Chương 95: Gặp Ngài Đạo Sĩ Kim Sơn. Chuyện Trò Gìn Giữ Thâm Ơn Đạo Nhà.
Thiên Tôn
14/07/2024
Dạo quanh Thủy Mộc Thành. Phàm Trần tìm được Thành Chấn Tông. Đưa lệnh bài do Lão Đời ban tặng. Mọi người bên trong Thành Chấn Tông còn đang hoài nghi, nhưng cũng không nói gì nhiều.
Phàm Trần chỉ bảo lưu lại thời gian ngắn. Xin phép được cư ngụ trong Thủy Bích Đàm cho thanh tĩnh. Phàm Trần chả muốn gì ở Thành Chấn Tông. Hắn vô cầu vô dục. Chỉ là thú vị ngôi thành này. Nên muốn dạo chơi tùy hứng.
Sắp xếp xong chỗ ở tại Thành Chấn Tông. Phàm Trần cất bước dạo quanh Thủy Mộc Thành. Không biết do ma xui hay quỷ thần khiến. Hắn bước chân đến một quán trà khuất trong con hẻm nhỏ. Quán trà nhìn củ kỹ, một thanh niên mặt mày trắng trẻo, dáng người anh tuấn bước ra vui vẻ rót nước chào mời.
Phàm Trần cũng không khách khí. Hắn hỏi thăm thanh niên chủ quán họ tên. Chủ quán nói. Bần đạo đạo hiệu Kim Sơn. Quý khách cứ gọi Kim Sơn Cư Sĩ, hay Kim Sơn đạo nhân đều được.
Nhìn qua thanh niên chủ quán Kim Sơn này hết sức anh tuấn. Răng trắng môi son. Khí tức bình ổn, như Tiên Nhân hạ phàm mà không nhiễm chút bụi trần. Phàm Trần hiếu kỳ mới hỏi. Chẳng hay vì sao Đạo hữu lại ở Thủy Mộc Thành. Đạo hữu tu pháp gì, chứng môn gì, ân Sư gọi thế nào?.
Chủ quán Kim Sơn mới cười nhẹ trả lời.
"Từ ta tục gọi Kim Sơn
Danh truyền Cư Sĩ thiệt hơn bỏ lìa
Tu hành công pháp sớm khuya
Chí chân niệm Phật Tiên kia song hành".
Phàm trần sau khi nghe xong hết sức bất ngờ. Vì thế gian hiếm có người Tiên Phật song tu công pháp.
Chưa dừng tại đó Kim Sơn Đạo Nhân lại nói.
" Cũng cái duyên trần ngược với xuôi
Bao năm chẳng quản chuyện ngậm ngùi
Phàm thế ít người hay biết đến
Nay ông đến được đạo mừng vui".
Thiệt chằng giấu gì đạo hữu. Nơi này có cấm chế trận pháp do Kim Sơn Cư Sĩ ta thiết lập. Người phàm khó vào được. Dù là tu vi cao thâm vượt qua ngũ cảnh mà không duyên phận cũng chưa chắc đến được đây. Mà nay ông có cơ duyên lành đến được, âu cũng là thiên số.
Phàm trần lại há hốc mồm. Thật là nước chỗ này sâu quá. Thủy Mộc Thành lại có cao nhân bậc cỡ này.
" Nhìn qua tuấn tú thanh niên
Môi hồng răng trắng tóc tuyền u minh
Tưởng đâu là kẻ phàm sinh
Ngờ đâu tu sĩ oai linh nhiệm mầu".
Kim Sơn chủ quán mới nói. Đạo hữu quá khen. Chắng hay danh tánh tường tri. Nói cho Kim Sơn ta được rõ.
Phàm trần đáp. Không giấu gì Kim Sơn Đạo Nhân. Kẻ hèn tục gọi Phàm Trần. Vô môn vô phái. Lòng chí thiện thật chân. Dạo đó đây tìm hiểu chúng dân. Vô tình lạc bước gặp nơi đây vậy.
Kim Sơn Đạo Nhân mới cầm ấm trà rót cho phàm trần tiếp rồi nói.
" Thiệt ông hữu thỉnh hữu nghinh
Đến nơi tệ xá tư vinh vui vầy
Từ ta cách biệt đó đây
Ẩn thân chờ đợi duyên này mấy thu
Ngày nay gặp gỡ sĩ phu
Ít lời nhắn gởi vân du thôn nghèo
Bằng ông thân phận bọt bèo
Có ra nhân đạo lời nghèo nhắn cho".
Phàm trần cảm thấy thú vị, mới hỏi Kim Sơn Ngài có gì cần dặn dò. Kẻ tiểu dân này tuy không phải cao cao tại thượng. Nhưng hễ có ai nhờ thì giúp. Đó là chuyện bình thường không có chi ái ngại.
Kim Sơn Đạo Nhân cười cười rồi đáp. Chỉ là ít lời tâm huyết nhắn gửi cố hương. Ông có đi qua đến đoạn đường cứ truyền tin giúp Kim Sơn ta vậy.
Phàm trần mới hỏi vậy xin Kim Sơn Đạo Nhân cứ nói. Tiểu dân cố gắng ghi nhớ. Bằng gặp người hữu duyên nói lại trong dân chúng giúp truyền lời vậy.
Chủ quán tự rót cho mình một bát trà. Vừa uống vừa ngâm nga mấy câu khó hiểu.
"Giáng phàm mượn bút hóa thi
Chép biên dặn để tu trì cho xong
Từ ngày ẩn thế trần hồng
Từ ta cách biệt gìn lòng nam mô
Hôm nay mới viết một bồ
Dặn rành bổn đạo điểm tô tại lòng
Dẫu Thầy cách mặt trần hồng
Nhưng luôn quán xét coi trông dân hiền
Dặn người tu thảo chính chuyên
Thờ Cha kính Mẹ giữ liền đạo tâm
Thế thời sao quá đa dâm
Tâm phiền ý loạn mê lầm dẫn điên
Đạo Từ truyền bá diên niên
Tứ Ân giữ trọn Tam Thiên gần kề
Long Hoa cận thế đón về
Dặn rành bổn đạo một lề lối xưa
Bằng ai giả dạng mây mưa
Xưng Thầy Xưng Tổ bãi bừa lố lăng
Thầy còn ẩn dạng vĩnh hằng
Dõi theo bổn đạo nhơn năng tu trì
Ngày Thầy ẩn thế tường tri
Đêm Thầy dạo chốn huyền vi thuyết rành
Tu là bỏ thói lanh chanh
Sai đâu sửa đấy lời lành dạy khuyên
Nhớ rằng niệm Phật cho chuyên
Lạt chay là để thiện duyên nối lòng
Tu hành bá tánh trần hồng
Dục dâm là để nối dòng cháu con
Chớ nào thấy gái còn son
Tham mê chồng vợ người toan bỏ mình
Thầy nay tá xác hữu linh
Mượn trong nhân đạo viết in dặn rành
Nam kỳ dân thiện khôn lanh
Mới mượn xác tục đêm thanh giảng truyền
Giữ câu đạo đức sĩ hiền
Sấm Giảng là để dạy khuyên kẻ khờ
Thấy trong bổn đạo ngó lơ
U mê tà tín bỏ bờ công phu
Thiên cơ nói nhặn nói cù
Tu là niệm Phật chớ u mê lòng
Mình sai mình sửa cho xong
Giữ lòng tín thiện bềnh bồng tiêu tan
Từ ta cung Thượng xốn xang
Cách trần mấy khắc rộn ràng bể dâu
Thương dân chúng quá lo âu
Áo cơm thời buổi âu sầu khổ lao
Từ ta thấy kẻ má đào
Vải bô thiếu thốn lộn lào nhố nhăng
Hổ thay tiên tổ quy thăng
Cháu con đồi trụy dạy răn chả chừa
Ngày nay trần hạ làm bừa
Bỏ lề Đức Khổng cù cưa Huê Kỳ
Khuyên trong lê thứ xét suy
Ráng mà niệm Phật vậy thì vượt qua
Chư Thần nghe rõ lời ta
Ngày đêm khảo xét yêu ma tu hành
Mấy lời trần tục đêm thanh
Mượn chàng tuổi trẻ viết rành thi thư
Ai tin ráng chí chơn như
Gìn lòng giữ đạo chần chừ tiêu tan
Chớ rằng tin thuyết tà gian
Nói Thầy chết mất bỏ đàn giáo dân
Thầy xưa vắng mặt tu chân
Nay Thầy nhắc nhở chuyên cần lo tu
Ít lời thiện tín công phu
Thôi Thầy chấp bút vân du ít ngày
Đến chừng có việc quy lai
Xét xem bổn đạo ai ai tu lành
Bằng như kẻ dữ sắc thanh
Có Thần bảy núi phạt rành khảo tra
Hồn liền thác xuống đọa sa
Diêm Đình khổ ải dại tà trầm luân".
Vài lời thi phú dân gian. Xin các hạ đừng chê cười. Bổn môn còn trong nhân đạo. Các hạ khi vân du rảnh rang thì đọc lên, tự có người nhận biết, nghe được tự tín phụng hành. Đó là giáo pháp đạo môn của Kim Sơn Cư Sĩ ta. Không ai có thể giả mạo được. Còn có ít lời sau. Các hạ cố gắng ghi nhớ. Nói rồi chủ quán lại vừa thưởng trà vừa ngâm nga đọc tiếp.
"Hỏi thăm Cô Bác với Chị Anh
Mấy bận tu hành lắm tử sanh
Từ ta vắng mặt còn Bát Chánh
Thanh Sĩ nương nhờ Diệu Đế Thanh.
Biết rằng lòng tục khó trì tu
Từ ta vắng mặt ít sĩ phu
Giáo lý giảng truyền tuy vô chủ
Niệm Phật tại mình quyết trì tu.
Nhắc cho Anh Chị rõ rành
Ông Bà Cô Bác ráng hành phước duyên
Nhớ từ khai đạo truân chuyên
Tây An Cổ Tự cơ huyền ẩn tâm
Bửu Sơn cách mặt tri âm
Đó là kỳ nhứt quan lâm đạo màu.
Tứ Ân Hiếu Nghĩa nhị trào
Bà La Ni viết kinh thao lược trần
Bổn Sư Ngô Lợi giảng dân
Mới truyền chú pháp ấn thần trừ ma
Mỗi thời diệu pháp Thích Ca
Đến chốn làng Hòa khùng nói giảng duyên
Kỳ ba chỉ niệm Phật Tiên
Ăn ở cho hiền lòng phái tùy tâm.
Kể từ tách bến xa xăm
Đò đi chín bể dạo tầm lục châu
Người còn khoát áo sòng nâu
Từ khuyên Anh Chị câu mâu bỏ lìa
Tu hành chớ ngó chuyện kia
Nhìn sang chuyện sớm rồi khuya tu gì
Ngày nay có cháo có mì
Chớ nào đói khát dị kỳ năm xưa
Thấy trong dân chúng lọc lừa
Mình người bổn tánh người xưa quay về.
Từ khuyên Anh Chị một bề
Xét tâm cho kỹ lối lề ổn an
Đạo thời có vái có vang
Có kinh có khấn có hàng Nam Mô
Mình tu mày mặt điểm tô
Dương Gian Âm Phủ một bồ lý chơn.
Nhứt kỳ khai pháp Tà Lơn
Nhị Kỳ Phổ Độ Tượng Sơn rõ rành.
Tam Kỳ dạo quẩn dạo quanh
Làng Hòa để lại lòng lành rời đi.
Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni
Đâu kêu trần cúng lưu ly ngọc vàng
Nhớ cho tu tánh ẩn tàng
Thiện tâm trao giữ mới hàng Nam Mô
Ngày nay cúng kiến bày phô
Dị kỳ ma quỷ điểm tô đàn tràng
Từ phiền Anh Chị xốn xang
Dọn lễ chay đàn bá tánh cười chê
Chớ ham tụ tập u mê
Đông như hội chợ rồi về mình ênh.
Đạo thời niệm Phật chớ quên
Dẫu đi muôn dặm vững bền công phu
Ngày nay lắm thuyết âm mưu
Giả thần xưng Thánh thiệt tu mấy người.
Kể từ Thanh Sĩ mấy mươi
Đến nay pháp kết ai lười chịu thôi
Nhắc trong Anh Chị cho rồi
Giáp Thìn tu tập chớ thôi não phiền
Đau thì uống thuốc bình yên
Đói ăn vững dạ thiện duyên tại lòng
Hỏi rằng Thầy ở Tây Đông
Thưa rằng Thầy ở non Bồng chờ con
Tu đi chớ có mõi mòn
Mượn câu văn tự nước non hộ trì
Tu gìn đạo thống oai nghi
Tự mình thắp đuốc tường tri đạo Thầy
Tùy thời gọi tớ gọi bây
Tùy thời uyển chuyển mới này người tu
Hỏi Thầy chỉ cách công phu
Tứ thời cúng lạy chỉnh chu chưa tròn
Thưa rằng đạo bể bằng non
Tám muôn vạn pháp sao tròn đạo đây
Từ thấy niệm Phật nó hay
Mới truyền niệm Phật công dày đức cao
Thiền Tông cũng đặng về mau
Nhưng sợ đi lạc làm sao dân hành
Mật Tông niệm chú quá nhanh
Lại không chắc gốc mấy thành hiểm nguy
Thôi mình chậm bước mình đi
Còn tùy Anh Chị chịu đi đường nào.
Hỏi Thầy tu phải làm sao
Thế thời kinh tế đường nào ổn an
Hỏi Thầy bán cháo bán nhang
Hay bán vàng bạc tội càng nặng không
Hỏi Thầy khuya sớm mần nông
Vụ mùa thất bát thôi không tu hành
Hỏi Thầy sao phải nhàn thanh
Tu sao hội nhập cho nhanh dân tình
Sắn đây trên bước đăng trình
Từ mới dặn rõ dân mình chữ tu
Xưa thời nông nghiệp dễ tu
Ngày nay quy hoạch lu bù xót dân
Thôi thì mình ráng theo trần
Cứ mà hạn chế làm mần ăn gian
Kia kìa cổ phiếu lên sàn
Kia kìa thương mãi bán hàng văn minh
Phận làm Phật tử trung trinh
Dụng công ăn học tùy mình bước đi
Cháu con nó học được gì
Tùy công ứng dụng chấp chi thói phàm
Ngày xưa vườn ruộng trâu ham
Ngày nay đói khó quyết làm công ty
Tứ thời không rảnh cúng chi
Mình cố niệm Phật Phật thì chứng cho.
Dụng công khắp chốn thành to
Người tu là phải chuyển nho hóa phàm
Chăm tu chăm học chăm làm
Biết suy biết xét không làm khó ai
Mình trên tuân lệnh Như Lai
Ở dưới hạ này pháp luật phải tuân
Tu hành bỏ thói dững dưng
Bỏ phường tà mị tự xưng Phật Thần
Dẫu ta có thật tại trần
Cũng không gặp chúng phô gần bày xa
Chỉ truyền lời nói đi ra
Là khuyên tu niệm nước nhà ổn an
Chớ nào dẫn dắt tà gian
Người ngay niệm Phật xóm làng đều khen
Thấy thời kiếp đỏ kiếp đen
Trước gương thấy khắp chông đèn văn minh
Khuyên người hữu tính trung trinh
Khát khao tìm đạo tự mình lo tu
Niệm Phật còn khổ lu bu
Là do nghiệp chuyển cứ tu an lành
Có người nghiệp chuyển an nhanh
Có người khổ mãi banh chành khắp nơi
Nói Thầy lừa dối mị đời
Do không chịu niệm nhất thời quyết tâm
Đạo nào Bắc lấn Nam xâm
Chẵng qua phương tiện tùy tâm mà hành
Tu là trung đạo cho rành
Chớ ham ép xác ăn hành ăn rau
Ngày thời ba bữa cơm vào
Có công có chuyện thì mau đi liền
Người già mới rảnh ở yên
Tứ thời cúng kính Cửu Huyền Ông Cha
Còn như tuổi trẻ đi ra
Lớn lên xuất nhập nước xa nước gần
Thì thôi mình ở trong trần
Ráng lòng niệm Phật là Thần độ cho
Xưa Thần Bảy Núi nhỏ to
Sau này di chuyển độ trò năm châu
Thần còn lui tới Châu Âu
Chớ nói long lầu Thần chẳng có đi
Chư Thần pháp tướng uy nghi
Vào ra ba cõi độ thì dân an
Mấy lời nói trước đèn nhang
Giờ Tỵ đã điểm Tây Phang lên đường".
Phàm trần nghe xong cảm thấy lời châu ngọc, tuy khó hiểu mà ngụ ý khuyên tông môn các hạ phải lo bền lòng chặt dạ mà giữ gìn mối đạo oai nghiêm.
Kim Sơn Cư Sĩ mới vỗ tay liền nói. Khá khen các hạ phàm trần. Nhìn qua một kẻ tục chân. Trầm luân ngàn kiếp không có mùi tiên khí. Nhưng lại hiểu được lý chơn. Thật lạ. Thật lạ. Đúng là nhân sinh không gì không có.
Bần đạo còn có một quyển bí pháp. Vì trước khi rời khỏi tông môn cách đây gần trăm năm. Bần đạo có truyền thừa 6 quyển thiên thi. Nay môn đạo gìn kỹ lưỡng. Bần đạo trong những năm ẩn tu tại Thủy Mộc Thành. Đã hoàn thành thất quyển thiên thi. Là công pháp tối linh vô thượng. Nay các hạ giúp dùm truyền ra nhân đạo. Hễ là người của tông môn, nghe qua liền biết lời Kim Sơn Cư Sĩ ta dặn chỉ.
Nói rồi Chủ Quán Kim Sơn liền đọc bí tịch.
SẤM GIẢNG QUYỂN 7.
"Thương mạc kiếp cơ cùng khổ ải
Đạo đại từ giãi đãi còn ai
Mấy lời tâm huyết hôm nay
Thành lòng chỉ dẫn trần ai phút này
Tân thời đại bấy chầy nhương nhiễu
Vật xa hoa chất lại bao điều
Cùng đinh mạc hạng cô liêu
Biến di chuyển tướng mòn tiêu mặt mày
Điện với đóm ngày rày sáng sủa
Quỷ cùng ma vây bủa khắp nơi
Cái đại thời yêu quỷ trời ơi
Mạt vận thế rối bời đạo đức
Nào trang sức lụa là mỏng dực
Phô dạng bày cùng cực dị kỳ
Mạng phủ đầy giới trẻ dậy thì
Bao oan trái kèm theo dân trí
Người bổn đạo cũng lầm tôn chỉ
Dần rời xa ý chí ban đầu
Xưa ruộng vườn nhà cửa sòng nâu
Nay tân thế gác lầu ánh tía
Khùng thương khắp thế trần trao trỉa
Biết tân thời khó tránh miệng bia
Vật chất kìa nó bám lia chia
Thấy dân khổ khó lìa tiền bạc
Trước sáu quyển nói liền mạch lạc
Qua trăm năm tiền bạc bám bu
Nay quyển này nói rỏ công phu
Thời đại mới tu cho đúng lý
Mượn đất Vĩnh tìm người thiện chí
Tá bút phàm vô thủy vô chung
Nay khùng một dạ thung dung
Rầu lo bá tánh mục ung tu hành
Hiển cơ nói cạn nói nhanh
Nói cho cái biết long lanh dạ sầu
Khùng xưa một gã sòng nâu
Khùng nay thời thế ẩn sâu vô cùng
Dù cho anh chị nhìn chung
Gặp khùng giữa chợ tướng dung ẩn hình
Huống chi thời thế điêu linh
Hiện cơ là để sắc thinh dạy truyền
Ai tin thì đặng tu hiền
Người khinh nói xạo lụy phiền mai sau
Đời nay sống rất gắt gao
Cái tình cái nghĩa qua sào vứt luôn
Thời xưa còn có cái huông
Thời nay áo mặc gỡ tuông nút liền
Thời xưa đạo một mối liền
Thời nay đứt gánh ngã nghiêng vô cùng
Một hôm khùng mới lạnh lùng
Tạt qua ngang chợ khùng khùng ngó nghiêng
Thấy cô bán cá nét duyên
Giết liền mấy bận thu tiền khách mua
Khùng liền tiến tới phân bua
Sao cô giết vội bán mua tội tình
Cô kia mới nói thật tình
Ông ơi nghề nghiệp duyên mình chịu thôi
Không làm chết đói nhóc nhoi
Làm thì biết tội ôi thôi ráng làm
Muốn khuyên khùng lại chịu cam
Lý nào khuyên giải luận đàm sao đây
Khùng buồn dạo khắp đông tây
Đi ngang đất Vĩnh ngó thầy ngó ta
Cái thời cũng lắm dị tà
Không còn xe ngựa xe ga chật đường
Bà ba áo trắng phi phương
Quần nâu nem đáy khùng thường bận mang
Dẫu cho thời thế xốn xang
Cha ông gìn giữ lệ làng khùng vương
Khùng thời một dạ chao tương
Tránh người dòm ngó khùng thường theo dân
Nay thời yểm cựu nghinh tân
Ân ân ái ái khắp trần hạ vương
Khùng thời ghé quán bên đường
Gặp cô gái trẻ kiên cường trâm anh
Cô thời vóc ngọc vải manh
Moi son điểm thắm lượn quanh nói chào
Lại gần bắt chuyện thanh cao
Hỏi ra mới biết nghề nào làm ăn
Cô cười ông thật là tăng
Hay ông là tục lăng xăng giữa trần
Thấy ông ăn mặc thanh bần
Em thời nói rõ chuyện tần chuyện nam
Thời này vật chất luận đàm
Tiền tài trên trước em ham sang giàu
Biết ông đạo đức thanh cao
Nhưng thưa bần đạo thời nào rồi ông
Thời xưa sợi chỉ còn cong
Thời nay áo mặc chồng không ông à
Em thời tánh vạy tánh tà
Biết tiền trên hết tình là bạc muôn
Nghề em sắm sửa tấn tuồng
Nói năng lịch lãm tìm guồng mà quay
Thời xưa còn lắm ông Tây
Thời nay cuộc thế chất đầy đại gia
Khùng nghe ả nói thiệt thà
Lắc đầu chắc lưỡi khùng liền bước đi
Ả thì vội vã chuyển di
Quay đầu hỏi khẻ ông thì đi đâu
Khùng rằng áo vải bên cầu
Ẩn thân lánh thế một bầu tu chơn
Ả cười nhoẽn miệng trách hờn
Sao không khuyên giải thâm ơn chỉ rành
Cho em bỏ thói chóng chành
Em theo ông học tu thành Như Lai
Khùng cười nói thiệt cô hai
Cô người kinh diễm anh tài phương nhi
Sinh lời ai dám dắt đi
Cô mà dụ dỗ vậy thì tiêu tan
Bằng như ý chí hùng gian
Gặp cô cũng phải nhà tan nát liền
Cô cười thành sụp đổ nghiêng
Cô đi tan tát bạc tiền hùng anh
Khùng nay chỉ tấm chiếu manh
Gặp cô hội ngộ vô danh xá gì
Khuyên cô thì được ích chi
Nếu cô đã quyết cô đi đường tà
Khùng thời dạo khắp Ta Bà
Nhìn người thấu tỏ yêu ma trong đời
Đến đây cách biệt chân trời
Khùng cùng cô ả không lời tách ra
Kể trần thiệt lắm xa hoa
Gái thời bán sắc trai ta bán mình
Dạo quanh dân mất đức tin
Do u mê lắm do tình loạn ly
Đại thời kinh tế suy vi
Bạc tiền khó kiếm đói thì khắp nơi
Nước nay mua bán tiền lời
Khó xin chén nước như thời thế xưa
Giông dài lại đến ban trưa
Khùng mới xuống bến nằm bừa cho xong
Gầm cầu mát lạnh thong dong
Tĩnh tâm xét kỹ cái lòng dạ dân
Khuyên trần kỳ biến tu thân
Khác thời khác thế liệu phần lo tu
Tu này cũng lắm công phu
Tùy nghề tùy nghiệp cứ tu tại lòng
Có người đâm giết trần hồng
Khùng khuyên niệm Phật rửa lòng tại tâm
Có người mua bán tà dâm
Khùng khuyên niệm Phật tại dâm ý mòn
Có người bạc góp thon von
Khùng khuyên niệm Phật bạc non giúp giùm
Bạc mười đã lắm tùm lum
Sáu mươi bạc góp gông cùm khổ nguy
Có người làm ở công ty
Khùng khuyên niệm Phật giải nguy sau này
Có người xưng tánh làm Thầy
Chơi bùa chơi ngãi hại đầy khắp dân
Khùng khuyên niệm Phật tu thân
Để sau tử cận liệt thân nằm hoài
Ráng mà niệm Phật sớm mai
Xả ly tội ác thác rày nhẹ phiêu
Gặp liền cô bán bún riêu
Tuổi vừa mười tám đánh liều yêu đương
Khùng xin vội miếng nước tương
Cô kia cười khẻ hỏi hương thôn nào
Khùng rằng viễn khách ba đào
Thấy cô trẻ đẹp má đào cười duyên
Khùng khuyên cố gắng tu hiền
Niệm câu Phật hiệu hạ liền dâm tâm
Ráng thời chịu đựng mấy năm
Tuổi qua hai bốn gặp mầm duyên xưa
Trai thời lãng khách gió mưa
Mình gái trung liệt không bừa không lang
Cô thời phận gái hồng nhan
Lớn lên tình dục rõ ràng mới hay
Biết rằng sinh lý đong đầy
Bớt ăn chăm việc thân này nhẹ tênh
Khùng thời cất bước lênh đênh
Gặp người lao động gối mền khùng cho
Khuyên anh chạy chiếc xì bo
Chầm chậm kẻo gặp nguy to anh à
Thế thời luật pháp nước nhà
Phải tuân phải thủ giữ mà kỷ cương
Gặp kìa ông bác vét mương
Ông chú làm đường khùng bắt chuyện vui
Nói khuyên rơm rã đượm mùi
Nghĩa tình dân dã đui cùi vẫn khuyên
Có người đến hỏi tu hiền
Khùng thưa ráng giữ bạc tiền thủ thân
Sống thời niệm Phật rần rần
Cơm ăn lót dạ thác Thần gọi đi
Gặp anh vác mướn cu li
Khùng khuyên ráng chí cứ y dạ làm
Gặp người hay tánh luận đàm
Ỷ cao ăn học bậc làm cha ông
Ỷ mình đạo lý nói thông
Lắc lèo bẻ lái bẻ cong đạo khùng
Khùng thời giữ vẹn lòng trung
Một lòng niệm Phật ung dung xa lìa
Người duyên giảng dạy đêm khuya
Kẻ không tin kính xa lìa kẻo nguy
Bởi đời trần hạ lâm ly
Ít người đạo đức quỷ đi chung đường
Ngày nay lộ giới tỏ tường
Đèn thời chiếu sáng rõ phường mặt gian
Đạo nay toàn nói y phang
Lẽo mồm lẽo mép tu càng tu ngông
Học vài ba chữ tây đông
Bác liền bãi bỏ lệ lòng cổ xưa
Đọc qua kinh sách tam thừa
Liền phán Chư Tổ nói bừa nói ngông
Nói rằng chỉ Phật một Ông
Thích Ca giáo đạo chứ không Tổ Thầy
Niệm Phật mê tín tà tây
Bác bài xích bỏ pháp này Tịnh Tông
Nói rằng Thầy Tổ là ngông
Là điên là dại là không ra gì
Khùng khuyên thiện tín tường tri
Chớ theo ác thuyết gian nguy sau này
Mình còn tục trí ngu đây
Dám cười Thầy Tổ khổ này ai mang
Biết cho tường tỏ mới an
Tu nhân học Phật phải càng khiêm cung
Mình còn tục lụy lung tung
Lớn lên tình dục lao lung trói người
Gái trai đi đứng nói cười
Kết duyên bè bạn người người như ai
Chớ đừng xưng vọng Như Lai
Chư Thần quở phạt thân rày chó heo
Tu hiền dẫu có gieo neo
Chớ mà phạm pháp thân treo lao tù
Kiếp người phải ráng công phu
Kính Thần Tiên Phật mây mù xóa tan
Chớ đừng khinh vọng đèn nhang
Chớ mà vọng tưởng mình càng cao xa
Thế thời bổn đạo đi ra
Có anh có chị làm xa nước nhà
Xứ người khổ lắm phôi pha
Đói ăn thiếu uống hỏi mà Thầy đâu
Thưa rằng ta dạo năm châu
Cùng là bốn bể sòng nâu ẩn hình
Dù anh dù chị thiệt tình
Vái vang cầu khẩn thuận tình lạc an
Thầy tuy ẩn dạng ngó ngang
Lúc mà buồn khổ thở than bên Thầy
Vô vi không thấy mà hay
Không tin mà có Đức Thầy bên ta
Kiếp người chết cũng ra ma
Sống thì một dạ Phật Đà xót thương
Thế thời vật chất tai ương
Bạc tiền trăm thứ ngàn phương bám mình
Loạn ly cái chốn tâm linh
Tà ma vây bủa quanh mình sáu canh
Ráng thời niệm Phật cho nhanh
Kính trọng Thần Thánh ở quanh thôn mình
Tu nhân học Phật trọng tình
Kính thần kính Thánh mới hình chơn tu
Xưa khùng một dạ công phu
Tuổi chưa mười tám mây mù đã tan
Dẫn rằng lao khổ gian nan
Mấy bận trần hạ lại càng đạo tâm
Sự tu nằm ở cái dâm
Chớ có chối bỏ cái tâm vại tà
Đói ăn khát uống dâm mà
Là trong nhân đạo Di Đà giảng xưa
Dục thời trầm mịch gió mưa
Mà câu niệm Phật thích ưa hợp thời
Nhớ rằng thân hãm rối bời
Đi đứng niệm Phật dục thời niệm lên
Xưa ta dạy pháp làm nền
Nay ta giảng rõ tu rền sấm vang
Tứ thời niệm Phật là an
Không quần không áo niệm càng Phật thương
Đó là bí pháp Minh Vương
Di Đà Sám Pháp có phương thuốc này
Sám lòng sám dạ sám Thầy
Niệm Phật tắm gội dục này tiêu tan
Sen từ bùn nở tỏa lan
Người trong bể dục Phật càng xót thương
Phật nào quở trách tai ương
Phật nào hâm dọa đủ đường đọa sa
Tu là vượt chốn can qua
Tu là giông bão người ta hỏi đường
Người sai niệm Phật Phật thương
Người mê niệm Phật Phật đường mở khai
Hỏi ta có phải Như Lai
Thưa rằng trần hạ miệt mài ẩn tu
Thích Ca truyền dạy công phu
Kim Sơn là hiệu chơn tu ngàn đời
Lại nhìn ngó dạng chân trời
Sắp tới mưa bão ta thời bước nhanh
Đêm khuya trần tục tu hành
Chén trà bát nước dạy rành người ngay
Làm người phạm lỗi dẫy đầy
Trãi qua lầm lạc lòng này lo tu
Ai mà không lỗi không ngu
Chớ có giấu diếm lu bu khổ hoài
Lại khuyên thiện tín hàng ngày
Mình người bổn đạo thật ngay tu hành
Nữ nam cách biệt thật thành
Người có chồng vợ chớ tranh đi cùng
Dù là bạn đạo tu chung
Có chồng có vợ công dung giữ rành
Xưa khùng dạo chốn Nam Thành
Gặp anh có vợ gạ cô có chồng
Dẫu rằng Thầy ở tại lòng
Mà làm ăn vậy sái công tu hành
Có thời khùng mới nói rành
Đạo từ nhân đạo tu hành làm nên
Dầu cho ý chí vang rền
Cướp chồng cướp vợ tu lên bao giờ
Nói ra xấu mặt trần nhơ
Ai sai thì sửa chớ chờ ta khuyên
Khùng thời nói cuộn nói điên
Dặn người có đạo gieo duyên giúp đời
Tu không lôi kéo người ơi
Giữ lý bát chánh sống đời nhàn an
Niệm Phật dẫu khó muôn ngàn
Dẫu cho phiền lụy mình càng niệm lên
Cô kia lên phố bỏ quên
Bán bia bỏ rớt cái tên họ hàng
Bởi tiền bạc khổ lầm than
Nén lòng xót dạ vái vang Tổ Thầy
Mong trên Phật độ cô này
Vượt qua kiếp nạn đong đầy đức ân
Anh kia hàng cấm hại dân
Tù gông xiềng xích hạ trần ghét khinh
Thế thời sao lắm khiếp kinh
Nào là tiền điện tiền ghinh quan tài
Hạ trần trăm mối tiền ai
Tiền hành tiền chính tiền quài sao xong
Dặn cho bá tánh rõ lòng
Bốn ngày chay lạt là tông giáo Thầy
Chớ mà cố chấp khổ thây
Phải thông kinh lạc đong đầy đủ thân
Cái phương nguyên lý xa gần
Tu cho minh triết mới cần là tu
Chớ mà tu ngục tu ngu
Chấp mê sự tướng lu bu quá trời
Ngày nay ít nói chuyện chơi
Chăm làm kiếm bạc đủ thời lo ăn
Đạo ngàn muôn dạng trời trăng
Ai tu nấy được cười gằng bỏ qua
Thích thì lui tới nước trà
Ghét thời tạm lánh người ta không phiền
Chớ đem niệm Phật gieo truyền
Vào nơi không tín họ liền ghét khinh
Khùng thời dạo khắp nhân tình
Biết qua lắm chuyện im mình lo tu
Nhắc cô nhắc chị chỉnh chu
Có sai niệm Phật khùng lưu phước lành
Nhớ cho phải ráng học hành
Sách kinh các đạo đọc rành sét suy
Chớ mà bôi bác làm chi
Đạo ai nấy giữ ai nguy chịu liền
Thời xưa cậy thế cậy quyền
Đến sau quả báo lưu truyền tại thân
Ác mồm ác miệng ác nhân
Bệnh tình nguy cấp thân hành đảo điên
Đói nghèo khinh rẽ cười truyền
Đến sao mình đói ai hiền cứu cho
Dặn rành tu phải thơm tho
Tắm gội lễ lạy học trò của ta
Chớ mà thân quỷ thây ma
Bẩn nhơ không tắm làm ta khó nhìn
Cửu Huyền Tiên Tổ anh linh
Các nhà cúng kính mê tình ít đi
Đại thời khổ ải lâm ly
Trăm ngàn báo chướng hiểm nguy quấn mình
Ngày nay áo xẻ rộng thinh
Quần thời không ống đinh ninh bạo tàn
Sắc xuân thì kẻ cười vang
Úa tàn hoa liễu hai hàng lệ rơi
Nói đi nói lại lắm lời
Khùng khùng ai tỉnh ai đời ngon hơn
Thấy trong bổn đạo lên cơn
Lắm người đội lốp lờn cờn chả tu
Nói cho mà ráng sửa ngu
Để Thần quở phạt khổ tu sao đành
Có Thầy nhắc nhở lo nhanh
Từ nay tu chậm mà hành thiện chơn
Thầy như cái bóng dập dờn
Sát sao theo dõi từng cơn tu hành
Tu hành nào phải tu nhanh
Chậm chân chắc dạ Phật Thành mở khai
Mấy người nặng nhẹ trần ai
Thôi mình ráng nhịn có ngày cũng xong
Nghèo thời móc bọc ni long
Bên tây lượm rác cũng không nản lòng
Dặn trần học rõ bền lòng
Vĩnh Long dạo mát bềnh bồng khói Tiên
Tục trần đạo hải thâm uyên
Kiệm lời là để bình yên lâu dài
Nhà lầu cùng với nhà đài
Đến cơn bệnh ngặt gia tài còn đâu
Khuyên trong cô bác gồm thâu
Giúp ai được giúp mới câu tu hành
Nghèo tiền niệm Phật làm lành
Giàu tiền trợ giúp kẻ mành vá thân
Chớ đừng phụ nghĩa thâm ân
Chớ đừng khinh rẽ trong trần kể ai
Nhớ rành niệm Phật gái trai
Bán nam bán nữ cũng rày lo tu
Thời kỳ bất luận sĩ phu
Có ăn có học biết tu là nhờ
Khoa học dân trí nghi ngờ
Tâm linh là có tôn thờ Cha Ông
Chớ rằng bất kính Tổ Tông
Dù cho đắc đạo cũng không ra gì
Lỡ mồm nói ác sám nghi
Hối lòng niệm Phật ngàn thì vượt qua
Chí tâm niệm tưởng Thích Ca
Niệm Phật Di Đà chớ chấp Phật Tiên
Khùng người học Phật tu Tiên
Mà gieo duyên ấy bách niên bá tùng
Nay thời mạt kiếp lao lung
Ghé ngang đất Vĩnh bút khùng khai cơ
Giáp thìn giảng giải thiên thơ
Gọi là thất quyển để trơ ai tường
Nhớ rành lao khổ tai ương
Luôn luôn ẩn nấp bên đường sông mê
Dầu cho vàng khối bạc lề
Đến khi tai họa não nề nát tan
Thời kỳ phong bạo gian ngoan
Trai thời đổi vợ gái gian đổi chồng
Ông thì hiếp cháu khổ lòng
Cha con chung chạ long bong hổ mình
Sinh ra dị loại oán tình
Ma tà nó khiến khắp mình ác duyên
Rượu say đâm giết khùng điên
Hận tình chặt xác bỏ miền nước sông
Hỏi ra Thần mới xét đong
Là do oan nghiệp khổ ròng kiếp xưa
Bây giờ quay lại khó ưa
Họ hàng ganh ghét cò cưa chung nhà
Thời kì lang chạ quỷ ma
Bốn hồn một xác có mà khắp nơi
Quỷ ma ẩn nấp trong đời
Nó thường xui khiến tứ thời làm gian
Nó khiến người cướp bạc vàng
Nó khiến cướp đất giết oan mạng người
Nó khiến nói nói cười cười
Giờ linh ngơ ngáo như người cõi âm
Nó khiến tình phát bạo tâm
Tình tràn dục lạc hiếp dâm hại người
Khùng thời nói đạo chiều mơi
Khuyên trong hạ giới nhớ lời khùng khuyên
Đất bằng dậy sóng đảo điên
Âm linh phá rối bình yên hạ trần
Xã hội phát triển rần rần
Tâm linh ma quỷ đi gần đi xa
Từ ngày du lịch nước nhà
Là ngày hội nhập quỷ ma các miền
Cho nên thời thế đảo điên
Đủ loài độc vật hại miền nhân gian
Sinh ra căn bệnh tràn lan
Ung thư độc nhọt khổ càng khổ thêm
Y khoa tiến triển êm đềm
Mà bệnh hung ác nó kiềm y khoa
Dù cho tiến triển mọi nhà
Không mà tin tưởng vại tà xâm lăng
Chỉ cần niệm Phật nhân năng
Lại thêm bái sám ác lăn trôi liền
Hàng ngày khuya sớm tinh chuyên
Đến khi vận rủi Thần truyền Tướng linh
Giúp người vượt khó thuận tình
Hết nần hết nợ lại bình an xưa
Đến đây sông cạn đò đưa
Khùng thôi cáo biệt để mưa gió lòng
Kìa kìa bầy cá ròng ròng
Có con cá mẹ dằn lòng theo sau
Khuyên người lỡ bước vàng thao
Phận làm cha mẹ nghĩ nào cho con
Chớ đừng tình dục ví von
Bỏ con giữa chợ khổ con cái mình
Nhớ rằng hiếu đạo là tình
Cội cây có gốc tới mình tới con
Ráng mà cặm cụi lo tròn
Ngày sau già cả cháu con nương nhờ
Sông kia còn có bên bờ
Người hơn súc vật là nhờ đạo tâm
Làm người chớ phụ tri âm
Chớ quên Thầy Tổ mê lầm do ta".
Sau khi nhớ rõ nằm lòng. Phàm trần mới thu hồi ý niệm. Liền ngó nhìn Kim Sơn Cư Sĩ rồi nói. Tiểu dân cũng có ít lời nhờ vả Ngài Kim Sơn. Nhìn qua Ngài biết bậc phi phàm. Tiểu dân không sao sánh được. Nhưng đạo môn mỗi nhà mỗi lý. Tiểu dân cũng có đạo môn của tiểu dân.
Nay dừng chân Thủy Mộc Thành chỉ là cái cớ. May thay gặp được Kim Sơn Đạo Nhân Ngài. Cũng xin Ngài giúp tiểu dân truyền ít lời ra. Cho ai đến chốn này nghe được. Biết được đạo môn công pháp nhỏ bé của tiểu dân. Đó gọi là có qua có lại vậy.
Kim Sơn Chủ Quán mới nói. Các hạ đã nhận lời giúp ta truyền giáo. Thì Kim Sơn Cư Sĩ ta nào quên ơn bội tín. Các hạ có lời cứ nói. Kim Sơn ta giúp đỡ hết lòng. Coi như là trao dồi công pháp.
Phàm trần mới tập trung ý niệm rồi đọc ra bí pháp.
MƯỢN BÚT.
"Ta mượn bút phàm hỏi trần nhơ
Sông kia trong đục mấy khúc nhờ
Phật Tiên quan trọng hay nhân đạo
Bạc tiền vinh nhục chuyện ngẩn ngơ.
Ta hỏi dương trần cái đường tu
Dục tình chi phối lắm âm u
Kẻ thì kinh kệ người thi phú
Tối đến ở truồng thế sao tu.
Ta mượn bút phàm tạt vần thơ
Hồn thiêng sông núi hóa đạo thờ
Niệm Phật huệ linh tương tư nhớ
Bát nhã niết bàn chỉ vần thơ.
Ta mượn thân phàm ánh huệ minh
Xác tục bút nghiên điểm chân linh
Hữu xạ tự nhiên truyền thiện tín
Người đọc hồn an sống thiệt tình.
Ta mượn chút tình đất Cửu Long
Sơn hà môn đạo trãi mênh mông
Chư Thần bát ngát thương chèo chóng
Đạo hóa cơ hồ đạo viên thông.
Ta mượn tánh phàm nói Phật Tiên
Dặn người thiện chí niệm Phật duyên
Xưa đạo mịt mù bao lưu luyến
Nay mở cơ huyền độ tam duyên.
Chữ rằng có Phật Cổ Vương Minh
Ba ngàn thế giới rộng lặng thinh
Cổ Xá Phật đàn ngài nhiếp chính
Một tớ một thầy đạo hằng in.
Ta nhắc cho trần nhớ Phật xưa
Trời trăng mây nước lắm gió mưa
Phật Cổ Vương Minh thường cứu chữa
Độ kẻ lụy mình đặng đò đưa.
Quốc độ Phật kia rộng ba ngàn
Hiệp thiên thế giới chẳng ngó ngang
Thương lời ta khẩn xin khai sáng
Phật Tổ Vương Minh cứu muôn ngàn.
Thuở ngày đắc đạo bể dâu sang
Bán gạo nuôi cha thuở Tam Hoàng
Qua thời Ngũ Đế thường du tản
Cứu giúp người ngay sống nhẹ nhàng.
Cổ Phật Vương Minh chọn Nam Đàn
Chỉ độ dương trần một kiếp nan
Sai ta dặn kỹ người trai tráng
Niệm tánh danh ngài rộng thiên nhan.
Cổ Phật Vương Minh lại chỉ truyền
Tám muôn ức vạn pháp cơ huyền
Sai ta Nhị Lực thường lưu chuyển
Rãi khắp hạ trần phá đảo điên.
Dặn dẫn cho rành Phật Vương Minh
Cổ Phật ngàn xưa thoát tử sinh
Ngày nay mạt pháp do mê tín
Mượn bút lâm phàm dắt chân linh.
Ta mượn Nam Kỳ chuyển chân tu
Một lòng chí niệm chuyển phàm ngu
Nam Mô Phật Tổ Vương Minh Pháp
Gột lòng rội rữa kiếp nhược nhu.
Nay hiệp đàn cơ vận pháp tiên
Kìa cung Bạch Ngọc sáng cơ huyền
Tam Thanh đồng tử mời di chuyển
Cổ Xá Phật Thành đón người duyên.
Cổ Phật Vương Minh thệ một lời
Bằng dân Nam Việt bỏ chơi bời
Chăm lo đạo đức tu cho tới
Niệm Phật nhiếp tâm khổ trần vơi.
Có người thiện tín lắm hồ nghi
Hỏi rằng Cổ Phật thật xuống ni
Ta mới thưa rằng người hữu chí
Niệm tánh danh ngài thoát mê si".
NAM MÔ VƯƠNG MINH CỔ PHẬT.
Kim Sơn Đạo Nhân nghe xong liền vỗ tay khen. Đúng là tam sinh hữu hạnh. Tam thế đồng nhân. Các hạ mang thân phàm mà lòng lại không phàm. Lại có Tông Sư phụng tín. Thờ kính đại năng. Đúng là đáng quý. Đáng quý thay.
Có câu nói. Ba đời Giác Giả đồng tông. Ta với các hạ tuy tín phụng khác nhau. Nhưng lòng luôn vì đại đạo. Lời các hạ nhờ vả. Kim Sơn Cư Sĩ ta chỉ cần gặp ai đủ duyên sẽ truyền thừa ý chí đại đạo tôn chỉ của các hạ.
Ngược lại là các hạ lần này dạo hồng trần. Cố gắng giúp Kim Sơn Đạo Nhân ta truyền bí pháp đến tông môn. Ấy gọi là phúc sinh vô lượng vậy.
Nói chuyện như chỉ trong chốc lát. Thật ra là hết cả ngày trời. Tín tiền trà nước xong. Phàm trần liền rời đi quán nhỏ. Khi bước ra khỏi quán. Quay đầu nhìn lại, khung cảnh đã mất tâm. Xung quanh chỉ là bức tường trống rỗng. Lúc này phàm trần mới tá hỏa. Hóa ra là mình gặp cao nhân.
Phàm trần vừa đi vội về Thành Chấn Tông vừa mỉm cười vì cuộc trò chuyện hôm nay thú vị.
Phàm Trần chỉ bảo lưu lại thời gian ngắn. Xin phép được cư ngụ trong Thủy Bích Đàm cho thanh tĩnh. Phàm Trần chả muốn gì ở Thành Chấn Tông. Hắn vô cầu vô dục. Chỉ là thú vị ngôi thành này. Nên muốn dạo chơi tùy hứng.
Sắp xếp xong chỗ ở tại Thành Chấn Tông. Phàm Trần cất bước dạo quanh Thủy Mộc Thành. Không biết do ma xui hay quỷ thần khiến. Hắn bước chân đến một quán trà khuất trong con hẻm nhỏ. Quán trà nhìn củ kỹ, một thanh niên mặt mày trắng trẻo, dáng người anh tuấn bước ra vui vẻ rót nước chào mời.
Phàm Trần cũng không khách khí. Hắn hỏi thăm thanh niên chủ quán họ tên. Chủ quán nói. Bần đạo đạo hiệu Kim Sơn. Quý khách cứ gọi Kim Sơn Cư Sĩ, hay Kim Sơn đạo nhân đều được.
Nhìn qua thanh niên chủ quán Kim Sơn này hết sức anh tuấn. Răng trắng môi son. Khí tức bình ổn, như Tiên Nhân hạ phàm mà không nhiễm chút bụi trần. Phàm Trần hiếu kỳ mới hỏi. Chẳng hay vì sao Đạo hữu lại ở Thủy Mộc Thành. Đạo hữu tu pháp gì, chứng môn gì, ân Sư gọi thế nào?.
Chủ quán Kim Sơn mới cười nhẹ trả lời.
"Từ ta tục gọi Kim Sơn
Danh truyền Cư Sĩ thiệt hơn bỏ lìa
Tu hành công pháp sớm khuya
Chí chân niệm Phật Tiên kia song hành".
Phàm trần sau khi nghe xong hết sức bất ngờ. Vì thế gian hiếm có người Tiên Phật song tu công pháp.
Chưa dừng tại đó Kim Sơn Đạo Nhân lại nói.
" Cũng cái duyên trần ngược với xuôi
Bao năm chẳng quản chuyện ngậm ngùi
Phàm thế ít người hay biết đến
Nay ông đến được đạo mừng vui".
Thiệt chằng giấu gì đạo hữu. Nơi này có cấm chế trận pháp do Kim Sơn Cư Sĩ ta thiết lập. Người phàm khó vào được. Dù là tu vi cao thâm vượt qua ngũ cảnh mà không duyên phận cũng chưa chắc đến được đây. Mà nay ông có cơ duyên lành đến được, âu cũng là thiên số.
Phàm trần lại há hốc mồm. Thật là nước chỗ này sâu quá. Thủy Mộc Thành lại có cao nhân bậc cỡ này.
" Nhìn qua tuấn tú thanh niên
Môi hồng răng trắng tóc tuyền u minh
Tưởng đâu là kẻ phàm sinh
Ngờ đâu tu sĩ oai linh nhiệm mầu".
Kim Sơn chủ quán mới nói. Đạo hữu quá khen. Chắng hay danh tánh tường tri. Nói cho Kim Sơn ta được rõ.
Phàm trần đáp. Không giấu gì Kim Sơn Đạo Nhân. Kẻ hèn tục gọi Phàm Trần. Vô môn vô phái. Lòng chí thiện thật chân. Dạo đó đây tìm hiểu chúng dân. Vô tình lạc bước gặp nơi đây vậy.
Kim Sơn Đạo Nhân mới cầm ấm trà rót cho phàm trần tiếp rồi nói.
" Thiệt ông hữu thỉnh hữu nghinh
Đến nơi tệ xá tư vinh vui vầy
Từ ta cách biệt đó đây
Ẩn thân chờ đợi duyên này mấy thu
Ngày nay gặp gỡ sĩ phu
Ít lời nhắn gởi vân du thôn nghèo
Bằng ông thân phận bọt bèo
Có ra nhân đạo lời nghèo nhắn cho".
Phàm trần cảm thấy thú vị, mới hỏi Kim Sơn Ngài có gì cần dặn dò. Kẻ tiểu dân này tuy không phải cao cao tại thượng. Nhưng hễ có ai nhờ thì giúp. Đó là chuyện bình thường không có chi ái ngại.
Kim Sơn Đạo Nhân cười cười rồi đáp. Chỉ là ít lời tâm huyết nhắn gửi cố hương. Ông có đi qua đến đoạn đường cứ truyền tin giúp Kim Sơn ta vậy.
Phàm trần mới hỏi vậy xin Kim Sơn Đạo Nhân cứ nói. Tiểu dân cố gắng ghi nhớ. Bằng gặp người hữu duyên nói lại trong dân chúng giúp truyền lời vậy.
Chủ quán tự rót cho mình một bát trà. Vừa uống vừa ngâm nga mấy câu khó hiểu.
"Giáng phàm mượn bút hóa thi
Chép biên dặn để tu trì cho xong
Từ ngày ẩn thế trần hồng
Từ ta cách biệt gìn lòng nam mô
Hôm nay mới viết một bồ
Dặn rành bổn đạo điểm tô tại lòng
Dẫu Thầy cách mặt trần hồng
Nhưng luôn quán xét coi trông dân hiền
Dặn người tu thảo chính chuyên
Thờ Cha kính Mẹ giữ liền đạo tâm
Thế thời sao quá đa dâm
Tâm phiền ý loạn mê lầm dẫn điên
Đạo Từ truyền bá diên niên
Tứ Ân giữ trọn Tam Thiên gần kề
Long Hoa cận thế đón về
Dặn rành bổn đạo một lề lối xưa
Bằng ai giả dạng mây mưa
Xưng Thầy Xưng Tổ bãi bừa lố lăng
Thầy còn ẩn dạng vĩnh hằng
Dõi theo bổn đạo nhơn năng tu trì
Ngày Thầy ẩn thế tường tri
Đêm Thầy dạo chốn huyền vi thuyết rành
Tu là bỏ thói lanh chanh
Sai đâu sửa đấy lời lành dạy khuyên
Nhớ rằng niệm Phật cho chuyên
Lạt chay là để thiện duyên nối lòng
Tu hành bá tánh trần hồng
Dục dâm là để nối dòng cháu con
Chớ nào thấy gái còn son
Tham mê chồng vợ người toan bỏ mình
Thầy nay tá xác hữu linh
Mượn trong nhân đạo viết in dặn rành
Nam kỳ dân thiện khôn lanh
Mới mượn xác tục đêm thanh giảng truyền
Giữ câu đạo đức sĩ hiền
Sấm Giảng là để dạy khuyên kẻ khờ
Thấy trong bổn đạo ngó lơ
U mê tà tín bỏ bờ công phu
Thiên cơ nói nhặn nói cù
Tu là niệm Phật chớ u mê lòng
Mình sai mình sửa cho xong
Giữ lòng tín thiện bềnh bồng tiêu tan
Từ ta cung Thượng xốn xang
Cách trần mấy khắc rộn ràng bể dâu
Thương dân chúng quá lo âu
Áo cơm thời buổi âu sầu khổ lao
Từ ta thấy kẻ má đào
Vải bô thiếu thốn lộn lào nhố nhăng
Hổ thay tiên tổ quy thăng
Cháu con đồi trụy dạy răn chả chừa
Ngày nay trần hạ làm bừa
Bỏ lề Đức Khổng cù cưa Huê Kỳ
Khuyên trong lê thứ xét suy
Ráng mà niệm Phật vậy thì vượt qua
Chư Thần nghe rõ lời ta
Ngày đêm khảo xét yêu ma tu hành
Mấy lời trần tục đêm thanh
Mượn chàng tuổi trẻ viết rành thi thư
Ai tin ráng chí chơn như
Gìn lòng giữ đạo chần chừ tiêu tan
Chớ rằng tin thuyết tà gian
Nói Thầy chết mất bỏ đàn giáo dân
Thầy xưa vắng mặt tu chân
Nay Thầy nhắc nhở chuyên cần lo tu
Ít lời thiện tín công phu
Thôi Thầy chấp bút vân du ít ngày
Đến chừng có việc quy lai
Xét xem bổn đạo ai ai tu lành
Bằng như kẻ dữ sắc thanh
Có Thần bảy núi phạt rành khảo tra
Hồn liền thác xuống đọa sa
Diêm Đình khổ ải dại tà trầm luân".
Vài lời thi phú dân gian. Xin các hạ đừng chê cười. Bổn môn còn trong nhân đạo. Các hạ khi vân du rảnh rang thì đọc lên, tự có người nhận biết, nghe được tự tín phụng hành. Đó là giáo pháp đạo môn của Kim Sơn Cư Sĩ ta. Không ai có thể giả mạo được. Còn có ít lời sau. Các hạ cố gắng ghi nhớ. Nói rồi chủ quán lại vừa thưởng trà vừa ngâm nga đọc tiếp.
"Hỏi thăm Cô Bác với Chị Anh
Mấy bận tu hành lắm tử sanh
Từ ta vắng mặt còn Bát Chánh
Thanh Sĩ nương nhờ Diệu Đế Thanh.
Biết rằng lòng tục khó trì tu
Từ ta vắng mặt ít sĩ phu
Giáo lý giảng truyền tuy vô chủ
Niệm Phật tại mình quyết trì tu.
Nhắc cho Anh Chị rõ rành
Ông Bà Cô Bác ráng hành phước duyên
Nhớ từ khai đạo truân chuyên
Tây An Cổ Tự cơ huyền ẩn tâm
Bửu Sơn cách mặt tri âm
Đó là kỳ nhứt quan lâm đạo màu.
Tứ Ân Hiếu Nghĩa nhị trào
Bà La Ni viết kinh thao lược trần
Bổn Sư Ngô Lợi giảng dân
Mới truyền chú pháp ấn thần trừ ma
Mỗi thời diệu pháp Thích Ca
Đến chốn làng Hòa khùng nói giảng duyên
Kỳ ba chỉ niệm Phật Tiên
Ăn ở cho hiền lòng phái tùy tâm.
Kể từ tách bến xa xăm
Đò đi chín bể dạo tầm lục châu
Người còn khoát áo sòng nâu
Từ khuyên Anh Chị câu mâu bỏ lìa
Tu hành chớ ngó chuyện kia
Nhìn sang chuyện sớm rồi khuya tu gì
Ngày nay có cháo có mì
Chớ nào đói khát dị kỳ năm xưa
Thấy trong dân chúng lọc lừa
Mình người bổn tánh người xưa quay về.
Từ khuyên Anh Chị một bề
Xét tâm cho kỹ lối lề ổn an
Đạo thời có vái có vang
Có kinh có khấn có hàng Nam Mô
Mình tu mày mặt điểm tô
Dương Gian Âm Phủ một bồ lý chơn.
Nhứt kỳ khai pháp Tà Lơn
Nhị Kỳ Phổ Độ Tượng Sơn rõ rành.
Tam Kỳ dạo quẩn dạo quanh
Làng Hòa để lại lòng lành rời đi.
Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni
Đâu kêu trần cúng lưu ly ngọc vàng
Nhớ cho tu tánh ẩn tàng
Thiện tâm trao giữ mới hàng Nam Mô
Ngày nay cúng kiến bày phô
Dị kỳ ma quỷ điểm tô đàn tràng
Từ phiền Anh Chị xốn xang
Dọn lễ chay đàn bá tánh cười chê
Chớ ham tụ tập u mê
Đông như hội chợ rồi về mình ênh.
Đạo thời niệm Phật chớ quên
Dẫu đi muôn dặm vững bền công phu
Ngày nay lắm thuyết âm mưu
Giả thần xưng Thánh thiệt tu mấy người.
Kể từ Thanh Sĩ mấy mươi
Đến nay pháp kết ai lười chịu thôi
Nhắc trong Anh Chị cho rồi
Giáp Thìn tu tập chớ thôi não phiền
Đau thì uống thuốc bình yên
Đói ăn vững dạ thiện duyên tại lòng
Hỏi rằng Thầy ở Tây Đông
Thưa rằng Thầy ở non Bồng chờ con
Tu đi chớ có mõi mòn
Mượn câu văn tự nước non hộ trì
Tu gìn đạo thống oai nghi
Tự mình thắp đuốc tường tri đạo Thầy
Tùy thời gọi tớ gọi bây
Tùy thời uyển chuyển mới này người tu
Hỏi Thầy chỉ cách công phu
Tứ thời cúng lạy chỉnh chu chưa tròn
Thưa rằng đạo bể bằng non
Tám muôn vạn pháp sao tròn đạo đây
Từ thấy niệm Phật nó hay
Mới truyền niệm Phật công dày đức cao
Thiền Tông cũng đặng về mau
Nhưng sợ đi lạc làm sao dân hành
Mật Tông niệm chú quá nhanh
Lại không chắc gốc mấy thành hiểm nguy
Thôi mình chậm bước mình đi
Còn tùy Anh Chị chịu đi đường nào.
Hỏi Thầy tu phải làm sao
Thế thời kinh tế đường nào ổn an
Hỏi Thầy bán cháo bán nhang
Hay bán vàng bạc tội càng nặng không
Hỏi Thầy khuya sớm mần nông
Vụ mùa thất bát thôi không tu hành
Hỏi Thầy sao phải nhàn thanh
Tu sao hội nhập cho nhanh dân tình
Sắn đây trên bước đăng trình
Từ mới dặn rõ dân mình chữ tu
Xưa thời nông nghiệp dễ tu
Ngày nay quy hoạch lu bù xót dân
Thôi thì mình ráng theo trần
Cứ mà hạn chế làm mần ăn gian
Kia kìa cổ phiếu lên sàn
Kia kìa thương mãi bán hàng văn minh
Phận làm Phật tử trung trinh
Dụng công ăn học tùy mình bước đi
Cháu con nó học được gì
Tùy công ứng dụng chấp chi thói phàm
Ngày xưa vườn ruộng trâu ham
Ngày nay đói khó quyết làm công ty
Tứ thời không rảnh cúng chi
Mình cố niệm Phật Phật thì chứng cho.
Dụng công khắp chốn thành to
Người tu là phải chuyển nho hóa phàm
Chăm tu chăm học chăm làm
Biết suy biết xét không làm khó ai
Mình trên tuân lệnh Như Lai
Ở dưới hạ này pháp luật phải tuân
Tu hành bỏ thói dững dưng
Bỏ phường tà mị tự xưng Phật Thần
Dẫu ta có thật tại trần
Cũng không gặp chúng phô gần bày xa
Chỉ truyền lời nói đi ra
Là khuyên tu niệm nước nhà ổn an
Chớ nào dẫn dắt tà gian
Người ngay niệm Phật xóm làng đều khen
Thấy thời kiếp đỏ kiếp đen
Trước gương thấy khắp chông đèn văn minh
Khuyên người hữu tính trung trinh
Khát khao tìm đạo tự mình lo tu
Niệm Phật còn khổ lu bu
Là do nghiệp chuyển cứ tu an lành
Có người nghiệp chuyển an nhanh
Có người khổ mãi banh chành khắp nơi
Nói Thầy lừa dối mị đời
Do không chịu niệm nhất thời quyết tâm
Đạo nào Bắc lấn Nam xâm
Chẵng qua phương tiện tùy tâm mà hành
Tu là trung đạo cho rành
Chớ ham ép xác ăn hành ăn rau
Ngày thời ba bữa cơm vào
Có công có chuyện thì mau đi liền
Người già mới rảnh ở yên
Tứ thời cúng kính Cửu Huyền Ông Cha
Còn như tuổi trẻ đi ra
Lớn lên xuất nhập nước xa nước gần
Thì thôi mình ở trong trần
Ráng lòng niệm Phật là Thần độ cho
Xưa Thần Bảy Núi nhỏ to
Sau này di chuyển độ trò năm châu
Thần còn lui tới Châu Âu
Chớ nói long lầu Thần chẳng có đi
Chư Thần pháp tướng uy nghi
Vào ra ba cõi độ thì dân an
Mấy lời nói trước đèn nhang
Giờ Tỵ đã điểm Tây Phang lên đường".
Phàm trần nghe xong cảm thấy lời châu ngọc, tuy khó hiểu mà ngụ ý khuyên tông môn các hạ phải lo bền lòng chặt dạ mà giữ gìn mối đạo oai nghiêm.
Kim Sơn Cư Sĩ mới vỗ tay liền nói. Khá khen các hạ phàm trần. Nhìn qua một kẻ tục chân. Trầm luân ngàn kiếp không có mùi tiên khí. Nhưng lại hiểu được lý chơn. Thật lạ. Thật lạ. Đúng là nhân sinh không gì không có.
Bần đạo còn có một quyển bí pháp. Vì trước khi rời khỏi tông môn cách đây gần trăm năm. Bần đạo có truyền thừa 6 quyển thiên thi. Nay môn đạo gìn kỹ lưỡng. Bần đạo trong những năm ẩn tu tại Thủy Mộc Thành. Đã hoàn thành thất quyển thiên thi. Là công pháp tối linh vô thượng. Nay các hạ giúp dùm truyền ra nhân đạo. Hễ là người của tông môn, nghe qua liền biết lời Kim Sơn Cư Sĩ ta dặn chỉ.
Nói rồi Chủ Quán Kim Sơn liền đọc bí tịch.
SẤM GIẢNG QUYỂN 7.
"Thương mạc kiếp cơ cùng khổ ải
Đạo đại từ giãi đãi còn ai
Mấy lời tâm huyết hôm nay
Thành lòng chỉ dẫn trần ai phút này
Tân thời đại bấy chầy nhương nhiễu
Vật xa hoa chất lại bao điều
Cùng đinh mạc hạng cô liêu
Biến di chuyển tướng mòn tiêu mặt mày
Điện với đóm ngày rày sáng sủa
Quỷ cùng ma vây bủa khắp nơi
Cái đại thời yêu quỷ trời ơi
Mạt vận thế rối bời đạo đức
Nào trang sức lụa là mỏng dực
Phô dạng bày cùng cực dị kỳ
Mạng phủ đầy giới trẻ dậy thì
Bao oan trái kèm theo dân trí
Người bổn đạo cũng lầm tôn chỉ
Dần rời xa ý chí ban đầu
Xưa ruộng vườn nhà cửa sòng nâu
Nay tân thế gác lầu ánh tía
Khùng thương khắp thế trần trao trỉa
Biết tân thời khó tránh miệng bia
Vật chất kìa nó bám lia chia
Thấy dân khổ khó lìa tiền bạc
Trước sáu quyển nói liền mạch lạc
Qua trăm năm tiền bạc bám bu
Nay quyển này nói rỏ công phu
Thời đại mới tu cho đúng lý
Mượn đất Vĩnh tìm người thiện chí
Tá bút phàm vô thủy vô chung
Nay khùng một dạ thung dung
Rầu lo bá tánh mục ung tu hành
Hiển cơ nói cạn nói nhanh
Nói cho cái biết long lanh dạ sầu
Khùng xưa một gã sòng nâu
Khùng nay thời thế ẩn sâu vô cùng
Dù cho anh chị nhìn chung
Gặp khùng giữa chợ tướng dung ẩn hình
Huống chi thời thế điêu linh
Hiện cơ là để sắc thinh dạy truyền
Ai tin thì đặng tu hiền
Người khinh nói xạo lụy phiền mai sau
Đời nay sống rất gắt gao
Cái tình cái nghĩa qua sào vứt luôn
Thời xưa còn có cái huông
Thời nay áo mặc gỡ tuông nút liền
Thời xưa đạo một mối liền
Thời nay đứt gánh ngã nghiêng vô cùng
Một hôm khùng mới lạnh lùng
Tạt qua ngang chợ khùng khùng ngó nghiêng
Thấy cô bán cá nét duyên
Giết liền mấy bận thu tiền khách mua
Khùng liền tiến tới phân bua
Sao cô giết vội bán mua tội tình
Cô kia mới nói thật tình
Ông ơi nghề nghiệp duyên mình chịu thôi
Không làm chết đói nhóc nhoi
Làm thì biết tội ôi thôi ráng làm
Muốn khuyên khùng lại chịu cam
Lý nào khuyên giải luận đàm sao đây
Khùng buồn dạo khắp đông tây
Đi ngang đất Vĩnh ngó thầy ngó ta
Cái thời cũng lắm dị tà
Không còn xe ngựa xe ga chật đường
Bà ba áo trắng phi phương
Quần nâu nem đáy khùng thường bận mang
Dẫu cho thời thế xốn xang
Cha ông gìn giữ lệ làng khùng vương
Khùng thời một dạ chao tương
Tránh người dòm ngó khùng thường theo dân
Nay thời yểm cựu nghinh tân
Ân ân ái ái khắp trần hạ vương
Khùng thời ghé quán bên đường
Gặp cô gái trẻ kiên cường trâm anh
Cô thời vóc ngọc vải manh
Moi son điểm thắm lượn quanh nói chào
Lại gần bắt chuyện thanh cao
Hỏi ra mới biết nghề nào làm ăn
Cô cười ông thật là tăng
Hay ông là tục lăng xăng giữa trần
Thấy ông ăn mặc thanh bần
Em thời nói rõ chuyện tần chuyện nam
Thời này vật chất luận đàm
Tiền tài trên trước em ham sang giàu
Biết ông đạo đức thanh cao
Nhưng thưa bần đạo thời nào rồi ông
Thời xưa sợi chỉ còn cong
Thời nay áo mặc chồng không ông à
Em thời tánh vạy tánh tà
Biết tiền trên hết tình là bạc muôn
Nghề em sắm sửa tấn tuồng
Nói năng lịch lãm tìm guồng mà quay
Thời xưa còn lắm ông Tây
Thời nay cuộc thế chất đầy đại gia
Khùng nghe ả nói thiệt thà
Lắc đầu chắc lưỡi khùng liền bước đi
Ả thì vội vã chuyển di
Quay đầu hỏi khẻ ông thì đi đâu
Khùng rằng áo vải bên cầu
Ẩn thân lánh thế một bầu tu chơn
Ả cười nhoẽn miệng trách hờn
Sao không khuyên giải thâm ơn chỉ rành
Cho em bỏ thói chóng chành
Em theo ông học tu thành Như Lai
Khùng cười nói thiệt cô hai
Cô người kinh diễm anh tài phương nhi
Sinh lời ai dám dắt đi
Cô mà dụ dỗ vậy thì tiêu tan
Bằng như ý chí hùng gian
Gặp cô cũng phải nhà tan nát liền
Cô cười thành sụp đổ nghiêng
Cô đi tan tát bạc tiền hùng anh
Khùng nay chỉ tấm chiếu manh
Gặp cô hội ngộ vô danh xá gì
Khuyên cô thì được ích chi
Nếu cô đã quyết cô đi đường tà
Khùng thời dạo khắp Ta Bà
Nhìn người thấu tỏ yêu ma trong đời
Đến đây cách biệt chân trời
Khùng cùng cô ả không lời tách ra
Kể trần thiệt lắm xa hoa
Gái thời bán sắc trai ta bán mình
Dạo quanh dân mất đức tin
Do u mê lắm do tình loạn ly
Đại thời kinh tế suy vi
Bạc tiền khó kiếm đói thì khắp nơi
Nước nay mua bán tiền lời
Khó xin chén nước như thời thế xưa
Giông dài lại đến ban trưa
Khùng mới xuống bến nằm bừa cho xong
Gầm cầu mát lạnh thong dong
Tĩnh tâm xét kỹ cái lòng dạ dân
Khuyên trần kỳ biến tu thân
Khác thời khác thế liệu phần lo tu
Tu này cũng lắm công phu
Tùy nghề tùy nghiệp cứ tu tại lòng
Có người đâm giết trần hồng
Khùng khuyên niệm Phật rửa lòng tại tâm
Có người mua bán tà dâm
Khùng khuyên niệm Phật tại dâm ý mòn
Có người bạc góp thon von
Khùng khuyên niệm Phật bạc non giúp giùm
Bạc mười đã lắm tùm lum
Sáu mươi bạc góp gông cùm khổ nguy
Có người làm ở công ty
Khùng khuyên niệm Phật giải nguy sau này
Có người xưng tánh làm Thầy
Chơi bùa chơi ngãi hại đầy khắp dân
Khùng khuyên niệm Phật tu thân
Để sau tử cận liệt thân nằm hoài
Ráng mà niệm Phật sớm mai
Xả ly tội ác thác rày nhẹ phiêu
Gặp liền cô bán bún riêu
Tuổi vừa mười tám đánh liều yêu đương
Khùng xin vội miếng nước tương
Cô kia cười khẻ hỏi hương thôn nào
Khùng rằng viễn khách ba đào
Thấy cô trẻ đẹp má đào cười duyên
Khùng khuyên cố gắng tu hiền
Niệm câu Phật hiệu hạ liền dâm tâm
Ráng thời chịu đựng mấy năm
Tuổi qua hai bốn gặp mầm duyên xưa
Trai thời lãng khách gió mưa
Mình gái trung liệt không bừa không lang
Cô thời phận gái hồng nhan
Lớn lên tình dục rõ ràng mới hay
Biết rằng sinh lý đong đầy
Bớt ăn chăm việc thân này nhẹ tênh
Khùng thời cất bước lênh đênh
Gặp người lao động gối mền khùng cho
Khuyên anh chạy chiếc xì bo
Chầm chậm kẻo gặp nguy to anh à
Thế thời luật pháp nước nhà
Phải tuân phải thủ giữ mà kỷ cương
Gặp kìa ông bác vét mương
Ông chú làm đường khùng bắt chuyện vui
Nói khuyên rơm rã đượm mùi
Nghĩa tình dân dã đui cùi vẫn khuyên
Có người đến hỏi tu hiền
Khùng thưa ráng giữ bạc tiền thủ thân
Sống thời niệm Phật rần rần
Cơm ăn lót dạ thác Thần gọi đi
Gặp anh vác mướn cu li
Khùng khuyên ráng chí cứ y dạ làm
Gặp người hay tánh luận đàm
Ỷ cao ăn học bậc làm cha ông
Ỷ mình đạo lý nói thông
Lắc lèo bẻ lái bẻ cong đạo khùng
Khùng thời giữ vẹn lòng trung
Một lòng niệm Phật ung dung xa lìa
Người duyên giảng dạy đêm khuya
Kẻ không tin kính xa lìa kẻo nguy
Bởi đời trần hạ lâm ly
Ít người đạo đức quỷ đi chung đường
Ngày nay lộ giới tỏ tường
Đèn thời chiếu sáng rõ phường mặt gian
Đạo nay toàn nói y phang
Lẽo mồm lẽo mép tu càng tu ngông
Học vài ba chữ tây đông
Bác liền bãi bỏ lệ lòng cổ xưa
Đọc qua kinh sách tam thừa
Liền phán Chư Tổ nói bừa nói ngông
Nói rằng chỉ Phật một Ông
Thích Ca giáo đạo chứ không Tổ Thầy
Niệm Phật mê tín tà tây
Bác bài xích bỏ pháp này Tịnh Tông
Nói rằng Thầy Tổ là ngông
Là điên là dại là không ra gì
Khùng khuyên thiện tín tường tri
Chớ theo ác thuyết gian nguy sau này
Mình còn tục trí ngu đây
Dám cười Thầy Tổ khổ này ai mang
Biết cho tường tỏ mới an
Tu nhân học Phật phải càng khiêm cung
Mình còn tục lụy lung tung
Lớn lên tình dục lao lung trói người
Gái trai đi đứng nói cười
Kết duyên bè bạn người người như ai
Chớ đừng xưng vọng Như Lai
Chư Thần quở phạt thân rày chó heo
Tu hiền dẫu có gieo neo
Chớ mà phạm pháp thân treo lao tù
Kiếp người phải ráng công phu
Kính Thần Tiên Phật mây mù xóa tan
Chớ đừng khinh vọng đèn nhang
Chớ mà vọng tưởng mình càng cao xa
Thế thời bổn đạo đi ra
Có anh có chị làm xa nước nhà
Xứ người khổ lắm phôi pha
Đói ăn thiếu uống hỏi mà Thầy đâu
Thưa rằng ta dạo năm châu
Cùng là bốn bể sòng nâu ẩn hình
Dù anh dù chị thiệt tình
Vái vang cầu khẩn thuận tình lạc an
Thầy tuy ẩn dạng ngó ngang
Lúc mà buồn khổ thở than bên Thầy
Vô vi không thấy mà hay
Không tin mà có Đức Thầy bên ta
Kiếp người chết cũng ra ma
Sống thì một dạ Phật Đà xót thương
Thế thời vật chất tai ương
Bạc tiền trăm thứ ngàn phương bám mình
Loạn ly cái chốn tâm linh
Tà ma vây bủa quanh mình sáu canh
Ráng thời niệm Phật cho nhanh
Kính trọng Thần Thánh ở quanh thôn mình
Tu nhân học Phật trọng tình
Kính thần kính Thánh mới hình chơn tu
Xưa khùng một dạ công phu
Tuổi chưa mười tám mây mù đã tan
Dẫn rằng lao khổ gian nan
Mấy bận trần hạ lại càng đạo tâm
Sự tu nằm ở cái dâm
Chớ có chối bỏ cái tâm vại tà
Đói ăn khát uống dâm mà
Là trong nhân đạo Di Đà giảng xưa
Dục thời trầm mịch gió mưa
Mà câu niệm Phật thích ưa hợp thời
Nhớ rằng thân hãm rối bời
Đi đứng niệm Phật dục thời niệm lên
Xưa ta dạy pháp làm nền
Nay ta giảng rõ tu rền sấm vang
Tứ thời niệm Phật là an
Không quần không áo niệm càng Phật thương
Đó là bí pháp Minh Vương
Di Đà Sám Pháp có phương thuốc này
Sám lòng sám dạ sám Thầy
Niệm Phật tắm gội dục này tiêu tan
Sen từ bùn nở tỏa lan
Người trong bể dục Phật càng xót thương
Phật nào quở trách tai ương
Phật nào hâm dọa đủ đường đọa sa
Tu là vượt chốn can qua
Tu là giông bão người ta hỏi đường
Người sai niệm Phật Phật thương
Người mê niệm Phật Phật đường mở khai
Hỏi ta có phải Như Lai
Thưa rằng trần hạ miệt mài ẩn tu
Thích Ca truyền dạy công phu
Kim Sơn là hiệu chơn tu ngàn đời
Lại nhìn ngó dạng chân trời
Sắp tới mưa bão ta thời bước nhanh
Đêm khuya trần tục tu hành
Chén trà bát nước dạy rành người ngay
Làm người phạm lỗi dẫy đầy
Trãi qua lầm lạc lòng này lo tu
Ai mà không lỗi không ngu
Chớ có giấu diếm lu bu khổ hoài
Lại khuyên thiện tín hàng ngày
Mình người bổn đạo thật ngay tu hành
Nữ nam cách biệt thật thành
Người có chồng vợ chớ tranh đi cùng
Dù là bạn đạo tu chung
Có chồng có vợ công dung giữ rành
Xưa khùng dạo chốn Nam Thành
Gặp anh có vợ gạ cô có chồng
Dẫu rằng Thầy ở tại lòng
Mà làm ăn vậy sái công tu hành
Có thời khùng mới nói rành
Đạo từ nhân đạo tu hành làm nên
Dầu cho ý chí vang rền
Cướp chồng cướp vợ tu lên bao giờ
Nói ra xấu mặt trần nhơ
Ai sai thì sửa chớ chờ ta khuyên
Khùng thời nói cuộn nói điên
Dặn người có đạo gieo duyên giúp đời
Tu không lôi kéo người ơi
Giữ lý bát chánh sống đời nhàn an
Niệm Phật dẫu khó muôn ngàn
Dẫu cho phiền lụy mình càng niệm lên
Cô kia lên phố bỏ quên
Bán bia bỏ rớt cái tên họ hàng
Bởi tiền bạc khổ lầm than
Nén lòng xót dạ vái vang Tổ Thầy
Mong trên Phật độ cô này
Vượt qua kiếp nạn đong đầy đức ân
Anh kia hàng cấm hại dân
Tù gông xiềng xích hạ trần ghét khinh
Thế thời sao lắm khiếp kinh
Nào là tiền điện tiền ghinh quan tài
Hạ trần trăm mối tiền ai
Tiền hành tiền chính tiền quài sao xong
Dặn cho bá tánh rõ lòng
Bốn ngày chay lạt là tông giáo Thầy
Chớ mà cố chấp khổ thây
Phải thông kinh lạc đong đầy đủ thân
Cái phương nguyên lý xa gần
Tu cho minh triết mới cần là tu
Chớ mà tu ngục tu ngu
Chấp mê sự tướng lu bu quá trời
Ngày nay ít nói chuyện chơi
Chăm làm kiếm bạc đủ thời lo ăn
Đạo ngàn muôn dạng trời trăng
Ai tu nấy được cười gằng bỏ qua
Thích thì lui tới nước trà
Ghét thời tạm lánh người ta không phiền
Chớ đem niệm Phật gieo truyền
Vào nơi không tín họ liền ghét khinh
Khùng thời dạo khắp nhân tình
Biết qua lắm chuyện im mình lo tu
Nhắc cô nhắc chị chỉnh chu
Có sai niệm Phật khùng lưu phước lành
Nhớ cho phải ráng học hành
Sách kinh các đạo đọc rành sét suy
Chớ mà bôi bác làm chi
Đạo ai nấy giữ ai nguy chịu liền
Thời xưa cậy thế cậy quyền
Đến sau quả báo lưu truyền tại thân
Ác mồm ác miệng ác nhân
Bệnh tình nguy cấp thân hành đảo điên
Đói nghèo khinh rẽ cười truyền
Đến sao mình đói ai hiền cứu cho
Dặn rành tu phải thơm tho
Tắm gội lễ lạy học trò của ta
Chớ mà thân quỷ thây ma
Bẩn nhơ không tắm làm ta khó nhìn
Cửu Huyền Tiên Tổ anh linh
Các nhà cúng kính mê tình ít đi
Đại thời khổ ải lâm ly
Trăm ngàn báo chướng hiểm nguy quấn mình
Ngày nay áo xẻ rộng thinh
Quần thời không ống đinh ninh bạo tàn
Sắc xuân thì kẻ cười vang
Úa tàn hoa liễu hai hàng lệ rơi
Nói đi nói lại lắm lời
Khùng khùng ai tỉnh ai đời ngon hơn
Thấy trong bổn đạo lên cơn
Lắm người đội lốp lờn cờn chả tu
Nói cho mà ráng sửa ngu
Để Thần quở phạt khổ tu sao đành
Có Thầy nhắc nhở lo nhanh
Từ nay tu chậm mà hành thiện chơn
Thầy như cái bóng dập dờn
Sát sao theo dõi từng cơn tu hành
Tu hành nào phải tu nhanh
Chậm chân chắc dạ Phật Thành mở khai
Mấy người nặng nhẹ trần ai
Thôi mình ráng nhịn có ngày cũng xong
Nghèo thời móc bọc ni long
Bên tây lượm rác cũng không nản lòng
Dặn trần học rõ bền lòng
Vĩnh Long dạo mát bềnh bồng khói Tiên
Tục trần đạo hải thâm uyên
Kiệm lời là để bình yên lâu dài
Nhà lầu cùng với nhà đài
Đến cơn bệnh ngặt gia tài còn đâu
Khuyên trong cô bác gồm thâu
Giúp ai được giúp mới câu tu hành
Nghèo tiền niệm Phật làm lành
Giàu tiền trợ giúp kẻ mành vá thân
Chớ đừng phụ nghĩa thâm ân
Chớ đừng khinh rẽ trong trần kể ai
Nhớ rành niệm Phật gái trai
Bán nam bán nữ cũng rày lo tu
Thời kỳ bất luận sĩ phu
Có ăn có học biết tu là nhờ
Khoa học dân trí nghi ngờ
Tâm linh là có tôn thờ Cha Ông
Chớ rằng bất kính Tổ Tông
Dù cho đắc đạo cũng không ra gì
Lỡ mồm nói ác sám nghi
Hối lòng niệm Phật ngàn thì vượt qua
Chí tâm niệm tưởng Thích Ca
Niệm Phật Di Đà chớ chấp Phật Tiên
Khùng người học Phật tu Tiên
Mà gieo duyên ấy bách niên bá tùng
Nay thời mạt kiếp lao lung
Ghé ngang đất Vĩnh bút khùng khai cơ
Giáp thìn giảng giải thiên thơ
Gọi là thất quyển để trơ ai tường
Nhớ rành lao khổ tai ương
Luôn luôn ẩn nấp bên đường sông mê
Dầu cho vàng khối bạc lề
Đến khi tai họa não nề nát tan
Thời kỳ phong bạo gian ngoan
Trai thời đổi vợ gái gian đổi chồng
Ông thì hiếp cháu khổ lòng
Cha con chung chạ long bong hổ mình
Sinh ra dị loại oán tình
Ma tà nó khiến khắp mình ác duyên
Rượu say đâm giết khùng điên
Hận tình chặt xác bỏ miền nước sông
Hỏi ra Thần mới xét đong
Là do oan nghiệp khổ ròng kiếp xưa
Bây giờ quay lại khó ưa
Họ hàng ganh ghét cò cưa chung nhà
Thời kì lang chạ quỷ ma
Bốn hồn một xác có mà khắp nơi
Quỷ ma ẩn nấp trong đời
Nó thường xui khiến tứ thời làm gian
Nó khiến người cướp bạc vàng
Nó khiến cướp đất giết oan mạng người
Nó khiến nói nói cười cười
Giờ linh ngơ ngáo như người cõi âm
Nó khiến tình phát bạo tâm
Tình tràn dục lạc hiếp dâm hại người
Khùng thời nói đạo chiều mơi
Khuyên trong hạ giới nhớ lời khùng khuyên
Đất bằng dậy sóng đảo điên
Âm linh phá rối bình yên hạ trần
Xã hội phát triển rần rần
Tâm linh ma quỷ đi gần đi xa
Từ ngày du lịch nước nhà
Là ngày hội nhập quỷ ma các miền
Cho nên thời thế đảo điên
Đủ loài độc vật hại miền nhân gian
Sinh ra căn bệnh tràn lan
Ung thư độc nhọt khổ càng khổ thêm
Y khoa tiến triển êm đềm
Mà bệnh hung ác nó kiềm y khoa
Dù cho tiến triển mọi nhà
Không mà tin tưởng vại tà xâm lăng
Chỉ cần niệm Phật nhân năng
Lại thêm bái sám ác lăn trôi liền
Hàng ngày khuya sớm tinh chuyên
Đến khi vận rủi Thần truyền Tướng linh
Giúp người vượt khó thuận tình
Hết nần hết nợ lại bình an xưa
Đến đây sông cạn đò đưa
Khùng thôi cáo biệt để mưa gió lòng
Kìa kìa bầy cá ròng ròng
Có con cá mẹ dằn lòng theo sau
Khuyên người lỡ bước vàng thao
Phận làm cha mẹ nghĩ nào cho con
Chớ đừng tình dục ví von
Bỏ con giữa chợ khổ con cái mình
Nhớ rằng hiếu đạo là tình
Cội cây có gốc tới mình tới con
Ráng mà cặm cụi lo tròn
Ngày sau già cả cháu con nương nhờ
Sông kia còn có bên bờ
Người hơn súc vật là nhờ đạo tâm
Làm người chớ phụ tri âm
Chớ quên Thầy Tổ mê lầm do ta".
Sau khi nhớ rõ nằm lòng. Phàm trần mới thu hồi ý niệm. Liền ngó nhìn Kim Sơn Cư Sĩ rồi nói. Tiểu dân cũng có ít lời nhờ vả Ngài Kim Sơn. Nhìn qua Ngài biết bậc phi phàm. Tiểu dân không sao sánh được. Nhưng đạo môn mỗi nhà mỗi lý. Tiểu dân cũng có đạo môn của tiểu dân.
Nay dừng chân Thủy Mộc Thành chỉ là cái cớ. May thay gặp được Kim Sơn Đạo Nhân Ngài. Cũng xin Ngài giúp tiểu dân truyền ít lời ra. Cho ai đến chốn này nghe được. Biết được đạo môn công pháp nhỏ bé của tiểu dân. Đó gọi là có qua có lại vậy.
Kim Sơn Chủ Quán mới nói. Các hạ đã nhận lời giúp ta truyền giáo. Thì Kim Sơn Cư Sĩ ta nào quên ơn bội tín. Các hạ có lời cứ nói. Kim Sơn ta giúp đỡ hết lòng. Coi như là trao dồi công pháp.
Phàm trần mới tập trung ý niệm rồi đọc ra bí pháp.
MƯỢN BÚT.
"Ta mượn bút phàm hỏi trần nhơ
Sông kia trong đục mấy khúc nhờ
Phật Tiên quan trọng hay nhân đạo
Bạc tiền vinh nhục chuyện ngẩn ngơ.
Ta hỏi dương trần cái đường tu
Dục tình chi phối lắm âm u
Kẻ thì kinh kệ người thi phú
Tối đến ở truồng thế sao tu.
Ta mượn bút phàm tạt vần thơ
Hồn thiêng sông núi hóa đạo thờ
Niệm Phật huệ linh tương tư nhớ
Bát nhã niết bàn chỉ vần thơ.
Ta mượn thân phàm ánh huệ minh
Xác tục bút nghiên điểm chân linh
Hữu xạ tự nhiên truyền thiện tín
Người đọc hồn an sống thiệt tình.
Ta mượn chút tình đất Cửu Long
Sơn hà môn đạo trãi mênh mông
Chư Thần bát ngát thương chèo chóng
Đạo hóa cơ hồ đạo viên thông.
Ta mượn tánh phàm nói Phật Tiên
Dặn người thiện chí niệm Phật duyên
Xưa đạo mịt mù bao lưu luyến
Nay mở cơ huyền độ tam duyên.
Chữ rằng có Phật Cổ Vương Minh
Ba ngàn thế giới rộng lặng thinh
Cổ Xá Phật đàn ngài nhiếp chính
Một tớ một thầy đạo hằng in.
Ta nhắc cho trần nhớ Phật xưa
Trời trăng mây nước lắm gió mưa
Phật Cổ Vương Minh thường cứu chữa
Độ kẻ lụy mình đặng đò đưa.
Quốc độ Phật kia rộng ba ngàn
Hiệp thiên thế giới chẳng ngó ngang
Thương lời ta khẩn xin khai sáng
Phật Tổ Vương Minh cứu muôn ngàn.
Thuở ngày đắc đạo bể dâu sang
Bán gạo nuôi cha thuở Tam Hoàng
Qua thời Ngũ Đế thường du tản
Cứu giúp người ngay sống nhẹ nhàng.
Cổ Phật Vương Minh chọn Nam Đàn
Chỉ độ dương trần một kiếp nan
Sai ta dặn kỹ người trai tráng
Niệm tánh danh ngài rộng thiên nhan.
Cổ Phật Vương Minh lại chỉ truyền
Tám muôn ức vạn pháp cơ huyền
Sai ta Nhị Lực thường lưu chuyển
Rãi khắp hạ trần phá đảo điên.
Dặn dẫn cho rành Phật Vương Minh
Cổ Phật ngàn xưa thoát tử sinh
Ngày nay mạt pháp do mê tín
Mượn bút lâm phàm dắt chân linh.
Ta mượn Nam Kỳ chuyển chân tu
Một lòng chí niệm chuyển phàm ngu
Nam Mô Phật Tổ Vương Minh Pháp
Gột lòng rội rữa kiếp nhược nhu.
Nay hiệp đàn cơ vận pháp tiên
Kìa cung Bạch Ngọc sáng cơ huyền
Tam Thanh đồng tử mời di chuyển
Cổ Xá Phật Thành đón người duyên.
Cổ Phật Vương Minh thệ một lời
Bằng dân Nam Việt bỏ chơi bời
Chăm lo đạo đức tu cho tới
Niệm Phật nhiếp tâm khổ trần vơi.
Có người thiện tín lắm hồ nghi
Hỏi rằng Cổ Phật thật xuống ni
Ta mới thưa rằng người hữu chí
Niệm tánh danh ngài thoát mê si".
NAM MÔ VƯƠNG MINH CỔ PHẬT.
Kim Sơn Đạo Nhân nghe xong liền vỗ tay khen. Đúng là tam sinh hữu hạnh. Tam thế đồng nhân. Các hạ mang thân phàm mà lòng lại không phàm. Lại có Tông Sư phụng tín. Thờ kính đại năng. Đúng là đáng quý. Đáng quý thay.
Có câu nói. Ba đời Giác Giả đồng tông. Ta với các hạ tuy tín phụng khác nhau. Nhưng lòng luôn vì đại đạo. Lời các hạ nhờ vả. Kim Sơn Cư Sĩ ta chỉ cần gặp ai đủ duyên sẽ truyền thừa ý chí đại đạo tôn chỉ của các hạ.
Ngược lại là các hạ lần này dạo hồng trần. Cố gắng giúp Kim Sơn Đạo Nhân ta truyền bí pháp đến tông môn. Ấy gọi là phúc sinh vô lượng vậy.
Nói chuyện như chỉ trong chốc lát. Thật ra là hết cả ngày trời. Tín tiền trà nước xong. Phàm trần liền rời đi quán nhỏ. Khi bước ra khỏi quán. Quay đầu nhìn lại, khung cảnh đã mất tâm. Xung quanh chỉ là bức tường trống rỗng. Lúc này phàm trần mới tá hỏa. Hóa ra là mình gặp cao nhân.
Phàm trần vừa đi vội về Thành Chấn Tông vừa mỉm cười vì cuộc trò chuyện hôm nay thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.