Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 10 - Chương 2025: Phong hồn

Vong Ngữ

13/03/2013

“Uhm, Nhưng vì để đề phòng thì vẫn cần có một người đi xem xét một phen. Huy trưởng lão, việc này xin làm phiền ngươi.” Sau khi thoáng trầm ngâm, Lũng gia lão tổ hướng về hắc bào nam tử bên cạnh nói.

“Chỉ là chuyện nhỏ thôi, nửa ngày sau là ta sẽ trở về.” Nam tử họ Huy nghe vậy gật gật đầu, bên ngoài người lóe lên ánh sáng đen, biến thành một đạo cầu vồng phá không bay đi.

“Bây giờ, lão phu còn có chút chuyện cần hỏi hai người một chút. Nếu thành thật trả lời, tất nhiên các ngươi sẽ được không ít chỗ tốt. Nếu có chút nào dối trá thì chắc các ngươi cũng biết hậu quả.” Sau cùng, Lũng gia lão tổ chuyển ánh mắt lên trên người hai gã Ma tộc, nói nhàn nhạt.

“Tiền bối cứ hỏi, nếu hai người vãn bối biết nhất định sẽ nói ra.” Trong lòng đại hán Ma tộc run run, trả lời.

Lão giả Ma tộc cũng đồng dạng không dám thở mạnh một chút, vẻ mặt kính cẩn nghe theo.

“Huyết Nha thành có cách nơi này xa lắm không? Ngoại trừ thành này, thành trì gần nhất là gì? Mặt khác, chủ của các ngươi tên là gì, cảnh giới cụ thể như thế nào?” Lũng gia lão tổ hỏi luôn một hơi.

Cũng may là tuy rằng rất nhiều vấn đề nhưng cũng không phải là điều cấm kỵ cần giấu diếm gì. Cho nên, sau khi khẽ rung mình trong lòng, đại hán Ma tộc lập tức trả lời tường tận:

“Thưa tiền bối, Huyết Nha thành cách đây khoảng mười vạn dặm, thành trì khác gần nhất là Dạ Tu thành. Nhưng muốn tới đó cũng mất hai tháng là nhanh nhất. Về phần thành chủ bản thành là Bỉnh Thiên Đan đại nhân, có cảnh giới tầm Ma tôn trung giai.”

“Ma tôn trung giai, tu vi cũng không yếu đấy. Tình hình hiện tại ở Huyết Nha thành như thế nào, có thể dùng truyền tống trận đi đến những thành trì khác khôn, hoặc có biện pháp gì có thể vượt qua phía đông thú triều?” Lũng gia lão tổ gật gật đầu, tiếp tục tra hỏi.

“Vì phòng ngừa Điệp Vĩ thú đột ngột tấn công, hiện tại bản thành đã ở trạng thái giới nghiêm. Nhưng nếu như tiền bối muốn đi thì tất nhiên sẽ không có vấn đề gì. Về phần truyền tống trận thì bản thành lại không có. Bản thành quá nhỏ nên không có điều kiện tạo truyền tống trận cố định.”

Phương pháp vòng qua thú triều tất nhiên là có nhưng tốn rất nhiều thời gian, chỉ sợ phải tốn mất hơn mười ngày. Hay là các vị tiền bối đợi sau khi thú triều tự tan biến, rồi tiếp tục lên đường càng thích hợp hơn.” Sau một thoáng chần chừ, đại hán Ma tộc vẫn hết sức thành thật trả lời.

“Mặc kệ có tiêu phí nhiều thời gian hay không, trước hết ngươi cứ nói một chút về phương pháp đi vòng qua thú triều đi. Có thích hợp hay không thì tự lão phu sẽ phán đoán. Mặt khác, chắc trong tay các ngươi có bản đồ vùng phụ cận, lấy ra luôn để lão phu sao chép một phần.” Mặt Lũng gia lão tổ không biến sắc, nói.

“Vâng, thưa tiền bối, vừa rồi vãn bối đã lắm miệng! vùng đất phía đông chịu ảnh hưởng không nhỏ của thú triều, nếu muốn vòng qua thì nhất định phải vượt qua phía nam Khô Diệp Sâm Lâm hoặc phía bắc thảo nguyên…” Vẻ mặt đại hán hoảng sợ, lúc này lại không chút do dự nhanh chóng giảng giải, rồi lấy từ trong người ra một khối tinh thạch màu đen đưa cho Lũng gia lão tổ.

Lão gia lão tổ nhận lấy tinh thạch màu đen, cũng không chút khách khí lấy ra một khối tinh thạch màu trắng, sao chép tất cả nội dung bên trong lại.

Loại này cũng tương tự như ngọc giản của Linh giới, trước khi tiến vào Ma giới, Lũng gia lão tổ đã để tâm sưu tập một ít.

Bất kể là hiệu quả hay phương pháp sử dụng của chúng đều không khác mấy so với ngọc giản bình thường. Chỉ có điều phải trộn lẫn một lượng ma khí nhất định trong pháp lực mới sử dụng được chúng.

Nhưng chút ma khí ấy không đáng nhắc tới đối với người đã tu luyện ma công đến mức như Hàn Lập, những người khác đã có Ngụy Ma châu nên cũng chẳng có vấn để gì.

Mà để không bị Ma tộc hoài nghi, những người liên quan đã sớm nhận được các loại vật phẩm cảu Ma giới này.



Cho nên, khi đã sao chép xong bản đồ, Lũng gia lão tổ lại ném tinh thạch cho những người khác, để cho đám người Thiên Thu thánh nữ cũng sao chép một lần.

Đã có bản đồ chi tiết của khu vực phụ cận thì tất nhiên bọn họ có thể còn thực sự nghiên cứu ra các loại phương pháp đi vòng qua thú triều.

Nhưng kết quả là sau khi mọi người, bao gồm cả Hàn Lập, âm thầm nghiên cứu xong lại đều nhíu mày, cảm thấy khó xử lý.

“Hàn đạo hữu, nếu quả thực phía đông Điệp Vĩ thú triều không thể đi qua thì chúng ta có nên ở lại phụ cận một thời gian, chờ cho thú triều đi qua lại tiếp tục tiến lên không. Dù sao, chỉ trì hoãn hơn mười ngày thì đối với chúng ta mà nói cũng không quan trọng. Về phần Huyết Nha thành kia, để phòng ngừa rắc rối nên không cần đi qua.” Trong lúc Hàn Lập đang yên lặng cân nhắc, bên tai hắn bỗng nhiên vang lên âm thanh truyền âm của Lũng gia lão tổ.

Hàn Lập thân là Hợp thể hậu kỳ nên tất nhiên sẽ là một trong những đối tượng mà Lũng gia lão tổ thương lượng trước tiên.

“Quả thật, vì chút thời gian ấy mà mạo hiểm xông xáo phía đông thú triều thì không đáng giá chút nào. Nhưng về Huyết Nha thành kia, ta lại cảm thấy rằng phải đi vào một chuyến.” Sau khi trầm ngâm, Hàn Lập nói.

“Ồ, Hàn huynh nói nư vậy hẳn là có đạo lý của mình, có thể chỉ giáo một chút không.” Nghe được câu trả lời, Lũng gia lão tổ có vẻ như hơi ngoài ý muốn.

“Lũng huynh không muốn tiến vào trong thành trì, hiển nhiên là vì sợ bị người khác nhìn ra được than phận mà thôi. Nhưng Huyết Nha thành chẳng qua chỉ là một cái thành nhỏ, ngay cả truyền tống trận cũng không có, tất nhiên sẽ không có cấm chế quá lợi hại. Ngụy trang của chúng ta chắc sẽ không bị nhìn ra. Mà Hàn mỗ đề nghị đi vào Huyết Nha thành quan trọng là vì sau này chúng ta có thể còn ở lại Ma giới hơn mười năm, thậm chí là hơn mấy chục năm, Thời gian dài như thế sẽ khó tránh khỏi tiếp xúc với một ít Ma tộc. Tuy rằng Ngụy Ma châu có thể ngụy trang khí tức, nhưng chỉ với chút ít tư liệu sơ lược thì chỉ sợ lời nói, cử chỉ còn có thể lộ ra một ít sơ hở. Huống hồ, chuyến này ngoại trừ Tẩy Linh Trì và Tịnh Linh Liên ra, trong Ma giới chắc còn có một số linh dược khó tìm được ở Linh giới. Lũng huynh không nghĩ sẽ nhân cơ hội này thuận tiện thu thập một ít sao?” Hàn Lập không chút bối rối, truyền âm trả lời.

“Hàn huynh nói vậy cũng có lý, vậy trước hết để ta thương lượng qua cùng nhóm người Thiên Thu đạo hữu đã rồi lại quyết định hành động như thế nào nhé.” Sau khi nghe xong, vae mặt Lũng gia lão tổ biến hóa trong chốc lát, cuối cùng như thể bị thuyết phục, trả lời.

“Điều đó là tất nhiên rồi, ta nghĩ so với chúng ta, mấy người Thiên Thu đạo hữu Linh tộc càng muốn tiến vào Huyết Nha thành hơn.” Hàn lập khẽ cười, trả lời thâm ý sâu sắc.

“Hắc hắc, điều đó thì rõ ràng đúng. Quả thực có vài tài liệu quý hiếm mà Linh tộc rất cần mà chỉ ở Ma giới mới có thể tìm được số lượng lớn.” Lũng gia lão tổ đầu tiên là nao nao, rồi cười ha ha, sau đó dừng nói chuyện cùng Hàn Lập, truyền âm về hướng Thiên Thu thánh nữ.

Nghe xong truyền âm của Lũng gia lão tổ, thoạt đầu Thiên Thu thánh nữ lộ ra một chút ngạc nhiên, nhưng sau khi khóe miệng nhếch lên, liền sôi nổi truyền âm thương thảo.

Dù hai người nói chuyện với nhau không lâu, thậm chí Thiên Thu thánh nữ còn chưa thương nghị lại với các Thánh Linh khác, đã cho Lũng gia lão tổ một câu trả lời rất rõ ràng ngay.

Quả nhiên, người trong Linh tộc đã sớm âm thầm có quyết định về vấn đền này.

Đến khi Lũng gia lão tổ hồi âm lại cho Hàn Lập, nếu đã xác định quả thực phía đông là thú triều thì quyết định trước hết đoàn người sẽ tiến vào Huyết Nha thành.

Về quyết định này, sau đó cũng được nói cho mấy người Vũ y thiếu nữ và Lâm gia nam tử.

Hai người không phản đối cút nào, luôn có vẻ không có gì đáng kể.

Hia người đại hán Ma tộc cùng lão giả Ma tộc tất nhiên nhìn ra đám người Hàn lâp đang liên tục tahro luận gì đó, nhưng rất thành thật ở tại chỗ, không dám có chút dị động.

Dù sao nơi này tụ tập nhiều “Ma tôn địa nhân” như vậy, bất kể ai trong số họ muốn cái mạng nhỏ của mình cùng đều là chuyện không cần tốn sức.



Cứ như thế, nửa ngày sau, tiếng xé gió vang lên ở chân trời, một cột ánh sang đen bắn vọt đến, chính là hắc bào nam tử đi dò đường đang phi độn quay trở về.

“Huy hiền đệ, chuyến này có thuận lợi không, có phải đã thăm dò được tình hình cụ thể của thú triều?”

Chờ khi độn quang vừa hạ xuống đất, Lũng gia lão tổ lập tức tiến lên vài bước, mỉm cười hỏi.

“Lũng huynh, quả thực phía đông có vô số Điệp Vĩ thú chặn đường, chiếm cứ hết toàn bộ các con đường đi về phía đông. Thật xấu hổ, ta cũng không dám tới quá gần trong đó, chỉ đứng nhìn từ phía xa một hồi, rồi liền bay trở về nói cho chư vị đạo hữu.” Hắc bào nam tử cười khổ một tiếng, rồi bắt đầu nói ra quá trình tra xét của mình.

Tuy rằng đã sớm có dự đoán trước, nhưng Lũng gia lão tổ vẫn cẩn thận vài vấn đề liên quan về thú triều, sau đó lại cúi đầu cân nhắc một lát, rồi cánh tay đột ngột nhấc, bắn ra mấy chỉ.

“Phốc, phốc” Hai tiếng trầm đục vang lên!

Hai luồng ánh sang vàng chói bắn ra như tia chớp, chợt lóe lên lướt đi, tiến vào trong than thể hai gã Ma tộc đang khoanh mà tay đứng.

Hai người tuyệt đối không ngờ được, một vị Ma tôn đại nhân lại sẽ đột nhiên ra tay với bọn họ, hơn nữa lại dùng cách đánh lén, gần như ngay khi kim mang nhập thể, không chút đề phòng lập tức ngã xuống.

Ngoại trừ Hàn lập, sắc mặt mấy người khác không tránh khỏi hơi biến đổi.

“Lũng huynh, làm vậy là có ý gì? Chúng ta còn cần bọn họ mang nhóm chúng ta đến Huyết Nha thành cơ mà?” Ánh mắt lão nho Tàng Hình hơi lóe lên, hỏi một câu.

“Vị trí của Huyết Nha thành, không phải chúng ta đã biết rồi sao, sao còn cần hai gã Ma tộc dẫn đường chứ? Huống hồ lão phu cũng không có lấy mạng bọn chúng, chỉ đáng ngất đi thôi.” Lũng gia lão tổ vẫn không đổi sắc mặt nói.

“Ồ, chẳng lẽ đạo hữu muốn…” Tàng Hình là tồn tại đã mở ra linh trí không biết bao nhiêu vạn năm, nghe vậy liền lập tức lộ ra vẻ hơi giất mình.

“Không sai, tùy tiện giết hai tên này, chỉ sợ sẽ khiến vị thành chủ Huyết Nha thành chủ để tâm. Tuy rằng chúng ta không cần e ngại một gã Ma tôn trung giai, nhưng thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện. Tại hạ định dùng Phong Hồn đại pháp tạm thời phong ấn lại ký ức việc gặp chúng ta của hai tên này. Về phần chúng ta, sẽ giả dạng thành Ma tộc thông thường lẫn vào trong Huyết Ma thành là được. Từ lúc ấy, chắc là Ma tộc trong thành này cũng sẽ không chú ý chúng ta gì nhiều.” Lũng gia lão tổ nói ra dự định.

“Đó là một cách không tồi, nhưng Phong Hồn đại pháp của Lũng huynh có đáng tin hay không, đừng để vị ma tôn Huyết Nha thành kia nhìn ra gì đấy.” Lâm gia nam tử có chút lo lắng hỏi một câu.

“Ha hả, thuật này là bí thuật do một vị đại thần thong truyền lại, trừ khi là thánh tổ Ma tộc tự mình kiểm tra, nếu không tuyệ đối không thể phát hiện hai người có gì khác thường. Không thì chẳng pải lão phu đã vẽ rắn thêm chân sao.” Lũng gia lão tổ bật cười ha ha nói.

Thấy lũng gia lão tổ tự tin như thế, những người khác cũng trở nên yên tâm.

Lũng gia lão tổ đột nhiên giơ tay chụp một cái, lập tức hút lão giả Ma tộc lại gần, rồi miệng phun ra một đoàn sương sang màu tím, bao phủ gương mặt hắn lại trong phút chốc.

Tiếp đó, hai mắt lão chớp lên ánh vàng kim, nhìn thẳng vào hai mắt lão giả, đồng thời trong miệng lầm bầm bắt đầu thi pháp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook