Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 9 - Chương 1486: Âm thủy quỳ tinh và ngũ long trát

Vong Ngữ

10/03/2013

"Bị quỷ vật đánh lén, tuy rằng động tác của ta rất nhanh nhưng thu hồi khôi lỗi cũng không kịp." Một gã huyết bào nhân nói.

"Lão thân thấy tình hình ngày càng tồi tệ. Chẳng những mấy con quỷ vương bị khôi lỗi đả thương rất nặng, toàn bộ âm binh cũng bị Lục Túc huynh thi triển phong thuộc tính thần thông tiêu diệt." Mỹ phụ đầu bạc khẽ thở dài.

"Lam đạo hữu hà tất phải nói như vậy! Tuy rằng lúc trước chúng ta có giao ước, đạo hữu chỉ cần luyện chế tám ngàn quỷ binh. Nhưng đạo hữu đã mang theo âm khí tinh thuần, số lượng không chỉ có bằng ấy. Chắc hẳn đạo hữu đã luyện chế ra một ít âm giáp huyền quỷ. Tình hình hiện tại đã như vậy, cũng không phải là quá tệ." Trong mắt Lục Túc chợt lóe lên tia sáng, âm trầm nói. Mỹ phụ đầu bạc nghe những lời này, ngẩn ngơ một lúc, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ.

"Không thể tưởng được Lục Túc huynh cũng biết việc này. Đúng vậy, lão thân vì lo xa cho nên luyện chế ra năm trăm quỷ binh tinh nhuệ, tuy rằng số lượng không nhiều, nhưng thực lực mỗi quỷ binh so với âm giáp huyền quỷ hơn hẳn một bậc."

"Tốt lắm! Lộ trình về sau, dù có gặp phải nguy hiểm cũng không còn đáng ngại bởi đã có số khôi lỗi còn sót lại cùng với mấy trăm âm binh hỗ trợ. Ta không biết các vị đạo hữu còn có tính toán gì khác không, nhưng mục đích cuối cùng là lấy minh hà thần nhũ. Chúng ta mau chóng chuẩn bị hành trang. Các ngươi nghĩ xem nên hành động như thế nào?”

Tại hạ sẽ không mảy may quan tâm, nhưng ai đến đây cũng có mục đích từ trước đó. Tốt nhất các vị không cần phân tâm những việc khác, cũng không cần tính toán những việc nhỏ nhặt. Nếu không đừng trách tại hạ không nể mặt." Ánh mắt Lục Túc đảo qua trên mặt ba người còn lại, vẻ mặt hắn tràn ngập một tia uy hiếp.

Thần sắc Mỹ phụ đầu bạc khẽ động, Mộc Thanh không chút thay đổi sắc khí, huyết quang trong mắt hai gã huyết bào nhân chợt lóe lên. Tất cả đều không tỏ vẻ gì khác thường, giống như chưa từng nghe những lời vừa rồi của Lục Túc.

Lục Túc thấy mấy người không có biểu hiện gì, một tay phất lên, miệng hô khẩu hiệu: "Xuất phát."

Lúc này, hắn hóa thành một đoàn ánh sáng màu đen, hướng về phía mục tiêu.

Phía dưới cách hơn mười trượng, cao giai yêu vật cũng độn quang theo.

Hai gã huyết bào nhân thấy vậy, bốn ống tay áo chạy run lên, vô số những điểm đen từ trong tay áo bay ra, trong nháy mắt rơi xuống đất, bộc phát ra những ánh hào quang đa sắc màu, rồi hóa thành một đám khôi lỗi bộ dạng khác nhau.

Đám khôi lỗi này hiển nhiên là do hai gã huyết bào nhân lưu lại!

Chẳng những mỗi người hoàn chỉnh như mới mà còn tinh xảo diệu kỳ.

Lúc này, mỹ phụ đầu bạc cũng giương tay lên, tung lên mộtt túi da màu đen đồng thời sử dụng pháp quyết thúc giục liên hồi.

Túi da này quay tròn trên không trung rồi hạ xuống, miệng túi nhất thời đảo ngược lại, từ bên trong túi, một cơn lốc xoáy ầm ầm lao ra, bụi bay mù trời, một đội hắc giáp quỷ binh hiện ra.

Bộ dạng của đám quỷ binh chiến giáp so với âm giáp huyền quỷ lúc trước không kém là bao nhiêu, thoạt nhìn chúng có khi còn chắc chắn hơn vài phần, hơn nữa về hình thể đám quỷ binh này so huyền quỷ còn cao lớn hơn hẳn. Từ đằng xa nhìn lại, trông chúng dữ tợn dị thường!



"Đi!"

Tiếng mỹ phụ phân phó, ngay tại lúc đó đám quỷ binh tạo thành một vòng tròn, hóa thành một mảng mây mù tối đen, cuồn cuộn lao về phía Lục Túc. Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ kiên trì đi theo Hàn Lập. Đám khôi lỗi cũng bay lên không trung, đủ loại linh quang bao vây lấy tầng trời thấp. Tất cả tử huyết khôi lỗi bay lên, hai gã huyết bào nhân vẫn đứng vững trên vai.

Thấy tình hình như vậy, Mộc Thanh lạnh nhạt, liếc nhìn Hàn Lập, bàn chân đạp lên kim hoa, hóa thành một đạo độn quang bắn nhanh đi.

"Hàn đạo hữu, chúng ta cùng trở lại!" Ánh mắt Hàn Lập thoáng nhìn, chỉ thấy Kim Linh tựa hồ cười nhạt, nói. Bộ dạng cùng tiến cùng lui với hắn. Sắc mặt Hàn Lập không hề biến dạng, hắn gật gật đầu, một luồng ánh sáng màu xanh bao quanh thân hiện lên, hóa thành một đạo thanh hồng. Kim Viên cười khe khẽ “hắc.. hắc..”, cũng hóa thành đạo kim quang theo sát phía sau. . . . . .

Mấy ngày sau…

Ở sâu trong Minh Hà chi địa, xuất hiện đám quỷ vật với nhiều hình dạng khác nhau, chúng đang lẳng lặng đứng trước cửa một thạch động.

Đám quỷ vật này bị một tầng khói nhẹ bao vây, bên trong chính là một ảnh tử mờ ảo, ngoài ra còn có một khung xương lớn, ước chừng cao vài trượng. . . . . . cái này đã từng giao thủ với Hàn Lập, gạt bỏ qua quỷ nữ áo bào trắng mà đi, rõ ràng chúng không phải cụt tay cụt chân, chỉ là hơi thở cực trên người kỳ yếu.

Ngay cả quỷ nữ kia làm cho Hàn Lập cảm thấy khó giải quyết, đột nhiên một cánh quỷ nữ áo bào trắng kia thu lại trong ống tay, không cánh mà bay, biến thành quỷ nữ cụt một tay.

Bộ dạng quỷ vật này rõ ràng đều rất chật vật, bên trong quỷ vật này có một gã mặc chiến giáp màu đỏ, trên mặt cũng mang chiến giáp. Rõ ràng đó là huyết giáp khôi lỗi trong Phù Du tộc.

Nhìn bề ngoài, gã khôi lỗi này so với huyết giáp khôi lỗi bình thường không có gì khác nhau, nhưng ánh mắt quỷ vật bốn phía nhìn khôi lỗi lại ẩn chứa vài phần kính sợ, hơi chút e ngại.

Khôi lỗi này đứng trước nhiều cao giai quỷ vật như vậy, thân hình vẫn không nhúc nhích, nhìn cửa động trước mắt thâm thúy dị thường, ánh mắt chớp động liên tục.

Lúc sau, một tiếng thở dài từ sâu trong động quật truyền ra, cùng với tiếng thở dài này một thanh âm già nua: "Các hạ thân là sứ giả Phù Du tộc thế mà lại tìm tới lão phu, chẳng lẽ các hạ tìm lầm người sao?" Vừa nghe lời này, thần sắc quỷ vật trước cửa động lập tức tiêu điều, trong mắt tên huyết giáp khôi lỗi xuất ra một tia sáng kì lạ, đồng thời mở miệng:

"Tiền bối, tại hạ làm như thế cũng là bất đắc dĩ. Lần này, phá giới xâm nhập thánh địa, ở phía xa một đám người cứ quấy nhiễu ở ngoài. Trong đó có bốn năm tên tương đương với thiên phù cấp tồn tại. Ngoại trừ ta thoát được, mấy gã khôi lỗi hóa thân khác đều đã bị hủy, cho dù ta đã phát ra tin tức cầu viện. Nhưng muốn mở ra thánh địa nhanh nhất cũng phải nửa năm. Thời gian dài như thế, chỉ sợ những người này đã sớm trốn thoát. Hy vọng tiền bối nghĩ đến giao tình bấy lâu nay cùng bản tộc, ra tay tương trợ một phen ... ...!" Huyết giáp khôi lỗi khom lưng cung kính.

"Hừ! Trước kia, lão phu cùng Phù Du tộc từng có giao ước, chỉ cho ngươi mượn thánh địa sống tạm một thời gian mà thôi, không phải đi nhờ vả Phù Du tộc. Nếu tính thù lao, lão phu năm đó sớm trả nợ. Lần này tiến vào Minh Hà chi địa, các ngươi muốn ta triệu tập đám quỷ vật hiệp trợ, ta cũng miễn cưỡng đáp ứng rồi. Bây giờ còn bảo ta tự mình ra tay giúp các ngươi diệt địch, các ngươi đúng là được đà lấn tới?" Thanh âm già nua “hừ” một tiếng, chấn động cả động quật, có vẻ cực kỳ bất mãn.

"Khương tiền bối, vãn bối cũng không biết ngài từng có giao ước gì cùng bản tộc, nhưng với thần thông của tiền bối đối phó mấy người này là việc quá nhẹ nhàng. Nếu tiền bối thật sự cảm thấy được không tiện ra tay, thì có thể cho vãn bối mượn ngũ long trát được chứ." Ánh mắt khôi lỗi chuyển động vài cái, liền nói.

"Ngũ long trát là bảo vật chí tôn hạng nhất hạng nhì của lão phu, lão phu làm sao có thể cho ngươi mượn. Ngày đó, lão phu vì tiến vào Minh Hà chi địa, hướng tới mấy vị trưởng lão trong tộc, trả giá cũng không ít." Lão giả tựa hồ nhớ lại chuyện cũ, thanh âm lạnh lùng.

Trong lòng huyết giáp khôi lỗi đột ngột thoáng chút do dự, một tay sờ trên người lấy ra một cái bình nhỏ tối đen lớn bằng ngón tay cái, tinh xảo dị thường.



"Trước khi vãn bối xuất phát, các trưởng lão trong tộc ban thưởng cho ta cái bình nhỏ này. Đây là “âm thủy quỳ tinh” Tại hạ nguyện ý dùng vật này để đổi lấy tiền bối ra tay giúp sức một lần." Huyết giáp khôi lỗi cẩn thận đặt chiếc bình xuống.

"Âm thủy quỳ tinh!" Y ngưng trọng một hồi, tựa hồ có chút giật mình!

"Vật ấy hơn mười vạn năm mới có thể hình thành, khó mà tìm thấy tại Linh Giới, có thể xem như bảo vật quý hiếm." Khôi lỗi cảm nhận được đối phương đang do dự, trong lòng bình tĩnh lên tiếng.

"Sưu" một tiếng, từ trong động quật, một cỗ hắc hà bay ra tốc độ cực, cuốn lấy chiếc bình nhỏ đem vào trong động quật khiến huyết giáp khôi lỗi chỉ kịp ngước nhìn!

“Không sai, đây đúng là “âm thủy quỳ tinh”, xem ra các ngươi đã sớm có tính toán với lão phu." Một lát sau, thanh âm già nua lại truyền ra, nhưng lần này trong thanh âm ẩn chứa một tia cao hứng."

“Vậy là tiền bối đã đáp ứng nguyện vọng!" Huyết giáp khôi lỗi trong lòng vui vẻ.

"Ta sẽ đáp ứng! Nhưng…. ta từng có giao ước với các trưởng lão trong tộc trấn áp âm khí tại đây. Trong thời gian này, âm khí chi nguyên tại đây không ổn định cho nên ta không thể rời đi. Vì thế cho ngươi mượn ngũ long trát của ta!" Lão giả thoáng do dự, sau mới cất tiếng nói.

"Đa tạ tiền bối! Có ngũ long trát trong tay! Vãn bối một mình có thể diệt năm tên thiên phù cấp tồn tại." Huyết giáp khôi lỗi mừng rỡ nói.

“Đã xong, vậy tiếp nhận bảo vật đi!"

Trong động quật tiếng quát của lão giả cũng thật lưu loát, một đạo ngân quang theo bên trong bắn ra, rồi lóe lên dừng lại khoảng không trước mặt huyết giáp khôi lỗi. Huyết giáp khôi lỗi vội vã ngưng thần nhìn nhận.

Chỉ thấy một trát đao màu trắng bạc trôi nổi trên không trung, ngoài trừ mặt ngoài sáng bóng như gương, còn lại không thấy một tia kỳ diệu nào.

"Tiền bối, cái này. . . . . . cái này thật sự là ngũ long trát?" Huyết giáp khôi lỗi nhận lấy trát đao, cẩn thận quan sát kỹ càng, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc."Hắc hắc! Như thế nào, ngươi còn sợ lão phu lừa gạt sao?" Lão giả phát ra một tiếng cười lạnh.

"Không dám! Chỉ là trát đao này. . ." Huyết giáp khôi lỗi trong lòng rùng mình, vội vàng giải thích hai câu. Đúng lúc này, trát đao rung lên trong tay, bỗng nhiên làm chấn động năm ngón tay rồi bay vút khỏi tay.

Bảo vật xoay quanh trong không trung, toả ra ánh hào quang tiếp theo một tiếng thanh minh long ngâm hậu hư ảnh giao long ngũ điều khổng lồ ở trát đao từ từ hiện lên với nhiều sắc màu trong không trung, giương nanh múa vuốt, thanh thế kinh người.

"Năm đó, lão phu đi du ngoạn ở đại lục khác, chiếm được khi chém giết ngũ điều đại thần thông ác giao, dùng thi cốt của chúng cùng tinh hồn cô đọng mà tạo nên vật chí bảo. Khi luyện chế đi ra nó, liền đi lên vạn linh bảng, thành thử lại là vật dẫn đầu thông thiên linh bảo." Thanh âm già nua ngạo nghễ nói.

"Vãn bối không hiểu hết tác dụng đã khiến tiền bối chê cười! Sau khi vãn bối diệt trừ vài tên kia từ ngoài đến, lập tức sẽ đem nguyên vẹn bảo vật trả lại tiền bối!" Huyết giáp khôi lỗi nhìn trát đao uy lực khác thường liền mừng rỡ vô cùng, không còn hoài nghi nữa, vội vàng bấm tay niệm thần chú nhất thời biến hóa trát đao thành một đạo ngân hồng, nhập vào trong tay áo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook