Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 10 - Chương 2163: Đại Chiến Ở Mộc Tộc (7)

Vong Ngữ

13/03/2013

Hai tiếng "phanh phanh" cùng lúc vang lên!

Hai nắm đấm của tên khổng lồ đầy lông vừa mới chạm vào hai quả núi đã lập tức tan nát thành hai đám mây đỏ rực mà tản ra khắp nơi. Thân hình của hắn cũng rung lên như bị một cỗ phản lực kinh khủng đập vào. Hắn không thể tự chủ, liền thụt lùi mấy bước mới gắng gượng ổn định được.

Mà hai ngọn núi đang bay đến lại không bị đình trệ lại chút nào. Chúng hơi nhoáng lên, liền lập tức xuất hiện hai bên sườn của gã khổng lồ, rồi không chút kiêng dè đập mạnh tới.

Ấm!

Hai tòa núi va chạm vào nhau rung lên kịch liệt, chúng bộc phát ra hào quang chói mắt, lại tạo thành một cơn sóng khí tỏa ra khắp nơi.

Xen lẫn trong tiếng nổ có thể nghe được thoang thoảng tiếng thét thảm thiết của gã khổng lồ, nhưng âm thanh đó bị gián đoạn đi ngay lập tức.

Mãi đến khi hào quang xung quanh hai ngọn núi đang dần tản đi. Vài tiếng "phốc phốc ' vang lên. Bốn đốm sáng từ trong mảng máu đang trôi dạt bên rìa ngọn núi vọt ra, sau đó chúng chia thành bốn hướng khác nhau rồi dốc sức bay đi.

Đúng là nguyên anh của bốn tên Ma tộc Luyện Hư lúc nãy!

"Bây giờ mới chạy sao?"

Hàn Lập đang biến thành cự viên đứng trong không trung hừ lạnh lùng. Hắn khẽ giơ bàn tay to tướng lên vỗ vào không trung phía xa.

"Vù vù". Một khoảng không lớn từ hai ngọn núi là trung tâm bỗng chốc trở nên vặn vẹo. Dường như chúng bị tác động bởi sức mạnh khủng khiếp từ cú chụp vừa rồi của cự viên.

Bên ngoài của bốn cái nguyên anh bỗng nhiên lóe lên ánh sáng, chúng liền thét lên đau đớn rồi vỡ vụn ra, hóa thành những đốm sáng li ti từ từ tan biến dần trong không trung.

Hàn Lập nhếch mép cười rồi thu công pháp lại. Con vượn to lớn cũng nhanh chóng thu nhỏ lại thành hình người.

Những người Mộc tộc đang đứng xung quanh thấy được một màn như vậy liền trợn mắt cứng lưỡi. Ai nấy cũng đều trố mắt ra nhìn!

Phi Tiểu Tịch đang lơ lửng trên cao thấy vậy cũng trở nên tái mặt, ánh mắt của cô ả cũng trở nên đăm đăm!

Nàng vừa đánh một trận kịch liệt thật lâu với kẻ địch, đã tưởng như mình sắp sửa thua đến nơi. Nhưng đến khi Hàn Lập ra tay thì tên địch đó còn chưa kịp nhìn thấy mặt kẻ đánh mình đã bị giết chết. Điều này làm cho một kẻ luôn cho là mình rất mạnh như ả trở nên không tin nổi. Ả có cảm giác giống như đang nằm mơ vậy.

Nhưng ngay lúc ả tu sĩ Hợp Thể của tộc Dạ Xoa này gượng gạo mỉm cười định nói gì đó, bỗng nhiên trong tay áo cùa Hàn Lập phát ra những tiếng rú ù ù, tiếp đó là một cái trận bàn bay xuống lòng bàn tay.

Hàn Lập khẽ nhăn mặt. Hắn không không nói lời nào, phất tay lên bắn ra một đoàn hào quang nhập thẳng vào trong trận bàn.

Mà tay còn lại cũng điểm tới trận bàn vài đạo pháp quyết. Ngay lập tức từ trên trận bàn truyền đến giọng nói của Thảo Tật.

"Thôi chết Hàn huynh ơi. Có năm tên có thể là hóa thân của Thánh Tổ xuất hiện ở gần đây, bọn chúng cũng đang bay đến dãy núi này của chúng ta với tốc độ rất nhanh. Ta đã phát động hầu hết các cấm chế để ngăn cản, nhưng giỏi lắm cũng chỉ kéo dài thêm nửa bữa cơm nữa thôi. Ngươi ở bên đó giải quyết đến đâu rồi, có thể giúp phía bên này không?"

Phi Tiểu Tịch và những nqười của Mộc tộc khác nghe được liền trở nên kinh hãi.



Hàn Lập cũng trầm mặt xuống rồi nghiêm hỏi:

“Sao ngươi có thể khẳng định bọn chúng là hóa thân của Thánh Tổ mà không phải những tên Ma Tôn của Ma tộc? Ngoài ra bên này ổn rổi, mấy tên Ma tộc kia đã bị giết sạch sẽ!”

"May quá, các ngươi có thể tiếp viện cho bên này rồi. Theo như ta thấy thì năm tên này đều có tu vi Hợp Thể Hậu Kỳ. Ngoại trừ là hóa thân của Thánh Tổ ra, làm sao có thể tập hợp nhiều tên có tu vi khủng khiếp như vậy thành một đội được. Chắc tám đến chín phần đúng là như vậy rồi. Nhóm này khác với những hóa thân của Thánh Tổ vừa đánh vào mắt trận thứ ba. Xem ra các hóa thân của Thánh Tổ bên phe của Ma tộc đã tụ tập lại rồi chia làm ba mũi, đồng hời đánh vào ba chỗ mắt trận khác nhau. Hàn huynh, ngươi có cách nào cầm chân chúng lại một chút không?" Tên Mộc tộc to cao dồn dập trả lời rồi ôm theo đầy bụng hi vọng mà hỏi Hàn Lập.

"Sao, đạo hữu có cách nào đẩy lùi bọn chúng sao?" Hàn Lập nhíu mày rồi hỏi lại.

“Chỉ cần Hàn huynh cầm chân những hóa thân của Thánh Tổ này thêm nửa canh giờ nữa là ta có thể đảo ngược uy lực của trận pháp. Sau đó hấp thu năng lượng khổng lồ của cả tòa đại trận để hợp vào gốc thánh thụ dự phòng này. Như vậy sẽ kích hoạt được một loại cấm chế cực kỳ lợi hại, rồi đem nhốt tất cả những tên hóa thân của Thánh Tổ này." Thảo Tật bất chấp tất cả, ngay đến cả đòn sát thủ đã được chính mình chuẩn bị từ ban đầu cũng được nói toạc ra.

"Nếu mắt trận còn có thêm phương pháp huyền diệu này, vậy tại sao bên mắt trận số ba lại bị phá bỏ dễ dàng?" Hàn Lập hơi ngạc nghiên rồi cau mày hỏi.

“Lúc nãy những hóa thân của Thánh Tổ đến quá bất ngờ, những người bảo vệ ở mặt trận thứ ba vẫn chưa kịp thi triển biện pháp này thì cấm chế đã bị xóa bỏ, mắt trận cũng bị hủy đi." Thảo Tật cười gượng gạo.

"Ra là vậy! Nửa canh giờ thôi sao? Không thành vấn đề! Ta và Giải huynh sẽ cố gắng vậy. Ngươi mau truyền tống ta và Giải huynh đến gần nơi có hóa thân của Thánh Tổ đi!" Hàn Lập mỉm cười rồi không hề do dự đáp ứng.

"Tuyệt! Nếu Hàn huynh có thể kéo dài đủ thời gian, tại hạ tin rằng mắt trận này sẽ được bảo vệ thành công." Tinh thần của gã Mộc tộc to con dần tốt trở lại. Rõ ràng là hắn rất tin tưởng vào năng lực của cấm chế.

"Phi tiên tử, ngươi cũng vừa nghe Thảo đạo hữu nói rồi. Mấy tên hóa thân của Thánh Tổ này cứ để ta và Giải huynh lo. Ngươi hãy quay về mắt trận để mắt thêm một phần, phòng ngừa có kẻ đánh lén. Cả các ngươi cũng trở về tuần tra đi." Hàn Lập cất cái trận bàn rồi xoay về phía Phi Tiểu Tịch cùng những người của Mộc tộc ra lệnh.

"Nếu Hàn huynh đã có tính toán chu toàn, vậy tiểu muội cũng không ở lại làm vướng chân vướng tay nữa. Ta sẽ lập tức quay về giúp đỡ Thảo huynh!" Nỗi khiếp sợ trên khuôn mặt của cô ả người tộc Dạ Xoa này đã hơi dịu đi, lại nghe Hàn Lập nói vậy, mãi đến lúc này vẻ mặt mới miễn cưỡng bình thường trở lại rồi gật đầu đáp ứng.

Tính tình của cô ả cũng rất quyết đoán. Không đợi Hàn Lập sai khiến gì thêm, ả liền bấm niệm thần chú, toàn thân tỏa ra hào quang sáng rực, rồi hóa thành một đường cầu vồng bay vọt đi.

Những người của Mộc tộc khác cũng không dám bàn tán thêm điều gì. Họ im lặng bay vọt lên trời, bám theo vạch hào quang phía trước.

Hàn Lập lạnh nhạt nhìn những đốm hào quang đang mỗi lúc một xa dần. Một lúc sau hắn khẽ nhếch môi cười lạnh lùng: "Năm cái hóa thân của Thánh Tổ à, như vậy sẽ phải bận rộn chân tay đây. Chắc là không bao lâu nữa sẽ có thêm vài tên nữa tới. Đi thôi Giải huynh! Nếu có thể xử lý sạch sẽ mấy cái hóa thân này, chắc chắn sẽ làm cho khí thế của bọn chúng giảm xuống rất lớn."

Nói dứt lờỉ, hắn quay qua Giải Đạo Nhân khẽ vẫy.

Vẻ mặt của Giải Đạo Nhân vẫn lạnh nhạt không chút biểu cảm. Thân hình của hắn vừa nhoáng lên đã xuất hiện ngay sát bên cạnh.

Ngay sau đó, cấm chế ở không trung bốn phía xung quanh bắt đầu dao động, vô số đốm sáng nhỏ lờ mờ hội tụ lại, theo đó là một pháp trận được làm từ ánh sáng đủ mọi màu sắc hiện ra dưới chân của hai người.

Hàn Lập đứng thẳng tắp trong pháp trận ánh sáng. Hắn tùy tiện đánh ra một đạo pháp quyết vào bên góc của pháp trận.

Ngay lập tức, tòa pháp trận phát lên một tiếng trong trẻo. Thân hình của hai người liền bị một quầng sáng lờ mờ bao lấy, rồi cả hai đều biến mất hút.

Mà pháp trận bằng ánh sáng năm màu đang lơ lửng trong không trung cũng tồn tại thêm đuợc một lúc ngắn ngủi rối phát ra một âm thanh nứt vỡ, sau đó nó vụn ra thành vô số mảnh nhỏ.



Trên bầu trời cao cách dãy núi vừa rồi hơn trăm dặm có năm tên Ma tộc cao cấp mặc trang phục khác nhau vừa mới đánh tan một cái cấm chế bằng lửa. Bọn chúng đang định tiếp tục đi về dải núi nhưng bỗng nhiên không gian phía trước dấy lên một cơn dao động lớn. Liền đó thân hình của Hàn Lập và Giải Đạo Nhân bất ngờ hiện ra.

Năm tên Ma tộc đều tỏ ra bất ngờ nhưng bọn chúng liền cuời khẩy không thèm tấn công. Ngược lại chúng đều nhìn chằm chằm đánh giá hai người trước mặt.

Hắn Lập cũng không tỏ ra chút cảm tình nào. Hắn cũng đang lạnh nhạt đánh giá mấy tên trước mặt.

Ba nam hai nữ!

Trong ba tên là nam, một tên có vẻ già cả khoác áo bào dài màu xanh thẫm. Da mặt lão nhăn nhúm, hai mắt ti hí, bên trong thỉnh thoảng còn lóe ra một tia sáng nhọn hoắt. Hai tên còn lại đều to cao, trên mình khoác chiến giáp, khuôn mặt xấu xí nhưng toàn thân tỏa ra sát khí ngút trời.

Một trong hai ả thiếu nữ lại xinh đẹp như hoa, dáng người mảnh khảnh, ngọc ngà, vẻ mặt ngập tràn nét lẳng lơ, toàn thân đều toát lên một sức dụ dỗ hấp dẫn lạ kỳ. Còn ả đứng bên kia lại có dáng người dong dỏng cao, vẻ mạt hơi lạnh lùng, sau lưng còn có thêm một đôi cánh đen thui.

"Là hai tên Hợp Thể Hậu Kỳ, nhưng xem ra thực lực của bọn chúng cũng không kém đâu. Ai sẽ ra tay giải quyết bọn chúng đây?" Lão già mặc áo bào đánh giá hai người bên Hàn Lập một chặp rồi ho nhẹ.

"Thời gian để phá trận càng lúc càng cấp bách, cứ mỗi giây chậm chạp, nguy cơ phải chết của hàng trăm ngàn người trong tộc chúng ta càng cao. Hai tên kia giao cho ta xử lý đi, các ngươi cứ tiếp tục làm tới là được." Một tên to con có hai sừng trên đầu, thân mặc chiến giáp màu vàng óng cào vào không trung phía trước làm cho khí đen bốc lên cuồn cuộn. Sau đó làn khí liền hóa thành một cây búa to tướng màu đen. Ngoài ra hắn còn nói với giọng ông ông.

"Tốt thôi. Với thần thông của Ngưu huynh khi đối phó với hai tên này tất nhiên sẽ không gặp phiền toái gì. Chúng ta tiếp tục đi thôi." Lão già khoác áo bào hơi bất ngờ nhưng cũng gật đầu. Tỉếp theo hai vai lão nhoáng lên, thân hình cũng hơi mờ đi rồi hóa thành một cơn gió nhẹ biến mất giữa không trung.

Mà tên to con có ba mắt khác lại không nói gì. Chân hắn khẽ giẫm, toàn thân liền hóa thành một đoàn hào quang màu đen, chìm nghỉm vào trong không gian.

Còn hai ả thiếu nữ của Ma tộc kia lại nhìn nhau mỉm cười. Ma khí ngoài thân thể họ tỏa ra, cả hai liền hóa thành hai đoàn hào quang bay vọt lên trời.

Mà dường như đúng lúc này, gã to con cầm cầy búa lớn trong tay cười như điên dại. Hắn vòng ngang cây búa rồi hung ác chém tới Hàn Lập cùng Giải Đạo Nhân.

Trên lưỡi búa vừa chém lập tức hóa thành một lưỡi dao lớn hơn mười trượng lướt thẳng đến phía hai người Hàn Lập.

Nơi lưỡi dao bay qua liền phát ra âm thanh vù vù. Trong không trung cũng bất ngờ nổi lên nhiều vệt rách màu trắng bạc, khí thế rất kinh người!

“Muốn chạy! Nằm mơ à? Tất cả nằm lại hết cho ta!"

Hai mắt của Hàn Lập lóe lên lạnh lẽo. Hắn quát khẽ, hai tay bấm pháp quyết. Theo đó phía sau lưng sáng lên hào quang vàng rực, một cái pháp tướng ba đầu sáu tay bất ngờ hiện ra.

Đúng là Phạm Thánh Pháp Tướng!

Sáu con mắt của pháp tướng mở ra, những cánh tay bên dưới nhoáng lên như chớp. Chúng lại huyễn hóa thành sáu lưỡi kiếm to tướng vàng rực rỡ, chia làm hai phía trong không trung chém tới.

"Véo véo." Sáu vệt kiếm khí ập tới, nhưng chỉ mới loáng cái đã chìm nghỉm biến mất vào trong không gian.

Đúng lúc này, lưỡi dao đang chém đến gần cũng phát ra từng tiếng ầm ầm!

Giải Đạo Nhân thấy cảnh này chỉ khẽ giẫm nhẹ, thân hình hắn cũng mờ đi rồi bất ngờ hiện lên ngay trước mặt Hàn Lập. Hắn lại nhẹ nhàng nhấc tay lên, búng nhẹ một ngón vào cơn sóng màu đen đang gầm thét đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook