Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 10 - Chương 2075: Tranh Đấu

Vong Ngữ

13/03/2013

Lúc này, Hàn Lập cũng không che giấu khí tức Hợp Thể Hậu kỳ vốn có nữa, đầu vai khẽ run lên, linh áp kinh khủng ồ ạt lao về phía đại hán ở phía đối diện.

Với tu vi đáng sợ vượt xa cùng giai gấp bội của Hàn Lập, thêm vào đó là sự cộng hưởng từ Phạm Thánh Chân Ma Công khiến cỗ khí thế này mạnh tới mức khiến đại hán gần như mới chỉ cảm ứng được một chút đã biến sắc mặt bắn ngược ra xa vài chục trượng, cuống quýt phóng ra khí tức của bản thân là một gã Ma Tôn Hợp Thể Trung kỳ.

Nhưng khí tức này lại cực kỳ cổ quái bởi nó còn lờ mờ đi kèm với những ngân mang li ti!

Đại hán hoảng sợ trong lòng, vội vàng hét lớn về phía đạo sĩ trung niên ở phía dưới:

"Người này có thần thông sâu không lường được, một mình ta sợ không phải là đối thủ của hắn, Lãnh huynh cũng lên luôn đi."

Nói xong lời này, đại hán mày rậm gầm nhẹ một tiếng, bím tóc nhỏ phía sau đầu bỗng nhiên dựng đứng lên, đồng thời một tay hắn bấm niệm pháp quyết, da thịt bên ngoài bỗng trở nên lấp lánh ngân quang, toàn thân hắn tựa như được đúc thành từ bạc tinh khiết vậy.

Cùng lúc đó khuôn mặt đại hán nhăn nhó một trận, đầu mũi hắn cũng đột nhiên dài ra đồng thời trở nên hết sức bén nhọn như mỏ ưng, thêm vào đó ở trên đầu lại mọc thêm một sợi lông vũ màu bạc.

"Thú hóa chi thể! Hóa ra hai vị vốn là Hóa Hình Thú Tôn."

Hàn Lập thấy cảnh này bật thốt lên thành tiếng, tỏ ra hứng thú ra mặt.

Với hoàn cảnh còn ác liệt hơn so với Linh giới ở Ma giới, những Ma Tôn do Hóa Hình ma thú tu thành đương nhiên mạnh mẽ hơn nhiều so với yêu tu cùng giai, càng không phải là mức độ mà ma nhân bình thường có thể so sánh được.

Chẳng trách bọn họ lại có gan nhẹ nhàng chặn đường những tôn giả Ma tộc khác.

Đạo sĩ trung niên phía dưới thấy Hàn Lập phóng ra khí tức đáng sợ thì sắc mặt trầm xuống, từ trong cơ thể phát ra một trận tiếng vang dồn dập, sau đó thân thể cũng biến lớn rồi huyễn hóa thành một ma vật đầu hổ thân người, nhoáng một cái đã quỷ dị xuất hiện bên cạnh đại hán.

"Các hạ quả nhiên không tầm thường, chẳng trách lại có thể dự tính trước mọi việc như vậy. Bản thể của hai người chúng ta đích xác là ma thú nhưng tu vi đạo hữu sâu không lường được, hai người chúng ta đành phải liên thủ đánh với đạo hữu một trận. Có điều đạo hữu yên tâm, bất kể trận chiến này thắng hay bại thì bần đạo cũng sẽ cho đạo hữu biết nguyên do thực sự của việc này." Trong mắt đạo sĩ trung niên sau khi biến thành ma vật lóe lên vẻ kiêng kỵ, chậm rãi nói.

"Vậy tại hạ xin đa tạ rồi, nhưng hiện giờ trước hết mời hai vị chỉ giáo một chút!" Hàn Lập trả lời một câu như có như không rồi thúc giục pháp quyết trong tay, sáu cánh tay của ma tướng màu vàng sau lưng chuyển động, lập tức sáu loại binh khí nặng nề xoay vù vù một trận, nhoáng một cái lại lần lượt phóng xuống phía dưới một vệt kim quang.

Sáu vệt kim quang lao về phía trước rồi hợp thành một con sóng ánh sáng màu vàng kim cao vài chục trượng rồi bổ nhào về phía hai gã ma vật đang hùng hổ ở phía dưới.

Con sóng lớn còn chưa cuốn tới hai ma nhưng không trung gần đó đã phát ra tiếng vù vù, phảng phất như gần nửa không gian cũng sắp bị kim quang này ép cho đổ sập xuống vậy.

"Đến hay lắm!"

Đại hán mày rậm rú lên một tiếng kỳ dị, hai tay đã hóa thành màu bạc nắm chặt lại đột nhiên đánh liên tiếp thẳng về phía con sóng lớn màu vàng kim kia.

Hai tiếng nổ lớn phát ra!

Trong khoảnh khắc nắm đấm màu bạc được đánh ra, ngân mang bừng sáng rồi biến ảo thành hai vầng sáng màu bạc như hai chiếc bánh xe, hung hăng lao thẳng vào con sóng lớn phát ra tiếng nổ kinh người.

Khi quang hà hai màu kim ngân đan vào nhau thì nửa con sóng màu vàng kim cùng với hai luồng ngân quang bừng lên rồi tản ra biết mất, nhưng nửa con sóng còn lại không hề khoan nhượng mà tiếp tục cuốn về phía đại hán.

Đúng vào lúc này, đạo sĩ trung niên đứng bên cạnh đại hán há lớn miệng phun ra một đoàn lục diễm.

"Phùng" một tiếng!

Lục diễm như no gió mà điên cuồng biến lớn, sau khi bốc cao tới vài chục trượng cũng biến thành một con hổ lửa bằng lục diễm, uy phong lẫm liệt bổ nhào về phía trước, đôi hỏa trảo khua khoắng điên cuồng xé nát bấy nửa con sóng còn lại, nay sau đó lại nhảy chồm lên quay về đỉnh đầu đạo sĩ trung niên tựa như có linh trí vậy.



"Đạo hữu có ngón thần thông ruột nào cứ việc sử ra được rồi đấy. Những động tác để dò xét như thế này dưới sự liên thủ của hai người chúng ta căn bản không thấm vào đâu cả. Vả lại cũng không nên lãng phí thêm thời gian nữa!" Đại hán mày rậm cười điên cuồng một tiếng rồi nói.

Trong mắt đạo sĩ trung niên biến thành ma vật đầu hổ cũng lóe lên dị quang, nhưng cũng không mở miệng ngăn cản đồng bạn.

"Cũng tốt, nếu hai vị đạo hữu đã hiển lộ chân thân thì tại hạ sẽ vận dụng thần thông chân chính, lấy một chiêu quyết định thắng bại vậy." Thần sắc Hàn Lập không đổi, khẽ gật đầu trả lời.

"Tốt lắm, vậy hãy tiếp thử thần thông Lạc mỗ mới lĩnh ngộ được 'Vạn Hư Chi Kiếm'!" Đại hán nghe vậy thì tỏ ra vô cùng hưng phấn, cũng một tay bấm niệm pháp quyết.

Một tiếng trầm đục phía sau lưng hắn vang lên, từ đó lại mọc ra một đôi cánh màu bạc!

Đôi cánh này chỉ khẽ vỗ nhưng đã có vô số lông vũ bắn ra, chúng đón gió hóa thàn từng thanh kiếm nhỏ màu bạc dài vài tấc, lóe một cái đã biến mất vô ảnh vô tung vào hư không.

Sau một khắc, bầu trời phía trên nơi Hàn Lập đứng không ngừng có âm thanh lao xao phát ra, kiếm quang đủ màu sắc từ đó bắn ra đan xen vào nhau, mơ hồ tạo thành hư ảnh một kiếm sơn cực lớn bao phủ lấy cả vùng trời đất xung quanh Hàn Lập tới cả dặm.

Thoạt nhìn đã thấy kiếm này cực kỳ đáng sợ!

Còn tên đạo sĩ trung niên biến thành ma vật đầu hổ kia thì không nói không rằng khẽ rít một tiếng, con hổ lửa bằng lục diễm đang nằm sấp trên đỉnh đầu bỗng lớn lên gấp mười lần thành một quái vật khổng lồ trên trăm trượng, cũng ngửa đầu há mồm phun về phía Hàn Lập.

Một trận ùng ùng vang lên!

Một cột ánh sáng màu lục lớn bằng người phun ra từ miệng cự hổ cùng với tiếng kêu bén nhọn chói tai, cũng nhoáng một cái đã phá vỡ hư không lao đến trước mặt Hàn Lập, thanh thế to lớn phảng phất như có thể khiến tất cả đều hóa thành tro bụi.

Con ngươi Hàn Lập bỗng co rụt lại, tay chân không hề có cử động, mà những con mắt thứ ba của Phạm Thánh Ma Tướng sau lưng đều 'póc' một tiếng rồi đồng loạt phun ra một sợi hắc ti đen nhánh bóng loáng, hắc ti chuẩn xác đánh vào ngay phía trước cột sáng màu lục.

Một màn quỷ dị xuất hiện!

Hắc ti thoạt nhìn mỏng manh là thế nhưng chỉ vừa đánh lên cột sáng khổng lồ một cái thì cả hai đã biến mất vô thanh vô tức.

Đạo sĩ hóa thành ma vật thấy cảnh này nhất thời cả kinh trong lòng.

Lúc này kiếm sơn khổng lồ trong không trung mang theo hàng ngàn kiếm quang đang bổ xuống Hàn Lập ở phía dưới.

Nếu quả thật bị thần thông này đánh trúng thì cho dù thân thể Hàn Lập có mạnh mẽ ngang với chí bảo đi nữa nhưng hơn phân nửa cũng sẽ cảm thấy ăn không tiêu.

Nhưng trong mắt Hàn Lập chỉ hơi lóe lên một luồng tinh mang, Phạm Thánh Pháp Tướng phía sau lưng bỗng đồng loạt ném sáu loại binh khí đang nắm trong tay ném vào không trung, chúng hóa thành sáu đoàn kim quang mang theo tiếng nổ như sấm rền điên cuồng đánh về phía kiếm sơn.

Tiếp đó sáu bàn tay của Ma Tướng nắm chặt lại chậm rãi đánh một đòn vào hư không phía trên.

Không gian phía dưới kiếm sơn bắt đầu lung lay, vô số kim sắc phù văn tuôn ra rồi sau đó lại ngưng tụ thành một xoáy nước màu vàng.

Hàn Lập khẽ điểm vào trong hư không về phía xoáy nước, nhất thời nó quay tít một vòng, một lực hút cực lớn khó mà ngăn cản ùng ùng từ đó phát ra.

Trong phút chốc kiếm quang màu bạc cùng với lực hút vô hình chớp mắt đã đánh tới cùng một chỗ.

Sau một tiếng nổ kinh thiên động địa, cả bầu trời cũng như bị chấn động, từng đoàn từng đoàn hắc sắc ma khí bỗng dưng cũng xuất hiện ở không trung gần đó, chúng bắt đầu điên cuồng khởi động.

"Động Tuyền Ma Quang!"



Đạo sĩ trung niên thấy cảnh này, sắc mặt đại biến thất thanh kêu lớn.

Đại hán mày rậm ở gần đó lại càng tròn xoe mắt, mơ hồ cảm thấy sợ hãi cùng kinh ngạc không thể tin nổi.

Hàn Lập nghe vậy khóe miệng khẽ động nhưng không hề có biểu cảm gì trên mặt.

Lúc này, bất kể Hàn Lập hay hai gã ma vật Hóa Hình cũng đều không xuất thủ mà chỉ chằm chằm nhìn về phía không trung vẫn phát ra tiếng nổ râm ran không ngừng.

Sau thời gian một chung trà, tiếng vang mới dần dần biến mất, chấn động kịch liệt cũng theo đó mà tản đi, bầu trời rốt cuộc cũng sáng sủa trở lại.

Ánh mắt Hàn Lập ngưng tụ, chỉ thấy bất kể là xoáy nước màu vàng hay hư ảnh kiếm sơn màu bạc đều không còn sót lại chút gì!

Một đòn vừa rồi dường như là ngang sức ngang tài!

Trong lòng Hàn Lập hơi cảm thấy kinh ngạc.

Vừa rồi mặc dù hắn mởi chỉ phát huy hai ba thành của thần thông Động Tuyền Kim Quang thôi nhưng một gã Hợp Thể Trung kỳ lại có thể dễ dàng ngăn cản được nó!

Điều này khiến hắn có hơi bất ngờ.

Những suy nghĩ trong lòng Hàn Lập còn đang âm thầm xoay chuyển không ngừng thì đại hán và đạo sĩ trung niên ở phía đối diện sau khi nhìn nhau và truyền âm hai câu liền thu lại ma khí phía ngoài cơ thể, lần lượt thu lại bán thú chi thân khôi phục hình dáng ban đầu.

Đạo sĩ trung niên còn ôm quyền thi lễ với Hàn Lập có vẻ khách khí dị thường:

"Đạo hữu quả là thần thông quảng đại, ngay cả đại thần thông như Động Tuyền Kim Quang cũng đã có thể nắm giữ vậy cũng không cần so bì hay thử nghiệm gì thêm nữa, hai người chúng ta tự nhận không bằng."

"Không sai, không ngờ đạo hữu lại có thể tu luyện ma công tới cảnh giới như vậy thật khiến cho người khác phải khâm phục. Ha ha, rốt cục tại hạ đã biết thế nào là sơn ngoại hữu sơn rồi!" Đại hán mày rậm cũng cười ha ha một tiếng, mặt cười toe toét.

"Hai vị đạo hữu cũng có thần thông bất phàm, nhưng không biết hiện giờ có thể cho ta biết nguyên do hai người động thủ được chưa?" Hàn Lập thu lại Phạm Thánh Pháp Tướng rồi khẽ mỉm cười trả lời.

"Cái này tự nhiên không thành vấn đề. Có điều trước đó tại hạ muốn hỏi đạo hữu một chút, đạo hữu đã từng nghe nói tới Thú Tôn Điện hay chưa?" Đạo sĩ trung niên đồng ý ngay lập tức nhưng sau đó lại hỏi ngược lại một câu.

"Thú Tôn Điện là một thế lực lớn có tiếng tăm lẫy lừng ở giới này tại sao tại hạ lại có thể chưa từng nghe thấy chứ. Chẳng lẽ xuất thân của hai vị chính là Thú Tôn Điện hay sao?" Hàn Lập giật mình, thần sắc khẽ biến trả lời.

Đồng thời đủ các loại ý niệm trong đầu hắn xoay chuyển, hắn đem tất cả các tư liệu đã chuẩn bị trước có liên quan đến Thú Tôn Điện đều lượt qua một lần.

Thú Tôn Điện đúng như cái tên của nó chẳng những là một trong các thế lực siêu cấp vô cùng nổi danh ở Ma giới, mà ở đó còn tụ tập đông đảo các Tôn giả Ma tộc mà chủ yếu là ma thú Hóa Hình Kỳ, thậm chí trong thế lực này còn có một tên Vạn Thú Thánh Tổ cực kỳ thần bí.

Vị Vạn Thú Thánh Tổ này cực kỳ thần bí, nghe nói hắn không những không tiếp xúc gì với các Thánh Tổ khác mà cũng rất ít khi lộ diện ở Thú Tôn Điện, có điều có thể chắc tới tám chín phần mười hắn là một ma thú Đại Thừa kỳ Hóa Hình. Bởi vậy trước khi tiến vào Ma giới, Thú Tôn Điện chính là một trong các thế lực siêu cấp mà đám người Lũng gia lão tổ đã mấy lần nhắc nhở không được phép trêu chọc ở Ma giới.

Hiện giờ Hàn Lập vừa hay lại biết hai người đối diện hóa ra là đến từ điện này sao hắn có thể không rùng mình.

"Ha hả, nếu đạo hữu đã từng nghe nói tới bản điện, không biết đạo hữu có hứng thú gia nhập bản điện làm một vị khách khanh trưởng lão không?" Đạo sĩ trung niên mỉm cười nói ra một câu khiến Hàn Lập ngẩn người.

"Đạo hữu muốn mời tại hạ gia nhập Thú Tôn Điện?" Hàn Lập hít sâu một hơi, thần sắc tỏ ra hơi khó hiểu.

"Không sai, với thần thông của đạo hữu, chỉ cần đạo hữu gia nhập bản điện là khẳng định sẽ được trọng dụng, địa vị của đạo hữu còn có thể ở trên bần đạo. Huống hồ bản điện có Vạn Thú Thánh Tổ trấn giữ, chỉ cần lão nhân gia ông ta hơi chỉ điểm một chút đối với việc tu luyện của ngươi thì sau này khẳng định đạo hữu sẽ có được lợi ích vô cùng lớn." Đạo sĩ trung niên ra sức lôi kéo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook