Chương 163: Hiểm họa Thú Triều
Vong Ngữ
01/03/2018
Dịch giả: Tùy Phong + Độc Hành
Trong mắt tên cung phụng Hợp Thể kỳ hiện lên một chút nghi hoặc, lập tức lắc đầu.
Nhưng mà, mấy con này chỉ là Hắc Bối Thiết Tích cấp thấp mà thôi, còn không khiến cho gã để tâm.
Tên cung phụng còn lại cũng rất nhanh phát hiện ra tung tích của Hắc Bối Thiết Tích, nhưng mà cũng giống như tên kia, sau khi suy nghĩ một lát, cũng không thèm để tâm chú ý.
Phi chu tiếp tục bay về phía trước, sắc mặt hai tên cung phụng Hợp Thể kỳ dần dần trở nên nghiêm trọng.
Thiết Tích xuất hiện ở phía trước càng lúc càng nhiều. Lúc đầu chỉ có mấy con lẻ tẻ, nhưng càng về sau thì là từng nhóm, thực lực cũng càng ngày càng mạnh. Những con Thiết Tích tu vi ngoài Kết Đan kỳ, thân thể to như thùng nước đã bắt đầu xuất hiện.
“Lục đạo hữu, ta cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng lắm.” Tên cung phụng đứng ở bên trái trầm giọng nói.
“Ý của Kỳ đạo hữu là…” Tên cung phụng họ Lưu ở bên phải giống như đang nghĩ đến điều gì đó, muốn nói ra nhưng lại im lặng.
Mặc dù thần thức của đám người còn lại trên phi chu màu trắng không bằng hai tên cung phụng, nhưng đến giờ phút này cũng dần dần phát hiện có vô số Hắc Bối Thiết Tích đang di chuyển xung quanh.
Thấy tình huống có vẻ khác thường, nội tâm bọn họ có chút bất an.
“Hai vị cung phụng, Liễu tiền bối. Có chuyện gì xảy ra với đám Thiết Tích ở nơi này vậy?” Nam tử họ Khấu bay đến, vội vàng hỏi.
“Hiện tại thì chưa xác định được. Hắc Bối Thiết Tích là loài ám thú hoạt động về đêm. Chuyện bọn chúng hoạt động vào ban ngày như vậy, bọn ta cũng đã từng gặp qua. Theo ta thấy, chúng ta tranh thủ thời gian, nhanh chóng tăng tốc bay khỏi nơi này, chắc sẽ không có gì bất trắc đâu.” Hai tên cung phung nhìn nam tử họ Khấu rồi nói.
“Phân công xuống dưới, bay hết tốc độ về phía trước!” Nam tử họ Khấu nghe vậy, vung tay nói lớn.
Hàn Lập đứng một bên, từ đầu đến cuối cùng không nói gì, ánh mắt hắn nhìn khắp nơi dò xét.
Nội tâm của nam tử họ Khấu có chút bất mãn với thái độ thờ ơ của Hàn Lập, nhưng cũng không có biểu hiện ra ngoài, chỉ hơi lắc đầu.
Chuyến hành trình này, gã thuê hai tên tu sĩ Hợp Thể kỳ. Một tên thì không biết tại sao lại đột nhiên biến mất không thấy tung tích, tên còn lại thì không rành địa hình xung quanh. Gã chỉ có thế khấn cầu đừng xuất hiện bất cứ biến cố gì, hy vọng có thể thoát khỏi khu vực nguy hiểm phía trước.
Phi chu tiếp tục bay tới, Trọng Lực bên dưới mặt đất theo đó càng lúc càng lớn.
Phi chu màu trắng tuy rằng phẩm chất không thấp, nhưng mà do thể tích của nó quá lớn nên bị ảnh hưởng của Trọng Lực không nhỏ. Tốc độ phi hành càng lúc càng chậm.
Số lượng Hắc Bối Thiết Tích ở phía trước càng lúc càng đông. Có một vài con Thiết Tích ở phía xa đang hướng về Phi chu gào thét không thôi, giống như đang có ý định muốn công kích.
Ở xung quanh, bắt đầu xuất hiện những con Thiết Tích hình dạng khá lớn, tu vi Nguyên Anh kỳ. Lúc này, vẻ mặt của hai tên cung phụng trên tàu đã không còn bình tĩnh.
“Hai vị, tình huống có chút không ổn. Hay là chúng ta quay lại, chờ hai ba ngày nữa rồi hãy bay qua Hắc Diễm sa mạc. Mặc dù tốn thêm vài ngày, nhưng mà an toàn vẫn là trên hết.” Nam tử họ Khấu cũng đã chú ý đến hoàn cảnh xung quanh, nói ra.
Gã vừa dứt lời, hai tên cung phụng Hợp Thể kỳ liền hơi do dự.
Bọn họ tiến vào trong Hắc Nham sa mạc cũng không phải là quá lâu. Nếu quay về theo đường cũ, có lẽ còn kịp.
Đúng lúc tên cung phụng họ Lưu đang định mở miệng nói gì đó, đột nhiên xuất hiện dị biến.
Một tiếng nổ mạnh từ phía trước truyền đến, khiến cho mặt đất xung quanh trong trăm dặm kịch liệt rung chuyển. Phi chu cũng bị ảnh hưởng, lắc lư một chút.
Trên Phi chu, tất cả mọi người đều chạy về mũi tàu, nhìn thấy một cảnh khiến cho nguyên đám phải trợn mắt, há hốc mồm.
Ở một chỗ rất xa ở phía trước, từng luồng cột trụ màu đen thô to giống như ngọn núi, từ dưới đất chui lên đang phóng thẳng lên trời.
Cột trụ màu đen lập tức thi nhau ầm ầm sụp đổ, hóa thành vô số viên bi màu đen giống như là một đại dương mênh mông màu đen, bay nhanh mãnh liệt về phía Phi chu.
Thần thức của đám người cảm nhận được những điểm đen đó đều là Hắc Bối Thiết Tích
Trong chốc lát, tầm mắt phía trước của mọi người đều bị một mảng đen ngòm bao phủ. Số lượng rất phô thiên địa cái, che khuất cả bầu trời.
“Không xong… Đây à Thiết Tích Thú triều!” Cung phụng họ Kỳ hoảng sợ nói.
Vẻ mặt của nam tử họ Khấu cùng với những người khác lập tức trở nên tái nhợt không còn chút máu. Lông mày của Hàn Lập cũng nhíu lại
Lúc trước, hắn xem qua điển tịch, thấy có đề cập đến Thú triều ở Hắc Nham sa mạc cực kỳ nguy hiểm, đến Tiên nhân cũng có khả năng vẫn lạc.
“Nhanh! Nhanh quay thuyền lại!” Nam tử họ Khấu toát hết mồ hôi lạnh, không ngừng quát to.
Phi chu trở nên cực kỳ hỗn loạn, mọi người hối hả chạy tới chạy lui.
Phi chu màu trắng tỏa ra bạch quang mạnh mẽ, vội vàng hãm lại, sau đó liền nhanh chóng thay đổi phương hướng, quay đầu bỏ chạy.
Nhưng mà chưa kịp bay xa, một tiếng nổ mạnh lần nữa vang lên ở phía trước. Mặt đất bỗng nhiên vỡ ra, vô số Hắc Bối Thiết Tích từ bên trong chui ra, chắn dày đặc ở phía trước.
Một trước, một sau, Phi chu màu trắng đang nằm ở giữa bị vô số Thiết Tích bao vây.
Hai bên trái phải tuy hiện giờ vẫn còn chút khe hở, nhưng số lượng Thiết Tích ở hai đầu rất nhiều. Hơn nữa, bọn chúng còn đang nhanh chóng tràn về hai bên, khiến cho bốn bề đều bị vây kín.
Phi chu màu trắng đã rơi vào bước đường cùng!
Trên phi chu, sắc mặt mọi người lập tức trở nên trắng bệch. Với số lượng Hắc Bối Thiết Tích như vậy mà công kích, cho dù phi chu có chắc chắn thì cũng sợ là sẽ không chống đỡ được bao lâu.
“Ba vị tiền bối, chúng ta nên làm gì đây…?” Mặt mũi nam tử họ Khấu đổ đầy mồ hôi lạnh, toàn thân run rẩy nhìn về Hàn Lập và hai tên cung phụng.
Hai tên cung phụng Hợp Thể kỳ sắc mặt trở nên khó coi. Đã đến bước này rồi, chỉ có thể tử chiến đến cùng thôi.
Lấy tu vi của hai người bọn họ, nếu bỏ trốn khỏi phi chu thì có khoảng năm phần có thể bình yên thoát khỏi tình huống nguy hiểm này. Nhưng mà, bản thân bọn họ vốn là cung phụng của Thừa Toàn Thương hội, một trong ba Thương hội lớn nhất ở Tiên Vực, nhiệm vụ của bọn họ là phải bảo vệ hàng hóa của Thương hội trong trường hợp nguy hiểm. Nếu như mới vừa vào trận mà đã bỏ chạy, từ đó về sau sẽ mang vết nhơ, không thể kiếm sống được Đại lục này, thậm chí là toàn bộ Bắc Hàn Tiên Vực.
Lông mày Hàn Lập nhíu lại, nhưng hắn vẫn còn bình tĩnh. Hắn nhìn về hai bên trái phải, chợt ồ nhẹ một tiếng.
“Liễu đạo hữu, ngươi phát hiện được gì à?” Cung phụng họ Lưu gặp phải tình huống này liền vội vàng hỏi hắn.
“Các ngươi nhìn kỹ xem, mục tiêu của bọn Thiết Tích hình như không phải là chúng ta”. Ngón tay Hàn Lập chỉ ra, rồi nói.
Những người khác nghe vậy bèn vội vàng nhìn lại, ai nấy cũng khẽ giật mình. Vẻ mặt của hai tên cung phụng nửa vui nửa buồn.
Thiết Tích ở hai bên trái phải đã hợp lại với nhau, sau đó liền điên cuồng cắn xé, chém giết lẫn nhau giữa không trung.
Hơn nữa, nếu để ý kỹ, mọi người mới phát hiện Thiết Tích ở phía trước và sau có vài điểm khác nhau. Làn da của Thiết Tích ở phía trước có một chút hoa văn đỏ sậm, còn Thiết Tích ở phía sau thì đen tuyền. Hình như là hai loài khác nhau.
“Ta biết rồi. Đây là hai đàn Hắc Bối Thiết Tích đang tranh đoạt lãnh địa, khó trách việc bọn chúng xuất hiện vào ban ngày.” Cung phụng họ Kỳ lập tức giật mình quát to.
“Mặc kệ nó, nếu mục tiêu của bọn chúng không phải là chúng ta, thì nên tranh thủ thời gian nghĩ cách mà trốn đi. Nếu không cũng sẽ bị liên lụy đó.” Cung phụng họ Lưu trầm giọng nói.
Nam tử họ Khấu lập tức gật đầu, hắn liên tục phân công xuống dưới. Lập tức, phi chu màu trắng tỏ ra ánh sáng màu trắng mạnh mẽ, bay về bên trái.
Lúc này, hai đàn Thiết Tích rất nhanh đã tiếp xúc hoàn toàn với nhau, bắt đầu trận chém giết điên cuồng.
Những con Thiết Tích đang chém giết đến đỏ mắt, thấy sự xuất hiện ngoài ý muốn của phi chu màu trắng, tự nhiên cảm thấy chướng mắt, có không ít con bay đến công kích.
Bên trên Phi Thuyền lập tức dâng lên màn sáng phòng hộ, ngạnh kháng vô số công kích của Thiết Tích, gian nan tiến lên.
Thấy tình hình này, Hàn Lập cùng với hai tên cung phụng lập tức ra tay.
Cung phụng họ Lưu tụng niệm chú ngữ, mười ngón tay bấm quyết nhanh chóng, một mảng lớn hỏa diễm màu đen lập tức tuôn ra từ cơ thể.
Theo pháp quyết trong tay gã bấm niệm, hỏa diễm màu đen hóa thành từng sợi tơ màu đen, phía trên có hắc viêm đang lập lòe.
Những sợi tơ màu đen đan xen quấn lấy nhau, hóa thành một tấm lưới lửa rộng khoảng mấy trăm trượng, vô cùng to lớn. Tấm lưới lửa quăng tới đại quân Thiết Tích ở phía trước, lập tức cản được một số lượng lớn Thiết Tích.
Ầm ầm!
Tấm lưới lửa màu đen nổ tung mạnh mẽ làm cho hư không lắc lư rung động. Một luồng sóng lửa lan ra khắp bốn phía, trong nháy mắt đã biến thành một biển lửa màu đen rộng vài dặm, bốc cháy hừng hực.
Những con Hắc Bối Thiết Tích ở bên trong chỉ cần hơi chạm nhẹ đến liền bị nổ tung, chia năm xẻ bảy, lập tức bị hắc viêm thiêu đốt thành thi thể cháy đen, rơi xuống đất như mưa.
Cung phụng họ Kỳ thì bấm niệm pháp quyết, lam quang quanh người gã lóe lên, hóa thành hai con mãng xà điện màu xanh lam cực lớn. Mỗi một con dài vài chục trượng, quấn quanh thân thể là tia chớp màu xanh lam chói mắt đang không ngừng rung động khiến cho người khác phải sự hãi, công kích Thiết Tích Thú triều.
Vừa đụng vào đám Thiết Tích, mãng xà điện màu xanh lam lập tức nổ tung, tiếng nổ đùng đùng vang lên, vô số luồng hồ quang điện to cỡ cái chén bắn tán loạn khắp bốn phương tám hướng.
Thân thể những con Thiết Tích bị hồ quang điện đụng trúng lập tức nổ tung, vô số mảnh vụn thi thể rơi xuống như mưa.
Còn về Hàn Lập thì vẫn giống như lần trước, hắn phất tay áo tế ra chính thanh phi kiếm, hóa thành vô số kiếm ảnh li ti, chém ngang cắt dọc. Những nơi kiếm ảnh đi qua, Thiết Tích bị chém giết tạo thành một mảng lớn.
Mỗi người đứng một bên trên phi chu, sử dụng toàn bộ sức lực để chém giết đại quân Thiết Tích đang bay đến.
Nhưng mà, số lượng Thiết Tích xung quang thật sự quá nhiều. Ba người mặc dù đã toàn lực ra tay nhưng cũng chỉ có thể ngăn cản được một phần. Vẫn còn vô số Thiết Tích đang điên cuồng đâm sầm vào phi chu.
Trong lúc nhất thời, từng tiếng nổ "Bang bang" vang lên không dứt bên tai!
Phi chu màu trắng bị vô số Thiết Tích bao vây xung quanh, giống như là một con thuyền nhỏ đang trong sóng dữ, xóc nảy không thôi. Mọi người trên thuyền nhìn thấy màn sáng bảo vệ đang điên cuồng run rẩy, sắc mặt đều trở nên hoảng sợ kinh hoàng.
"Rống!"
Đúng lúc đó, một tiếng gầm rú khàn khàn hùng vĩ từ phía trước truyền đến, âm thanh giống như là tiếng một miếng sắt bị ma sát, cực kỳ khó nghe. Mặc dù tiếng chém giết ầm ĩ khắp xung quanh, nhưng vẫn truyền vào tai mọi người một cách rõ ràng.
Bọn người nam tử họ Khấu cảm thấy có chút đau đớn bên trong đầu, giống như bị cương châm đâm vào. Sắc mặt bọn họ vốn đã bớt tái, liền lập tức trở nên trắng bệch.
Hai tên cung phụng Hợp Thể kỳ nghe được âm thanh này, trong lòng cũng chấn động.
Phía trước hơn nghìn trượng, một con Thiết Tích khổng lồ, cao khoảng năm mươi sáu mươi trượng đang chui lên từ dưới đất. Toàn thân nó đen tuyền, trên sống lưng có mấy cây gai mọc ngược màu đen vừa to vừa thô. Răng nanh thô to lòi ra khỏi miệng. Bộ dạng nhìn cực kỳ dữ tợn.
Trong mắt tên cung phụng Hợp Thể kỳ hiện lên một chút nghi hoặc, lập tức lắc đầu.
Nhưng mà, mấy con này chỉ là Hắc Bối Thiết Tích cấp thấp mà thôi, còn không khiến cho gã để tâm.
Tên cung phụng còn lại cũng rất nhanh phát hiện ra tung tích của Hắc Bối Thiết Tích, nhưng mà cũng giống như tên kia, sau khi suy nghĩ một lát, cũng không thèm để tâm chú ý.
Phi chu tiếp tục bay về phía trước, sắc mặt hai tên cung phụng Hợp Thể kỳ dần dần trở nên nghiêm trọng.
Thiết Tích xuất hiện ở phía trước càng lúc càng nhiều. Lúc đầu chỉ có mấy con lẻ tẻ, nhưng càng về sau thì là từng nhóm, thực lực cũng càng ngày càng mạnh. Những con Thiết Tích tu vi ngoài Kết Đan kỳ, thân thể to như thùng nước đã bắt đầu xuất hiện.
“Lục đạo hữu, ta cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng lắm.” Tên cung phụng đứng ở bên trái trầm giọng nói.
“Ý của Kỳ đạo hữu là…” Tên cung phụng họ Lưu ở bên phải giống như đang nghĩ đến điều gì đó, muốn nói ra nhưng lại im lặng.
Mặc dù thần thức của đám người còn lại trên phi chu màu trắng không bằng hai tên cung phụng, nhưng đến giờ phút này cũng dần dần phát hiện có vô số Hắc Bối Thiết Tích đang di chuyển xung quanh.
Thấy tình huống có vẻ khác thường, nội tâm bọn họ có chút bất an.
“Hai vị cung phụng, Liễu tiền bối. Có chuyện gì xảy ra với đám Thiết Tích ở nơi này vậy?” Nam tử họ Khấu bay đến, vội vàng hỏi.
“Hiện tại thì chưa xác định được. Hắc Bối Thiết Tích là loài ám thú hoạt động về đêm. Chuyện bọn chúng hoạt động vào ban ngày như vậy, bọn ta cũng đã từng gặp qua. Theo ta thấy, chúng ta tranh thủ thời gian, nhanh chóng tăng tốc bay khỏi nơi này, chắc sẽ không có gì bất trắc đâu.” Hai tên cung phung nhìn nam tử họ Khấu rồi nói.
“Phân công xuống dưới, bay hết tốc độ về phía trước!” Nam tử họ Khấu nghe vậy, vung tay nói lớn.
Hàn Lập đứng một bên, từ đầu đến cuối cùng không nói gì, ánh mắt hắn nhìn khắp nơi dò xét.
Nội tâm của nam tử họ Khấu có chút bất mãn với thái độ thờ ơ của Hàn Lập, nhưng cũng không có biểu hiện ra ngoài, chỉ hơi lắc đầu.
Chuyến hành trình này, gã thuê hai tên tu sĩ Hợp Thể kỳ. Một tên thì không biết tại sao lại đột nhiên biến mất không thấy tung tích, tên còn lại thì không rành địa hình xung quanh. Gã chỉ có thế khấn cầu đừng xuất hiện bất cứ biến cố gì, hy vọng có thể thoát khỏi khu vực nguy hiểm phía trước.
Phi chu tiếp tục bay tới, Trọng Lực bên dưới mặt đất theo đó càng lúc càng lớn.
Phi chu màu trắng tuy rằng phẩm chất không thấp, nhưng mà do thể tích của nó quá lớn nên bị ảnh hưởng của Trọng Lực không nhỏ. Tốc độ phi hành càng lúc càng chậm.
Số lượng Hắc Bối Thiết Tích ở phía trước càng lúc càng đông. Có một vài con Thiết Tích ở phía xa đang hướng về Phi chu gào thét không thôi, giống như đang có ý định muốn công kích.
Ở xung quanh, bắt đầu xuất hiện những con Thiết Tích hình dạng khá lớn, tu vi Nguyên Anh kỳ. Lúc này, vẻ mặt của hai tên cung phụng trên tàu đã không còn bình tĩnh.
“Hai vị, tình huống có chút không ổn. Hay là chúng ta quay lại, chờ hai ba ngày nữa rồi hãy bay qua Hắc Diễm sa mạc. Mặc dù tốn thêm vài ngày, nhưng mà an toàn vẫn là trên hết.” Nam tử họ Khấu cũng đã chú ý đến hoàn cảnh xung quanh, nói ra.
Gã vừa dứt lời, hai tên cung phụng Hợp Thể kỳ liền hơi do dự.
Bọn họ tiến vào trong Hắc Nham sa mạc cũng không phải là quá lâu. Nếu quay về theo đường cũ, có lẽ còn kịp.
Đúng lúc tên cung phụng họ Lưu đang định mở miệng nói gì đó, đột nhiên xuất hiện dị biến.
Một tiếng nổ mạnh từ phía trước truyền đến, khiến cho mặt đất xung quanh trong trăm dặm kịch liệt rung chuyển. Phi chu cũng bị ảnh hưởng, lắc lư một chút.
Trên Phi chu, tất cả mọi người đều chạy về mũi tàu, nhìn thấy một cảnh khiến cho nguyên đám phải trợn mắt, há hốc mồm.
Ở một chỗ rất xa ở phía trước, từng luồng cột trụ màu đen thô to giống như ngọn núi, từ dưới đất chui lên đang phóng thẳng lên trời.
Cột trụ màu đen lập tức thi nhau ầm ầm sụp đổ, hóa thành vô số viên bi màu đen giống như là một đại dương mênh mông màu đen, bay nhanh mãnh liệt về phía Phi chu.
Thần thức của đám người cảm nhận được những điểm đen đó đều là Hắc Bối Thiết Tích
Trong chốc lát, tầm mắt phía trước của mọi người đều bị một mảng đen ngòm bao phủ. Số lượng rất phô thiên địa cái, che khuất cả bầu trời.
“Không xong… Đây à Thiết Tích Thú triều!” Cung phụng họ Kỳ hoảng sợ nói.
Vẻ mặt của nam tử họ Khấu cùng với những người khác lập tức trở nên tái nhợt không còn chút máu. Lông mày của Hàn Lập cũng nhíu lại
Lúc trước, hắn xem qua điển tịch, thấy có đề cập đến Thú triều ở Hắc Nham sa mạc cực kỳ nguy hiểm, đến Tiên nhân cũng có khả năng vẫn lạc.
“Nhanh! Nhanh quay thuyền lại!” Nam tử họ Khấu toát hết mồ hôi lạnh, không ngừng quát to.
Phi chu trở nên cực kỳ hỗn loạn, mọi người hối hả chạy tới chạy lui.
Phi chu màu trắng tỏa ra bạch quang mạnh mẽ, vội vàng hãm lại, sau đó liền nhanh chóng thay đổi phương hướng, quay đầu bỏ chạy.
Nhưng mà chưa kịp bay xa, một tiếng nổ mạnh lần nữa vang lên ở phía trước. Mặt đất bỗng nhiên vỡ ra, vô số Hắc Bối Thiết Tích từ bên trong chui ra, chắn dày đặc ở phía trước.
Một trước, một sau, Phi chu màu trắng đang nằm ở giữa bị vô số Thiết Tích bao vây.
Hai bên trái phải tuy hiện giờ vẫn còn chút khe hở, nhưng số lượng Thiết Tích ở hai đầu rất nhiều. Hơn nữa, bọn chúng còn đang nhanh chóng tràn về hai bên, khiến cho bốn bề đều bị vây kín.
Phi chu màu trắng đã rơi vào bước đường cùng!
Trên phi chu, sắc mặt mọi người lập tức trở nên trắng bệch. Với số lượng Hắc Bối Thiết Tích như vậy mà công kích, cho dù phi chu có chắc chắn thì cũng sợ là sẽ không chống đỡ được bao lâu.
“Ba vị tiền bối, chúng ta nên làm gì đây…?” Mặt mũi nam tử họ Khấu đổ đầy mồ hôi lạnh, toàn thân run rẩy nhìn về Hàn Lập và hai tên cung phụng.
Hai tên cung phụng Hợp Thể kỳ sắc mặt trở nên khó coi. Đã đến bước này rồi, chỉ có thể tử chiến đến cùng thôi.
Lấy tu vi của hai người bọn họ, nếu bỏ trốn khỏi phi chu thì có khoảng năm phần có thể bình yên thoát khỏi tình huống nguy hiểm này. Nhưng mà, bản thân bọn họ vốn là cung phụng của Thừa Toàn Thương hội, một trong ba Thương hội lớn nhất ở Tiên Vực, nhiệm vụ của bọn họ là phải bảo vệ hàng hóa của Thương hội trong trường hợp nguy hiểm. Nếu như mới vừa vào trận mà đã bỏ chạy, từ đó về sau sẽ mang vết nhơ, không thể kiếm sống được Đại lục này, thậm chí là toàn bộ Bắc Hàn Tiên Vực.
Lông mày Hàn Lập nhíu lại, nhưng hắn vẫn còn bình tĩnh. Hắn nhìn về hai bên trái phải, chợt ồ nhẹ một tiếng.
“Liễu đạo hữu, ngươi phát hiện được gì à?” Cung phụng họ Lưu gặp phải tình huống này liền vội vàng hỏi hắn.
“Các ngươi nhìn kỹ xem, mục tiêu của bọn Thiết Tích hình như không phải là chúng ta”. Ngón tay Hàn Lập chỉ ra, rồi nói.
Những người khác nghe vậy bèn vội vàng nhìn lại, ai nấy cũng khẽ giật mình. Vẻ mặt của hai tên cung phụng nửa vui nửa buồn.
Thiết Tích ở hai bên trái phải đã hợp lại với nhau, sau đó liền điên cuồng cắn xé, chém giết lẫn nhau giữa không trung.
Hơn nữa, nếu để ý kỹ, mọi người mới phát hiện Thiết Tích ở phía trước và sau có vài điểm khác nhau. Làn da của Thiết Tích ở phía trước có một chút hoa văn đỏ sậm, còn Thiết Tích ở phía sau thì đen tuyền. Hình như là hai loài khác nhau.
“Ta biết rồi. Đây là hai đàn Hắc Bối Thiết Tích đang tranh đoạt lãnh địa, khó trách việc bọn chúng xuất hiện vào ban ngày.” Cung phụng họ Kỳ lập tức giật mình quát to.
“Mặc kệ nó, nếu mục tiêu của bọn chúng không phải là chúng ta, thì nên tranh thủ thời gian nghĩ cách mà trốn đi. Nếu không cũng sẽ bị liên lụy đó.” Cung phụng họ Lưu trầm giọng nói.
Nam tử họ Khấu lập tức gật đầu, hắn liên tục phân công xuống dưới. Lập tức, phi chu màu trắng tỏ ra ánh sáng màu trắng mạnh mẽ, bay về bên trái.
Lúc này, hai đàn Thiết Tích rất nhanh đã tiếp xúc hoàn toàn với nhau, bắt đầu trận chém giết điên cuồng.
Những con Thiết Tích đang chém giết đến đỏ mắt, thấy sự xuất hiện ngoài ý muốn của phi chu màu trắng, tự nhiên cảm thấy chướng mắt, có không ít con bay đến công kích.
Bên trên Phi Thuyền lập tức dâng lên màn sáng phòng hộ, ngạnh kháng vô số công kích của Thiết Tích, gian nan tiến lên.
Thấy tình hình này, Hàn Lập cùng với hai tên cung phụng lập tức ra tay.
Cung phụng họ Lưu tụng niệm chú ngữ, mười ngón tay bấm quyết nhanh chóng, một mảng lớn hỏa diễm màu đen lập tức tuôn ra từ cơ thể.
Theo pháp quyết trong tay gã bấm niệm, hỏa diễm màu đen hóa thành từng sợi tơ màu đen, phía trên có hắc viêm đang lập lòe.
Những sợi tơ màu đen đan xen quấn lấy nhau, hóa thành một tấm lưới lửa rộng khoảng mấy trăm trượng, vô cùng to lớn. Tấm lưới lửa quăng tới đại quân Thiết Tích ở phía trước, lập tức cản được một số lượng lớn Thiết Tích.
Ầm ầm!
Tấm lưới lửa màu đen nổ tung mạnh mẽ làm cho hư không lắc lư rung động. Một luồng sóng lửa lan ra khắp bốn phía, trong nháy mắt đã biến thành một biển lửa màu đen rộng vài dặm, bốc cháy hừng hực.
Những con Hắc Bối Thiết Tích ở bên trong chỉ cần hơi chạm nhẹ đến liền bị nổ tung, chia năm xẻ bảy, lập tức bị hắc viêm thiêu đốt thành thi thể cháy đen, rơi xuống đất như mưa.
Cung phụng họ Kỳ thì bấm niệm pháp quyết, lam quang quanh người gã lóe lên, hóa thành hai con mãng xà điện màu xanh lam cực lớn. Mỗi một con dài vài chục trượng, quấn quanh thân thể là tia chớp màu xanh lam chói mắt đang không ngừng rung động khiến cho người khác phải sự hãi, công kích Thiết Tích Thú triều.
Vừa đụng vào đám Thiết Tích, mãng xà điện màu xanh lam lập tức nổ tung, tiếng nổ đùng đùng vang lên, vô số luồng hồ quang điện to cỡ cái chén bắn tán loạn khắp bốn phương tám hướng.
Thân thể những con Thiết Tích bị hồ quang điện đụng trúng lập tức nổ tung, vô số mảnh vụn thi thể rơi xuống như mưa.
Còn về Hàn Lập thì vẫn giống như lần trước, hắn phất tay áo tế ra chính thanh phi kiếm, hóa thành vô số kiếm ảnh li ti, chém ngang cắt dọc. Những nơi kiếm ảnh đi qua, Thiết Tích bị chém giết tạo thành một mảng lớn.
Mỗi người đứng một bên trên phi chu, sử dụng toàn bộ sức lực để chém giết đại quân Thiết Tích đang bay đến.
Nhưng mà, số lượng Thiết Tích xung quang thật sự quá nhiều. Ba người mặc dù đã toàn lực ra tay nhưng cũng chỉ có thể ngăn cản được một phần. Vẫn còn vô số Thiết Tích đang điên cuồng đâm sầm vào phi chu.
Trong lúc nhất thời, từng tiếng nổ "Bang bang" vang lên không dứt bên tai!
Phi chu màu trắng bị vô số Thiết Tích bao vây xung quanh, giống như là một con thuyền nhỏ đang trong sóng dữ, xóc nảy không thôi. Mọi người trên thuyền nhìn thấy màn sáng bảo vệ đang điên cuồng run rẩy, sắc mặt đều trở nên hoảng sợ kinh hoàng.
"Rống!"
Đúng lúc đó, một tiếng gầm rú khàn khàn hùng vĩ từ phía trước truyền đến, âm thanh giống như là tiếng một miếng sắt bị ma sát, cực kỳ khó nghe. Mặc dù tiếng chém giết ầm ĩ khắp xung quanh, nhưng vẫn truyền vào tai mọi người một cách rõ ràng.
Bọn người nam tử họ Khấu cảm thấy có chút đau đớn bên trong đầu, giống như bị cương châm đâm vào. Sắc mặt bọn họ vốn đã bớt tái, liền lập tức trở nên trắng bệch.
Hai tên cung phụng Hợp Thể kỳ nghe được âm thanh này, trong lòng cũng chấn động.
Phía trước hơn nghìn trượng, một con Thiết Tích khổng lồ, cao khoảng năm mươi sáu mươi trượng đang chui lên từ dưới đất. Toàn thân nó đen tuyền, trên sống lưng có mấy cây gai mọc ngược màu đen vừa to vừa thô. Răng nanh thô to lòi ra khỏi miệng. Bộ dạng nhìn cực kỳ dữ tợn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.