Quyển 10 - Chương 2122: Môn Hạ Của Lục Cực
Vong Ngữ
13/03/2013
Dung mạo của thiếu nữ áo tím hiện ra, đôi mắt long lanh của nàng nhìn Hàn Lập đến si ngốc, dường như cả cơ thể cũng trở nên ngẩn ngơ theo.
Cùng lúc đó, lớp sương đen bao phủ quanh thân hình nàng tan dần, lộ ra một thân hình nghiêng nước nghiêng thành.
Khuân mặt có vẻ hơi tái nhợt nhưng vẻ diễm lệ vô song này không ai khác chính là vị hồng nhan của Hàn Lập khi còn ở Nhân giới, Tử Linh.
Chỉ có điều khí tức trên người nàng lúc này hoàn toàn khác xưa, không ngờ đã hoàn toàn cải tu ma công, hơn nữa tu vi cũng hết sức kinh người, là Luyện Hư hậu kỳ.
Bóng dáng quen thuộc mà Hàn Lập ngẫu nhiên gặp được khi vừa đến Lam Bộc thành không thể nghi ngờ chính là Tử Linh.
Chỉ vì lý do khí tức của nàng hoàn toàn thay đổi nên mới khiến cho Hàn Lập nhận lầm trong nhất thời.
Năm xưa, tuy rằng sau khi cùng Hàn Lập triền miên bên nhau, nàng lập tức rời xa hắn rồi về sau cũng không để lại chút tin tức nào. Thậm chí cả lúc Hàn Lập muốn tiến vào không gian tiếp điểm để nhập cư trái phép đến Linh giới, nàng cũng không hề xuất hiện.
Chỉ là... không thể nghi ngờ, trong rất nhiều nữ tử có giao tình với Hàn Lập, ngoại trừ Nam Cung Uyển thì nàng chính là người để lại nhiều vướng bận trong lòng hắn nhất.
Lúc này đây, việc hữu duyên gặp lại nàng ở Ma giới tất nhiên đã làm cho Hàn Lập vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ, cũng hết sức xúc động.
"Ta cũng không ngờ được sau khi tiến vào Thánh giới, đời này kiếp này còn có một ngày được gặp lại Hàn huynh, ta còn nghi ngờ bản thân có phải vì nỗi nhớ nhung quá sâu đậm trong lòng mà hiện giờ đang còn ở trong mộng!" Sau cùng Tử Linh cũng cất tiếng, chỉ có điều âm thanh dịu dàng của nàng lại khiến lòng Hàn Lập quặn lại, mơ hồ có chút đau xót!
"Sau khi phi thăng, ta vẫn luôn lưu ý đến tin tức về ngươi, chỉ là không hề nhận được tin tức gì. Nhưng thật không thể ngờ được là ngươi lại đến Ma giói, chẳng trách...!" Rốt cuộc Hàn Lập cũng kiềm chế được tình cảm của mình khi được gặp lại Tử Linh, vẻ mặt trở lại bình thường, hắn cười khổ một tiếng rồi nói.
Tuy nhiên lúc hắn nói ra những lời này, ánh mắt đồng thời lướt về phía thiếu nữ áo gai và "Chu di" ở bên cạnh, sâu trong đôi mắt hiện lên chút lạnh lùng pha lẫn sát khí.
Sắc mặt của vị phu nhân Ma tộc kia lập tức trầm xuống, nàng bước về phía trước che chắn cho Lam Dĩnh.
Quả nhiên thiếu nữ áo gai kia là người thông minh, nàng vừa thấy thần sắc của Hàn Lập thì trong lòng lập tức hiểu được lý do, lúc này bèn khoát tay với vị phu nhân kia rồi khẽ cười:
"Hàn đạo hữu, thì ra ngươi chính là kẻ bạc tình mà Tử tỷ tỷ nhớ mãi không quên! Đây mới là chân diện thật của ngươi sao, ta cũng chẳng thấỵ có gì anh tuấn tiêu sái mấy, không ngờ lại có thể khiến Tử tỷ tỷ khắc ghi trong lòng như vậy. Tuy nhiên, nếu trước đó ta không bói một quẻ thì bây giờ Tử tỷ tỷ cũng không đến đây viếng thăm, hai người các ngươi càng không có cơ hội gặp lại nhau. Thế nào, lúc này vừa mới đoàn tụ, còn chưa kịp tình chàng ý thiếp mà đã muốn giết người diệt khẩu xóa bỏ công lao của tiểu muội hay sao!"
"Nha đầu kia, nói xằng nói bậy gì đó, cái gì là tình chàng ý thiếp!
Lần bói toán trước của ngươi căn bản là mèo mù vớ cá rán, hoàn toàn không tính toán được kết quả gì. Hàn huynh, ngươi không cần lo lắng về việc mình là tu sĩ của Nhân giới, Dĩnh nhi là tri kỷ của ta, tuyệt đối sẽ không để lộ việc này ra ngoài. Hơn nữa Quảng Nguyên Trai của bọn họ cũng không phải là thế lực tại bản địa của Ma giới, đây là chi nhánh của một thế lực khổng lồ. Còn nàng giống như là đại diện trai chủ, ở các giới khác cũng có hơn mười chi nhánh, thậm chí bọn họ cũng có thế lực tại Nhân giới. Nếu không dựa vào điều này thì Quảng Nguyên trai sao có thể không coi các Thánh tổ của Ma tộc vào đâu, cứ sừng sững bao nhiêu năm mà không lay chuyển
chứ." Tử Linh khẽ gắt thiếu nữ áo gai vài câu rồi lại quay về phía Hàn Lập mà giải thích.
"Một thế lực hoạt động ở nhiều giới! Nhưng sao ta chưa từng nghe đến tên tuổi của Quảng Nguyên Trai ở Nhân giới?" Vừa nghe xong, dù có kiến thức phong phú nhưng Hàn Lập cũng phải hít một ngụm lương khí, trên mặt tỏ vẻ khó có thể tin được.
"Xem ra Hàn huynh rất cảnh giác, không ngờ lại không chịu tin lời của Tử Linh tỷ tỷ. Mặc dù bản trai có tên là "Quảng Nguyên Trai" ở giới này nhưng ở những giới diện khác đương nhiên sẽ thay tên đổi họ. Nếu không vạn nhất mấy vị đại năng có thể phá giới để sang giới diện khác thì chẳng phải sẽ dễ dàng phát hiện điểm kỳ lạ trong đó sao." Thiếu nữ áo gai đưa mắt liếc qua Hàn Lập, như cười như không trả lời.
"Thì ra là thế, quả thật Hàn mỗ đã mạo muội rồi." Tuy rằng vẫn chưa tin hoàn toàn nhưng sự nghi ngờ của Hàn Lập đã tiêu tan không ít, hắn ôm quyền làm lễ với thiếu nữ, có chút áy náy nói.
Thiếu nữ áo gai chớp chớp đôi mắt, đang muốn nói gì đó thì Tử Linh ở bên cạnh đã nhẹ nhàng ngắt lời:
"Dĩnh nhi, đừng trách Hàn huynh quá đa nghi. Dù sao trước đó hắn cũng không biết quan hệ thân thiết như tỷ muội giữa chúng ta, cẩn thận một chút cũng là việc bình thường."
"Từ trước đến giờ ta chưa từng nghĩ đến việc có một ngày Tử tỷ tỷ sẽ trọng sắc khinh bạn như vậy. Vừa mới cùng tình nhân năm xưa gặp mặt mà đã bắt đầu nói giúp người khác rồi." Thiếu nữ áo gai trừng mắt, trên mặt lộ ra một chút giảo hoạt, đột nhiên gật gù đắc ý trêu chọc.
So với vẻ hờ hững lạnh lùng khi mới gặp Hàn Lập, dáng vẻ và hành động hiện giờ của nàng hoàn toàn như hai người khác nhau.
"Lại nói loạn gì đấy, ai trọng sắc khinh bạn chứ!" Vừa nghe xong những lời này, khuôn mặt Tử Linh lập tức ửng hồng, liền trừng mắt với thiếu nữ áo gai một cái.
Đúng lúc này, Lam Dĩnh đột nhiên nở nụ cười, cũng không tiếp tục đề tài này nữa, trái lại nàng nghiêm mặt nói:
"Nhiều năm không gặp, chắc chắn hai người có rất nhiều điều muốn
tâm sự. Ta và Chu di sẽ không ở đây làm kỳ đà cản mũi nữa, chúng ta đến tầng năm tạm nghỉ một chút. Sau khi hai người tâm sự xong rồi xuống dưới cũng không muộn. Đúng rồi, đối với cấm chế của Quảng Nguyên trai thì Tử Linh tỷ tỷ cũng vô cùng quen thuộc, cứ mở cấm chế ra rồi sau đó trò chuyện tự nhiên đi. Đây là lệnh bài cấm chế của tầng này!"
Thiếu nữ mặc áo gai nói xong liền đứng dậy, tay áo nàng khẽ phất, một đoàn bạch quang liền theo đó bắn ra rồi hiện lên nguyên dạng là một cái lệnh bài ma khí.
"Dĩnh nhi, sư tỷ đa tạ ngươi." Tử Linh tự nhiên rất vui vẻ rồi thuận tay bắt lấy cái lệnh bài.
"Tiểu muộn xin cáo lui trước một bước, hai vị cứ thong thả mà chuyện trò." Thiếu nữ áo gai hơi khom người thi lễ rồi liền cùng với thiếu phụ hướng về cầu thang ở cửa lầu bước đi.
Một lúc không lâu sau, cả hai người đã ở trong một gian phòng được trang trí theo phong cách cổ xưa.
Cô gái lúc này ngồi xuống một chiếc ghế, vẻ mặt dần trầm ngâm như cân nhăc việc gì đó.
Mà thiếu phụ cũng đi lại gần đứng phía sau lưng cô gái.
"Chu di, ngươi cảm thấy vị Hàn đạo hữu này như thế nào?" Thiếu nữ áo gai bông nhiển hỏi.
"Thếnào ư? Là Tử tiểu thư tới thật đúng lúc!" Thiếu phụ có chút ngỡ ngàng không hiểu trả lời.
"Cứ nói về tu vi thực lực hắn trước đã. Theo như ngươi nói thì hắn là một Ma Tôn tu sỹ, nếu vậy thì xem ra hắn chính là tên tu sỹ Nhân tộc có được Ngụy Tiên Khôi Lỗi trong tay, hơn nữa gần đây còn gây chuyện long trời lở đất ở Thánh Giới chúng ta." Người thiếu nữ không chút nghĩ ngợi đã có ngay phán đoán.
"ừ, nếu đã là họ Hàn mà lại còn là tu sỹ Nhân tộc thì tám chín phần chuyện này là thật. Còn về thực lực của hắn thì khí tức mà hắn phát ra vô cùng phức tạp, tuyệt đối không phải loại tu sỹ Hợp Thể Kỳ bình thường, hơn nữa còn nguy hiểm hơn rất nhiều. Nếu phải động thủ thì phần lớn ta sẽ phải ngã xuống trong tay hắn." Thiếu phụ cứ như vậy mà đem phán đoán của mình nói ra.
"Nếu đúng như vậy thì cho dù không có khối Ngụy Tiên Bảo kia thì người này vẫn rất đáng để mượn sức." Ánh mắt của thiếu nữ chợt lóe lên rồi chậm rãi nói.
"Làm được việc này thì đúng là thượng sách. Dù sao thì hắn cũng là hảo hữu vị sư tỷ của tiểu thư, chỉ cần nàng nói tốt cho đôi lời thì chuyện này cũng không mấy khó khăn nữa." Người thiếu phụ tươi cười nói.
"Ngươi nghĩ mọi chuyện đơn giản như vậy là sai rồi." Cô gái áo gai nghe vậy liền lắc đầu phủ nhận.
"Tại sao vậy?" Thiếu phụ có chút không hiểu.
"Ta đối với Tử tỷ tỷ như sư tỷ của mình là thật, nhưng việc này cũng không có nghĩa là nàng sẽ dễ dàng xem chúng ta là hảo hữu. Ta tuy cùng nàng trò chuyện không nhiều lắm nhưng cũng có thể nhận ra được nàng là con người tâm chí cực kỳ kiên định, nên tin chắc rằng nàng sẽ không bị tình cảm chi phối quá nhiều. Nếu thực sự muốn giao hảo với người này chỉ e rằng chúng ta sẽ phải chi ra một khoản lợi ích không nhỏ mới được." Thiếu nữ mặc áo gai đem mọi chuyên ra phân tích một cách tỉnh táo lạ thường.
"Khi lão chủ nhân còn ở đây, người vẫn thường khen sư tỷ của tiểu thư là người tài trí vô song. Nếu người đã nói như vậy thì chắc chắn sẽ không sai. Nhưng lúc này chính là thời điểm mà Quảng Nguyên Trai đang suy yếu, nên chúng ta cũng khó có thể xuất ra thật nhiều đồ vật quý báu. Mà người này du sao cũnẹ là tu sỹ Hợp Thể Hậu kỳ, những thứ bình thường căn bản chỉ làm hắn chướng mắt mà thôi." Thiếu phụ suy nghĩ một hồi, đầu tiên nàng tỏ ra đồng ý nhưng sau đó lại có chút khó sử.
"Chu di nói vậy là sai rồi. Quảng Nguyên Trai chúnp ta làm ăn được là nhờ vào chuyện gì? Chuyện khác thì chưa vội nhắc tới, nhưng khi nãy không phải là chúng ta tìm được một khoản đại nhân tình có thể đưa ra sao?" Thiếu nữ áo gai lại nở nụ cười tươi.
"Nhưng tiểu thư..." Thiếu phụ trước giờ vẫn giữ bộ dáng điềm tĩnh cũng phải giật mình.
Mà cùng lúc này ở lầu dưới Tử Linh đang lầm nhẩm khẩu quyết rồi cầm lệnh bài trong tay vẽ lên mấy cái.
Một lát sau, không gian bốn phía nổi lên từng trận dao động, toàn bộ tầng lầu liền bị một tầng quang mạc đủ loại màu sắc bao phủ lên.
Bây giờ ở trung tâm quang mạc chỉ còn lại mỗi Tử Linh và Hàn Lập mà thôi.
Tử Linh đem lệnh bài cất vào tay áo, mà Hàn Lập cũng nhịn không được đành quay sang phía Tử Linh lên tiếng trước:
"Tử Linh, khi ở Nhân giới công pháp chủ tu của ngươi không phải là Ma công. Như vậy thì tại sao lại phi thăng đến Ma Giới? Hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn làm sao mà ma công của ngươi lại tiến bộ kinh người như vậy?"
Hắn vừa nói vừa đem thầm niệm phát ra liền cảm ứng được ma khí tinh thuần của Tử Linh, hàng lông mày cũng hơi nhíu lại.
"Việc này nói ra cũng thật dài dòng. Nhưng ta muốn biết tên tu sỹ Nhân tộc gần đây làm Thánh giới chao đảo như trời long đất lở có phải là Hàn huynh hay không?" Tử Linh cười khanh khách hỏi.
"Nếu không có thêm tu sỹ Nhân tộc thứ hai lẻn vào Ma giới rồi đại náo một trận như vậy thì người đó đúng là ta rồi." Hàn Lập cười khổ trả lời.
"Thì ra đúng là ngươi. Nghe đồn rằng ngươi chẳng những có tu vi Hợp Thể Hậu kỳ đại thành mà còn một thân thần thông vô cùng lợi hại. Hơn nữa trong tay lại có thêm một khôi lỗi thực lực có thể sánh ngang với Thánh Tổ. Điều này cũng là thật à?" Tử Linh mang theo một tia vui mừng trên khóe mắt hỏi.
"Lời đồn thực có chút khuếch đại nhưng cũng không sai quá nhiều. Cự Giải khôi lỗi kia tuy rằng vẫn đi theo bên cạnh ta, nhưng vị chủ nhân này cũng không thể trực tiếp khống chế nó." Hàn Lập cười khẽ vui vẻ trả lời.
"Tuy rằng không được thấy quá trình tu luyện của ngươi sau khi phi thăng Linh giới, nhưng chỉ một thời gian ngắn như vậy đã tiến đến cảnh giới này, thậm chí chỉ còn cách Đại Thừa kỳ có một bước cuối cùng. Như vậy cũng đủ thấy trong những năm nay trên con đường đại đạo ngươi vẫn chưa hề nơi lỏng dù chỉ nửa phần, chắc cũng nếm quá không biết bao gian truân khổ cực, lại vô vàn hung hiểm nữa a!" Tử Linh đôi chút trầm mặc nói.
"Sau này khi phi thăng Linh giới ta phải trải qua rất nhiều sóng gió, nhưng cuối cùng cũng đã tới nơi, hơn nữa còn tu luyện đến được bước này thì chút đau khổ đó coi như cũng đã đền bù xứng đáng rồi.
Dù sao thì ta thấy ma khí trên cơ thể người tinh thuần dị thường, khoảng cách đến khi đột phá bình cảnh Hợp Thể cũng không còn xa lắm." Hàn Lập nhẹ nhàng trả lời bâng quơ đôi câu rồi quan tâm hỏi han.
"Chẳng may thì hơn chục năm nữa, có lâu thì cũng còn khoảng trăm năm là ta sẽ đột phá vào Hợp Thể kỳ. Thật khác biệt với ngươi! Từ sau khi tiến vào Ma giới, trên con đường tu luyện ta có cần bất kể loại tài nguyên gì cũng đều có người cung cấp đầy đủ, thậm chí ngay đến đan dược để đột phá vào bình cảnh Hợp Thể kỳ cũng đã được chuận bị vẹn toàn. Nếu không như vậy thì với tư chất của ta làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy mà tiến đến được bước này." Tử Linh không biết trong lòng đang nghĩ gì, nhưng vẻ bề ngoài của nàng như có chút khác thường.
"Có người khác giúp đỡ? Ai lại làm ra chuyện này? Có mục đích gì không?" Hàn Lập ngẩn ngơ một lúc rồi vồn vã hỏi.
"Lấy thân phận và tu vi của ngươi hiện giờ thì đã nghe qua Lục Cực Thánh Tổ chưa?" Tử Linh thở dài một hơi rồi trả lời.
"Lục Cực Thánh Tổ, tất nhiên là ta biết. Trong Ma giới danh tiếng của tam đại Thủy tổ là đứng số một! Nhưng bản thân nàng thì ta chưa gặp qua. Sao vậy, chẳng lẽ là nàng đến giúp ngươi tu luyện?" Hàn Lập khẽ nhíu mày hơi suy nghĩ một chút.
"Không sai, đúng là vị Lục Cực Thánh Tổ này! Ta giờ đây là đệ tử thứ bảy của nàng, hơn nữa còn là đệ tử thứ hạng thấp nhất. Nhưng nói cho cùng thì đệ tử chỉ là danh nghĩa, thật ra ả dùng ta làm một cái hóa thân mà thôi. Tử Linh sắc mặt thay đổi liên tục rồi mới chậm rãi nói ra những lời làm cho Hàn Lập nghe được cũng phải thất kinh.
"Bị dùng như hóa thân? Ngươi đã bị nàng hạ cấm chế sao?" Hàn Lập dù sao cũng là người kinh nghiệm phong phú, chỉ nháy mắt đã hiểu ra rồi kinh hãi nói .
Cùng lúc đó, lớp sương đen bao phủ quanh thân hình nàng tan dần, lộ ra một thân hình nghiêng nước nghiêng thành.
Khuân mặt có vẻ hơi tái nhợt nhưng vẻ diễm lệ vô song này không ai khác chính là vị hồng nhan của Hàn Lập khi còn ở Nhân giới, Tử Linh.
Chỉ có điều khí tức trên người nàng lúc này hoàn toàn khác xưa, không ngờ đã hoàn toàn cải tu ma công, hơn nữa tu vi cũng hết sức kinh người, là Luyện Hư hậu kỳ.
Bóng dáng quen thuộc mà Hàn Lập ngẫu nhiên gặp được khi vừa đến Lam Bộc thành không thể nghi ngờ chính là Tử Linh.
Chỉ vì lý do khí tức của nàng hoàn toàn thay đổi nên mới khiến cho Hàn Lập nhận lầm trong nhất thời.
Năm xưa, tuy rằng sau khi cùng Hàn Lập triền miên bên nhau, nàng lập tức rời xa hắn rồi về sau cũng không để lại chút tin tức nào. Thậm chí cả lúc Hàn Lập muốn tiến vào không gian tiếp điểm để nhập cư trái phép đến Linh giới, nàng cũng không hề xuất hiện.
Chỉ là... không thể nghi ngờ, trong rất nhiều nữ tử có giao tình với Hàn Lập, ngoại trừ Nam Cung Uyển thì nàng chính là người để lại nhiều vướng bận trong lòng hắn nhất.
Lúc này đây, việc hữu duyên gặp lại nàng ở Ma giới tất nhiên đã làm cho Hàn Lập vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ, cũng hết sức xúc động.
"Ta cũng không ngờ được sau khi tiến vào Thánh giới, đời này kiếp này còn có một ngày được gặp lại Hàn huynh, ta còn nghi ngờ bản thân có phải vì nỗi nhớ nhung quá sâu đậm trong lòng mà hiện giờ đang còn ở trong mộng!" Sau cùng Tử Linh cũng cất tiếng, chỉ có điều âm thanh dịu dàng của nàng lại khiến lòng Hàn Lập quặn lại, mơ hồ có chút đau xót!
"Sau khi phi thăng, ta vẫn luôn lưu ý đến tin tức về ngươi, chỉ là không hề nhận được tin tức gì. Nhưng thật không thể ngờ được là ngươi lại đến Ma giói, chẳng trách...!" Rốt cuộc Hàn Lập cũng kiềm chế được tình cảm của mình khi được gặp lại Tử Linh, vẻ mặt trở lại bình thường, hắn cười khổ một tiếng rồi nói.
Tuy nhiên lúc hắn nói ra những lời này, ánh mắt đồng thời lướt về phía thiếu nữ áo gai và "Chu di" ở bên cạnh, sâu trong đôi mắt hiện lên chút lạnh lùng pha lẫn sát khí.
Sắc mặt của vị phu nhân Ma tộc kia lập tức trầm xuống, nàng bước về phía trước che chắn cho Lam Dĩnh.
Quả nhiên thiếu nữ áo gai kia là người thông minh, nàng vừa thấy thần sắc của Hàn Lập thì trong lòng lập tức hiểu được lý do, lúc này bèn khoát tay với vị phu nhân kia rồi khẽ cười:
"Hàn đạo hữu, thì ra ngươi chính là kẻ bạc tình mà Tử tỷ tỷ nhớ mãi không quên! Đây mới là chân diện thật của ngươi sao, ta cũng chẳng thấỵ có gì anh tuấn tiêu sái mấy, không ngờ lại có thể khiến Tử tỷ tỷ khắc ghi trong lòng như vậy. Tuy nhiên, nếu trước đó ta không bói một quẻ thì bây giờ Tử tỷ tỷ cũng không đến đây viếng thăm, hai người các ngươi càng không có cơ hội gặp lại nhau. Thế nào, lúc này vừa mới đoàn tụ, còn chưa kịp tình chàng ý thiếp mà đã muốn giết người diệt khẩu xóa bỏ công lao của tiểu muội hay sao!"
"Nha đầu kia, nói xằng nói bậy gì đó, cái gì là tình chàng ý thiếp!
Lần bói toán trước của ngươi căn bản là mèo mù vớ cá rán, hoàn toàn không tính toán được kết quả gì. Hàn huynh, ngươi không cần lo lắng về việc mình là tu sĩ của Nhân giới, Dĩnh nhi là tri kỷ của ta, tuyệt đối sẽ không để lộ việc này ra ngoài. Hơn nữa Quảng Nguyên Trai của bọn họ cũng không phải là thế lực tại bản địa của Ma giới, đây là chi nhánh của một thế lực khổng lồ. Còn nàng giống như là đại diện trai chủ, ở các giới khác cũng có hơn mười chi nhánh, thậm chí bọn họ cũng có thế lực tại Nhân giới. Nếu không dựa vào điều này thì Quảng Nguyên trai sao có thể không coi các Thánh tổ của Ma tộc vào đâu, cứ sừng sững bao nhiêu năm mà không lay chuyển
chứ." Tử Linh khẽ gắt thiếu nữ áo gai vài câu rồi lại quay về phía Hàn Lập mà giải thích.
"Một thế lực hoạt động ở nhiều giới! Nhưng sao ta chưa từng nghe đến tên tuổi của Quảng Nguyên Trai ở Nhân giới?" Vừa nghe xong, dù có kiến thức phong phú nhưng Hàn Lập cũng phải hít một ngụm lương khí, trên mặt tỏ vẻ khó có thể tin được.
"Xem ra Hàn huynh rất cảnh giác, không ngờ lại không chịu tin lời của Tử Linh tỷ tỷ. Mặc dù bản trai có tên là "Quảng Nguyên Trai" ở giới này nhưng ở những giới diện khác đương nhiên sẽ thay tên đổi họ. Nếu không vạn nhất mấy vị đại năng có thể phá giới để sang giới diện khác thì chẳng phải sẽ dễ dàng phát hiện điểm kỳ lạ trong đó sao." Thiếu nữ áo gai đưa mắt liếc qua Hàn Lập, như cười như không trả lời.
"Thì ra là thế, quả thật Hàn mỗ đã mạo muội rồi." Tuy rằng vẫn chưa tin hoàn toàn nhưng sự nghi ngờ của Hàn Lập đã tiêu tan không ít, hắn ôm quyền làm lễ với thiếu nữ, có chút áy náy nói.
Thiếu nữ áo gai chớp chớp đôi mắt, đang muốn nói gì đó thì Tử Linh ở bên cạnh đã nhẹ nhàng ngắt lời:
"Dĩnh nhi, đừng trách Hàn huynh quá đa nghi. Dù sao trước đó hắn cũng không biết quan hệ thân thiết như tỷ muội giữa chúng ta, cẩn thận một chút cũng là việc bình thường."
"Từ trước đến giờ ta chưa từng nghĩ đến việc có một ngày Tử tỷ tỷ sẽ trọng sắc khinh bạn như vậy. Vừa mới cùng tình nhân năm xưa gặp mặt mà đã bắt đầu nói giúp người khác rồi." Thiếu nữ áo gai trừng mắt, trên mặt lộ ra một chút giảo hoạt, đột nhiên gật gù đắc ý trêu chọc.
So với vẻ hờ hững lạnh lùng khi mới gặp Hàn Lập, dáng vẻ và hành động hiện giờ của nàng hoàn toàn như hai người khác nhau.
"Lại nói loạn gì đấy, ai trọng sắc khinh bạn chứ!" Vừa nghe xong những lời này, khuôn mặt Tử Linh lập tức ửng hồng, liền trừng mắt với thiếu nữ áo gai một cái.
Đúng lúc này, Lam Dĩnh đột nhiên nở nụ cười, cũng không tiếp tục đề tài này nữa, trái lại nàng nghiêm mặt nói:
"Nhiều năm không gặp, chắc chắn hai người có rất nhiều điều muốn
tâm sự. Ta và Chu di sẽ không ở đây làm kỳ đà cản mũi nữa, chúng ta đến tầng năm tạm nghỉ một chút. Sau khi hai người tâm sự xong rồi xuống dưới cũng không muộn. Đúng rồi, đối với cấm chế của Quảng Nguyên trai thì Tử Linh tỷ tỷ cũng vô cùng quen thuộc, cứ mở cấm chế ra rồi sau đó trò chuyện tự nhiên đi. Đây là lệnh bài cấm chế của tầng này!"
Thiếu nữ mặc áo gai nói xong liền đứng dậy, tay áo nàng khẽ phất, một đoàn bạch quang liền theo đó bắn ra rồi hiện lên nguyên dạng là một cái lệnh bài ma khí.
"Dĩnh nhi, sư tỷ đa tạ ngươi." Tử Linh tự nhiên rất vui vẻ rồi thuận tay bắt lấy cái lệnh bài.
"Tiểu muộn xin cáo lui trước một bước, hai vị cứ thong thả mà chuyện trò." Thiếu nữ áo gai hơi khom người thi lễ rồi liền cùng với thiếu phụ hướng về cầu thang ở cửa lầu bước đi.
Một lúc không lâu sau, cả hai người đã ở trong một gian phòng được trang trí theo phong cách cổ xưa.
Cô gái lúc này ngồi xuống một chiếc ghế, vẻ mặt dần trầm ngâm như cân nhăc việc gì đó.
Mà thiếu phụ cũng đi lại gần đứng phía sau lưng cô gái.
"Chu di, ngươi cảm thấy vị Hàn đạo hữu này như thế nào?" Thiếu nữ áo gai bông nhiển hỏi.
"Thếnào ư? Là Tử tiểu thư tới thật đúng lúc!" Thiếu phụ có chút ngỡ ngàng không hiểu trả lời.
"Cứ nói về tu vi thực lực hắn trước đã. Theo như ngươi nói thì hắn là một Ma Tôn tu sỹ, nếu vậy thì xem ra hắn chính là tên tu sỹ Nhân tộc có được Ngụy Tiên Khôi Lỗi trong tay, hơn nữa gần đây còn gây chuyện long trời lở đất ở Thánh Giới chúng ta." Người thiếu nữ không chút nghĩ ngợi đã có ngay phán đoán.
"ừ, nếu đã là họ Hàn mà lại còn là tu sỹ Nhân tộc thì tám chín phần chuyện này là thật. Còn về thực lực của hắn thì khí tức mà hắn phát ra vô cùng phức tạp, tuyệt đối không phải loại tu sỹ Hợp Thể Kỳ bình thường, hơn nữa còn nguy hiểm hơn rất nhiều. Nếu phải động thủ thì phần lớn ta sẽ phải ngã xuống trong tay hắn." Thiếu phụ cứ như vậy mà đem phán đoán của mình nói ra.
"Nếu đúng như vậy thì cho dù không có khối Ngụy Tiên Bảo kia thì người này vẫn rất đáng để mượn sức." Ánh mắt của thiếu nữ chợt lóe lên rồi chậm rãi nói.
"Làm được việc này thì đúng là thượng sách. Dù sao thì hắn cũng là hảo hữu vị sư tỷ của tiểu thư, chỉ cần nàng nói tốt cho đôi lời thì chuyện này cũng không mấy khó khăn nữa." Người thiếu phụ tươi cười nói.
"Ngươi nghĩ mọi chuyện đơn giản như vậy là sai rồi." Cô gái áo gai nghe vậy liền lắc đầu phủ nhận.
"Tại sao vậy?" Thiếu phụ có chút không hiểu.
"Ta đối với Tử tỷ tỷ như sư tỷ của mình là thật, nhưng việc này cũng không có nghĩa là nàng sẽ dễ dàng xem chúng ta là hảo hữu. Ta tuy cùng nàng trò chuyện không nhiều lắm nhưng cũng có thể nhận ra được nàng là con người tâm chí cực kỳ kiên định, nên tin chắc rằng nàng sẽ không bị tình cảm chi phối quá nhiều. Nếu thực sự muốn giao hảo với người này chỉ e rằng chúng ta sẽ phải chi ra một khoản lợi ích không nhỏ mới được." Thiếu nữ mặc áo gai đem mọi chuyên ra phân tích một cách tỉnh táo lạ thường.
"Khi lão chủ nhân còn ở đây, người vẫn thường khen sư tỷ của tiểu thư là người tài trí vô song. Nếu người đã nói như vậy thì chắc chắn sẽ không sai. Nhưng lúc này chính là thời điểm mà Quảng Nguyên Trai đang suy yếu, nên chúng ta cũng khó có thể xuất ra thật nhiều đồ vật quý báu. Mà người này du sao cũnẹ là tu sỹ Hợp Thể Hậu kỳ, những thứ bình thường căn bản chỉ làm hắn chướng mắt mà thôi." Thiếu phụ suy nghĩ một hồi, đầu tiên nàng tỏ ra đồng ý nhưng sau đó lại có chút khó sử.
"Chu di nói vậy là sai rồi. Quảng Nguyên Trai chúnp ta làm ăn được là nhờ vào chuyện gì? Chuyện khác thì chưa vội nhắc tới, nhưng khi nãy không phải là chúng ta tìm được một khoản đại nhân tình có thể đưa ra sao?" Thiếu nữ áo gai lại nở nụ cười tươi.
"Nhưng tiểu thư..." Thiếu phụ trước giờ vẫn giữ bộ dáng điềm tĩnh cũng phải giật mình.
Mà cùng lúc này ở lầu dưới Tử Linh đang lầm nhẩm khẩu quyết rồi cầm lệnh bài trong tay vẽ lên mấy cái.
Một lát sau, không gian bốn phía nổi lên từng trận dao động, toàn bộ tầng lầu liền bị một tầng quang mạc đủ loại màu sắc bao phủ lên.
Bây giờ ở trung tâm quang mạc chỉ còn lại mỗi Tử Linh và Hàn Lập mà thôi.
Tử Linh đem lệnh bài cất vào tay áo, mà Hàn Lập cũng nhịn không được đành quay sang phía Tử Linh lên tiếng trước:
"Tử Linh, khi ở Nhân giới công pháp chủ tu của ngươi không phải là Ma công. Như vậy thì tại sao lại phi thăng đến Ma Giới? Hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn làm sao mà ma công của ngươi lại tiến bộ kinh người như vậy?"
Hắn vừa nói vừa đem thầm niệm phát ra liền cảm ứng được ma khí tinh thuần của Tử Linh, hàng lông mày cũng hơi nhíu lại.
"Việc này nói ra cũng thật dài dòng. Nhưng ta muốn biết tên tu sỹ Nhân tộc gần đây làm Thánh giới chao đảo như trời long đất lở có phải là Hàn huynh hay không?" Tử Linh cười khanh khách hỏi.
"Nếu không có thêm tu sỹ Nhân tộc thứ hai lẻn vào Ma giới rồi đại náo một trận như vậy thì người đó đúng là ta rồi." Hàn Lập cười khổ trả lời.
"Thì ra đúng là ngươi. Nghe đồn rằng ngươi chẳng những có tu vi Hợp Thể Hậu kỳ đại thành mà còn một thân thần thông vô cùng lợi hại. Hơn nữa trong tay lại có thêm một khôi lỗi thực lực có thể sánh ngang với Thánh Tổ. Điều này cũng là thật à?" Tử Linh mang theo một tia vui mừng trên khóe mắt hỏi.
"Lời đồn thực có chút khuếch đại nhưng cũng không sai quá nhiều. Cự Giải khôi lỗi kia tuy rằng vẫn đi theo bên cạnh ta, nhưng vị chủ nhân này cũng không thể trực tiếp khống chế nó." Hàn Lập cười khẽ vui vẻ trả lời.
"Tuy rằng không được thấy quá trình tu luyện của ngươi sau khi phi thăng Linh giới, nhưng chỉ một thời gian ngắn như vậy đã tiến đến cảnh giới này, thậm chí chỉ còn cách Đại Thừa kỳ có một bước cuối cùng. Như vậy cũng đủ thấy trong những năm nay trên con đường đại đạo ngươi vẫn chưa hề nơi lỏng dù chỉ nửa phần, chắc cũng nếm quá không biết bao gian truân khổ cực, lại vô vàn hung hiểm nữa a!" Tử Linh đôi chút trầm mặc nói.
"Sau này khi phi thăng Linh giới ta phải trải qua rất nhiều sóng gió, nhưng cuối cùng cũng đã tới nơi, hơn nữa còn tu luyện đến được bước này thì chút đau khổ đó coi như cũng đã đền bù xứng đáng rồi.
Dù sao thì ta thấy ma khí trên cơ thể người tinh thuần dị thường, khoảng cách đến khi đột phá bình cảnh Hợp Thể cũng không còn xa lắm." Hàn Lập nhẹ nhàng trả lời bâng quơ đôi câu rồi quan tâm hỏi han.
"Chẳng may thì hơn chục năm nữa, có lâu thì cũng còn khoảng trăm năm là ta sẽ đột phá vào Hợp Thể kỳ. Thật khác biệt với ngươi! Từ sau khi tiến vào Ma giới, trên con đường tu luyện ta có cần bất kể loại tài nguyên gì cũng đều có người cung cấp đầy đủ, thậm chí ngay đến đan dược để đột phá vào bình cảnh Hợp Thể kỳ cũng đã được chuận bị vẹn toàn. Nếu không như vậy thì với tư chất của ta làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy mà tiến đến được bước này." Tử Linh không biết trong lòng đang nghĩ gì, nhưng vẻ bề ngoài của nàng như có chút khác thường.
"Có người khác giúp đỡ? Ai lại làm ra chuyện này? Có mục đích gì không?" Hàn Lập ngẩn ngơ một lúc rồi vồn vã hỏi.
"Lấy thân phận và tu vi của ngươi hiện giờ thì đã nghe qua Lục Cực Thánh Tổ chưa?" Tử Linh thở dài một hơi rồi trả lời.
"Lục Cực Thánh Tổ, tất nhiên là ta biết. Trong Ma giới danh tiếng của tam đại Thủy tổ là đứng số một! Nhưng bản thân nàng thì ta chưa gặp qua. Sao vậy, chẳng lẽ là nàng đến giúp ngươi tu luyện?" Hàn Lập khẽ nhíu mày hơi suy nghĩ một chút.
"Không sai, đúng là vị Lục Cực Thánh Tổ này! Ta giờ đây là đệ tử thứ bảy của nàng, hơn nữa còn là đệ tử thứ hạng thấp nhất. Nhưng nói cho cùng thì đệ tử chỉ là danh nghĩa, thật ra ả dùng ta làm một cái hóa thân mà thôi. Tử Linh sắc mặt thay đổi liên tục rồi mới chậm rãi nói ra những lời làm cho Hàn Lập nghe được cũng phải thất kinh.
"Bị dùng như hóa thân? Ngươi đã bị nàng hạ cấm chế sao?" Hàn Lập dù sao cũng là người kinh nghiệm phong phú, chỉ nháy mắt đã hiểu ra rồi kinh hãi nói .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.