Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 10 - Chương 1878: Thiếu niên cùng cự hán

Vong Ngữ

13/03/2013

Tầng tầng sóng âm từ trên hư không tỏa ra giống như biển thét sóng gầm dữ dội. Không trung đang vặn vẹo trong nháy mắt lại phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.

Nhất thời trên tầng Ma chướng, phập phù hiện ra mấy dải sáng như những dòng sông bạc thật dài. Tiếp theo ở âm ba không ngừng cuồn cuộn lan tỏa, lại một trận thanh âm thanh thúy như tiếng pha lê vỡ vang lên.

Những dải sáng bạc kia lại nhanh chóng bạo mở, tạo thành những tia sáng chiếu ra khắp bốn phương tám hướng, tiếp theo cả không trung như hoàn toàn vỡ tan.

Ma khí đen thùi giống như nước bị vỡ đê tràn ra, thoáng chốc rồi tuôn xuống, nháy mắt hình thành một vùng Ma hải tối đen. Cũng bằng tốc độ không thể tưởng tượng nổi cuồng bạo lan khắp bốn phương tám hướng.

Chi chít những con Ma dơi hỗn loạn vỗ cánh bay ra từ trong đó, chúng điên cuồng phát ra những tiếng thét chói tai.

Ngoài thân đám này không ngừng lưu chuyển huyết quang. Từ xa nhìn lại, từ trong Ma Hải giống như có vô số đoàn huyết diễm tỏa ra, nhắm ra bốn phía kích bắn mà đi.

Càng kinh người chính là, lúc này chỗ sâu trong ma chướng đã hóa thành một cái hắc động thật lớn, mơ hồ truyền ra thanh âm gầm nhẹ nhưng khiến người sợ hãi. Dường như có thêm những đám ma thú muốn chen chúc tiến vào Linh Giới.

"Không ổn, Ma tộc đã xâm nhập Linh Giới. Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, lập tức truyền tống trở về!" Ở xa xa, rốt cục kim giáp đại hán theo đã tỉnh táo lại sau khi ma chướng bạo mở, thanh âm kinh hoàng chưa phát hoàn toàn đã bị nén thấp tới cực điểm, hướng sang lão giả nói.

"Lập tức truyền tống, lập tức trở về!" Lão giả thấp bé cũng hoảng sợ trong lòng, vội phân phó một tiếng, tiếp theo hai tay lập tức kháp quyết, đánh ra từng đạo pháp quyết vào một pháp trận nhỏ dưới chân.

Vài tên hắc giáp vệ sĩ đứng phía sau cũng cuống quít, thân hình chớp lên tới bên cạnh lão giả, đồng thời thi pháp phụ trợ.

Nhất thời chiếc Phi Chu kim sắc lập tức cúi mũi thuyền, truyền ra những thanh âm vù vù. Đồng thời hàng trăm phù văn hiện ra lưu chuyển phía dưới, bắt đầu hình thành một cái quang trận màu nhũ bạc.

Phi Chu chớp động ở trong quang trận, bắt đầu phát ra các tia kim quang chói mắt, giống như có thể lập tức truyền tống mà đi.

Một cái Kim Chu khác thì sớm đã khởi động. Đứng ở trên kim chu, kim giáp đại hán thấy thế thì thở dài một hơi, vẻ mặt trở nên buông lỏng.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một thanh âm hùng hậu, từ trên không rừng rậm mà bọn họ đang ẩn nấp truyền xuống:

"Không tồi, vừa tiến vào Linh Giới đã phát hiện hai tu sĩ Luyện Hư kỳ. Vừa lúc để cho bản tôn giả hoạt động tay chân!"

Đại hán cùng lão giả nghe mà cả kinh, đồng thời nhìn lại chỗ truyền ra thanh âm. Chỉ thấy trên trời cao cách hai chiếc Kim Chu hơn ba mươi trượng, không biết từ khi nào đã có một thiếu niên đen đúa xấu xí thấp bé đang lơ lửng.

Kẻ này khuôn mặt dữ tợn, hai mắt xanh biếc, sau lưng có một đôi cánh dơi còn lớn hơn thân hình tới ba phần, thoạt nhìn có bảy tám phân tương cùng đám Ma dơi nhưng trên thân lại phát ra khí tức cường đại hơn tới cả trăm ngàn lần.

"Không ổn, là Ma tộc cao cấp!"

Đại hán cùng lão giả thoáng đã nhận ra thân phận thiếu niên xấu xí, trở nên kinh hãi thất sắc.

Vừa rồi hai người vẫn chú ý đến biến hóa kinh người của ma chướng, đối phương tới gần như vậy mà bọn họ không cảm ứng được chút hành tung.

Bất quá dù sao cũng là tồn tại Luyện Hư kỳ. Cơ hồ khi giật mình, cả hai lại không chút do dự đồng thời ra tay.

Một người vỗ vào sau ót. Nhất thời hơn mười thanh tiểu kiếm ngân sắc kích bắn ra, khẽ rung lên thì liền hóa thành mười mấy đạo ngân hồng điên cuồng trảm tới.

Người kia thì giơ đơn chưởng lên. Một chiếc vòng ngũ sắc bắn ra, chớp động một cái liền biến thành vô số ảnh hoàn ngũ sắc, đồng thời đem hai chiếc kim chu bao phủ vào trong.



Hai người vừa ra tay một công một thủ nhịp nhàng, hiển nhiên từng liên thủ đối địch không chỉ một lần.

Đối với bọn hắn, không cần đánh bại Ma tộc cao cấp trước mắt, chỉ cần ngăn cản công kích của đối phương một thoáng là đủ.

Nhưng thiếu niên có cánh trên trời cao lại âm trầm nhếch miệng, lộ ra đám răng nanh nhỏ sắc nhọn, không thèm tránh né mười mấy đạo ngân hồng linh quang kinh người mà chỉ khẽ há mồm.

Từ miệng hắn phun ra những luồng âm ba kim sắc, tản ra một chút đã đem mười mấy đạo kiếm quang quấn vào trong.

Dị biến xuất hiện!

Mười mấy đạo kiếm quang gào thét một tiếng rồi ngân quang ngoài thân chợt tắt, nhanh chóng trở thành những tiểu kiếm như cũ. Tiếp theo lắc lư trong âm ba, từ trên không rơi xuống.

Kim giáp đại hán thấy thế thì sắc mặt không còn chút máu.

Liên hệ với hơn mười kiện bổn mạng pháp bảo khổ tu mấy ngàn năm đã mất, hắn chưa còn kịp thi pháp tao túng phi kiếm trở về thì ở phía trên không, cánh dơi sau lưng thiếu niên đột nhiên vỗ một cái.

Tiếng sấm nổ mạnh nổi lên!

Thiếu niên thân hình thoáng mơ hồ rồi quỷ dị biến mất tại chỗ, chớp lên rồi hiện ra cách hai chiếc kim chu gần trong gang tấc, không chút do dự tung song quyền đánh tới hoàn ảnh đầy trời.

"Oanh"" Oanh" hai tiếng. Chỉ một kích mà hai quyền đầu được bao phủ bởi huyết quang nhàn nhạt lại đánh cho đám ảnh hoàn dày đặc kia tán loạn.

Thiếu niên lại vỗ cánh một cái, thân hình liền như tia chớp xuất hiện sau lưng đại hán, một tay thoáng mơ hồ, liền quỷ dị xuyên thủng qua lưng đối phương.

Kim sắc chiến giáp vốn cứng cỏi dị thường mà không thể chống được mảy may.

"A "

Mấy tên hắc giáp vệ sĩ trên cùng Kim chu thấy cảnh này thì hồn phi phách tán, bộ dáng cả đám như muốn độn quang chạy trốn.

Thiếu niên xấu xí cũng không quay đầu. Một cánh dơi vỗ lên, một đạo quang nhận hắc sắc lớn tới cả trên trăm trượng xuất hiện. Tốc độ cực nhanh, chợt lóe qua một vòng.

Các hắc sắc giáp sĩ hét thảm một tiếng, nhanh chóng bị hóa thành từng đoàn huyết vũ rơi xuống, ngay cả Nguyên Anh cũng bị trảm diệt.

Tiếp theo thân hình thiếu niên lại nhoáng lên, liền hóa thành một đoàn huyết quang hướng bay tới chiếc Kim chu còn lại.

Hắn chưa tới mà một cỗ huyết tinh khí đã xông vào mũi.

Lão giả thấp bé căn bản không kịp phản ứng, sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt.

Nhưng vừa kịp lúc này, truyền tống pháp trận đột nhiên chợt lóe bạch quang. Chiếc Kim chu trong sát na đã được truyền tống đi.

Huyết quang do thiếu niên biến thành bắn vào khoảng không, hào quang chợt tắt liền lần nữa khôi phục chân diện.

Hắn nhìn truyền tống quang trận trên còn sót lại không trung, trên mặt không khỏi hiện một tia ảo não. Một cánh dơi run lên, nhất thời một đạo cự phong đem tàn dư của quang trận quét sạch không còn.

"Ha ha, Bức Liệt, chỉ là hai gã Luyện Hư kỳ Nhân tộc mà ngươi cũng không thể lưu lại. Khiến ta ở một bên còn phải cố gắng xem một hồi hí kịch a!" Bỗng nhiên một tiếng cười to thô kệch từ sau một gốc đại thụ truyền ra, ngữ khí tràn ngập vẻ châm chọc.



"Mông Man, là ngươi! Ngươi tới lúc nào. Không phải Lôi Ngưu nhất tộc thuộc nhóm thứ hai mới được vào Linh Giới sao? Hừ, nếu những người đó nếu không có Pháp khí truyền tống, sao có thể chạy trốn trong tay bổn tôn giả" Thiếu niên xấu xí nghe vậy thì giận dữ, đưa ánh mắt quét qua cự thụ kia.

Chỉ thấy cây đại thụ nhìn bình thường đột nhiên vặn vẹo một chút, lại quỷ dị biến thành một cự hán thân cao năm sáu trượng, cả người da thịt xanh biếc.

Cự hán này trên đầu có một đôi sừng sắc nhọn, trên mặt được bao phủ bởi một lớp lông vàng, một tấm bì giáp hắc sắc thật lớn bao bọc lấy thân hình hắn, sau lưng có một một đôi đoản phủ kim sắc, đang dùng trào phúng ánh mắt nhìn thiếu niên.

Thấy thiếu niên hung tợn trừng lại nhưng hắn vẫn cười dữ tợn, không chút hoang mang trả lời:

"Vừa mới không lâu, Lôi Ngưu tộc chúng ta đã nhận được lệnh của thánh tổ đại nhân, cùng Ma Bức Tộc các ngươi sẽ là nhóm đầu tiên tiến vào Linh Giới. Hiện tại của ta tộc nhân cũng đã phá giới mà vào."

Nói xong lời này, ngưu đầu ma nhân thản nhiên hướng một tay về xa xa trên trời cao điểm một cái.

"Có chuyện này!" Thiếu niên được gọi lại Bức Liệt cả kinh, vội vàng lướt trở lại.

Chỉ thấy cái động lớn đen ngòm kia đã vỡ tan, tỏa ra ma khí cuồn cuộn. Ngoài những đóa huyết sắc quang diễm bên ngoài thì có còn một con trâu rất lớn màu xanh dài tới mười trượng.

Cự ngưu này ngoài hình thể kinh người thì trên thân còn phủ đầy những ngân sắc hoa văn quái dị, gây cho người ta một cảm giác cực kỳ thần bí.

"Hừ, nếu là mệnh lệnh của thánh tổ đại nhân thì không nói. Bất quá bản tôn sẽ không hành động cùng đám Man Ngưu chậm chạp các ngươi. Với tốc độ của Huyết Bức nhất tộc chúng ta, chỉ cần mấy ngày là có thể quét sạch mọi tu sĩ nhân tộc chung quanh. Khi đó thánh tổ đại nhân có thể trực tiếp kiến tu Ma thành " Thiếu niên hừ một tiếng phẫn nộ.

"Ồ, điều của Bức tôn giả nóicũng là ý của ta. Bằng thực lực huyết bức nhất tộc các ngươi, có thể diệt sạch đám tồn tại nhân tộc cấp thấp. Bất quá đụng tới cứ điểm Nhân tộc khó chơi một chút thì các ngươi chỉ là vật hi sinh mà thôi, há lại có thể so sánh với Lôi Ngưu nhất tộc chúng ta." Cự hán cười lạnh một tiếng nói.

"Vậy sao, chờ xem ba ngày sau, tộc nào chúng ta sẽ tiêu diệt tu sĩ Nhân tộc nhiều hơn!" Thiếu niên giận dữ nói.

"Hảo, Mông mỗ đáp ứng, nếu tộc nào thua thì thu hoạch nơi tam thành Linh Giới sẽ giao cho tộc còn lại" Trong mắt Ngưu đầu cự hán chợt lóe hàn quang nói.

"Kích chưởng vi thệ!" Hai hàng lông mày thiếu niên dựng thẳng lành lạnh nói, cánh dơi sau lưng vỗ một cái, thân hình liền xuất hiện gần cự hán. Chìa một chưởng chớp động huyết quang vỗ tới.

Cự hán cười âm trầm, một bàn tay như cái quạt bồ lớn đưa tới vỗ một cái.

"Phanh"phanh" phanh".

Ba tiếng trầm đục!

Hai thủ chưởng một lớn một nhỏ tiếp xúc, nháy mắt bộc phát ra kỳ quang hai màu xanh hồng, thân hình hai người đều tự chớp lên vài cái, liền như gặp phải độc xà bắn ra.

"Ngũ Bức đâu!" Thiếu niên vừa ổn định thân hình trên hư không, liền quát một tiếng chói tai đầy sát khí!

"Tham kiến Đại thống lĩnh!"

Vừa dứt lời, trong hư không phụ cận truyền ra dao động nhộn nhạo, năm con Huyết Ma Dơi hình thể to lớn dị thường giống như một trận cuồng phong hiện ra.

Những con Cự Bức này mở hai cánh dài hơn mười trượng, hình thể lớn đến mức đáng sợ cực kỳ.

"Đi, trước tiên bắt lấy vài phàm nhân nhân tộc!" Thiếu niên phân phó một tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook