt, rốt cuộc thấy được nam tử tóc trắng lúc trước bị Tử Sam ngăn tại hậu phương. Tên kia giờ phút này đang khoanh chân ngồi giữa hư không, dưới thân thình lình lơ lửng một vòng sáng màu trắng.
Trong vòng sáng ấy, giăng đầy đạo đạo phù văn và vô số đường vân ngôi sao, phía trên nhộn nhạo một tầng khí tức pháp tắc cực kỳ cổ quái. Hàn Lập đi lại xưa nay chưa từng cảm thụ qua, tựa hồ không thuộc về Ngũ Hành, cũng không liên quan đến thần hồn.
"Còn tưởng các ngươi có năng lực gì, bất quá cũng chỉ như vậy." Hàn Lập nhìn xuống ba người, từ tốn nói.
Thần sắc Tử Sam không thay đổi, hơi quay đầu về sau, hỏi Minh Uyên: "Kéo dài thời gian cho ngươi lâu như vậy, còn chưa được sao?"
Minh Uyên chậm rãi mở hai mắt ra, trong con mắt chiếu ra ngàn vạn ánh sao, cười nói:
"Được rồi..."
Mong các MTQ ủng hộ nhóm dịch bns để nhóm có thêm động lực dịch. Thông tin nhận ủng hộ cho nhóm dịch PNTT2:
Số tài khoản: 7301 8358
Chủ tài khoản: Nguyễn Hải Quân
Ngân hàng: VPBank - CN Gò Vấp, TP. HCM.
...
Một phen biến hoá trên Bồ Đề Yến, rốt cuộc làm cho thần sắc đám Thiên Đình Thất Quân Lý Nguyên Cứu trở nên ngưng trọng.
Cổ Hoặc Kim từ đầu đến cuối vẫn như cũ một mặt lạnh nhạt, vẫn ngồi ngay ngắn ở trên xe lăn.
"Thạch Không Ngư, Thiên Đình đã sớm ký kết minh ước với Ma Vực các ngươi, không xâm phạm lẫn nhau. Giờ phút này ngươi dẫn người đi vào Thiên Đình ta, hẳn là muốn khởi động lại chiến hỏa?" Bạch Vân Đạo Tổ vượt qua đám người, nghiêm nghị hỏi.
"Năm đó Thiên Đình các ngươi cướp đoạt tài nguyên Ma Vực ta, phái đại quân xâm nhập Ma Vực, giết bao nhiêu tộc nhân chúng ta. Hôm nay chúng ta muốn báo huyết hải thâm cừu này." Ma Chủ chậm rãi nói.
Đại quân Ma tộc phía sau y giận dữ hét lên một tiếng, trong mắt đều trở nên hoàn toàn đỏ sậm.
Các tộc Man Hoang giới vực và Thiên Đình thù sâu như biển, không cần phải nói nhiều, người các tộc cừu hận nhìn đông đảo tu sĩ trong Dao Trì. Nếu không có bọn người Bạch Trạch đã sớm nghiêm lệnh không được tùy tiện động, Man Hoang các tộc đã sớm nhịn không được, đánh giết tới rồi.
Bạch Vân Đạo Tổ nhìn đại quân đen nghịt chung quanh, trong lòng giật mình.
Thiên Đình trước mắt do gã chấp chưởng, lần này sự vụ Bồ Đề yến, còn thêm bố trí chiến lực Thiên Đình, đều do một tay gã an bài.
Dao Trì ở chỗ sâu trong Thiên Đình, Thiên Đình trải qua vô số năm chưởng quản, nội ngoại đã sớm bố trí không biết bao nhiêu tầng cấm chế, tạo thành một pháo đài tường đồng vách sắt, chung quanh lại có rất nhiều tồn tại Đạo Tổ, Đại La tọa trấn. Gã tự nhận vạn vô nhất thất, mà Luân Hồi điện điên cuồng tấn công các nơi Trung Thổ Tiên Vực, cho nên gã liền điều hơn phân nửa binh lực Thiên Đình ra ngoài, ngăn cản thế công Luân Hồi điện.
Bây giờ bên trong Thiên Đình cũng không có quá nhiều thủ vệ, Ma tộc và Man Hoang Chân Linh vậy mà có thể chui vào chỗ trống, trống rỗng xuất hiện ở đây.
Sắc mặt Bạch Vân Đạo Tổ khó coi, nhìn lướt qua đám người Chân Tiên giới tụ lại đến đây, ánh mắt chớp động một chút.
Giờ phút này người đến đây tham gia Bồ Đề yến, mặc dù số lượng ít hơn nhiều so với đại quân Ma Vực và Man Hoang Chân Linh, nhưng những người này đều là tồn tại đỉnh tiêm tại các thế lực Chân Tiên giới, thực lực bất phàm.
Trong đó tu sĩ Đại La cảnh chừng hơn một trăm vị, mà tồn tại Đạo Tổ thì có ba người Thương Ngô Chân Quân.
Luận chiến lực cao giai, phe mình vẫn chiếm thượng phong.
Vừa nghĩ đến đây, tâm tình nóng ruột của Bạch Vân Đạo Tổ hơi buông lỏng, quay người nhìn về phía Cổ Hoặc Kim, chờ đợi chỉ thị của y.
Cổ Hoặc Kim không để ý đến bọn người Ma Chủ và Bạch Trạch, quay đầu nhìn về phía Luân Hồi điện chủ, đang muốn nói cái gì, đột nhiên tay phải vung gấp lên, nắm vào trong hư không một cái.
Giữa không trung bên phải cách y mấy trăm trượng lóe lên, một bàn tay lớn màu vàng óng trống rỗng xuất hiện, như thiểm điện trảo xuống, đúng là thần thông Thiên Hoàng Đại Thủ Ấn mà y am hiểu nhất.
"Xoẹt" một tiếng, hư không giống như giấy vỡ vụn ra, một bóng người lảo đảo ngã ra, đồng thời rơi xuống phía dưới, thình lình chính là Luân Hồi điện chủ.
Mà thân hình Luân Hồi điện chủ ngồi ngay ngắn sau đài lắc lư hai lần, tiêu tán ra.Advertisement / Quảng cáo
Bàn tay lớn màu vàng óng cũng không dừng lại, mặt ngoài loé lên kim quang, lần nữa vỗ mạnh xuống.
Mặt Luân Hồi điện chủ trầm như nước, bên ngoài thân loé lên quang mang đỏ sậm, trong nháy mắt ổn định thân hình, một quyền đánh lên phía trên.
"Ầm ầm" một tiếng vang trầm!
Một mâm tròn lục giác đỏ sậm xuất hiện trên đỉnh đầu gã, xoay tròn cấp tốc, phát ra một cỗ hấp lực khổng lồ. Thần hồn trong đầu tất cả mọi người trong Dao Trì rung động kịch liệt, tựa hồ sắp bị mâm tròn lục giác kia hút đi.
Nói thì chậm, xảy ra cực nhanh, mâm tròn lục giác vừa mới xuất hiện, bàn tay lớn màu vàng óng kia đã rơi xuống, cả hai trùng điệp va chạm vào nhau.
Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, hai màu quang hà kim hồng chói mắt hiển hiện, khuếch tán ra chung quanh.
Nhưng ngay lúc này, hư không bên cạnh Luân Hồi điện chủ lóe lên, bốn đạo nhân ảnh trống rỗng xuất hiện, chính là bốn người Lý Nguyên Cứu, Xích Dung, Bạch Vân Đạo Tổ và lão giả lùn kia.
Quang mang bốn màu vàng, đỏ, trắng, đen từ trên thân bốn người nở rộ ra, trong nháy mắt hình thành một lồng ánh sáng bốn màu hùng hậu không gì sánh được, bao phủ Luân Hồi điện chủ và cả quang hà hai màu kim hồng bạo liệt ra ở trong đó.
Lồng ánh sáng nhìn không thể phá vỡ, bên trong như có vô số phù văn bốn màu sôi trào nhảy lên, nhưng không xung đột với nhau.
Cái này tựa hồ là một thần thông liên thủ, các nơi trong lồng ánh sáng đều tràn ngập một cỗ giam cầm chi lực cường đại làm người hít thở không thông.
Thân thể Luân Hồi điện chủ xiết chặt, tựa hồ bị cự phong trăm vạn trượng ngăn chặn thân thể, động đậy một chút cũng phi thường gian nan.
Mà hai màu quang hà kim hồng cũng không bạo liệt ra, bị giam cầm ở trong lồng ánh sáng, rất nhanh phiêu tán, dung nhập vào trong phù văn lồng ánh sáng bốn màu.
Liên tiếp biến hóa nhanh như thiểm điện, đám người giờ phút này mới phản ứng kịp, lập tức xôn xao một mảnh.
Bọn người Ma Chủ, còn có Bạch Trạch nhìn thấy cảnh này, trên thân nhao nhao sáng lên các loại quang mang.
Cổ Hoặc Kim xoay chuyển ánh mắt, nhìn Trần Như Yên bên cạnh, còn có Ẩn Minh Đạo Tổ kia, ánh mắt hơi ba động một chút.
Mi mắt Trần Như Yên nhíu lên, thân hình khẽ động tiêu thất hư không, sau một khắc đã xuất hiện trước người bọn Bạch Trạch.
Xuất hiện cùng nàng, còn có nam tử trung niên mặc tuyết y như khối băng kia.
"Ba vị Man Hoang Chân Linh Vương đạo hữu, ta cũng không muốn động thủ cùng các ngươi, xin chớ bức bách." Trần Như Yên nhàn nhạt mở miệng nói.
Trong khi nói chuyện, bên ngoài thân nàng hiện ra một tầng lam quang, chỗ sâu trong lam quang mơ hồ có thể nhìn thấy một cửa đá màu lam phong cách cổ xưa, tản mát ra khí tức thê lương vô cùng vô tận, tựa hồ tồn tại trước khi cả thiên địa mở ra.
Trong cửa là từng đạo sóng cả cuồn cuộn, chợt nhìn không có gì, nhưng nhìn kỹ đằng sau sẽ cảm thấy cửa đá đột nhiên trở nên vô cùng lớn, bao quát toàn bộ thiên địa vào trong đó, vô số sóng cả ngập trời đấu đá tới, triệt để nghiền mình thành bột mịn, hài cốt không còn.
"Đây là Vạn Thủy Chi Môn?" Sắc mặt Bạch Trạch, Nhạc Miện, còn có đại hán trọc đầu kia khẽ biến, đều dừng bước lại.
Cùng lúc đó, trước người Ma Chủ bên kia nhoáng lên một bóng đen, Ẩn Minh Đạo Tổ kia trống rỗng xuất hiện, cứ như vậy một thân một mình ngăn trước mặt đám người Ma Vực.
Ánh mắt Ma Chủ sáng lên, dừng lại thân hình.
Bất quá bàn phụ váy trắng giống như núi thịt bên cạnh y không dừng lại, cười lạnh một tiếng, trong tay hiện lên hắc quang, nhiều ra một thanh Lang Nha bổng màu đen to lớn, so với thân hình còn cao hơn, vung lên.
Lang Nha bổng màu đen đón gió lớn dần, hóa thành một bóng đen khổng lồ, thế phá núi đoạn hải đánh về phía Ẩn Minh Đạo Tổ.
Sắc mặt Ma Chủ khẽ động, cũng không ngăn cản.
Ẩn Minh Đạo Tổ vậy mà không trốn tránh, bổng ảnh màu đen rắn chắc đánh vào trên người gã.
"Bành" một tiếng, thân thể Ẩn Minh Đạo Tổ bạo liệt ra, lại không phải là máu tươi, mà là biến thành khói đen đầy trời.
"Thứ quỷ gì vậy?" Bàn phụ váy trắng khẽ giật mình, sau đó lại hừ một tiếng, hắc bổng trong tay quét ngang qua.
Một cỗ cuồng phong bão táp màu đen cuốn lên, muốn thổi tan khói đen đầy trời này.
Bất quá vào thời khắc này, ánh mắt bàn phụ váy trắng đột nhiên trở nên mờ mịt, sau đó trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ, phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, phảng phất lâm vào trong một loại huyễn thuật nào đó.
Đồng thời, nàng điên cuồng vung vẩy hắc bổng trong tay, vô số bổng ảnh hiển hiện tầng tầng, huyễn hóa thành một cỗ ma phong màu đen, quét ra chung quanh.
Nhìn thấy bàn phụ biến hoá quỷ dị như vậy, ba tên Đạo Tổ Ma tộc kia đang muốn xuất thủ đều dừng bước.Advertisement / Quảng cáo
Sắc mặt Ma Chủ đột ngột trầm xuống, vung tay áo lên.
Hư không chung quanh bàn phụ váy trắng ba động cùng một chỗ, vô số gợn sóng hiển hiện, giống như biến thành mặt nước.
Vô số bổng ảnh đánh lên trên gợn sóng không gian, lập tức hãm sâu vào trong đó, ngay cả thanh cự bổng màu đen kia cũng lâm vào trong đó.
Bàn phụ váy trắng ra sức kéo, vậy mà không thể rút ra.
Không những vậy, không gian chung quanh giống như mặt nước nhanh chóng lan tràn ra, che mất một nửa thân hình thiếu phụ váy trắng.
Thân ảnh Ma Chủ trống rỗng xuất hiện trước người bàn phụ váy trắng, bấm tay điểm lên mi tâm bàn phụ.
Vẻ hoảng sợ trên mặt bàn phụ váy trắng nhanh chóng biến mất, ánh mắt cũng khôi phục thanh minh.
"Đa tạ Ma Chủ tương trợ." Nàng cảm kích nói tiếng cám ơn, còn chưa kịp thở dốc.
Tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn phát cuồng vừa rồi, tiêu hao tâm lực của nàng cực lớn.
Ma Chủ nhìn thấy tình huống bàn phụ váy trắng, sắc mặt bình thản nhàn nhạt phất phất tay, hư không chung quanh cũng khôi phục bình thường. Bàn phụ váy trắng xoay người nhìn về phía trước.
Thân ảnh Ẩn Minh Đạo Tổ kia xuất hiện lần nữa, như cũ đứng ở tại chỗ, tựa hồ từ đầu tới cuối vẫn chưa động đậy qua.
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
Thấy Hàn Lập bị ba tòa sơn phong ép cơ hồ còng lưng xuống, Chu Nhan bỗng nhếch miệng cười một tiếng, trên thân sáng lên độn quang, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, phóng thẳng đến Kim Đồng.
Mấy người kia tựa hồ vừa mới bắt đầu đã thương lượng xong, mục đích của bọn họ chính là muốn cắt ngang việc Kim Đồng thôn phệ vùng hư không này.
Thấy thân hình giống như quỷ mị đột nhiên hiện ra sau lưng Kim Đồng, thần sắc Hàn Lập bỗng nhiên lạnh lẽo nói:
"Mơ tưởng!"
Tiếp theo một cái chớp mắt, chỉ thấy một vệt kim quang trống rỗng hiển hiện, một dãy núi màu vàng với thế núi uốn lượn từ trên trời giáng xuống, tựa như trong chớp mắt từ giữa trời đập thẳng xuống. Chu Nhan kia ngay cả mảy may cơ hội tránh né cũng không có, trực tiếp bị trấn áp xuống dưới.
Thân hình bị đè dưới dãy núi, một cỗ ẩn chứa Thời Gian Pháp Tắc chi lực cường đại ép xuống, lập tức từ bốn phía lao đến, bao phủ toàn bộ thân thể lão phụ vào trong.
Quang mang quanh thân Chu Nhan chớp liên tiếp, tựa hồ muốn tránh thoát Huyễn Thần Sa Lậu này trói buộc. Nhưng lại không có chút tác dụng, cát vàng chung quanh giống như cát chảy hút lão hõm vào từng chút từng chút một.
Bốn phía tựa hồ còn có từng sợi rễ mảnh mai lan tràn đến, quấn chặt từng tầng từng tầng thân thể lão.
"Không ổn..." Tử Sam nói thầm một tiếng, thân hình lập tức nhanh lùi lại phía sau.
Trên bầu trời đen kịt, bỗng nhiên có ánh lửa lưu chuyển, một mảnh hỏa vũ lưu tinh đâm rách hư không, đập xuống phía dưới.Advertisement / Quảng cáo
Cùng lúc đó, một tiếng hô giống như thú minh bỗng nhiên vang lên.
Hàn Lập một mực bị ép dưới ngọn núi, bỗng nhiên toàn thân tăng vọt quang mang, thân thể trong nháy mắt tăng vọt gấp trăm lần, hóa thành Ma Thần ba đầu sáu tay, một chưởng liền lật ngược ba hòn núi lớn ép trên đỉnh đầu hắn.
Toàn thân hắn bộc phát ra một cỗ khí tức cường đại khó nói nên lời, bức thẳng Đông Ly Hổ ra.
Hàn Lập đứng thẳng giữa trời, xoay chuyển ánh mắt, rốt cuộc thấy được nam tử tóc trắng lúc trước bị Tử Sam ngăn tại hậu phương. Tên kia giờ phút này đang khoanh chân ngồi giữa hư không, dưới thân thình lình lơ lửng một vòng sáng màu trắng.
Trong vòng sáng ấy, giăng đầy đạo đạo phù văn và vô số đường vân ngôi sao, phía trên nhộn nhạo một tầng khí tức pháp tắc cực kỳ cổ quái. Hàn Lập đi lại xưa nay chưa từng cảm thụ qua, tựa hồ không thuộc về Ngũ Hành, cũng không liên quan đến thần hồn.
"Còn tưởng các ngươi có năng lực gì, bất quá cũng chỉ như vậy." Hàn Lập nhìn xuống ba người, từ tốn nói.
Thần sắc Tử Sam không thay đổi, hơi quay đầu về sau, hỏi Minh Uyên: "Kéo dài thời gian cho ngươi lâu như vậy, còn chưa được sao?"
Minh Uyên chậm rãi mở hai mắt ra, trong con mắt chiếu ra ngàn vạn ánh sao, cười nói:
"Được rồi..."
Mong các MTQ ủng hộ nhóm dịch bns để nhóm có thêm động lực dịch. Thông tin nhận ủng hộ cho nhóm dịch PNTT2:
Số tài khoản: 7301 8358
Chủ tài khoản: Nguyễn Hải Quân
Ngân hàng: VPBank - CN Gò Vấp, TP. HCM.
...
Một phen biến hoá trên Bồ Đề Yến, rốt cuộc làm cho thần sắc đám Thiên Đình Thất Quân Lý Nguyên Cứu trở nên ngưng trọng.
Cổ Hoặc Kim từ đầu đến cuối vẫn như cũ một mặt lạnh nhạt, vẫn ngồi ngay ngắn ở trên xe lăn.
"Thạch Không Ngư, Thiên Đình đã sớm ký kết minh ước với Ma Vực các ngươi, không xâm phạm lẫn nhau. Giờ phút này ngươi dẫn người đi vào Thiên Đình ta, hẳn là muốn khởi động lại chiến hỏa?" Bạch Vân Đạo Tổ vượt qua đám người, nghiêm nghị hỏi.
"Năm đó Thiên Đình các ngươi cướp đoạt tài nguyên Ma Vực ta, phái đại quân xâm nhập Ma Vực, giết bao nhiêu tộc nhân chúng ta. Hôm nay chúng ta muốn báo huyết hải thâm cừu này." Ma Chủ chậm rãi nói.
Đại quân Ma tộc phía sau y giận dữ hét lên một tiếng, trong mắt đều trở nên hoàn toàn đỏ sậm.
Các tộc Man Hoang giới vực và Thiên Đình thù sâu như biển, không cần phải nói nhiều, người các tộc cừu hận nhìn đông đảo tu sĩ trong Dao Trì. Nếu không có bọn người Bạch Trạch đã sớm nghiêm lệnh không được tùy tiện động, Man Hoang các tộc đã sớm nhịn không được, đánh giết tới rồi.
Bạch Vân Đạo Tổ nhìn đại quân đen nghịt chung quanh, trong lòng giật mình.
Thiên Đình trước mắt do gã chấp chưởng, lần này sự vụ Bồ Đề yến, còn thêm bố trí chiến lực Thiên Đình, đều do một tay gã an bài.
Dao Trì ở chỗ sâu trong Thiên Đình, Thiên Đình trải qua vô số năm chưởng quản, nội ngoại đã sớm bố trí không biết bao nhiêu tầng cấm chế, tạo thành một pháo đài tường đồng vách sắt, chung quanh lại có rất nhiều tồn tại Đạo Tổ, Đại La tọa trấn. Gã tự nhận vạn vô nhất thất, mà Luân Hồi điện điên cuồng tấn công các nơi Trung Thổ Tiên Vực, cho nên gã liền điều hơn phân nửa binh lực Thiên Đình ra ngoài, ngăn cản thế công Luân Hồi điện.
Bây giờ bên trong Thiên Đình cũng không có quá nhiều thủ vệ, Ma tộc và Man Hoang Chân Linh vậy mà có thể chui vào chỗ trống, trống rỗng xuất hiện ở đây.
Sắc mặt Bạch Vân Đạo Tổ khó coi, nhìn lướt qua đám người Chân Tiên giới tụ lại đến đây, ánh mắt chớp động một chút.
Giờ phút này người đến đây tham gia Bồ Đề yến, mặc dù số lượng ít hơn nhiều so với đại quân Ma Vực và Man Hoang Chân Linh, nhưng những người này đều là tồn tại đỉnh tiêm tại các thế lực Chân Tiên giới, thực lực bất phàm.
Trong đó tu sĩ Đại La cảnh chừng hơn một trăm vị, mà tồn tại Đạo Tổ thì có ba người Thương Ngô Chân Quân.
Luận chiến lực cao giai, phe mình vẫn chiếm thượng phong.
Vừa nghĩ đến đây, tâm tình nóng ruột của Bạch Vân Đạo Tổ hơi buông lỏng, quay người nhìn về phía Cổ Hoặc Kim, chờ đợi chỉ thị của y.
Cổ Hoặc Kim không để ý đến bọn người Ma Chủ và Bạch Trạch, quay đầu nhìn về phía Luân Hồi điện chủ, đang muốn nói cái gì, đột nhiên tay phải vung gấp lên, nắm vào trong hư không một cái.
Giữa không trung bên phải cách y mấy trăm trượng lóe lên, một bàn tay lớn màu vàng óng trống rỗng xuất hiện, như thiểm điện trảo xuống, đúng là thần thông Thiên Hoàng Đại Thủ Ấn mà y am hiểu nhất.
"Xoẹt" một tiếng, hư không giống như giấy vỡ vụn ra, một bóng người lảo đảo ngã ra, đồng thời rơi xuống phía dưới, thình lình chính là Luân Hồi điện chủ.
Mà thân hình Luân Hồi điện chủ ngồi ngay ngắn sau đài lắc lư hai lần, tiêu tán ra.Advertisement / Quảng cáo
Bàn tay lớn màu vàng óng cũng không dừng lại, mặt ngoài loé lên kim quang, lần nữa vỗ mạnh xuống.
Mặt Luân Hồi điện chủ trầm như nước, bên ngoài thân loé lên quang mang đỏ sậm, trong nháy mắt ổn định thân hình, một quyền đánh lên phía trên.
"Ầm ầm" một tiếng vang trầm!
Một mâm tròn lục giác đỏ sậm xuất hiện trên đỉnh đầu gã, xoay tròn cấp tốc, phát ra một cỗ hấp lực khổng lồ. Thần hồn trong đầu tất cả mọi người trong Dao Trì rung động kịch liệt, tựa hồ sắp bị mâm tròn lục giác kia hút đi.
Nói thì chậm, xảy ra cực nhanh, mâm tròn lục giác vừa mới xuất hiện, bàn tay lớn màu vàng óng kia đã rơi xuống, cả hai trùng điệp va chạm vào nhau.
Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, hai màu quang hà kim hồng chói mắt hiển hiện, khuếch tán ra chung quanh.
Nhưng ngay lúc này, hư không bên cạnh Luân Hồi điện chủ lóe lên, bốn đạo nhân ảnh trống rỗng xuất hiện, chính là bốn người Lý Nguyên Cứu, Xích Dung, Bạch Vân Đạo Tổ và lão giả lùn kia.
Quang mang bốn màu vàng, đỏ, trắng, đen từ trên thân bốn người nở rộ ra, trong nháy mắt hình thành một lồng ánh sáng bốn màu hùng hậu không gì sánh được, bao phủ Luân Hồi điện chủ và cả quang hà hai màu kim hồng bạo liệt ra ở trong đó.
Lồng ánh sáng nhìn không thể phá vỡ, bên trong như có vô số phù văn bốn màu sôi trào nhảy lên, nhưng không xung đột với nhau.
Cái này tựa hồ là một thần thông liên thủ, các nơi trong lồng ánh sáng đều tràn ngập một cỗ giam cầm chi lực cường đại làm người hít thở không thông.
Thân thể Luân Hồi điện chủ xiết chặt, tựa hồ bị cự phong trăm vạn trượng ngăn chặn thân thể, động đậy một chút cũng phi thường gian nan.
Mà hai màu quang hà kim hồng cũng không bạo liệt ra, bị giam cầm ở trong lồng ánh sáng, rất nhanh phiêu tán, dung nhập vào trong phù văn lồng ánh sáng bốn màu.
Liên tiếp biến hóa nhanh như thiểm điện, đám người giờ phút này mới phản ứng kịp, lập tức xôn xao một mảnh.
Bọn người Ma Chủ, còn có Bạch Trạch nhìn thấy cảnh này, trên thân nhao nhao sáng lên các loại quang mang.
Cổ Hoặc Kim xoay chuyển ánh mắt, nhìn Trần Như Yên bên cạnh, còn có Ẩn Minh Đạo Tổ kia, ánh mắt hơi ba động một chút.
Mi mắt Trần Như Yên nhíu lên, thân hình khẽ động tiêu thất hư không, sau một khắc đã xuất hiện trước người bọn Bạch Trạch.
Xuất hiện cùng nàng, còn có nam tử trung niên mặc tuyết y như khối băng kia.
"Ba vị Man Hoang Chân Linh Vương đạo hữu, ta cũng không muốn động thủ cùng các ngươi, xin chớ bức bách." Trần Như Yên nhàn nhạt mở miệng nói.
Trong khi nói chuyện, bên ngoài thân nàng hiện ra một tầng lam quang, chỗ sâu trong lam quang mơ hồ có thể nhìn thấy một cửa đá màu lam phong cách cổ xưa, tản mát ra khí tức thê lương vô cùng vô tận, tựa hồ tồn tại trước khi cả thiên địa mở ra.
Trong cửa là từng đạo sóng cả cuồn cuộn, chợt nhìn không có gì, nhưng nhìn kỹ đằng sau sẽ cảm thấy cửa đá đột nhiên trở nên vô cùng lớn, bao quát toàn bộ thiên địa vào trong đó, vô số sóng cả ngập trời đấu đá tới, triệt để nghiền mình thành bột mịn, hài cốt không còn.
"Đây là Vạn Thủy Chi Môn?" Sắc mặt Bạch Trạch, Nhạc Miện, còn có đại hán trọc đầu kia khẽ biến, đều dừng bước lại.
Cùng lúc đó, trước người Ma Chủ bên kia nhoáng lên một bóng đen, Ẩn Minh Đạo Tổ kia trống rỗng xuất hiện, cứ như vậy một thân một mình ngăn trước mặt đám người Ma Vực.
Ánh mắt Ma Chủ sáng lên, dừng lại thân hình.
Bất quá bàn phụ váy trắng giống như núi thịt bên cạnh y không dừng lại, cười lạnh một tiếng, trong tay hiện lên hắc quang, nhiều ra một thanh Lang Nha bổng màu đen to lớn, so với thân hình còn cao hơn, vung lên.
Lang Nha bổng màu đen đón gió lớn dần, hóa thành một bóng đen khổng lồ, thế phá núi đoạn hải đánh về phía Ẩn Minh Đạo Tổ.
Sắc mặt Ma Chủ khẽ động, cũng không ngăn cản.
Ẩn Minh Đạo Tổ vậy mà không trốn tránh, bổng ảnh màu đen rắn chắc đánh vào trên người gã.
"Bành" một tiếng, thân thể Ẩn Minh Đạo Tổ bạo liệt ra, lại không phải là máu tươi, mà là biến thành khói đen đầy trời.
"Thứ quỷ gì vậy?" Bàn phụ váy trắng khẽ giật mình, sau đó lại hừ một tiếng, hắc bổng trong tay quét ngang qua.
Một cỗ cuồng phong bão táp màu đen cuốn lên, muốn thổi tan khói đen đầy trời này.
Bất quá vào thời khắc này, ánh mắt bàn phụ váy trắng đột nhiên trở nên mờ mịt, sau đó trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ, phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, phảng phất lâm vào trong một loại huyễn thuật nào đó.
Đồng thời, nàng điên cuồng vung vẩy hắc bổng trong tay, vô số bổng ảnh hiển hiện tầng tầng, huyễn hóa thành một cỗ ma phong màu đen, quét ra chung quanh.
Nhìn thấy bàn phụ biến hoá quỷ dị như vậy, ba tên Đạo Tổ Ma tộc kia đang muốn xuất thủ đều dừng bước.Advertisement / Quảng cáo
Sắc mặt Ma Chủ đột ngột trầm xuống, vung tay áo lên.
Hư không chung quanh bàn phụ váy trắng ba động cùng một chỗ, vô số gợn sóng hiển hiện, giống như biến thành mặt nước.
Vô số bổng ảnh đánh lên trên gợn sóng không gian, lập tức hãm sâu vào trong đó, ngay cả thanh cự bổng màu đen kia cũng lâm vào trong đó.
Bàn phụ váy trắng ra sức kéo, vậy mà không thể rút ra.
Không những vậy, không gian chung quanh giống như mặt nước nhanh chóng lan tràn ra, che mất một nửa thân hình thiếu phụ váy trắng.
Thân ảnh Ma Chủ trống rỗng xuất hiện trước người bàn phụ váy trắng, bấm tay điểm lên mi tâm bàn phụ.
Vẻ hoảng sợ trên mặt bàn phụ váy trắng nhanh chóng biến mất, ánh mắt cũng khôi phục thanh minh.
"Đa tạ Ma Chủ tương trợ." Nàng cảm kích nói tiếng cám ơn, còn chưa kịp thở dốc.
Tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn phát cuồng vừa rồi, tiêu hao tâm lực của nàng cực lớn.
Ma Chủ nhìn thấy tình huống bàn phụ váy trắng, sắc mặt bình thản nhàn nhạt phất phất tay, hư không chung quanh cũng khôi phục bình thường. Bàn phụ váy trắng xoay người nhìn về phía trước.
Thân ảnh Ẩn Minh Đạo Tổ kia xuất hiện lần nữa, như cũ đứng ở tại chỗ, tựa hồ từ đầu tới cuối vẫn chưa động đậy qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.