Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 8 - Chương 1339: Chân linh thế gia

Vong Ngữ

10/03/2013

“Lần đấu giá này là công pháp của cũng một vị tiến bối Hợp Thể hậu Kỳ danh chấn nhân yêu lưỡng tộc năm xưa. Tên của vị tiền bối này chắc có nhiều vị không biết nhưng nhắc đến thần thông Đại Chu Thiên Diệt Tuyệt Thần Châm, hắc hắc, chỉ sợ quá nửa ở đây đều đã nghe nói qua. Thần thông này vang dậy trong trong trận đại chiến với dị tộc năm xưa. Không phải là không có lưu truyền phương pháp tu luyện thần thông này, thậm chí bên Yêu Tộc cũng có yêu tu đã từng tu luyện qua thần thông này. Nhưng bản công pháp này chính là bản gốc cho chính Ngũ Linh Chân Quân tiền bối tạo ra. Giá trị như thế nào chắc lão phu không cần nói nhiều. Giá trị của bản công pháp này trọng yếu không phải lúc này mà lúc tu luyện về sau, công pháp kiêm Ngũ hành thuộc tính, biến hóa khôn lường, uy lực không thể dò nông sâu. Tuy nhiên tu luyện công pháp này điều kiện có chút quỷ dị. Người tu luyện phải là Nhân Tộc. Tu vi không thể quá cao phù hợp với Nguyên anh kỳ và Hóa Thần kỳ. Người tu luyện thân phải mang Ngũ Hành linh căn nếu không rất khó thành. Đương nhiên tu luyện công pháp này còn có chút hà khắc khác nhưng không phải là không thể vượt qua, lão phu cũng không tiện nói tỉ mỉ được. Công pháp này là bản đầy đủ, người đấu giá lấy được có thể tự mình kiểm nghiệm. Còn có một chuyện cần phải nhắc nhở chư vị, uy lực của công pháp này là rất lớn nhưng chỉ có một mình Ngũ Linh Chân Quân tiền bối là tu luyện đến Hợp Thể Kỳ, còn lại là phần thì tu luyện không nổi phần thì bị đình trệ tại cấp Hóa Thần, ngay cả tiến giai vào Luyện Hư cũng vô cùng ít ỏi không có mấy ai. Đương nhiên chuyện tu luyện phụ thuộc vào cơ duyên nếu không Ngũ Linh Chân Quân làm sao có thể tiến giai đến Hợp Thể Kỳ.”

“Tốt lắm. Bộ công pháp này mang tên Âm Dương Hóa Cực Quyết. Điều hơn lẽ thiệt Xích mỗ đều đã nói rõ ràng. Chư vị đạo hữu nào thấy hứng thú có thể đấu giá. Giá quy định 2000 vạn, mổi lần tăng 100 vạn. Đấu giá bắt đầu!”.

Sau khi Bạch Bào lão giả giới thiệu xong, trung niên nho sinh mỉm cười xuất từ trong trữ vật trạc một cái mộc hạp bên trong có một ngọc giả phát ra kim quang chói mắt. Hiển nhiên ngọc giản này có ghi chép pháp quyết Âm Dương Hóa Cực Quyết.

Danh tiếng của Đại Chu Thiên Diệt Tuyệt Thần Châm không nhỏ, không ít tu sĩ trong sảnh phát ra kỳ quang trong mắt, gương mặt lộ vẻ hưng phấn.

Cho dù điều kiện tu luyện như thế nào, đa số tu sĩ ở đây tuyệt không thèm để ý.

Dù sao tham gia ở đây đều là cấp Hóa Thần trở lên. Việc tiến giai Luyện Hư cũng đã yêu cầu phải có Ngũ Hành linh căn, dù cho công pháp này không yêu cầu thì ai cũng phải tìm cách bổ khuyết điều này. Đương nhiên công thành công hay không thì chỉ có trời biết.

Nhưng khi Xích lão giả nói công pháp này có ít người thành công, đã có một số tu sĩ tắt đi tâm tư tranh đoạt.

Trong đó có Hàn Lập. Mặc dù công pháp này không phải chuyện đùa nhưng tu luyện chẳng dễ dàng như thế làm cho hắn mất cả hứng thú.

Nếu bàn về uy lực, công pháp Pháp Thể Song Tu của hắn tuyệt cũng không kém. Huống hồ giá gốc đồng dạng 2000 vạn khiến hắn nhướng mày hoàn toàn đoạn tuyệt tâm tư tranh đoạt.

Bất quá vẫn có một số tu sĩ tự cảm thấy mình thiên phú hơn người nên cảm thấy hứng thú không ít. Giá 2000 vạn vẫn không ngăn cản được một số hữu tâm nhân ra giá.

Nhưng chỉ qua hai đợt ra giá, hốt nhiên có một thanh âm lạnh lùng truyền đến:

“4000 vạn”.

Tất cả đều một phen trợn mắt há hốc mồm.

Kẻ ra giá chính là kẻ đoạt Chân Thiềm Linh Huyết, chủ nhân có thanh âm lười biếng.

Giá như thế chẳng những làm cho các Hóa Thần tu sĩ há hốc mồm mà còn khiến cho các Luyện Hư tu sĩ đan có hứng thú liền tắt điện.

Tất cả đều âm thầm tự hỏi vị này rốt cuộc là người phương nào mà giàu cũng khiếp như vậy. Nhiều linh thạch như vậy có thể khiến cho một Luyện Hư tu sĩ táng gia bại sản.



Hàn Lập cũng âm thầm suy nghĩ như vậy nhưng sự việc không liên quan đến mình nên hắn cũng không bận tâm nhiều.

Pháp quyết đã được định giá tự nhiên đại hội phải kết thúc.

Trong lúc Bạch Bào lão giả tuyên bố bế mạc, cấm chế tại Phi Thiên Thạch Ốc phát động, Hàn Lập được truyền tống ra ngoài xuất hiện tại một nơi nào đó trong hành lang bên ngoài đại sảnh.

Linh quang liên tiếp chớp động, nhiều tu sĩ cũng lục tục truyền tống ra.

Nhưng ai cũng có bạch hà bao bọc nên không ai nhận ra ai.

Hàn Lập cũng không thèm nhìn ai sải bước đi về đại môn của Thái Huyền Điện.

Đấu giá đại hội đã kết thúc, hắn cũng không quay lại Thạch Tháp mà tính toán ly khai khỏi Thiên Uyên Thành quay lại động phủ của mình.

Bây giờ vẫn còn cách lần tuần tra kế tiếp khoảng nửa năm. Hắn muốn nhân cơ hội này vội vàng trở về làm cho thuần thục một số linh dược luyện chế Ngọc Thanh Đan và thật nhiều đan dược khác. Lần tu luyện sắp tới hắn phải cần rất nhiều đan dược.

Còn ba miếng Chân Linh Lân Phiến hắn sẽ không tùy tiện luyện chế.

Cần phải có thời gian nghiên cứu bảo chứng phương pháp luyện chế Quỳ Thủy Linh Đan có thật thành công hay không đã.

Bậc linh dược nghịch thiên như thế là chỗ dựa cho hắn đột phá bình cảnh sau này, tuyệt không thể vội vã luyện chế.

Hàn Lập ra khỏi Thái Huyền Điện bay xẹt qua một tường thành cao lớn, độn tẩu về hướng hoang dã chi địa.

Lúc này trong mật thất của Thái Huyền Điện có hai ngươi đang thương lượng chuyện gì.

Một người từ mi thiện mục, vận bạch bào, đang thúc thủ đứng, thần thái cung kính, chính là Xích lão giả.

Còn ngồi trước lão giả trên một cái ghế là một thanh niên ngông nghênh vận tử bào mặt mũi anh tuấn.



Nơi khóe miệng của thanh niên có một nốt ruồi đỏ tươi nhìn rất dễ coi.

Xích lão thần sắc cung kính nói:

“Công tử yên tâm, người nọ đã dùng bí thuật che lấp mặt mũi nhưng không thể che dấu Tử Quang Linh Mục của lão phu. Kẻ lấy Âm Dương Hóa Cực Quyết tuyệt đối là một nữ tu. Tuổi tác xấp xỉ công tử nhưng dung mạo lại xấu vô cùng”.

Vị Luyện Khí Đại Sư đại danh đỉnh đỉnh ở Thiên Uyên Thành lại vô cùng cung kính trước mặt thanh niên này. Điều này mà để cho chúng tu sĩ trong thành nhìn thấy chỉ tất cả đều nổ con mắt.

Thanh niên có nốt rồi đỏ nghe lão giả nói như vậy, khóe miệng nhếch lên khẽ cười:

“Xích lão không cần nghi hoặc, nữ tu này đã có thể xuất ra nhiều cực phẩm linh thạch như vậy đổi lấy pháp quyết, không cần phải phỏng đoán thân phận nữa, không ngoài người của Diệp gia hoặc Cốc gia. Hai nhà này cùng Lũng gia của chúng ta đều là bí ẩn Chân Linh thế gia lưu truyền từ Thượng Cổ đến nay. Chân Linh huyết mạch cũng chỉ có nữ tử kế thừa mà thôi. Lũng gia chúng ta thì thao túng đấu giá cả Tam Cảnh nhưng bọn họ lại âm thầm khống chế số lượng kinh người các mỏ quặng cực phẩm linh thạch trong Nhân Tộc. Chỉ là hai nhà này rất ít khi hoạt động bên ngoài nên kẻ kế thừa Chân Linh Huyết Mạch không chú trọng lắm về quyền thế. Nhưng lần này xem ra có một nhà mang Thiên Phương Huyết Mạch đã lộ diện cùng Chân Long Huyết Mạch của nhà chúng ta. Chân Linh Huyết Mạch nào sẽ là cường đại nhất trong Linh Giới. Lần này chúng ta đã thành công. Thì ra các Chân Linh thế gia đệ tử đều che giấu tung tích ẩn trốn trong Thiên Uyên Thành” Thanh niên tự tin nói.

“Công tư thần cơ diệu toán. Âm Dương Hóa Cực Quyết quả là trọng yếu đối với người mang Thiên Phượng Huyết Mạch. Chỉ có loại công pháp đỉnh bậc này chuyên điều hòa Ngũ Hành chi lực mới có thể kích phát Thiên Phượng Chi Huyết. Nàng này làm sao biết được đây chính là cái bẫy bố trí từ Thượng Cổ tới ngày nay” Bạch Bào lão giả cười hề hề nói.

“Hắc hắc. Sự thông minh của tổ tiên tự nhiên bậc hậu bối không thể sánh bằng. Lần này nếu không nhờ Chân Long chi huyết trong bổn công tử viễn siêu hơn tổ tiên đạt thỏa tất cả các điều kiện thì các lão quái vật trong nhà làm sao cho bổn công tử hành động như vậy. Trong lần này, để cho mục tiêu không sinh nghi ta thậm chí đã lấy cả Mặc Kỳ Lân Lân Phiến và Bình Hải Qua trong tộc ra để bán đấu giá, rồi âm thầm truyền tin tức này trong các Chân Linh thế gia đệ tử. Nếu không hành động cũng sẽ không thuận lợi như vậy. Cũng may giá tiền tu vào cũng không quá thấp hơn nữa còn đổi được năm gốc Vạn Năm Linh Thảo cũng không có hại gì. Ủa, tên tu sĩ lấy Chân Linh Lân Phiến kia, ngươi có nhìn ra lai lịch hắn?” Thanh niên hốt nhiên hỏi.

“Công tử cũng biết,Tử Quang Linh Mục của lão phu bình sinh chỉ có thể thi triển ba lần trong cuộc đời mà thôi. Lúc tối hậu mới dám dùng thì làm sao dám sử dụng tùy tiện được. Lão phu chỉ cảm giác tên này không phải là Luyện Hư mà chỉ là một Hóa Thần tu sĩ mà thôi. Trên người của hắn chỉ sợ không chỉ có năm gốc Vạn Năm Linh Thảo. Chẳng lẽ người này am hiểu cách trồng linh dược. Nhuận gia huyết mạch mặc dù không phải là Chân Linh cường đại nhưng cũng là tộc độc bộ trong Nhân Tộc về mặt đào tạo linh thảo” Lão giả trầm ngâm một chút rồi mới nói.

“Ngươi còn chưa tính đây có thể là người của Thiểm gia. Thiên Diệu Linh Hoàng của Nhuận gia đã vạch rõ chỉ phụ thuộc vào Chân Linh gia tộc nên hiện tại chúng ta không nên trêu chọc người này” Thanh niên nhướng mày chậm rãi nói.

“Công tử minh giám. Mặc dù ba nhà Chân Linh thế gia không e ngại Tam Hoàng nhưng chỉ vì một chút linh dược lại vướng vào một đại địch thì không đáng” Lão giả liên tục gật đầu.

“Lần này vận dụng Tử Quang Linh Mục, tu vi ngươi hao tổn không ít. Chờ xong việc nơi đây, khi quay về ta sẽ chủ trì Huyết Tế Lễ trợ giúp ngươi tăng tiến tu vi thêm một tầng” Thanh niên tựa hồ nhớ ra cái gì, hốt nhiên nhìn lão giả ôn hòa nói.

“Đa tạ công tử thành toàn!” Xích lão giả nghe vậy, vui mừng quá đỗi vội vàng thi lễ.

Thanh niên vừa lòng gật đầu, nhưng lại do dự không biết suy nghĩ chuyện gì.

Mấy ngày sau đó, Hàn Lập một mạch độn quang tiếp cận đến sơn mạch có động phủ của mình. Thì cách động phủ hơn ngàn dặm có hai người đang đứng bất động thần thái khẩn trương giằng co.

Huynh đệ nào có lòng góp sức xin mời vào đăng ký dịch >>>>http://4vn/forum/showthread.php?t=63136

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook