Quyển 9 - Chương 1476: Liên thủ phá cấm chế
Vong Ngữ
10/03/2013
“Hàn đạo hữu, ngươi trước nên chuẩn bị Tế Lôi Thuật tốt đi. Vào lúc mà chúng ta ra hiệu thì hãy phóng thích Tịch Tà Thần Lôi” Lục Túc đứng phiêu phù ngay giữa trung tâm pháp trận nói.
Hàn Lập gật đầu, hai tay bấm niệm pháp quyết, nhất thời trên người kim hồ xuất hiện, một tầng hàng rào điện mạnh mẽ phát ra, tiếp theo đó là một tiếng nổ mạnh, biến thành một quầng sáng kim sắc.
Kim sắc phù văn tung bay, quầng sáng chợt lóe rồi ngưng tụ thành một viên cầu màu vàng, nhẹ nhàng lơ lửng trên tay hắn.
Lúc này Hàn Lập không hề tiếp tục thi pháp nữa, mà chỉ hờ hững cầm quả cầu đứng nhìn.
Đám người Lục Túc và Mộc Thanh bắt đầu ra tay phá cấm chế.
Chỉ thấy trong miệng Lục Túc và Mộc Thanh khẽ lẩm bẩm, mấy chục tên cao giai yêu vật phía dưới cũng đồng thời thao túng pháp khí. Nhất thời hào quang vạn đạo, pháp trận trong nháy mắt như biến thành một cái hắc động thật lớn, vô số thiên địa linh khí từ xung quanh phụ cận hướng về Lục Túc cùng Mộc Thanh mà tới.
Trong nháy mắt hai người bọn Lục Túc đã được bao phủ ở hai luồng linh hà đủ màu, trên người phát ra linh quang rực rỡ, nhìn giống như hai vị thần vậy.
Bên kia mỹ phụ đầu bạc đứng bên cạnh tám đạo hắc ảnh cũng ra tay. Hai tay ả chập lại rồi chia ra, xuất hiện một cái chuông nhỏ màu đen. Chuông này nhìn cổ kính vô cùng, thậm chí có chỗ còn không trọn vẹn. Hai gã huyết bào nhân, một đứng ở trên đầu Tử Huyết Khôi Lỗi, một đứng ở đầu một kim chúc khôi lỗi mới tạo ra.
Tử Huyết Khôi Lỗi trong miệng gầm nhẹ, hai tay chà xát, nhất thời huyết quang thiểm động, xuất hiện một thanh Tử Hồng Huyết Phủ, bề ngoài có huyết mang thiểm động. Khôi Lỗi hai tay nâng phủ, nhằm vào mặt nước phía trước.
Kim chúc khôi lỗi dưới sự thúc dục của huyết bào nhân cũng giơ một thanh đao lớn trong tay lên, bề ngoài xuất hiện quang mang màu đen kỳ lạ.
“Ầm” một tiếng, Lục Túc cuối cùng cũng đã đánh ra.
Một đạo hắc sắc quang trụ từ trong tay hắn phát ra.
Đạo quang trụ này so với lúc ở không gian thông đạo thì to hơn gấp mấy lần. Nơi cột sáng đi qua, không gian phụ cận thậm chí còn như bị chấn động, dồn nén như sắp đứt gẫy vậy.
Cột sáng chợt lóe vào thẳng trong mặt nước.
Nguyên bản Minh Hà nhìn bình lặng như mặt nước, nhưng khi đạo hắc sắc quang trụ không ngừng thâm nhập vào rốt cục đã xuất hiện biến hóa.
Đầu tiên là từng đợt sóng gợn, sau đó nước của Minh Hà bắt đầu lấy cột sáng làm trung tâm điên cuồng xoáy tròn theo, hơn nữa càng lúc càng nhanh, đồng thời phát ra tiếng động ầm ầm. Lúc này Mộc Thanh cũng đã xuất thủ.
Kim hoa dưới chân quay tít một vòng, đem quang hà phụ cận hút vào hơn phân nửa, sau đó thể tích bắt đầu mạnh mẽ to lên, hóa thành một pháp luân mang theo ánh sáng vàng rực rỡ lao thẳng về phía trước.
Pháp luân này đường kính chừng mấy trượng, chưa tiếp xúc với mặt nước đã phát ra tiếng nổ lớn như sấm động, kim quang lóe lên chém vào trong mặt nước.
Nhất thời mặt nước vốn đang xoáy tròn, sau khi kim quang hiện lên cuối cùng cũng bị mạnh mẽ chia mở ra!
Một lỗ thủng lớn màu trắng lấy cột sáng làm trung tâm chậm rãi xuất hiện, kéo dài tít về phía sau. Tuy vậy nước ở xung quanh lại không ngừng biến động, giống như bất kỳ lúc nào cũng phá sập “con đường nước” chuẩn bị hình thành kia. Đúng lúc này “Ầm Ầm!” 2 tiếng truyền tới, một huyết ảnh cầm Tử Hồng Huyết Phủ và một lưỡi đao màu đen đã mạnh mẽ đánh tới.
Dưới nhiều sự liên thủ công kích như vậy, một loạt âm thanh kinh thiên động địa phát ra, Minh Hà cuối cùng hoàn toàn bị chia ra. Một con đường cao chừng hơn 10 trượng, bề rộng tầm vài chục trượng từ từ hình thành trong nước.
Nhưng đúng lúc này phía trong màn nước phụ cận bỗng xuất hiện những âm thanh kỳ quái vang lên, tiếp theo hàng loạt sợi tơ đen trong suốt từ trong nước hiện ra, hướng về phía cột sáng lao tới. Một chuyện cực khó tin đã xảy ra!
Nguyên bản những công kích kinh người của mấy yêu vương liên thủ phát ra, bất kể là cột sáng, quang luân hay là lưỡi đao, dưới sự bao phủ của tơ đen bất ngờ dần ảm đạm xuống, thế công dần chậm lại, bắt đầu xuất hiện xu hướng suy tàn. “Hàn đạo hữu chưa ra tay, còn chờ gì nữa?” Giọng nói của Lục Túc từ trong quầng sáng rực rỡ lạnh lùng truyền ra.
Thiên địa nguyên khí ngưng tụ từ pháp trận cực lớn kia vừa duy trì cho hắc sắc quang trụ kia , đồng thời cũng kịch liệt thu nhỏ lại. Một bên kia Mộc Thanh đang thao túng cự luân màu vàng cũng gặp chuyện tương tự.
Rõ ràng hai loại thần thông này đều hao tổn pháp lực cực lớn, cho dù mượn pháp trận cũng khó duy trì được lâu. Hàn Lập hít sâu một hơi, kim cầu trên tay đột nhiên nhẹ nhàng bắn ra. “Vụt” một tiếng, kim cầu hóa thành một đạo kim quang bắn lên phía trời cao. Đồng thời trong tay nhanh chóng điểm một cái, một kim sắc phù văn cực lớn cũng nhanh chóng bắn ra.
“Một tiếng sấm nổ vang lên, vùng trời phụ cận đột nhiên cuồng phong gào thét, mây đen dầy đặc tụ lại. Một vòng tròn kim sắc lớn hiện ra giữa mây đen, một cỗ khí tức giống như hủy thiên diệt địa xuất hiện từ trong mây đen xông lên tận trời. Lập tức sau đó điện quang hiện lên, tiếng sấm liên miên không dứt, Hàn Lập sắc mặt ngưng trọng, trong miệng niệm những chú ngữ khó hiểu gì đó, sau đó đưa ngón tay chỉ về phía mặt nước, ánh sáng vàng đột nhiên lóe lên!
Một đạo kim sắc quang trụ từ “mặt trời” giữa mây đen phát ra, chớp động vài cái đã đánh vào mặt nước của Minh Hà. “Uỳnh!” một tiếng trầm đục từ mặt nước phát ra. Kim sắc quang trụ vừa tiếp xúc với mặt nước, trong nháy mắt đã hóa thành kim sắc lôi điện lan tỏa mạnh mẽ ra mọi nới. Tiếng sấm mãnh liệt, một chuyện kinh người xuất hiện : Tất cả những nơi lôi quang đi qua, tơ đen xuất hiện trong nước đều bị kim quang làm cho tan biến như sương khói.
Thấy vậy, đám người Lục Túc vô cùng mừng rỡ, vội vàng thúc dục thần thông của mình điên cuồng tấn công vào mặt nước. Mà mỹ phụ đầu bạc vốn luôn đứng một bên chưa ra tay, giờ này trong miệng cũng phát ra một tiếng kêu chói tai.
Tám bóng đen đứng sau lưng ả, nhất thời chiến giáp trên người hắc mang chớp động, âm khí trên người cũng liên kết cùng nhau, tất cả cuồn cuộn hướng về mỹ phụ đầu bạc tụ tập lại.
Mặc dù tám gã Âm giáp Quỷ Vương này cũng chỉ là Luyện Hư trung kỳ và hậu kỳ, nhưng tám luồng âm khí ngưng tụ lại cùng nhau cũng cực kỳ khủng khiếp. Một quỷ ảnh khổng lồ ẩn ẩn hiện hiện xuất hiện phía trên đỉnh đầu mỹ phụ đầu bạc.
Mà cái chuông nhỏ màu đen trong tay mỹ phụ đầu bạc cũng phát ra hắc mang, trong nháy mắt đằng không bay lên, biến lớn ra mấy trượng. Mỹ phụ trong mắt chợt lóe quang mang kỳ lạ, mạnh mẽ vươn ngón tay điểm vào không trung “Ông!..”, một tiếng chuông đã phát ra.
Một tầng hắc sắc quang ba từ trong chuông cuồn cuộn hiện lên, phô thiên cái địa đánh về phía khe sâu giữa Minh Hà. Một màn quỷ dị đã hiện lên.
Hắc sắc quang ba vừa mới tiếp xúc với thông đạo khe sau, nháy mắt đã biến hóa bất ngờ! Từng đạo quang mang nhộn nhạo bỗng nâng những tường nước ở xung quanh lên, ở giữa dòng sông thực sự tạo thành một thông đạo màu đen hoàn chỉnh!
Mà đám người Lục Túc cũng mạnh mẽ thúc dục thần thông, quầng sáng này giống như vô cùng vô tận hướng về phía sâu thông đạo mà kéo dài đi.
Hàn Lập tuy thấy thế trong lòng khá kinh ngạc, nhưng vì đối phó với tơ đen trong suốt không ngừng xuất hiện trong Minh Hà nên chỉ có thể không ngừng thúc dục kim sắc quang luân trên trời liên tiếp phát ra những đạo kim sắc quang trụ, phụ trợ đám người Lục Túc không ngừng đẩy mạnh.
Cùng lúc đó, theo sự kéo dài không ngừng của khe sâu, đám người Lục Túc và Mộc Thanh cũng bắt đầu thúc dục pháp trận dưới chân, làm cho công kích của mình không ngừng kéo dài đánh xuống, toàn lực công kích. Hàn Lập thấy vậy, nhìn trên trời cao kim sắc quang luân chỉ biết cười khổ một tiếng. Hắn cũng không có thần niệm mạnh mẽ như thế để ở khoảng cách xa mà vẫn chuẩn xác thao túng thần lôi!
Chẳng qua uy lực của Tế Lôi Thuật hiện giờ thực sự không nhỏ, chỉ cần bị kim sắc quang trụ đánh trúng một vùng phụ cận, lôi điện hồ lập tức tràn lan nhanh chóng hủy diệt đám tơ đen ở tít đằng xa. Đương nhiên là cùng với khe sâu càng lúc càng kéo dài, Hàn Lập cũng không khỏi cố giữ vững tinh thần, dùng pháp quyết khống chế kim sắc quang trụ xâm nhập thông đạo. Cũng may là không cần phải nhắm vào vị trí chuẩn xác mà chỉ cần khống chế khoảng cách đại khái là được cho nên vẻ mặt hắn vẫn giữ được sự nhẹ nhàng. Một khắc đồng hồ sau, từ trong khe sâu đột nhiên truyền đến một tiếng nổ nặng nề, đám người Mộc Thanh vừa nghe vậy, lập tức mừng rỡ nói :”Cuối cùng cũng hoàn toàn đả thông!”
Lập tức ả phất tay một cái, một lát sau kim sắc quang luân đã từ trong khe sâu bay vụt lại, một lần nữa biến thành đóa hoa kim sắc lớn xuất hiện dưới chân. Đám người mỹ phụ đầu bạc cũng vô cùng vui sướng, đồng thời thu lại thần thông.
“Tốt lắm! Thông đạo này có thể đủ duy trì mấy canh giờ, đủ cho chúng ta thông qua Minh Hà. Tuy vậy vẫn cần cẩn thận quỷ vật ở trong Minh Hà công kích. Để cho “bọn chúng” trước hết tiến vào trong đi, có thể đi được bao xa thì tùy thuộc vào vận khí của chúng. Ra lệnh cho chúng dùng toàn lực sống chết chạy về phía trước đi” Lục Túc trong mắt lục mang chớp động vài cái, nhìn đám đê giai yêu vật rồi nói. Đám người Mộc Thanh nghe thế xong, liếc mắt nhìn nhau, vẻ vui mừng trên mặt cũng thu lại.
Vừa đem Tế Lôi Thuật tán đi, Hàn Lập thấy vậy cũng không khỏi ngần người ra!
Lúc này, tất cả các khôi lỗi và đám quỷ binh đã tập hợp ở trước lối vào thông đạo, hơn nữa vô cùng quy củ chia thành hai hàng trái phải đứng hai bên. Mà đám đê giai yêu thú cho đến đám cao giai yêu vật đều tập trung ở vị trí trung tâm.
Số lượng đạt đến gần vạn, gần như lèn chật cứng cái thông đạo!
Dưới mệnh lệnh của mấy tên yêu vương phát ra, nhất thời quỷ binh và khôi lỗi ở hai bên trước tiên xuất phát hướng về phía trong thông đạo bay đến.
Mà hắc phong bao phủ trên người đám Âm giáp huyền quỷ giờ phút này cũng đã tán đi, hiện ra bề ngoài thực sự của chúng.
Một đám mang trên người hắc giáp, tay cầm đủ loại binh khí, da thịt lộ ra dưới hắc giáp đều có màu xám xịt ảm đạm, giống như là xác khô vậy. Còn trên đầu thì bị một đoàn quỷ hỏa màu xanh bao phủ. Lửa xanh chớp động, ẩn hiện trong đó là những chiếc đầu lâu dữ tợn. Đám huyền quỷ này hoàn toàn không nói lời nào, không có bất cứ biểu hiện gì, trên người chỉ tỏa ra âm hàn lạnh lẽo. Hàn Lập đứng ở phía sau Mộc Thanh, nhìn đám quỷ vật đó, không khỏi khẽ nhíu mày.
Minh Hà chi địa bản thân phần đông là quỷ vật. Đám người Lục Túc thế mà vẫn luyện chế nhiều quỷ binh như vậy, xem ra trong đó ắt còn có huyền cơ khác. Một lát sau, đám đê giai yêu thú bị kẹp giữa khôi lỗi và quỷ binh cũng được mệnh lệnh đều bay vào trong thông đạo. Đám người Lục Túc cùng với các cao giai yêu vật chỉ lạnh nhạt đứng chờ ngoài thông đạo, như chẳng hề có ý tiến vào.
Ngay khi đám đê giai yêu thú vừa tiến vào thông đạo màu đen, trong nhát mắt bốn phía quanh hắc sắc quang mạc bỗng lóe lên ánh bạc, rồi “Xẹt, xẹt” từng tiếng gió mãnh liệt vang lên, vô số sợi tơ bạc từ bốn phương tám hướng phô thiên cái đại bắn nhanh ra.
Mục tiêu của chúng tất cả đều là đám đê giai yêu vật đứng giữa, về phần khôi lỗi và huyền quỷ đứng hai bên, đám tơ bạc xem ra không hề thấy hứng thú.
Hàn Lập gật đầu, hai tay bấm niệm pháp quyết, nhất thời trên người kim hồ xuất hiện, một tầng hàng rào điện mạnh mẽ phát ra, tiếp theo đó là một tiếng nổ mạnh, biến thành một quầng sáng kim sắc.
Kim sắc phù văn tung bay, quầng sáng chợt lóe rồi ngưng tụ thành một viên cầu màu vàng, nhẹ nhàng lơ lửng trên tay hắn.
Lúc này Hàn Lập không hề tiếp tục thi pháp nữa, mà chỉ hờ hững cầm quả cầu đứng nhìn.
Đám người Lục Túc và Mộc Thanh bắt đầu ra tay phá cấm chế.
Chỉ thấy trong miệng Lục Túc và Mộc Thanh khẽ lẩm bẩm, mấy chục tên cao giai yêu vật phía dưới cũng đồng thời thao túng pháp khí. Nhất thời hào quang vạn đạo, pháp trận trong nháy mắt như biến thành một cái hắc động thật lớn, vô số thiên địa linh khí từ xung quanh phụ cận hướng về Lục Túc cùng Mộc Thanh mà tới.
Trong nháy mắt hai người bọn Lục Túc đã được bao phủ ở hai luồng linh hà đủ màu, trên người phát ra linh quang rực rỡ, nhìn giống như hai vị thần vậy.
Bên kia mỹ phụ đầu bạc đứng bên cạnh tám đạo hắc ảnh cũng ra tay. Hai tay ả chập lại rồi chia ra, xuất hiện một cái chuông nhỏ màu đen. Chuông này nhìn cổ kính vô cùng, thậm chí có chỗ còn không trọn vẹn. Hai gã huyết bào nhân, một đứng ở trên đầu Tử Huyết Khôi Lỗi, một đứng ở đầu một kim chúc khôi lỗi mới tạo ra.
Tử Huyết Khôi Lỗi trong miệng gầm nhẹ, hai tay chà xát, nhất thời huyết quang thiểm động, xuất hiện một thanh Tử Hồng Huyết Phủ, bề ngoài có huyết mang thiểm động. Khôi Lỗi hai tay nâng phủ, nhằm vào mặt nước phía trước.
Kim chúc khôi lỗi dưới sự thúc dục của huyết bào nhân cũng giơ một thanh đao lớn trong tay lên, bề ngoài xuất hiện quang mang màu đen kỳ lạ.
“Ầm” một tiếng, Lục Túc cuối cùng cũng đã đánh ra.
Một đạo hắc sắc quang trụ từ trong tay hắn phát ra.
Đạo quang trụ này so với lúc ở không gian thông đạo thì to hơn gấp mấy lần. Nơi cột sáng đi qua, không gian phụ cận thậm chí còn như bị chấn động, dồn nén như sắp đứt gẫy vậy.
Cột sáng chợt lóe vào thẳng trong mặt nước.
Nguyên bản Minh Hà nhìn bình lặng như mặt nước, nhưng khi đạo hắc sắc quang trụ không ngừng thâm nhập vào rốt cục đã xuất hiện biến hóa.
Đầu tiên là từng đợt sóng gợn, sau đó nước của Minh Hà bắt đầu lấy cột sáng làm trung tâm điên cuồng xoáy tròn theo, hơn nữa càng lúc càng nhanh, đồng thời phát ra tiếng động ầm ầm. Lúc này Mộc Thanh cũng đã xuất thủ.
Kim hoa dưới chân quay tít một vòng, đem quang hà phụ cận hút vào hơn phân nửa, sau đó thể tích bắt đầu mạnh mẽ to lên, hóa thành một pháp luân mang theo ánh sáng vàng rực rỡ lao thẳng về phía trước.
Pháp luân này đường kính chừng mấy trượng, chưa tiếp xúc với mặt nước đã phát ra tiếng nổ lớn như sấm động, kim quang lóe lên chém vào trong mặt nước.
Nhất thời mặt nước vốn đang xoáy tròn, sau khi kim quang hiện lên cuối cùng cũng bị mạnh mẽ chia mở ra!
Một lỗ thủng lớn màu trắng lấy cột sáng làm trung tâm chậm rãi xuất hiện, kéo dài tít về phía sau. Tuy vậy nước ở xung quanh lại không ngừng biến động, giống như bất kỳ lúc nào cũng phá sập “con đường nước” chuẩn bị hình thành kia. Đúng lúc này “Ầm Ầm!” 2 tiếng truyền tới, một huyết ảnh cầm Tử Hồng Huyết Phủ và một lưỡi đao màu đen đã mạnh mẽ đánh tới.
Dưới nhiều sự liên thủ công kích như vậy, một loạt âm thanh kinh thiên động địa phát ra, Minh Hà cuối cùng hoàn toàn bị chia ra. Một con đường cao chừng hơn 10 trượng, bề rộng tầm vài chục trượng từ từ hình thành trong nước.
Nhưng đúng lúc này phía trong màn nước phụ cận bỗng xuất hiện những âm thanh kỳ quái vang lên, tiếp theo hàng loạt sợi tơ đen trong suốt từ trong nước hiện ra, hướng về phía cột sáng lao tới. Một chuyện cực khó tin đã xảy ra!
Nguyên bản những công kích kinh người của mấy yêu vương liên thủ phát ra, bất kể là cột sáng, quang luân hay là lưỡi đao, dưới sự bao phủ của tơ đen bất ngờ dần ảm đạm xuống, thế công dần chậm lại, bắt đầu xuất hiện xu hướng suy tàn. “Hàn đạo hữu chưa ra tay, còn chờ gì nữa?” Giọng nói của Lục Túc từ trong quầng sáng rực rỡ lạnh lùng truyền ra.
Thiên địa nguyên khí ngưng tụ từ pháp trận cực lớn kia vừa duy trì cho hắc sắc quang trụ kia , đồng thời cũng kịch liệt thu nhỏ lại. Một bên kia Mộc Thanh đang thao túng cự luân màu vàng cũng gặp chuyện tương tự.
Rõ ràng hai loại thần thông này đều hao tổn pháp lực cực lớn, cho dù mượn pháp trận cũng khó duy trì được lâu. Hàn Lập hít sâu một hơi, kim cầu trên tay đột nhiên nhẹ nhàng bắn ra. “Vụt” một tiếng, kim cầu hóa thành một đạo kim quang bắn lên phía trời cao. Đồng thời trong tay nhanh chóng điểm một cái, một kim sắc phù văn cực lớn cũng nhanh chóng bắn ra.
“Một tiếng sấm nổ vang lên, vùng trời phụ cận đột nhiên cuồng phong gào thét, mây đen dầy đặc tụ lại. Một vòng tròn kim sắc lớn hiện ra giữa mây đen, một cỗ khí tức giống như hủy thiên diệt địa xuất hiện từ trong mây đen xông lên tận trời. Lập tức sau đó điện quang hiện lên, tiếng sấm liên miên không dứt, Hàn Lập sắc mặt ngưng trọng, trong miệng niệm những chú ngữ khó hiểu gì đó, sau đó đưa ngón tay chỉ về phía mặt nước, ánh sáng vàng đột nhiên lóe lên!
Một đạo kim sắc quang trụ từ “mặt trời” giữa mây đen phát ra, chớp động vài cái đã đánh vào mặt nước của Minh Hà. “Uỳnh!” một tiếng trầm đục từ mặt nước phát ra. Kim sắc quang trụ vừa tiếp xúc với mặt nước, trong nháy mắt đã hóa thành kim sắc lôi điện lan tỏa mạnh mẽ ra mọi nới. Tiếng sấm mãnh liệt, một chuyện kinh người xuất hiện : Tất cả những nơi lôi quang đi qua, tơ đen xuất hiện trong nước đều bị kim quang làm cho tan biến như sương khói.
Thấy vậy, đám người Lục Túc vô cùng mừng rỡ, vội vàng thúc dục thần thông của mình điên cuồng tấn công vào mặt nước. Mà mỹ phụ đầu bạc vốn luôn đứng một bên chưa ra tay, giờ này trong miệng cũng phát ra một tiếng kêu chói tai.
Tám bóng đen đứng sau lưng ả, nhất thời chiến giáp trên người hắc mang chớp động, âm khí trên người cũng liên kết cùng nhau, tất cả cuồn cuộn hướng về mỹ phụ đầu bạc tụ tập lại.
Mặc dù tám gã Âm giáp Quỷ Vương này cũng chỉ là Luyện Hư trung kỳ và hậu kỳ, nhưng tám luồng âm khí ngưng tụ lại cùng nhau cũng cực kỳ khủng khiếp. Một quỷ ảnh khổng lồ ẩn ẩn hiện hiện xuất hiện phía trên đỉnh đầu mỹ phụ đầu bạc.
Mà cái chuông nhỏ màu đen trong tay mỹ phụ đầu bạc cũng phát ra hắc mang, trong nháy mắt đằng không bay lên, biến lớn ra mấy trượng. Mỹ phụ trong mắt chợt lóe quang mang kỳ lạ, mạnh mẽ vươn ngón tay điểm vào không trung “Ông!..”, một tiếng chuông đã phát ra.
Một tầng hắc sắc quang ba từ trong chuông cuồn cuộn hiện lên, phô thiên cái địa đánh về phía khe sâu giữa Minh Hà. Một màn quỷ dị đã hiện lên.
Hắc sắc quang ba vừa mới tiếp xúc với thông đạo khe sau, nháy mắt đã biến hóa bất ngờ! Từng đạo quang mang nhộn nhạo bỗng nâng những tường nước ở xung quanh lên, ở giữa dòng sông thực sự tạo thành một thông đạo màu đen hoàn chỉnh!
Mà đám người Lục Túc cũng mạnh mẽ thúc dục thần thông, quầng sáng này giống như vô cùng vô tận hướng về phía sâu thông đạo mà kéo dài đi.
Hàn Lập tuy thấy thế trong lòng khá kinh ngạc, nhưng vì đối phó với tơ đen trong suốt không ngừng xuất hiện trong Minh Hà nên chỉ có thể không ngừng thúc dục kim sắc quang luân trên trời liên tiếp phát ra những đạo kim sắc quang trụ, phụ trợ đám người Lục Túc không ngừng đẩy mạnh.
Cùng lúc đó, theo sự kéo dài không ngừng của khe sâu, đám người Lục Túc và Mộc Thanh cũng bắt đầu thúc dục pháp trận dưới chân, làm cho công kích của mình không ngừng kéo dài đánh xuống, toàn lực công kích. Hàn Lập thấy vậy, nhìn trên trời cao kim sắc quang luân chỉ biết cười khổ một tiếng. Hắn cũng không có thần niệm mạnh mẽ như thế để ở khoảng cách xa mà vẫn chuẩn xác thao túng thần lôi!
Chẳng qua uy lực của Tế Lôi Thuật hiện giờ thực sự không nhỏ, chỉ cần bị kim sắc quang trụ đánh trúng một vùng phụ cận, lôi điện hồ lập tức tràn lan nhanh chóng hủy diệt đám tơ đen ở tít đằng xa. Đương nhiên là cùng với khe sâu càng lúc càng kéo dài, Hàn Lập cũng không khỏi cố giữ vững tinh thần, dùng pháp quyết khống chế kim sắc quang trụ xâm nhập thông đạo. Cũng may là không cần phải nhắm vào vị trí chuẩn xác mà chỉ cần khống chế khoảng cách đại khái là được cho nên vẻ mặt hắn vẫn giữ được sự nhẹ nhàng. Một khắc đồng hồ sau, từ trong khe sâu đột nhiên truyền đến một tiếng nổ nặng nề, đám người Mộc Thanh vừa nghe vậy, lập tức mừng rỡ nói :”Cuối cùng cũng hoàn toàn đả thông!”
Lập tức ả phất tay một cái, một lát sau kim sắc quang luân đã từ trong khe sâu bay vụt lại, một lần nữa biến thành đóa hoa kim sắc lớn xuất hiện dưới chân. Đám người mỹ phụ đầu bạc cũng vô cùng vui sướng, đồng thời thu lại thần thông.
“Tốt lắm! Thông đạo này có thể đủ duy trì mấy canh giờ, đủ cho chúng ta thông qua Minh Hà. Tuy vậy vẫn cần cẩn thận quỷ vật ở trong Minh Hà công kích. Để cho “bọn chúng” trước hết tiến vào trong đi, có thể đi được bao xa thì tùy thuộc vào vận khí của chúng. Ra lệnh cho chúng dùng toàn lực sống chết chạy về phía trước đi” Lục Túc trong mắt lục mang chớp động vài cái, nhìn đám đê giai yêu vật rồi nói. Đám người Mộc Thanh nghe thế xong, liếc mắt nhìn nhau, vẻ vui mừng trên mặt cũng thu lại.
Vừa đem Tế Lôi Thuật tán đi, Hàn Lập thấy vậy cũng không khỏi ngần người ra!
Lúc này, tất cả các khôi lỗi và đám quỷ binh đã tập hợp ở trước lối vào thông đạo, hơn nữa vô cùng quy củ chia thành hai hàng trái phải đứng hai bên. Mà đám đê giai yêu thú cho đến đám cao giai yêu vật đều tập trung ở vị trí trung tâm.
Số lượng đạt đến gần vạn, gần như lèn chật cứng cái thông đạo!
Dưới mệnh lệnh của mấy tên yêu vương phát ra, nhất thời quỷ binh và khôi lỗi ở hai bên trước tiên xuất phát hướng về phía trong thông đạo bay đến.
Mà hắc phong bao phủ trên người đám Âm giáp huyền quỷ giờ phút này cũng đã tán đi, hiện ra bề ngoài thực sự của chúng.
Một đám mang trên người hắc giáp, tay cầm đủ loại binh khí, da thịt lộ ra dưới hắc giáp đều có màu xám xịt ảm đạm, giống như là xác khô vậy. Còn trên đầu thì bị một đoàn quỷ hỏa màu xanh bao phủ. Lửa xanh chớp động, ẩn hiện trong đó là những chiếc đầu lâu dữ tợn. Đám huyền quỷ này hoàn toàn không nói lời nào, không có bất cứ biểu hiện gì, trên người chỉ tỏa ra âm hàn lạnh lẽo. Hàn Lập đứng ở phía sau Mộc Thanh, nhìn đám quỷ vật đó, không khỏi khẽ nhíu mày.
Minh Hà chi địa bản thân phần đông là quỷ vật. Đám người Lục Túc thế mà vẫn luyện chế nhiều quỷ binh như vậy, xem ra trong đó ắt còn có huyền cơ khác. Một lát sau, đám đê giai yêu thú bị kẹp giữa khôi lỗi và quỷ binh cũng được mệnh lệnh đều bay vào trong thông đạo. Đám người Lục Túc cùng với các cao giai yêu vật chỉ lạnh nhạt đứng chờ ngoài thông đạo, như chẳng hề có ý tiến vào.
Ngay khi đám đê giai yêu thú vừa tiến vào thông đạo màu đen, trong nhát mắt bốn phía quanh hắc sắc quang mạc bỗng lóe lên ánh bạc, rồi “Xẹt, xẹt” từng tiếng gió mãnh liệt vang lên, vô số sợi tơ bạc từ bốn phương tám hướng phô thiên cái đại bắn nhanh ra.
Mục tiêu của chúng tất cả đều là đám đê giai yêu vật đứng giữa, về phần khôi lỗi và huyền quỷ đứng hai bên, đám tơ bạc xem ra không hề thấy hứng thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.