Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 5 - Chương 798: Trần Xảo Thiến

Vong Ngữ

07/03/2013

Ở trong rừng cây một đêm, ngày hôm sau Hàn Lập đã đem Thiên tuyệt ma thi thu hồi rồi tiến thẳng đến Vạn Linh Sơn.

Hôm qua, trước khi tìm được đám người Tử Linh hắn vẫn chưa phát hiện thấy bóng dáng đệ tử Thiên Cực Môn trong thành nên cho dù trong tay vẫn cầm lệnh bài do Thiên Cực Môn trưởng lão tặng cho nhưng nhất thời vẫn không cách nào dùng được. Còn chưa nói tới việc tìm được Nam Lũng Hầu.

Xem tình trạng hiện giờ thì không phải chỉ tu sĩ Thiên Cực Môn mà người của các tông môn khác cũng chưa đến nơi này.

Hàn Lập đối với việc này cũng không gấp. Hắn đến khu vực phụ cận Vạn Linh Sơn tìm một chỗ tạm thời an trí để thuận tiện luyện chế một số Khôi Lỗi cấp bậc Kết Đan kỳ.

Trong tay có Lưỡng nghi hoàn nên cho dù mình không đi tìm, phỏng chừng Nam Lũng Hầu cũng sẽ chủ động tìm đến cửa.

Đến giờ Hàn Lập cũng dần dần minh bạch., “Bắc Cực hoang nguyên” mà đối phương nói tới khẳng định không phải là lối vào cốc. Hơn phân nửa là thông đạo bên trong cốc.

Nếu không Quỷ Linh Môn dù có bản lãnh thông thiên cũng không có cách nào khiến cho hơn trăm tên tu sĩ đồng thời tránh được “Bắc cực viễn quang” mà vào cốc .

Hàn Lập một bên tự đánh giá, một bên hóa thành một đạo thanh hồng trầm ổn đi tới .

Lấy độn tốc của Hàn Lập thì chỉ trong chốc lát đã biến mất không thấy bóng dáng, đã độn ra hơn mười dặm.

Lấy độn tốc bây giờ thì muốn phi độn đến khu vực phụ cận Vạn Linh Sơn cũng chỉ mất non nửa ngày mà thôi.

Sớm đã nghe nói tới mấy khu vực phường thị ở phụ cận Vạn Linh Sơn nên trước khi khai mở một động phủ tạm thời, Hàn Lập muốn tới nơi này mua một ít tài liệu luyện chế Khôi Lỗi. Trong đổ chiến tại cuộc chiến biên giới lần trước và việc dùng truyền thừa cổ đăng trao đổi với Mộ Lan nhân. Hiện nay những tài liệu trân quý mà Hàn Lập sở hữu cơ hồ có thể sánh với toàn bộ gia sản của một tông môn trung bình. Số tài liệu này có giá trị tới gần ngàn vạn linh thạch, đủ để cho Hàn Lập luyện chế ra một số lượng lớn Khôi Lỗi cấp cao đến mức dọa người.

Cho nên hắn đi phường thị để mua tài liệu nhưng lại là một số tài liệu phổ thông dùng để luyện chế Khôi Lỗi.

Về phần hắn thầm muốn luyện chế lại Khôi Lỗi thời thượng cổ cấp bậc Nguyên Anh thì mặc dù tại Cực tây trong Thiên Trúc Giáo hắn cũng tìm được hai ba loại tài liệu khiếm khuyết nhưng còn chưa đầy đủ hết. Còn có một loại tài liệu gọi là "Huyết phượng mộc" vẫn chưa thu thập được.

Đây là một loại tài liệu luyện khí đỉnh bậc hiếm thấy, mặc dù không khó kiếm tới mức giống như Canh Tinh nhưng cũng vô cùng khó kiếm, đều là những vật vô giá. Đến khi nào có thể thu thập được thì cũng chỉ có thể trông vào vận khí.

Cũng may Hàn Lập sớm đã phân phó đệ tử Lạc Vân Tông lưu ý việc này. Một khi có tin tức về loại tài liệu này thì nhất định phải kịp thời lấy được hoặc nhanh chóng thông tri cho hắn, lấy được vật ấy chỉ là chuyện sớm hay muộn. Bất quá trước khi tiến vào Trụy Ma Cốc thì căn bản là không có cách nào có được.

Đột nhiên thần sắc Hàn Lập khẽ động, tốc độ độn quang bỗng nhiên trì hoãn một chút.

Bởi vì phía trước cách đó không xa đang có linh khí dao động, quang hoa chớp động không ngừng. Khẳng định là đang có tu sĩ đấu pháp kịch liệt .

Hàn Lập khẽ nhíu mày nhưng cũng không để ý tới.

Cục diện bây giờ long xà hỗn tạp lại không có người nào chủ trì đại cục. Chỉ cần oan gia ngõ hẹp đụng đầu nhau là đánh nhau một hồi cũng là chuyện rất bình thường. Lấy tu vi Hàn Lập chỉ trong chớp mắt đã đến gần bọn họ trong vòng trăm trượng. Đám tu sĩ này không hề hay biết vẫn điên cuồng đánh nhau sống chết.

Bốn nam một nữ chia làm hai phe đối địch.

Hàn Lập khẽ đảo mắt qua một cái nhìn ra bọn họ đều có tu vi Kết Đan kỳ, hơn nữa phần lớn là Kết Đan trung kỳ. Bất quá song phương tựa hồ kết oán không nhỏ, chẳng những pháp bảo bay múa đầy trời mà các loại phù bảo trong tay bắn ra càng lúc càng bạo liệt, không ngưng nghỉ.

Nhưng một phương trong đó gồm hai nam một nữ đang bị hai gã tu sĩ đối phương ép xuống hạ phong. Bất quá không phải là do tu sĩ đối phương pháp lực cao thân hơn mà là hai gã tu sĩ một cao một lùn này đang khu sử mấy trăm con cự đại phi nga (kiến cánh lớn). Đem hai nam một nữ bao vây ở giữa.

Số cự đại phi nga này to nhỏ cỡ bàn tay hai cánh chớp động không ngừng, miệng phun độc phấn năm màu, nghênh đầu phóng đến. Ba người đối diện phải dùng hơn phân nửa tinh lực để thi pháp bảo hộ thân mình hơn nữa bị hai gã nam tu này dùng pháp bảo giáp công nên ba người nam nữ tu sĩ này không thể ứng phó kịp, tự nhiên là không địch lại.



Bất quá Hàn Lập cũng nhìn ra ba nam nữ tu sĩ này mặc dù ở vào thế hạ phong nhưng nếu muốn chính thức phân ra thắng bại thì cũng không phải nhất thời nửa khắc có thể làm được .

Hơn nữa lấy tu vi của những người này mà nói thì trừ độc nga cùng hai pháp bảo - cự bút và quyển sách màu vàng làm cho Hàn Lập cảm thấy có chút hứng thú ra thì các tu sĩ khác tự nhiên không lọt vào pháp nhãn của Hàn Lập.

Mặc dù không biết đám tu sĩ này ở môn phái nào nhưng Hàn Lập cũng hông muốn quản đến chuyện người khác, vừa định quay đi thì ánh mắt khẽ liếc thấy ở trên cổ tay nho sinh kia có tiêu ký là một chiếc lá màu vàng.

"Hoàng Phong Cốc?" Hàn Lập giật mình ngẩn ra, tình huồng này có chút ngoài ý muốn. Tiếp theo ánh mắt quét qua trên mặt nho sinh kia một chút, thần sắc khẽ thay đổi.

Nhưng một chút trì hoãn này đã khiến cho hai tu sĩ đang chiếm thượng phong rốt cục đã phát hiện ra độn quang của Hàn Lập trong vòng trăm trượng.

Hai gã tu sĩ đang khu sử độc nga cả kinh vội vàng dùng thần thức quét tới. Kết quả sắc mặt cả hai đồng thời đại biến.

"Không biết là vị tiền bối nào giá lâm nơi này. Vãn bối là đệ tử Ngự Linh Tông tham bái tiền bối." Hai gã tu sĩ chiều cao bất đồng nọ vội vàng thu lại pháp bảo, chỉ để lại đám độc nga tiếp tục dây dưa cùng ba nam nữ tu sĩ nọ còn bản thân mình thì phi độn đến một bên xa xa nhìn Hàn Lập ôm quyền thi lễ.

"Ngự Linh Tông! Hai ngươi là Ma Tông tu sĩ?" Vừa nghe lời ấy, Hàn Lập dứt khoát bay tới phía trên đầu bọn họ. Sau khi dừng lại độn quang liền lộ ra thân hình.

"Người là Lạc Vân Tông Hàn tiền bối!" Tu sĩ cao trong đó sau khi thấy rõ hình bóng người Hàn Lập thì lập tức thất thanh kêu lên.

"Ngươi nhận biết ta?" Hàn Lập nhìn người này liếc mắt một cái nhàn nhạt hỏi.

"Vãn bối từng tham gia vào cuộc chiến biên giới nên từng gặp qua và chứng kiến Hàn tiền bối đại triển thần thông" Tên tu sĩ Ngự Linh Tông kia trong lòng vô cùng bất an nhưng biểu hiện lại càng thêm cung kính, trả lời.

"Các ngươi nhận biết ta cũng tốt. Ta mặc dù không muốn nhúng tay vào chuyện của vãn bối các ngươi nhưng là ta cùng Hoàng Phong Cốc có chút quen biết cũ. Các ngươi đem linh trùng này thu lại đi. Tranh đấu hôm này dừng ở đây được rồi" Hàn Lập cũng không khách khí, tinh quang trong mắt chợt lóe, nói thẳng vào vấn đề.

Vừa nghe Hàn Lập nói vậy, hai người này liếc nhìn nhau một cái, không khỏi chần chừ.

"Sao vậy? Hai vị đạo hữu cảm thấy có khó khăn gì sao?" Hàn Lập sắc mặt trầm xuống, khẩu khí có chút bất thiện .

"Nếu là tiền bối phân phó thì vãn bối tất nhiên phải tuân mệnh" Tu sĩ vóc dáng cao to cũng cơ trí, vừa thấy Hàn Lập có chút mất hứng thì tim khẽ nhói lên một cái, đập thình thịch. Hắn thầm kêu mình hồ đồ. Nếu vị tiền bối này nhúng tay vào việc này thì bọn họ còn dám chần chờ sao, nên hắn lập tức đáp ứng.

Tiếp theo hắn liếc nhìn qua tu sĩ khác, hai người trên tay vội vàng bắt quyết đánh ra từng đạo pháp quyết đồng thời tế ra hai cái túi linh thú giữa không trung.

Nhất thời đám độc nga đang dây dưa không ngớt với ba nam nữ tu sĩ lập tức hướng không trung bay đi rồi như ong vỡ tổ tiến vào trong túi linh thú.

Ba nam nữ tu sĩ tự nhiên cũng đã sớm nhìn thấy Hàn Lập. Vốn vừa mới bị độc phấn của độc nga công kích nên không nghe rõ Hàn Lập cùng đối thủ nói chuyện gì nhưng bây giờ lại thoát vây một cách kỳ diệu thì tự nhiên là biết rằng chuyện này cùng với Hàn Lập liên quan.

Ba người này trong lòng mừng rỡ, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi cũng vội vàng hướng Hàn Lập bay tới.

Nhưng vào lúc này hai gã ma tu Ngự Linh Tông không biết là do sợ hãi Hàn Lập hay là không muốn cùng ba gã nam nữ tu sĩ nọ ở cùng một chỗ nên cẩn thận nhìn Hàn Lập nói:

"Không biết tiền bối còn có chuyện gì phân phó vãn bối nữa không? Vãn bối nhất định tận tâm làm "

"Không có gì nữa, hai ngươi có thể rời đi." Hàn Lập tựa hồ đoán được tâm tư hai người nên khoát tay ra hiệu, lạnh nhạt nói.



"Vậy thì vãn bối trước hết cáo từ." Hai người này vừa nghe nói thế như được đại xá vội nhìn Hàn Lập thi lễ rồi lập tức hóa thành lưỡng đạo lục quang hướng phía xa xa phá không bay đi.

Mà lúc này ba người nho sinh cẩm bào mới bay qua đây.

Nhìn thấy Ngự Linh Tông tu sĩ thoát đi, ba người tự nhiên kinh ngạc nhìn nhau liếc mắt một cái sau đó nho sinh độ tuổi trung niên cầm đầu mấy người tiến lên thi lễ, vẻ mặt kính cẩn nói:

"Đa tạ tiền bối xuất thủ tương cứu, huynh muội ba người vãn bối cảm kích vô cùng. Không biết tiền bối tôn tính đại danh là gì?" Nho sinh này vừa thấy Hàn Lập tuổi còn trẻ như thế thì trong lòng rất kinh ngạc rồi lại cảm giác khuôn mặt Hàn Lập có chút quen thuộc. Phảng phất đã gặp qua ở nơi nào.

"Ngươi là tu sĩ Hoàng Phong Cốc?" Hàn Lập cũng không có trả lời đối phương, mặt không chút đổi sắc liền hỏi ngược lại.

"Vãn bối là Hoàng Phong Cốc Trần Xảo Thiên. Đây là hai huynh muội kết nghĩa. Bọn họ là đệ tử Hóa Đao Ổ. Dám hỏi tiền bối có quen biết cùng Lệnh Hồ tổ sư?" Nho sinh này cẩn thận nói. Hắn thấy Hàn Lập cũng không phải là cao nhân lục phái nhưng lại ra tay tương trợ nên tự nhiên nghĩ vị Nguyên Anh Kỳ tiền bối này sợ rằng là cùng Lệnh Hồ Lão Tổ có giao tình .

"Trần Xảo Thiên! ngươi là người của Trần thị gia tộc ?" Hàn Lập trên mặt hiện lên thần sắc khác thường.

"Tiền bối cũng biết gia tộc vãn bối?" Nho sinh này cảm thấy kinh ngạc.

Hàn Lập trầm mặc, một lần nữa đánh giá nho sinh này vài lần khiến cho ba người đối diện có chút lo sợ bất an.

"Trần thị gia tộc là một trong tam đại tu tiên gia tộc phụ thuộc Hoàng Phong Cốc. Ta như thế nào lại không biết? Ngươi cùng Trần Xảo Thiến có quan hệ gì?" Hàn Lập nhẹ thở ra một hơi rồi chậm rãi hỏi.

"Tiền bối biết gia muội?" Nho sinh ngẩn ngơ, giật mình nói.

"Trần Xảo Thiến là muội muội của ngươi?" Hàn Lập mặc dù đoán được vài phần nhưng khi nghe đối phương nói như thế thì vẫn lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

Mà nho sinh trước mặt lại càng không nghĩ ra, không biết vị cao nhân trước mắt cùng muội muội mình có quan hệ như thế nào.

"Trần Xảo Thiến vẫn tốt chứ?" Hàn Lập thần sắc bất định hơn nửa ngày rồi chậm rãi hỏi.

"Gia muội cũng không phải là Kết Đan Tu Sĩ. Từ hơn trăm năm trước gặp phải một hồi quái bệnh đã qua đời rồi." Trần Xảo Thiên mặt mang vẻ cổ quái trả lời.

"Qua đời!"

Hàn Lập nghe vậy, chợt thấp giọng thì thào một câu. Trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh Trần Xảo Thiến xinh đẹp như hoa, cũng nhớ tới tràng cảnh nữ nhân này lần cuối cùng cùng mình du sơn đã thổ lộ tiếng lòng. Người không khỏi có chút giật mình, có chút si ngốc.

"Tiền bối nhận biết tiểu muội?" Trần Xảo Thiên thấy ánh mắt Hàn Lập có chút quái dị như thế thì một hồi lâu sau không nhịn được lên tiếng hỏi.

"Đương nhiên là nhận biết! năm đó gặp mặt lệnh muội lần cuối cùng thì chỉ nghe nàng nói nàng phải lập gia đình. Chỉ là sau đó ma đạo xâm lấn, không biết hôn kỳ của nàng có được cử hành hay không." Hàn Lập đem bi ai trong lòng miễn cưỡng đè nén. Bình tĩnh nói.

Tám về Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=36720

Báo lỗi Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?p=211097

Đăng ký dịch Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=37251

Ăn gian ko có ai post, ta lên post. Hé hé. :88::88::88:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook