Quyển 9 - Chương 1491: Kế thoát thân
Vong Ngữ
10/03/2013
Huyết bào nhân vừa nhìn thấy cự nhận, sắc mặt liền biến đổi, huyết quang trên người hắn đại phóng, tư thế chuẩn bị thi triển thần thông.
Nhưng lúc này, ngũ khẩu cự nhận bỗng nhiên biến mất vô tung vô ảnh ngay tại chỗ. Ngũ khẩu cự nhận giống như ngũ phiến bản môn, hiện lên bên cạnh huyết vân, mặt ngoài có quang mang chớp động.
Hàn quang dày đặc đã đem lôi vân cuốn lên tung toé tán loạn, vô pháp ngăn cản.
Mặc dù huyết bào nhân lộ rõ vẻ sợ hãi, nhưng thái độ hắn vẫn bất chấp, hắn lại tiếp tục thi triển bí thuật, hai ống tay áo vội vàng rung lên, đồng thời miệng cũng lại hé ra.
Từ miệng hắn phun ra ngoài ba bảo vật, một con tiểu thuẫn màu xanh, một mảnh lụa mỏng màu hồng, và nhất kiện viên bát.
Trên ba bảo vật này, quang hoa chớp động liên tục, khí thế kinh người, vừa thấy liền biết không phải thuộc loại bảo vật tầm thường.
Sau khi huyết bào nhân thả ra ba bảo vật, lập tức xuất hiện ba tầng hào quang sắc màu khác nhau, đem chính bản thân hộ tại trong đó.
Huyết bào nhân không chỉ tạo ra ba tầng hào quang bảo hộ, mà hơn thế nữa hắn hít sâu một hơi, rồi lại tiếp tục há mồm, lần này phun ra vài đoàn huyết tinh, tiếp đến hắn khoát tay, xuất ra tử sắc phù trù! Trù phù này chợt lóe lên nhập khẩu vào trong huyết đoàn.
"Phanh" một tiếng, huyết đoàn bạo liệt mở ra, hóa thành huyết vụ bao bên ngoài thân thể.
Trên người, xuất hiện thêm một lớp bảo vệ, đó là một bộ tử sắc chiến giáp.
Chiến giáp này tinh xảo dị thường, mặt ngoài chiến giáp điện quang lưu chuyển không ngừng, dường như đây không phải là vật bình thường trên thế gian.
Lúc này, hàn quang trảm khai tới trước người huyết bào nhân, nó chạm phải ba tầng huyết vụ bảo hộ.
“Oang.. oanh” tiếng nổ inh tai nhức óc.
Ba tầng bảo hộ bên ngoài huyết bào nhân đều nhanh chóng bị tẩy khai, tiếp đến hàn quang hung hăng trảm đến lớp chiến giáp.
"Ầm ầm.”
Tử sắc chiến giáp sáng mờ chợt lóe, rốt cục cũng ngăn cản hàn quang tạm thời dừng lại.
Nhưng hàn quang cũng chỉ dừng lại một chút mà thôi! Ngay sau đó, năm cỗ hàn quang xoay tròn vây quanh chiến giáp tiếp tục công kích. Bên trong ẩn ẩn truyền ra thanh âm "Phốc..phốc". Từ phần eo của huyết bào nhân, tử sắc chiến giáp lần lượt bị giải khai đến toàn bộ.
Huyết bào nhân ngay cả có hữu vạn thần thông nhưng khi đối mặt với hàn quang dường như thấy nó có sức mạnh vô kiên bất địch, vì thế huyết bào nhân cũng không có kế sách nào có thể đem tử sắc chiến giáp thi triển thần thông phòng ngự nổi hàn quang.
Nhất thời trong lúc tuyệt vọng, huyết bào nhân đột nhiên bắn ra trăm đạo phù lê cùng với hơn mười kiện bảo vật pháp khí hình dạng khác nhau, thanh âm phát ra bạo liệt liên miên không dứt. Hơn mười kiện bảo vật pháp khí vừa xuất ra đã bị hàn quang đánh dập nát ngay tức thì.
Ngay sau đó, một tiếng hét thảm vang trời, thân thể huyết bào nhân đã bị năm cỗ hàn quang bao phủ, ngay cả nguyên thần cũng không thể mảy may huy động.
Xa xa huyết giáp khôi lỗi nhìn thấy này cảnh này, trong mắt hiện lên một tia sắc lạnh, hắn thầm nhủ: "Ngũ Long Trát quả thực có uy lực sắc bén vô cùng. Ta nhất định có thể dùng nó để khống chế bọn người kia.”
Nói xong lời này, hắn đánh một trảo vào hư không. Xa xa, phát ra âm thanh vù vù, ngũ khẩu cự nhận hóa thành ngũ giao long ảnh bay vụt quay về.
Cuối cùng, ngũ giao long ảnh hội tụ tại một điểm trên đỉnh đầu khôi lỗi, quang hoa đại phóng rồi lại ngưng tụ thành khẩu trát đao màu bạc, trát đao này toát ra ánh sáng chói lọi, từ từ hạ xuống giữa không trung.
Sắc mặt huyết sắc khôi lỗi không khỏi vui mừng, tay hắn đang định tiếp nhận trát đao, thì bỗng nhiên trong mắt thần quang ảm đạm, thân hình đột nhiên loạng choạng, thiếu chút nữa từ không trung ngã xuống mặt đất.
Cũng may đúng lúc này, linh quang chợt lóe lên, thân hình hắn lập tức đứng vững trở lại nhưng trong mắt lại toát lên một tia bất đắc dĩ, sau đó hắn thở dài, thân thủ nhanh chóng bắt lấy trát đao đang trôi nổi.
Mặt ngoài trát đao toả ánh sáng chói lọi, hắn nhẹ nhàng phất một cái, nhất thời phát ra một âm thanh “vù…vù”.
"Bảo vật này hiển nhiên có uy lực vô cùng lớn, nhưng cũng tiêu hao không ít thần niệm! Xem ra, lần sau nếu có động thủ nhất định phải tốc chiến tốc thắng." Khôi lỗi đăm chiêu, tự nhủ.
Lúc này, ở phía chân trời đằng xa, bỗng nhiên một trận âm phong nổi lên, một phiến hắc vân đang nghìn nghịt trong gió, hắc vân bao phủ cả một khoảng không trung, nó đang tiến lại gần trước mặt Hàn Lập.
Vài tên cao giai yêu vật khống chế một đoàn đoàn âm phong từ không trung hạ lạc xuống, đứng ở trước người khôi lỗi.
"Sự tình ta giao phó cho các ngươi, các ngươi tiến hành đến đâu rồi?" Khôi lỗi cầm trát đao trong tay nhoáng lên, hỏi.
"Đại nhân yên tâm, chúng ta đã an bài thỏa đáng. Chỉ chờ đại nhân tiến vào bên trong, lập tức sẽ đem hết thảy phụ cận đều phong kín. Chỉ e có tên nào may mắn thoát khỏi tay đại nhân, ngoài ra không một tên nào có thể trốn thoát. Đại trận có thể phong kín toàn bộ ước chừng nửa khắc." Một con cương thi cao giai quỷ vật, cẩn thận nói.
"Một nửa cùng ta đi vào, một nửa lập tức bày trận đi. Những tên đó ngay cả đã dẫn dụ được Minh Lôi thú rời đi nhưng chúng tuyệt đối không thể ngờ rằng, bên trong trông coi thần nhũ không chỉ có một con, mà là sống mái một đôi." Huyết giáp khôi lỗi ngẩng đầu thoáng nhìn khoảng không u ám, lạnh lùng nói.
"Minh Lôi thú tuy rằng là do quý tộc trưởng lão năm đó lưu lại để trông coi thần nhũ. Nhưng hiện tại trên người đại nhân không có mang lệnh bài tiếp dẫn tiến vào nơi đây, chỉ sợ chúng ta cũng bị con thú này công kích." Quỷ vật này tựa hồ linh trí không thấp, do dự mở miệng nói.
"Yên tâm, những người đó đã đi vào trước, Minh Lôi thú bên trong cho dù công kích, thì cũng phải công kích bọn họ trước cho nên chúng ta nếu có cơ hội sẽ âm thầm hạ thủ. Nguyên bản trong tay ta đã có Ngũ Long Trát, bất quá ta chỉ có một nửa phần nắm chắc đối phó này mấy người. Hiện tại, nếu có thêm Minh Lôi thú tương trợ, bọn họ còn có thể bảo toàn tánh mạng thì quả là kỳ lạ. Về phần con Minh Lôi thú kia đã Hàn Lập bị dẫn dụ rời đi, nếu không làm sao bọn chúng lại ngang nhiên tiến vào tử địa. Ở bên ngoài động thủ, đánh bại bọn chúng cũng không khó. Nhưng phải diệt sát toàn bộ bọn chúng, quả thực ta nhận thấy cũng có muôn vàn khó khăn." Khôi lỗi có chút suy nghĩ, cười nói.
Quỷ vật nghe xong lời này, bỗng nhiên im lặng.
"Con Minh Lôi thú bị dẫn dụ ra ngoài cũng không thể bỏ qua, phải phái người âm thầm truy đuổi. Nếu Hàn Lập nhanh chóng bị cắn nuốt, hoặc là có biến cố gì khác làm cho Minh Lôi thú trở lại thì lập tức cho người dùng Vạn Lý Phù báo lại cho chúng ta." Huyết giáp khôi lỗi đề phòng nhắc nhở.
"Đại nhân yên tâm, tại hạ đã phái Bạch quỷ xa cực kỳ am hiểu ẩn dật cùng độn thuật, sự tình tuyệt đối sẽ không chậm trễ.” Tên cao giai quỷ vật kia vội vàng giải thích.
"Bạch quỷ! Chính là người lợi hại nhất khi đối mặt với những người từ ngoài đến nhưng nàng đã bị tổn thương một cánh tay." Huyết giáp khôi lỗi tựa hồ sửng sốt.
"Quả thật, đúng là nàng." Tên cao giao quỷ vật đáp lại.
"Ừ, nếu là nàng ra tay, đích xác hẳn là không thành vấn đề. Chúng ta tiến vào thôi. Chắc hẳn đám người kia đã tiến vào hậu cung điện trong thần trì." Huyết giáp khôi lỗi gật gật đầu, phân phó nói.
Tất cả quỷ vật nghiêm nghị đáp ứng! Nhất thời trong vài tên quỷ vật, ba tên đi theo huyết giáp khôi lỗi tiến nhập trong thông đạo màu lam. Còn lại hai tên cao giai quỷ vật ngửa mặt lên trời một tiếng thét dài, từ trong phụ cận hắc vân đều trào ra vô số cốt giá hắc ảnh, âm thanh quỷ dữ đại tác.
Hàn Lập một tay vung lên, nhất thời bảy tám đạo kim hồ bắn ra liên tiếp về phía sau xen kẽ vào đó là tiếng sấm rền vang, mục tiêu đúng là đã đuổi tới gần, khoảng cách còn hơn trăm trượng.
Nơi đó đang có một đoàn ngân hồ chớp động liên tục, đúng là con Minh Lôi thú đang ra sức đuổi theo.
Con thú này vừa thấy ngân hồ đánh đến, chẳng những không sợ hãi giận ngược lại lộ ra vẻ hưng phấn, hé miệng phun ra một cỗ ngân hà thổi quét hết.
Mấy đạo Tích Tà Thần Lôi vừa tiếp xúc ngân hà, lập tức nó bị bao vây ôm trọn trong ngân hà, không hề phát ra tiếng động, tiếp đến Minh Lôi thú lại mở rộng miệng hấp thu trở về.
Liếm liếm miệng rộng, từ trong bụng con thú truyền đến tiếng vang trầm thấp
"Ầm ..ầm."
Minh Lôi thú lại lộ ra vẻ vui mừng, giống như vừa ăn sơn hào mỹ vị.
Hàn Lập nhân cơ hội này, dùng lực biến hoá hai cánh sau lưng thành một cây tinh ti chớp động vài cái, rồi biến mất trong nháy mắt. Cách đó mấy trượng, Hàn Lập hiện lên, tạm thời cách xa con thú một khoảng.
Minh Lôi thú thấy vậy, nó cũng không sốt ruột. Trong miệng nó cuộn lên tiếng gầm nhẹ, ngân hồ lượn lờ xung quanh tứ chi, tiếp đến ra sức đuổi theo Hàn Lập.
Hàn Lập không ngoảnh đầu nhìn lại, cũng biết tất cả hành động của con thú này bởi vì động tác của con thú này dọc đường rượt đuổi không biết đã làm bao nhiêu lần như vậy.
Mặc dù con thú này độn tốc cực nhanh, nhưng so với khi hắn toàn lực phi độn vẫn còn kém hơn một đường."
Cho dù bỏ lại một khoảng cách, thời gian ước chừng chỉ một chén trà nhỏ, liền chậm rãi đuổi kịp phía sau, tiếp đến con thú này không khách khí, bắt đầu công kích từ xa.
Ban đầu, con thú này há mồm phun ra từng đạo ngân sắc lôi hồ, uy lực kinh người. Nhưng trên người Hàn Lập mang Tích Tà Thần Lôi lại có lôi bào hộ thân cho nên tiếp xúc với lôi hồ không chút lo lắng.
Minh Lôi thú vừa thấy cảnh này, lúc này trong miệng lôi điện dừng lại, thay vào đó nó thả ra từng đạo trảo mang màu xanh.
Trảo mang này, ban đầu chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng vừa rời khỏi miệng thú được một khoảng, lập tức trảo mang biến hóa to lớn ước chừng một trượng hứa.
Uy lực từng đạo trảo mang khiến ngay cả không khí phụ cận đều bị hấp thu tận lực, tạo cho người ta cảm giác không thể trốn chạy! Thế nhưng sau lưng Hàn Lập, phong lôi sí cũng không phải loại tầm thường, trong thời gian rất ngắn đã đem hai loại phong lôi độn thuật hợp lại làm một, e rằng không chịu nổi một kích này.
Nhưng Hàn Lập vẫn hết sức mạo hiểm, tại nơi trảo mang thay đổi công kích thất thường, mấy lần thiếu chút nữa nguy đến tính mạng. Thậm chí ở phía trước trong một lần công kích, đã bị trảo mang kia đánh trúng điểm, liền lập tức chịu không ít đau đớn.
Được mỹ phụ đầu bạc cấp cho Càn Khôn phiên quả nhiên thần diệu vạn phần, biến ảo ra một cái Thái Cực đồ thật lớn hấp thu hơn phân nửa thế công của con thú.
Nhưng cứ như vậy, cũng làm cho hắn bị chấn động oán giáp vỡ vụn, lôi pháo tán loạn, nguyên khí trong cơ thể bị tổn thương đôi chút.
Kể từ đó, Hàn Lập không dám để con thú này tiếp cận nửa điểm. Những lúc đối phương muốn đuổi kịp, Hàn Lập không ngừng phóng thích Tích Tà Thần Lôi, tạm thời trì hoãn đối phương truy kích.
Về phần Minh Lôi thú ở không ngừng thích thú cắn nuốt Tích Tà Thần Lôi, tựa hồ nó cũng không nóng lòng diệt sát Hàn Lập, cho nên nó vẫn cứ bám riết không tha.
Hiện tại non nửa canh giờ đã trôi qua, Hàn Lập đã dụ con con thú này bay đến chỗ sơn mạch màu xám, hơn nữa đã phi độn rất xa đám người Lục Túc.
Lôi – Đây là pháp lực so với đồng giai thâm hậu hơn rất nhiều, cộng thêm Hàn Lập tinh thông độn thuật cùng đại lượng Tích Tà Thần Lôi nếu đổi lại không phải là Hàn Lập mà là một gã Hóa Thần thậm chí ngay cả Luyện Hư cấp tồn tại thì đã sớm bị con thú này đuổi theo, một ngụm nuốt lấy.
Chẳng trách, đám người Lục Túc cho rằng hắn dụ mồi là dữ nhiều lành ít.
Phía trước vì bài trừ cấm chế Minh Hà, Hàn Lập đã vận dụng không ít Tích Tà Thần Lôi. Mà đã không có thần lôi kiềm chế, đám người Lục Túc hiển nhiên cho rằng hắn không thể chống đỡ bao lâu.
Hàn Lập một bên không ngừng cẩn thận Minh Lôi thú phía sau, một bên âm thầm phỏng đoán đám người Lục Túc hẳn là đã phá vỡ cấm chế không rảnh bận tâm chính mình, Hàn Lập bắt đầu cân nhắc kế sách thoát thân.
Những phương pháp bình thường, tuyệt đối không thể thoát khỏi con yêu thú đáng sợ này. Thế nhưng trên người hắn cũng chỉ dựa vào hơn mười khỏa lôi châu, hai loại phù lê mới luyện chế, cùng với phệ kim trùng đã thành thục.
Đối với hai loại bảo vật này đều đã tiêu hao tinh lực, nguyên bản dùng với đám người Lục Túc. Nếu hắn bất chấp vận dụng thần thức mà bị hao tổn nhiều thì chẳng những ảnh hưởng đến sinh mệnh mà còn không sử dụng được bảo vật.
Ánh mắt Hàn Lập chớp chớp, tâm niệm chuyển động rất nhanh.
Nếu bảo hắn thả hơn một ngàn con phệ kim trùng tấn công địch thì hắn không thể, nhưng là thả ra mấy con quấy rầy Minh Lôi thú thì thật có thể sử dụng một chút.
Hắn không cần biết đám sẽ khiến con thú này như thế nào nhưng chỉ cần làm cho con thú này độn tốc chậm lại, thì hắn có thể trốn chạy.
Nếu sự tình ổn thỏa có thể dùng thêm phù lê phối hợp, cơ hội thành công hẳn là lớn.
Hàn Lập trầm tư suy nghĩ, rốt cục đã nghĩ ra một biện pháp khả thi.
Lúc này, Hàn Lập hít sâu một hơi, thần niệm nháy mắt đã ẩn dật trên người Linh Thú Hoàn.
Nhưng lúc này, ngũ khẩu cự nhận bỗng nhiên biến mất vô tung vô ảnh ngay tại chỗ. Ngũ khẩu cự nhận giống như ngũ phiến bản môn, hiện lên bên cạnh huyết vân, mặt ngoài có quang mang chớp động.
Hàn quang dày đặc đã đem lôi vân cuốn lên tung toé tán loạn, vô pháp ngăn cản.
Mặc dù huyết bào nhân lộ rõ vẻ sợ hãi, nhưng thái độ hắn vẫn bất chấp, hắn lại tiếp tục thi triển bí thuật, hai ống tay áo vội vàng rung lên, đồng thời miệng cũng lại hé ra.
Từ miệng hắn phun ra ngoài ba bảo vật, một con tiểu thuẫn màu xanh, một mảnh lụa mỏng màu hồng, và nhất kiện viên bát.
Trên ba bảo vật này, quang hoa chớp động liên tục, khí thế kinh người, vừa thấy liền biết không phải thuộc loại bảo vật tầm thường.
Sau khi huyết bào nhân thả ra ba bảo vật, lập tức xuất hiện ba tầng hào quang sắc màu khác nhau, đem chính bản thân hộ tại trong đó.
Huyết bào nhân không chỉ tạo ra ba tầng hào quang bảo hộ, mà hơn thế nữa hắn hít sâu một hơi, rồi lại tiếp tục há mồm, lần này phun ra vài đoàn huyết tinh, tiếp đến hắn khoát tay, xuất ra tử sắc phù trù! Trù phù này chợt lóe lên nhập khẩu vào trong huyết đoàn.
"Phanh" một tiếng, huyết đoàn bạo liệt mở ra, hóa thành huyết vụ bao bên ngoài thân thể.
Trên người, xuất hiện thêm một lớp bảo vệ, đó là một bộ tử sắc chiến giáp.
Chiến giáp này tinh xảo dị thường, mặt ngoài chiến giáp điện quang lưu chuyển không ngừng, dường như đây không phải là vật bình thường trên thế gian.
Lúc này, hàn quang trảm khai tới trước người huyết bào nhân, nó chạm phải ba tầng huyết vụ bảo hộ.
“Oang.. oanh” tiếng nổ inh tai nhức óc.
Ba tầng bảo hộ bên ngoài huyết bào nhân đều nhanh chóng bị tẩy khai, tiếp đến hàn quang hung hăng trảm đến lớp chiến giáp.
"Ầm ầm.”
Tử sắc chiến giáp sáng mờ chợt lóe, rốt cục cũng ngăn cản hàn quang tạm thời dừng lại.
Nhưng hàn quang cũng chỉ dừng lại một chút mà thôi! Ngay sau đó, năm cỗ hàn quang xoay tròn vây quanh chiến giáp tiếp tục công kích. Bên trong ẩn ẩn truyền ra thanh âm "Phốc..phốc". Từ phần eo của huyết bào nhân, tử sắc chiến giáp lần lượt bị giải khai đến toàn bộ.
Huyết bào nhân ngay cả có hữu vạn thần thông nhưng khi đối mặt với hàn quang dường như thấy nó có sức mạnh vô kiên bất địch, vì thế huyết bào nhân cũng không có kế sách nào có thể đem tử sắc chiến giáp thi triển thần thông phòng ngự nổi hàn quang.
Nhất thời trong lúc tuyệt vọng, huyết bào nhân đột nhiên bắn ra trăm đạo phù lê cùng với hơn mười kiện bảo vật pháp khí hình dạng khác nhau, thanh âm phát ra bạo liệt liên miên không dứt. Hơn mười kiện bảo vật pháp khí vừa xuất ra đã bị hàn quang đánh dập nát ngay tức thì.
Ngay sau đó, một tiếng hét thảm vang trời, thân thể huyết bào nhân đã bị năm cỗ hàn quang bao phủ, ngay cả nguyên thần cũng không thể mảy may huy động.
Xa xa huyết giáp khôi lỗi nhìn thấy này cảnh này, trong mắt hiện lên một tia sắc lạnh, hắn thầm nhủ: "Ngũ Long Trát quả thực có uy lực sắc bén vô cùng. Ta nhất định có thể dùng nó để khống chế bọn người kia.”
Nói xong lời này, hắn đánh một trảo vào hư không. Xa xa, phát ra âm thanh vù vù, ngũ khẩu cự nhận hóa thành ngũ giao long ảnh bay vụt quay về.
Cuối cùng, ngũ giao long ảnh hội tụ tại một điểm trên đỉnh đầu khôi lỗi, quang hoa đại phóng rồi lại ngưng tụ thành khẩu trát đao màu bạc, trát đao này toát ra ánh sáng chói lọi, từ từ hạ xuống giữa không trung.
Sắc mặt huyết sắc khôi lỗi không khỏi vui mừng, tay hắn đang định tiếp nhận trát đao, thì bỗng nhiên trong mắt thần quang ảm đạm, thân hình đột nhiên loạng choạng, thiếu chút nữa từ không trung ngã xuống mặt đất.
Cũng may đúng lúc này, linh quang chợt lóe lên, thân hình hắn lập tức đứng vững trở lại nhưng trong mắt lại toát lên một tia bất đắc dĩ, sau đó hắn thở dài, thân thủ nhanh chóng bắt lấy trát đao đang trôi nổi.
Mặt ngoài trát đao toả ánh sáng chói lọi, hắn nhẹ nhàng phất một cái, nhất thời phát ra một âm thanh “vù…vù”.
"Bảo vật này hiển nhiên có uy lực vô cùng lớn, nhưng cũng tiêu hao không ít thần niệm! Xem ra, lần sau nếu có động thủ nhất định phải tốc chiến tốc thắng." Khôi lỗi đăm chiêu, tự nhủ.
Lúc này, ở phía chân trời đằng xa, bỗng nhiên một trận âm phong nổi lên, một phiến hắc vân đang nghìn nghịt trong gió, hắc vân bao phủ cả một khoảng không trung, nó đang tiến lại gần trước mặt Hàn Lập.
Vài tên cao giai yêu vật khống chế một đoàn đoàn âm phong từ không trung hạ lạc xuống, đứng ở trước người khôi lỗi.
"Sự tình ta giao phó cho các ngươi, các ngươi tiến hành đến đâu rồi?" Khôi lỗi cầm trát đao trong tay nhoáng lên, hỏi.
"Đại nhân yên tâm, chúng ta đã an bài thỏa đáng. Chỉ chờ đại nhân tiến vào bên trong, lập tức sẽ đem hết thảy phụ cận đều phong kín. Chỉ e có tên nào may mắn thoát khỏi tay đại nhân, ngoài ra không một tên nào có thể trốn thoát. Đại trận có thể phong kín toàn bộ ước chừng nửa khắc." Một con cương thi cao giai quỷ vật, cẩn thận nói.
"Một nửa cùng ta đi vào, một nửa lập tức bày trận đi. Những tên đó ngay cả đã dẫn dụ được Minh Lôi thú rời đi nhưng chúng tuyệt đối không thể ngờ rằng, bên trong trông coi thần nhũ không chỉ có một con, mà là sống mái một đôi." Huyết giáp khôi lỗi ngẩng đầu thoáng nhìn khoảng không u ám, lạnh lùng nói.
"Minh Lôi thú tuy rằng là do quý tộc trưởng lão năm đó lưu lại để trông coi thần nhũ. Nhưng hiện tại trên người đại nhân không có mang lệnh bài tiếp dẫn tiến vào nơi đây, chỉ sợ chúng ta cũng bị con thú này công kích." Quỷ vật này tựa hồ linh trí không thấp, do dự mở miệng nói.
"Yên tâm, những người đó đã đi vào trước, Minh Lôi thú bên trong cho dù công kích, thì cũng phải công kích bọn họ trước cho nên chúng ta nếu có cơ hội sẽ âm thầm hạ thủ. Nguyên bản trong tay ta đã có Ngũ Long Trát, bất quá ta chỉ có một nửa phần nắm chắc đối phó này mấy người. Hiện tại, nếu có thêm Minh Lôi thú tương trợ, bọn họ còn có thể bảo toàn tánh mạng thì quả là kỳ lạ. Về phần con Minh Lôi thú kia đã Hàn Lập bị dẫn dụ rời đi, nếu không làm sao bọn chúng lại ngang nhiên tiến vào tử địa. Ở bên ngoài động thủ, đánh bại bọn chúng cũng không khó. Nhưng phải diệt sát toàn bộ bọn chúng, quả thực ta nhận thấy cũng có muôn vàn khó khăn." Khôi lỗi có chút suy nghĩ, cười nói.
Quỷ vật nghe xong lời này, bỗng nhiên im lặng.
"Con Minh Lôi thú bị dẫn dụ ra ngoài cũng không thể bỏ qua, phải phái người âm thầm truy đuổi. Nếu Hàn Lập nhanh chóng bị cắn nuốt, hoặc là có biến cố gì khác làm cho Minh Lôi thú trở lại thì lập tức cho người dùng Vạn Lý Phù báo lại cho chúng ta." Huyết giáp khôi lỗi đề phòng nhắc nhở.
"Đại nhân yên tâm, tại hạ đã phái Bạch quỷ xa cực kỳ am hiểu ẩn dật cùng độn thuật, sự tình tuyệt đối sẽ không chậm trễ.” Tên cao giai quỷ vật kia vội vàng giải thích.
"Bạch quỷ! Chính là người lợi hại nhất khi đối mặt với những người từ ngoài đến nhưng nàng đã bị tổn thương một cánh tay." Huyết giáp khôi lỗi tựa hồ sửng sốt.
"Quả thật, đúng là nàng." Tên cao giao quỷ vật đáp lại.
"Ừ, nếu là nàng ra tay, đích xác hẳn là không thành vấn đề. Chúng ta tiến vào thôi. Chắc hẳn đám người kia đã tiến vào hậu cung điện trong thần trì." Huyết giáp khôi lỗi gật gật đầu, phân phó nói.
Tất cả quỷ vật nghiêm nghị đáp ứng! Nhất thời trong vài tên quỷ vật, ba tên đi theo huyết giáp khôi lỗi tiến nhập trong thông đạo màu lam. Còn lại hai tên cao giai quỷ vật ngửa mặt lên trời một tiếng thét dài, từ trong phụ cận hắc vân đều trào ra vô số cốt giá hắc ảnh, âm thanh quỷ dữ đại tác.
Hàn Lập một tay vung lên, nhất thời bảy tám đạo kim hồ bắn ra liên tiếp về phía sau xen kẽ vào đó là tiếng sấm rền vang, mục tiêu đúng là đã đuổi tới gần, khoảng cách còn hơn trăm trượng.
Nơi đó đang có một đoàn ngân hồ chớp động liên tục, đúng là con Minh Lôi thú đang ra sức đuổi theo.
Con thú này vừa thấy ngân hồ đánh đến, chẳng những không sợ hãi giận ngược lại lộ ra vẻ hưng phấn, hé miệng phun ra một cỗ ngân hà thổi quét hết.
Mấy đạo Tích Tà Thần Lôi vừa tiếp xúc ngân hà, lập tức nó bị bao vây ôm trọn trong ngân hà, không hề phát ra tiếng động, tiếp đến Minh Lôi thú lại mở rộng miệng hấp thu trở về.
Liếm liếm miệng rộng, từ trong bụng con thú truyền đến tiếng vang trầm thấp
"Ầm ..ầm."
Minh Lôi thú lại lộ ra vẻ vui mừng, giống như vừa ăn sơn hào mỹ vị.
Hàn Lập nhân cơ hội này, dùng lực biến hoá hai cánh sau lưng thành một cây tinh ti chớp động vài cái, rồi biến mất trong nháy mắt. Cách đó mấy trượng, Hàn Lập hiện lên, tạm thời cách xa con thú một khoảng.
Minh Lôi thú thấy vậy, nó cũng không sốt ruột. Trong miệng nó cuộn lên tiếng gầm nhẹ, ngân hồ lượn lờ xung quanh tứ chi, tiếp đến ra sức đuổi theo Hàn Lập.
Hàn Lập không ngoảnh đầu nhìn lại, cũng biết tất cả hành động của con thú này bởi vì động tác của con thú này dọc đường rượt đuổi không biết đã làm bao nhiêu lần như vậy.
Mặc dù con thú này độn tốc cực nhanh, nhưng so với khi hắn toàn lực phi độn vẫn còn kém hơn một đường."
Cho dù bỏ lại một khoảng cách, thời gian ước chừng chỉ một chén trà nhỏ, liền chậm rãi đuổi kịp phía sau, tiếp đến con thú này không khách khí, bắt đầu công kích từ xa.
Ban đầu, con thú này há mồm phun ra từng đạo ngân sắc lôi hồ, uy lực kinh người. Nhưng trên người Hàn Lập mang Tích Tà Thần Lôi lại có lôi bào hộ thân cho nên tiếp xúc với lôi hồ không chút lo lắng.
Minh Lôi thú vừa thấy cảnh này, lúc này trong miệng lôi điện dừng lại, thay vào đó nó thả ra từng đạo trảo mang màu xanh.
Trảo mang này, ban đầu chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng vừa rời khỏi miệng thú được một khoảng, lập tức trảo mang biến hóa to lớn ước chừng một trượng hứa.
Uy lực từng đạo trảo mang khiến ngay cả không khí phụ cận đều bị hấp thu tận lực, tạo cho người ta cảm giác không thể trốn chạy! Thế nhưng sau lưng Hàn Lập, phong lôi sí cũng không phải loại tầm thường, trong thời gian rất ngắn đã đem hai loại phong lôi độn thuật hợp lại làm một, e rằng không chịu nổi một kích này.
Nhưng Hàn Lập vẫn hết sức mạo hiểm, tại nơi trảo mang thay đổi công kích thất thường, mấy lần thiếu chút nữa nguy đến tính mạng. Thậm chí ở phía trước trong một lần công kích, đã bị trảo mang kia đánh trúng điểm, liền lập tức chịu không ít đau đớn.
Được mỹ phụ đầu bạc cấp cho Càn Khôn phiên quả nhiên thần diệu vạn phần, biến ảo ra một cái Thái Cực đồ thật lớn hấp thu hơn phân nửa thế công của con thú.
Nhưng cứ như vậy, cũng làm cho hắn bị chấn động oán giáp vỡ vụn, lôi pháo tán loạn, nguyên khí trong cơ thể bị tổn thương đôi chút.
Kể từ đó, Hàn Lập không dám để con thú này tiếp cận nửa điểm. Những lúc đối phương muốn đuổi kịp, Hàn Lập không ngừng phóng thích Tích Tà Thần Lôi, tạm thời trì hoãn đối phương truy kích.
Về phần Minh Lôi thú ở không ngừng thích thú cắn nuốt Tích Tà Thần Lôi, tựa hồ nó cũng không nóng lòng diệt sát Hàn Lập, cho nên nó vẫn cứ bám riết không tha.
Hiện tại non nửa canh giờ đã trôi qua, Hàn Lập đã dụ con con thú này bay đến chỗ sơn mạch màu xám, hơn nữa đã phi độn rất xa đám người Lục Túc.
Lôi – Đây là pháp lực so với đồng giai thâm hậu hơn rất nhiều, cộng thêm Hàn Lập tinh thông độn thuật cùng đại lượng Tích Tà Thần Lôi nếu đổi lại không phải là Hàn Lập mà là một gã Hóa Thần thậm chí ngay cả Luyện Hư cấp tồn tại thì đã sớm bị con thú này đuổi theo, một ngụm nuốt lấy.
Chẳng trách, đám người Lục Túc cho rằng hắn dụ mồi là dữ nhiều lành ít.
Phía trước vì bài trừ cấm chế Minh Hà, Hàn Lập đã vận dụng không ít Tích Tà Thần Lôi. Mà đã không có thần lôi kiềm chế, đám người Lục Túc hiển nhiên cho rằng hắn không thể chống đỡ bao lâu.
Hàn Lập một bên không ngừng cẩn thận Minh Lôi thú phía sau, một bên âm thầm phỏng đoán đám người Lục Túc hẳn là đã phá vỡ cấm chế không rảnh bận tâm chính mình, Hàn Lập bắt đầu cân nhắc kế sách thoát thân.
Những phương pháp bình thường, tuyệt đối không thể thoát khỏi con yêu thú đáng sợ này. Thế nhưng trên người hắn cũng chỉ dựa vào hơn mười khỏa lôi châu, hai loại phù lê mới luyện chế, cùng với phệ kim trùng đã thành thục.
Đối với hai loại bảo vật này đều đã tiêu hao tinh lực, nguyên bản dùng với đám người Lục Túc. Nếu hắn bất chấp vận dụng thần thức mà bị hao tổn nhiều thì chẳng những ảnh hưởng đến sinh mệnh mà còn không sử dụng được bảo vật.
Ánh mắt Hàn Lập chớp chớp, tâm niệm chuyển động rất nhanh.
Nếu bảo hắn thả hơn một ngàn con phệ kim trùng tấn công địch thì hắn không thể, nhưng là thả ra mấy con quấy rầy Minh Lôi thú thì thật có thể sử dụng một chút.
Hắn không cần biết đám sẽ khiến con thú này như thế nào nhưng chỉ cần làm cho con thú này độn tốc chậm lại, thì hắn có thể trốn chạy.
Nếu sự tình ổn thỏa có thể dùng thêm phù lê phối hợp, cơ hội thành công hẳn là lớn.
Hàn Lập trầm tư suy nghĩ, rốt cục đã nghĩ ra một biện pháp khả thi.
Lúc này, Hàn Lập hít sâu một hơi, thần niệm nháy mắt đã ẩn dật trên người Linh Thú Hoàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.