Quyển 11 - Chương 2400: Xiềng Xích Pháp Tắc
Vong Ngữ
17/07/2013
Sau khi bàn bạc ước định thêm một số việc, cuối cùng Hàn Lập cũng cáo từ rời khỏi căn phòng đá.
Chỉ một lát sau, trên đại điện bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, một chiếc thuyền lớn màu đen phá không bay về phương xa.
Hàn Lập đứng trên đầu mũi thuyền, ngắm nhìn không trung phía xa xa, nét mặt thoáng hiện vẻ do dự.
"Phu quân, vị Minh đạo hữu kia tìm chàng có chuyện gì quan trọng vậy?" Tiếng bước chân sau lưng vừa mới vang lên thì một thanh âm dịu dàng đã truyền đến, đúng là Nam Cung Uyển đang thướt tha đi tới, thân thiết hỏi một câu.
"Việc này kể ra rất dài dòng, chút nữa vào trong khoang thuyền, vi phu sẽ kể lại kỹ càng cho nàng biết." Hàn Lập sau khi cười khổ một tiếng mới quay người lại nói.
******
Mấy tháng sau, bên trong một vùng không gian bí ẩn nào đó, ba con thú cực lớn, hình dáng rất dữ tợn đang gắt gao cắn xé một đoạn xiềng xích màu tím vàng, bọn chúng đang nhìn chằm chằm vào ba đoạn dây xích với vẻ mặt cực kỳ bất an. Ở một chỗ khác, một thanh niên áo đen cũng đồng dạng bị xiềng xích quấn quanh thân.
Thanh niên này tuy bị nhốt tại đây, đứng nguyên không thể nhúc nhích, nhưng trên mặt lại hoàn toàn không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn không ngừng dùng ánh mắt mỉa mai nhìn ba con thú lớn bên cạnh.
Không biết qua bao lâu sau, thanh niên áo đen cuối cùng cũng mở miệng, nhưng thanh âm lạnh lẽo dị thường, không có chút tình cảm nào cả.
"Hiện tại ba người các ngươi nếu chịu hàng phục, ta còn có thể thực hiện lời hứa hẹn trước đó, tha cho các ngươi không chết, thu bọn ngươi làm Linh bộc dưới trướng để sử dụng, về sau còn có thể mang các ngươi lên Chân Tiên giới. Bằng không đợi sau khi Xiềng Xích Pháp Tắc chính thức cắn trả, cả ba người các ngươi đều cùng nhau bỏ mạng dưới lực lượng Pháp Tắc a."
"Không thể nào! Xiềng Xích Pháp Tắc cắn trả rõ ràng phải nhằm vào Tiên Nhân Tiên giới như ngươi, tại sao ngay cả ba chúng ta cũng bị liên lụy vào được? Mà cho dù là Xiềng Xích Pháp Tắc cắn trả đi nữa thì ngươi cũng phải hứng chịu hơn một nửa lực lượng, phần còn lại do ba người bọn ta cùng chia sẻ gánh chịu, chắc cũng không đáng lo ngại cho lắm." Trên người một con quái thú đầu hươu thân gấu trong đó vang lên âm thanh cực kỳ kinh sợ.
"Hắc hắc, cũng không biết là tên ngu xuẩn nào lại giao cho các ngươi biện pháp kích hoạt Xiềng Xích Pháp Tắc, rõ ràng là chỉ biết được có một nửa thế mà vẫn dám dùng với ta. Nhưng cũng may là ta phản ứng rất nhanh, kịp thời dùng không gian bí bảo kéo bọn ngươi cùng tiến vào đây, nếu không chỉ sợ không may sẽ bị người khác ở bên ngoài ám toán rồi. Nhưng hiện tại dưới tình hình chúng ta kiềm chế nhau như thế này, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi lực lượng Pháp Tắc cắn trả thôi. Nhưng chỗ lợi hại trong đó thì đám hạ đẳng Chân Linh các ngươi làm sao có thể tưởng tượng được, cho dù chỉ là non nửa lực lượng cắn trả, cũng đủ làm cho các ngươi biến thành tro bụi chôn vùi tại chỗ. Không phải bây giờ các ngươi đã cảm thấy chân nguyên trong cơ thể bắt đầu bị Xiềng Xích Pháp Tắc cắn nuốt dần rồi sao. Mà thân thể Tiên Nhân của bổn tọa cực kỳ cường đại, càng không phải là loại hạ đẳng như các ngươi có thể so sánh. Cộng thêm ta còn có tiên gia bí bảo hộ thân, cho dù có nhận lực lượng pháp tắc cắn trả thật lớn, cùng lắm cũng chỉ mất thêm chút thời gian tĩnh dưỡng mà thôi." Thanh niên áo đen cười hắc hắc, giọng nói tràn đầy vẻ khinh miệt.
"Nói bậy! Loại phương pháp này là Kim Long Vương đại nhân tự mình truyền thụ, sao có thể là giả được. Ngươi đừng mơ tưởng chỉ ném một viên đan dược mà muốn châm ngòi chia rẽ chúng ta, nếu thực sự là như thế, ngươi chỉ cần yên lặng chờ đợi là được rồi, cần gì phải nói nhiều lời với chúng ta như vậy!" Quái thú đầu hươu thân gấu hừ một tiếng, phát ra tiếng gầm đáp lại.
Mà hai đầu thú kia nghe được lời ấy, sắc mặt đều cực kỳ khó coi.
"Nếu không phải ta còn có chính sự cần phải làm, không muốn trì hoãn thời gian thì cần gì phải nói nhảm với các ngươi. Được rồi, bổn tiên cho các ngươi thêm một cơ hội, chỉ cần có ai nguyện ý dừng tay trước, ta ngoại trừ có thể mang theo đi Tiên Giới, còn có thể ban thưởng một viên Chân Hồn Đan giúp cho người đó đạt được Linh hồn Chân Tiên. Nhưng hứa hẹn này chỉ có hiệu quả trong thời gian nửa ngày, qua thời gian này, đừng có mơ tưởng ta đáp ứng bất cứ điều gì nữa." Thanh niên áo đen rút cuộc cũng có phần mất kiên nhẫn.
"Chân Hồn Đan."
Trong lòng hai quái thú kia sau khi nghe được điều này cực kỳ chấn động, trong mắt bọn chúng không hẹn mà cùng hiện lên vẻ khát khao cháy bỏng.
Viên Tiên dược này cực kỳ hấp dẫn đối với bọn chúng, cơ hồ chỉ trong chốc lát đã làm cho tâm trí rung động không thôi.
"Bọn ngươi không còn lựa chọn nữa rồi, hoặc là chỉ một lúc nữa thần hình câu diệt, hoặc là làm Linh Bộc của Bổn Tiên, được ban thưởng Chân Hồn Đan, lại còn được ta mang theo về Chân Tiên giới, tất cả đều do các ngươi tự mình lựa chọn. Về phần liên hệ trói buộc giữa các ngươi cùng Giác Xi tộc ở giới này, ta cũng có thể giúp các ngươi chặt đứt. Những lời đã nói ta nửa chữ chũng sẽ không thay đổi." Thanh niên áo đen sau khi nói xong liền cười lạnh một tiếng, khép hai mắt lại, giống như đang thoải mái dưỡng thần tận hưởng trong sự trói buộc của xiềng xích trùng trùng điệp điệp.
Ba đầu thú lớn nghe vậy đều liếc mắt nhìn nhau, thần sắc mỗi người một khác, trong lúc nhất thời cũng không ai mở miệng nói thêm điều gì.
Mà theo thời gian từng chút một trôi qua, ba đầu Chân Linh quái thú này càng cảm thấy Xiềng Xích Pháp Tắc cắn nuốt càng lúc càng nhanh, mà bọn hắn đã sớm thi triển vô số thần thông bí thuật để ngăn cản nhưng hoàn toàn không có chút hiệu quả gì, ngược lại còn bị lực lượng Pháp Tắc ăn mòn nhanh hơn.
Giờ phút này, ba đầu thú lớn thật sự đã bắt đầu rối loạn sợ hãi đến cực độ.
Nếu cứ tiếp tục thế này, đợi đến lúc Xiềng Xích Pháp Tắc chính thức cắn trả, thực lực của bọn hắn chỉ sợ sớm đã bị suy yếu đến tình trạng mười không đủ một, sao còn cơ hội sống sót nữa.
Sắc mặt chim Tước cùng quái thú đầu Trâu cũng bắt đầu biến hóa.
"Hai vị đạo hữu, các ngươi thực sự không bị lời nói của hắn làm cho động tâm rồi chứ." Cự thú đầu hươu thân gấu thấy sắc mặt của đồng bạn biến hóa, bỗng nhiên có chút bất thiện gầm nhẹ nói, cũng vô tình kéo nhẹ dây xích đang ngậm trong miệng, lập tức khiến cho từng trận pháp tắc chấn động.
"Điều này sao có thể, mặc dù Chân Hồn đan quý hiếm, nhưng chúng ta cũng không thể làm ra việc như vậy. Song nếu cứ để lực lượng Pháp Tắc cắn trả như bây giờ, chúng ta cũng không thể không để tâm đến được. Cái này dù sao cũng là việc liên quan đến tính mạng.” Một đầu quái thú toàn thân là vảy rồng, trên đầu lại mọc ra hai cái đầu trâu, có chút do dự nói.
"Đúng vậy, mặc dù chúng ta mượn lực lượng của Huyền Thiên chi bảo để định ra Thượng Cổ khế ước cùng Giác Xi tộc, nhưng tuyệt không phải hy sinh bản thân vì khế ước đó, quả thực nếu muốn còn sống thì phải thương lượng một phen." Một đầu quái thú khác to hơn mười trượng, là một con chim khổng lồ toàn thân bao phủ bởi quang diễm mênh mông màu xám xịt, ánh mắt cũng trở nên mông lung mở miệng nói.
"Ta hiểu ý nghĩ của các vị đạo hữu, nếu như vậy thì chúng ta hoàn toàn có thể thương lượng kỹ lưỡng một chút. Nhưng trước đó, ta có một đề nghị rất có lợi cho tất cả chúng ta." Quái thú đầu hươu thân gấu trầm ngâm một lúc, sau đó mới thở dài một hơi, có vài phần bất đắc dĩ truyền âm nói, đồng thời thân hình khẽ động, từ từ bay đến phía Cự Tước ở gần.
"Lộc huynh đứng lại, có đề nghị gì cứ đứng nguyên tại chỗ nói là được, không cần phải đi tới đây." Cự Tước màu xám thấy vậy, tinh mang trong mắt lóe lên, lập tức nghiêm nghị quát một tiếng.
"Sao vậy? Đến cả ta mà đạo hữu cũng không tin được ư!" Thân hình quái thú đầu hươu thân gấu nghe vậy khẽ động, sắc mặt bất chợt trầm xuống.
"Hắc hắc, tại hạ đâu có ý nghĩ như vậy. Chỉ có điều trong lúc này chúng ta tốt nhất là không nên quá thân cận với nhau. Đề Long huynh, ngươi thấy thế nào?" Cự Tước màu xám cười hắc hắc, sau đó quay sang quái thú có hai đầu trâu đang yên lặng theo dõi diễn biến bên kia hỏi một câu.
"Chuyện này ... Mọi người đều cùng nhau được Giác Xi tộc cung phụng, cần gì phải làm như vậy ..." Quái thú hai đầu trâu sau khi gượng cười hai tiếng, đang muốn nói thêm điều gì đó, nhưng còn chưa kịp dứt lời, đầu xiềng xích mà hắn đang cắn giữ rung lên, một lực lượng khó có thể ngăn cản lập tức từ phía trên bay vọt ra. Ngay sau khi hắn vừa dứt lời, cái miệng khổng lỗ bỗng chốc bị chấn động phun ra từng đoàn máu tươi.
Sau khi con thú này hét thảm một tiếng, dây xích màu tím vàng đang cắn ở trong miệng tự nhiên giãy giụa thoát ra, ngay lúc hắn đang kinh hãi muốn cắn giữ lại sợi dây xích, từ trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười lạnh, hắn chỉ cảm thấy không trung phía trên tối sầm lại, một huyết sắc đại ấn to như quả núi nhỏ bỗng nhiên xuất hiện không một tiếng động ngay phía trên đỉnh đầu, xung quanh bay lượn vô số phù văn màu vàng nhạt ầm ầm đánh xuống.
Con thú này quá sợ hãi, mà giờ muốn trốn tránh cũng không kịp nữa rồi. Chỉ thấy hắn giận dữ gầm lên một tiếng, thân hình bỗng nhiên phóng lớn gấp mấy lần, hai bàn tay khổng lồ thoáng hóa thành hai cái móng chân đen sì đánh thẳng về phía đại ấn.
"Oanh!" Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.
Hai cái móng chân khổng lồ ngay khi vừa mới tiếp xúc với huyết sắc đại ấn, lập tức nổ tung hóa thành bột phấn, thân thể hắn cùng với thần hồn trong cơ thể ngay sau khi huyết quang chớp động vài cái cũng vỡ vụn thành từng khúc mà tán loạn.
Lúc này, huyết sắc đại ấn vừa rồi lại lóe lên một lần nữa, thanh niên áo đen chợt hiện ra, trên mặt thoáng hiện nụ cười lạnh.
Cùng lúc đó, thanh niên áo đen đang bị trói buộc bởi tầng tầng lớp lớp xiềng xích của ba con cự thú kia, nét mặt đầy vẻ quỷ dị yên lặng tan biến theo gió.
"Không có khả năng, ngươi làm sao có thể thoát khỏi Xiềng Xích Pháp Tắc!" Sắc mặt Cự Tước màu xám trông thấy cảnh này lập tức đại biến, bị dọa đến hồn phi phách tán, hét lên một tiếng, cuống quít nhả sợi dây xích đang cắn trong miệng ra, sau đó hai cái cánh khổng lồ màu xám lóe lên, lập tức hóa thành một quang cầu mờ ảo bắn ngược về phía sau.
"Phanh." Một tiếng trầm đục vang lên.
Một bàn tay đầy lông lá đen kịt vù vù bay tới, đón đầu đập mạnh một cái, trông giống như đập con ruồi vậy, Cự Tước màu xám căn bản không kịp phòng bị một chút nào, lập tức bị đánh bay trở lại, sau khi liên tiếp lăn lộn mười mấy vòng, mới miễn cưỡng ổn định lại thân hình trong không trung lần nữa.
Lúc này, quái thú đầu hươu thân gấu mang vẻ mặt cực kỳ dữ tợn kia mới thu lại cánh tay của mình.
"Dương Lộc, ngươi điên rồi ... À... Ta hiểu rồi, vậy mà ngươi lại là người đầu tiên đầu nhập vào đối phương, Xiềng Xích Pháp Tắc cũng đã sớm bị ngươi động tay động chân rồi." Sau khi Cự Tước kia lúc lắc cái đầu vẫn còn đang choáng váng, mới hơi tỉnh ngộ kinh sợ kêu lên.
"Bây giờ ngươi mới hiểu ra được thì đã chậm rồi." Cự Thú đầu hươu lạnh lùng không nói gì, thân hình thanh niên áo đen đầy vết máu âm thầm cười nói.
"Đại nhân, chỉ cần người tha mạng cho ta, ta nguyện thần phục, cũng nguyện ý làm Linh bộc cho người ..." Trong lòng Cự Tước màu xám trùng xuống, một bên vừa hoảng sợ nói ra, một bên vừa từ từ lui lại phía sau.
"Đã chậm rồi, ta chỉ có một viên Chân Hồn Đan, cũng chỉ có năng lực mang một người quay trở lại Tiên Giới. Dương Lộc, ngươi đã có ý định thần phục ta, vậy lập tức giết nó, coi như đây là mệnh lệnh thứ nhất ta giao cho ngươi. Nếu mà ngươi không làm được, bị hắn giết chết, Chân Hồn Đan này cũng chỉ có thể cho người thắng mà thôi. Không cần lo lắng là ta sẽ đổi ý, lần này ta hạ giới đến đây, vẫn còn đang thiếu một người có thể ở bên để sử dụng. Chỉ có người cường đại nhất trong các ngươi mới đủ tư cách làm Linh Bộc của ta." Sau khi thanh niên áo đen cười lạnh một tiếng, trong mắt bỗng hiện lên vẻ độc ác, nói.
Chỉ một lát sau, trên đại điện bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, một chiếc thuyền lớn màu đen phá không bay về phương xa.
Hàn Lập đứng trên đầu mũi thuyền, ngắm nhìn không trung phía xa xa, nét mặt thoáng hiện vẻ do dự.
"Phu quân, vị Minh đạo hữu kia tìm chàng có chuyện gì quan trọng vậy?" Tiếng bước chân sau lưng vừa mới vang lên thì một thanh âm dịu dàng đã truyền đến, đúng là Nam Cung Uyển đang thướt tha đi tới, thân thiết hỏi một câu.
"Việc này kể ra rất dài dòng, chút nữa vào trong khoang thuyền, vi phu sẽ kể lại kỹ càng cho nàng biết." Hàn Lập sau khi cười khổ một tiếng mới quay người lại nói.
******
Mấy tháng sau, bên trong một vùng không gian bí ẩn nào đó, ba con thú cực lớn, hình dáng rất dữ tợn đang gắt gao cắn xé một đoạn xiềng xích màu tím vàng, bọn chúng đang nhìn chằm chằm vào ba đoạn dây xích với vẻ mặt cực kỳ bất an. Ở một chỗ khác, một thanh niên áo đen cũng đồng dạng bị xiềng xích quấn quanh thân.
Thanh niên này tuy bị nhốt tại đây, đứng nguyên không thể nhúc nhích, nhưng trên mặt lại hoàn toàn không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn không ngừng dùng ánh mắt mỉa mai nhìn ba con thú lớn bên cạnh.
Không biết qua bao lâu sau, thanh niên áo đen cuối cùng cũng mở miệng, nhưng thanh âm lạnh lẽo dị thường, không có chút tình cảm nào cả.
"Hiện tại ba người các ngươi nếu chịu hàng phục, ta còn có thể thực hiện lời hứa hẹn trước đó, tha cho các ngươi không chết, thu bọn ngươi làm Linh bộc dưới trướng để sử dụng, về sau còn có thể mang các ngươi lên Chân Tiên giới. Bằng không đợi sau khi Xiềng Xích Pháp Tắc chính thức cắn trả, cả ba người các ngươi đều cùng nhau bỏ mạng dưới lực lượng Pháp Tắc a."
"Không thể nào! Xiềng Xích Pháp Tắc cắn trả rõ ràng phải nhằm vào Tiên Nhân Tiên giới như ngươi, tại sao ngay cả ba chúng ta cũng bị liên lụy vào được? Mà cho dù là Xiềng Xích Pháp Tắc cắn trả đi nữa thì ngươi cũng phải hứng chịu hơn một nửa lực lượng, phần còn lại do ba người bọn ta cùng chia sẻ gánh chịu, chắc cũng không đáng lo ngại cho lắm." Trên người một con quái thú đầu hươu thân gấu trong đó vang lên âm thanh cực kỳ kinh sợ.
"Hắc hắc, cũng không biết là tên ngu xuẩn nào lại giao cho các ngươi biện pháp kích hoạt Xiềng Xích Pháp Tắc, rõ ràng là chỉ biết được có một nửa thế mà vẫn dám dùng với ta. Nhưng cũng may là ta phản ứng rất nhanh, kịp thời dùng không gian bí bảo kéo bọn ngươi cùng tiến vào đây, nếu không chỉ sợ không may sẽ bị người khác ở bên ngoài ám toán rồi. Nhưng hiện tại dưới tình hình chúng ta kiềm chế nhau như thế này, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi lực lượng Pháp Tắc cắn trả thôi. Nhưng chỗ lợi hại trong đó thì đám hạ đẳng Chân Linh các ngươi làm sao có thể tưởng tượng được, cho dù chỉ là non nửa lực lượng cắn trả, cũng đủ làm cho các ngươi biến thành tro bụi chôn vùi tại chỗ. Không phải bây giờ các ngươi đã cảm thấy chân nguyên trong cơ thể bắt đầu bị Xiềng Xích Pháp Tắc cắn nuốt dần rồi sao. Mà thân thể Tiên Nhân của bổn tọa cực kỳ cường đại, càng không phải là loại hạ đẳng như các ngươi có thể so sánh. Cộng thêm ta còn có tiên gia bí bảo hộ thân, cho dù có nhận lực lượng pháp tắc cắn trả thật lớn, cùng lắm cũng chỉ mất thêm chút thời gian tĩnh dưỡng mà thôi." Thanh niên áo đen cười hắc hắc, giọng nói tràn đầy vẻ khinh miệt.
"Nói bậy! Loại phương pháp này là Kim Long Vương đại nhân tự mình truyền thụ, sao có thể là giả được. Ngươi đừng mơ tưởng chỉ ném một viên đan dược mà muốn châm ngòi chia rẽ chúng ta, nếu thực sự là như thế, ngươi chỉ cần yên lặng chờ đợi là được rồi, cần gì phải nói nhiều lời với chúng ta như vậy!" Quái thú đầu hươu thân gấu hừ một tiếng, phát ra tiếng gầm đáp lại.
Mà hai đầu thú kia nghe được lời ấy, sắc mặt đều cực kỳ khó coi.
"Nếu không phải ta còn có chính sự cần phải làm, không muốn trì hoãn thời gian thì cần gì phải nói nhảm với các ngươi. Được rồi, bổn tiên cho các ngươi thêm một cơ hội, chỉ cần có ai nguyện ý dừng tay trước, ta ngoại trừ có thể mang theo đi Tiên Giới, còn có thể ban thưởng một viên Chân Hồn Đan giúp cho người đó đạt được Linh hồn Chân Tiên. Nhưng hứa hẹn này chỉ có hiệu quả trong thời gian nửa ngày, qua thời gian này, đừng có mơ tưởng ta đáp ứng bất cứ điều gì nữa." Thanh niên áo đen rút cuộc cũng có phần mất kiên nhẫn.
"Chân Hồn Đan."
Trong lòng hai quái thú kia sau khi nghe được điều này cực kỳ chấn động, trong mắt bọn chúng không hẹn mà cùng hiện lên vẻ khát khao cháy bỏng.
Viên Tiên dược này cực kỳ hấp dẫn đối với bọn chúng, cơ hồ chỉ trong chốc lát đã làm cho tâm trí rung động không thôi.
"Bọn ngươi không còn lựa chọn nữa rồi, hoặc là chỉ một lúc nữa thần hình câu diệt, hoặc là làm Linh Bộc của Bổn Tiên, được ban thưởng Chân Hồn Đan, lại còn được ta mang theo về Chân Tiên giới, tất cả đều do các ngươi tự mình lựa chọn. Về phần liên hệ trói buộc giữa các ngươi cùng Giác Xi tộc ở giới này, ta cũng có thể giúp các ngươi chặt đứt. Những lời đã nói ta nửa chữ chũng sẽ không thay đổi." Thanh niên áo đen sau khi nói xong liền cười lạnh một tiếng, khép hai mắt lại, giống như đang thoải mái dưỡng thần tận hưởng trong sự trói buộc của xiềng xích trùng trùng điệp điệp.
Ba đầu thú lớn nghe vậy đều liếc mắt nhìn nhau, thần sắc mỗi người một khác, trong lúc nhất thời cũng không ai mở miệng nói thêm điều gì.
Mà theo thời gian từng chút một trôi qua, ba đầu Chân Linh quái thú này càng cảm thấy Xiềng Xích Pháp Tắc cắn nuốt càng lúc càng nhanh, mà bọn hắn đã sớm thi triển vô số thần thông bí thuật để ngăn cản nhưng hoàn toàn không có chút hiệu quả gì, ngược lại còn bị lực lượng Pháp Tắc ăn mòn nhanh hơn.
Giờ phút này, ba đầu thú lớn thật sự đã bắt đầu rối loạn sợ hãi đến cực độ.
Nếu cứ tiếp tục thế này, đợi đến lúc Xiềng Xích Pháp Tắc chính thức cắn trả, thực lực của bọn hắn chỉ sợ sớm đã bị suy yếu đến tình trạng mười không đủ một, sao còn cơ hội sống sót nữa.
Sắc mặt chim Tước cùng quái thú đầu Trâu cũng bắt đầu biến hóa.
"Hai vị đạo hữu, các ngươi thực sự không bị lời nói của hắn làm cho động tâm rồi chứ." Cự thú đầu hươu thân gấu thấy sắc mặt của đồng bạn biến hóa, bỗng nhiên có chút bất thiện gầm nhẹ nói, cũng vô tình kéo nhẹ dây xích đang ngậm trong miệng, lập tức khiến cho từng trận pháp tắc chấn động.
"Điều này sao có thể, mặc dù Chân Hồn đan quý hiếm, nhưng chúng ta cũng không thể làm ra việc như vậy. Song nếu cứ để lực lượng Pháp Tắc cắn trả như bây giờ, chúng ta cũng không thể không để tâm đến được. Cái này dù sao cũng là việc liên quan đến tính mạng.” Một đầu quái thú toàn thân là vảy rồng, trên đầu lại mọc ra hai cái đầu trâu, có chút do dự nói.
"Đúng vậy, mặc dù chúng ta mượn lực lượng của Huyền Thiên chi bảo để định ra Thượng Cổ khế ước cùng Giác Xi tộc, nhưng tuyệt không phải hy sinh bản thân vì khế ước đó, quả thực nếu muốn còn sống thì phải thương lượng một phen." Một đầu quái thú khác to hơn mười trượng, là một con chim khổng lồ toàn thân bao phủ bởi quang diễm mênh mông màu xám xịt, ánh mắt cũng trở nên mông lung mở miệng nói.
"Ta hiểu ý nghĩ của các vị đạo hữu, nếu như vậy thì chúng ta hoàn toàn có thể thương lượng kỹ lưỡng một chút. Nhưng trước đó, ta có một đề nghị rất có lợi cho tất cả chúng ta." Quái thú đầu hươu thân gấu trầm ngâm một lúc, sau đó mới thở dài một hơi, có vài phần bất đắc dĩ truyền âm nói, đồng thời thân hình khẽ động, từ từ bay đến phía Cự Tước ở gần.
"Lộc huynh đứng lại, có đề nghị gì cứ đứng nguyên tại chỗ nói là được, không cần phải đi tới đây." Cự Tước màu xám thấy vậy, tinh mang trong mắt lóe lên, lập tức nghiêm nghị quát một tiếng.
"Sao vậy? Đến cả ta mà đạo hữu cũng không tin được ư!" Thân hình quái thú đầu hươu thân gấu nghe vậy khẽ động, sắc mặt bất chợt trầm xuống.
"Hắc hắc, tại hạ đâu có ý nghĩ như vậy. Chỉ có điều trong lúc này chúng ta tốt nhất là không nên quá thân cận với nhau. Đề Long huynh, ngươi thấy thế nào?" Cự Tước màu xám cười hắc hắc, sau đó quay sang quái thú có hai đầu trâu đang yên lặng theo dõi diễn biến bên kia hỏi một câu.
"Chuyện này ... Mọi người đều cùng nhau được Giác Xi tộc cung phụng, cần gì phải làm như vậy ..." Quái thú hai đầu trâu sau khi gượng cười hai tiếng, đang muốn nói thêm điều gì đó, nhưng còn chưa kịp dứt lời, đầu xiềng xích mà hắn đang cắn giữ rung lên, một lực lượng khó có thể ngăn cản lập tức từ phía trên bay vọt ra. Ngay sau khi hắn vừa dứt lời, cái miệng khổng lỗ bỗng chốc bị chấn động phun ra từng đoàn máu tươi.
Sau khi con thú này hét thảm một tiếng, dây xích màu tím vàng đang cắn ở trong miệng tự nhiên giãy giụa thoát ra, ngay lúc hắn đang kinh hãi muốn cắn giữ lại sợi dây xích, từ trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười lạnh, hắn chỉ cảm thấy không trung phía trên tối sầm lại, một huyết sắc đại ấn to như quả núi nhỏ bỗng nhiên xuất hiện không một tiếng động ngay phía trên đỉnh đầu, xung quanh bay lượn vô số phù văn màu vàng nhạt ầm ầm đánh xuống.
Con thú này quá sợ hãi, mà giờ muốn trốn tránh cũng không kịp nữa rồi. Chỉ thấy hắn giận dữ gầm lên một tiếng, thân hình bỗng nhiên phóng lớn gấp mấy lần, hai bàn tay khổng lồ thoáng hóa thành hai cái móng chân đen sì đánh thẳng về phía đại ấn.
"Oanh!" Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.
Hai cái móng chân khổng lồ ngay khi vừa mới tiếp xúc với huyết sắc đại ấn, lập tức nổ tung hóa thành bột phấn, thân thể hắn cùng với thần hồn trong cơ thể ngay sau khi huyết quang chớp động vài cái cũng vỡ vụn thành từng khúc mà tán loạn.
Lúc này, huyết sắc đại ấn vừa rồi lại lóe lên một lần nữa, thanh niên áo đen chợt hiện ra, trên mặt thoáng hiện nụ cười lạnh.
Cùng lúc đó, thanh niên áo đen đang bị trói buộc bởi tầng tầng lớp lớp xiềng xích của ba con cự thú kia, nét mặt đầy vẻ quỷ dị yên lặng tan biến theo gió.
"Không có khả năng, ngươi làm sao có thể thoát khỏi Xiềng Xích Pháp Tắc!" Sắc mặt Cự Tước màu xám trông thấy cảnh này lập tức đại biến, bị dọa đến hồn phi phách tán, hét lên một tiếng, cuống quít nhả sợi dây xích đang cắn trong miệng ra, sau đó hai cái cánh khổng lồ màu xám lóe lên, lập tức hóa thành một quang cầu mờ ảo bắn ngược về phía sau.
"Phanh." Một tiếng trầm đục vang lên.
Một bàn tay đầy lông lá đen kịt vù vù bay tới, đón đầu đập mạnh một cái, trông giống như đập con ruồi vậy, Cự Tước màu xám căn bản không kịp phòng bị một chút nào, lập tức bị đánh bay trở lại, sau khi liên tiếp lăn lộn mười mấy vòng, mới miễn cưỡng ổn định lại thân hình trong không trung lần nữa.
Lúc này, quái thú đầu hươu thân gấu mang vẻ mặt cực kỳ dữ tợn kia mới thu lại cánh tay của mình.
"Dương Lộc, ngươi điên rồi ... À... Ta hiểu rồi, vậy mà ngươi lại là người đầu tiên đầu nhập vào đối phương, Xiềng Xích Pháp Tắc cũng đã sớm bị ngươi động tay động chân rồi." Sau khi Cự Tước kia lúc lắc cái đầu vẫn còn đang choáng váng, mới hơi tỉnh ngộ kinh sợ kêu lên.
"Bây giờ ngươi mới hiểu ra được thì đã chậm rồi." Cự Thú đầu hươu lạnh lùng không nói gì, thân hình thanh niên áo đen đầy vết máu âm thầm cười nói.
"Đại nhân, chỉ cần người tha mạng cho ta, ta nguyện thần phục, cũng nguyện ý làm Linh bộc cho người ..." Trong lòng Cự Tước màu xám trùng xuống, một bên vừa hoảng sợ nói ra, một bên vừa từ từ lui lại phía sau.
"Đã chậm rồi, ta chỉ có một viên Chân Hồn Đan, cũng chỉ có năng lực mang một người quay trở lại Tiên Giới. Dương Lộc, ngươi đã có ý định thần phục ta, vậy lập tức giết nó, coi như đây là mệnh lệnh thứ nhất ta giao cho ngươi. Nếu mà ngươi không làm được, bị hắn giết chết, Chân Hồn Đan này cũng chỉ có thể cho người thắng mà thôi. Không cần lo lắng là ta sẽ đổi ý, lần này ta hạ giới đến đây, vẫn còn đang thiếu một người có thể ở bên để sử dụng. Chỉ có người cường đại nhất trong các ngươi mới đủ tư cách làm Linh Bộc của ta." Sau khi thanh niên áo đen cười lạnh một tiếng, trong mắt bỗng hiện lên vẻ độc ác, nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.