Phàm Nhân Tu Tiên

Quyển 10 - Chương 1915: Ỷ Thiên chi chiến (6)

Vong Ngữ

13/03/2013

Trong tiếng rống dài thê lương, nhất thời một con cự thú thân dài nghìn trượng phá phong ấn từ trong cột sáng hiện thân ra.

Đầu dê thân gấu cánh dơi, một thân lông dài xanh biếc!

"Không ổn! Hợp Tức thú, chính là một trong tứ đại mãnh thú!"

Đám tu sĩ trong Ỷ Thiên thành không rõ tình hình, vừa thấy con thú này xuất hiện liền đại loạn một trận. Ngay cả hắc giáp nam tử phía xa xa đang thôi động song chùy định phản kích cũng cảm ứng được khí tức đáng sợ. Lập tức trong mắt hắn lưu chuyển hắc quang một hồi, nhìn lướt qua Ỷ Thiên thành một cái, thấy hình dáng của cự thú thanh sắc phía xa xa thì không khỏi kêu một tiếng thất thanh.

Cự thú khẽ động hai mắt, thoáng chốc liền rõ toàn bộ quang cảnh xung quanh cùng những bạch bào tu sĩ đang độn quang bỏ chạy, trong mắt chợt lóe hung quang liền há mồm phun ra một vầng sương vàng, chợt loé liền quấn toàn bộ những bạch bào tu sĩ kia vào trong. Chớp một cái bọn họ liền bạo liệt thành từng đoàn huyết vũ rồi bị con thú này một hơi nuốt sạch vào bụng.

Những tu sĩ khác gần đó mắt thấy thì sợ tới hồn bay phách lạc, hơn nghìn tu sĩ thôi động độn quang hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy thục mạng.

Cự thú thấy vậy lại gầm nhẹ một tiếng, cái cánh khổng lồ màu nâu nhạt bỗng giương mở lớn ra, hướng về một phương hung hăng quạt một cái.

Thanh âm chói tai xé gió bạo phát trong không trung, một cơn lốc vàng gào thét tuôn ra, thoáng chốc đã cuốnhơn trăm tu sĩ vào trong, sau đó liền bị xé thành vô số mảnh nhỏ.

Theo đó, con thú này lại đưa cự chưởng vỗ tới một phương khác, mấy chục tên tu sĩ cũng bị đánh chết ngay tại chỗ.

Thanh Long thượng nhân ở phía xa xa mắt thấy cảnh này thì sắc mặt biến đổi, hét lớn một tiếng:

"Lâm tiên tử, không thi pháp thì còn đợi đến khi nào?"

Lời vừa thốt bao hàm một thần thông nào đó của Thanh Long thượng nhân, không những chấn động không gian mà còn khiến không ít ma thú cấp thấp choáng váng gục ngay tại chỗ.

Đang trong chiến đoàn phía bên kia, Lâm Loan tiên tử vừa nghe lời này thì ngọc dung liền trầm xuống như nước, trong miệng quát lớn một tiếng. Ba cái hồ lô chợt "phanh phanh phanh" bạo liệt ba tiếng liên tiếp, từ đó bay ra ba con ong rất lớn, chúng phun ra ba loại hoả diễm khác nhau bắn nhanh thẳng tới đối thủ.

Chính là ba con Hoả Phong Vương!

Ba đạo hỏa diễm này uy năng vô cùng cường đại, bạch bào thiếu niên không dám trực tiếp đón đỡ, đành tránh lui một chút.

Thừa dịp này, đôi cánh lửa sau lưng Lâm Loan tiên tử khẽ vẫy một cái liền hoá thành một đoàn liệt diễm tiêu thất.

Sau một khắc, thân hình nữ tử này chợt lóe hiện ra trên không trung cách bạch bào thiếu niên hơn trăm trượng. Sắc mặt nàng đỏ ửng, đơn thủ kháp quyết, đưa một ngón giữa điểm nhẹ lên trán một cái.

Mấy đạo phù văn chợt lóe lên rồi biến mất, lộ ra một tấm huyết phù như ẩn như hiện, nhìn qua có điểm mơ hồ.

Lúc này lại Lâm Loan tiên tử quát khẽ một tiếng, ngón tay trắng nõn khẽ điểm ra một cái, một đạo linh lực tinh thuần biến thành một cột sáng màu trắng cuồn cuộn truyền vào trong tấm huyết phù.

Sau một thoáng trong Ỷ Thiên thành, thân hình con cự thú đang đại khai sát giới tại đông đảo tu sĩ chợt khựng lại. Nó thống khổ rống to một tiếng, trên đỉnh cái đầu cực lớn chợt hiện ra một tấm huyết phù khác.

Ngoại trừ bất đồng về kích thước thì hình dạng cùng hoa văn bên ngoài có bảy tám phần tương đồng so với cái đang áp trên trán của Lâm Loan tiên tử, mơ hồ tản ra từng tia huyết quang.



"Nghiệt súc, nếm giáo huấn rồi sao không còn mau ra khỏi thành!"

Ngay lúc cự thú đau đớn như chết đi sống lại, không nhịn được lăn lộn trong thành thì tiếng quát băng lãnh của Lâm Loan tiên tử chợt vang lên trong thức hải.

Lời vừa dứt thì cơn đau theo đó cũng biến mất vô tung.

Sau khi rên hừ hừ vài tiếng thì cự thú mới chậm rãi đứng dậy, hai mắt lại chuyển động không ngừng, mơ hồ lộ vẻ kinh nghi bất định tựa như có chút linh trí.

Nhưng khi tiếng hừ lạnh của Lâm Loan tiên tử lần nữa vang lên trong đầu thì cự thú giật thót mình một cái, không chút chần chừ giương rộng hai cánh ra biến ảo thành một con dơi khổng lồ màu vàng tới cả nghìn trượng, thổi lên một trận quái phong rồi nhắm thẳng hướng đám Nhân Ma đang đại chiến ngoài thành nhanh chóng bay đi.

Cùng lúc đó, hắc giáp nam tử lần nữa cuốn lấy Thanh Long. Tuy ép đối phương xuống thế hạ phong nhưng thần niệm hắn cảm ứng được một luồng khí tức đáng sợ ở xa, với tốc độ cực nhanh bắn tới nơi đây, trong lòng không khỏi sợ hãi.

Hợp Tức Thú bài danh sau cùng trong tứ đại hung thú, tuy không thể so sánh với Chân Linh cùng cấp bậc nhưng vốn là cực hung chi vật. Đám này thân đều sở hữu những thần thông nghịch thiên, dư sức đối phó với tồn tại Hợp Thể kỳ cùng cấp.

Hắc giáp nam tử có tu vi đạt tới Hợp Thể hậu kỳ đại thành nhưng cũng không nắm chắc có thể đơn thân chống lại được một trong thập đại mãnh thú.

"Nơi này sao lại xuất hiện mãnh thú này chứ? Đám tu sĩ Nhân tộc sao có thể hàng phục được chứ, thật không thể hiểu nổi! Lẽ nào lúc này lại phải rút lui không công! Không đúng, Ỷ Thiên thành này nếu có được sức mạnh loại này thì sao phải kéo dài tới bây giờ mới phóng xuất. Chẳng lẽ là..."

Tâm niệm của Hắc giáp nam tử lưu chuyển nhanh chóng, sau khi giật mình liền bừng tỉnh đại ngộ!

Hắc giáp nam tử vừa biến lớn thành ba mươi trượng, một mặt dụng hai đại thủ trảo xuống một cái. Nhất thời vô số trảo ảnh phối hợp với hai đại chùy thoáng cái gắt gao vây Thanh Long vào trong, một mặt lại đem thần niệm ngưng tụ quét tới cự thú xa xa.

Là do thực lực của hắn hơn xa Thanh Long thượng nhân nên mới có thể nhất tâm nhị dụng, nếu đổi lại đối thủ ngang cơ thì vạn lần không dám phân tâm như thế.

Với thần thông đáng sợ của tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, thần niệm ngay lập tức quét tới quái phong rồi hướng vào trong tìm tòi một chặp.

"Quả nhiên là như thế, khí tức của con thú này không thuần, lúc yếu lúc mạnh. Quả nhiên là nguyên khí đại thương, một thân pháp lực đại giảm. Như vậy không phải không có cách đối phó với nó, phần thắng của trận đại chiến này vẫn rất lớn!"

Hắc giáp nam tử coi như quyết đoán, vừa phát hiện trạng thái của Hợp Tức thú không phải lúc toàn thịnh thì trong lòng chợt hạ sát niệm, đột nhiên há mồm huýt một tiếng dài.

Tiếng huýt gió phảng phất như hổ gầm xông thẳng lên chín tầng mây, đại quân Nhân Ma trong vòng chiến trường trăm dặm nghe thật rõ ràng, phần lớn đều có điểm ngạc nhiên.

"Hắc hắc, đại nhân có lệnh, đến phiên chúng ta xuất động rồi."

Ở phía sâu trong ma hải, một gã ma tộc cao cấp mặc giáp trụ vừa nghe tiếng huýt gió thì trong mắt chợt lóe tinh quang, nói.

Ngay phía sau hắn là một đội quân tới mấy nghìn tên Ma tộc!

Trong số đó, hơn phân nửa đều cưỡi ma thú, Vạn Tượng Ma Kỵ. Còn lại đều là Già Luân Chiến Ma ba đầu sáu tay.

Khác với đám Ma tộc đang công thành bên ngoài, trên người những tên Ma tộc này đều tỏa ra khí tức băng lãnh bức người, đồng thời còn có một vầng khí xám trắng quấn quanh ngoài thân thể, hình như cùng tu luyện một loại công pháp đặc biệt nào đó.



Những Ma tộc này đang khoanh chân ngồi trong không trung, nghe tên ma tướng cầm đầu nói thì lập tức đứng thẳng người. Có tên xoay người ngồi lên ma thú tọa kỵ, có tên tháo binh khí trên lưng xuống, nhưng tất cả không phát ra một tiếng động, phi thường quỷ dị!

"Lập tức thi pháp, bắt đầu ma hoá!"

Tên ma tướng cầm đầu nhìn lướt qua một lần, lập tức lạnh lùng phân phó.

Mấy nghìn tên Ma tộc nghe vậy thì lúc này trên mặt mới lộ dị sắc, nhưng không kẻ nào có ý làm ngược, lập tức dồn dập lấy ra một viên đan dược màu đen hé miệng nuốt vào. Sau một khắc thì trên mặt đám này lộ vẻ thống khổ, những hoa văn đỏ như máu bắt đầu hiện trên mặt rồi nhanh chóng lan ra khắp người.

Không biết những huyết sắc hoa văn này có tác dụng quỷ dị gì mà khí tức của đám Ma tộc này bành trướng lên, nháy mắt đã tăng gấp bội và còn tiếp tục tăng lên.

Lúc này tầng khí xám trắng quấn quanh thân lại càng to thêm mấy lần, như những con cự mãng uốn éo không ngừng.

Trở lại bên ngoài Ma Hải.

Dường như hắc giáp nam tử đã xuất toàn bộ thần thông, một hơi thi triển mấy loại bí rồi cũng tế bảy tám kiện bảo vật, như một trận cuồng phong bạo vũ mãnh liệt tiến công Thanh Long thượng nhân.

Thanh Long thân có thần thông thật sự bất phàm nhưng khó khăn lắm mới tiếp được những công kích điên cuồng kia, chưa làm tổn thương mảy may đến hắc giáp nam tử.

Lúc này cả người Thanh Long chồng chất vết thương, bộ dáng không thể cầm cự được bao lâu nữa.

Đúng lúc này hắc giáp nam tử sắc mặt chợt đại biến, công kích vừa định xuất ra vội thu lại, thân hình nhoáng lên một cái liền lui về sau mấy chục trượng, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn tới đối diện.

Thanh Long thượng nhân nhân cơ hội này thở dốc một hơi, trong lòng buông lỏng nhưng như lập tức nhớ tới điều gì đó mà Long thủ lay động, toàn thân tản mát thanh quang, lần nữa khôi phục lại nhân thể.

Chỉ là lúc này sắc mặt hắn tái nhợt dị thường, trước ngực lại có bảy cái lỗ, máu huyết theo đó không ngừng chảy ra, vậy mà nhất thời cũng không thi pháp ngừng lại.

Thanh Long thượng nhân căn bản không thèm để vết thương trước ngực, lại xoay đầu nhìn lại phía sau.

Chỉ thấy bầu trời xa xa cuồng phong bạo vũ gào thét, một cỗ hoàng vụ quái phong đang phô thiên cái địa quét tới.

Nơi nó đi qua, không kể là Nhân tộc hay Ma tộc, dưới một cuốn tất cả trực tiếp rơi thẳng xuống đất không rõ sinh tử.

Hoàng phong vụt tắt thì một cự thú thân như một cây cột chống trời xuất hiện trên cao, đầu dê thân gấu, cánh dơi hai ba nghìn trượng dường như có thể che kín cả bầu trời.

Lúc này đám Nhân Ma lưỡng tộc mới tận mắt chứng kiến hình dáng của cự thú, không khỏi hít vào một hơi lạnh, đa số đều lộ vẻ sợ hãi nơm nớp.

"Hợp Tức, sát diệt những tên Ma tộc này. Khi trận chiến kết thúc ta sẽ thả cho ngươi tự do."

Đang trong trong chiến đoàn, Lâm Loan tiên tử thấy cự thú bay đến chiến trường thì thúc dục huyết phù giữa trán đồng thời hô lớn một tiếng

Mời dịch và đăng ký dịch Phàm Nhân tại đây: click here (http://4vn/forum/showthread.php?p=646462#post646462)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Nhân Tu Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook