Quyển 3 - Chương 67: Sự thật về nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh
Khúc Khúc Nhi
03/01/2014
Mọi người, như các bạn cũng thấy chắc chắn chín đội khác cũng vào trong này rồi. Họ sẽ là sự cạnh tranh lớn nhất của chúng ta. Về thực lực của các đội thì các bạn nhìn qua bảng xếp hạng cũng biết có ba cái tên Nam Giao, Cửu Long và Tây Sơn đang đứng top đầu. Hùng Sơn tuy cá nhân hắn rất mạnh nhưng chiến đội của trường Hùng Vương chỉ là top thứ hai bên cạnh hai chiến đội Gia Định cùng Hải Vân. Cuối cùng mới là nhóm của trường ta cùng trường Cao Lỗ và chiến đội Bắc Sơn đến từ phía đông bắc. Trong chín chiến đội thì có hai chiến đội mà thành viên không cùng học một trường là Bắc Sơn cùng Hải Vân.
- Thực lực cá nhân thì sao?
- Về thực lực cá nhân thì tất nhiên xếp đầu là ba cái tên Thiên Phong, Lâm Phi Long và Hùng Sơn. Nhìn từ bảng thành tích cá nhân thì có chín mươi bảy người tham gia nhiệm vụ này. Từ tin tức mà tôi biết thì đoán chừng trong đó ít nhất có hơn ba mươi sáu cấp Tinh Vân Chiến tướng, cấp chiến sĩ cực hạn sắp đột phá thì khoảng bốn mươi người. Số còn lại thì là cấp chiến sĩ bậc tám bậc chín chiếm không nhiều. Tuy nhiên ở trong đoạn trước chém giết Mác Thú tu vi tăng lên cực nhanh nên tôi đoán số Tinh Vân chiến tướng sẽ bộc phát.
Nghe Nguyễn Đức Khoa nói cả chiến đội đều trầm mặc suy nghĩ đồng thời cũng bội phục tên này về khoản thu thập tin tức. Như bọn họ thì ngoài mấy cái tên nổi tiếng ra chẳng biết gì nhiều.
- Nói như vậy một chiến đội có ít nhất bốn cấp Tinh Vân chiến tướng?
Phạm Ngọc nói ra lo lắng của mọi người.
- Đúng vậy, ít nhất là bốn. Ngoài ra theo tôi được biết có một chiến đội mà thành viên toàn đạt cấp Tinh Vân chiến tướng. Cái tên này rất bất ngờ không phải hai trường Nam Giao và Cửu Long mà đến từ chiến đội Tây Sơn. Bọn họ trước khi tham gia thành viên yếu nhất cũng là cấp chiến sĩ cực hạn, khi vào trong này chắc chắn đã đột phá. Các bạn cũng lên lưu ý trường Cao Lỗ, bọn họ ngoài Phan Công Huy và hai anh em song sinh Mẫn Thủ đạt cấp Tinh Vân chiến tướng nữa thì còn có ít nhất một người cũng đạt cấp này.
Nguyễn Đức Khoa cảm thán trả lời. Đám chiến đội Thăng Long hoàn toàn không biết sự cạnh tranh mãnh liệt đến mức nào.
- Trời, còn có chuyện này nữa?
Các thành viên còn lại hoảng sợ thốt lên. Thực lực các đội khác không ngờ mạnh như vậy.
- Nhiệm vụ này tôi không biết tại sao hội đồng lại sắp đặt như vậy nhưng nó cực kì đáng sợ. Nó có cách gọi khác là trò chơi sinh tồn. Xác suất tử vong 9/10 người kia nói cho chúng ta biết chắc chắn sẽ có tử vong thậm chí đoàn diệt. Trong không gian nhiệm vụ, khi chưa hoàn toàn nắm được nó là không thể nào can thiệp được. Chưa kể các đội khác sẽ cản trở thậm chí đánh giết chúng ta. Chính vì vậy mà mấy tên kia hoàn toàn không sợ khiêu chiến. Đây chính là quy tắc.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Đào Văn Quang trầm trọng nói ra. Bản thân hắn thấy lo sợ vô cùng. Trong những tư liệu mà hắn tham khảo thì nhiệm vụ kiểu này chính là lấy mạng ra đổi.
Nói đến đây cả đám chiến đội Thăng Long mới giật mình hiểu ra. Kết hợp với những trải nghiệm cùng cảm giác nguy hiểm mà họ thấy thì tình hình rất nghiêm trọng. Đây hoàn toàn không phải một đợt huấn luyện bình thường. Cả đám quay sang nhìn nhau không biết nói gì hơn.
Điều đó có nghĩa một trong những người ở đây rất có thể sẽ biến mất vĩnh viễn trên cõi đời này sao?
- Hội đồng sao lại làm thế chứ?
Hoàng Văn Bỉnh nãy giờ không nói bất ngờ lên tiếng, giọng rất bất bình. Hắn cũng đã thử mọi cách liên lạc với bên ngoài mà không được. Điều này chứng tỏ đây là một không gian bị đóng, chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trở ra.
- Tôi nghĩ hội đồng có nguyên nhân khó nói. Gần đây tôi cũng từ trong nhà biết được Nam Thuỷ đang chịu sức ép rất lớn. Trái đất sau tin tức đến từ Liên Minh Tinh Ngư thật sự nổi sóng. Ngay cả trước đó sự yên ổn cũng đã như ly nước tràn đầy có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào. Tương lai là rất khó đoán. Trong hội đồng đã xảy ra những tranh cãi gay gắt, chia làm hai phe Bảo Thủ và Cách Tân. Trong đó tranh cãi lớn nhất là về về đào tạo thế hệ chiến sĩ trẻ tương lai. Trong đó có một luồng ý kiến là cách đào tạo của chúng ta hiện nay quá mềm mỏng, dàn trải thiếu tập trung và thiếu tính quyết luyệt. Điều này làm cho lực lượng nhân tài mới xuất hiện rất ít, đặc biệt là so với bên Bắc Liên. Điều này sẽ rất nguy hiểm với tương lai của Nam Thuỷ trước sự bành trướng và dã tâm của các thế lực lớn. Hội đồng vì vậy quyết định cải cách triệt để theo một Kế hoạch dài hơi mà bên Bảo Thủ cho là ác độc, đi ngược lại truyền thống của Nam Thuỷ. Những thay đổi có thể dễ nhận thấy là hình thức kẻ thách đấu trong cuộc thi Liên bang, những nhiệm vụ chiến đấu ở chiến trường tinh vực, xa hơn trước đó là những cá nhân được tập trung đào tạo như Thiên Phong, Lâm Phi Long, các trường chiến sĩ Tư lập được mở rộng...và cả nhiệm vụ lần này.
Giọng nói dễ nghe của Minh Châu vang lên. Đây tuyệt đối là thông tin cơ mật nhưng cô cũng không còn cách nào khác phải lựa chọn nói ra. Tất nhiên chi tiết kĩ càng thì không được tiết lộ.
Đám Phạm Ngọc quay sang nhìn nhau. Những thông tin vừa rồi bọn họ mới được nghe lần đầu. Phạm Ngọc thì giật mình cái thót. Vừa rồi khi nói đến chiến trường tinh vực, Minh Châu rõ ràng nhìn qua hắn. Xem ra cô nàng này cũng biết chuyện hắn tham gia sự kiện kia.
- Nhiệm vụ này thật sự rất nguy hiểm nhưng nó cũng là cơ hội lớn. Các bạn thử nghĩ xem, nếu không tham gia nhiệm vụ lần này thì tương lai mọi người sẽ ra sao? Tu vi sẽ tăng được đến mức nào? Các bạn thử nghĩ xem.
Thấy cả đám tỏ ra do dự cùng lo âu Minh Châu chuyển sang chất vấn. Mấy người Phạm Ngọc nghe vậy cẩn thận suy nghĩ. Riêng Phạm Ngọc thì chẳng bận tâm nhiều. Hắn đang có hứng thú với mấy cái tên xếp đầu kia. Trong Cửu Long quyết có ghi lại muốn dung nhập hoàn thiện các loại Võ Ta thì cần trải qua chiến đấu tôi luyện. Trong này thì đúng là một hoàn cảnh tuyệt vời để làm điều đó.
- Tôi thấy Minh Châu nói đúng. Nếu không có đợt huấn luyện này thì tôi không thể nào đạt đến tu vi bây giờ nhanh như vậy. Còn đến cấp Tinh Vân chiến tướng thì không biết năm nào tháng nào, rất khó. Đây chính là cơ hội đổi đời. Tôi sẽ quyết tâm đi tới cùng.
Cả đám vừa đi vừa suy nghĩ về những lời Minh Châu nói. Được một lúc thì Hoàng Văn Bỉnh lên tiếng đầu tiên. Bên cạnh Phạm Thiên Bảo và Đào Văn Quang nghe hắn nói vậy cũng tỏ vẻ đồng tình. Với giới bình dân bọn họ thường xác định cả đời tầm thường. Bọn họ đi học tại trường học chiến sĩ, lựa chọn tu luyện cũng là để có một nghề nghiệp tốt hơn sau này. Còn trở thành cường giả chỉ là ước mơ xa vời.
- Tôi cũng nói thật, tuy tu vi tôi tính là cao nhất nhưng tương lai tiến thêm được hay không rất khó nói. Tôi lại có nhiều tâm nguyện còn phải hoàn thành nên tôi sẵn sàng nắm bắt cơ hội này. Còn nguy hiểm ư? Là một người chiến sĩ, tôi không sợ. Trong chúng ta có ai sợ nguy hiểm? Hào khí Thăng Long mà sợ nguy hiểm sao?
Trần Uy đầy nhiệt huyết nói lớn. Các đội viên khác thấy thế tràn đầy quyết tâm cháy bỏng. Những lo sợ chẳng còn lại chút nào. Phạm Ngọc quan sát bọn họ thì cũng như ngộ thêm điều gì đó. Cái này gọi là nhiệt huyết tuổi trẻ đây sao.
- Thực ra các bạn cũng không cần quá lo lắng. Có nguy hiểm nhưng đến lúc mấu chốt hội đồng sẽ can thiệp liền.
Các bạn có thể bóp nát thiết bị truyền tín trên tay, khi đó mã cứu nạn sẽ được kích hoạt trong một phần nghìn giây có thể xé rách không gian này để chạy ra. Các bạn thử vận dụng tinh thần xâm nhập vào sẽ rõ. Tuy nhiên không đến lúc bất đắc dĩ đừng dùng nó vì sẽ bị tổn thương tu vi rất nhiều.
Minh Châu lại quăng ra một quả bom mới.
- Thật sao?
- Để tôi thử xem.
Phạm Thiên Bảo bật thốt lên rồi ngay lập tức thử. Mấy người còn lại cũng nhanh chóng làm vậy. Sau một phút cả đám ngẩng đầu lên, đôi mắt tỏa sáng. Thông tin mà thiết bị truyền tín này mang lại cho họ đầy kinh ngạc và vui vẻ.
- Thật tốt quá. Có điều này rồi thì còn sợ gì nữa chứ.
- Haha, đúng vậy. Chiến thôi chứ sợ gì.
Nguyễn Đức Khoa cùng Phạm Thiên Bảo vui vẻ nói. Những người khác cũng trao nhau cái nhìn đầy quyết tâm. Như trước tất nhiên bọn họ vẫn còn có chút sợ hãi bó buộc nhưng giờ thì hoàn toàn yên tâm. Tuy theo thông tin được truyền lại để cứu viện bọn họ thì phải trả một cái giá không nhỏ nhưng nào có đáng gì. Trên đời đâu có thứ gì cho không bao giờ.
- Được. Vậy chúng ta tiến lên thôi. Thăng Long bất diệt.
- Thăng Long bất diệt.
Trần Uy thấy tinh thần cả đám đội viên đã tăng cao thì hô lớn. Giọng hắn âm vang, đôi mắt tỏa sáng. Sau đó hắn di chuyển nhanh lên. Đám đội viên cũng hô lớn rồi lập tức rảo bước theo, khí thế bừng bừng.
...
Đám đội viên trường Hùng Vương dẫn đầu bởi Hùng Sơn mới đi được không xa thì nghe tiếng cho vang xa phải quay đầu lại.
- Hừ, đúng là bọn nhà quê. Đang làm nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh mà còn hô hào to nhỏ. Đúng là ngu không sợ chết.
Chính Nhân vểnh tai lên nghe sau đó cười khẩy nói. Bọn họ thì đã được cho biết thông tin trước đó rồi nên chẳng có gì mới mẻ cả.
- Chính Nhân. Đừng quan tâm bọn họ. Cậu cũng cần phải nhớ vào trong này rồi ai cũng như ai, thực lực cũng không quyết định tất cả. Cười người hôm trước hôm sau người cười đó.
Hùng Sơn thấy vậy lên tiếng cảnh cáo. Tuy vậy hắn cũng thấy thất vọng về chiến đội Thăng Long. Tâm tính như thế sẽ khó có thể đi xa trong nhiệm vụ nguy hiểm này. Uổng công hắn coi trọng.
- Bọn họ xem ra đi về phía bên kia ngược đường với chúng ta. Ý, bên Nam Giao đã chiến đấu rồi. Không phải nói là họ đã vượt lên rồi. Tên Thiên Phong kia thật đáng sợ.
Hùng Thanh đang nói thì thấy cổ tay rung lên. Hắn xem lại thì giật mình rồi kinh ngạc nói ra. Hùng Sơn cùng mấy người còn lại thấy vậy cũng vội vàng xem thiết bị truyền tín trên tay. Sau đó cả đám nhìn qua nhau biểu hiện ngưng trọng dâng lên trong mắt.
Trên thiết bị truyền tín, ở phần bảng xếp hạng thành tích các chiến đội thì số điểm của chiến đội trường Nam Giao đã tăng lên. Điều đó chứng tỏ họ đã phát sinh chiến đấu trong không gian này. Cả đám nhìn sang bảng xếp hạng cá nhân thì thấy duy nhất điểm của Thiên Phong tăng lên chứng tỏ hắn lại solo nữa. Đây là điều rất thường trong suốt thời gian qua nhưng vẫn làm bọn họ rung động. Thiên Phong vẫn ổn định dẫn đầu theo sát là Lâm Phi Long và Hùng Sơn.
- Đi mau, tăng tốc lên.
Hùng Sơn Bộ mặt nghiêm túc lên tiếng. Sau đó ngay lập tức hắn tăng dần tốc độ chạy về phía trước. Cả đám đội viên nhìn nhau rồi cũng mau chóng đuổi theo.
(Nguồn: VipTruyen.Vn)
- Thực lực cá nhân thì sao?
- Về thực lực cá nhân thì tất nhiên xếp đầu là ba cái tên Thiên Phong, Lâm Phi Long và Hùng Sơn. Nhìn từ bảng thành tích cá nhân thì có chín mươi bảy người tham gia nhiệm vụ này. Từ tin tức mà tôi biết thì đoán chừng trong đó ít nhất có hơn ba mươi sáu cấp Tinh Vân Chiến tướng, cấp chiến sĩ cực hạn sắp đột phá thì khoảng bốn mươi người. Số còn lại thì là cấp chiến sĩ bậc tám bậc chín chiếm không nhiều. Tuy nhiên ở trong đoạn trước chém giết Mác Thú tu vi tăng lên cực nhanh nên tôi đoán số Tinh Vân chiến tướng sẽ bộc phát.
Nghe Nguyễn Đức Khoa nói cả chiến đội đều trầm mặc suy nghĩ đồng thời cũng bội phục tên này về khoản thu thập tin tức. Như bọn họ thì ngoài mấy cái tên nổi tiếng ra chẳng biết gì nhiều.
- Nói như vậy một chiến đội có ít nhất bốn cấp Tinh Vân chiến tướng?
Phạm Ngọc nói ra lo lắng của mọi người.
- Đúng vậy, ít nhất là bốn. Ngoài ra theo tôi được biết có một chiến đội mà thành viên toàn đạt cấp Tinh Vân chiến tướng. Cái tên này rất bất ngờ không phải hai trường Nam Giao và Cửu Long mà đến từ chiến đội Tây Sơn. Bọn họ trước khi tham gia thành viên yếu nhất cũng là cấp chiến sĩ cực hạn, khi vào trong này chắc chắn đã đột phá. Các bạn cũng lên lưu ý trường Cao Lỗ, bọn họ ngoài Phan Công Huy và hai anh em song sinh Mẫn Thủ đạt cấp Tinh Vân chiến tướng nữa thì còn có ít nhất một người cũng đạt cấp này.
Nguyễn Đức Khoa cảm thán trả lời. Đám chiến đội Thăng Long hoàn toàn không biết sự cạnh tranh mãnh liệt đến mức nào.
- Trời, còn có chuyện này nữa?
Các thành viên còn lại hoảng sợ thốt lên. Thực lực các đội khác không ngờ mạnh như vậy.
- Nhiệm vụ này tôi không biết tại sao hội đồng lại sắp đặt như vậy nhưng nó cực kì đáng sợ. Nó có cách gọi khác là trò chơi sinh tồn. Xác suất tử vong 9/10 người kia nói cho chúng ta biết chắc chắn sẽ có tử vong thậm chí đoàn diệt. Trong không gian nhiệm vụ, khi chưa hoàn toàn nắm được nó là không thể nào can thiệp được. Chưa kể các đội khác sẽ cản trở thậm chí đánh giết chúng ta. Chính vì vậy mà mấy tên kia hoàn toàn không sợ khiêu chiến. Đây chính là quy tắc.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Đào Văn Quang trầm trọng nói ra. Bản thân hắn thấy lo sợ vô cùng. Trong những tư liệu mà hắn tham khảo thì nhiệm vụ kiểu này chính là lấy mạng ra đổi.
Nói đến đây cả đám chiến đội Thăng Long mới giật mình hiểu ra. Kết hợp với những trải nghiệm cùng cảm giác nguy hiểm mà họ thấy thì tình hình rất nghiêm trọng. Đây hoàn toàn không phải một đợt huấn luyện bình thường. Cả đám quay sang nhìn nhau không biết nói gì hơn.
Điều đó có nghĩa một trong những người ở đây rất có thể sẽ biến mất vĩnh viễn trên cõi đời này sao?
- Hội đồng sao lại làm thế chứ?
Hoàng Văn Bỉnh nãy giờ không nói bất ngờ lên tiếng, giọng rất bất bình. Hắn cũng đã thử mọi cách liên lạc với bên ngoài mà không được. Điều này chứng tỏ đây là một không gian bị đóng, chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trở ra.
- Tôi nghĩ hội đồng có nguyên nhân khó nói. Gần đây tôi cũng từ trong nhà biết được Nam Thuỷ đang chịu sức ép rất lớn. Trái đất sau tin tức đến từ Liên Minh Tinh Ngư thật sự nổi sóng. Ngay cả trước đó sự yên ổn cũng đã như ly nước tràn đầy có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào. Tương lai là rất khó đoán. Trong hội đồng đã xảy ra những tranh cãi gay gắt, chia làm hai phe Bảo Thủ và Cách Tân. Trong đó tranh cãi lớn nhất là về về đào tạo thế hệ chiến sĩ trẻ tương lai. Trong đó có một luồng ý kiến là cách đào tạo của chúng ta hiện nay quá mềm mỏng, dàn trải thiếu tập trung và thiếu tính quyết luyệt. Điều này làm cho lực lượng nhân tài mới xuất hiện rất ít, đặc biệt là so với bên Bắc Liên. Điều này sẽ rất nguy hiểm với tương lai của Nam Thuỷ trước sự bành trướng và dã tâm của các thế lực lớn. Hội đồng vì vậy quyết định cải cách triệt để theo một Kế hoạch dài hơi mà bên Bảo Thủ cho là ác độc, đi ngược lại truyền thống của Nam Thuỷ. Những thay đổi có thể dễ nhận thấy là hình thức kẻ thách đấu trong cuộc thi Liên bang, những nhiệm vụ chiến đấu ở chiến trường tinh vực, xa hơn trước đó là những cá nhân được tập trung đào tạo như Thiên Phong, Lâm Phi Long, các trường chiến sĩ Tư lập được mở rộng...và cả nhiệm vụ lần này.
Giọng nói dễ nghe của Minh Châu vang lên. Đây tuyệt đối là thông tin cơ mật nhưng cô cũng không còn cách nào khác phải lựa chọn nói ra. Tất nhiên chi tiết kĩ càng thì không được tiết lộ.
Đám Phạm Ngọc quay sang nhìn nhau. Những thông tin vừa rồi bọn họ mới được nghe lần đầu. Phạm Ngọc thì giật mình cái thót. Vừa rồi khi nói đến chiến trường tinh vực, Minh Châu rõ ràng nhìn qua hắn. Xem ra cô nàng này cũng biết chuyện hắn tham gia sự kiện kia.
- Nhiệm vụ này thật sự rất nguy hiểm nhưng nó cũng là cơ hội lớn. Các bạn thử nghĩ xem, nếu không tham gia nhiệm vụ lần này thì tương lai mọi người sẽ ra sao? Tu vi sẽ tăng được đến mức nào? Các bạn thử nghĩ xem.
Thấy cả đám tỏ ra do dự cùng lo âu Minh Châu chuyển sang chất vấn. Mấy người Phạm Ngọc nghe vậy cẩn thận suy nghĩ. Riêng Phạm Ngọc thì chẳng bận tâm nhiều. Hắn đang có hứng thú với mấy cái tên xếp đầu kia. Trong Cửu Long quyết có ghi lại muốn dung nhập hoàn thiện các loại Võ Ta thì cần trải qua chiến đấu tôi luyện. Trong này thì đúng là một hoàn cảnh tuyệt vời để làm điều đó.
- Tôi thấy Minh Châu nói đúng. Nếu không có đợt huấn luyện này thì tôi không thể nào đạt đến tu vi bây giờ nhanh như vậy. Còn đến cấp Tinh Vân chiến tướng thì không biết năm nào tháng nào, rất khó. Đây chính là cơ hội đổi đời. Tôi sẽ quyết tâm đi tới cùng.
Cả đám vừa đi vừa suy nghĩ về những lời Minh Châu nói. Được một lúc thì Hoàng Văn Bỉnh lên tiếng đầu tiên. Bên cạnh Phạm Thiên Bảo và Đào Văn Quang nghe hắn nói vậy cũng tỏ vẻ đồng tình. Với giới bình dân bọn họ thường xác định cả đời tầm thường. Bọn họ đi học tại trường học chiến sĩ, lựa chọn tu luyện cũng là để có một nghề nghiệp tốt hơn sau này. Còn trở thành cường giả chỉ là ước mơ xa vời.
- Tôi cũng nói thật, tuy tu vi tôi tính là cao nhất nhưng tương lai tiến thêm được hay không rất khó nói. Tôi lại có nhiều tâm nguyện còn phải hoàn thành nên tôi sẵn sàng nắm bắt cơ hội này. Còn nguy hiểm ư? Là một người chiến sĩ, tôi không sợ. Trong chúng ta có ai sợ nguy hiểm? Hào khí Thăng Long mà sợ nguy hiểm sao?
Trần Uy đầy nhiệt huyết nói lớn. Các đội viên khác thấy thế tràn đầy quyết tâm cháy bỏng. Những lo sợ chẳng còn lại chút nào. Phạm Ngọc quan sát bọn họ thì cũng như ngộ thêm điều gì đó. Cái này gọi là nhiệt huyết tuổi trẻ đây sao.
- Thực ra các bạn cũng không cần quá lo lắng. Có nguy hiểm nhưng đến lúc mấu chốt hội đồng sẽ can thiệp liền.
Các bạn có thể bóp nát thiết bị truyền tín trên tay, khi đó mã cứu nạn sẽ được kích hoạt trong một phần nghìn giây có thể xé rách không gian này để chạy ra. Các bạn thử vận dụng tinh thần xâm nhập vào sẽ rõ. Tuy nhiên không đến lúc bất đắc dĩ đừng dùng nó vì sẽ bị tổn thương tu vi rất nhiều.
Minh Châu lại quăng ra một quả bom mới.
- Thật sao?
- Để tôi thử xem.
Phạm Thiên Bảo bật thốt lên rồi ngay lập tức thử. Mấy người còn lại cũng nhanh chóng làm vậy. Sau một phút cả đám ngẩng đầu lên, đôi mắt tỏa sáng. Thông tin mà thiết bị truyền tín này mang lại cho họ đầy kinh ngạc và vui vẻ.
- Thật tốt quá. Có điều này rồi thì còn sợ gì nữa chứ.
- Haha, đúng vậy. Chiến thôi chứ sợ gì.
Nguyễn Đức Khoa cùng Phạm Thiên Bảo vui vẻ nói. Những người khác cũng trao nhau cái nhìn đầy quyết tâm. Như trước tất nhiên bọn họ vẫn còn có chút sợ hãi bó buộc nhưng giờ thì hoàn toàn yên tâm. Tuy theo thông tin được truyền lại để cứu viện bọn họ thì phải trả một cái giá không nhỏ nhưng nào có đáng gì. Trên đời đâu có thứ gì cho không bao giờ.
- Được. Vậy chúng ta tiến lên thôi. Thăng Long bất diệt.
- Thăng Long bất diệt.
Trần Uy thấy tinh thần cả đám đội viên đã tăng cao thì hô lớn. Giọng hắn âm vang, đôi mắt tỏa sáng. Sau đó hắn di chuyển nhanh lên. Đám đội viên cũng hô lớn rồi lập tức rảo bước theo, khí thế bừng bừng.
...
Đám đội viên trường Hùng Vương dẫn đầu bởi Hùng Sơn mới đi được không xa thì nghe tiếng cho vang xa phải quay đầu lại.
- Hừ, đúng là bọn nhà quê. Đang làm nhiệm vụ cấp tuyệt cảnh mà còn hô hào to nhỏ. Đúng là ngu không sợ chết.
Chính Nhân vểnh tai lên nghe sau đó cười khẩy nói. Bọn họ thì đã được cho biết thông tin trước đó rồi nên chẳng có gì mới mẻ cả.
- Chính Nhân. Đừng quan tâm bọn họ. Cậu cũng cần phải nhớ vào trong này rồi ai cũng như ai, thực lực cũng không quyết định tất cả. Cười người hôm trước hôm sau người cười đó.
Hùng Sơn thấy vậy lên tiếng cảnh cáo. Tuy vậy hắn cũng thấy thất vọng về chiến đội Thăng Long. Tâm tính như thế sẽ khó có thể đi xa trong nhiệm vụ nguy hiểm này. Uổng công hắn coi trọng.
- Bọn họ xem ra đi về phía bên kia ngược đường với chúng ta. Ý, bên Nam Giao đã chiến đấu rồi. Không phải nói là họ đã vượt lên rồi. Tên Thiên Phong kia thật đáng sợ.
Hùng Thanh đang nói thì thấy cổ tay rung lên. Hắn xem lại thì giật mình rồi kinh ngạc nói ra. Hùng Sơn cùng mấy người còn lại thấy vậy cũng vội vàng xem thiết bị truyền tín trên tay. Sau đó cả đám nhìn qua nhau biểu hiện ngưng trọng dâng lên trong mắt.
Trên thiết bị truyền tín, ở phần bảng xếp hạng thành tích các chiến đội thì số điểm của chiến đội trường Nam Giao đã tăng lên. Điều đó chứng tỏ họ đã phát sinh chiến đấu trong không gian này. Cả đám nhìn sang bảng xếp hạng cá nhân thì thấy duy nhất điểm của Thiên Phong tăng lên chứng tỏ hắn lại solo nữa. Đây là điều rất thường trong suốt thời gian qua nhưng vẫn làm bọn họ rung động. Thiên Phong vẫn ổn định dẫn đầu theo sát là Lâm Phi Long và Hùng Sơn.
- Đi mau, tăng tốc lên.
Hùng Sơn Bộ mặt nghiêm túc lên tiếng. Sau đó ngay lập tức hắn tăng dần tốc độ chạy về phía trước. Cả đám đội viên nhìn nhau rồi cũng mau chóng đuổi theo.
(Nguồn: VipTruyen.Vn)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.