Phàm Trần

Chương 56: Bồ Lao Lập Trận Hải Hà- Quỷ Đồng Vô Cực Đánh Mà Dội Vang

Thiên Tôn

21/10/2023

Cuối cùng thì chuyện gì đến cũng phải đến. Cây muốn lặn mà gió chẳng ngừng. Một ngày này không khí âm u kỳ lạ. Phàm trần kêu A Thu A Ngọc chạy vào Bách Lý Thành thông báo Thành Chủ Khương Vệ đóng cửa thành cho chắc chắn. Chuẩn bị có đại địch vây công.

Từ phía xa cách Cầu Kinh Cụt còn khoảng 5 dặm, tiếng vó ngựa vang rền. Phàm trần ngồi trước Đền Thần dùng đại đạo ý chí thôi diễn lại, xem số lượng kẻ địch chính xác từ xa là bao nhiêu?

Gấu Đen bước lên thưa hỏi: Sư Tôn! Tình hình là thế nào? Kẻ địch có bao nhiêu người? Phàm trần đáp: chúng ta coi chuẩn bị! Gấu hỏi chuẩn bị gì thưa Sư Tôn. Phàm trần đáp: chuẩn bị đi đầu thai lại. Gấu lập tức hoảng loạn.

Hồ ly bước lên nói: Sư Tôn cứ làm quá! Dù trời có sập xuống vẫn có Bản Đế là Hồ Đế Cổ ta gánh vác. Các ngươi không cần phải sợ, có gì chúng ta cứ nhờ Tướng Quân thỉnh Tổ Mẫu của hắn, chúng ta luôn luôn nắm phần thắng.

Nghe lời Hồ ly nói mọi người cũng hết sức an tâm. Một lát sau kẻ thù cũng đã tới trước địa phận Cầu Kinh Cụt. Một thân tướng cao to trung niên đạo giả bước lên gọi lớn nói:

Lão phu đạo hiệu Kiền Ly Mạc Vận phụng lệnh Quốc Chủ Bồ Lao Quốc đến đây thu nhận Bách Lý Thành. Các vị xin hãy tự nhiên quy phục, để không xảy ra khói lửa binh đao.

Hồ ly bước ra chửi ầm: Ngươi nói nhân nghĩa đạo đức nghe hay quá, sao không kiếm đền miếu nào tu hành rồi làm phúc cho bách tính, cái quân đi ăn cướp mà bày đặt nói đạo đức. Vô sĩ, đê tiện, hèn hạ.

Hồ ly bây giờ đã là tam cảnh trung kỳ tức Bấc Hoặc cấp 7. Nó có đủ tự tin không hề sợ ai. Gấu đen cũng xông lên dù nó chỉ mới nhị cảnh sơ kỳ Cảm Tri cấp 2, nhưng nó trãi qua sinh tử biết rõ cảnh giới chỉ là một phần, quan trọng là phải có cái đầu thép, lỳ và chịu đòn giỏi.

Bên kia quân địch lập tức 4 cường giả tam cảnh đỉnh phong xông ra đánh với Hồ ly và Gấu đen. Vốn bồ nhà phàm trần toàn dân lỳ lợm chịu đòn rất giỏi, nên việc lấy ích địch nhiều là chuyện hết sức bình thường.

Phàm trần sai A Thu A Ngọc vào trong Đền dâng hương trình lên Thần Đế Tục xin Thần bảo hộ. Tướng quân Trương Minh Đại xông ra đánh với Kiền Ly Mạc Vận. Lão giả này mình cứng như thép, đạo hạnh đã là tứ cảnh đỉnh phong, giao chiến với Tướng Quân Trương Minh Đại không hề sợ hãi nao núng.

Trương Minh Đại cũng không phải hạng người, đánh không lại là chạy mét phụ huynh. Tướng quân nhà ta rất lỳ đòn và trâu bò, phía kẻ địch lại xông lên 20 cường giả tam cảnh đỉnh phong Bất Hoặc cấp 10.

Phải nói Bồ Lao Quốc cao thủ như mây. Hà Ma Trưởng Lão, Khô Liên Y Giáo Chủ, Tố Tâm Môn Chủ xông lên trợ chiến. Phía quân địch từ bên ngoài vô số tà thần quỷ vật tấn công vào Đền Chân Ngã. Có quỷ vật giống cái, mình trần thân trụi, ngồi trên lưng đại xà, có quỷ vật nhìn như lão giả, đầu đội nón lá, toàn thân phát ra quang mang thiểm điện. Lại có quỷ vật nhìn như người lùn tay cầm dao sắt nhọn, có quỷ vật là nữ nhân mắt đỏ, răng sắc hơn dao, tay cầm đại đao cưỡi trên lưng hắc báo, người chỉ che một ít lá cây cho có. Lại có quỷ vật đầu chó thân người, lại có quỷ vật đầu dê thân người...

Phàm trần tay cầm giáo nhọn, lòng tợ minh thương, quyết giữ gìn bờ cõi giang sang xã tắc. Thần Đế Tục bên trong Thần đàn lộ hiển thần uy, truyền ra niệm lực vào người bọn môn nhân tín phụng, làm cho bọn người phàm trần càng đánh càng hăng.

Tà vật nào là cự xà, nào là báo đen, cọp trắng, nào là sói dữ, nào là âm quỷ phong ma muốn vây khốn thần đàn. Ngay lập tức Thần Đế Tục (tức Lâm Tà Chúa Động) bị phàm trần phong ấn ký ức, Thần phô triển thần uy, dưới đất mọc lê vô số dây leo, hà sa đại thụ tấn công quân giặc xâm lăng Bồ Lao Quốc.

Tình thế đang cân bằng, lợi thế đang nghiêng về phía Đền Chân Ngã, bỗng từ trên hư không Bắc Cực Đế Quân cho thiên binh thần tướng đánh úp bất ngờ. Phàm Trần trở tay không kịp bị đánh trúng một kích học máu bay vào rơi trước Thần đàn.

Bắc Cực Đế Quân là một trong Tứ Cực Đế Quân của Thần tộc. Hắn tay cầm lư hương phạn cốt ( tức một hộp nhỏ như vật xông trầm hương, nhưng bên trong chứa vô số kịch độc đến từ cổ quốc Vu Thiền). Tay trái hắn cầm kim bài gọi là hàng ma lệnh. Phàm trần chính là bị hàng ma lệnh ném trúng lưng mà ói máu văng ra xa rơi vào bên trong Thần điện.

Tiếng Đế Tục Thần trong tượng đồng đen vọng ra hỏi: Phàm Phu Tử, ngươi có sao không?, để Bản Thần giúp ngươi trị thương, lời vừa dứt Thần Đế Tục dùng thần niệm truyền vào trong thân thể phàm trần. Vốn phàm trần đã bị vỡ kỳ kinh bát mạch, nhưng nhờ công lực thâm hậu của Thần Đế Tục ( tức Lâm Tà Chúa Động) mà phàm trần liền vận dụng luận xá công hút lấy lực thần nối lại kỳ kinh bát mạch.

Trong thời gian nhanh như chóp, phàm trần xông ra tiếp tục cuộc chiến. Phàm trần vừa đánh bọn tiên thần, vừa đánh tà ma, miệng hét lớn:

"Thế sự như heo chó, người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người ép ta, ta nhịn, nhưng người ép ta quá, ta liều một phen".

Trên hư không Bắc Cực Đế Quân sai 1000 Huỳnh Cân Lực Sĩ xuống dưới Đền vây đánh Phàm Trần. Phàm trần lòng không sợ hãi, hắn biết sức người khó chống nổi trời, nhưng phải cố, vì hắn là niềm tin của mọi người. Trận chiến này không thể ỷ lại vào ai. Đợi người khác tự cứu mình, thay vì tự mình cứu lấy mình.

Vốn Tướng Quân Trương Minh Đại có thể kêu Tổ Mẫu hắn giúp, bởi lúc nào Nhũ Trường Dị Quỷ cũng núp dưới sông, nhưng Tướng Quân Trương Minh Đại lại truyền niệm lực bảo Nhũ Trường Dị Quỷ cứ tạm lánh. Hắn không muốn lúc nào bị đánh cũng chạy về kêu cha gọi mẹ, vậy còn gì là sĩ khí nam nhi.

Lần lượt đầu tiên là phàm trần bị đập ói máu văng vào trước Thần đàn, hắn cố lê lếch dựa vào bàn thờ thần để thở. Thần Đế Tục đang bị trên hư không 10 vạn thiên binh dùng lực thần trấn nhiếp khóa chặt bên trong không gian tôn tượng kim thân, cho nên lúc này Thần khó lòng cứu phàm trần.

Thật ra chỉ cần phàm trần lấy ngọc chỉ trong thần hồn tế ra lập tức có thể ngăn chiến sự. Nhưng hắn không muốn để ai biết hắn đã thoát tục đăng tiên. Cái chức vị CỬU LINH ĐẠI THÁNH UY VIỄN TAM TÔN HÀNG MA PHỔ ĐỘ CHÂN NHÂN mà Bàn Dương Tử Lão Tổ Thần Tộc cùng Thiên Đế Cửu Kiếp sắc phong thuộc về đạo quả nhất phẩm.

Thượng giới chia đạo vị làm cửu phẩm. Thần ở hạ giới tính từ cửu phẩm đến lục phẩm. Ví như Thần Đế Tục trong đền chỉ có quan vị lục phẩm.

Từ ngũ phẩm dành cho phía trên Thượng Giới. Mà ngay cả Tứ Cực Đế Quân cũng chỉ là đạo vị tam phẩm, dù nói là cùng đồng hàng Thiên Đế Cửu Kiếp, nhưng vua cũng có vua lớn vua nhỏ.

Phải có tôn ti trật tự rõ rành. Tứ Cực Đế Quân thượng triều vẫn phải xá chào Thần Tôn Cửu Kiếp dù đồng hàng Thiên Đế nhưng cấp bậc khác nhau.



Phàm Trần không muốn thể hiện bản thân, mặc dù trong mộng Bàn Dương Tử nói rõ tất cả là do hắn tự tu tự chứng, tự kinh lịch khổ nạn mà viên thành đạo quả. Nhưng hắn không muốn mang cái danh tiên thần suốt ngày đi rêu rao giống như bọn Tứ Cực Đế Quân. Hắn chỉ muốn làm một phàm trần bình dị.

Trong phút chốc suy nghĩ miên man, một thân ảnh bị đập bay vào Thần đàn, không ai khác chính là Tướng Quân Trương Minh Đại, hắn bị chém trên người nhiều nhát, trông rất thảm, phàm trần cố bò ra lôi hắn tựa vào ban thờ. Lại một tên bay vào, là con Gấu lưu manh Vũ Ca. Trong các môn nhân Gấu đạo hạnh kém cõi nhất, mà nó chịu nổi đến giờ này đã rất hay.

Gấu tự lếch lại ngồi dựa vào Thần đàn. Ban thờ Thần lúc này giống như bệnh xá. Phàm trần gọi A Thu A Ngọc trốn ở nhà sau, coi dọn cơm dọn nước lên ăn, dù sao cũng chết, trước khi địch nhân xông vào, ăn cơm trước đã.

Một lát sau cơm nước dọn lên dưới đất ngay chỗ phàm trần ngồi. Phàm trần miệng đầy máu, mặt trông rất tiều tụy, nhưng cố gắng xới cơm, mút từng bát ra đưa đến tận tay Tướng Quân Trương Minh Đại và Gấu Đen rồi nói:

Ăn đi mấy con, bữa cơm cuối, ráng ăn cho ấm tình nghĩa thầy trò. Để chết rồi không ai cúng cho ăn, chắc khi chúng ta bị băm xác ra cũng chẳng ai thèm nhớ, chẳng ai biết ai hay. Nhưng ta với các ngươi thầy trò một dạ đồng tâm. Hễ vì việc nghĩa lòng không thoái chí. Hễ Sinh Vi Tướng Thác Vi Thần ( tức là sống là Minh Tướng chết hóa Chân Thần).

Ta đời này nhận các ngươi làm học trò, ta chết thật không hối tiếc. Nói rồi tất cả đồng ăn cơm rất ngon lành. Cơm chỉ có cà chua, dưa muối, rau dại đạm bạc, mà ấm lòng người.

Một hồi lâu cơm nước đã xong, bên ngoài bọn người Tố Tâm Môn Chủ, Hà Ma Trưởng Lão, Khô Liên Y Giáo Chủ cũng không trụ vững bị đánh văng vào trước Thần điện. Phàm Trần kêu bọn họ tự bò lại ngồi dọc dựa trước bàn Thần. Lúc này Thần đàn thật là bệnh xá.

Yêu ma, thần tướng, địch nhân xông vào cửa chánh điện lập tức bị đánh bất ngờ bay ra ngoài ói máu. Một kích tất sát, đúng như câu "nhất đẳng huyền đai, không bằng dao phai chém lén".

Ngay từ ban đầu phàm trần đã giao nhiệm vụ quan trọng này cho Luận Đạo Công Trần Phúc Loan. Trần Phúc Loan ẩn nấp rất kỹ chờ thời cơ, đúng lúc liền truy kích.

Địch nhân bị đánh phủ đầu tử thương kinh sợ. Lúc này phía bên ngoài chỉ còn mỗi mình Hồ Ly. Nó bị ba bên bốn phía đập rất thảm, nhưng vẫn ngoan cường chống cự. Đến phút sức cùng lực kiệt, nó bị loạn đao kiếm đâm chém tan thương, tưởng sắp bỏ mạng thì dị biến xảy ra.

Từ trên hư không một ánh sáng tím đậm tà dị bay xuống đánh cho địch nhân tan tác lui ra hơn chục mét. Luồng ánh sáng tím đậm cô đọng lại thành thực thể hình thành một đứa bé chừng 6 hay 7 tuổi trong rất bụ bẫm dễ thương, đứa bé tay chân đeo vòng kiền bạc, thân nó khoác y phục vàng ròng, lỗ tai xỏ phen vàng, cổ đeo kiền vàng. Đứa bé đi chân trần, nhìn mặt bún ra sữa trông rất bụ bẫm, nhìn là muốn hôn ngay. Ai nhìn cũng dễ mến. Đứa bé bỗng thốt lên : Tỷ tỷ xinh đẹp, tỷ tỷ không sao chứ, tiểu đệ đến muộn mong tỷ tỷ đừng trách. Nó nhìn Hồ Ly nói làm Hồ Ly hết sức bất ngờ. Đứa nhỏ nói tiếp: À quên giới thiệu cho tỷ tỷ xinh đẹp, tiểu đệ có một danh xưng rất dễ yêu dễ mến, mọi người ai cũng gọi ta là Vô Cực Quỷ Đồng Đại Lão.

Hồ Ly xoa xoa đầu đứa bé ôm hôn lên má nó làm nó thích. Ôi phê! Tỷ tỷ xinh đẹp thơm quá! Hồ ly kêu đứa bé coi chạy mau, tỷ tỷ yểm hộ đệ. Đệ coi tìm cha mẹ rồi đừng ra ngoài chạy phá lung tung.

Vô Cực Quỷ Đồng cười trông rất đáng yêu, nó bảo, tỷ tỷ đừng lo, để đệ giải quyết lũ tôm tép này xong, rồi nói rõ với tỷ tỷ xinh đẹp. Vừa dứt lời, đứa nhỏ quay qua nhìn tất cả bọn địch nhân trước mắt. Hai tay nó bắt pháp ấn, miệng lâm râm niệm.

Tạ Thiên, Tạ Địa, Tạ Quốc Vương, Thủy Thổ Chao Tương. Súp rụp bà dã công quà nô tá hạ. Sát!. Lập tức một luồng âm khí tà dị trong cổ thân thể nhỏ bé đáng yêu phát ra, đôi mắt đứa bé chuyển sang màu vàng ròng, toàn thân nó biến thành vàng ròng. Một lực chấn phát ra đập nát vụng tất cả tà thần quỷ vật bao phủ xung quanh. Toàn quân Bồ Lao Quốc bị diệt.

Trận này Tướng Quân Kiền Ly Mạc Vận dẫn theo hết thảy hơn 10 ngàn quân tinh nhuệ, tất cả chết sạch, Kiền Ly Mạc Vận cũng chết ngay khoảnh khắc đó.

Những ai có mặt trong phạm vi sân đền đều bị hóa thành tro bụi, trừ Hồ Ly và đứa bé đáng sợ kia. Lũ Tiên Thần cùng 1000 Huỳnh Cân Lực Sĩ chết ngắt.

Bắc Cực Đế Quân nổi giận từ trên không ném lư hương phạn cốt xuống chứa đầy kịch độc từ thời Vu Tổ nước Vu Thiền. Vô Cực Quỷ Đồng há họng nuốt lư hương phạn cốt vào bụng. Bắc Cực Đế Quân chứng kiến màn này cả kinh, biết mình gặp phải quỷ dữ, liền tức tốc lui binh.

Sau khi tất cả trở lại bình thường đứa bé cũng biến về bộ dáng ban đầu, nó vui vẻ chạy lại chỗ Hồ Ly đứng rồi nói, tỷ tỷ thơm má đệ đi, xem như thưởng cho đệ đệ bảo vệ thành công tỷ tỷ. Hồ ly ôm hôn nó chụt chụt làm nó thích thú. Xong Hồ Ly dẫn nó ra gốc Đa bên bờ sông ngồi cho mát mẻ rồi mới bắt đầu dò hỏi nó.

Đệ là ai? Sao lại biết ta? Lại còn cứu giúp ta? Sao đệ còn nhỏ tuổi bé tẹo mà lại mạnh như vậy?

Đứa nhỏ cười khì khì bảo: Đệ được yêu ma có thế lực có máu mặt xưng tụng là Vô Cực Quỷ Đồng Đại Lão. Đệ biết tỷ tỷ rất rành, theo tỷ tỷ rất nhiều kiếp sống. Chắc có lẽ tỷ tỷ quên hết, để đệ đệ nhắc lại cho tỷ tỷ nghe về kiếp sống gần nhất.

Tỷ tỷ vốn được sinh ra trong một gia đình nghèo đói tại thôn Thị Tứ, trấn Đồng Tiến, Phủ Triệu Sơn, Quận Ái Châu, Thành Giao Chỉ.

Nhà tỷ tỷ gần núi Triệu Sơn, cách nhà gọi là Chợ Gốm. Mẫu thân tỷ tỷ tên là Tạ Thị Hoa. Bà vốn là hoa khôi trong làng bán gà, buôn vịt, làm thuê, làm mướn. Thân Phụ của tỷ tỷ tên gọi Lê Văn Dũng vốn ngày trước yêu vợ thương con, sau bị tà ma đoạt xá nên đâm ra nát rượu đánh đập mẫu thân tỷ rất ghê gớm. Tỷ tỷ có một muội muội tên gọi Lê Thị Tuyết Phương rất thông minh chăm chỉ.

Tỷ tỷ có một cái tên rất xinh đẹp gọi là Lê Thị Tuyết Mai. Tỷ tỷ ngày bé cơ cực nghèo đói. Tỷ tỷ hồi còn bé thích đi trộm tổ gà rồi ngồi nhai sống từng quả trứng cho đỡ cơn thèm khát. Bởi tỷ tỷ căn cốt là Hồ Yêu, đầu thai chỉ là trải nghiệm, nên không thể che giấu bản tính vốn có của Hồ Yêu Nhất Tộc. Tỷ tỷ rất thích ăn trộm gà. Haha haha.

Lớn lên tỷ tỷ hiếu thuận chăm lo Phụ Mẫu, rất tiếc tỷ tỷ mất sớm. Rồi trở lại thành bản thể Hồ yêu, rồi không biết tỷ học pháp thuật từ đâu, rồi lại đi ăn cắp gà, rồi lại bị chủ nhân của tỷ là Phàm Đạo Tổ bắt được thu phục.

Đệ kể cho tỷ tỷ những gì đệ đệ biết á. Còn tỷ tỷ thắc mắc đệ đệ vì sao lợi hại vậy. Thật ra đệ đã sống trong hồng trần qua 1 vạn năm. Đệ từ một cô hồn vất vưởng, từng bước gặp gì học đó, rồi lâu dần tích lũy kinh nghiệm mà thành tựu.

Hồ ly nghe Vô Cực Quỷ Đồng nói mà há hốc mồm. Vô Cực Quỷ Đồng nói tiếp. Tỷ có thấy bọn người Trời có Hộ Đạo Giả là Huỳnh Cân Lực Sĩ không? Còn đệ đệ được gọi là Thủ Hộ Linh của tỷ tỷ. Tức là nhân tộc hạ giới hay yêu tinh một số ít sẽ có Thủ Hộ Linh, hay còn gọi là Thủ Hộ Giả.

Thật ra tỷ tỷ không biết thôi, chứ Phàm Đạo Tổ biết hết á! Hồ ly hỏi thật sao? Nếu chủ nhân ta biết sao không bao giờ nói ta nghe?



Vô Cực Quỷ Đồng đáp: vì tỷ tỷ không hiểu Phàm Đạo Tổ, Phàm Đạo Tổ thích ở ẩn lánh đời, mà đệ đệ nói tỷ tỷ nghe Phàm Đạo Tổ ghê gớm lắm. Nên đệ ít khi dám lại gần tỷ, sợ bị Ngài ấy bắt chết. Hồ ly tò mò hỏi? Đệ đệ ngoan, nói ta nghe về lai lịch Chủ Nhân ta đi.

Thật ta cũng rất tò mò về tên Phàm Trần này, làm sao mà hắn cứ sống hoài không chịu chết, hắn thật sống dai hơn đĩa.

Vô Cực Quỷ Đồng lanh miệng nói để chìu lòng người đẹp: Do tỷ không biết, ta thường theo tỷ, đứng ở nơi xa, núp gốc cây bụi cỏ quan sát phàm Đạo Tổ, ta phát hiện Ngài ấy tu luyện một môn bí pháp gì đó đại khái rất ghê gớm, có thể phong bế kỳ kinh bát mạch trong thân thể.

Đi theo tỷ tỷ lâu dần, ta lại phát hiện, những lúc phàm Đạo Tổ động sát tâm, thì ôi con mẹ ơi, phía sau lưng Phàm Đạo Tổ là một rừng Thủ Hộ Linh. Ghê vậy? Hồ ly hỏi có thật không? Sao tỷ tỷ không biết?

Vô Cực Quỷ Đồng nói: Vì tỷ tỷ không có được minh ngộ như ta, ta đã sống qua 1 vạn năm, lại du ngoạn trong nhân đạo học tập vô số pháp tắc thiên đạo, ta lại có âm dương quỷ nhãn, có thể thấy những thứ thiên đạo không thấy.

Ta theo tỷ ta thấy thích thú vì ta phát hiện phàm Đạo Tổ, chủ nhân của tỷ là dị nhân vạn năm khó thấy. Hồ ly hỏi: Sao gọi là dị nhân?

Vô Cực Quỷ Đồng nói: Phàm Đạo Tổ có minh ngộ không giống bất cứ giống loài nào, ngài ấy vừa quyết đoán vừa nhẫn tâm, cũng giàu lòng bác ái. Nói chung ngài ấy lạ lắm.

Giống như trận chiến lúc nảy Ngài ấy chỉ cần đập một phát, chết rụi, nhưng Ngài ấy lại dùng sức phàm chống chọi thần ma. Phàm Đạo Tổ lại không để cho vị Mặc Đạo Tổ xuất hiện. Mà điều này chỉ có mình đệ biết, tỷ không được nói với ai, biết chưa.

Vô Cực Quỷ Đồng lại nói: Tỷ tỷ xinh đẹp có nhiều Thủ Hộ Linh, mà những Thủ Hộ Linh này thay phiên nhau giúp đỡ tỷ trong âm thầm. Tỷ tỷ có một vị Tướng Quân trẻ trung dáng người thon gọn cứng cáp cầm một cây Ác Liệt Thần Thương âm thầm theo bảo vệ tỷ tỷ, nhưng hôm nay ông ấy bận đi lầu xanh uống rượu rồi.

Hồ ly nổi khùng lại hỏi tiếp, thế còn ai nữa đệ đệ kể ta nghe xem? Vô Cực Quỷ Đồng đáp: còn có một vị tên là Ông Mãnh Khảnh, còn có một vị gọi là Bà Cô Cô. Còn đệ đệ thật ra là do Phàm Đạo Tổ dùng cổ pháp triệu về để làm Thủ Hộ Linh cho tỷ tỷ. Phàm Đạo Tổ rất lo cho tỷ tỷ. Phàm Đạo Tổ lo lúc ngài ấy tọa hóa không ai bảo vệ tỷ.

Ngài ấy không bắt ta phải ở gần tỷ siêng suốt, nhưng khi tỷ gặp nguy hiểm thì ta phải liều cả tính mạng để bảo vệ tỷ. Hồ ly hỏi: thế bình thường đệ làm gì? Ở đâu?

Vô Cực Quỷ Đồng gãi gãi chiếc đầu to béo nói với giọng nũng nịu hết sức dễ thương: Bình thường ta cũng vất vả mưu sinh làm nghề lương thiện kiếm ít đồng bạc kiếm sống!

Hồ ly nghe Vô Cực Quỷ Đồng nói mà tội nghiệp cho nó, cảm thấy sao nó còn nhỏ quá mà lại phải lao động vất vả tay chân.

Hồ ly trầm ngâm như có dự định gì một lúc rồi hỏi: Thế bình thường đệ làm nghề lương thiện gì? Đệ đệ kể ta nghe? Có gì ta phụ giúp đệ kiếm tiền.

Vô Cực Quỷ Đồng cười rất dễ thương nói giọng nũng nịu: À! Cũng không có gì gọi là quá lương thiện. Bình thường thì đệ đệ làm một nghề do đệ tự phát minh ra gọi là hà hiếp quỷ dữ, cướp tài đoạt bảo phát từ thiện cho quỷ hiền lành thiếu thốn.

Hồ ly nghe nó nói xong mà muốn sụp đổ: Hóa ra nó tà đến mức đó. Hồ ly hết hy vọng lo lắng cho nó, còn tưởng nó thiếu ăn thiếu mặc còn định bao nuôi nó, nào ngờ nó ghê gớm vậy.

Vô Cực Quỷ Đồng lại nói tiếp: tỷ tỷ cứ yên tâm đi, đệ đệ của tỷ cũng không làm gì quá đáng, đệ làm quỷ 1 vạn năm rất có nguyên tắc. Đệ còn lập thành quỷ ngôn, quỷ chỉ làm kim chỉ đường cho mọi hành động.

Hồ ly kêu đệ nói cho ta nghe xem, quỷ ngôn quỷ chỉ làm việc của đệ là gì?

Vô Cực Quỷ Đồng nói: À! Thì đơn giản là đệ ra xã hội gặp bọn ác ôn tàn độc, đệ sẽ nói: "Rừng do ta trồng, đất do ta quản, sông biển phố phường đều của ta, để tiền giữ mạng ta tha, tiền ít mất mạng tại là ngươi ngu, không tiền ta sẽ chặt cu, đó là tôn chỉ trùng tu bao đời".

Hồ ly nghe xong muốn phát khùng với Vô Cực Quỷ Đồng. Quá ác ôn, tàn độc, thật đáng sợ.

Hồ ly hỏi: Đệ nói tiếp về Phàm Trần Chủ Nhân của ta đi, ta muốn nghe?

Vô Cực Quỷ Đồng bắt đầu nói: Chuyện là Phàm Đạo Tổ quan sát thấy ta có duyên với tỷ tỷ nhiều kiếp sống, nên dùng ý chí thiên đạo kêu ta tới. Ban đầu ta cũng rất lỳ đòn, vì ta là ai? Vô Cực Quỷ Đồng Đại Lão. Tà ma nghe liền kinh tâm sốt rét, nhưng phàm Đạo Tổ còn man rợ hơn ta, hễ ta trốn chỗ nào là Ngài ấy dùng ý chí thiên đạo câu dẫn thần lôi đánh ta cháy khét, ta bị Ngài ấy hành rất thảm, cuối cùng còn bị Ngài ấy quần ẩu một trận như đập chó, ta mới chịu nghe theo.

Ngài ấy chỉ nói là nhờ ta bảo vệ tỷ. Hễ lúc cần mà không có Ngài ấy sẽ câu dẫn thần lôi cả vũ trụ truy sát ta. Lúc nảy ta đang đi ăn gà ở thành phụ cận Hàn Man. Nghe Phàm Đạo Tổ dùng thần niệm kêu gọi, ta mới chạy gấp rút về, mà lần này do cái tên Tướng Quân bảo hộ tỷ hàng ngày đi chơi gái ở lầu xanh bên Ma Tộc mới ác.

Làm hại tiểu đệ đang ăn nữa con gà luộc phải bỏ chạy thụt mạng. Hồ ly nghe Vô Cực Quỷ Đồng nói mà tức cười. Hồ ly bảo thôi được rồi để xong việc tỷ tỷ đãi đệ đệ một bữa thịnh soạn. Vô Cực Quỷ Đồng hết sức hào hứng.

Vô Cực Quỷ Đồng sau khi xong trách nhiệm liền rời đi. Hồ ly đi vào bên trong Thần đàn, thấy ai nấy cũng gần hấp hối. A Thu A Ngọc thay phiên băng bó vết thương.

Trận đánh này mọi người tốn nữa năm khôi phục vết thương. Đền Chân Ngã lại sừng sững uy nghi qua bao dông gió. Từ lúc Hồ Ly nghe Vô Cực Quỷ Đồng kể về Phàm Trần, nó càng kính trọng Phàm Trần hơn trước, chuyện gì cũng nghe theo phàm Trần không hề cải lời. Thời gian cứ thế thanh bình êm ả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Trần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook