Quyển 5 - Chương 795: Đại Diễn Thần Quân
Vong Ngữ
07/03/2013
Nghe nữ tử họ Tống trình bày một cách rõ ràng và cẩn thận. Hàn Lập gật gật đầu nhưng vẫn không hỏi gì cả.
"Tống sư điệt và Mai cô nương không đi cũng tốt, bây giờ ở Vạn Lĩnh Sơn Mạch tình hình rất hỗn tạp. Cho dù ta có tiến vào Trụy Ma Cốc thì cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần có thể toàn thân trở ra. Tử Linh cô nương dường như không thay đổi ý định mà nhất định phải vào Trụy Ma Cốc sao?" Hàn Lập nhìn Tử Linh hời hợt nói.
"Chỉ cần Hàn huynh nguyện ý vào cốc thì ta cũng nguyện ý mạo hiểm thử một lần. Ta đối với Hàn đạo hữu tin tưởng mười phần." Tử Linh cười quyến rũ rồi chậm rãi nói.
"Nếu Tử Linh đạo hữu đã nói như thế, ta cũng sẽ không nói thêm nữa. Nhưng trước khi vào cốc ta có vài chuyện cần phải hỏi cho rõ ràng." Hàn Lập nhìn Tử Linh, mắt cũng không chớp nói.
“ Đây là chuyện đương nhiên, Hàn đạo hữu có chuyện gì chưa rõ xin cứ việc hỏi.” Tử Linh không chút chậm trể liền đáp ứng nói.
“ Đầu tiên là chuyện Linh Chúc Quả, ta muốn biết việc này là thật hay giả. Ta cũng không muốn hưng phấn ôm mộng tiến vào trong Trụy Ma cốc rồi sau đó lại biết là không có thật. Điểm này, Tử Linh cô nương có thể xác định được không?” Hàn Lập thần sắc nghiêm nghị hỏi.
“ Chuyện Linh Chúc quả đúng là có thật. Chuyện này là do một trưởng lão của Quỷ Linh Môn năm đó còn sống trở ra cho biết. Nếu không thì các nguyên anh trưởng lão của Quỷ Linh Môn cũng không cần phải hao tâm tổn sức đến như vậy. Ta đây còn có một cái ngọc giản chính là do vị nguyên anh lão giả năm đó miêu tả chi tiết vị trí của Linh Chúc Quả. Việc này đã được chứng minh là thật hay giả rồi.” Tử linh đã sớm chuẩn bị cho Hàn Lập rồi vừa nói xong rồi từ trong túi trữ vật móc ra một khối bích lục ngọc giản rồi đưa cho Hàn Lập.
Hàn Lập tiếp nhận ngọc giản, đem thần thức đắm chìm vào trong đó yên lặng xem xét một chút.
Một hồi lâu sau hắn mới rút thần thức ra. Thần sắc bất động đem ngọc giản trả lại cho Tử Linh.
“ Theo như lời ở đây thì chuyện Linh Chúc quả là có thật. Nhưng mà theo như thông tin mà nó có được thì vị trí của Linh Chúc Quả ở rất xa ở bên trong Trụy Ma cốc, hơn nữa lại có chút hàm hồ không được rõ ràng lắm. Bằng vào những lời nói này thì cũng chưa chắc tìm được Linh Chúc Quả, nhưng cũng không khẳng định là không có.” Hàn Lập nhăn mặt cau mày có chút do dự nói.
“ Bởi vì vị Quỷ Linh Môn trưởng lão kia sau khi xuất khiếu Nguyên Anh thì mới tìm ra được vị trí của Linh Chúc Quả. Cho nên vị trí chính xác của nó có chút mập mờ không rõ. Nhưng mà đây cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa nó cũng có đề cập tới mới vị trí và địa phương đặt thù, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.” Tử Linh giải thích nói, dường như sợ là Hàn Lập có ý thối lui.
Hàn Lập đang trầm ngâm suy nghĩ những nội dung có trên ngọc giản. Hiển nhiên là đang xem xét nó như thế nào rồi.
"Cho dù tìm được Linh quả này. Thì chúng ta cũng phải ở tại trong cốc mà luyện chế thành “Tạo hóa đan” ăn ngay. Nếu không linh dược của Linh quả sẽ giảm xuống không còn hiệu quả nữa. Còn về việc các loại tài liệu phụ trợ luyện đan. Tử Linh cô nương cũng đã chuẩn bị tốt chứ?" Một lát sau. Hàn Lập ngẩng đầu lên, bình tĩnh hỏi một câu.
Tử Linh nghe vậy mừng rỡ. Lúc này đè nén lại hưng phấn. Trên mặt lưu quang tràn đầy màu sắc nói:.
“ Phụ trợ tài liệu cho Tạo hóa đan này cũng không khó tìm. Trong mấy năm thời gian này ta cũng đã chuẩn bị được mười mấy phần. Chỉ cần có Linh Chúc quả cùng với vận khí không quá xui xẻo thì việc luyện chế đan này không thành vấn đề.”
“ Xem ra vấn đề này không lớn lắm. Một khi chúng ta đi vào Trụy Ma cốc, nơi này hung hiểm thập phần có lẽ không cần ta phải nói thêm. Sau khi vào cốc xong. Với năng lực của ta, ta sẽ cố gắng bảo vệ cho cô nương. Nhưng nếu thực sự gặp phải chuyện bất trắc, quá hiểm nguy mà ta không có khả năng chống đở được thì đạo hữu phải tự bảo vệ lấy mình.” Sắc mắt của Hàn lập trở nên nghiêm nghị và lạnh nhạt nói ra.
“ Việc này tự nhiên là như vậy. Nếu như việc này thực sự xảy ra thì xem như thiếp thân phúc duyên nông cạn. Tuyệt không có chút gì oán trách Hàn huynh. Hơn nữa với việc tự bảo vệ tính mạng thì thiếp thân cũng có vài phần tự tin.” Tử Linh không chút do dự nói. Nét dịu dàng hiền dịu trên người không còn nữa mà hiện ra vài phần cương liệt.
Hàn Lập ngẩn ra lập tức cảm thấy hài lòng với lời nói vừa rồi của Tử Linh, thần sắc hòa hoãn xuống.
“Việc người của Quỷ Linh Môn làm thế nào mà vào cốc được. Ba vị đạo hữu có xem xét qua chưa? Khi ta đến đây cũng có nghe nói một chút, chuyện Quỷ Linh Môn phát cho Trụy Ma lệnh nhằm hạn chế số người vào cốc. Chuyện này có chút cổ quái. Với tình hình lúc này mà nói, với cùng một lúc mà có mấy trăm tu sĩ hay là hơn một ngàn tu sĩ cùng tiến vào cốc xem ra cũng không có gì khác nhau. Có thể phương pháp nhập cốc cũng không có gì là hạn chế. Nếu không, một khối lệnh bài lại có giá tới mấy vạn linh thạch. Chuyện tốt như vậy, Quỷ Linh Môn như thế nào lại bỏ qua chuyện kiếm tiền dể như vậy."
"Hàn huynh quả nhiên không hề bình thường, suy đoán chính xác như vậy so ra cũng không sai biệt lắm." trên mặt của Tử Linh hiện lên vẻ kinh ngạc, rồi thản nhiên một cười rộ lên.
“ Bởi vì tin tức này đã được tiết lộ ra bên ngoài ta cùng với Mai Ngưng muội muội cũng đã không phí tâm vào chuyện tìm ra phương pháp nhập cốc. Nhưng thông qua miệng của các tên đệ tử kia thì việc nhập cốc lần này phải mượn lực của các đệ tử của Quỷ Linh Môn. Vì vậy phải hao phí một số linh thạch thì mới vào được. Cho nên số lượng người nhập cốc vì vậy mà giảm đi bớt.”
“ Bất kể là Quỷ Linh Môn dùng biện pháp gì để nhập cốc, lần này Lạc Vân Tông chúng ta cũng được phân cho ba cái Trụy Ma Lệnh. Khi ta quay về tông môn thì có được một cái. Vì vậy việc tiến vào bên ngoài của cốc không thành vần đề nữa. Về phần bên trong cốc có chút khó khăn, cho dù là ai đi chăng nữa cũng không dám nắm chắc là sẽ được bình yên vô sự. Nhưng mà ta có thể tin tưởng rằng phần lớn các tu sĩ sẽ chỉ tìm kiếm bảo vật ở bên ngoài mà thôi. Còn phần bên trong ta dám chắc có lẽ chỉ có Nguyên Anh kỳ tu sĩ mới dám đi vào, đương nhiên cũng sẽ có một số Kết Đan Tu Sĩ đi vào nhưng số lượng không nhiều lắm. Chuyện ở bên ngoài cốc thì Tử Linh đạo hữu sẽ gặp phải nguy hiểm không lớn lắm có thể một mình tự ứng phó được. Đợi đến lúc tiến vào bên trong.”
Hàn Lập ánh mắt chớp động rồi đột nhiên môi khẽ mấp máy nhưng lại yên lặng không nhúc nhích mà chỉ thi triển truyền âm thuật.
Nữ tử họ Tống và Mai Ngưng thấy vậy cũng không có gì bất mãn. Dù sao đây cũng là việc vô cùng hung hiểm, vì vậy khi làm việc cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
“ Mọi việc sẽ làm như Hàn huynh phân phó đi.” Tử Linh sau khi nghe xong có chút chần chừ rồi sau đó gật đầu đồng ý.
“ Vậy thì Hàn mỗ và Tử Linh đạo hữu sẽ gặp lại sau ở Trụy Ma Cốc. Tống sư điệt, còn việc nữa là ta nghe nói Trình sư huynh cũng đã đến đây. Ngươi có biết người đang ở đâu hay không?” Hàn Lập xoay ánh mắt nhìn tới nữ tử họ Tống hỏi thêm chuyện của lão giả tóc bạc.
"Việc này, sư điệt cũng không rõ. Trình sư bá cùng với vài người bạn cũ có quan hệ tốt đi chung với nhau. Từ khi tới đây cũng chưa từng liên lạc với sư điệt" nữ tử họ Tống sau khi ngẩn ra liền vội vàng trả lời.
“ Như vậy! xem ra Trình sư huynh nghĩ tới đại nạn sắp tới nên cũng đã nhập cốc rồi.” Hàn Lập thì thào nói nhỏ một mình rồi trầm tư suy nghĩ việc gì đó.
“ Nghe nói lần này tham gia vào việc tiến vào Truy Ma cốc còn có Mộ Lan pháp sĩ, việc này là thật hay giả vậy? Có tin tức gì về việc này hay không?” Sau khi suy nghĩ một lát, Hàn Lập lại nhíu mày hỏi.
“ Tin tức này cả ba người bọn ta đều nghe được. Nhưng thật sự cũng không biết việc này là thật hay giả nữa.” Tử Linh dường như cảm thấy đau đầu về việc này nên trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói.
Hàn Lập sờ sờ cằm, rồi cũng không nói thêm lời nào. Nhưng một lúc sau. Thần sắc của Hàn Lập chợt thay đổi rồi đột nhiên đứng dậy nói một cáo từ rồi liền rời đi.
Lúc này trong phòng chỉ còn lại ba vị nữ tu, ngồi đối mặt nhìn nhau một hồi.
“ Chuyện gì đã xảy ra, Hàn huynh vì sao lại vội vàng đi nhanh như thế.” Đôi mắt của Tử Linh sang lên, hiện ra vẻ nghi hoặc.
"Không biết. Có lẽ Hàn tiền bối có chuyện gì đó quan trọng cần làm." Hai chân mày của Mai Ngưng nhíu lại lộ ra thất vọng vẻ trả lời.
Nữ tử họ Tống thì ra hướng cửa sổ có chút trầm ngâm suy nghĩ rồi đứng lên, Giống như là hồn vía đi đâu rồi? Lúc này Hàn Lập đi tới một cái góc phố hẻo lánh ở bên đường, cước bộ vội vàng và lộn xộn, nhìn có chút không được bình tỉnh cho lắm. Nhưng thực tế trong đầu hắn đang cực kỳ ảo nảo rồi lại nghe một tiếng quát lớn của một người nào đó.
"Hắc hắc! lão phu chỉ là thấy được nữ tử có tên gọi là Tử Linh thật là xinh đẹp thật là làm cho say đắm lòng người. Vì vậy tâm tư của ngươi có chút xao động cũng là bình thường thôi.” Một thanh âm có vẻ già nua vang lên mà không cần xem Hàn Lập có muốn trả lời hay không.
"Hừ! Chẳng lẽ ngươi không biết, ngươi trước kia thi triển Thất tình quyết đem hỉ nộ ái ố của chính mình cùng với đệ nhị nguyên anh của ta liên lạc với nhau rồi. Ngươi động tình rồi cũng không quan trọng. Nó cũng không liên lụy gì đến ta. Dù sao đệ nhị nguyên anh cùng với ta đồng dạng tâm thần tương liên. Hơn nữa Tử Linh nha đầu đó, dung mạo bây giờ không phải là đặc biệt xuất chúng hay sao chứ. Ngươi làm thế nào mà nhìn ra hình dáng chân thật của nàng chứ. Ngươi còn nói năm xưa thiếp thân của ngươi như mây, toàn bộ đều là thiên hạ tuyệt sắc nữ tu. Biểu hiện của ngươi dường như không chịu được như vậy. Những lời của ngươi trước kia sẽ là không gạt ta đó chứ." Hàn Lập vẫn đang trong cơn tức giận, lạnh lùng hỏi thăm.
“ Lúc trước lão phu thi triển Thất tình quyết là nhầm đối phó với chủ nguyên thần của ngươi. Nhưng không ngờ được ngươi chỉ mới là Nguyên Anh Sơ Kỳ tu sĩ, nhưng mà lại có thể tu luyện ra đệ nhị nguyên anh. Vì vậy ta không cách nào thắng lợi được cho nên mới bị thất bại như vầy. Mặc dù Thất tình quyết không cách nào không chế được thần thức của tu sĩ nhưng lại có thể không chế được các loại hỉ nộ ái ố của con người. Có thể nói là làm cho đối thủ sống cũng không bằng chết. Về phần nữ tử nọ, mặc dù thi triển bí thuật che dấu đi dung nhan thật đi. Nhưng làm sao có thể che dấu được thần thức của lão phu.” âm thanh của lão giả có chút không phục liền trả lời.
“ Cho dù Thất Tình quyết của ngươi có lợi hại đi chăng nữa thì cũng uổng công thôi. Đệ nhị nguyên anh mặc dù có cảm ứng với ta nhưng mà đối với Thất Tình quyết chỉ là một chút trở ngại mà thôi. Thực ra mà nói thì ta tuyệt không thể nào nghĩ tới ngươi lại là Đại Diễn Thần Quân khai sáng và lập ra Thiên Trúc Giáo năm đó, mặc dù chỉ là một cái khôi lỗi nhưng vẫn còn tồn tại đến ngày hôm nay. Nếu không với thần thức cường đại như ngươi thật sự là khó tin. Hơn nữa nắm rõ Đại Diễn quyết như lòng bàn tay, thì ta căn bản không tin vào việc này. Nhưng ngay cả như vậy nếu như ngươi tái tùy tiện làm lộn xộn tâm tư của các nữ tu nhằm chia rẻ trái tim của ta thì cũng đừng trách ta sao lại khách khi với ngươi.” Âm thanh của Hàn Lập lạnh như băng phát ra.
"Hàn tiểu tử, ngươi không phải không biết. Cho dù ta có được hạt châu do dẫn hồn mộc của ngươi chế thành. Thì tinh hồn của ta nhiều lắm là qua tiếp hơn mười năm cũng sẽ tan thành mây khói. Nếu không phải ta chưa nghiên cứu hoàn thành mới chế ra được hơn phân nửa Khôi Lỗi. Ta ước gì sớm đi đầu thai chuyển thế sớm một chút. Làm một Khôi Lỗi đã trải qua hơn ngàn năm không có chút cảm giác ta cũng đã không còn sống nữa. Nếu như ngươi mà sống hơn một ngàn năm mà không có nữ nhân nào cả. So với ta thì ngươi thấy thế nào!" Lão giả lầm bầm vài tiếng. với kiểu dáng khinh thường.
Hàn Lập nghe xong đối phương nói như vậy, chỉ còn nước khẽ sờ cái mũi. Cảm thấy cực kỳ đau đầu.
Đối với chân thân của lão quái vật ẩn bên trong ống trúc này thật sự cực kỳ khó đối phó. Nếu như đối phương không đáp ứng đem ba tầng Đại Diễn Quyết cuối cùng cho hắn biết, cũng như nguyện ý đem mấy loại phương pháp luyện chế ra đại uy lực khôi lỗi truyền thụ cho hắn.
Hắn đã sớm dùng các thủ đoạn khác nhau đem đối phương tiêu diệt rồi.
Hơn thế nữa thần thức của đối phương lại vô cùng cường đại đến mức khó tin. Cho dù đối phương không phản kháng việc mình thi triển sưu hồn thuật nhưng một chút hiệu lực cũng không có được. Ngược lại nhiều khi còn bị đối phương thao túng thần thức của chính mình. Điều này làm cho Hàn lập vô cùng sợ hãi cho nên không dám dùng đến thủ đoạn này.
Đối mặt với Đại diễn Thần Quân, một lão quái vật đã sống trên một ngàn năm mà nói Hàn Lập không có cách nào xuống tay được.
Tám về Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=36720 (http://4vn/forum/vcheckvirus.php?url=http%3A%2F%2F4vn%2Fforu m%2Fshowthread.php%3Ft%3D36720)
Báo lỗi Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?p=211097
Đăng ký dịch Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=37251
Chương cuối rồi, tạm biệt anh em, không biết khi nào mới có dịp gặp lại :116::116::116:
"Tống sư điệt và Mai cô nương không đi cũng tốt, bây giờ ở Vạn Lĩnh Sơn Mạch tình hình rất hỗn tạp. Cho dù ta có tiến vào Trụy Ma Cốc thì cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần có thể toàn thân trở ra. Tử Linh cô nương dường như không thay đổi ý định mà nhất định phải vào Trụy Ma Cốc sao?" Hàn Lập nhìn Tử Linh hời hợt nói.
"Chỉ cần Hàn huynh nguyện ý vào cốc thì ta cũng nguyện ý mạo hiểm thử một lần. Ta đối với Hàn đạo hữu tin tưởng mười phần." Tử Linh cười quyến rũ rồi chậm rãi nói.
"Nếu Tử Linh đạo hữu đã nói như thế, ta cũng sẽ không nói thêm nữa. Nhưng trước khi vào cốc ta có vài chuyện cần phải hỏi cho rõ ràng." Hàn Lập nhìn Tử Linh, mắt cũng không chớp nói.
“ Đây là chuyện đương nhiên, Hàn đạo hữu có chuyện gì chưa rõ xin cứ việc hỏi.” Tử Linh không chút chậm trể liền đáp ứng nói.
“ Đầu tiên là chuyện Linh Chúc Quả, ta muốn biết việc này là thật hay giả. Ta cũng không muốn hưng phấn ôm mộng tiến vào trong Trụy Ma cốc rồi sau đó lại biết là không có thật. Điểm này, Tử Linh cô nương có thể xác định được không?” Hàn Lập thần sắc nghiêm nghị hỏi.
“ Chuyện Linh Chúc quả đúng là có thật. Chuyện này là do một trưởng lão của Quỷ Linh Môn năm đó còn sống trở ra cho biết. Nếu không thì các nguyên anh trưởng lão của Quỷ Linh Môn cũng không cần phải hao tâm tổn sức đến như vậy. Ta đây còn có một cái ngọc giản chính là do vị nguyên anh lão giả năm đó miêu tả chi tiết vị trí của Linh Chúc Quả. Việc này đã được chứng minh là thật hay giả rồi.” Tử linh đã sớm chuẩn bị cho Hàn Lập rồi vừa nói xong rồi từ trong túi trữ vật móc ra một khối bích lục ngọc giản rồi đưa cho Hàn Lập.
Hàn Lập tiếp nhận ngọc giản, đem thần thức đắm chìm vào trong đó yên lặng xem xét một chút.
Một hồi lâu sau hắn mới rút thần thức ra. Thần sắc bất động đem ngọc giản trả lại cho Tử Linh.
“ Theo như lời ở đây thì chuyện Linh Chúc quả là có thật. Nhưng mà theo như thông tin mà nó có được thì vị trí của Linh Chúc Quả ở rất xa ở bên trong Trụy Ma cốc, hơn nữa lại có chút hàm hồ không được rõ ràng lắm. Bằng vào những lời nói này thì cũng chưa chắc tìm được Linh Chúc Quả, nhưng cũng không khẳng định là không có.” Hàn Lập nhăn mặt cau mày có chút do dự nói.
“ Bởi vì vị Quỷ Linh Môn trưởng lão kia sau khi xuất khiếu Nguyên Anh thì mới tìm ra được vị trí của Linh Chúc Quả. Cho nên vị trí chính xác của nó có chút mập mờ không rõ. Nhưng mà đây cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa nó cũng có đề cập tới mới vị trí và địa phương đặt thù, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.” Tử Linh giải thích nói, dường như sợ là Hàn Lập có ý thối lui.
Hàn Lập đang trầm ngâm suy nghĩ những nội dung có trên ngọc giản. Hiển nhiên là đang xem xét nó như thế nào rồi.
"Cho dù tìm được Linh quả này. Thì chúng ta cũng phải ở tại trong cốc mà luyện chế thành “Tạo hóa đan” ăn ngay. Nếu không linh dược của Linh quả sẽ giảm xuống không còn hiệu quả nữa. Còn về việc các loại tài liệu phụ trợ luyện đan. Tử Linh cô nương cũng đã chuẩn bị tốt chứ?" Một lát sau. Hàn Lập ngẩng đầu lên, bình tĩnh hỏi một câu.
Tử Linh nghe vậy mừng rỡ. Lúc này đè nén lại hưng phấn. Trên mặt lưu quang tràn đầy màu sắc nói:.
“ Phụ trợ tài liệu cho Tạo hóa đan này cũng không khó tìm. Trong mấy năm thời gian này ta cũng đã chuẩn bị được mười mấy phần. Chỉ cần có Linh Chúc quả cùng với vận khí không quá xui xẻo thì việc luyện chế đan này không thành vấn đề.”
“ Xem ra vấn đề này không lớn lắm. Một khi chúng ta đi vào Trụy Ma cốc, nơi này hung hiểm thập phần có lẽ không cần ta phải nói thêm. Sau khi vào cốc xong. Với năng lực của ta, ta sẽ cố gắng bảo vệ cho cô nương. Nhưng nếu thực sự gặp phải chuyện bất trắc, quá hiểm nguy mà ta không có khả năng chống đở được thì đạo hữu phải tự bảo vệ lấy mình.” Sắc mắt của Hàn lập trở nên nghiêm nghị và lạnh nhạt nói ra.
“ Việc này tự nhiên là như vậy. Nếu như việc này thực sự xảy ra thì xem như thiếp thân phúc duyên nông cạn. Tuyệt không có chút gì oán trách Hàn huynh. Hơn nữa với việc tự bảo vệ tính mạng thì thiếp thân cũng có vài phần tự tin.” Tử Linh không chút do dự nói. Nét dịu dàng hiền dịu trên người không còn nữa mà hiện ra vài phần cương liệt.
Hàn Lập ngẩn ra lập tức cảm thấy hài lòng với lời nói vừa rồi của Tử Linh, thần sắc hòa hoãn xuống.
“Việc người của Quỷ Linh Môn làm thế nào mà vào cốc được. Ba vị đạo hữu có xem xét qua chưa? Khi ta đến đây cũng có nghe nói một chút, chuyện Quỷ Linh Môn phát cho Trụy Ma lệnh nhằm hạn chế số người vào cốc. Chuyện này có chút cổ quái. Với tình hình lúc này mà nói, với cùng một lúc mà có mấy trăm tu sĩ hay là hơn một ngàn tu sĩ cùng tiến vào cốc xem ra cũng không có gì khác nhau. Có thể phương pháp nhập cốc cũng không có gì là hạn chế. Nếu không, một khối lệnh bài lại có giá tới mấy vạn linh thạch. Chuyện tốt như vậy, Quỷ Linh Môn như thế nào lại bỏ qua chuyện kiếm tiền dể như vậy."
"Hàn huynh quả nhiên không hề bình thường, suy đoán chính xác như vậy so ra cũng không sai biệt lắm." trên mặt của Tử Linh hiện lên vẻ kinh ngạc, rồi thản nhiên một cười rộ lên.
“ Bởi vì tin tức này đã được tiết lộ ra bên ngoài ta cùng với Mai Ngưng muội muội cũng đã không phí tâm vào chuyện tìm ra phương pháp nhập cốc. Nhưng thông qua miệng của các tên đệ tử kia thì việc nhập cốc lần này phải mượn lực của các đệ tử của Quỷ Linh Môn. Vì vậy phải hao phí một số linh thạch thì mới vào được. Cho nên số lượng người nhập cốc vì vậy mà giảm đi bớt.”
“ Bất kể là Quỷ Linh Môn dùng biện pháp gì để nhập cốc, lần này Lạc Vân Tông chúng ta cũng được phân cho ba cái Trụy Ma Lệnh. Khi ta quay về tông môn thì có được một cái. Vì vậy việc tiến vào bên ngoài của cốc không thành vần đề nữa. Về phần bên trong cốc có chút khó khăn, cho dù là ai đi chăng nữa cũng không dám nắm chắc là sẽ được bình yên vô sự. Nhưng mà ta có thể tin tưởng rằng phần lớn các tu sĩ sẽ chỉ tìm kiếm bảo vật ở bên ngoài mà thôi. Còn phần bên trong ta dám chắc có lẽ chỉ có Nguyên Anh kỳ tu sĩ mới dám đi vào, đương nhiên cũng sẽ có một số Kết Đan Tu Sĩ đi vào nhưng số lượng không nhiều lắm. Chuyện ở bên ngoài cốc thì Tử Linh đạo hữu sẽ gặp phải nguy hiểm không lớn lắm có thể một mình tự ứng phó được. Đợi đến lúc tiến vào bên trong.”
Hàn Lập ánh mắt chớp động rồi đột nhiên môi khẽ mấp máy nhưng lại yên lặng không nhúc nhích mà chỉ thi triển truyền âm thuật.
Nữ tử họ Tống và Mai Ngưng thấy vậy cũng không có gì bất mãn. Dù sao đây cũng là việc vô cùng hung hiểm, vì vậy khi làm việc cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
“ Mọi việc sẽ làm như Hàn huynh phân phó đi.” Tử Linh sau khi nghe xong có chút chần chừ rồi sau đó gật đầu đồng ý.
“ Vậy thì Hàn mỗ và Tử Linh đạo hữu sẽ gặp lại sau ở Trụy Ma Cốc. Tống sư điệt, còn việc nữa là ta nghe nói Trình sư huynh cũng đã đến đây. Ngươi có biết người đang ở đâu hay không?” Hàn Lập xoay ánh mắt nhìn tới nữ tử họ Tống hỏi thêm chuyện của lão giả tóc bạc.
"Việc này, sư điệt cũng không rõ. Trình sư bá cùng với vài người bạn cũ có quan hệ tốt đi chung với nhau. Từ khi tới đây cũng chưa từng liên lạc với sư điệt" nữ tử họ Tống sau khi ngẩn ra liền vội vàng trả lời.
“ Như vậy! xem ra Trình sư huynh nghĩ tới đại nạn sắp tới nên cũng đã nhập cốc rồi.” Hàn Lập thì thào nói nhỏ một mình rồi trầm tư suy nghĩ việc gì đó.
“ Nghe nói lần này tham gia vào việc tiến vào Truy Ma cốc còn có Mộ Lan pháp sĩ, việc này là thật hay giả vậy? Có tin tức gì về việc này hay không?” Sau khi suy nghĩ một lát, Hàn Lập lại nhíu mày hỏi.
“ Tin tức này cả ba người bọn ta đều nghe được. Nhưng thật sự cũng không biết việc này là thật hay giả nữa.” Tử Linh dường như cảm thấy đau đầu về việc này nên trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói.
Hàn Lập sờ sờ cằm, rồi cũng không nói thêm lời nào. Nhưng một lúc sau. Thần sắc của Hàn Lập chợt thay đổi rồi đột nhiên đứng dậy nói một cáo từ rồi liền rời đi.
Lúc này trong phòng chỉ còn lại ba vị nữ tu, ngồi đối mặt nhìn nhau một hồi.
“ Chuyện gì đã xảy ra, Hàn huynh vì sao lại vội vàng đi nhanh như thế.” Đôi mắt của Tử Linh sang lên, hiện ra vẻ nghi hoặc.
"Không biết. Có lẽ Hàn tiền bối có chuyện gì đó quan trọng cần làm." Hai chân mày của Mai Ngưng nhíu lại lộ ra thất vọng vẻ trả lời.
Nữ tử họ Tống thì ra hướng cửa sổ có chút trầm ngâm suy nghĩ rồi đứng lên, Giống như là hồn vía đi đâu rồi? Lúc này Hàn Lập đi tới một cái góc phố hẻo lánh ở bên đường, cước bộ vội vàng và lộn xộn, nhìn có chút không được bình tỉnh cho lắm. Nhưng thực tế trong đầu hắn đang cực kỳ ảo nảo rồi lại nghe một tiếng quát lớn của một người nào đó.
"Hắc hắc! lão phu chỉ là thấy được nữ tử có tên gọi là Tử Linh thật là xinh đẹp thật là làm cho say đắm lòng người. Vì vậy tâm tư của ngươi có chút xao động cũng là bình thường thôi.” Một thanh âm có vẻ già nua vang lên mà không cần xem Hàn Lập có muốn trả lời hay không.
"Hừ! Chẳng lẽ ngươi không biết, ngươi trước kia thi triển Thất tình quyết đem hỉ nộ ái ố của chính mình cùng với đệ nhị nguyên anh của ta liên lạc với nhau rồi. Ngươi động tình rồi cũng không quan trọng. Nó cũng không liên lụy gì đến ta. Dù sao đệ nhị nguyên anh cùng với ta đồng dạng tâm thần tương liên. Hơn nữa Tử Linh nha đầu đó, dung mạo bây giờ không phải là đặc biệt xuất chúng hay sao chứ. Ngươi làm thế nào mà nhìn ra hình dáng chân thật của nàng chứ. Ngươi còn nói năm xưa thiếp thân của ngươi như mây, toàn bộ đều là thiên hạ tuyệt sắc nữ tu. Biểu hiện của ngươi dường như không chịu được như vậy. Những lời của ngươi trước kia sẽ là không gạt ta đó chứ." Hàn Lập vẫn đang trong cơn tức giận, lạnh lùng hỏi thăm.
“ Lúc trước lão phu thi triển Thất tình quyết là nhầm đối phó với chủ nguyên thần của ngươi. Nhưng không ngờ được ngươi chỉ mới là Nguyên Anh Sơ Kỳ tu sĩ, nhưng mà lại có thể tu luyện ra đệ nhị nguyên anh. Vì vậy ta không cách nào thắng lợi được cho nên mới bị thất bại như vầy. Mặc dù Thất tình quyết không cách nào không chế được thần thức của tu sĩ nhưng lại có thể không chế được các loại hỉ nộ ái ố của con người. Có thể nói là làm cho đối thủ sống cũng không bằng chết. Về phần nữ tử nọ, mặc dù thi triển bí thuật che dấu đi dung nhan thật đi. Nhưng làm sao có thể che dấu được thần thức của lão phu.” âm thanh của lão giả có chút không phục liền trả lời.
“ Cho dù Thất Tình quyết của ngươi có lợi hại đi chăng nữa thì cũng uổng công thôi. Đệ nhị nguyên anh mặc dù có cảm ứng với ta nhưng mà đối với Thất Tình quyết chỉ là một chút trở ngại mà thôi. Thực ra mà nói thì ta tuyệt không thể nào nghĩ tới ngươi lại là Đại Diễn Thần Quân khai sáng và lập ra Thiên Trúc Giáo năm đó, mặc dù chỉ là một cái khôi lỗi nhưng vẫn còn tồn tại đến ngày hôm nay. Nếu không với thần thức cường đại như ngươi thật sự là khó tin. Hơn nữa nắm rõ Đại Diễn quyết như lòng bàn tay, thì ta căn bản không tin vào việc này. Nhưng ngay cả như vậy nếu như ngươi tái tùy tiện làm lộn xộn tâm tư của các nữ tu nhằm chia rẻ trái tim của ta thì cũng đừng trách ta sao lại khách khi với ngươi.” Âm thanh của Hàn Lập lạnh như băng phát ra.
"Hàn tiểu tử, ngươi không phải không biết. Cho dù ta có được hạt châu do dẫn hồn mộc của ngươi chế thành. Thì tinh hồn của ta nhiều lắm là qua tiếp hơn mười năm cũng sẽ tan thành mây khói. Nếu không phải ta chưa nghiên cứu hoàn thành mới chế ra được hơn phân nửa Khôi Lỗi. Ta ước gì sớm đi đầu thai chuyển thế sớm một chút. Làm một Khôi Lỗi đã trải qua hơn ngàn năm không có chút cảm giác ta cũng đã không còn sống nữa. Nếu như ngươi mà sống hơn một ngàn năm mà không có nữ nhân nào cả. So với ta thì ngươi thấy thế nào!" Lão giả lầm bầm vài tiếng. với kiểu dáng khinh thường.
Hàn Lập nghe xong đối phương nói như vậy, chỉ còn nước khẽ sờ cái mũi. Cảm thấy cực kỳ đau đầu.
Đối với chân thân của lão quái vật ẩn bên trong ống trúc này thật sự cực kỳ khó đối phó. Nếu như đối phương không đáp ứng đem ba tầng Đại Diễn Quyết cuối cùng cho hắn biết, cũng như nguyện ý đem mấy loại phương pháp luyện chế ra đại uy lực khôi lỗi truyền thụ cho hắn.
Hắn đã sớm dùng các thủ đoạn khác nhau đem đối phương tiêu diệt rồi.
Hơn thế nữa thần thức của đối phương lại vô cùng cường đại đến mức khó tin. Cho dù đối phương không phản kháng việc mình thi triển sưu hồn thuật nhưng một chút hiệu lực cũng không có được. Ngược lại nhiều khi còn bị đối phương thao túng thần thức của chính mình. Điều này làm cho Hàn lập vô cùng sợ hãi cho nên không dám dùng đến thủ đoạn này.
Đối mặt với Đại diễn Thần Quân, một lão quái vật đã sống trên một ngàn năm mà nói Hàn Lập không có cách nào xuống tay được.
Tám về Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=36720 (http://4vn/forum/vcheckvirus.php?url=http%3A%2F%2F4vn%2Fforu m%2Fshowthread.php%3Ft%3D36720)
Báo lỗi Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?p=211097
Đăng ký dịch Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=37251
Chương cuối rồi, tạm biệt anh em, không biết khi nào mới có dịp gặp lại :116::116::116:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.