Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 10 - Chương 2072: Thanh Loan chân huyết

Vong Ngữ

13/03/2013

Trong đó, Lũng gia lão tổ đương nhiên cùng đường với tu sĩ họ Huy mặc hắc bào, còn Hàn Lập thì cùng đi với thiếu nữ vũ y, về phần Linh tộc thì cũng chia thành hai đường với hai người dẫn đầu là Thiên Thu thánh nữ và Bạch Thích.

Hàn Lập cùng thiếu nữ vũ y một trước một sau phi hành chừng hơn vạn dặm thì thiếu nữ đột nhiên dừng độn quang lại, một ống tay áo hướng về một bên bỗng run lên. Sau khi một âm thanh trầm đục vang lên, một đồ vật gì đó từ trong tay áo bay ra, theo gió phình lên rồi sau cùng hóa thành một cái phi chu màu đen. Kiện ma khí này dài hơn mười trượng, mặt ngoài đen tuyền, bộ dạng không có gì bắt mắt.

Lúc này thiếu nữ vũ y liền lóe lên rồi xuất hiện ở phía trên của phi chu, sau đó đưa tay về phía Hàn Lập vẫy vẫy.

Vẻ mặt Hàn Lập hơi đổi nhưng cũng không khách khí thay đổi độn quang, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh thiếu nữ.

Bây giờ thiếu nữ vũ y mới thản nhiên cười nói:

"Hắc Ngọc chu này là kiện ma khí phi hành mà ta mua được ở Huyết Nha thành, sử dụng nó khi đi đường thì tốc độ cũng không chậm, hơn nữa cũng có thể che tai mắt kẻ khác."

"Kiện ma khí này quả thật không tồi, Diệp tiên tử thật có tâm." Hàn Lập đánh giá qua phi chu rồi mỉm cười trả lời.

"Với nhãn giới của Hàn huynh thì thuyền này sao nằm trong mắt được. Hai người chúng ta hãy tiến vào bên trong bàn bạc một chút đi." Thiếu nữ khẽ cười một tiếng rồi nâng tay phóng ra một luồng hoàng quang, trong nháy mắt liền biến ảo thành một cái khôi lỗi có hình dáng một tên lực sĩ khăn vàng lẳng lặng đứng bất động ở phía trước phi chu, còn thiếu nữ thì xoay người đi về phía khoang thuyền bên trong phi chu. Hiển nhiên là nàng muốn để khôi lỗi này thay thế mình điều khiển phi độn của phi chu này.

Hàn Lập thấy vậy cũng không tỏ ra bất ngờ gì, sau khi gật đầu liền theo sau tiến vào khoang thuyền.

Vừa đi đến cửa vào khoang thuyền, bên trong có một không gian chỉ rộng khoảng mấy trượng nhưng những đồ vật như bàn, giường... trái lại đều đầy đủ, thậm chí ở góc phòng còn có một vài cái bồ đoàn màu đen to chừng vài xích.

Chiếc phi chu này hẳn là có thể đồng thời dung nạp hơn bốn năm người, đối với thể tích của nó cũng coi như khá rộng lớn.

Thiếu nữ vũ y cùng Hàn Lập phân biệt ngồi xuống ghế, sau đó vẻ mặt thiếu nữ trở nên nghiêm túc, mở miệng nói:

"Hàn huynh, ngày đó đi cùng với những người khác nên tiểu muội muốn lén bàn bạc một vài việc với đạo hữu cũng khá bất tiện, nhưng bây giờ thì không cần phải cố kỵ như vậy nữa. Vài lời tiếp theo có liên quan đến tuyến đường mà hai người chúng ta phải đi, cũng không cần phải để đám người Lũng đạo hữu biết đến."

"Ồ, vậy Hàn mỗ xin chăm chú lắng nghe."

Vẻ mặt Hàn Lập khẽ đổi, bỗng nhớ đến việc lúc đó thiếu nữ này dường như là người tiên phong lựa chọn tuyến đường này, còn chủ động yêu cầu mình kết nhóm cùng đi, cũng chỉ có nàng cùng hắn có quan hệ coi như không tệ, với lại tuyến đường này cũng chẳng khác gì những con đường còn lại cho nên hắn cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức đáp ứng.



Bây giờ xem ra nàng này dường như thật sự có mục đích khác.

"Trên người đạo hữu cũng có Thiên Phượng chi huyết nhỉ. Hàn huynh không cần phải phủ nhận, trận đại chiến lúc Ma tộc vây công Thiên Uyên thành ngày đó thiếp cũng có nghe nói qua một chút, đã có không ít đạo hữu biết đến biến thân của Hàn huynh. Ngoài ra, giữa những người có cùng huyết mạch, sử dụng một loại bí thuật mà Diệp gia chúng ta truyền thừa là có thể mơ hồ cảm ứng được một ít khí tức của Thiên Phượng. Có điều hơi kỳ quái là ngoại trừ khí tức Thiên Phượng, trên người Hàn huynh dường như còn có một vài loại khí tức hỗn tạp khác, đồng thời cũng không kém hơn khí tức Thiên Phượng. Về chi tiết thì ta thật sự không thể nhận ra được, nhưng nghĩ đến thì cũng có chút quan hệ với những biến thân khác ngày đó, chẳng lẽ trong cơ thể Hàn huynh thật sự có nhiều loại Chân linh chi huyết khác nhau ư!" Thiếu nữ vũ y chăm chú nhìn Hàn Lập một lúc, sau đó đột nhiên nói một hồi khiến Hàn Lập cả kinh trong lòng.

"Nếu Diệp tiên tử đã muốn biết việc này thì Hàn mỗ cũng không cần phải che dấu nữa. Trước đây khi du lịch nơi hoang dã, quả thực tại hạ có một chút cơ duyên ở chỗ dị tộc, đoạt được một ít Chân linh chi huyết. Có điều lúc này Diệp tiên tử nhắc đến việc này trước mặt ta là vì sao?" Hàn Lập vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh hỏi ngược lại.

"Hàn huynh không cần phải đa tâm, tiểu muội cũng không có ý tìm hiểu nguồn gốc của chân huyết, mà là Hàn huynh đã có biện pháp dung nhập Chân linh chi huyết bất đồng, không biết đạo hữu có muốn luyện hóa thêm một loại chân huyết hay không?" Thiếu nữ vũ y hời hợt trả lời.

"Lời này có ý gì, chẳng lẽ trong tay Diệp tiên tử còn có Chân linh chi huyết khác sao?" Vẻ mặt Hàn Lập tỏ ra hoảng sợ, hai mắt nhíu lại hỏi.

"Hiện tại tiểu muội cũng không có Chân linh chi huyết, nhưng một địa phương của Ma tộc mà chúng ta phải đi qua tiếp theo lại có Chân linh chi huyết tồn tại." Thiếu nữ chớp chớp đôi mắt long lanh, trên mặt hiện lên chút giảo hoạt.

"Địa phương nào?" Cuối cùng thì vẻ mặt Hàn Lập cũng trở nên ngưng trọng.

"Thiết Sa lĩnh." Thiếu nữ vũ y trả lời không chút do dự.

"Thiết Sa lĩnh? Đó không phải là lãnh địa của Thanh Dực tộc sao! Nơi đó có thể có loại Chân linh chi huyết nào?" Hàn Lập nghe xong tâm niệm liền xoay chuyển, trong đầu lập tức hiện ra một vài tin tức có liên quan.

"Nếu Hàn huynh nghĩ như vậy là sai rồi, mặc dù trong các tộc ở Ma Giới thì Thanh Dực tộc cũng không quá cường đại, nhưng một vài tồn tại đặc thù ở đó quả thực kế thừa huyết mạch của Chân linh, chỉ là có rất ít ngoại nhân biết đến việc này." Thiếu nữ vũ y cười nhạt một tiếng rồi nói.

"'Tồn tại đặc thù' trong lời của Diệp đạo hữu là chỉ..." Hàn Lập sờ sờ cằm, vẻ mặt trở nên đăm chiêu.

"Đương nhiên là tộc nhân hạch tâm của Thanh Dực tộc. Thanh Dực tộc cũng giống như các Chân linh thế gia của Nhân tộc chúng ta, không phải tất cả tộc nhân đều có thể kế thừa huyết mạch của Chân linh, chỉ có một số lượng rất ít nhân tài là có thể có cơ duyên như vậy. Mà chỉ cần tộc nhân hạch tâm của Thanh Dực tộc được xác định là có thừa kế huyết mạch của Chân linh, bất kể sự tinh thuần của huyết mạch là nhiều hay ít, thân phận và địa vị ở Thanh Dực tộc sẽ lập tức điên cuồng tăng lên mấy lần." Thiếu nữ vũ y giải thích vài câu.

"Nếu Thanh Dực tộc có được Chân linh chi huyết thì chỉ sợ người có chủ ý đối với bọn họ cũng không ít, đồng thời sự bảo vệ đối với tộc nhân hạch tâm e rằng cũng là vô cùng kín kẽ, nhưng theo lời vừa rồi thì có vẻ tiên tử nắm chắc việc đoạt được chân huyết này. Hơn nữa Diệp gia đã có Thiên Phượng chi huyết, tại sao còn muốn mạo hiểm làm việc này nữa? Hay là Diệp gia cũng nắm giữ bí thuật có thể dung hợp những loại chân huyết khác?" Hàn Lập trầm ngâm một chút rồi hỏi thiếu nữ.

"Đương nhiên là không có việc này. Nhưng đạo hữu có biết Thanh Dực tộc kế thừa huyết mạch của loại Chân linh nào không?" Thiếu nữ vũ y đột nhiên nở một nụ cười thần bí trên môi, khẽ nói.

"Xin mời tiên tử chỉ giáo cho." Hàn Lập thoáng suy nghĩ rồi tỉnh bơ hỏi một câu.

"Chắc đạo hữu cũng biết vài loại thiên cầm cấp Chân linh nổi danh nhất thời thượng cổ chứ?" Thiếu nữ vũ y không trực tiếp trả lời mà hỏi ngược lại một câu.



"Điều này Hàn mỗ cũng biết một ít. Ngoại trừ Thiên Phượng thì Du Thiên Côn Bằng, Quỷ Cưu, Cửu Thiên Thanh Loan là có danh khí lớn nhất trong đó!" Hàn Lập khẽ chớp mắt rồi chậm rãi trả lời.

"Huyết mạch mà Thanh Dực tộc kế thừa chính là của Thanh Loan, cũng có được một vài thần thông thiên phú của Thanh Loan. Hiện giờ chắc đạo hữu cũng đã biết tại sao tiểu muội lại để tâm đến chân huyết này như vậy nhỉ, thiếp thân không ngại nói thật, trước khi đến Ma Giới, thiếp thân đã thăm dò và thu được những tin tức có liên quan đến Thanh Loan chân huyết ở Ma Giới, nếu không có tin tức này, tiểu muội cũng không chắc sẽ nguyện ý mạo hiểm đến Ma Giới. Thậm chí xét trên một vài khía cạnh giá trị khác, so với Tẩy Linh Trì và Tịnh Linh liên thì Thanh Loan chân huyết còn quan trọng hơn ba phần. Thiếp thành tâm hy vọng Hàn huynh có thể giúp tiểu muội một tay! Thiếp cũng xin nói, bất kể là Lũng gia hay tộc nhân của Linh tộc, lần này tiến vào Ma Giới, ngoại trừ Tẩy Linh trì cùng Tịnh Linh liên, e rằng họ đều có những mục tiêu thứ yếu khác, nếu không thì tại sao lần phân công nhau hành động này lại có thể ăn nhịp với nhau như vậy chứ, một chút phản đối cũng không có." Thiếu nữ vũ y giải thích tỉ mỉ, tỏ ra vô cùng thành khẩn.

"Thanh Loan chân huyết, thật khó trách. Nghe người ta nói, vào thời sơ khai, Thanh Loan và Thiên Phượng vốn là thiên cầm có cùng một loại huyết mạch, chẳng qua là sau này tu luyện thần thông thiên phú khác nhau nên mới biến hóa thành hai loại linh cầm bất đồng. Nếu đã nói như vậy, xem ra tiên tử đang tính toán mượn cơ hội làm cho người của Diệp gia có thể kế thừa thêm một loại Chân linh chi huyết." Hàn Lập trước tiên là ngẩn người một lát, sau đó lập tức không nhịn được vui mừng trong lòng, song trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh trả lời.

Nếu là Chân linh chi huyết khác thì có thể hắn không thèm quan tâm đến, nhưng Thanh Loan chân huyết chính là một trong những loại chân huyết có thể hấp thu và luyện hóa được ghi lại trong Kinh Chập quyết, nếu có thể đoạt được nó, không thể nghi ngờ là Kinh Chập quyết có thể tiến thêm một tầng nữa.

Với hỏa hầu Kinh Chập quyết của hắn hiện tại, chỉ sợ mỗi lần có thêm một loại chân huyết đều có thể khiến cho những biến thân khác trong Kinh Chập quyết lập tức tăng lên non nửa uy lực.

"Hàn huynh nói không sai. Nếu Diệp gia chúng ta có thể kế thừa Thiên Phượng chi huyết, có lẽ Thanh Loan chân huyết này cũng không có quá nhiều bài xích đối với đệ tử của Diệp gia. Nếu có thể truyền thừa, tương lai lực áp Lũng gia một bậc hoàn toàn là việc dễ như trở bàn tay. Ngoài ra, về cá nhân mà nói, nếu tiểu muội có thể đồng thời có được Thiên Phượng và Thanh Loan chân huyết rồi sử dụng bí thuật để dung hợp chúng thành một thể, tu vi có thể tăng lên nhiều, việc tiến giai Đại Thừa cũng có hy vọng." Thiếu nữ vũ y nói xong, đôi mắt long lanh phảng phất như tỏa sáng.

"Ngoại trừ việc có thể đoạt được linh huyết, ta còn có ưu đãi gì khác không?" Hàn Lập chớp mắt rồi cân nhắc một lúc lâu, sau cùng hỏi thẳng một câu, giọng điệu hờ hững.

Thế nhưng vừa nghe xong, thiếu nữ vũ y không khỏi mỉm cười vui vẻ, lập tức trả lời:

"Ngoại trừ một khoản linh thạch khổng lồ mà tông môn bình thường tích lũy vạn năm, lần này coi như Diệp gia thiếu Hàn huynh một mối nhân tình lớn. Sau này hễ Hàn huynh muốn Diệp gia dốc sức, chúng ta sẽ toàn lực tương trợ đạo hữu một lần."

"Được, như vậy đủ để định việc này rồi. Hãy kích chưởng làm thề đi." Hàn Lập nhíu hai mắt lại, chậm rãi thò một bàn tay từ trong tay áo ra.

Thiếu nữ thấy vậy không chút do dự giơ tay nghênh đón.

Ba tiếng "Bốp" "Bốp" "Bốp" vang lên, hai bàn tay kích chưởng ba lần rồi tự rút về.

Có điều trên khuôn mặt của thiếu nữ vũ y đã tràn ngập vẻ vui sướng.

"Lần này Diệp tiên tử chịu trả giá đắt như vậy, xem ra Thanh Loan chân huyết chắc chắc rất khó để đoạt được. Hiện giờ Hàn mỗ đã đáp ứng xuất thủ, mong Diệp đạo hữu có thể nói thẳng những điểm khó khăn trong đó." Hàn Lập thở dài một hơi rồi thản nhiên hỏi.

"Hàn huynh minh giám, lần này muốn đoạt được Thanh Loan chân huyết, chỉ sợ là chúng ta không thể không đối mặt một lần với Thánh tổ Ma tộc." Thiếu nữ vừa nghe xong liền thu lại vẻ vui mừng trên mặt, sau đó nói một câu khiến Hàn Lập vô cùng hoảng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook